CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Hihihihi

Tình hình này em chết mất các bác ơi..

Ai dè thằng tú cứ ngồi lẩm nhẩm mấy thứ ngô, khoai, sắn …lợn, gà..

gạo tẻ , gạo nếp..rượu chè, bánh gai ..cây cỏ, hoa lá. cái mà ở làng quê trên dải đất này nơi nào cũng có vậy mà có hai bác lolitas và nhatgian cho em một phát thành nhà văn….há há

Không biết đây là lời khen hay ý gì..

thôi thằng tú cứ nhận vơ đây là lời khen đi cho tâm hồn nó sảng khoái để có thêm chút ngị lực ngồi kể hết câu truyện ..còn không phải lời khen thì cũng chẳng sao

Hiihihi..vì chỉ là kể truyện thôi mà

Cái mà thằng tú muốn nói nhỏ cho các bạn biết là, thật may mắn căn nhà của cô Hồng vẫn còn ở rìa làng, cái cánh cửa gỗ lắp kính mờ vân hoa dâu qua bao năm tháng vẫn còn, trên hết là hàng lá chít, lá dong chuyên để gói bánh vẫn còn xanh tốt lắm..nhưng mẹ con cô hồng thì không còn ở đó nửa ..còn vì sao căn nhà còn nguyên vẹn thì cuối truyện mọi người mới hiểu được..

Và nó đã giúp thằng tú nhìn vào đó để nhớ lại tất cả..

ngày ấy cụ Đàm đại ca, bà bình , cô hồng, cô câm , dì thắm.. đã ngĩ gì , nói gì và giờ đây chỉ khi nào đêm thanh vắng trở về thì những người thân thương ấy hiện ra , để thằng tú nhớ lại và ngồi kể cho các bạn

Họ..

có người đã ra đi mãi mãi, có người vẫn đang hít thở không khí trên cõi đời này

Vậy nên ..người kể đã phải xin lỗi họ ..

vì đã mang cuộc đời họ lên đây , để các đại dâm thủ, các khán giả có tâm hồn yêu thương làng quê ..

đọc và cảm nhận ….

thanhks các bạn ..rất mong nhận được lời chia sẻ động viên

thân ái
Tháng chạp

…….

Các bạn đã có lần tôi bảo

ở quê chỉ gọi là một, chạp , giêng, hai

tờ lịch treo trên tường bà tôi chỉ xem hàng chữ nhỏ theo lịch âm

chẳng biết từ bao giờ bà tôi và mọi người vẫn dùng lịch như thế ở làng

đã có lần tôi mang những thắc mắc ấy hỏi ông Đàm

ông ơi..

sao chợ phiên, cúng giỗ người chết hay ngày tết..người ta cứ lấy ngày theo lịch âm vậy

ông đàm bảo

làng mình là làng thuần nông, họ sống theo con trăng..

vòng quay cuộc đời . ngày sinh, tháng đẻ, ngày chết, ngày tết thì ngàn xưa để lại họ tính theo âm lịch

theo can

theo chi

tỷ như có 12 con giáp

đứng đầu là con chuột, con trâu, con hổ, con mèo, con rồng, con rắn, con ngựa, con dê, con khỉ, con gà, con chó, con lợn.

họ gọi là tý , sửu, dần , mão , thìn, tỵ , ngọ, mùi , thân, dậu, tuất , hợi

ứng với 12 con giáp có can, chi

họ gọi là ..giáp, ất, bính , đinh, mậu , kỷ, canh, tân, nhâm , quý

cứ theo vòng quay như vậy họ tính theo năm sinh , tháng sinh , giờ sinh..

ví như cháu đẻ năm con mèo thì năm ấy ứng theo can chi là chữ ất ..nên gọi là ất mão , rồi cứ vậy mà tính theo tuần tụ hàng năm

còn vòng quay của năm thì họ cứ gọi theo vòng quay con số 10 đó là

một, chạp, giêng , hai, ba, tư, năm, sáu , bảy , tám , chín, mười

vậy đấy cứ thế mà hàng năm vẫn đủ mười hai tháng đấy thôi

theo âm lịch, thì ngày tết là vào cuối tháng chạp và đầu tháng` giêng, ngày đó thường có mưa xuân , tiết trời đã qua gữa mùa đông nên thời tiết thường ấm áp trở lại.

Cây cối đâm trồi nảy lộc, cây trồng, dễ sống vì gặp mưa xuân

Ngày ấy cày cấy xong ..

thì người ta thường nhàn nhã hơn , sau một năm vất vả vì mưa nắng thiên tai

nên tổ chức ăn tết theo âm lịch

những ngày ấy con cháu ở nơi xa trở về đoàn tụ , ăn uống vui vẻ, báo công cho cha mẹ , năm qua mình sống và làm việc thế nào..cha mẹ, ông bà tặng quà mừng cho các cháu nhỏ

gọi là lì xì lấy may mắn

chính vì vậy người ta mới bảo ngày tết là ngày gia đình, dòng họ đoàn viên..nhờ đó con cháu lớn lên mới hiểu mình sinh ra từ đâu

Gốc gác ông bà dòng họ mình thế nào.

đó mới là hồn cốt, là văn hóa làng xã, dân tộc đấy cháu ạ

vì vậy mới có

người sống thì có tuổi âm để khi sinh ra, dựng vợ , gả chồng hay lúc chết đi thì tính theo tuoi tuổi âm là như vậy

nên khi làm nhà, hay họ chết thì cộng thêm một năm trong bụng mẹ ..

gọi là hưởng thọ hay hưởng dương gì đó theo âm lịch

con trăng thì

có trăng non, trăng khuyết, trăng đầy, cứ theo một chu kì 28 ngày thì tròn một tháng

người làm nông họ nhìn sao trời đêm, nhìn mây , nge gió thổi ..để cảm nhận thời tiết đang chuyển dịch thế nào

để gieo mạ, lấy nước, cày cấy vào mùa theo lịch của trời

ngàn năm nay nó vẫn cứ tồn tại như vậy đấy thôi..

đến con người cũng thế

con gái đến tuổi dậy thì , hay đàn bà cũng có chu kỳ ..gọi là kinh nguyệt..

họ gọi theo chu kỳ của con trăng đó

chữ nguyệt là gọi mặt trăng

nhật là mặt trời

như vậy thật hả ông

cháu thấy đấy ..

cứ gữa tháng ngày mười tư, mười lăm, mười sáu

theo âm lịch, cháu ra nhìn trăng nếu hôm ấy trời quang trăng lên đỉnh đầu

mà có cái quầng vòng quanh thì ngày mai trời cạn không mưa. có cái tán như tán đèn thì trời sắp có mưa..

người xưa bảo , quầng cạn tán mưa mà..

tôi hỏi..

ông ơi sao cái gì ông cũng biết vậy

à tất cả là do mình học hỏi thôi cháu

Đọc sách nhiều thì hiểu được người xưa truyền lại gì, dạy lại gì cho các thế hệ sau

……

giờ đã vào đầu tháng chạp..

tháng cuối năm, làng nhàn nhã hơn vì qua những ngày mùa vất vả, những chân ruộng có nước đã lác đác cấy xong

đã vào gữa tháng tết

….

sau cái buổi nhìn thấy chân bà bình

tượng đài cái đẹp một thời của làng

một thời bà bình nhiều tai tiếng nhưng cái đẹp của bà vẫn hiên ngang

đã xô đổ bao nhiêu đàn ông

đã bao người nằm dọc theo chân bà,

để ngắm nhìn

cái ấy của bà

to đẹp thế nào

tôi cũng tò mò…

giờ cũng đã hiểu

sao bà chửi ..

úp vào ấy của bà

đàn ông lại vẫn cười tủm tỉm

…..

tháng chạp

cái tháng mà người ta kiêng xây mộ, sang cát cho người chết , hay động thổ làm nhà..

vì ông đàm bảo đó là tháng tận, năm cùng..

nên mọi người chỉ sửa chữa, hàng rào…quét vôi ve trang trí căn nhà để chuẩn bị đón xuân sang

những ngày cuối năm.

Buổi sáng thì gió lạnh se se

buổi trưa nắng hanh khô

chiều âm ẩm .

có hôm đột nhiên đêm buốt giá ..

mưa rơi, mưa rơi lả tả xuống ruộng, xuống vườn

buổi trưa bên thềm

bà tôi bảo, mẹ nhẫn này

gì hả u

năm nay hôm nào con được ngỉ tết

20 u ạ..

nhưng học trò làng chắc chiều 18 con cho ngỉ luôn, mấy ngày cuối trẻ con cũng nôn nao chuẩn bị tết nên học cũng chả vào

đứa nào cũng mong được quà, được quần áo mới

bà bảo

thế hôm rồi quà tặng được nhiều không con

à mỗi em được tặng một cái áo và cái túi sách u ạ

thế năm nay u có ca nào đẻ trùng vào ngày tết không

không con ạ, nhưng mấy ngày tết lo việc nhiều, đi lại nhiều đôi khi cũng có ca đẻ sớm

chả biết thế nào con ạ

con nhớ năm ngoái nhà mẹ tam ..đẻ rơi ngoài đồng khi đang cấy lúa đó thôi

mẹ tôi cười hì hì

thì mấy người dễ đẻ chả biết thế nào u nhỉ

không biết cái tâm nhà mình sau này thế nào..

câu truyện đẻ đái của đàn bà, ở làng..có khi là đề tài muôn thuở trong tâm thức của bà

bà bảo

cũng mong từ nay đến đó ít ca đẻ đái cho cái tâm nó nhàn ..

con bé bụng cũng to rồi . đi lại nhiều, đường làng mẹ cũng sợ có gì thì khổ

mẹ tôi bảo

cũng mong con bé vuông tròn

bà lại bảo

năm nay cũng đẻ ít rồi, số ca mẹ khám giảm nhiều

hình như họ cũng hiểu được cái thời ..

lấy con làm của …

trời sinh cỏ , sinh voi cũng sắp qua

voi cứ sinh ra..cỏ chẳng có nhiều

hì hì

nên mới có cái truyện

hai anh thợ cầy thách đấu nhau ..

ai đẻ ít hơn, thì chịu thua can rượu

nhà ông đồng Tương ..

ông ấy bảo . đêm tao chỉ đi đuổi muỗi, vợ cũng lòi ra một đứa nên ông đạt tỷ số 12

nhà cu vọt phấn đấu mệt mỏi, gãy cả sống lưng chỉ đạt đến số là 10..

nên mất can rượu khao mấy bác thợ cầy

uống say

cười rôm rả phết

họ đâu có biết, cái tỷ số 10 không thắng được số 12

vì bà tôi đưa đi đặt vòng cho chị nhà cu vọt

cái con số 12 đứa con đến nay vẫn là …

đỉnh cao ngất ngưởng

về

doanh số

đẻ đái ở làng, về số lượng những đứa con

Đến nay qua bao năm chưa nhà ai xô đổ được

Thế đấy,

làng

một thời kỷ niệm

nên bà tôi bảo

ngày ấy đỡ đẻ một nhà ..

quên không gi sổ làm giấy khai sinh

cuối năm đứa nữa lại tọt ra

nên

vụ mùa tháng năm phơi rơm đêm trẻ con đi ngủ …

cha mẹ mệt mỏi

bỏ quên

hai đứa ngủ ở gốc cây rơm

nửa đêm ông bố ra đái tồ tồ

hai đứa chui ra..

khóc kêu

bố đái ướt con

ôi cái thời ….

giờ

tôi đang tìm lại…

……

16 tháng chạp làng tôi chộn rộn chuẩn bị tết

Tết sắp tới rồi

Bà tôi kiểm đếm..

cái tâm quần áo đủ rồi

Thằng tú thêm một bộ mới nữa thôi…

Tú này

Bà bảo gì con..

2o này con ra nhà cô hồng phụ cắt lá dong để gói bánh, rồi mua cho bà 2 lít rượu để bà cúng ngày tết

chiều con lên nhà ông đàm , cắt cho cô câm mấy thang thuốc an thai..thôi chị con cũng vất vả theo bà mấy tháng trời

bà tôi cười hiền hòa

tôi hỏi

bà ơi phụ cấp của bà chỉ được mấy đồng..sao bà mua nhiều thứ thế ạ

hôm trước vợ chồng anh đạo cho bà mấy chục đấy con..

à vậy

thì ra

chả thấy bà lo lắng gì cho riêng mình

tôi ngĩ

thôi, giờ

chả ngủ trưa lên ông đàm chơi đã

vào lấy cái áo khoác

đi luôn

lên xem chim cu gáy đẻ

cô câm từ trong buồng đi ra cầm theo cuốn sổ

mắt cô nhìn sắc lẻm, đập vào tay tôi một cái

ý cô bảo tú đọc đi

dòng chữ

đi đâu đấy

tú đi xem chim

cô lại viết

hồi này giỏi rồi nhỉ..đi suốt hà

tôi cười, bảo

tú đi xem chim thôi mà

cô lại viết

liệu hồn đấy

ánh mắt cô nhìn sắc lẻm, liếc ngang như có ngọn lửa bên trong

tú đi nhá

cô viết

không dám

rồi nhìn theo tôi dắt xe ra cổng

bà tôi gọi với theo

cầm cái giấy bà gi cho ông đàm, với tiền này tú

tôi chạy lại sân

nhìn sang cô nhe răng cười ..

cô nhìn theo

giống như bất lực

cái cổng sau nhà ông đàm, buổi trưa tôi nhấc lên

dắt xe vào ..lang thang trong vườn , tiếng chim kêu ríu rít

trưa nay nắng ấm..mấy con chim vui vẻ như thể chào đón xuân sang

cỏ cây , chim chóc như cũng đang như thể bồi hồi ..

mùa xuân sắp về trên làng

làng tôi

nắng ánh lên vàng rực

ông đàm nge tiếng tôi gọi chim ..

ông ra ngồi nên cái bàn dưới chân gốc bưởi

nắng ban trưa..

nhìn ông như đang vẫn thể lực điền..

qua cơn cảm gió, khuôn mặt ông vẫn hồnghào..

bình thản ..

pha chút ưu tư

ông ơi

bà cháu gửi giấy ông này..

ừ để đó đi..

ông xem..

thôi ngày mai thuốc về, đủ vị cháu lên lấy nhá

ông ..

gì hả tú

sao bà bình …

lại có chuyện gì nữa hả

à hôm trước bà bình hỏi thăm ông đấy

hí hí

ông cười

thật hả, ở đâu

hôm cháu ra nhà cô hồng chở rượu lên đây

cháu gặp bà

à bà nhắn cháu hỏi thăm ông

vậy mà cháu quên khuấy mất

ừ…nhìn bà ấy hồi này thế nào..lâu lắm rồi ông chưa nhìn thấy bà ấy

ừ thì cháu thấy bà vẫn đẹp mà ông

ông ơi, ngày xưa ..

ông có

hí hí

cha bố anh chắc lại tò mò gì à

ừ thì cháu thấy lạ..khi bà bình nhắc tới ông, giọng điệu bà ấy như hờn gen ông hay sao ấy

ông đàm lưỡng lự, trầm tư một lát, rồi ông bật cười

khà khà

hình như những gì bà tôi nói về ông

một người , rất khiêm tốn không khoe khoang, cẩn trọng, sâu sắc .luôn giữ kín tron lòng

nhưng với tôi..

ông cũng có linh tính về tuổi tác đã sắp già

nên cái pho sử của ông không được lưu kí lại, ông chết nó cũng trôi theo

nên

ông ngĩ suy

giờ chắc đã thông ..

ông bảo

tú ..bà bình là một người đàn bà đẹp nhưng cuộc đời bà ấy lấy phải ông chồng bị yếu

yếu gì hả ông

à ..ngày ấy ông đã cắc thuốc cho chồng bà ấy..cái thuốc gọi là yếu sinh lý ấy mà

ông ấy tim mạch yếu, gan , thận không khỏe, nên cái khoản ấy cứ mềm nhèo

tinh trùng yếu, khó có con

đẻ được hai đứa thì chồng bà ấy mất

lúc ấy bà ấy vẫn rừng rực

những người đàn bà hồng nhan, thì hay chuân truyên..

cái khí huyết vẫn rừng rực thì bà ấy ngồi yên sao được..

vậy nên mới có cái truyện đi lại lén lút với ông đường

cái truyện ấy như cái kim bọc trong giẻ mãi cũng có lúc lộ ra..

làng xã bàn tán , nên bà ấy mượn truyện mất rau, mất gà chửi bới để che đậy đi cái truyện kia

coi như hy sinh chút nhân cách để không ai dám gây sự, dây dưa với bà ấy ..nên mới có truyện đồn đại bà ấy là kẻ lăng loàn

mà đã lăng loàn thì không ai chấp nữa

chứ thực ra..bà ấy cũng dịu hiền lắm.

Nếu gặp được người chồng trai tài gái sắc đáp ứng thỏa mãn cái dục tình..làm người đàn ông vững chắc cho bà ấy dựa dẫn thì làm sao có truyện

chắc lúc ấy

bà ấy lại là kẻ danh giá đấy thôi

đúng vậy ông nhỉ

sao bà tôi cũng ngĩ về bà bình như thế

cháu biết không..

khi đẻ cái thằng cu tuấn..họ bên chồng nhà bà ấy tẩy chay còn nói xấu bà ấy nữa..

nên bà ấy chả đi lại gì hay dựa dẫm đượ gì

lúc đẻ ông nge chỉ có bà ngoại cháu chăm sóc ..

đàn bà một mình vượt cạn ..cô đơn

lúc ấy chỉ những người có trái tim như bà cháu mới dám vượt qua tất cả giúp bà ấy thôi cháu ạ

chứ cuộc đời ai cũng cô lập bà ây nên

đàn bà mà..

uất ức thì họ phải vùng lên ..chửi cho thỏa cái đau đớn của bản thân mình

ông ơi sao ông biết nhiều truyên ở làng mình vậy

à nơi này..là cái kho truyện của làng , đàn ông đàn bà ai có bệnh gì..cần cái gì ..họ lại lên gặp ông

thuốc thang nên ông cũng nge được nhiều hoàn cảnh

thế

thế thế cái gì hà

hì hì

cháu hỏi ông đừng chửi nha

cha bố anh..

ông có điều gì dấu cháu đâu

thế anh khải con…

con ai vậy ông

hí hí

tính đổ thừa cho ông hả

hà hà

không phải đâu, ông mà có thằng ấy thì ông đón về đây truyền ngề ..cho nó thừa kế ngề của ông rồi

thằng khải là con cái ông ở làng bên làm bên công ty lương thực trên huyện đó

sao ông biết

cái ông ấy cũng cao to khỏe mạnh..đẻ liền 3 cô con gái

ông ấy cũng muốn có thằng con trai ..gé đây ông cắt thuốc cho mấy lần

một lần ông đang cắt thuốc ho cho thằng cu tuấn con bà bình, lúc ấy bà bình ắm con lên đây

ông kia cũng qua cắt thuốc thấy bà bình ..ngày ấy bà bình khoảng hơn 30 .

vẫn trẻ nên hỏi han, tán tỉnh

ông cũng vun vào ..

nhưng tay kia cũng chả đáng mặt đàn ông..đi lại ăn ở với người ta..hứa hẹn đủ điều

rồi lúc chuyển được lên tỉnh ..chắc vợ con phát hiện

ép quá nên chả giữ lời..chả giúp đỡ gì bà ấy

ông vô tình thành kẻ mắc nạn vì cái tội ..giời thiệu bà bình với tay kia

mấy lần bà bình lên đây hăm he

ông chỉ biết cười trừ

đàn ông mà…mấy ai giữ được lời hứa với đàn bà..

con giáp thứ mười ba

tôi nge ông đàm kể..cứ như đang đọc pho sách ở làng

cái truyện giấu trong túi quần

truyên ma ăn cỗ

ở đời

đầu óc cứ mơ màng ..

như muốn ngủ

bên cái võng trong vườn nhà ông , giữa buổi ban trưa..

bỗng phía nhà trên ông có tiếng ai

ông đàm ơi …

ông bảo ông có khách rồi

rồi cười hì hì

ngủ đi, ông lên xem ai mua thuốc

tôi mơ mơ ..lìm lịm…

thoảng trong cơn mệt mỏi buổi trưa..

chợp mắt thật nhanh

rồi lại nge tiếng cu gáy hót vang, cơn buồn ngủ tuột qua

tâm trạng lại tò mò

buổi trưa ..ai đến nhỉ

có khi…

ông đàm nhiều điều bí mật …lắm mà

hay …

chạy lên xem

cảm giác như lại tò mò

trên cái gian trước ông đàm kê cái tủ có những ngăn thuốc để bán hàng

cái bàn để bắt mạch kê đơn..hỏi han , tư vấn người bệnh uống thuốc gì

vẫn nge tiếng rù rì

a..tiếng con gái

à không tiếng đàn bà

tôi nhón chân tới gần

tiếng được, tiếng chăng

ồ…đúng tiếng bà bình..

thỏ thẻ

á à

sao lại lạ thế này

tiếng ông đàm

thế lâu nay trong người thế nào

chả thế nào cả,

cứ bốc hỏa, nóng bừng mặt cả đêm

chả ngủ được

hí hí

á à

tôi lẻn nhanh vào cái gian buồng của vợ chồng anh đạo về hay ngủ

nhẹ nhàng khép cửa

cái buồng này tiếp giáp với gian ngoài, có vài cái lỗ thông gió trên cao

tiếng ông đàm lại vọng vào

anh thấy lốp vẫn căng thế này cơ mà

hí hí

ứ..đồ quỷ,

người ngoài đường người ta thấy bây giờ

cái tay hư…

á à

tôi nhón chân lên thành gường

nhìn thấy nửa người bà bình ngồi ngoảnh mặt vào trong tay để trên cái bàn ông đàm vẫn bắt mạch

ngòn tay ông đàm vẫn đặt ở cổ tay bà

khuôn mặt bà bình ửng hồng

gì mà tim em đập mạnh thế

quỷ sứ à

cứ mân mê tay người ta sao chịu nổi

hí hí

tiếng bà bình trong trẻo..

ông làm gì thì làm,

cắt thuốc gì cho người ta đêm ngủ được đi

tiếng ông đàm

ỡm ờ

khó gì

hí hí

em chả biết

tim tôi bỗng đập nhanh .

.đoán ra…

ông đàm sắp có truyện

truyện gì nhỉ

cười tủm tỉm

ôi ..sao hôm nay lại may mắn thế

lại gặp bà bình

hôm trước chân bà ấy trắng hồng, mông vẫng cong, ngục vẫn nở

biết đâu được nhỉ

nhà ông đàm..

trưa nay…bà bình với ông

ôi ..sao tò mò thế

bật cười trong bụng

tôi khấn khẽ

con lạy thánh mớ bái…ông đàm ơi

ông hở …ông đàm

( còn )