Nữ Vệ Sỹ

cả đám đến ngôi biệt thự thì trời đã nhá nhem tối. trước mẵt tất cả là một ngôi nhà trông cổ kính và đc5 thắp sang bởi một hàng nến cộng với màn đêm làm cho ngôi nhà bỗng trở nên bí ẩn và rung rợn hơn
– hay là mình thuê khách sạn đi. Khánh thấy ghê ghê sao áh- khánh rung mình nói
– khánh còn bị ám ảnh bởi chuyện hồi trưa àh- phong hỏi
– này biệt thự nhà tui. Tới đây thì đừng có mà nói bậy nház. Cô ko thik ở thì đi ra ngoài ở một mình cô đi. Chúng ta đi vào nhà đi. Nhj thấy lạnh wá- nói rồi bảo nhj nắm tay Phong chạy vào trong nhà. Kim bảo đi theo nên khánh cũng miễn cưỡng chạy theo 3 người họ
– các cô câu đến rồi àh- cánh cửa vừa mở thì giọng một ông lão có bộ mặt phúc hậu lên tiếng- tôi đc ông Kim thuê làm quản gia ngôi biệt thự này. Tôi chỉ ở ban ngày thôi còn ban đêm thì ngôi biệt thự bỏ trống. để tôi dẫn cô cậu lên phòng
nói rồi ông lão dẫn cả bọn lên phòng cũa mình. Bên trong ngôi biệt thự khá ấm áp khác hẳn không khí lạnh lẽo bên ngoài. Có rất nhiều phòng nên mỗi người ngủ một phòng khác nhau. Đầu tiên là khánh, sau đó đến phòng của kim bảo, rồi bảo nhj cuối cùng là phong.
– bây giờ bên ngoài đang có chợ đêm. Cô câu có thể đi vòng vòng chơj. chắc cô cậu cũng đói rồi nên sẵn tiện chúng ta vào nhà hàng của ông Kim luôn
– ủa papa có nhà hàng ở đây nữa àh- bảo nhj thắc mắc
– uhm. Ông Kim có khá nhiều công ty ở đây. Thôi chúng ta đi nào
cả bốn người cùng với ông quản gia là 5 cùng nhau đi ra ngoài
– ủa cái cây gì mà to wá vậy. sau người dân ở đây khôngchặt dzìa làm củi ??- khánh thấy một cây cổ thụ to trước nhà nên thắc mắc
– này. ở ngoài này cái j cháu ko biết thì đừng nên nói bậy. ko hên đâu
– chuyện j vậy bác- khánh hỏi nhỏ
bác quản gia ko nói j mà lẳng lặng đi nhanh về phía trước. cả bọn cũng lật đật chay theo sau. Bỗng một cơn gió thổi ào qua. Khánh rung mình nhìn lại phía cây cổ thụ bởi vì khánh có cảm giác có một ánh mắt từ phía ấy đang nhìn chằm chằm vào khánh.
Đi một đạon khá xa ngôi nhà. Ông quản gia vừa đi vừa chậm rãi kể
– lúc xưa ngôi nhà ấy là nhà của 2 vợ chồng sĩ quan người pháp. Ông chồng có tính trăng hoa và rất là hung ác. Hắn ưa bắt những cô gái ở đây hãm hiếp sau đó đem các cô gái xấu số ấy ném dưới giếng phi tang trong lúc vợ không có ở nhà. Một đêm nọ không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào bỗng dưng vợ ông ấy nhảy xuống giếng tự sát. Ông sĩ quan vì thương tiếc vợ nên đã phát điên và vào một ngày trăng sáng ông cũng đã nhảy xuống giiếng . Từ đó người ta đã lấp cái giếng lại và trồng ở đó một cây cổ thủ. Chính là cái cây trước biệt thự của chúng ta mà cô nói nó- ông lão nói với bộ mặt nghiêm trọng khiến cho cả 4 người đầu cảm thấy lạnh sống lưng
– hahaha- ông lão bỗng nhiên cười lớn- nói vậy thôi chứ cô cậu đừng có lo. Ko có j đâu. Tôi ở đây bấy lâu nay mà. Đừng chọc họ là họ sẽ ko phá mình. Thôi chúng ta đi ăn đi. Tôi nghĩ chắc cô câu cũng đói rồi
những câu nói của ông lão cứ lởn vởn trong đầu của khánh khiến cho khánh luôn cảm thấy bất an trong lòng
……………………………..
hj mọi chuêện bây giở mới bắt đầu. hẹn các bạn ở chap kế tiếp nha. Ray sleep đây. paipai cả nhà. Ngủ ngon. Moazzzzzzzz
Khoảng 10h tối tất cả cùng nhau đi về biệt thư trừ bác quản gia( dzìa nhà dzí zợ kon ). vì cũng khá mệt mỏi nên aj về phòng nấy và cả căn nhà lại trở về vẻ yên lặng. tất cả dần chìm vào giấc ngủ chỉ riêng khánh là không tài nào chợp mắt đc. Cô cảm thấy bất an trong lòng lắm. nằm trên giường mà mong muốn cho trời mau sang để nhanh rời khỏi cái nơi quỷ quái này . khánh không ngủ đc. Cứ nhắm mắt lại là cô có cảm giác như có một người nào đó đang đứng nhìn chằm chằm vào cô. Cô sợ wá liền lấy mền trùm kím cả từ đầu đến gót chân( việc mà mấy người sợ ma hay làm mà R cũng thỉnh thoảng ). Nhưng vì mệt wá nên dần dần, khánh cung4 chìm vào giấc ngủ.
Nữa đêm…………….
” xoảng” có một tiếng giống như một vật thủy tinh rơi xuống vang lên kèm theo tiếng như bước châđn của một người nào đó vang lên khiến cho bảo nhj giật mình tỉnh giấc. bảo nhj sợ lắm nhưng cũng muốn ra xem xem có phải ma thật ko, tính dủng cảm( tò nòđi kèm nhìu chiện) trỗi dậy một cách mãnh liệt. bảo nhj bèn lấy di động phong cho.. kim bảo
– alo. Làm j kiu tui h này vậy. có j ko. Sao ko ngủ đi
– Kim bảo. anh có thể wa phòng tôi đc ko??
– Hả ?? cô nói j??? wa phòng cô hả( bắt đầu suy nghĩ bậy bạ)
– Này. Dẹp cái đầu óc sang như đêm 30 của mấy người dzô nhá. Hỳnh như tui nghe có tiếng aj dưới nhà. Mấy người đi dzí tui xuống koi nház
– Sao cô ko đi một mình đi??
– Tui sợ……………
– Hahahaha- kim bảo cười.- ôy trời ơi có người sợ ma mà đòi đi xuống coi ma nè trờj
– Ko chơj chọc àh nha. H tui hỏi đi ko
– ờ đi thì đi
– oki. Đứng trước cửa phòng tui rùi gõ cửa 1 cái đi tui ra. Vậy nha. – nói ori62 bảo nhj cúp đt( hahaha cô ấy íu pon chen dzạ)
1 phút sau. Kim bảo cùng bảo nhj trên tay cầm mỗi người một chiếc đèn phin nhỏ từ từ đi xuống nhà dưới xem sao. Cả 2 đang đi xuống thì bỗng một luồng gió mạnh thổi ào khiến cho cánh cửa bặc ra. Kim bảo giật mình đứng yên, một lúc sao kim bảo ko thấy động tỉnh của bảo nhj” ủa ko lẽ pà này nay gan dữ dzậy sao ta” kim bảo nói thầm trong bụng. nhưng way wa thì kim bảo lại một phen giật mình khj thấy bảo nhj đang……lăn đùng ra xĩu
– này này. Tỉnh dây đi. Thiệt là potay dzí cô luôn- kim bảo vừa đến đỡ bảo nhj vừa lay nhẹ
Bỗng dưng bảo nhj mở mắt dậy và bất ngờ cho kim bảo một cú” liên hoàn đấm” hết sức “ấn tượng” và “tràn đầy nghệ thuật” vào mặt
– ui za trời ơi. Cô làm cái quái j vậy????
-ủa kim bảo đó hả. sr tui tưởng ma… có sao ko- bảo nhj vừa nói vừa chay đến đỡ kim bảo dậy- để tui koj koj có sao ko- bảo nhj nhẹ nhàng gỡ tay đang ôm lấy mặt của kim bảo. tay 2 người chạm vào một. một cảm xúc nhẹ nhàng và thật ấm áp lan tỏa trong 2 người. chợt bảo nhj vội vàng rút tay ra và way đi chổ khác
– chắc ko sao đâu. Thui mình đi tiếp đi
Bảo nhj vội vàng bước đi nên kim bảo( sau 5s đứng tim) cũng lật đật chạy theo. 2 người họ đi hết phòng này đến phòng khác. Chợt phát hiện ra một tiếng động khá khẽ trong phòng ăn nên cả 2 đi vào. Và nguyên nhân của tiếng động đó chính là một tên trộm. hắn ta đang tìm một thứ j đó. Hắn lúc tung cả khu bếp khiến cho mọi vẫn văng tung tóe và trở nên vô cùng lộn xôn
– tên trôm to gan kia. Dám vào nhà bổn cô nương ăn trộm. xem như ngươi đã tận mạng hôm nay( thong cảm nhiễm phim kiếm hiệp)- nói rồi bảo nhj liền bay vào dợt cho tên nó một trân trước sự ngơ ngác và bất ngờ của Kim bảo. sau 10p chiến đấu ko ngừng nghỉ ( má ơi) kết quả là một người nằm chèm bẹp dưới sàn( tội nghiệp tên trộm) còn một người đứng đó vừa phủi phủi tay vừa cười hehe
– ê thấy tui hay ko??
– Cô thiệt làa……- kim bảo vừa mỉm cười vừa lắc đầu. bảo nhj cười đác thắng mà ko biết rằng nguy hiểm đang ở phía sau
– Bảo nhj. Coj chừng………- bỗng đột nhiên kim bảo hét lớn rồi chạy đến ôm lấy bảo nhj. Bảo nhj lúc này ko còn biết j nữa. cô chỉ kịp thấy kim bảo bỗng dưng ôm lấy cô sau đó. “hự” một tiếng. kim bảo từ từ ngả vào người bảo nhj để lộ phía sau tên trộm đang cầm một cây dao nhọn đầy máu. Cuối cùng cũng lấy đc bình tỉnh. Bảo nhj liền đỡ kim bảo xuống rồihào đến đánh tên trộm đó. Tên trộmn bây h như một con mãnh thú khát máu. Hắn cầm dao lao thẳng vào bảo nhj. Bảo nhj liền né wa và đá tay hắn làm cho con dao bay ra khỏi tay hắn rớt xuống sàn. Bào nhj đá vào mình hắn một cái nữa khiến cho hắn mất trớn té xuống và bị mũi dao oan nghiệt ấy đâm vào lưng. Hắn nằm bất động trên vũng máu. Nghe tiếng động dưới nhà nên khánh và phong cũng chạy xuống.
– Trời ơi. Chuyện j thế này. Kim bảo ơi. Anh bị sao vậy- khánh hoảng hốt khj thấy kim bảo nằm dài trên sàn. Máu trên lưng vẩn không ngừng tuôn
– Chúng tam au đưa cả 2 vào bệnh viện đi. Nahnh lên- Phong là người còn tỉnh táo nhất lên tiếng. thế là 2 người nhanh chóng đưa phong và tên trộm vào bv sau khj gọi bác quản gia đến và gôi xe cấp cứu. mọi người đếu tất bật. chỉ riêng bảo nhj. Cô đứng bất động và mở to mắt nhìn theo phía mọi người đang đưa kim bảo lên xe cứu thương. Một cảm giác đau nhói trong tim. Bảo nhj bỗng bật khóc( một điều mà từ trước đến nay một người cứng cỏi như bảo nhj ít khj làm)” kim bảo ơi. Đừng bỏ bảo nhj mà” bảo nhj nói thầm trong miệng. rồi chạy theo phía xe cứu thương cùng nhau đi đến bệnh viện.