Những câu chuyện nhỏ

Vợ vắng nhà, nồi thịt kho

Lời mở đầu: Sau những ngày sống hạnh phúc bên nhau , cuối cùng thằng vợ chằn tinh của tôi cũng chịu về quê thăm bố mẹ nó . Điều này tương đương với việc tôi sẽ được tự do trong hai ngày sắp tới . Chuyện gì sẽ xảy ra khi thằng vợ chằn tinh vắng nhà ?

Nội dung truyện:

– Ô la la ! Thằng vợ chằn tinh đi vắng rồi ! – Tôi nhảy tưng tưng như một tên điên – Sướng quá ! Sướng quá ! Vậy là khỏi tắm ! Khỏi nghe cằn nhằn ! Haha…

Lúc này trông tôi không khác tên điên mấy , vì tôi đang biểu diễn một điệu múa người ngoài hành tinh mà . Hehe..vợ tôi về quê rồi , tôi sẽ được tự do hai hôm liền …hehe…Đang giơ tay đá chân thì thấy Nhung_con bạn thân của vợ chồng tôi đứng dựa vào cửa , nheo mắt thản nhiên nhìn tôi nhảy múa với nụ cười thú vị trên môi . Hình như …hình như trên tay nó là cái điện thoại di động …AAA!!! Chết rồi !

– Mày làm gì thế ? – Lao đến giật phắt cái di động , tôi hét lên và nhanh tay bấm bấm nhưng…

– Máy tao cài pass – Nhún vai nó tiến về cái giường duy nhất trong phòng rồi ngồi vắt vẻo trên đấy – Mày yên tâm , tao thu lại rồi , chờ thằng vợ chằn tinh của mày về tao sẽ tặng nó , coi như quà mừng ngày trở về .

– Mày tính giết tao à ? – Tôi thẳng tay ném di động về phía nó một cách tức tối nhưng nó đã nhanh tay chụp lấy .

– Giết mày cho bẩn tay tao ! Để thằng Mạnh làm việc này tiện hơn .

Quả này chết tôi rồi ! Mạnh mà biết thì … Vợ tôi giận dai dễ sợ . Lần trước chỉ khen bồ con Nhung đẹp trai thôi mà nó giận cả tuần . Mất bao tiền mua hoa mua bánh kẹo để làm lành nhưng cuối cùng tôi vẫn phải ngủ …dưới đất . Ui ! Lịch sử mà lặp lại chắc tôi tử tự luôn .

Nhìn con bạn với đôi mắt nong nanh nóng nánh , tôi giở giọng năn nỉ :

– Nhung đại ca ! Em phải làm gì đại ca mới huỷ vật chứng ạ ?

– Mày biết tao qua đây chi không ?

Nhìn cái mặt câng câng của nó tôi chỉ muốn bụp cho vài cái . Nhưng nó là con gái , lại còn là gián điệp ngầm của vợ tôi , tôi nào dám đụng đến một sợi tóc của nó chứ . Có lẽ quá uất ức vì không được xả tức , tôi tự lẩm nhẩm lúc nào không biết :

– Mày qua hành tao chứ chi ?

– Ưhm ! – Nó cười nhe hai cái răng nanh ( răng khểnh ý ) – Thằng Mạnh nhờ tao qua giám sát xem mày có mèo chuột trong hai ngày nó vắng nhà không ?

– Xỉu ! – Nói rồi tôi giả bộ xỉu , tôi nói bé vậy mà nó cũng nghe thấy sao ?

Mà vợ tôi kỳ ghê ! Có một người vợ hiền lành ác độc như Mạnh tôi đã tởn đến già , nay mà đèo bồng thì 9 cái mạng cũng không đủ .

– Khi nào hết xỉu thì dậy làm ôsin cho tao trong hai ngày nhé – Nó thản nhiên dùng chân đá đá và người tôi .

Lốm cồm bò đậy , tôi ìu xìu nói vì biết chắc : không nghe lời sẽ rước hoạ vào thân :

– Mày phải con gái không ? Con gái gì mà ác dữ !

– Để tao kiểm tra lại – Nói xong nó thản nhiên kéo cổ áo ra và …nhìn vào , rồi nó ngước lên nhìn tôi với đôi mắt chớp chớp – Phải mày ạ , tao là con gái trăm phần trăm .

– Sao tôi có thể kết bạn với đứa như nó chứ – Ngửa cổ lên trần nhà tôi hét lên ai oán – Hãy trả lời cho tôi bết đi , ông trời ngu ngốc kia !

Đang hét ông ổng thì một cái gối bay vào mặt và một tiếng rít chói tai :

– Mày muốn chủ nhà sang mắng vốn hả ? – Nhìn tôi với đôi mắt toé lửa , nó thảy một cái túi nilong cho tôi và nói – Đi kho thịt đi , trưa tao ăn cơm ở đây !

– Nhưng …- Đang định phản đối thì nó đưa di động lên doạ , tôi đành chuồn nhanh vào bếp .

Con ác phụ , nó ác không khác thằng vợ tôi . Cứ tưởng Mạnh đi vắng , muốn làm gì thì làm …Ôi, ông trời mù rồi ! Mà cái nồi vợ hay dùng nấu canh đâu rồi nhỉ ? Sau khi tìm đi tìm lại tôi vẫn không thấy bóng dáng thân yêu của cái nồi đâu cả . Không nhẽ nhà có ..trộm ? Chắc chắn cái nồi đã bị trộm mất rồi . Với suy nghĩ như vậy , tôi vội vàng ngó đầu ra thông báo tin vui với Nhung :

– Cái nồi duy nhất trong nhà đã bị trộm rồi mày , ra quán ăn cơm nhe!

Lúc này con Nhung đang nằm vắt vẻo trên giường tình yêu của vợ chồng tôi và đọc truyện , nó quay sang nhướng con mắt xếch :

– Trộm cái đầu mày ! Thằng Mạnh nó để nồi ở sau bếp dầu và hay chồng mấy cái rổ lên ý .

Làm gì có , tôi tìm kỹ rồi mà ! Quay lại , tôi nhấc cái rổ màu đỏ lên và phát hiện ra …cái nồi . Hoá ra vợ tôi giấu nó ở đây . Tại mọi lần toàn vợ nấu cơm nên tôi không biết cũng không có gì lạ .

Nào kho thịt thôi . Trước hết rửa sạch thịt đã , ý , trôi mất mấy miếng rồi . Vợ mà thấy cảnh này chắc lại chửi tôi không biết tiết kiệm . Rửa xong thì đổ vào nồi , rồi …gì nữa nhỉ? ngó đầu ra , tôi hỏi con Nhung :

– Kho thịt như thế nào mày ?

– Hỏi thằng Mạnh !

Thế cũng nói ! Mạnh mà có nhà thì đâu phải hỏi mày . Ôi , tôi nghĩ gì thế này ? Dù sao bị con Nhung hành vẫn còn hơn bị vợ đì . Tự an ủi như vậy , tôi quay lại với nồi thịt …chưa kho . Kệ , cứ nấu đại đi , trước hết châm bếp đã . Cái bật lửa đâu rồi nhỉ ? Sau 5 phút 34 giây , tôi đã tìm thấy nó cạnh… bếp dầu . Châm bếp cũng không khó mấy . Rồi , phần bếp đã xong , giờ còn phần nồi nữa thôi . Hình như phải đổ nước rồi đun cho cạn hay sao ý ? Nước ít hơn thịt hay nhiều hơn thịt nhỉ ? Sau một hồi phân vân , thì nước trong nồi đã gấp 4 lần thịt . May vợ không có nhà , không nó lại chửi : anh nấu canh hay kho thịt ?

Vẫn thấy thiếu thiếu cái gì , là gì nhỉ ? ..AAAA, mọi lần thịt vợ kho có màu nâu nâu , với lại những lần đó vợ hay sai đi mua kẹo đắng . Đúng rối , kẹo dắng ! Đâu nhỉ ? Chắc nhà hết rồi , đi mua thôi .

Tí tởn cầm …10 cái kẹo đắng , tôi chạy vào bếp . Một cái kẹo đắng có 100đ hà , không nhẽ lại cầm 900đ lẻ về , thôi thì mua 10 cái luôn . Lần sau vợ kho thịt đỡ phải sai đi mua . Bỏ một cái vào nước vẫn màu trắng , hai cái vẫn không thay đổi …3 cái …4 cái…hơi lên màu …5 cái …6 cái …7 cái …rồi , màu nâu nâu rồi .

AAA!!! Nước đang sôi ùng ục , phải hớt bọt đã . Một môi bọt …2 môi bọt …3 môi …sao hớt mãi mà bọt không hết ? Vừa hớt bọt tôi vừa thương vợ , hoá ra nấu ăn vất vả như vậy , phải luôn chân luôn tay …hớt bọt . Ôi , yêu vợ thêm một chút rồi đấy !