Nữ Vệ Sỹ

Vây là cả ngày bảo nhj ko thèm nói chuyện với gia bảo. gia bảo chỉ thấy bảo nhj lạ lạ thế nào ấy nhưng cũng ko biết là có người đang giận ( ây dza). 2 người cứ im lặng cho đến tối
è anh đang làm j đó< – kim bảo đang nằm yên trên giường thì bỗng phone reo báo cho tin nhắn từ một số máy lạ hoắc è > nhầm số rùi tôi ko phải là boy< è > haha em Khánh nè. Mình mới vừa gặp nhau hùi sáng nè. Wên em rồi àh ??< è > oh nhớ ròi. Khánh nt cho tôi có chj ko ?? < è > bộ có chj mới nhắn đc àh. Tại thấy miss anh wá nên nhắn nói chuyện hjhj< è > oh vậy àh. Tôi cũng đang nhớ tới em nè< kim bảo bắt đầu ” thả dê” è > thiệt ko. Anh đừng xạo em nha< è > ko xạo đâu. Anh nhớ em thiệt mà< ( giờ tự xưng là anh lun rùi ) kim bảo vừa nhắn tjn vừa cười. cười vì kim bảo biết ko lâu nữa, sẽ có thêm một chú cá xinh đẹp lại bị rơi vào trò chơj tình áj của kim bảo
– này làm ơn tắt cái điện thoại dùm. Um sùm nhức óc wá. Còn ko thì đi chỗ khác mà nhắn. đừng phiền tôi ngủ- bảo nhj cáu gắt với kim bảo. kim bảo liền nhẹ nhàng tắt máy. Không khí ngột ngạt lại bao trùm cả căn phòng
– này. Con vịt lùn. Àh wên cô chủ giận tôi rồi àh
– làm j tui phải giận mấy người chứ
– …………..
– Mấy người thik khánh àh ?? – một lúc sau bào nhj mới hỏi
– Đâu có. ( chiện j nữa đây trùi)
– Ko có?? Dzậy hồi sáng có người nhìn khánh đắm đuối luôn. Làm như tui ko biết zạ
– ơ…. Àh đâu có, vì nếu tôi ko làm vậy thì sao đội cô thắng đc. Cái đó là chiêu ” làm cho đối phương mất tập trung”. Nếu ko là cô thua rồi còn đâu- kim bảo chống chế
– thật ko ( dzễ bị dụ dzạ trùi)
– thật mà. Cô tin tui đi
kim bảo ko nghe tiếng trả lời mà thay vào đó là sự im lặng nhưng kim bảo thấy nhẹ nhõng vì cô biết có lẽ cô tiểu thư có lẽ đã bớt giận( tài wá)
………
6h sáng
Reanggggggggg……………
Bào nhj bị đánh thức bởi chiếc đồng hồ. cô đậy làm vệ sinh cá nhân và thay đồ xong way wa thì thấy kim bảo vẫn nằm dài trên giường ( má ơi vệ sĩ kĩu j thế ko biết)
– này kim bảo. dậy. có muốn làm vệ sĩ nữa ko đấy
– ưmmmmm… chuyện j vậy?? sao hôm nay cô chủ dậy sớm vậy??- kim bảo vẫn chưa chịu dây ( thường thường 10h mới dây mà nay kiu dậy 6h aj dậy cho nổi)
– đây. Hum nay tui đi học
– hả??? cô đi học ??? kim bảo bật dậy ” hoảng hốt” – cô nói thật hay giỡn vậy ??
– ko nói nhiều. đếm từ 1 tới 5. nếu ko xong cô bị đuổi việc ( công nhận bảo nhj chơj nhiều cái dã man ghê)
“1” bảo nhj vừa đếm 1 thì bỗng” vèo” một cái kim bảo chạy nhanh xuống làm vs cá nhân rùi thay đồ( vẫn là đen từ trên xuống như thường lệ) sau đó vừa đứng trước mặt bảo nhj vừa……. thở
– hahaha con bò hôm nay tiến hóa rùi ta. Hên cho mấy người đó ( hơi lố time một chút nhưng mắc cười wá. Cho wa ) bảo nhj lăn dài trên giường mà cười mặc cho kim bảo đang đằng đằng sát khí( hok phải với vai trò vệ sĩ chắc kĩu này có án mạng)
– thui ko cười nữa. đi học. ko thui trễ
………………
Chiếc xe ôtô đen sang trọng trước cổng trường và cùng với cô tiểu thư Bảo nhj cũng đã gây wá nhiều chú ý cho toàn trường rồi. Nay lại thêm kim bảo nữa làm cho sự chú ý tặng lên gấp bội phần. .
………………..
Sau đây cho tớ xjn giới thiệu về 1 số nv mới nữa nhá
Khánh( 16t)
Là con của một gia đình khá giả( nếu ko mún nói là giàu có) . papa & mama lúc trước đã giúp đỡ gia đình bảo nhj nên đc ông Kim xem như ăn nhân và vô cùng quý trọng . týnh tỳnh kênh kiệu, mún cái j la2 phải làm đc cái ấy. luob6 đối chọi và rất thik gây sự với nhóm của bảo nhj. Đứng trước người mình thik thì như biến thành một người khác. Nói chung là hơi bị khó ưa 1 tí
Phong( 16t)
Là con của một gia đình cũng khá giả theo nghề giáo. Là một anh chàng rất đẹp traj và tốt về mọi mặt. là hotboy và đặc biệt là rất chung tỳnh với người mình iu. Một anh chàng hoàn hảo
hj bây h típ tục câu chuyện nè…………..
– Bảo nhj- chợt có một tiếng gọi từ xa
– Hũm?? Chuyện j dzậy Phong ?- bảo nhj way lại hỏi
– Ko j. chỉ muốn hỏi dạo này sao thấy nhj ít đi học thôi
– Hj tại nhj hơi mệt thôi ( pà này xạo pà cố)
– Nhj bệnh àh???- phng hỏi với vẻ lo lắng
– Ko sao đâu. Thôi vô lớp đi. Sắp vô học rùi kìa
– Uhm vậy nhj vào lớp trước đi. Phong đi lên văn phòng tí. Chút gặp lại- phong tạm biệt nhj rùi chạy đi mà wên( hay cố tình) ko nhìn thấy có một người theo sau nhj với bộ đồ đen và mặt mày hơi bị quái dị
– Honey cô àh ??- kim bảo hỏi
– Đâu có. Bạn thui
– Bạn àh. Thật ko đó- kim bảo hỏi với vẻ nghj ngờ và chọc ghẹo
– Thui đi lên lớp. Ko hỏi nữa
– Anh kim bảo- chợt thêm một tiếng nữa vang lên
– Oh khánh. Em cũng học trường này àh ???
– Hehe lại gặp đc anh rồi. àh mà anh đi đâu đấy
– Anh là vệ sĩ của bảo nhj đương nhiên là đi theo bảo nhj rùi
– Hj thui làm vệ sĩ cho em đi. Em có thể trả lương anh gấp 9ôi gấp 3 cũng đc ( khánh đùa” nhưng trong cái đùa có cái thật”)
– ờ cô nhận cái tên đó luôn đi cho tui rãnh nợ. còn mấy người đứng đó luôn đi. Tui lên lớp àh- bảo nhj lườm kim bảo rùi đi nhanh lên lớp
– thôi anh đi nha. Ko thì rắc rối lắm. pp có j nói chuyện với em sau
khánh cũng nỡ một nụ cười như thiên thần để tạm biết ( sẵn tranh thủ gây ấn tượng luôn )nhưng trong lòng lại nghĩ” sao nhj có thái độ lạ vậy?? ko lẽ nó thik kim bảo??? ko đc. Chỉ có mình mới xứng với kim bảo thui?? Hahaha bảo nhj ơi cô hãy đợi đấy”
……………..
Reng…………..
Cuối cùng cũng vào học. cô chủ nhiệm bước vào và ko có vẻ j là bất ngờ trước một người ăn mặc ” đen từ trên xuống” đứng ở trước cửa lớp vì cô biết chắc chắn là vệ sĩ của bảo nhj chứ ko aj khác ( cái này trở thành chiện thường ngày rùi)
– Các em im lặng- cô giáo nghiêm trang- trước hết cô muốn thông báo với các em là nhà trường chúng ta sẽ tổ chức chuyến đi Đà lạt trong 2 ngày một đêm vào chủ nhật này. Aj muốn đăng kí thì hết giờ đến đăng kí với trường
Sau đó cả lớp bat91 đầu học. time nhanh chóng trôi wa ( hok thích viết cái khúc này ). cuối cùng cũng hết giờ. Trong khj cả lớp ở lại đăng kí đi Đà lạt thì bảo nhj đi một mạch về
– này cô chủ ko đi đà lạt àh??? Kim bảo chạy theo hỏi
– ko. Tui bị say xe ko đi xe của trường đc ( sock)
– oh vậy àh ??/
kim bảo đang nói chuyện với bảo nhj thì chớt có một người chạy đến ôm lấy cô kim bảo từ phía sau lưng
– anh kim bảo. chủ nhật này em đi Đà lạt nè. Anh có đi chung ko ???
– em đi chung với trường àh ??
– ko em ko đj xe của trường đc. Động đóc khó chịu lắm. Em đi xe riêng của em. Anh đi chung với em nha. Sẵn làm tài xế cho em luôn??
– Nhưng………còn bảo nhj
– Hj anh đừng lo. Mama dzí papa em thân nhà nó lắm. em nhờ papa xjn cho anh nghỉ 2 ngày àh
– Anh ko biết nữa. – kim bảo chớt nhớ đến bảo nhj và quay wa- ủa bảo nhj đâu mất tiêu rồi. thui có j anh phone em sau. Pp nha- kim bảo vừa nói vừa chạy r axe thấy bảo nhj đang đứng đó ( hên mà cô ấy ko có chìa khóa xe). Chắc là giận nữa rồi
………….
2 người mới về đến nhà thì bỗng ông Kim hỏi Kim bảo
– này. Ta có người bạn rất thân muốn mượn cô làm vệ sỉ cho con của họ 2 ngày. Con của họ đi Đà lạt nhưng họ ko yên tâm cho lắm. Vì là chỗ thân tình lâu năm mà họ đã mở miệng mượn nên ta cũng khó lòng từ chối wá . Cô sắp xếp 2 ngày chủ nhật và thứ 2 nha
Bảo nhj nghe đến vậy thì cũng chợt hét lên
– papaa. Con cũng muốn đi đà lạt
– trùi. Chuyện j nữa đây. Chẳng phải con ghét đà lạt lắm àh
– ko. Con cũng muốn đi đà lạt.
– ờ vậy ta sẽ cho cả 3 đứa đi chung luôn cho vui.
– Con muốn rủ thêm 1 người nữa
– Con định rủ thêm aj nữa??
– Một người bạn rất rất rất thân của con. Tên phong- bảo nhj vừa nói vửa liếc nhìn về phía kim bảo
……………………
Chủ nhật. trời khá trong xanh nhưng không khí trong long 4 người thì vô cùng âm u. những câu hỏi” tại sao lại có con nhỏ/ thằng đó đi cùng?” luôn luôn hiện lên trong đầu cả 4 người. xe chạy một lúc thì khánh bỗng ôm lấy tay kim bảo “anh ơi em say xe. Chóng mặt wá” làm cho Kim bảo phải bối rối. Bảo nhj cũng ko vừa cứ như ko them để ý đến 2 người bọn họ, cứ nói cười và đùa giỡn với Phong nhưng ko aj biết rằng. torng chiếc xe ấy có 2 người đang vô cùng cảm thấy hụt hẩn. cảm thấy khó chịu, cố nói cố cười để chứng tỏ mình ko thua người kia( rãnh dễ sợ)
Xe vửa lên đến đà lạt thì bầu trời trong xanh biến mất thay vào đó là một trận mưa dữ dội với sấm chớp nghe đến rợn người. tất cả vì mệt mỏi nên đã ngủ khá say( trừ bác tài xế). bong nhiên khánh giật mình thức giấc bởi tiếng “cộc cộc ” ngoài cửa kính xe. Khánh nhìn ra thì bỗng thấy một bà lão. Bà ấy nhìn khánh với anh mắt lạnh lùng đến ghê rơn5 và nói” có phải các người đang đi đến ngôi biệt thự bên bờ hồ, nghe lời tôi, tốt nhất là các người nên trở về nơi mà các người phải ở” bà lão vừa dứt tiếng. bỗng một tiếng sét vang ầm lên
– áaaaaaaaaaaa.- khánh hét thất thanh kiến cho mọi người trong xe giật mình tình giấc
– chuyện j vậy khánh- kin bảo hỏi
– có… có một bà lão ở bên ngoài kêu chúng ta đừng nên đến ngôi biệt thư của nhà bảo nhj- khánh lắp bắp
– khánh có sao ko vậy. Xe của chúng ta nãy h vẫn đang chạy mà, sao có bà lão này đâu đây mà nói đc. Bên ngoài cũng đang mưa to lắm. Chắc khánh ngủ mê nên” thần hồn nát thần tính” đó thôi- phong true chọc
khánh ko trả lời j cả. cô rúc người lại sợ sệch vì lúc ấy cô đã hoàn toàn tình chứ ko hề ngủ…