Những câu chuyện nhỏ

Yêu là gì ?

Lời mở đầu : Vẫn thường tự hỏi yêu là gì ? Yêu ngoài đời khác yêu trong phim ở điểm nào nhỉ ?

* * * * * * * * * *

Cái ngáp bất ngờ làm mình không kịp che miệng . May không có mẹ ở đây chứ không thì …Vừa nãy chị Thư đã bị mắng rồi , mình mà nối gót thì tiêu . Mẹ cũng lạ ! Chị Thư chỉ hỏi “ Yêu là gì ? ” mà cũng bị nghe mắng . Người ta 14 tuổi rồi chứ còn bé đâu ! Xí !!

Đôi môi vừa dẩu lên xí dài thì hai bóng người làm mình giật nảy người . May nhờ bóng đèn cao áp , chứ không thì mình đã hét lên vì sợ . Hoá ra là anh Lâm_hàng xóm và bạn ảnh . Cái anh đứng cạnh hổng có đẹp ! Béo ú và xấu mù , vậy mà người đẹp trai như anh Lâm cũng chơi . Ơ ! Hai ảnh làm gì thế ? A , cái này mình biết , trong phim gọi là hôn. Nhưng sao hôn nhanh thế ? Mình thấy họ làm lâu lắm mà ! Cái anh béo béo đang nói gì đó như là tạm biệt , ngồi đây nghe không rõ lắm .

“ Chắc chắn đây là yêu rồi , yêu là hôn và yêu mới hôn chứ ” . Quá vui sướng vì đã có câu trả lời , mình đã gây ra tiếng động làm anh Lâm quay phắt lại . Do ngược đèn nên mình cũng không rõ mặt anh nhưng ngay sau đó anh lại làm một động tác như trong phim: Nhảy phóc qua bức tường thấy tè và tiến đến phía mình_đang ngồi trên bậc tam cấp trước cưả nhà .

Bây giờ mình đã thấy mặt anh , sao không giống trong tivi nhỉ ? Trong đó họ sẽ cười sau khi hôn nhưng mặt anh lại đỏ khi nhìn mình :

– Cấm nói với ai , nghe không ? – Tiếng anh tuy nhỏ nhưng vẫn thấy cái uy trong đấy .

Gật gật đầu , mình cười đồng ý . Thì ra yêu là phải giữ bí mật ! Vậy ra yêu ngoài đời và yêu trong phim khác nhau là ở đây . Tí nữa phải kể với chị Thư mới được . Chắc kể với mình chỉ thì không sao đâu .

Đang mải sắp xếp câu truyện thì tiếng anh Lâm cắt ngang suy nghĩ :

– Tiết lộ thì liệu hồn !

Lần này kèm theo lời dặn của anh là cái lừ mắt làm mình gật vội gật vàng . Thôi không nói với chị nữa , để mình mình biết “ Yêu là gì ” vậy . Chờ anh Lâm về nhà bằng đường nhảy tường , mình vội vàng chạy vào nhà và chui vào chăn . Hihi , mình thật may mắn , có câu trả lời mà không bị mắng như chị Thư .

~~~~~~~~~~~~~~

Từ hôm đó trở đi , cứ 10 giờ tối là mình lại ra ngồi trước cửa để xem người ta yêu nhau . Nhưng nhìn đi nhìn lại , mình vẫn không hiểu anh Lâm yêu cái anh beo béo xấu trai này ở điểm nào ? Về sau mình mà có yêu thì đó phải là anh chàng đẹp trai nè , không béo nè . không lùn như mình nè , không ngốc nè …

Sao hôm nay hai ảnh về muộn thế ? Đã mấy lần mẹ nhắc mình vào ngủ rồi , lại còn hiến máu cho 7 con muỗi nữa chứ . Đang đập muỗi thì có tiếng xe thắng két . Vội vàng ngẩng lên xem hai ảnh …hôn nhau thì thấy lạ khi anh Lâm hất tay anh béo ra và… tát cho ảnh một cái . Thì ra tát cũng là yêu ! Không uổng công mình tốn máu nuôi muỗi . Mà anh béo cũng lạ , bị tát mà không khóc , chứ mọi lần mẹ chỉ đưa tay lên doạ thôi mình đã khóc ầm nhà rồi .

Không những thế , câu nói của ảnh còn làm mình sốc hơn :

– Anh xin lỗi ! Anh…

– Cút đi – Giọng anh Lâm như muốn khóc – Đừng để tôi thấy mặt anh nữa ! Cút ! Cút !

Anh béo đưa tay lên định làm gì đó rồi buông thõng và lủi thủi quay bước , ảnh sao thế nhỉ ? Lúc anh ta đưa tay lên mình cứ tưởng ảnh sẽ tát lại chứ . Mình á , mình đánh lại liền, tự nhiên đánh người ta . Xí !!!

Tiếng Rầm làm mình ngẩng phắt lên . Hoá ra anh Lâm vừa đấm ….tường . Người mềm thì không đấm , đi đấm bức tường xi măng , ngốc ! Đột nhiên ảnh quay sang nhìn mình và thực hiện hành động hôm nào . Đi thẳng đến chỗ tôi , ảnh lại dặn dò :

– Cấm lộ ra , nghe không ?

Lại không được nói hả ? Việc anh tát người khác mà không bị tát lại là bí mật hả ? Yên tâm , sẽ không nói đâu ! Gật gật đầu mình đồng ý nhưng anh lại gườm gườm nhìn mình bằng đôi mắt đỏ hoe :

– Mày câm à ? Hỏi sao không nói ?

Thì mình có nói được đâu , mình bị câm từ khi lọt lòng mà . Anh là hàng xóm 5 năm rồi mà không biết hả ? Chắc tại mình ít ra ngoài nên anh cũng không biết . Hay tại lúc nãy anh đấm sai đối tượng nên anh … quên . Nở nụ cười thông cảm , mình gật đầu xác định làm anh khựng lại . Sao nhìn nụ cười của mình mà anh lại bối rối nhỉ ?

– Xin lỗi ….