CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Mưa sụt sùi

ngày nắng hanh, đêm se lạnh, bụi mù khắp phố

thằng tục tạc nó bảo. Kiểu này có khi đéo thấy mùa đông nữa, ông trời thời nay đéo phải ông trời thời xưa

à cái tên thằng tục tạc là do thắng giáp trong những lúc thi triển cãi nhau nó gọi thằng ất là như vậy đấy, chứ không phải do thôi đặt ra đâu nhé

hì hì

mỏi ..mệt uể oải

tôi lặng nhìn cái gốc cây xi ở gữa đồng, buổi trưa vắng người qua lại , cánh đồng của làng qua bao năm vẫn hiện ra hình hài của ngày xưa , vẫn còn đó những thửa ruộng chạy theo khu nhà nằm ở rìa cánh đồng tiếp giáp với làng

chỉ khác ngày xưa là những ngôi nhà nhỏ , nép dưới những bụi tre xanh tốt , mái ngói rêu phong

giờ hiện lên những ngôi nhà 2 tầng mái tôn đủ màu , xung quanh nhà vẫn những ruộng rau xanh ngắt ..ở cái góc xa kia là nhà cô hồng ..giờ như thế nào nhỉ

các bạn có thể đoán xem

vì nó không còn là cái lò nấu rượu ngày xưa bằng củi nữa rồi

thở dài

làng đã thay đổi rồi

nhớ..cái hôm trước ngày dịch bệnh

ở cái chỗ tôi làm có cái truyện , tôi chả biết kể thế nào

những ngày ấy chị bình không còn nằm trong cái nhóm zalo

nhưng cái chị có 1 con đã li dị chồng và một cô bé lại nằn nì thằng ất cho vào cái nhóm zalo

gọi là nhóm bà tám

hôm ấy các phòng ban phát động , góp tiền ủng hộ gia đình một anh cùng ở cơ quan

gia đình anh ấy đã mấy năm không đẻ ..rồi rủ nhau đi cấy …

chả biết bác sỹ cấy, đặt thế nào ..phọt một phát ra 3 thằng con …rồi khó khăn ập đến , khi nuôi ba đứa trẻ

thằng giáp nó bảo ý chúng mày thế nào

thằng ất bảo..kệ cụ nó

hí hí

cười , tôi hỏi

sao vậy

nó bảo thế này, con cái là lộc của trời, trời cho thì được chứ đi xin ..cấy gép có phải con mình đéo đâu

á à ..thằng giáp hỏi

sao mày biết

thằng ất bảo..tinh trùng yếu thì xin mẹ tao đi..của anh mày ngon thế này…cứ một phát, là ra một thằng , hai phát ra hai thằng

tôi bảo ..mẹ mày khéo không lại có ngày có thằng tới lập bàn thờ trước cổng thì lại chạy không kịp

hihi

nó bảo ..kệ chứ , cá vào ao tao thì tao được

bất ngờ, chị chị bỏ chồng đánh lên mấy chữ

cho tao một đứa đi….haha , tao đang thèm một thằng cu đây

thằng ất lảng ra ngoài ..ra cái ban công có cafe …

im lặng

……

mấy ngày sau nhà thằng ất có đám giỗ

nó mời cả nhóm chúng tôi..sáng thứ bảy hẹn nhau về quê ..

làng , của nó ở cạnh ven đê

con sông chạy từ phía trên làng tôi xuôi dòng đổ xuống, làng quê thằng ất cũng lao xao mặt nước con sông, trên đê năm xưa chỉ xanh mướt những rặng tre

giờ cũng lô nhô mái ngói chen chúc nhau sát con đường ..

nhà nó từ mặt đê ngiêng ngiêng con đường bê tông chạy xuống. Mấy chị em phụ nữ xênh sang áo váy , chỉ trỏ mấy cái cổng thời sưa , chụp mấy tấm hình

bữa cơm giỗ chạp cũng vui vẻ thân tình..chỉ có điều lạ

căn nhà anh trai nó cất lên .

.to vật vã

lại đứng cạnh ngôi nhà rêu phong giống như con gà mái già trụi lông lòi cả da cả thịt

tôi cứ xoay xoay nhìn ngắm

ở cái bức chắn mưa nằm cạnh mấy gian ngoài , trên ấy hàng chữ đắp nổi

1971

Lem nhem, nhọ nhòi tôi chụp vài tấm hình, bố thằng ất ra nhìn thấy bảo

Nó là kỷ niệm của bác đấy

Bữa cơm diễn ra tới hồi náo nhiệt , mấy mâm cơm cúng sản vật quanh làng

Thịt gà đồi , măng tươi ở mấy bụi tre..xôi nếp, gạo làng quê, bánh dầy thơm dịu

Tôi lảng ra cái gốc cây nhãn cổ . cái bàn nước trước ngôi nhà cũ kỹ rêu phong

Thằng ất lảng ra

Tôi hỏi , ất sao ngôi nhà đẹp thế kia lại đứng cạnh cái nhà này

Nó bảo..có mà đụng vào ngôi nhà này của ông gìa tao thì mấy anh em tao què chân hết

hihi

Sao vậy

Mày thấy đấy . ông anh tao cất căn nhà bên kia to đẹp lung linh

Vậy mà mời gãy lưỡi hai ông bà vẫn ra vào ngôi nhà bên này

À thế nhà này cất năm 71 à

Đúng vậy

Quá trưa nắng nhẹ. Thằng ất rủ mấy anh chị ra cái nhà hàng ở sát bờ sông uống nước

Tôi vẫn ngồi suy ngẫm về lai lịch căn nhà

Lát sau bố thằng ất ra, suay suay cái bình tích ông rót ra ly nước vối

Ông hỏi

Sao cháu không đi uống nước với mấy anh em

Cháu có thắc mắc bác à

Sao bác không sang cái nhà kia ở cho sạch sẽ..căn nhà này cũ lắm rồi

Ông bố thằng ất trầm ngâm

Rồi ông vạch cái bắp chân lên

Một cái sẹo dài từ bắp chân ông chạy xuống

Sao vậy bác

À cái đận ấy đó cháu ..cái năm 1971 đấy , trầm ngâm một át rồi ông bảo

Tú mày với thằng ất cùng lớn lên ỡ những mảnh đất của làng quê, tính tình thằng ất thì bộc trực , sốc nổi, có gì khi ra đời anh em mày tựa vào nhau, khuyên can nó nhé

Còn cái truyện căn nhà này à…

nó là kỷ niệm một thời cùa những người như bác

Cháu ngĩ xem tuổi này giờ cái đẹp, cái xấu phỏng có ích gì, chỉ có những gì là kỷ niệm của mình thì muốn giũ lại thôi cháu ạ

Cái đận ấy..

hồi ấy còn khó khăn lắm cháu , chắt chiu tích cóp gần chục năm trời để xây căn nhà này, năm ấy 2 cái lụt xảy ra..cách nhau chưa tới tháng trời

khi đang xây căn nhà này , sắt thép ngổn ngang ..bỗng đâu mấy quả bom đánh vào cái đê ở mãi thượng nguồn..chỉ trong vòng mấy giờ

làng này nước ngập mênh mông..vỡ đê cháu ạ

bác mò mẫm tới lui..cái cọc sắt cắt vào bắp chân , tưởng chết

à…thì ra ..đó là kỷ niệm của ông

…..

kỷ niệm ..

để giờ này ngồi ở gữa cánh đồng

nó làm tôi nhớ lại

cái ngày thằng tuấn sắp mâm cúng ông đường đầu ngõ

dì thắm thì cứ cười cười ..

dì bảo .

.thôi kệ cục kẹo của dì

tôi cũng chả hiểu người lớn ngĩ gì. Dì cứ vài bữa lại sang cùng cô câm

ngủ chung . lại cười khúc khích

năm ấy được mùa, bà tôi tất bật

thăm khám , đõ đẻ, tắm trẻ quanh làng, cô câm giúp bà thật nhiều

buổi tối cô lại chìm vào không gian người mẹ, giở ra tấm vải , gấp lại cái áo trẻ con..

thời tiết như đã chuyển mùa, mấy đêm nay

nửa đêm mặt sân mưa phùn rơi xuống

…..

ông đàm đã khỏe

chủ nhật tôi sang ông , lại gặp cô hồng, cô liếc tôi một cái rồi lặng lặng ra về

nhà vắng , lại ngô luộc ..bên ấm nước sâm

tôi hỏi

ông…cô hồng hồi này…

hỏng rồi tú à

hỏng gì hả ông

hì hì..ông lừa mãi mà không hiểu sao nị hồng hông chịu

liếc xéo ông rồi chửi..đồ quỷ, chả ham

ông ơi thế ông có nge truyện hôm ông đường chết không ông

à truyện cái bàn thờ đầu ngõ con bà bình lập tế ông đưởng hả

vâng, sao lại thế ông nhỉ

ông im lặng, rồi ông bảo

tại anh, tại ả, tại cả , đôi đàng

thế là sao hả ông

à….

cháu này

ông ấy ăn ở với bà bình, có thằng cu tuấn chả thăm hỏi chăm sóc gì…nó lớn lên như cỏ cây, bà bình thì cạn ngĩ..

ngĩa là bà ấy ngĩ ông ấy là cha, ngĩa tử là ngĩa tận, cho thằng tuấn được một lần gọi cha ơi…nhưng đáng ra phải nói điều đó khi ông ấy còn khỏe mạnh, nhưng cái chết của ông ấy cũng bất ngờ

cần im lặng , lại sang vào cái lúc người ta đang bối rối..

rồi

nông nổi về lập bàn thờ…

thôi thì…

ai cười được ba năm đâu cháu

hì hì..ông ơi

ngày xưa ai dạy ông ngề thuốc thế

à…..cô A Líu

đôi mắt ông chợt như vụt sáng, khi tôi ngập ngừng muốn hỏi…

ông có gì không

cha bố anh, lại tò mò

hí hí..tiếng ông cười …hôm nào ông kể nhé

thôi ông kể đi…

ông đàm lặng lặng vào buồng , mang ra cuốn sổ, lật giở …tấm hình ..mắt ông nhìn xa xăm..

tôi cầm tấm hình lên, cô đứng bên ba đứa trẻ ..cậu con trai khoảng gần 20 tuổi bên cạnh hai cô con gái tuổi khoảng lên chín lên mười ..

ông…có phải

ông chỉ tay vào 2 cô con gái

……..

Năm ấy khi ông bước sang tuổi 17 cái tuổi bẻ gãy sừng trâu, cứ mỗi buổi sáng ông lên làm, công việc thì nhiều vì chỉ có một người phụ nữ già cùng ông làm ở cái nhà kho phía sau gian hàng luôn sáng trưng phía trước

Thuốc về nhiều, ông lo thái , phơi phóng ở phía cái vườn sau..ngày nắng thì chả nói làm gì, ngày mưa đêm phải chất lò sấy cả đêm, ông cũng chả muốn nửa đêm đi bộ về làng

Cái lò sấy thuốc thì có khi đến khuya mới xong mẻ thuốc

Ông chủ tịnh nguyên đường thì cứ đi lên đi xuống về mãi dưới kia nhận thuốc ..mở mang cửa hàng , đôi lúc` cả tháng mới về..

Đêm nào cũng khoảng nửa đêm ..ông ra cái giếng phía sau , mùa hè nóng bức

Cái giếng trời đêm tĩnh lặng , sức trai đang tuổi dậy thì..ào ào dội mát thân mình…nửa đêm cái nửa phía sau như một giang sơn

Ông buông mình tắm gôi, sức trai khỏe mạnh..bắp tay thái thuốc đang tuổi dậy thì, vạm vỡ

Thế ….cô a líu cọ lưng cho ông à

Hì hì …ông cười

Bỗng ..phía trên nhà tiếng ai gọi

Ông đàm ơi

Ông cười ..giờ ông có khách rồi ..hôm nào kể nhé

Hí hí

Cháu về đây..

À cầm cho ông mấy cái can đựng rượu về cho cô hồng

Vâng ạ

Tôi lại chạy xe theo con đường đi gữa cánh đồng, xuôi gió, chiếc xe lướt nhanh trên con đường chia đôi cánh đồng làng quê đang gần đến tết đến , xa xa những luống rau cải bắp , xà lách , cà chua xanh mướt vụ đông.

.kia rồi

Nhà cô hồng

Con bé con cô đang mải chơi cùng chúng bạn

A anh tú

Mẹ em đâu rồi

Mẹ em đang nấu rượu

Cái lò rượu thơm nồng đang long long chảy , giọt rượu cay nồng , trên lò bay lên hơi rượu tỏa khắp căn nhà..

Cô ơi..không thấy tiếng trả lời

Ào ào .. tiếng dội rửa trong phòng , cái phòng tắm hôm nọ tôi đã cởi truồng

Á à

Cô ..chắc cô đang tắm

Cô ơi..

Im lặng , chỉ nge róc rách trong phòng tiếng vọng trở ra

Cái cửa vẫn hé ..

Chắc cô đang …dội dậm tiêng nước chảy lào xào

Cái tỉ số hôm nọ cô bảo là hòa

Nay ..cho thêm bên giật giải

Có sao không nhỉ…nhỡ cô kêu lên thì …có mà

À mà nãy cô liếc mắt nhìn…

có khi

tôi dợm chân….

giờ sao nhỉ

( còn )