Bà Thiếm Của Tôi – Truyện Siêu Hay ( Update Chap 241 )

Phần 143 : Mãnh Hổ Chiến “Hồ Tiên”.

Con người..bất cứ ai cũng có bản chất nửa Chánh,nửa Tà trộn lẩn nhau trong tâm hồn.Tùy theo cái nào mạnh hơn mà biểu lộ ra bên ngoài…Vì vậy,có nhiều người rất ‘thánh thiện đạo đức’..nhưng đột nhiên có những hành động cùng hung cực tà khó hiểu …Hoặc ngược lại…Có người đang rất tà… bổng biến thành thánh hiền…

Nguyên nhân chính là như vậy…

Nancy và Mỷ Chi ngày càng thấy ‘hợp rơ’ nhau..Cả hai như nhìn thấy ‘một nửa’ của mình ở đối phương..và hắn là gạch nối giửa hai người..Con người hắn Chánh ,Tà đều hiện ra ngoài…’Nửa Chánh’ của hắn là Thiện tâm…thích giúp người …’Nửa Tà’ của hắn là dâm dục biến thái…thích chơi vợ người ta,thích loạn luân…và đặc biệt là trời sinh hắn có ‘vủ khí’ khủng để mê hoặc đàn bà…Hắn chịt một lần…chồng con quên hết…

Nghe Nancy kể đêm qua hắn ‘Nhất Long Thất Phụng’…Mỷ Chi liền thích thú…có ý nghỉ rất ‘Tà’…muốn biết hắn có kham nổi với tất cả ‘các tỷ muội’ trong biệt thự?…Vì vậy nàng gợi ý với Nancy…đêm nay có thể nào tất cả cùng hắn ‘xa luân chiến’?

Nghe Mỷ Chi gợi ý….‘Nửa Tà’ trong người được ‘đánh thức’…Nancy biết ông xả rất dũng mảnh nhưng dũng mãnh cở nào thì không biết…Muốn biết câu trả lời chinh xác…Phải cần sự hợp tác của các ‘tỷ muội’…

Trực tiếp thi không thể nào thuyết phục tất cả…Nhất là Thục Linh,Ngọc Như và Mỷ Kiều…cả ba vừa mới thành đàn bà chưa được hai ngày…Vì vậy nàng ‘rù rì’ cùng Mai Thảo,Kim Chi,Xuân Mai,Ngọc Vân…Có thể nào ‘bổn củ soạn lại’? Tứ đại ‘Tiên hồ’…đều đã một đời chồng…lâu rồi không biết được mùi cặc…đêm trước bị hắn ‘dày vò’..sướng rên mé dìu hiu…vẩn còn ngẩn ngơ…Nghe Thủ trưởng ‘gợi ý’…đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh…’miển cưởng’ âm thầm tổ chức tiệc Giao Thừa…mừng xuân Tân sửu…và đồng thời mừng hắn lên chức Chủ tịch huyện…Còn là Một Chủ tịch huyện trẻ nhất nước

Đức ca có nằm mơ cũng không ngờ đang bị đám mỷ nử của mình từng bước từng bước đưa hắn vào bẩy…Một cái bẩy vạn người mơ cũng không được…Hơn nửa…Trong thâm tâm cũng đang hy vọng tràn trề…Đêm trước…Trong cơn say..hùng hục nắc…không biết được mùi vị của ai là ai…Nếu có thể ‘trở về quá khứ’..hắn sẻ không say để tận hưởng mùi vị của từng người một…

-“Đêm trước …nghe nói anh uống rượu vào thì thật là phong lưu…một mình chọi 7….Hi hi….Em và chị Nancy thật muốn biết…”Mỷ Chi kề miệng liếm vành tai hắn …rù rì nói…Hai mắt tràn đầy dục tình…

-“Hi hi..Không phải hù nha…Không cần rượu…Một mình thôi..Mọi người ở đây..anh…hi hi….anh cân hết…” Đức hoàn toàn tin tưởng vào ‘thằng em’ của mình…’nó’ hăng máu không biết mệt..thấy lổ là thích chui đầu vào…

-“Ba người thì em tin…nhưng mà ở đây…hơn 10 người đó…Có thật không vậy?Đừng có nói suông nha…” Nancy khích tướng…Nàng thật sự muốn biết hắn thật sự một mình hắn có thể cân hết mọi người trong nhà? …ngay cả khi có hơi men trợ lực cũng khó tin…nhưng hắn nói không cần uống rượu… Nếu quả thật như vậy thì quá kinh khủng…Mấy tỷ người trên thế giới…Có mấy người được như hắn chứ?

-Anh…Nói thiệt mà..không tin thì thôi…Hi hi…

-“Cái gì không tin thì thôi..Chứng minh đi…” Nancy nhìn về chúng nử ra hiệu…Nói nào ngay…nàng cũng có mục đích…Bây giờ nếu một đêm hắn ngủ với một người…Chỉ riêng trong biệt thự nầy..đi một vòng cũng mất nửa tháng…để cãi thiện…Giải pháp tốt nhất là nhất long tam tứ phụng…Lần đầu có vẻ không quen nhưng từ từ cũng sẻ quen…Nhất là mai nầy hắn xuống Cao Lảnh…Thời giờ ở đây càng ít đi…Cho nên phati tinh toan ngay từ bây giờ….

-“Hả? Làm thiệt à? “Đức ca sửng sốt… đêm trước uống say thì không nói gì..hôm nay ai cũng tỉnh queo… Sao bạo vậy?

-“Đừng có làm bộ…Ở đây đêm trước,không phải ai anh cũng xơi hết rồi hay sao?” Kiều Nga bỉu môi..có chút ghen ghen…Và cũng rất tò mò muốn biết có phải hắn ‘khủng’ như vậy? Nhưng nghỉ cũng đúng..Hắn ngày nào cũng làm chuyện đó…mà không phải chỉ một lần…

-“Ở đây?Ngay bây giờ?” Thấy giọng điệu của Nancy,Mỷ Chi và Kiều Nga và ánh mắt của tất cả…Đức ca thấy quá kinh khủng…Có thiệt không vậy?Ai cũng là thục nử mà..Sao bây giờ lại giống như dâm nử , dâm phụ vậy…không phải như là hồ ly…chính xác hơn là ‘Hồ tiên’ nha …hắc hắc..Nhưng mà hắn…thích…

-“Ừm..Ở đây..Ngay bây giờ?Có gì không được? Có cần tắt đèn không?hi hi…Vịnh Hà..Bích Hà…Hai đứa lên trước đi” Mỷ Chi nói xong nàng và Nancy cười khúc khích…Như là thích thú lắm vậy…

-“Tắt đèn bớt một chút…” Đức ca ‘van nài’…Hắn chỉ màu mè thôi…Muốn coi? Thì coi cho đã…Anh sẻ cho các em…mở rộng tầm mắt…Mình coi như đang đóng phim con heo là được…

-“Được…tắt bớt đèn..Chị em..Tự nhiên đi..Chúng ta là người một nhà…Anh ấy là đàn ông của chúng ta….Không cần phải mắc cở…” Mỷ Chi lớn tiếng cổ vủ…

Cái hấp dẩn nhất là ngồi nhìn người ta làm tình với nhau…vì vô cùng kích thích và gợi dục…Vịnh và Bích Hà,Mỷ Chi thường cùng hắn ‘Nhất Long Tam Phụng’ …Hôm nay có người nhìn dỉ nhiên có chút ngượng ngùng…nhưng được hắn ‘làm nóng’ một hồi..Cả hai quên hết mình đang ở đâu…điên cuồng buông thả theo dục tình bốc cháy…Từng mãnh quần áo từ từ được cởi ta..ba thân hình trần truồng quấn quít,thành một hợp thể…Sờ soạng,hôn hít,bú liếm lẩn nhau…Làm cho ‘khán giả’ bắt đầu thở mạnh…

Vịnh Hà nằm dài xuống …Hắn quỳ.. gương mặt nàng giửa hai đùi …Cặc hắn mất hút …’ra vô’ trong miệng nàng…Bích Hà đứng ..miệng hắn áp sát vào chùm lông đen mượt như tơ..tay nàng ghì đầu tóc hắn…Một tay hắn nhồi nắn vú nầy,miệng nút chùn chụt đầu ti vú kia..Tay còn lại ôm mông nàng ghì mạnh vào…

Rồi…Đám ‘khán giả’ không để ý ba người họ chuyển đổi như thế nào..hắn bây giờ lại nằm ngửa…Vịnh Hà nhấp nhô thân hình trên người hắn…Thỉnh thoãng sàng mông qua lại…Miệng rít từng cơn…Đầu hắn giửa hai đùi Bích Hà…Bị nàng kẹp chặt…Cứ thế… Được một hồi lâu…Cả hai đổi vị trí cho nhau…phối hợp rất nhuần nhuyển…

Trong phòng…Mười mấy gương mặt đỏ bừng ngồi nhìn …ánh mắt mê ly …thèm khát… tìm đập thùi thụi…Ba con ‘nai tơ’ Thục Linh,Ngọc Như ,Mỷ Kiều tò mò…rón rén vào ‘nhìn thử’ một chút…để rồi ‘đơ’ người nhìn trân trối…ngơ ngẩn xuất thần…tâm thần rối loạn…

-“Hi hi…Vịnh,Bích…chị em đang chờ..” Mỷ Chi hiểu biết lý lẻ…lên tiếng ‘can thiệp’…nếu không hai đứa em nàng cứ cù cưa…

Nancy đưa mắt nhìn đám chị em cười khuyến khích..Nàng và song Kiều bụng to..không tiện…Cũng như Phương Anh và Thu Tâm… cả ba chị em đều tận hưởng thú vui phòng the nầy với hắn…nên có ý nhường chị em khác…Chờ đến phút chót cũng không muộn.

Mai Thảo,Kim Chi được khuyến khích…Nhìn thấy song Hà ‘nhường chổ’ …Biết Thu Tâm,Phương Anh chắc chắn đã từng cùng hắn trãi qua nên không cần khách sáo nửa…Như đả có chuẩn bị sẳn…Mai Thảo lấy chai rượu đỏ rưới lên thân và đầu cặc hắn…vừa vệ sinh một chút vừa có tình thú…rồi vén tóc..cuối đầu bú mút liếm từng vết rượu trên thân cặc …Rồi ngậm vào…đầu gục gặc…Đầu hắn bị hai đùi Kim Chi kẹp chặc…chỉ thấy hai bàn tay hắn dày vò nắn bóp cặp vú nàng thành muôn hình vạn trạng…

Mỷ Kiều,Thục Linh,Ngọc Như …ba con nai tơ…nhìn cảnh nóng trước mặt lại được đàn chị rù quến,cổ vủ…cộng thêm lửa dục trong lòng đang bừng bừng…Cuối cùng cũng bị cuốn vào…hòa nhập cuộc chơi…Cả bọn mỷ nử bắt đầu chiến thuật ‘Xa luân chiến’…Bắt hắn làm ‘trâu ngựa’ để các nàng cởi…liên tục thay phiên lên xuống…Cặc hắn vẩn bình chân như vại…luôn trong thế ‘nhất trụ kình thiên’…không mềm chút nào…lại còn hung hăng từ dưới nắc ngược lên trên…

Suốt đêm dài…Đức ca dũng mãnh quần quật… ’Mãnh hổ chiến Hồ tiên’….

Cách đó không xa…Thi đang mơ màng…

Bàn tay hắn chạm vào ngực…Thi giật nẩy người…muốn xô hắn ra..la lên..nhưng chỉ ú ớ trong cổ họng..Âm thanh chỉ ư ư trong cổ họng…Nàng quay qua nhìn..Đương..chồng nàng muốn cầu cứu nhưng Đương cứ ngủ khò…Không hay biết gì…

Rồi hắn cầm tay nàng đưa xuống…Thi giật mình..rút tay lại..nhưng tay hắn như gọng kèm…giử chặt …bắt nàng mơn trớn giửa hai đùi hắn…Được một lúc lâu…Bất giác ..nàng hổ thẹn….tay hắn không còn giử tay nàng nửa nhưng nàng cứ mơn trớn và vuốt ve mãi.không ngừng..

Áo bị mở toang…Tay hắn xoa vú nàng..se đầu ti…cãm giác thật dể chịu…Cuối cùng là giửa hai đùi …tay hắn tự nhiên tung hoành ngang dọc…nàng dang hai chân rộng ra…phối hợp…Nàng rú lên…

-“Em..em…Má con Hân…” Tiếng Đương văng vẳng bên tai…Ngọc Thi giật mình thức giấc…Lưng ướt đẩm mồ hôi…Thì ra nàng đang nằm mơ…

-“Sao vậy?Anh nghe em mớ ngủ…” Đương cười…

-“Không..ừm…mệt..mới nằm một chút ngủ quên…Mấy giờ rồi?” Hổ thẹn..Mặt đỏ bừng…Thi ậm ừ đáp lời qua loa …

-“Rửa mặt đi …Ra ngoài coi pháo hoa..Sắp Giao thừa rồi…Đương nói xong quay người bước ra ngoài…

-“Ừm…Em tắm xong ra liền…” Thi gật đầu….phía dưới vẩn còn ẩm ướt…Không hiểu tại sao có giấc mơ kỳ quái như vậy…Tại sao lại là hắn?

‘Bụp…bụp..bụp’…Tiếng pháo hoa bắt đầu vang lên…Bầu trời tỏa sáng muôn màu…Báo hiệu những giây phút cuối cùng của năm củ đã qua..Một Năm mới bắt đầu…

***

-“Ha ha…Ông bà Tư…Gia Hân…Anh Đương,chị Thi…Ngọc Hân…Năm mới vui vẻ…” Tuy vô cùng bận rộn nhưng hôm nay ngày mồng một cũng phải ghé nhà hàng…Thu là người đàn bà đầu tiên thuộc về mình…Đức không thể không xem trọng được…Hơn nửa hắn muốn gặp hai vợ chồng Đương vì có chút chuyện cần tham khảo…

-“Năm mới vui vẻ…” Đương mĩm cười đáp lời…Thi có vẻ lúng túng,chỉ mĩm cười gật đầu…Ông bà Tư hệch mồm cười…Mọi người đang quây quần dọn cơm…Sau một năm làm việc vất vả..Thu quyết định ăn Tết lâu một chút..Đóng cửa nhà hàng..Cho nhân viên nghỉ tới mùng 7…

-“Anh Đức…Lì xì em dâu..” Bé Trúc đưa tay ra vòi vỉnh…

-“Biết mà…Đã chuẩn bị hết rồi…”Hắn lấy ra ba cái hộp…đưa ra cho Bé Trúc..Ngọc Hân và Gia Hân…mổi người một hộp…

-“Em..em cũng có phần? Ngọc Hân,Gia Hân cầm hộp quà..hai mắt mừng rở…Vẻ xúc động …Ngọc Hân hỏi…Thu mĩm cười..ánh mắt nhìn hắn vô cùng iêu thương ..âu yếm…

-Dỉ nhiên rồi…sao lại không?Mở ra coi đi…Xem có thích không?

-“Hoan hô anh Đức..Anh Đức vạn tuế…” Bé Trúc chồm lên hôn má hắn…Ngọc Hân..Gia Hân ngần ngừ.hai má đỏ bừng…Gái 16 tuổi..hôn má một thanh niên…Có chút không ổn…

-“Mở quà đi…Coi có thích không…” Đức giục…

‘Ouf’..”ha ha..hay quá…” Bé Trúc kích động.nhãy nhót mừng rở…Ngoại trừ ông bà Tư…Thu , Gia Hân,Ngọc Hân hai vợ chồng Đương,Thi đều trợn mắt há mồm.. Trong ba hộp quà mở ra…là ba cái Ipad Pro 11…

-“Hi hi…Là Ipad Pro 11… 1 Terabyte đó…Người bán nói là loại ‘top’…” Đức cười…Tiền…hắn có rất nhiều..Thời buổi nầy tuổi trẻ ai cũng có cái Ipad..Lần trước thấy Gia Hân và Ngọc Hân không có…Sẳn mua cho Bé Trúc làm quà năm mới..hắn mua luôn cho cả hai mổi người một cái…Không mua thì thôi..Khi mua thì phải mua loại tốt nhất…

-“Quá đắt…Làm sao dám nhận..” Thi bật thốt lên…Nàng biết Bà chủ Ngân cũng có một cái..giá từ 20 đến 30 Triệu…

-“Mắc lắm sao?? Bà Tư đâu biết gì..Nghe Thi nói…hiếu kỳ hỏi…

-“Không…không mắc lắm đâu..”Ừm..Chị Thi…Chị là người Cao Lảnh phải không,Có chút chuyện..ngờ chị giúp…” Đức lái qua chuyện khác…

-“Đúng rồi…Bà xả sinh trưởng,lớn lên ở Cao Lảnh..Là chuyện gì vậy?…” Đương mĩm cười ..đáp thay vợ…

-“Vừa ăn cơm vừa nói…” Thu gợi ý…

.-‘Ha ha..được…Vừa ăn cơm vừa nói…

Mọi người ngồi vào bàn..Bé Trúc,Ngọc Hân,Gia Hân ăn qua loa rồi chạy đi chổ khác…bận bịu với cái Ipad….Chỉ còn người lớn…Thu ngồi bên cạnh ..gắp từng miếng ăn bỏ vào chén cho hắn….Mọi người đã biết quan hệ giửa hai người….Nàng cũng không cần dấu diếm làm gì…

-Chị là người Cao Lảnh…như vậy rành Cao Lảnh lắm..Ừm..Có ai hoặc bà con thân thuộc ở huyện Lấp Vò không?

-“Tôi là người huyện Lấp Vò…Ba má và em gái ở đó…” Thi đáp…Hai vợ chồng nàng nhìn hắn với ánh mắt tò mò..không biết tại sao hắn lại hỏi như vậy…Thu cũng ngạc nhiên không kém…

-“Chị là người huyện Lấp Vò? Hay quá…hay quá…Là như vầy..Sang năm…Chỉ còn chờ công văn là…” Đức đem chuyện mình được thăng làm Chủ tịch huyện Lấp Vò nói ra…

…Im lặng..Nét mặt mọi người đều lộ vẻ kỳ quái…Nếu là người khác..họ sẻ không tin..nhưng hắn nói…họ tin…Nhưng vẩn thấy kỳ lạ…Chủ tịch một huyện…từ hàng ‘băm’ trở lên cũng ít thấy nhưng ở tuổi của hắn..Chưa thấy bao giờ…Thật là khó tin..nhưng mà là có thật…

-Ha ha…Tôi tuy trẻ một chút nhưng Đãng và nhà nước thấy tôi là nhân tài cho nên đặc biệt đề bạt…ha ha..

-“Hi hi ha ha”..Mọi người biết hắn pha trò nên bậc cười…Thu sung sướng hảnh diện nhưng lo lo trong bụng…

-“Vậy..vậy tôi có thể giúp được gì?” Thi ngập ngừng hỏi…Hai vợ chồng nàng nợ hắn một ân tình rất lớn..Nếu có thể…Nàng sẻ tận sức coi như báo đáp…

-Tôi cần một người địa phương đáng tin cậy làm Thư ký…Chị Thi..Nếu chị có quen ai…Nếu có thể giới thiệu được thì tốt…Có vậy thôi..

-Thi xúc động…Thư Ký của Chủ tịch huyện rất quan trọng…cần phải là người tin cậy,hắn nhờ..Chứng tỏ rất tin tưởng nàng …Không thể khinh xuất được…

-“Nếu cậu đã nói như vậy..Bà xả tôi là nhân tuyển thích hợp nhất rồi..” Đương tiến cử vợ mình…

-“DỈ nhiên cầu còn không được…Chị Thi là nhân tuyển rất thích hợp..nhưng anh Đương..anh và cháu Hân ở đây…Một khi chi nhận chức nầy…Chị phải ở Cao Lảnh…cuối tuần mới về Cần Thơ…không tiện lắm…” Đức lắc đầu..mặc dù Thi đúng là nhân tuyển thích hợp nhất .

-“Không phải cuối tuần cậu cũng về Cần Thơ sao?Có gì là không tiện?Cứ để bà xả tôi giúp cậu thời gian đầu đi..Sau nầy từ từ sẻ tính sau..” Đương đề nghị…

-Vậy..Như vậy cũng tốt..nhưng mà ..Ý chị thấy sao?Ha ha,nếu chị không nở xa anh Đương..tôi hiểu mà…

-“Nếu cậu thấy tôi có thể giúp một tay…Vậy thì cứ quyết định như vậy..Nhưng bên cô Ngân…” Ý Ngọc Thi muốn nói là hắn phải nói một tiếng với bà Chủ Ngân mới được…

-“Ha ha..Chuyện nói với bà chủ Ngân…không thành vấn đề..Chi Thi..anh Đương..cám ơn nhiều nha…” Đức mừng rở..Coi như đầu năm đã xuất hành rất thuận lợi…

-“Không trùng hợp như vậy chứ?” Nhơ tới giấc mơ của mình…Thi hơi hoảng hốt…nàng làm Thư Ký cho hắn…Tiếp xúc nhiều có khi nào xảy ra chuyện?Không đâu…Nhất định là không…

-“Nên điện thoại chúc Tết ba má…Sẳn nói luôn…dù sao cũng là tin mừng…”Đương nhắc vợ…Có lẻ đã bắt dầu đổi thời vận? Thư Ký Cho Chủ tịch huyện…Cũng có thể coi là ‘áo gấm về làng’…Muốn hiếp đáp,chè ép người nhà của thư ký Chủ tịch huyện..không dể đâu..hơn nửa còn là một Chủ Tịch huyện có chổ dựa không tầm thường..Đây chính là lý do Đương đề nghị tiến cử vợ mình vào vị trí nầy…

-“Một tuần mới về một lần lận à?” Hai người lên lầu..Thu mới nói ra nổi lo lo của nàng…Hiện nay cứ cách hai bửa..hắn ghé đây…ăn cơm ..nàng và hắn làm tình..đôi khi hắn ngủ đêm…Đã quen rồi…Qua năm mới..hắn đi Cao Lảnh…Mổi tuần về có một lần..Hơn nửa ở Cần Thơ này..hắn đâu phải chỉ có mình nàng…Đây là vấn đề Thu bận tâm nhất…

-“Hi hi..đã tính hết rồi” Đức ngồi xuống giường..kéo Thu ngồi lên đùi..tay lòn vào áo nàng mân mê vú…Lâu nay là như vậy…Đã thành quen rồi…Mới đem qua bị ‘Tiên Hồ’ xa luân chiến ..Vậy mà sáng nay vẩn còn sung…

-“Tính sao vậy?Nói mau đi..ậy..đừng chộn rộn…” Nghe hắn nói đã tính rồi..Thu mừng..nhưng hắn chưa nói gì đã thọc tay vào quần nàng…miệng phản đối nhưng cứ để yên…’lườm’..Nàng quá quen thuộc …tánh hắn là như vậy…tay chân luôn táy mái..

-“Có nghỉ qua chưa?Nếu bây giờ mình mở chuổi nhà hàng ‘Thu đại nương’ chẳng hạn…Ở Cần Thơ..Ở Đồng Tháp..Ở Sóc trăng mổi nơi đều có nhà hang cao cấp ‘Thu đại nương’?” Đức đắc ý nói..Đã đến lúc mở chi nhánh ..cho Thu làm bà chủ của chuổi nhà hàng khắp nơi trên toàn quốc…Bắt đầu từ miền Tây …

-“Được..được sao?Như vậy phải tốn nhiều tiền….” Thu sửng sốt…Nửa mừng,nửa lo…Nàng có ước mơ này từ lâu nhưng không nghỉ một ngày lại có thể thực hiện…

-“Tiền bạc không thành vấn đề..đã có ông chủ lo..bà chủ cứ lo tổ chức như thế nào là được..”Đức vổ ngực bảo đãm…

-“Làm phách đi”…Thấy hắn biết lo cho nàng…Thu sung sướng ‘lườm mắng’…

-“Qua Tết …theo anh đi xuống Cao Lảnh coi tinh hình…Chổ nầy tạm thời giao cho cô Liên kia..thăng chức cho cô ta đi…à..hình như đang cặp với Hưởng tắc kè phải không?” Đức đột nhiên xưng ‘anh’ khiến Thu đỏ mặt…Từ ‘cô’ qua ‘anh’ ngọt xớt…tuy ngường ngượng nhưng nàng thấy lòng ấm áp…

-“Ừm..được”…Thu lí nhí…Hắn đẩy nàng nằm ngả xuống…Phía dưới mát lạnh..cái quần bị hắn tuột ra rồi…Hắn quay người…Cái đầu ‘hung khí’ chỉa ngay miệng …Nàng vừa hé môi…hắn đã đút vào…và phía dưới của nàng..hắn đang mút chùn chụt…

Lấp Vò..Cao Lảnh

Tuy chưa có công hàm chinh thức nhưng hầu như ai cũng biết hai tuần nửa…Khi đến ngày hạ nêu …Chử Phó sẻ biến mất…Thái Hửu Cơ sẻ là Chủ tịch huyện chính thức của huyện Lấp Vò rồi …Vì vậy…Mấy ngày nay nhà của Phó Chủ tịch huyện Cơ khách khứa ra vào tấp nập…quà cáp đầy nhà…Tuy chỉ khác có một chử thôi.nhưng quyền lực khác nhau một trời một vực…Nếu bây giờ không nịnh bợ thì chờ đến chừng nào?

Mặc dù theo chỉ thị ở ‘Trên’…Vợ chồng Phó Chủ Tịch Cơ đã nghiêm túc thông báo…Bạn bè,đồng liêu những ngày Tết chỉ cần đến chơi..chung vui là được….không nên mang quà cáp…Nhưng đám cán bộ công chức trong huyện thật là ‘ngoan cố’…không nghe chỉ thị…Tuy vậy hai vợ chồng Cơ vẩn cười không khép miệng…Aiz..biết làm sao bây giờ…Thôi thì nếu có gì…cùng lắm là sẻ làm tờ kiểm điểm để sửa sai..rút kinh nghiệm cho Năm tới là được…

…Cơ tính toán kỷ rồi..Năm nay 42 tuổi..Được thăng làm Chủ tịch huyện..Chỉ cần biết thao tác một chút..chịu chi đậm…đi đúng đường…Tầm 10 năm nửa nhãy lên hàng lảnh đạo Tỉnh hoặc một thành phố thuộc Trung ương là được…Sau đó về hưu…di dân qua Úc hưởng phước…Mổi năm ngày Tết về nước làm Việt kiều..ăn chơi đú đởn…Bây giờ hốt được thì phải hốt cho nhiều…mới là chuyện quan trọng…

-“Nhớ ghi lại..ai đến..ai không đến để sau nầy mình dể xử lý..” Đang vui vẻ…Sực nhớ chuyện quà cáp…Cơ trầm giọng…nét mặt nghiêm túc căn dặn vợ …

-“Biết rồi…Chuyện này cần anh nhắc nhở sao?” Liểu,vợ Cơ..cười đắc ý …hiện là Phó Chủ Tịch UBND xả Vỉnh Thạnh …Nước lên thì thuyền lên..Nàng tin rằng sau khi Cơ ‘lên ngôi’…sẻ dể dàng hất cẳng Lảo Chủ Tịch xả già nua chết tiệt ngoan cố kia …Đến lúc đó…nàng sẻ dể dàng thượng vị… Huỳnh văn Kiển…ha ha…ngày tàn của ông sắp tới rồi…Càng nghỉ …lòng Liểu càng nở hoa..phấn khởi..

-“Yên chí đi…Thằng già Kiển kia…hắc hắc…cái ghế Chủ tịch xả ,lảo không ngồi được lâu đâu…em ngồi lên là chắc rồi… ” Cơ làm bộ quan tâm đến tiền đồ của vợ…Thật ra chính hắn muốn dẹp lảo Kiển hơn bao giờ hết…Cơ nghiến răng nghiến lợi …Nếu không có thằng già nầy lo chuyện bao đồng..thì con Ngọc Thi có lẻ đã rên siết dưới cặc mình rồi…Càng nghỉ tới Cơ càng căm hận…Một khi bỏ được chử ‘Phó’…Hắn sẻ vận động ‘đá bay’lảo Kiển…Rồi kiếm chuyện chụp mủ cho lảo vào khám ngồi…Coi như giết một thằng …răn trăm thằng…Xem từ nay có ai dám chống đối với mình không?

-“Bà Năm nói nếu anh cho thằng con trai bả làm thư ký..Bả chịu chi 2 tỷ …Phó xả Bình Thành ra giá 1 tỷ rưởi cho con gái hắn.. Anh quyết định đi..”

Hỏi cho có chứ Liểu biết trăm phần hết chín mươi chín Cơ sẻ chọn con gái Phó xả Bình Thạnh làm Thư Ký…

-“Ửm…” Cơ làm ra vẻ lưởng lự nhưng trong thâm tâm đã quyết định rồi…2 tỷ và 1 tỷ rưởi khác nhau đâu có bao nhiêu…Quan trọng là đứa con gái của lảo Tuân Phó Chủ Tịch xả Bình Thành vú đít đều ‘bá cháy’…cộng thêm cái miệng trời sinh…nếu đút được con cặc mình vô nắc thì còn gì bằng…Hắc hắc… Tuyển con nhỏ nầy làm Thư ký cho mình…hắc hắc…còn lo không tới tay hay sao?

-“Cho con gái lảo Tuân một cơ hội đi…Dù sao cũng là đồng liêu” Quả nhiên như Liểu đoán…Cơ nghiêm túc..mặt đầy đạo đức nói…

-“Ừm…”Liểu biết trước là vậy…âm thầm khinh bỉ…đúng là trùm đạo đức giả…muốn đụ con gái người ta còn bày đẳ làm bộ làm tịch….nhưng đó không phải là chuyện của nàng…Liểu mắt nhắm mắt mở …miển là nàng cũng có lợi là được…

-“Mấy giờ rồi ..sao không thấy họ tới vậy?”Cơ nhìn đồng hồ…Hôm qua giờ nầy khách nườm nượp..Sao hôm nay có vẻ vắng vậy…Nhất là mấy lảo kia vẩn chưa tới?Đã hẹn trước là hôm nay gầy sòng đánh ‘xì tố’ mà? Không ‘chung’ bửa nay thì đừng trách..ngày mai không còn giá đó nửa đâu…

-“Có lẻ họ bận gì đó…Tới trể một chút hỏng chừng…Sợ cái gì..Dám không chung sao?” Liểu bỉu môi khinh thường…Ngày nay coi như ‘đại cuộc đã định’..Chung hay không chung sẻ quyết định ai sẻ được các hợp đồng béo bở trong huyện…Chơi ‘Xì phé’ chỉ là một hình thức ‘hợp thức hóa’…để họ ‘chung’….Thua bài mà…không phải hối lộ nha…

Có người vui cũng có người buồn …Đó là tâm trạng của Chủ tịch xả Vỉnh Thạnh trong lúc nầy… nói đúng ra là lo lắng…bất an

Huỳnh văn Kiển làm Chủ Tịch xả Vỉnh Thạnh được 5 năm rồi…Tuổi đời cũng xấp xỉ 60…Tuy không có công đức lớn nhưng nói chung là một cán bộ tốt…không thẹn với câu ‘Cần kiệm liêm chinh chí công vô tư.’ Vì vậy được mọi người trong xã yêu mến và Chủ tịch huyện coi trọng…Nhưng hình như là ông trời không độ người tốt…Tháng trước..Chủ tịch huyện đột nhiên qua đời…Bây giờ có tin người kế nhiệm lại là Thái Hửu Cơ…Một kẻ không ra gì…Hơn nửa đối với ông hình như có thù từ kiếp trước…

-“Aiz..lảo Kiển…Không biết phải nói sao…Gia đình chúng toi đã liên lụy ông nhiều..Nếu không vì cứu con Thi…Có lẻ hắn không thù ông đến như vậy…”

Chuyện Thái Hửu Cơ lên làm Chủ Tịch huyện…Bùi Minh Thế cũng nghe được…Vì vậy vội vã đến xem tình hình của ông bạn già…Cả hai là bạn mấy chục năm nay…hơn nửa vì chuyện của con gái ông mà đắc tội với hung thần Thái Hửu Cơ…

-“Lo lắng cái gì chớ…Tới đâu hay tới đó…Trên còn có Bí thư…Tôi không tin là Chủ tịch huyện..Hắn muốn làm gì thì làm…Một tay che trời” Kiển phát tay..ra vẻ khinh thường…Lấy đủa gắp miếng mắm Thái đưa vào mồm,thêm miếng cuối chát,cắn nửa trái ớt hiểm nhai ngon lành…Cầm ly rượu đế hớp một ngụm..khà ra …mắt lim dim vô cùng hưởng thụ…

Thế thở dài…Thấy ông bạn già làm ra vẻ thản nhiên nhưng lảo biết…Kiển cũng đang rối rắm…Có ai bình tỉnh được trong tình hình bất lợi cho mình chứ?

-“Con Thi ,con Thơ ra sao rồi?Tết nầy không về…buồn thì buồn nhưng dù sao cũng an toàn hơn là về…” Kiển thở dài…

-“Con Thi thì ở Cần Thơ…Lần nầy hai vợ chồng khá may mắn..Có quới nhân giúp đở cũng tạm ổn…Con Thơ ở Thành phố…công việc không ổn định lắm…Bửa đực bửa cái…Anh cũng biết rồi.Lúc nầy đại dịch..nhiều chổ đóng cửa..Aiz…” Thế lắc đầu…

Ngay lúc nầy di động trong túi reo vang…Vừa nhắc nó thôi…Ngày Tết gọi về…cũng thấy an ủi..Lảo thấy hai mắt cay cay…

-A lô..Thi hả?Các con bình yên chứ?

-“Ba…” Bên kia..Giọng Thi nghẹn ngào…

-“ Có chuyện gì?Lúc nầy bây ra sao?” Nghe tiếng khóc…Thế kinh hãi..Tưởng xãy ra chuyện…

-Không..không có gì…ừm…Có lẻ qua Tết con sẻ trở về…

-“Không nên..Thằng Thái Hửu Cơ lúc nầy lên dử lắm..Qua Tết nó là Chủ Tịch huyện…Thế lực càng ngày càng mạnh..Con về chẳng khác nào lùa dê vô miệng cọp…” Thế nóng lòng…lớn tiếng…Kiển ngồi kế bên..nghe cũng hết hồn..Sao ngu dử vậy cà…Lảo định lên tiếng khuyên bảo một chút…

-“Cái gì?…Không thể nào đâu…” Thế đang ngồi…không biết con gái nói gì…Lảo như lò xo đứng lên…trợn mắt…

-“Đã xãy ra chuyện gì anh cũng nhất quyết cản lại..Đừng cho nó về…Đưa máy cho tôi” Kiển rống lên…

-Nó cúp rồi…

-“Cúp rồi?Gọi lại cho nó..mau lên..” Kiển hối…

-Nó nói…Qua Tết nó về làm Thư Ký Cho Tân Chủ tịch huyện Láp Vò mình…

-“Con Thi nó ly dị với chồng nó rồi à?Muốn làm bé cho thằng Cơ?” Kiển nghi hoặc…

-“Không phải…Không phải thằng Cơ…Là một người khác ..là bạn nó ở Cần Thơ..được điều đến Lấp Vò…muốn con Thi làm Thư Ký…” Thế vẩn còn chưa tin…Có phải con gái mình tinh thần có vấn đề?

-“Không..không thể nào đâu…” Đến lượt Kiển ù ù cạc cạc…không hiểu gì ráo…Nhưng biết đâu là thiệt.Chuyện đời khó nói lắm…Biết đâu thằng Cơ chưa đổ ông Nghè đã đe hàng Tổng? Phải làm rỏ mới được…Lảo lấy di động ra bấm…

***

-“Sáng nay em có đọc qua giấy điều động …Chủ Tịch mới của Lấp Vò tên là Trần Đức…người nầy tuy còn trẻ nhưng không đơn giản đâu…Ở Cần Thơ có giao tình thân thiết với Hải Bí Thư và cả Chủ tịch Vân…Còn nửa…Nghe nói cũng khá thân thiết với Giám đốc La Định Quốc của Tỉnh mình…”

Hằng trưởng ban vừa nói ..tay vừa sờ bóp cặc chồng…không phải nàng muốn..mà là Chủ tịch Nam khẩn trương yêu cầu…Hằng cũng hy vọng như lảo nói…Nàng sờ..cặc lảo sẻ cứng…nhưng nãy giờ cặc lảo vẩn mềm khiến nàng thất vọng..Nên nàng vừa sờ ..miệng thì nói chuyện khác…

-“Em nói hắn tên gì?” Nghe vợ nói…Chủ tịch Nam hình như nhớ ra điều gì..hỏi lại…

-Hai chử thôi..ngắn gọn..Trần Đức…

-“Thì ra là hắn”…Chủ Tịch Hào Nam mĩm cười…nói nào ngay…ông đang là Phó Chủ Tịch thường vụ…Nếu Lâm Tuấn Hùng không vì bê bối lem nhem cộng thêm cái vụ của con hắn..Có lẻ Hào Nam ông còn phải chờ thêm vài năm nửa mới được ngồi vào cái ghế Chủ tịch tỉnh nầy…Như vậy có thể nói hắn vô tình giúp ông thu ngắn thời gian…

-“Anh biết hắn?” Thúy Hằng ngạc nhiên…Có lý nào ? Bà chưa nghe chồng nói quen một người trẻ như vậy?

-“Ha ha..Em quên cái vụ Lâm Tuấn Hùng rồi sao?” Hào Nam nhắc vợ…

-“Hi hi..nhớ rồi…Vậy nếu nói…anh nợ hắn một ân tình một ân tình cũng không phải là quá đáng…

-Ha ha..Vậy thì phải…ừm…lần nầy việc điều động nhân sự…Giám Đốc Sở Y tế và Bí Thư Cao Lảnh…hai người nầy lai lịch không nhỏ đâu…

-Dỉ nhiên rồi..Một người là cháu gái của Lý Hoàng Chương..một người là con gái của Bí Thư Tỉnh ủy…Một người đã ly dị..một người còn độc thân…Hi hi…Coi bộ phen nầy đám quí tộc độc thân tha hồ chém giết…

-Chưa chắc đâu…rủi mập như heo hay là chị Doản …cũng không biết chừng…

-Vậy thì ông lầm rồi…Có người nghe phong thanh thôi đã lên mạng ‘Phây bù’ tìm tòi…Cả hai đều thuộc loại ‘chim sa cá lặn’ đó…

-Thiệt?

-“Thiệt thì sao…giả thì sao?nhằm nhò gì tới ông?” Thúy Hằng nhìn chồng ‘khinh thường’…Mới 49,50 mà đã không được rồi..là kết quả của những cuộc ăn chơi dâm dật quá độ lúc trẻ…

-“Hắc hắc…Có phản ứng rồi kìa…Bảo đãm em hài lòng…Có nghe câu ‘ông uống bà khen’ chưa hả?” Hạo Nam đắc ý ..Lảo uống thuốc từ hai tuần nay..Bây giờ mới thấy có kết quả… nãy giờ…Hằng mõi tay …quyết định không sờ nửa…Chỉ để áo lệch xuống…khêu gợi…được hay không được cũng mặc kệ…Ai dè…Thấy cặp vú nây nẩy của nàng…Cặc lảo bắt đầu có phản ứng…

-“Có thiệt mới nói nha..” Nghe chồng khoe..Thúy Hằng cãm thấy nóng người lên…lòng xốn xang…Đã lâu không biết mùi rồi…Nàng đưa tay vào đủng quần chồng…coi có phải đã ‘cứng’ như lảo nói?Quả nhiên cứng rồi…Hai mắt nàng long lanh mơ mộng…

-“Thấy chưa…đã nói mà…hắc..hắc…” Hạo Nam đưa tay lòn vào áo bóp vú vợ…từng nút áo được cởi ra…Cặp vú của Chủ tjch tỉnh phu nhân phơi bày…nhìn vẩn còn rất hấp dẩn…đã lâu không có người xào nắn…Tay kia lảo lòn vào quần…chui qua luôn quần lót…Chạm vào chùm lông đã bắt đầu ươn ướt…

Hai vợ chồng sờ mó lẩn nhau…hơi thở dồn dập…hai mắt Hằng đờ đẩn…ánh mắt đầy lửa dục…Nằm ngửa dang hai chân ra..chờ đợi…Chủ Tịch Nam cũng rất bài bản…ngồi xuống kê miệng vào ra sức bú liếm…Trưởng ban Hằng rú lên từng đợt…hai tay liên tục đánh xuống giường..người giãy đành đạch..dậm thủy tuôn trào…

Chủ tịch Nam vô cùng hưng phấn…lảo đứng lên..cầm đầu cặc rà cửa động…đút vào…Nhưng..ố là la…Cặc chưa đút vào được phân nào..Hạo Nam bổng giựt giựt người..thở hắt ra…Trưởng ban Hằng cãm giác hai bên đùi có giòng nước ấm…

Hằng thở dài….Lại ‘khóc ngoài quan ải nửa rồi….Nàng mới 48…Xem ra đã hết hy vọng …Quảng đời còn lại sẻ rất buồn tẻ…ngày dài đăng đẳng a…Hằng không phải chưa từng nghỉ qua kiếm mấy thằng nhóc …’ăn bánh trả tiền’ để có tình một đêm nhưng rất nguy hiểm a…Với cái địa vị của nang…gặp người không kín miệng hoặc muốn uy hiếp bà để làm tiền…rất có thể sẻ rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục…

-“Lần..lần tới chắc được…” Chủ tịch Nam xấu hổ….hứa hẹn…

-“Lúc đó hẳn nói…” Trưởng ban Hằng oán giận…lấy áo chùi vết khí của chồng bắn ra trên đùi…đứng lên đi vào nhà tắm…

Có lòng mà không có sức… Chủ tịch Nam thở dài…

Phát cãm thấy từ lúc ở Hà Tỉnh về….Phương Linh rất hời hợt với hắn…Điện thoại..nàng không bắt..để tin nhắn..Nàng cũng không trả lời…Khiến hắn buồn bực…Không ngờ hôm nay chính nàng chủ động gọi..Hắn mừng rở…Cãm thấy yêu đời

-“Phát …Em biết anh là người tốt..nhưng em cãm thấy chúng ta còn thiếu cái gì đó…Xin lổi nha….” Phương Linh bình thản nói…nàng cãm thấy nhẹ nhỗm người khi nói ra…

-“Tại sao?Đã xảy ra chuyện gì?Có phải anh đã làm gì có lổi với em?” Phát gằn giọng…hắn cố giử bình tỉnh…cái lồn vàng đang trước cửa miệng…ai ngờ không há miệng cắn được…Hôm qua hắn vẩn còn thấy một tương lai đang sáng lạng huy hoàng nhưng hôm nay..mây đen kéo đến…Hắn thật không cam lòng…

-Không phải lổi của anh…Là lổi của em…Xin lổi …

-“Có phải có người thứ ba?em nói..”…Hắn cầm tay nàng..nói như hét khiến mọi người trong nhà hàng quay đầu nhìn…

-“Anh mau buông tay..Anh biết anh đang làm gì không?” Phương Linh lạnh lùng…Một chút cãm tình còn lại bay mất… …

-“Xin lổi..anh có chút nóng nãy…” Biết mình thất thố…Phát buông tay…Gia thế của nàng làm hắn sợ…Nếu là một người con gái tầm thường muốn chia tay với hắn…Có lẻ hắn đấm đá cho hả giận rồi…đâu có mà hạ mình như vậy…

-“Tôi đã quyết định rồi..từ nay anh đừng tìm tôi nửa…Chúng ta chấm dứt ở đây…” Nói xong…nàng xoay người đi thẳng…

Mặt Phát trắng bệch..hắn ngồi phịch xuống…ngơ ngác như người mất hồn…

-“ …Xin chào tất cả …Tôi là Phương Linh…hiện đang ở Thôn Tân Thắng…Xả Kỳ Ninh Thị Xả Kỳ Anh..Hà Tỉnh….” Bổng văng vẳng tiếng quen thuộc của nàng phát ra từ môt TV trên tường…Thì ra hôm nay Đài Truyền hình Đồng Tháp cho phát sóng bài phóng sự của Phương Linh về chuyện cứu trợ ngoài Hà tỉnh…

Nếu là lúc trước..Phát sẻ thấy vô cùng thân thiết…tự hào nói cho mọi người biết cô đó là bạn gái của hắn…Nhưng hôm nay hắn thấy ác cãm…nhất là nàng đang phỏng vấn một thằng trẻ tuổi…nét mặt vô cùng khả ố đáng ghét nhưng hắn nhận ra ánh mắt Phương Linh nhìn tên trẻ rất long lanh…nửa nũng nịu…nửa đưa tình…Hắn bừng tỉnh…

-“Đụ đỉ mẹ …nếu tao điều tra được chính là mầy…Tao sẻ cho mầy biết cái gì là địa ngục trần gian”…Phát gầm lên…

***

Cần Thơ…

Hôm nay Đức tìm thời gian trống để ghé chúc Tết thăm hỏi vợ chồng Phó Chủ Tịch Hửu…Thanh Nhả đã dọn ra riêng…Ngày Tết cũng chỉ ghé thăm hai vợ chồng nhiều lắm là nửa ngày…Vì vậy..ngày thường chỉ có Hường…Hôm nay ngày Tết…lảo không có chổ đi nên mới ‘bò’ về…

Hường nghe hắn đến…lòng rộn rả…vội vả xuống bếp làm vài món…để hắn và lảo lai rai…Bà làm mấy món mà lảo thích…không phải là iêu thương gì…mà là bà biết với mấy món khóai khẩu..lảo sẻ uống nhiều và sau đó sẻ ngủ như con heo…Trời sập cũng không biết…Làm vợ lảo mấy chục năm nay…Hường làm sao không tỏ tường được chứ…Bởi vậy nên Hường âm mưu…Hắn vừa tới..Bà liền đóng cửa…nói là để hai người yên tịnh ăn nhậu mà không bị quấy rầy…Nếu để cửa mở..khách tới hoài…phiền lắm…

Hửu Phó Chủ tịch nghe bùi tai…Phải a…Trung ương đã có chỉ thị …Ngày Tết …nghiêm cấm quà biếu đối với lảnh đạo…Làm như vậy là đúng với chính sách của Đãng rồi…Hơn nửa …hai tuần nay cũng đã đủ…Thôi thì bây giờ đóng cửa là đúng rồi…Lảo nào biết trúng kế bà vợ ‘già’…

Cách đây chừng 10 phút….Học Hửu đang thao thao bất tuyệt …bây giờ nằm gục trên bàn..ngáy như sấm…Tửu lượng lảo không mạnh…uống được vài ly liền gục ngủ ngay trên bàn…nói lảo ‘bất tỉnh’ cũng không quá đáng…

-“Lảo ngủ rồi..” Hường nhìn lảo chồng già..gục đầu ngáy ..mĩm cười đắc ý…mọi diển biến như bà nghỉ…Bây giờ trời có sập xuống lảo ta cũng không biết…

Khi Đức và Hửu bắt đầu lai rai… Hường đóng cửa là hắn biết Hường có âm mưu rồi…Hi hi..Má mình và Dì Hường..y chang nhau…Bởi vậy Học Hửu vừa gục..hắn liền kéo Hường ngồi trong lòng mình…miệng hôn hít..tay bóp vú tay mò lồn bà…Cãm giác vô cùng kích thích…khi lát nửa đây…Dì Hường sẻ bú cặc hắn…sau đó hắn sẻ vừa chơi dì Hường theo kiểu doggy…trong khi lảo đang ở kế bên ngáy khò khò… Thật tuyệt vời…

Không phải chỉ hắn có cảm giác nầy mà Hường cũng vô cùng thích thú khi bú cặc hắn trong khi ông chồng thì ngáy khò khò ngay bên cạnh…Hường thấy vừa vụng trộm vừa trả được thù…Ông đụ gái trẻ thì bà cho trai trẻ đụ…chúng ta huề…hơn nửa đây không phải là trả thù thuần túy…Bây giờ bà ghiền bú con cặc của hắn…thích được chõng khu cho hắn đút vào…Mổi lần hắn nhấn một cái..Hường thốn tận tâm can và cũng sướng tận cùng phế phủ…

Hường hai tay vịn mép bàn…mông chìa ra sau cho hắn nắc…mổi lần hắn nắc tới..bà đẩy ngược ra sau..sàn mông qua lại…Bà nhìn mặt chồng..lảo đang ngủ say…Hường mĩm cười thích thú…

Hắn một tay vịn mông bà…hơi khum người..nắc liên tục..tay kia lòn ra trước bóp vú …Lúc nầy di động vang lên…hắn liếc nhìn màn hình..càng kích thích thêm nhiều..càng nắc bạo hơn…

Là Thanh Nhả gọi tới..nhưng hắn đang bận nắc mẹ nàng…không rảnh để trả lời…Dù sao lát nửa..hắn tới nhà nàng…cùng Đồng Giao..Cả ba cùng nhau ăn bửa cơm đầu năm…

-“Ảnh không bắt máy…có lẻ đang bận…hoặc không chừng đang trên đường đi đến dây…” Gọi hai ba lần…Đức hình như bận gì đó..Thanh Nhả không gọi nửa…

-“Hắn chắc tới không?” Đồng Giao có chút khẩn trương…

-“Ảnh dám không tới sao? Nếu ảnh thật không tới…Hi hi” Thanh Nhả ‘hung hăng’ lấy con dao đang cắt hành..chém nhẹ xuống rồi cười rú lên…Rỏ ràng ý nói ‘thiến hắn’…Không có hình tượng gương mẩu của nử Chủ tịch huyện chút nào…

-“Nở lòng sao?” Đồng Giao trêu…

-“Hi hi…Bí Thư Giao…Chị hỏi câu nầy…chứng tỏ người đau lòng là chị rồi…Có phải không?” Thanh Nhả phản pháo…Từ lâu cả hai đều biết yêu cùng một người đàn ông nhưng không nói ra..Nhưng gần đây hầu như không còn dấu diếm qua những chuyên đùa như thế nầy…

-“Nghe Thụy Vủ nói..Tâm Đoan có em bé…” Đồng Giao hâm mộ…

-“Không cần phải ganh tỵ đâu…Nếu chị muốn cũng được mà…Em nghỉ kỷ rồi…Em cũng muốn một đứa….Hi hi..Năm nay 30 rồi..Trể quá không tốt…” Thanh Nhả thản nhiên hé lộ tin khủng về quyết định của nàng…

-Vậy …em có bàn với hắn không?

-Hi hi..Không phải là bàn..mà là thông báo cho hắn biết…Em không cần hắn chịu trách nhiệm…Hắn thích cũng được…Không thích cũng được Chỉ cần..hi hi..hắn ‘làm việc; nhiều một chút là được…Chị nói .coi có phải không?

-Đồng Giao…Chị thì sao? Tuổi chúng ta xấp xỉ nhau…Có nên suy nghỉ một chút không?

-Ừm..để coi…

-“Em biết chị nghỉ gì…Có phải chị có chút lạc hậu hay không?Thời buổi nầy không chồng vẩn có con được mà…Bên Tây bên Mỷ…cụm từ ‘Single Mother’ chắc chị cũng biết chứ…Thịnh hành lắm…

-Nhưng mà…em không thấy ảnh quá đa tình sao?

-“Haha…Thì ra chị vẩn còn ám ảnh chuyện nầy à…hỏi chị câu nầy…chị chấp nhận em…em chấp nhận chị…Chúng ta đều là bạn gái của ảnh…Nếu như vậy sao không thể chấp nhận Thúy Ái ,cô Phương Linh gì đó…Em chỉ cần ảnh tốt với em là đuọc…Những chuyện khác..không quan trọng…” Đã trãi qua một đời chồng..tưởng là hạnh phúc trọn đời.ai ngờ kết quả khiến nàng đau lòng,phải tự nhốt mình mấy năm dài…Bây giờ nàng đã ‘ngộ’ ra triết lý của cuộc đời…Chỉ cần sống vui..sống khỏe là được…

Đồng Giao bừng tỉnh…Thanh Nhả bị trầm cảm mấy năm…Bây giờ vô cùng lạc quan yêu đời…suy nghỉ phóng khoáng khiến nàng hổ thẹn…Mình suy nghỉ quá xa rồi…

-Hi hi..Nghe em nói..Chỉ cãm thấy mình quá hủ lậu…

-“Hi vọng chị nghỉ suốt…còn nửa…Thụy Vủ…”Thanh Nhả ngập ngừng…

-“Chị biết…Chị đã thông suốt rồi..” Đồng Giao mĩm cười…Quên đi sự quan hệ chị em..Thụy Vủ cũng là một cô gái binh thường…Khó chống lại được mị lực của hắn..Cũng như nàng…Cả hai chị em đều sa vào lưới tình…

-“Còn nửa…hỏi cái nầy…chị phải nói thật nha…Nếu lát nửa…” Ánh mắt Thanh Nhả ranh mãnh…ghé sát tai Đồng Giao nói nhỏ…Như sợ có ai nghe vậy…Mặc dù trong phòng chỉ có hai người…Không biết nàng nói gì..Chỉ thấy mặt Đồng Giao đỏ như gấc…

-Tầm bậy..em…em thiệt điên mà…Sao có thể chứ…

-Sao lại không thể chứ…Có gì đâu…em thì OK…Tùy chi thôi…hi hi…

Đồng Giao sửng sốt…Đây là Thanh Nhả? Sao lại biến đổi kinh thiên động địa vậy?Có phải hắn đã dạy hư Thanh Nhả?Cái tên nầy…

-‘Đing đong’…Đồng Giao còn tính nói thêm nhưng ngay lúc nầy có người nhấn chuông…Thanh Nhả mĩm cười…nháy mắt với Đồng Giao.. đi ra mở cửa…

-“Sao trể vậy? nói 11 giờ …bây giờ gần 12 giờ mới tới…Để em và chị Giao chờ…” Thanh Nhả xụ mặt…

-Ha ha..Sorry cưng..ghé chúc Tết và thăm cô chú ngày đầu năm mà…Xong là tới đây liền..Lẻ ra ..định ghé nhà Trưởng ban My..nhưng gọi điện mới biết cô My đang đi chùa hái lộc…” Đức phân bua với hai người…Nói đi thăm chúc Tết ba má Thanh Nhả mà không đi thăm Trưởng ban Mi..Đồng Giao sẻ không hài lòng…Không thể bên nặng bên nhẹ được…

-“Ừm..má và Thụy Vủ hôm nay đi chùa…”Đồng Giao gật đầu..

-“Hi hi..Đồng Giao ngoan..không đi chùa…tới đây gặp anh..em thật ngoan…hi hi..Hôn mổi người cái trước nha..Coi như mừng tuổi năm mới…” Nói là làm..hắn tay phải kéo Đồng Giao,Tay trái kéo Thanh Nhả..hôn mổi người một cái lên má…Hình tượng nghiêm trang của hai nàng giảng viên khi còn ở Trường Đãng …hoàn toàn sụp đổ…

-“Đàng hoàng chút đi…hi hi..Nhột..”Thanh Nhả chống cự lấy lệ…Mặt Đồng Giao đang đỏ..càng đỏ thêm…đây là lần đầu hắn hôn nàng trước mặt Thanh Nhả…Nàng chưa quen…

-Hi hi..Như vầy là đàng hoàng lắm rồi…ừm..có tin nầy…Tuy chưa có công văn chính thức nhưng có thể nói là chắc chắn…Anh muốn nói cho hai em biết…Qua Tết nầy…Anh đượcc thăng chức …điều động làm Chủ tịch huyện Lấp Vò Cao Lảnh…

-“Cái gì?” Thanh Nhả và Đồng Giao không hẹn mà cùng lúc la lên..Nét mặt sửng sốt…Không thể tin được…Hắn đang đùa?

-“Phải…anh thành tích vượt trội nên được Đãng đặc biệt dùng làm trọng điểm bồi dưởng…tạm làm Chủ tịch huyện…chịu ủy khuất một chút…Không sao…Anh triệt để tuân theo sự sắp xếp của Đãng…Ây da..đau…nói chơi thôi mà…không cần phải nghiêm túc như vậy… ” Đức ‘trơ trẻn khiêm nhường’ nói…bị Thanh Nhả ngắt cho một cái…

-“Cho anh bớt làm phách” Đồng Giao lườm…trong lòng vui vui…có chút tự hào vì hắn là người đàn ông của nàng .

-“Sao không ở Hậu giang.hay Cần Thơ mà đi chi xa vậy?” Thanh Nhả oán giận…Thầm trách Nancy…Sao không vận động cho hắn ở ngay Hậu Giang hoặc Cần Thơ mà chạy xa tít mãi tận Cao Lảnh?

-“Không..không xa…khoãng 1 tiếng mấy thôi mà…nhấp nháy là tới rồi…Hi hi” Đức làm sao không hiểu…Bây giờ tuần hai lần..hắn ghé qua huyện Châu Thành ‘báo cáo công tác’…Bây giờ mình xuống Cao Lảnh…Dỉ nhiên là cả hai sẻ không vui…Coi bộ phải tìm cách mới được…

-“Xuống Cao Lảnh…lạ nước lạ cái..Anh phải cẩn thận mới được” Chính chắn hơn Thanh Nhả..Đồng Giao nhìn ra vấn đề…Chủ tịch huyện không phải là người địa phương…Có câu ‘Cường Long bất áp địa đầu xà’ huống chi hắn chỉ là ‘Tiểu Cường Long’…nàng thật lo cho hắn…

-“Chị Giao nói đúng đó…Anh phải tuyệt đối cẩn thận…”Thanh Nhả cũng nhìn ra vấn đề…hắn còn quá trẻ…bọn họ chịu phục hắn sao?Chắc chắn hắn sẻ gặp nhiều phiền toái…

-Ha ha..Có gặp khó khăn mới trưởng thành…Hai em yên chí đi…Người làm khó được Trần Đức nầy…hình như chưa ra đời…

-“Làm phách đi…Ai lo cho anh chứ…” Thanh Nhả ‘lườm’…

-“Có kế hoạch cụ thể gì chưa?” Đồng Giao quan tâm…

-Chưa…em có ý kiến gì không?

-“Hai chử thôi ..Nhân sự…”.Đồng Giao nghiêm túc…

-”Em đúng là con sâu trong bụng anh.Anh cũng nghỉ vậy…Giai đoạn đầu …Cần đem theo người có thể tin được bên mình “ Hắn suy nghỉ đến Ngọc Thi…vợ của Đương đang làm việc cho Ngân…đây đúng là người lý tưởng vì là người Cao Lảnh…

-“Em giới thiệu cho một người…Còn nhớ Thu Diệp..Thư Ký trước kia của em không? Rất giỏi giang…”

-Vậy sao?Nhưng lúc trước đang làm thư ký ngon lành sao lại nghỉ?

-“Aiz…Cũng tại ba má cô ta muốn cô lấy chồng Việt kiều….Ai dè là Việt kiều dõm..Bị bắt rồi…Nghe nói có liên quan đến chuyện độc phẩm…Nghỉ cũng tội nghiệp..không phải lổi của Thu Diệp..” Đồng Giao thở dài..Có chút tiếc nuối…

-Ha ha…Chuyện nầy để suy nghỉ sau đi..Hôm nay anh đến đây không phải là bàn chuyện đâu à..Nói chuyện vui đi..Ngày Tết .

Sorry ACE nha…qua tết lu bu quá nên đăng trễ,mọi người thông cảm nhé.