Ta Chỉ Muốn Sống An Nhàn – Truyện Sắc Hiệp 18+ – Update Chương 117

, 255, 0)”>Chương 3: Công pháp mạnh mẽ

“Công tử mau mở đi.” Bạch Đình hào hứng.

“Sao em phấn khởi hơn ta nữa vậy?” Trần Lãm khó hiểu.

“Thiếp thân chỉ quản lý hệ thống chứ không có quyền tra xét bên trong phần thưởng của công tử, công tử nên biết rằng quà của hệ thống không tầm thường chút nào.” Bạch Đình trả lời mà dán chặt vào hai gói quà.

Trần Lãm gật đầu chỉ tay về phía màn hình:

“Ừ vậy mở Hồng Bao Chào Mừng trước đi.”

“Tinh! Mở Hồng Bao Chào Mừng. Ký chủ nhận được Công pháp Độc Nhất – Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết, một chiến kỹ cấp Địa ngẫu nhiên, một bùa dịch chuyển sơ cấp, một viên Hồi Thiên Đan.”

Âm thanh hệ thống im bặt, Trần Lãm chưng hửng:

“Ủa chỉ có vậy?”

“Trời ơi, công tử không thấy gì hả? Là công pháp Độc Nhất đó, là Độc Nhất đó biết không?” Bạch Đình không khỏi thất thố, nàng ôm đầu trừng mắt Trần Lãm. Nàng hít sâu một hơi:

“Công tử phải biết Độc Nhất là tồn tại đỉnh cấp của mọi loại công pháp, đứng trước Độc Nhất thì mấy mọi loại công pháp khác đều là hàng thải, ngay cả công pháp của đám người năm xưa cũng không xứng đáng lót chân.”

“Độc Nhất đúng như mặt chữ, là độc nhất vô nhị. Trời sinh chỉ có một, không thể mô phỏng, không thể tái hiện, công pháp khác có thể được người sau dựa vào đó để sáng tạo cái mới nhưng Độc Nhất thì không.”

Bạch Đình đột nhiên nghiêm mặt:

“Tuy nhiên công tử nên chú ý, tu luyện Độc Nhất nếu lộ ra ngoài thì công tử sẽ bị vô số sinh linh truy sát, ngay cả những đại năng cao cao tại thượng cũng không ngại mặt dày mà ra tay cướp đoạt, ngay cả bọn hắn còn chưa được sờ vào Độc Nhất nha, Độc Nhất có linh chỉ có thể gặp không thể cầu.”

Trần Lãm giật thót, trong trí nhớ của hắn công pháp tại thế giới này được chia thành các cấp Nhân, Địa, Thiên, Hoàng. Mà theo lời Bạch Đình thì Độc Nhất là tồn tại cao nhất, như vậy nếu hắn tu luyện thì không biết sẽ kinh khủng như thế nào. Ngay cả công pháp Hoàng cấp Lam Ngọc Chân Kinh mà hắn từng tu luyện cùng Thẩm Mộng Dao vốn đã rất mạnh rồi.

Nghĩ tới đây, Bạch Đình nhếch miệng trêu chọc:

“Độc Nhất bá đạo là thế nhưng tu luyện không phải dễ dàng đâu công tử, bởi là tồn tại đỉnh cấp nên sẽ rất tiêu hao tài nguyên tu luyện, hơn nữa không phải ai tu luyện Độc Nhất cũng là vô địch nha công tử.”

“Vậy là trước ta đã có người tu luyện Độc Nhất rồi à”. Trần Lãm ngẩn người.

Bạch Đình khoanh tay tự tin đáp:

“Đương nhiên, trước công tử hệ thống đã nhận rất nhiều ký chủ, mặc dù thiếp thân không biết nguyên nhân là gì, có một số ít người nhận được công pháp Độc Nhất tu luyện như một người tu luyện Vạn Hóa Độc Tôn Quyết một mình lập nên đế quốc hay một bán nhân tu luyện Hỗn Độn Hồn Thể Kinh trong vòng trăm năm phi thăng.”

“Sao em có thể nói ra Độc Nhất mà không bị gì?” Trần Lãm lại thắc mắc.

Bạch Đình bĩu môi:

“Hừ, vì bọn hắn quyết định sai lầm chết rồi.”

Trần Lãm muốn xây xẩm mặt mày. Tu luyện Độc Nhất đúng là không phải vô địch hoàn toàn, hệ thống không phải bảo hộ hoàn toàn, chỉ cần người không đủ lực thì bất cứ lúc nào đều có thể chết mất xác nếu đi sai một nước. Nhưng nghĩ về Chung Uyển Đình và mối nợ của thân thể này hắn quyết định:

“Tu luyện cũng có thể chết, không tu luyện cũng chết, đúng là vạn phần nguy hiểm nhưng có sức mạnh trong tay ta mới có thể làm được một số chuyện, chết không đáng sợ, biết rằng sẽ chết nhưng bất lực mới đáng sợ, ta phải mạnh hơn, phải mạnh để có thể sống yên ổn, đã trải qua một kiếp, kiếp này ta chỉ muốn an nhàn.”

“Hi vọng hệ thống không chọn sai người, mong rằng công tử cố gắng nhiều hơn.” Bạch Đình mỉm cười mong chờ.

“Còn đền bù ở đây là sao?” Trần Lãm nghiêng đầu hỏi Bạch Đình.

Bạch Đình chắp tay giải thích:

“Hệ thống cưỡng chế công tử đến thế giới này nên có quà đền bù cho mất mát của công tử, vốn dĩ hệ thống sẽ chọn người cùng thế giới nhưng vì lí do nào đó đành phải cưỡng chế, công tử yên tâm hệ thống chắc chắn không hãm hại công tử.”

“Ừ, hệ thống mở Hồng Bao Đền Bù đi”. Trần Lãm hướng về màn hình suy nghĩ.

“Tinh! Mở Hồng Bao Đền Bù. Ký chủ nhận được một lần Kim Đan Hóa Vi, một pháp bảo Địa cấp ngẫu nhiên.”

Trần Lãm chưa kịp hỏi Bạch Đình thì nàng đã nhảy cẩng lên vui sướng:

“Công tử ơi sao may mắn như thế, Kim Đan Hóa Vi vốn dĩ dành cho người tu luyện ở Trúc Cơ Viên Mãn sử dụng sẽ lập tức kết đan tấn thăng Kim Đan Sơ Kỳ, cũng là yêu cầu tối thiểu đối với tư cách tu luyện Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết là Kim Đan Kỳ. Công tử vốn dĩ đã là Trúc Cơ Viên Mãn tuy đan điền đã vỡ nhưng có thể sử dụng Kim Đan Hóa Vi đồng thời khai mở Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết, lực lượng Kim Đan Hóa Vi bộc phát sẽ truyền vào Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết, công tử không phải lo bạo thể.”

“Thiếp thân kiến nghị công tử tiến vào không gian hệ thống, đây là nơi lưu trữ vật phẩm của hệ thống chỉ có công tử có thể vào, khí tức Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết sẽ được hệ thống phong bế không lọt ra bên ngoài.”

“Được, chơi luôn.” Trần Lãm tự tin tiến vào không gian hệ thống.

Không gian hệ thống như một căn phòng nhỏ, có thể lớn nhỏ tùy theo số lượng vật phẩm lưu trữ. Trần Lãm ngồi xếp bằng ngay giữa nhắm mắt chỉ định sử dụng Kim Đan Hóa Vi lên bản thần đồng niệm khẩu quyết.

“Nguyên thủy hóa điểm, diễn sinh vạn vật.”

Một luồng năng lượng vô cùng mạnh tiến về hướng đan điền, Trần Lãm đau đớn kịch liệt, ngay lập tức hắn cảm thấy thân thể mất hết trọng lượng, cơn đau biến mất, đập vào mắt hắn là không gian rộng lớn bao la như vũ trụ kiếp trước.

“Hóa ra đây là linh hồn của mình.” Trần Lãm huơ tay vào người phát hiện bàn tay cứ thể mà xuyên qua thân thể.

Trước mặt Trần Lãm là một tấm kính bao phủ trong một đoàn ánh sáng trắng rất mạnh khiến hắn mất một lúc mới thích nghi. Hắn chầm chậm tiến tới, nhận thấy không có gì nguy hiểm hắn đứng ngay trước tấm kính. Tấm kính cao hơn ba thước, rộng chừng một thước hơn, trên tấm kính vốn dĩ bao phủ bởi lớp ánh sang trắng đã biến đổi thành vô số màu sắc khác nhau lẫn lộn.

Đoàn ánh sáng như nhận ra Trần Lãm đến gần liền chuyển động theo vòng xoắn dạt ra bên ngoài để lộ ra khoảng giữa nhìn xuyên thấu không gian. Điều khí Trần Lãm chú ý là một hình ảnh phản chiếu nhàn nhạt trên mặt kính. Hắn kinh ngạc khi phát hiện hư ảnh trong kính và bản thân nhìn y như đúc, chính xác kiếp trước của hắn. Hắn giơ tay, hư ảnh cũng giơ tay đối xứng. Một lực lượng mê hoặc nào đó khiến hắn tò mò vươn tay ra trước vào mặt kính.

Rắc rắc!

Ngay khoảnh khắc tay Trần Lãm tiếp xúc mặt kính, tại vị trí tiếp xúc xuất hiện vết nứt phát thành tiếng, vết nứt nhanh chóng tách làm hai làm bốn tách làm vô số vết nứt lan ra một mảng kính.

Xoảng!

Mảng kính nứt vỡ tung, toàn bộ mảnh vỡ tan biến hội tụ hóa thành khối cầu trong suốt gợn sóng. Mọi thứ diễn ra quá nhanh làm cho Trần Lãm không kịp phản ứng, đoàn ánh đủ màu cùng với khối cầu và hư ảnh cuộn thành vòng xoáy bắn thẳng vào linh hồn Trần Lãm.

Hắn cảm thấy toàn bộ linh hồn đau đớn vô cùng, còn đau hơn cả lần trước khi bị hệ thống dịch chuyển.

Linh hồn Trần Lãm run rẩy, tay chân không thể cử động, hắn chỉ có thể cắn răng trong thống khổ.

Hắn biết Độc Nhất có linh, đây chính là khảo nghiệm để xem hắn có đủ tư cách tu luyện hay không.

Hắn dựa vào ý chí để giữ cho ý thức không mất đi. Bởi lẽ hắn nghĩ nếu mất đi ý thức, hắn sẽ thất bại, có thể hẵn sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian.

Trong đầu hắn hiện ra Chung Uyển Đình thấm đẫm nước mắt. Hắn nhất định phải vượt qua, hắn phải sống để tìm nàng. Biết là cơ hội rất nhỏ như mò kim đáy biển nhưng còn sống còn hi vọng, chết là chấm hết tất cả.

Hắn nhớ lại Thẩm Mộng Dao ngày đêm chăm lo cho hắn, sẵn sàng liều mạng bảo vệ hắn, hắn không thể nào chưa báo đáp mà chết như vậy.

Hắn không thể chết vô nghĩa như thế này được.

Trần Lãm cảm giác linh hồn như sắp vỡ vụn, còn nước còn tát niệm khẩu quyết:

“Nguyên… thủy… hóa… điểm… diễn… sinh… vạn… vật.”

Cơn đau bỗng dưng không tiếp tục gia tăng cường độ, Trần Lãm cảm thấy mình đã ra một hành động chính xác, hắn tiếp tục niệm khẩu quyết.

Hắn niệm khẩu quyết liên tục mà không biết mệt, không biết bao lâu một đoàn ánh sáng đủ màu bao phủ lấy linh hồn Trần Lãm, cơn đau dần dịu đi, hắn chậm rãi mở mắt. Đoàn ánh sáng kết thành vô số văn tự cổ xưa kỳ dị, những văn tự này tự từ chìm vào linh hồn Trần Lãm biến mất.

Hắn mở to mắt chuẩn bị gánh chịu đau đớn thì nhận ra không có gì bất thường. Trong đầu hắn bắt đầu chạy những văn tự cổ xưa thành từng hàng. Hắn lần đầu nhìn thấy nhưng lập tức hiểu ra, từng bước tiếp nhận ý nghĩa thâm thúy.

Nguyên thủy hóa điểm, diễn sinh vạn vật.

Vạn vật luân hồi, nguyên thủy bất diệt.

Ba ngàn đại đạo, vạn vật quy nhất.

Bất luận đạo hạnh, nguyên thủy nhất đạo.

Tam hoa tụ đỉnh, âm dương chuyển luân.

Trần Lãm không hề hay biết không gian vũ trụ xung quanh lúc này hiện ra vô số dấu ấn hình chữ thập màu đỏ.

Trong không gian hệ thống, Trần Lãm bỗng dưng mở mắt, một cổ khí thế bộc phát mạnh mẽ hơn Trúc Cơ Viên Mãn nhiều lần, Bạch Đình bên cạnh tròn mắt:

“Tinh khí thần đạt đến Kim Đan sơ kỳ, trong đó hồn lực của công tử vô cùng tinh khiết có thể sánh ngang hồn tu Kim Đan trung kỳ.”

Trần Lãm nháy mắt:

“Có lẽ linh hồn ta trải qua hai kiếp nên mạnh hơn chăng?”

Hắn tự nhủ với những thống khổ hắn trải qua trước khi tu luyện Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết đã giúp hắn có linh hồn mạnh hơn lẽ thường.

“Không hổ danh là công pháp Độc Nhất, mạnh nha.” Trần Lãm thầm cảm thán.

Lần này hắn làm vỡ một lỗ trên tấm kính kia mở ra tầng đầu tiên của Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết. Hắn phát hiện sau khi nắm được tất được ý nghĩa của tầng đầu tiên này liền bị trục xuất khỏi không gian.

Đây là công pháp tam tu ứng với tam hoa tụ đỉnh bao gồm linh lực, thân thể và linh hồn.

Tu linh lực là hấp thụ loại linh lực tương ứng với linh căn tu sĩ. Tu thân thể là dựa vào sức mạnh thuần túy của thân thể để rèn luyện và nâng cao sức mạnh cũng như sức chịu đựng của thân thể, nói cách khác tức là thân thể càng mạnh đánh tay không càng đau. Tu linh hồn là bồi dưỡng linh hồn không ngừng để gia tăng cường độ linh hồn.

Trong đó tu linh hồn nguy hiểm hơn so với hai trường phái còn lại. Linh hồn là mấu chốt của tu sĩ, thân thể hay đan điền mất đi có thể dùng cách khác để tái lập nhưng linh hồn tan vỡ là chết hẳn. Chính vì vậy hồn tu không thật sự nhiều, nhưng một hồn tu lại có thể gây khó dễ cho rất nhiều tu sĩ khác nếu hồn lực không mạnh bằng.

Bên cạnh tam hoa tụ đỉnh, Trần Lãm còn tiếp nhận một phương thức song tu gọi là âm dương chuyển luân. Song tu ở đây là song phương tu luyện, tức là cần đến hai người. Hai người cùng nhau trao đổi năng lượng với nhau nhằm nâng cao linh lực, thân thể và linh hồn. Đặc biệt trong lần đầu tiên hiệu quả cao nhất.

“Đây chỉ là khởi đầu, mạnh hay không phụ thuộc vào chính công tử, tương lai công tử cần cố gắng nhiều hơn.” Bạch Đình khoanh tay nhắc nhở.

Hắn gật đầu, lúc này tới lượt chiến kỹ và vũ khí cũng nên mở ra.

Âm thanh hệ thống lại vang lên ngoài dự kiến:

“Tinh! Hệ thống cập nhật tính năng thành công.”