Chờ

Ba năm sau …
Một cuộc gọi đường dài Hồng Kông – Mỹ …
– Bà sao rồi? Công việc ở Mỹ vẫn tốt chứ?
– Con bé vẫn chưa có bạn trai sao?
– Ưm! Bác sĩ nói đã khỏi hẳn và cũng ko có biến chứng gì nghiêm trọng … Nó chỉ mất 1 phần trí nhớ, đến giờ thì đã đỡ nhiều, nhận ra được mọi người trong nhà, nhưng còn bạn bè và những chuyện xảy ra trước đêm nó gặp tai nạn … thì ko nhớ gì cả …
– Bà đừng nói vậy. Đêm đó do tên lái xe say rượu … nên cũng khó trách, với lại ngừơi xin lỗi phải là tôi … Nếu 3 năm trước ko tại vợ tôi thì bà và HD cũng ko phải sang Mỹ …
– Bà có nghĩ định cư ở Mỹ luôn ko?
– Khi nào con bé về?
– Có gì để ngại, được rồi bà yên tâm đi. Thôi tôi đi đây, đến giờ tôi phải họp rồi … Bà … giữ gìn sức khỏe …

———————–
Tuy đã là mùa xuân nhưng ở HK tiết trời vẫn se se lạnh, thỉnh thoảng lại có những cơn mưa bất chợt trong ngày, cũng rất hiếm khi mưa, đôi khi chỉ là những hạt mưa bụi lất phất, khi lại là những cơn mưa nặng hạt buốt rát vào mặt …
Hôm nay, có vẻ như thời tiết rất tốt. Trời chỉ hanh hanh ko nắng lắm, lại như sắp mưa bởi gió lạnh cứ thổi qua từng cơn …
Cũng đang là chiều, mà trời chiều thì thật sự đẹp vô cùng, cộng thêm thời tiết cũng tuyệt vời như vậy làm Sa thấy thật sảng khoái …
– AAhhhh!!! Mát mẻ wá ^^
Đứng trong vườn nhà, Sa ko kiềm nổi cảm giác muốn hét to lên … nhưng cái vươn người cùng với động tác vươn cả 2 tay lên đã làm 1 ngón tay móc vào sợi dây chuyền đeo trên cổ …
::Bựt!::
Và sợi dây nhanh chóng tuột khỏi cổ Sa rơi xuống bãi cỏ …
– Chết!
Sa nhanh nhẹn ngồi phụp xuống mò mẫm …
– Sợi dây đây … nhưng cái mặt đâu rồi??
Vẻ lo lắng hiện rõ trên gương mặt, Sa liền mò kiếm kỹ hơn vào bụi cỏ cao che khuất gần đó …
– Hey! Đây rồi chà … sao mỗi lần nhìn cái mặt dây chuyền lại thấy có gì đó … Chính xác là gì zậy kìa?? … Um … nó chỉ là cái mặt có 2 chữ “C” … Cũng đâu có gì đặc biệt ngoài việc … 2 chữ “C” lồng vào nhau …
Sa cứ khó hiểu lẩm bẩm khi nhìn mặt dây chuyền vừa nhặt lại được. Và chính Sa cũng ko hiểu rõ tại sao nó lại quan trọng với cô như vậy …
Chỉ là 2 chữ “C” lồng vào nhau … 2 chữ “C” của Choi và Chung … Chữ “C” của 1 tiềm thức mơ hồ khi Sa vẫn còn đang mê man, tiềm thức về 1cô gái cứ khóc mãi bên giường bệnh, và về sợi dây chuyền mà cô ấy đã đeo vào cổ Sa … ngày cô ấy sang Mỹ …
Trong tiềm thức ấy … còn có cả kí ức về 1 nụ hôn … Một nụ hôn thật ngọt ngào …
Đêm hôm ấy, vào ngày …
– 21-1 … quái lạ?! Ngày mai là ngày gì vậy?? Mình biết là nó có cái gì đó, vì nếu ko có gì quan trọng mình sẽ ko nhớ. Sinh nhật ông cố? … Ko phải … Ôg ngoại?? … Ko phải … Dĩ nhiên cũng ko phải của mình, cả nhà cũng ko phải? Vậy chắc ko phải ngày sinh nhật … Vậy ngày gì??
Sa vẫn còn đang thắc mắc và tự lẩm bẩm câu hỏi rồi câu trả lời. Nhưng kí ức đẹp đẽ đó dường như lại ko muốn quay về …
– Thôi mệt, nhức đầu wá … đi ngủ.
Mỗi năm, những câu hỏi cứ lặp đi lặp lại …
Thắc mắc ko được giải đáp rồi sẽ dần dần bị quên lãng …
Để rồi những năm sau, thắc mắc tương tự lại xuất hiện …
Kí ức …
21-1 …
—————————
Đang dạo xe trên đường về nhà, trong đầu Sa vẫn ko dứt khỏi suy nghĩ về việc hôm nay là ngày gì đặc biệt!! …
Cứ chạy băng băng ko chủ đích, những đoạn rẽ trái, rẽ phải cũng chỉ do cảm tính, bởi đầu óc Sa đang mải mê suy nghĩ rồi …
Được 1 khoảng, thấy mệt mỏi muốn nhìn quanh để thư giãn và xem thật ra là mình đang đi đâu … Sa bỗng ngạc nhiên vì khung cảnh ở đây, con đường ở đây … sao lại thân thuộc đến như vậy?? …
::Ko thể nào lại có cảm giác này được?! ::… Sa đã ngạc nhiên nghĩ. Vì 3 năm trước kể từ khi ra viện, mẹ và Joey đã ko muốn Sa chạy trên những chiếc xe chỉ có 2 bánh nữa, nó quá nguy hiểm, nên 3 năm qua Sa đều được đưa đón đến trường và đưa về tận nhà. Cả những chiếc xe 4 bánh bà Thái cũng ko muốn cho Sa đụng đến.
Rồi thời gian cũng qua đi vì vốn dĩ ko ai níu kéo được nó … Bây giờ, là 1 chủ tịch trẻ của tập đoàn Thái thị, sau 1 vụ kí kết thành công cùng 1 lúc với 2 công ty du lịch hàng đầu tại 2 quốc gia du lịch nổi tiếng Nhật và Hàn Quốc, đã giúp khách sạn do Sa đang điều hành có được 1 khoảng lời lớn, và với niềm đam mê với motor, Sa nghĩ 1 chiếc BMW K 1200 R Sport là phần thưởng cho mình cũng ko phải quá đáng …
Chỉ riêng hôm nay, 1 ngày nghỉ dành cho ngày đặc biệt mà Sa cũng ko rõ ngày gì, cùng với chiếc motor 1157cc dạo 1 vòng HK … làm Sa thấy thật thư thái và sảng khoái, tách biệt hẳn với cuộc sống xô bồ, hối hả của ngày thường.
Sa đã đi 1 vòng thành phố, qua rất nhiều con đường, trông thấy rất nhiều cảnh vật đẹp đẽ, có thể trước đây Sa đều đã thấy và đã từng đi qua … nhưng sao bây giờ tất cả thật lạ lẫm, cảm giác cứ như lần đầu tiên được nhìn thấy …
Duy chỉ có cảnh vật nơi đây … con đường nơi đây …
Con đường nhỏ với 2 bên là 2 hàng cây cao tỏa bóng mát che kín mặt đất, con đường đi qua 1 công viên có đài phun nước thật to và dẫn đến căn nhà xinh xắn dát gỗ trắng, viền xung quanh bởi những đoạn màu xám …
– Đẹp quá! …
Câu nói này … Sa nhớ đã từng thốt lên khi lần đầu tiên trông thấy nó …
Lần đầu tiên àh?? …
Đúng rồi! … Ngôi nhà, con đường và cả cái công viên kia nữa … Hình như Sa đã từng đến và đi qua ko chỉ 1 lần …
Vậy … đến đây làm gì? … Với ai? …
Sa quyết định tìm ra câu trả lời bằng việc dựng xe vào sát ngôi nhà.
Đứng ngắm 1 lúc vẫn ko nghĩ thêm được gì, rồi Sa rời ngôi nhà, sải bước chầm chậm trên con đường vắng giữa 2 hàng cây cao, dưới cơn gió mát rười rượi …
Đến công viên, tiến đến đài phun nước … lồng ngực bỗng đập mạnh, Sa nhìn quanh quất như cố tìm kiếm 1 chút manh mối về những kí ức đang dần định hình trong đầu …
Cứ nhìn quanh và cố gắng để nhớ … đầu Sa như muốn nổ tung bởi những hình ảnh, những câu chuyện hỗn độn ko đâu vào đâu … đang ùa về dường như cùng 1lúc …
– AAAHHHH!!!
Tiếng thét vang lên, và rồi con người tội nghiệp đang cố tìm kiếm những kí ức đã bị lãng quên … ngã vật ra giữa bãi cỏ …
– Sa … Sa sao vậy? Có ai ko giúp tôi với! Sa! Sa! …
Giữa cơn đau như búa bổ, con người đó nửa tỉnh nửa mê cảm nhận được mình đang nằm trên người 1 cô gái …
1 cô gái có giọng nói thật ngọt ngào …
1 giọng nói rất quen thuộc …
Giọng nói này …
<< … – Xin lỗi … Bạn có sao ko? Có bị … – Ko có gì, mình ko sao? …>>
[ … Hình như việc xảy ra đã lâu lắm, là trước cửa nhà vệ sinh, và cô gái ấy …]
>
>
[ … Mình đang nằm trên bãi cỏ cùng với ai vậy?? Vẫn là cô gái ấy thì phải … Cô gái ấy …]
<< … – Sao lại kêu Đồng ko cười với ai? – Đồng cười thì sẽ rất rất dễ thương, nên … tốt nhất là cười cho 1mình Sa thấy thôi …>>
[ … Đây là đâu sao lại …
Hoa hồng trắng! … Nhiều quá! …
Cô gái ấy đây sao …
Cô ấy …
Tên cô ấy là … ]
———————-++++|HẾT|++++——————-