CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Tác Giả:

Lượt Xem: 2337 Lượt Xem

chiều nay đang lang thang trên đồng, thật vô tình mình nhận được một cuộc điện thoại của một người bạn đang ở một nơi sa xôi, bạn ấy bảo đang đứng ở một nơi tuyết phủ xung quanh, câu truyện cứ tràn đi , đôi lúc chập chờn qua cánh sóng, mình bảo về làng đi. tao đang đi theo dọc những luống cầy phơi đất ở cánh đồng trồng lúa nếp đây

nó chép miệng thở dài rồi ước ao kết thúc cuộc điện thoại này hãy gửi cho nó vài cái clip vài tấm hình để bớt đi nỗi nhớ

cuộc điện thoại kết thúc tôi đã tháo giày lội bộ theo dọc những ruộng rau xanh tốt, ánh mắt thả về ngôi nhà ngày xưa của cô Hồng để cố tìm cái khuôn cửa kính mờ mờ ngày xưa nhìn ra cánh đồng, phất phơ theo dọc bờ rào nhũng hàng lá chít đang trổ cờ .. khi vòng lại cái gốc cây si cổ

ngồi xuống

đón từng cơn gió lạnh đang tràn về, lẩm nhẩm bài hát Làng Tôi …rồi tự hỏi

quê hương là gì hở mẹ

mà cô giáo dạy phải yêu

quê hương là gì hở mẹ

ai đi xa cũng nhớ nhiều

thả tâm hồn về những ngày thơ dại, nhớ lại cái đã quên, mong những ai hiện ra trên trang viết này ..một lời tha thứ

biết đâu đêm nay nhớ lại được cái gì, cho các bạn đọc,

hãy chờ nhé..thanhks. thân mến các bạn

Các bạn ..ai đang đọc những dòng chữ ở cái trang viết này

Hãy cho mình hỏi

Ai đã có vợ

ai đã một lần giận vợ, đã qua mấy ngày rồi bạn muốn làm lành mà không được

Vì cái tự ái , hay vì cái bất ngờ của phụ nữ, đàn bà

Nó đấy ..

Nó làm tôi nhớ lại, nó bắt đầu từ cái câu nói của ông đàm

Vợ là người đầu gối, tay ấp

nhưng mấy ai đã hiểu hết được phụ nữ họ có gì và đang ngĩ gì trong đầu

………..

cô bảo chỉ ôm thôi

rồi ngẩng đầu lên cô tìm cái gối, rồi đậy cái khăn đang lau tóc lên khuôn mặt hồng hào ửng đỏ..

cô chẳng nói gì

tôi ngại ngùng ngửa mặt lên trời , đếm những viên ngói đã xỉn màu, qua đỉnh cái mùng lặng lẽ. xung quanh theo dọc cây sào căng trên cái đỉnh mùng, ở đó phất phơ những viền vải hoa, nhìn thật nhẹ

tiếng tôi nhỏ lắm

cô buồn à

ai làm cô buồn vậy

không ai cả ..

tại ..

chẳng hiểu sao giờ cô lại nhớ tới một người

ai vậy cô

cô bỗng bỏ cái khăn vắt ngang mặt cô ra , nhích lại gần tôi , ngón tay cô cứ chạm vào vành tai , vẽ vẽ quanh chân mày , vòng vòng xuống cổ

tôi buồn buồn, chợt bảo

cô..ơi

tiếng cô thật nhẹ

giống quá

tôi ngiêng mình trở lại , thân mình vẫn cách cô một khoảng , nhìn cô thật lâu , cái cổ thật cao, trắng ngần , ở cái nơi gần hõm cổ khoảng ngực lộ ra nơi cổ áo

cái cảm giác tưng tức lại dội lên

cô bảo

tú biết không mấy năm nay trên cái gường này chẳng có người đàn ông nào

nhưng mỗi đêm đông giá lạnh, vẫn hiện về hình bóng hai người. bố cái mai cao gầy và một người con trai của ngày xưa

sao giống cháu quá

ồ…thì ra vậy

người ngày xưa của cô giờ ở đâu

ở xa lắm

thế ngày xưa cô với chú ấy …có

tiếng tôi rất nhẹ

cô kể đi

dạ

cháu có nhớ cái tết cách nay hai năm không, hôm ấy mùng hai tết cô gé nhà cháu thăm hỏi bà ngoại, cô nhìn thấy tú đi vào nhà

cô cứ lặng nhìn tú, rồi cháu chào cô

lúc bà ngoại đi ra ngoài cô cứ nhìn cháu thẫn thờ..

à , cháu nhớ rồi

để đến cái hôm cô để cháu nhìn thấy trên nhà ông đàm nó làm cô day dứt .

cô cứ suy ngĩ mãi

thật tiếc ..

sao lại vậy hả cô

vì đó là hình ảnh đẹp đẽ của mối tình đầu, nó thật trong sáng , ngây thơ của tuổi trăng rằm, cô cứ giữ lấy nó để có ngị lực vượt qua những ngày cô đơn một mình khi bố cái mai bỏ cô ra đi

thế mà hôm ấy, tú lại nhìn thấy cô trong tình trạng như vậy

nó làm cô mất ngủ mấy đêm liền ..

rồi cô lo lắng cháu nói ra.

Tú …

sau này cháu sẽ hiểu, phụ nữ ban ngày mạnh mẽ đến thế nào, thì mỗi khi đêm về họ vẫn lặng khóc thầm, vì khi họ chằng chia sẻ được với ai, những khi gặp phải những điều trắc trở

hình bóng của tú, nó làm cô liên tưởng tới những gì thật đẹp của mối tình đầu

tôi ngẩn người chả ngĩ được gì,

bao nhiêu khí thế hồi nãy bừng bừng

giờ bỗng vụt bay đi hết ra đi

chợt ngĩ,

ở đời sao lắm trớ trêu

thì ra con người khi đã trưởng thành, họ đều có câu truyện của riêng mình, hạnh phúc và cả những khổ đau, nó chẳng giản đơn, như những gì mình trông thấy bên ngoài

tôi hé mắt nhìn cô trở lại, ở nơi đáy mắt cô giọt lệ ..đang nhẹ rơi

cô ..cô

cô hồng chả nói, chỉ thấy cảm giác cô rất ngẹn ngào

tôi đưa bàn tay trái qua, chùi đi giọt nước mắt đang lăn trên cánh mũi

luồn cánh tay phải vào cổ cô rất nhẹ, cảm giác như cô đang nhích nhẹ đầu lên

cô , cô

tôi bỗng áp lại gần, vòng tay ôm cô thật chặt

cô …

tú cho cô mượn bờ vai đấy, cô khóc đi cho nhẹ lòng

suỵt …suỵt..

ngực cô cảm giác đang như thể dội lên …thổn thức

ngẹn ngào.. như rất mong manh

tay trái tôi vẫn đặt ở vai cô, cái thế nằm ngiêng , cái áo vải mềm hàng cúc chẳng thẳng hàng ..

ở đó chân vú cô đậm đà, cái thế nằm ngiêng hở ra khoảng thịt

ôi ..nhìn

trĩu nặng, bồng bềnh cảm xúc..ngòn ngọt dịu hiền

bầu vú kho gạo của trẻ thơ

bầu vú miếng ngon cho đàn ông, khi dục tình lay động

cô không mở mắt, khi tay tôi gì nhẹ bờ vai

cả hai vẫn trong tấm chăn ấm áp, tĩnh lặng bất ngờ

cái chăn phủ kín đầu, trong đây chỉ mờ mờ hình cô và tôi chỉ chạm vào nhau nơi đầu vú

tôi cứ vỗ vỗ vai cô rất nhẹ

cô lịm dần ..hình như cơn nức nở đang qua

bỗng trong cái khoảng tối nhập nhòa..

tiếng cô

giống như đang chìm vào ngày xưa nhớ thương, tình đầu bao hy vọng

anh thoại ơi

ồ ..

ai nhỉ

bố cái mai không phải tên như vậy mà

ừ…anh đây….

anh có nhớ em không

có ..anh nhớ em lắm

sao anh lại bỏ em ngày ấy đi không một lời từ biệt

tôi chả biết nói thế nào…

chợt nhớ lại lời ông đàm hôm trước

tôi bảo ..cũng tại hoàn cảnh

trống ngực cô dội lên

hình như cô đang chìm vào khoảnh khắc yêu thương

tôi nhắm mắt lại …

ngĩ liều…cái mồm buông ra cái câu ..

thế em có nhớ anh không

em có

có nhớ lần đầu anh với em…

ở đâu nhỉ

ở gốc cây xoan trong vườn nhà em

em có thích không

có …

em nhớ năm ấy em bao nhiêu tuổi không

em có

năm ấy em gần mười bẩy

em nhớ lúc em ôm chặt anh không

em có ..

sao giờ này anh đang bên em mà lại không ôm anh lại

cái câu nói tưởng như chẳng ăn nhập gì với tôi lúc ấy , cũng chỉ là chút dẫn dụ cảm xúc ngày xưa..

của cô, cái thời, cái thuở tình đầu

khi cô vẫn đang chìm trong nhớ nhung người con trai đầu đời xa vắng

hình như thân mình cô chuyển động

cô ép thân mình thật sát gần hơn..vòng tay cô buông mạnh sang lưng,

cô gì lại…

môi cô chạm vào môi tôi

chì chuỵet

anh…

tiếng cô tắt lịm, khi cả hai chợt bùng lên cảm xúc của thuở ban đầu

cô ngiêng mình, nhớm nhẹ hông lên, trong cái chăn tối mò..đùi cô chờm lên hông tôi, luồn tay cô cởi áo tôi ra, rất nhanh

mạnh mẽ

ngiêng ngiêng cái hông cô chạm mặt gường

tôi với tay lên, kéo cái áo cô ra,

rất nhẹ

môi gắn chặt nhau cảm xúc chẳng rời

nó thật bồng bềnh , nửa mê, nửa tỉnh..

hông cô thật nặng ép nủa trên mình

vừa hôn ..

nước mắt vẫn rơi, mỗi khi cô rời miệng ra

để thở

cái câu

anh thoại ơi

tôi lại bảo

anh đây hồng ạ

trên mình tôi trống trơn, cô chờm lên ép nhẹ

cô xoa từ cổ , xuống lưng vòng vòng sang cả bờ mông..

bàn tay cô hối hả không ngừng ..

hình như cơn mơ, liên tưởng, hay điên tình cũng giống nhau bạn ạ

cô vòng cái tay trở lại , cầm vào cái cọc rất cứng, nắm chặt tay vào ..

ứ ư…cô vuốt nhẹ nhàng

tiếng cô ngèn ngào ..chì chuỵet trên môi, lưỡi cô đưa sang ngâm môi tôi mút mạnh

ứ.. ư ,…

cảm giác như ngực cô căng mạnh , bồng lên cơn xúc động ..

tay cô cầm lấy tay tôi

kéo nhanh

chạm vào luồn vào vùng háng đang ngửa nhẹ ra

to dầy L… cô , cái khe múp míp

ướt sũng nước , đầm đìa

nhòe nhoẹt chảy xuôi xuống dưới kia đọng lại

cái quần ngắn mỏng mênh mông khoảng bụng

quần con không mặc, khoảng rộng mu L…

nơi ấy vồng lên mênh mông phồn thực,

chẳng ngờ..hôm trước hiện ra chỉ có đôi mắt ngắm nhìn, nay tôi đã chạm vào khoảng da bụng thân thương

vuốt lên ..xuôi xuống, hai mép thịt mềm

lun phun đám cỏ, dưới kia bao la mảnh đất ..

chỉ xeo xéo vậy thôi nhưng bao người tranh đoạt, bao người ước ao chủ nhân mảnh đất một lần

giờ ..

ồ sao lạ kỳ

hôm trươc trên ván nhà ông đàm

mảng xanh tươi tốt , đám cỏ rậm mù

nay như đang lún phún như cỏ chỉ gặp mưa xuân

sau này cô bảo cô cạo đi ..để cô thề

từ bỏ ông đàm không bao giờ gặp lại

tôi bảo ..

hồng ơi

Em nhớ lần đầu mình địt …nhau không

có ..

em nhớ

em có sướng không

ư…ư ..em có

anh cởi quần em ra nhé

ư..anh cởi ra đi..

anh địt em đi

tôi đưa ngón tay lên vén cái thun quần theo bờ mông căng mọng, cô nhớm mông lên …

cái quần ngắn , mỏng trôi xuống cuối gường

tôi dợm nhẹ thân mình

tính úp lên cô

cô bảo anh ơi…anh mút L.. em như lần đầu cho em sướng đã

cô kẹp chân tôi , lùa hai chân đan vào nhau khép chặt

khe L . cô ép lại tì lên cái cọc cứng căng

anh ơi …anh địt em đi…

ư ư …em muốn anh địt

mê sảng bừng bừng

tay tôi mân mê bên vú thật đậm nư trái bười non…

vú cô mâng mâng như trái xoài thơm đang chín rục

ư ư …

em chết mất ,

anh thoại ơi

em sướng L …không hồng ơi ..anh muốn địt

ư ư…anh ơi ..

em đang sướng lắm

thoại ơi

anh đây

anh mút L …em đi

cái câu nói nhanh như ngẹn lại, nó chỉ thoảng trong cái chăn bông ngày lạnh , tối mò ..

bất ngờ cô mở cái đùi ra , ấn nhanh đầu tôi trôi xuống ..mặt tôi trôi qua khoảng bụng ấm sực, hôi hổi râm ran

cô vịn tay vào sau gáy ..như muốn đè khuôn mặt tôi vào

cả cái bụng dưới cô thật dầy căng lên ..

chầm chậm lướt qua khi miệng tôi trôi qua cái mu..

ngậm vào miếng thịt ẩn ở đầu khe…

lồi ra căng mọng

á á …

đấy đấy anh thoại ơi..

mút mạnh vào

ớ …ớ ..anh ơi

trên kia tiếng cô ..như ngẹn lại

nó giống như cô đang chìm vào nỗi nhớ, niềm thương

tôi xuay mạnh thân mình

luồn tay ngiêng mông cô úp vào mặt tôi ngậm chặt

thể cái thế nằm ngiêng , .cái thế giống như hôm ở nhà đêm lạnh

chẳng biết trên kia cô có mở mắt ra không

nhưng thật nhanh cái cọc trâu đang bị miệng cô ngậm chặt vào… miệng cô căng lên

tiêng cô..

anh ơi ..buồi anh cứng lắm

chẳng biết ai đang ảo giác..

cô hay tôi

anh thoại ngày xưa …

nay thế thân

thằng tú

chả biết

chỉ thấy sướng hết cái buồi

khi cô đang ngậm chặt vào , cứng cả hai đùi

nhập nhập thật mạnh vùng hông

chỉ là ngậm mút nhau thôi

cô hồng

anh thoại xưa

thằng tú hôm nay

sau hơn mười năm…ôm nhau thật chặt

cả hai run lên từng chặp

cô như bị ngẹn …khi mút cái cọc trâu

bên này mông cô nhấp nhấp mạnh L… vào

á….

.ư…ư….

A a a a

tiếng cô vọng ra trong cái chăn khi tôi vét lên một đường nơi chia hai múi bưởi

xòa …

giống như nước lụt

giống như cái năm 71 ..

ông bố thằng ất kể về cái chuyện vỡ đê

hoa mắt …

bục…

đê vỡ ra rồi

căng lên..run rẩy

tiếng cô

anh thoại ơi..

cô hồng nhũn mình mềm lả

lặng đi…

buông thả

ngửa mình cô ưỡn đùi ra…

tôi vén nhẹ cái chăn, đám nước ướt sũng đọng lại mặt gường thẫm lại.

ánh sáng trên kia tỏa lên cái mâm mời gọi

mâm thit cô hồng

buông thả

đỏ hồng trong ấy

đang vẫn đang ứa ra giọt mật …

đóa hoa, giấc mơ đàn ông thở dài

nay cô buông mình trên mặt chiếu

……..

ngoài kia chỉ còn tiếng gió

kéo qua cửa kính mấy bông lá chít xào xạc

gió thổi xuôi dọc cánh đồng

căn nhà cô hồng, chơi vơi bên rìa làng

hôm nay anh thoại về cùng cô tâm sự

Liu thiu tôi muốn ngủ

Nhưng

Tiếng chân trẻ con loẹt xụet đang bước lên sân

Mẹ ơi…

cô như tỉnh lại khi nge tiếng trẻ con…

Mẹ đây…

mẹ mới ngủ một lát

Cô cúi xuống hôn chụt vào má tôi

Nói khẽ ..

tú nằm im ở đây nhé

( còn )