CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Các bạn ạ

Thế là thằng tú đã ngồi kể cho các bạn nge cả chục trang viết rồi..nói thật, nói mãi cũng mỏi miệng …hihi

Có những đoạn poss lên cái bảng thời gian gi đã gần 4h sáng, mình không thể nói thằng tú ngồi kể truyện đang ở múi giờ nào ..nhưng ai đó có đi ngang vào đây đọc hãy hiểu cho, những dòng chữ này chỉ ngĩ tới cái đẹp, cái mộc mạc, cái đơn sơ đến kỳ lạ của môt thời mà có lẽ bây giờ khó tìm thấy được …

Thời gian là thước đo, là chứng nhân soi vào những góc khuất của tâm hồn, để rồi cảm nhận con người thời nào cũng biết yêu thương. Biết tìm đến vẻ đẹp tiềm ẩn của những con người ngày ấy đã sống cùng bóng tre, bóng dừa, dòng sông..và ở đó vẫn có những gì đời thường nhất , dung dị nhất…

Trên hết là xinh đẹp nhất

Để 4 chữ của thằng bạn tôi nó bảo ….ăn, ngủ…..( hihi hai chữ sau tôi không nói nữa nha)

Không biết còn ai muốn nge kể gì nữa, và muốn ai hiện ra…

Thanhks các bạn

Sau cái hôm đi đầm sen trở về, thằng ất có cảm giác trầm lặng hẳn, nó ngoan .

không thấy mở màn cuộc chiến cãi cọ nhau nào với thằng giáp

Tôi thấy lạ

Cảm giác như cũng buồn buồn

ồ , sao nhỉ

thế mới biết cãi nhau cũng là một nhu cầu xả struyet

thằng giáp cũng chẳng nói gì

có hôm ra ban công ngồi làm li cafe với tôi nó chỉ bảo, thị trường trầm lắng , kinh tế thế giới suy giảm, sức mua không tăng, cứ đánh nhau thêm vài năm nữa thì 8tỷ nhười chết đói

tôi cười hihi bảo , kệ tới đâu hay tới đó chép miệng thở dài , nhìn về phía có ngọn cây cao nhất ở góc kia lại nhớ về làng

thằng giáp đi vào, lát sau thằng ất ra..nó ngồi xuống trầm tư một lát rồi bảo

trưa nay tao với mày sang bên quán kia ngồi đi

mỗi thằng một hộp cơm, ngả mình bên cái võng tôi hỏi nó

tôi hỏi nó

mày chưa hết tâm trạng à..còn giận thằng mặt ngựa à

hihi nó đã bán sới khỏi cái nơi này rồi ngĩ ngợi mãi làm chó gì cho mệt

nó bảo đâu phải chuyện đó

thế chuyện gì nữa

à có truyện này tao đéo hiểu nổi, không hiểu sao lão anh trai tao hồi này đổ đốn mày ạ

bà vợ ông ấy mỡ màng như thế mà hình như lão đéo đoái hoài ..lại đi lai dắt, lái một bà máy bay suýt soát 50

thế mới lạ

tôi cười hì hì

chẳng biết sao mới nói đến đó thì thằng giáp vác lại vác cái mặt qua

nó bảo làm hộp cơm về đéo thấy hai thằng mày, đoán chắc là ở đây

anh qua đàm đạo tí

hí hí

thằng ất bảo ..mày ngậm cái mồm mày lại, không ông nhét giẻ vào mồm bây giờ

tôi bảo ..thôi đi

giờ tao hỏi này..sao bây giờ lại có nhiều truyện lạ, thằng giáp nge đây rồi tư vấn

các chị già thì thích trai trẻ

các anh trẻ lại thích chị lớn tuổi hơn

híhí

thằng giáp bảo khó đéo gì..mày không thấy chị bỏ chồng hôm nọ xin thằng ất đứa con trai là gì

ai bảo hôm ấy nó to mồm..nói hàng to..1 phát một thằng con trai

hí hí

thằng ất bật cười

tao chém gió chút ấy mà . ai dè tai bà ấy thính như tai chó

làm tao thụt cả vòi

tôi bảo ..giáp này có truyện này ..mày tư vấn nha

ông anh thằng ất đang đam mê một bà máy bay đời tống..dòng B 52 ngoại hạng, nhà ông anh nó đang nguy cơ

khó đéo gì , ,mày kiếm thằng nào cu to hơn..lái bà ấy là bà ấy bỏ anh mày thôi..

thời nay mấy bà ấy làm ăn được, có tiền, chồng lại yếu cái khoản kia..hoặc giả ông chồng cũng đi tìm baby cho nó xanh , non, tươi mới

thay đổi tình như thay áo ..tiền không thiếu nhưng thiếu cái kia

mà cái kia càng lạ, càng mới , càng ngon ..càng non, hấp dẫn hơn là bà ấy đạp anh mày ra về thôi

chứ cần chó gì phải ngĩ

ừ nhỉ..hay đấy

tôi bảo ..hay là thằng giáp ra tay đi..hí hí

mẹ mày buồi tao đéo to ..lấy gì thi đấu ..hay mày đi..hàng mày ngon là thắng à

cả ba thằng phá lên cười …

thằng giáp bảo, mẹ nó thời đại kim tiền chả có truyện đéo gì không xảy ra cả..chỉ là mình chưa thấy, thì chưa tin..tụi bay ngĩ xem giờ có bao nhiêu nhóm, hội…về tình dục đó..

thằng ất bảo ..thì đó cũng là họ được thực hiện cái ao ước của mình..họ được bộc lô, giới tính , sở thích thật của mình, ngày xưa đâu có vậy ..

thằng giáp bảo

tình yêu, tình dục thì thời nào chẳng vậy , nó đi cùng với xã hội loài người ..có điều nó tùy nơi, tùy nước mà người ta biểu đạt

tụi bay thấy đó ..bên tây họ lập bãi tắm cởi truồng giống như thời nguyên thủy..đó thôi

hí hí

thằng ất bật cười bảo..ở mình mà có bãi tắm ấy thì ..tao đéo ra đó được

tại sao

mẹ ..ra đó cu cẩng tếu lên ..có mà chó cho tắm ..cu tây nó cẩng chỉ cong cong .dốt dốt.

chứ cu tao dựng đứng 12h thì ai ngửi nổi

biết đéo đâu đấy..thế nào chả có bà nào ..mê cái ấy của mày ..xin làm quen lại kiếm ra ối tiền..há há

……

Cuộc bàn luận cũng chấm dứt , cả đám lại lóc cóc trở về cái phòng làm việc ..

tôi kệ hai thằng, chúng nó lại có cảm hứng sáng tác, cảm hứng cãi nhau..chả thèm coi những đoạn chát chúng nó nói gì …

cứ ngĩ mãi cái câu nói thằng giáp bảo

ngày xưa có vậy đâu

ờ ..

chưa chắc

tôi lại ngĩ ngợi ..

ông đàm ơi ..giờ mà ông ngồi đây nhỉ..

tư vấn cho tụi cháu với

giờ mỗi năm thế giới họ đều thành lập một đội đội bóng theo hình thức sắp xếp các ngôi sao tài giỏi

nếu họ lập một đội tuyển thủ , xuất sắc về lĩnh vực tán gái, cặp bồ..chơi bời v v các kiểu thì cụ tổ đàm sẽ ở vị trí nào nhỉ

thủ môn…hay hậu vệ ..

hihì

cụ phải là đại ca ở vị trí tiền đạo cánh, luôn mang áo số 10..

cụ đại ca ơi..cụ mau hiển linh về cứu ông anh thằng ất một bàn thua với, con cháu cụ sắp đại bại rồi

hihi..tôi cứ cười tủm tỉm ngĩ cái cu của cụ đàm to , dài như thế, tán gái giỏi như thần thì ..một phát thôi anh thằng ất thua trận lại về ngay với vợ

hì hì

ừ nhỉ ..

đời chẳng ai ngờ

để rồi giờ này cứ bần thần..

ngĩ về cái phút giây mới lạ ..thần tiên bên cô hồng..nó như giọt nắng đọng mãi bên thềm ..của một thời

thời ..

chưa biết tình yêu , nhưng bản năng đã bảo ..cẩng lên, đâm vào là thấy sướng

….

Cái phút cô hồng bảo , nào buông cô ra để cô đi đón em vì sắp trưa rồi

Nhưng đàn bà ..thì nói ra như vậy, nhưng vòng tay cô vẫn ôm chặt lấy tôi..

Tôi cứ ngồi im..lát sau vai tôi ấm ấm

Giọt nước mắt cô rơi ..

Bình lặng,

cảm giác chẳng ngờ cứ vương mãi

Chả hiểu điều gì..

Tôi xoa nhẹ bờ vai cô để trần, thật mịn màng, vuốt nhẹ xuống lưng, chạm vào chân vú , mâng mâng gờn gợn, thật đầy

Cô ..cô ơi

Tú, cô muốn ôm một lát, lâu lắm rồi cô mới như vậy

Vài giọt nước mắt lại rơi xuống, mũi cô chùy chuỵet, bầu vú cứ bồng lên ..theo hơi thở và cơn xúc động của cô

Tôi bảo

Cô ơi…

Cô như đang tỉnh dần , thật tĩnh lặng, thoảng trong không gian mùi đàn ông ..mùi đàn bà trộn lại..cái mùi chỉ có sau những phút giao tình

Nó vương vãi trên gường , thật quyến rũ lòng người ..

Tú ..

Cô cảm ơn tú ..

Sao vậy cô ..

Đã thật lâu rồi cô mới có cảm giác thế này ..tú hãy giữ kỷ niệm này nhé..

mai rồi

Chả biết bao giờ có lại,

nhưng đáng iu thế

Bao nhiêu cô đơn

những lúc tủi hờn cho số phận . phận gái góa, không chồng

Ra vào..bao nhiêu điều ong tiếng ve..chả có cảm giác yêu thương với ai nhưng vẫn bị người quanh làng đàm tiếu ..

Thôi cô đừng ngĩ ngợi..tú sẽ bên cô mà

Hì hì

ừ ..biết đâu ấy tú nhỉ ..nếu chú thoại không trở về …

thì cho cô xin nha

hì hì

xin gì hả cô

xin cái buồi tơ này, mỗi khi cô cần

hí hí

thì ra vậy ..

để hôm nay tôi mới hiểu ..

vâng..cháu chỉ sợ cô chê thôi..giờ không cho ai nữa cô nhá

ừ ..chỉ đây với đấy thôi…tú nhỉ

cô buông ra thật nhanh , hình như những người nhanh nhẹn tháo vát như cô luôn có những phản xạ bất ngờ..

cô đứng dậy

đầu chịn lên đỉnh mùng vơ nhanh cái áo ..mặc vào

tú mặc đồ vào đi ..cô đi đón em

trông nhà cho cô một lát rồi cô chở em về …

rồi hãy về

cái phút ấy thoáng qua thật nhanh, dáng cô thật đậm đà , khuôn ngực vẫn vươn cao, cái bụng phẳng ..cái rốn khít lại ..chạy xuôi xuống kia

bờ mu…cái khe vẫn đang gỉ ra…hai đùi thẳng hàng, gót chân nhỏ, hồng hào …

ôi ..cái đẹp không sao tả hết

tôi chay nhanh ra hai gian nhà ngoài mở cửa

cô ơi mới hơn 10h thôi mà

cô đã gọn gẽ bước ra..nhìn ngó ngoài sân, rồi ra mở cổng

tôi bước ra hè sân nơi để đống củi , chỗ ấy có hai khúc gỗ to chắc cô mua về làm củi nấu rượu nhưng chưa bổ được nên cô cho kê dưới gốc cây bưởi làm mấy cục gế ngồi ..

bước ra bờ giếng, vớt lên gàu nước trong lành..rửa mặt,

cảm giác thật nhẹ nhàng, nơi này đã mấy năm rồi, bao kẻ rình mò,

lượn lờ, chỉ mong đánh sập lũy, đồn…

cái đồn không có địch

nhưng lòng cô chưa thuận, đồn, lũy vẫn hiên ngang

giờ …ngói tan, trời mây..

cánh cửa mở ra,

thằng trẻ con …trời thương

mở toang cánh cửa, vào nơi sâu kín nhất

cái đầu trẻ con, chưa ngĩ ngợi

chỉ mong tết đến, rồi cùng đám trẻ quanh làng

giờ

nhìn ra cánh đồng..sau hàng lá chít phất phơ ..

những chân ruộng vẫn phơi màu đất bac, xa xa đám mạ đang lên xanh , bên kia những ruộng rau xanh tốt ..làng tôi muôn thuở gi trong tâm thức bao đời

đất và người

vẫn tồn tại đó thôi

vẫn thanh bình..vẫn đơn sơ, vẫn còn ngèo nhưng quê tôi bình dị

tôi cứ mơ màng thả hồn theo bầu trời xanh dịu , trên kia cánh cò đang mải bay theo về mấy lũy tre..

mùa đông cây cỏ như ngủ như hẹn lại mùa

khi giọt mưa xuân rơi, lại bừng lên chồi non, lá cành, cành biếc

……

Két..

Cánh cổng nhà cô hồng mở nhẹ

Ai..

ai nhỉ bóng ai đang bước qua gốc cây rơm

À….

Bà Bình tượng đài, xinh đẹp một thời..

Bà..

cháu chào bà

Ô ..

thằng tú hả..cháu làm gì ở đây thế

cháu..cháu

bà cháu bảo ra chở giúp cô hồng đi lên nhà ông đàm giao rượu..rồi sách cho cô mấy thùng nước, để cô nấu rượu ..mấy hôm nay cô bị ốm

à bà nhớ rồi ..

hôm qua cháu chở bà ngoại ra đánh gió cho nhà hồng..giờ bà vào lấy đồng bạc hoa xòe hôm qua bà cho mượn

cô hồng khỏe chưa cháu

cũng đỡ rồi bà ạ

khổ..ai vào cảnh ấy mới hiểu..bà cũng đã trải qua rồi cháu ạ

con thì nhỏ..công việc thì nhiều chả có ai phụ giúp..mỗi khi ốm đau, chả dám kêu ai..

cháu ..giúp được cô ấy thì tốt lắm..

đời này bà chả bao giờ quên ơn bà ngoại cháu ..

giờ lại đến cô hồng

bà ơi ..hình như bà với nhà cô hồng có anh em thì phải

ừ..thôi để bà rửa cái chân đã

bà Bình mặc cái quần đen, kiểu vải lãnh , nó bóng nhìn ánh lên rất đẹp, cái áo bà may kiểu triết li ôm sát thân người , khuôn ngực bà vẫn, nảy nở đậm đà

bà bước ra khoảng sân giếng..nhìn dáng bà đi..khi bà bỏ mấy củ su hào xuống nền sân

khom lưng kéo lên gàu nước..

ồ ..không biết bà bao nhiêu tuổi rồi nhỉ..nhưng bờ mông bà vẫn căng lên

nở vồng ..

sao giống kiểu mông cô hồng ấy nhỉ

ông đàm bảo , những người hay bị đồn thổi, đều là người đẹp, có nhiều người đàn ông theo đuổi đấy thôi

họ chả đẹp thì đàn ông săn đón làm gì

à..không biết ngoài chửi vì những lúc yếu lòng..

bà bình còn gì nữa nhỉ

bà ngồi bên thau nước, đang rửa mấy củ su hào..rồi bà lại đứng thẳng lên . với cái gàu khom lưng kéo lên vài gàu nước

rồi ..bất ngờ đập vào mắt tôi thật lạ

bà cúi mình , vén cao hai ống quần lên

sát bẹn.. trắng ngần, đùi bà..bà dội lên gàu nước

xoa xoa , vuốt vuốt dòng nước chảy xuôi..t

rắng ngần thon thả, chân bà bình hôm nay bày ra thật đẹp

bảo là đã già nhưng sao vẫn đẹp ..

nên ông Đường đến chết ..chuyện mới tỏ tường

giờ còn ẩn số đứa em ..thằng khải đã 18 tuổi

chưa có ai nhận làm cha nhỉ

hì .

bà bước lên sân..tôi lây cho bà cái gế ..

ngồi hỏi han..

sao tò mò thế nhỉ…

….

bà bình hỏi

tú nãy cháu lên nhà ông đàm à

vâng ạ, cháu chở hai can rượu lên cho ông

ông đàm khỏe không cháu

ông vẫn khỏe bà ạ..à nhưng mấy hôm trước ông ấy cảm ..ốm suýt chết ..bà cháu phải nấu cháo, cháu mang sang cho ông ấy ăn

vậy à..

cho chết..

á à..

trong đầu tôi bỗng nảy số nhanh

anh tuấn có ông đường là bố rồi

ông em là anh khải..cả làng chưa biết ai là bố

à ..

biết đâu ..

có khi ông đàm thì ..

há há

tôi ngồi im lặng chợt hỏi

bà ơi, tết năm nay bà bao nhiêu tuổi nhỉ

à tết này bà 49 cả tuổi mụ cháu ạ

à bà với cô hồng là thế nào nhỉ

à mẹ chồng cái hồng là chị gái chồng bà

vâng..

vậy là cô hồng phải gọi bà là bà mợ bà nhỉ

ừ ..

anh em cũng gần, nhưng bà cũng ít đi lại bên nhà ấy..chỉ có cái hồng cùng cảnh ngộ nên lâu lâu bà gé thôi

cả đời này bà chỉ chịu ơn bà ngoại cháu..

bà ơi hai chị con gái bà lấy chồng về dưới…..cuộc sống có tốt không ạ

cháu a..

nhờ trời thương, cả hai đứa đều giống bà , nhan sắc cũng bằng người nên đều được mấy anh con nhà khá giả theo đuổi..

chị đầu có hai con, chị sau có 1 con rồi

cuộc sống dưới phố đều có cửa hàng buôn bán

chuyện ..

con gái giống bà, chị nào chả đẹp..bà giờ lớn tuổi rồi mà cháu còn thấy ông đàm khen bà suốt

vậy hả..

lão ấy vẫn khen bà hả

vâng , bà không tin cháu à

bà nhìn xem, bắp chân bà vẫn trắng nuột đó ..

cha bố anh. Nhỏ mà khéo nịnh ..

bà đang ngồi trên cái gế con, hai chân để thõng xoài ra phía trước, nãy giờ bà vén cao cái quần vải lãnh đen tới sát bẹn, bà cúi đầu ..xoa xoa hai bắp chân trắng , thon thả …

cháu nhìn bà vẫn đẹp à

cháu nói thật mà..

làng này chỉ có bà, cô hồng, cô câm là đẹp nhất..

tuy bà lớn tuổi nhưng cháu vẫn nge mấy ông ngồi ngoài gốc si gữa đồng khen nức nở thôi

à mà bà ơi lâu nay bà không mất rau cải nữa à

sao cháu hỏi vậy

tại ngày xưa cháu hay nge bà chửi

hì hì

cha bố anh.

giờ bà trồng rau ra ngoài đồng rồi, không trồng ngoài cánh đồng soi nữa..

cũng tại bà tức cái nhà năm bét nó lười biếng, chả chịu cấy trồng cấy gì

suốt ngày uống rượu , đêm lại đi ăn trộm rau của bà về nuôi mấy con vợ mới

ai đời 5 đời vợ 8 đứa con ..mà chả chịu làm ăn

nên bà tức bà chửi thôi..

giờ thằng tuấn nó không cho bà chửi nữa

nó bảo mẹ cứ như vậy sao con lấy vợ được..hì hì

vâng thôi chả chửi nữa bà ạ..

chúng cháu nge bà chửi chỉ thấy buồn cười

cười gì hả cháu

hì hì..bà bảo úp cái gì đó

bà nge ra..đỏ mặt bảo

cái đấy thì đàn ông các anh ai chả úp…hí hí

bà ơi năm bà sinh chị gái đầu là bà bao nhiêu tuổi nhỉ

à lúc bà đẻ cái nhâm .

.bà 18

tôi nảy số nhanh..năm nay bà 48..đẻ chị mai là bà 18, 10 năm sau bà đẻ anh tuấn..vị chi là lúc đó bà 28,

2 năm sau bà đẻ anh khải ..ngĩa là bà mới 30 tuổi…năm nay bà 48 vậy là 18 năm qua bà vẫn bỏ hoang …

ông đàm năm nay 70 ông góa vợ 22 năm rồi…vậy là hơn 20 năm qua ông chinh chiến chỗ nào hả đại ca đàm

hí hí…tôi bật cười

bà bình bảo ..cháu có gì vui à..

không ạ..tại cháu thấy ông đàm vẫn khen bà , nên cháu thấy vui vui thôi ạ

cô hồng chở bé mai về

con bé ríu rít chạy lên sân..

nó chạy lại bên tôi thật nhanh

a..anh tú

cháu chào bà bình..nụ cười trẻ con thật hồn nhiên ..

cô hồng nhìn tôi

cười tủm tỉm

cháu chào mợ..

bà bình bảo..mày hôm nay có gì vui à.

Không ….mấy ngày cháu bị cảm sốt, không dậy nổi, tí thì bỏ mất hai mẻ rượu may cứu được mợ ạ

May quá bỗng rượu nhừ vậy mà nấu lên rượu vẫn ngon chảy nhiều mợ ạ

ừ , cái ngề của mày bỏ một nội rượu là mất mấy chục bạc.

thôi thằng tú nó giúp vậy thì nhớ cái ơn của bà cháu nó nhé

vâng ạ..

hôm qua bà nhẫn không sang đánh cảm chắc cháu không dậy nổi

à cho bà xin cái đồng bạc đánh gió

chết

của mợ hà

ừ hôm qua tao đang nói truyện với bà nhẫn thì thằng tú chạy ngang kêu

hì hì..cô hồng liếc ngang tôi một cái như muốn hỏi..

nãy tú nói gì với bà bình

tôi bảo ..

cháu về cô..hôm nào cần gì giúp cô cứ kêu cháu nhá..

( còn )