Người Chồng Đa Thê

Tôi thật sự hạnh phúc : được làm cha một lần nữa là một điều quá bất ngờ đối với tôi, lòng tôi rộn ràng sung sướng. Trên đường về, đi ngang qua một cái chùa nhỏ, tôi chợt có một ý tưởng kỳ lạ nên tôi ngừng xe lại. Chị Kim Anh ngạc nhiên nhưng cũng nhu mì chạy theo tôi vào chùa.
Tôi xin gặp thầy trù trì để tặng cho chùa một số tiền hậu hĩ.
Tôi vui vẻ nói với Thầy :
– Hôm nay hai vợ chồng con có được tin vui nên con muốn đến đây để cám ơn Trời Phật.
Thầy mỉm cười hiền lành :
– Vậy sao ? thiện tai, thiện tai.
– Dạ vợ con vừa được tin là đã mang thai.
Chị Kim Anh đỏ bừng mặt, luống cuống trông thật tội nghiệp.
Ra ngồi trên ghế đá dài, dưới tàn cây trong sân chùa, chị ngã đầu lên vai tôi mà bồi hồi hỏi tôi :
– Mình là vợ chồng thật sao ?
– Lúc thường, chị có cuộc sống riêng của chị, em không cần biết, nhưng những khi chị ở bên cạnh em thì chị là vợ của em, hiểu chưa ? đừng quên chị đã thuộc về em.
Chị càng cảm động, ứa nước mắt, làm ướt hết bả vai áo sơ-mi của tôi. Một lúc sau, chị ngước nhìn tôi mà nhoẻn miệng cười, gương mặt còn đẫm nước mắt :
– Chị sung sướng được làm vợ của em.
– Vợ tôi hôm nay đẹp thật ! nhìn vợ mà tôi lại thấy thèm thuồng.
Vừa nói tôi vừa nắm tay chị mà đặt lên quần nơi con cặc đang cương lên.
Chị âu yếm véo tôi :
– Mình là …con quỷ dâm dục đáng ghét.
Rồi chị hỏi nhỏ tôi :
– Bộ thèm thiệt hay sao ?
Tôi kín đáo thò tay sau lưng chị, luồn dưới áo rồi vòng tay ra phía trước mà bóp gò vú nhỏ xíu của chị làm chị ngượng quá, lấy cái nón lá đặt lên ngực để che lấy hành động táo bạo của tôi.

Tôi thích thú ngồi dưới tàn cây mát trong sân chùa mà bóp vú vợ tôi. Sau một lúc, núm vú của nàng cũng cương cứng lên, chị kéo tay tôi :
– Mình ra kiếm một nhà nghỉ nào đi nhe !

Chuyện chị Kim Anh có thai vừa làm tôi mừng rỡ nhưng cũng đem lại một sự căng thẳng cực kỳ mệt mõi, vì vậy mà khi vợ tôi đề nghị đi nghỉ mát ở Vũng Tàu vài ngày thì tôi hoan hô ngay.
Mua hai vé tàu ngầm cho thứ sáu, nhưng tối thứ năm thì vợ tôi nhận được tin là nhóm cựu học sinh trường Gia Long củ có chương trình đi Mũi Né cuối tuần.
Nàng vỗ về tôi :
– Anh à, đây là dịp hiếm có để em gặp lại một số bạn học củ. Em muốn đi với nhóm lắm.
Tôi cười dễ dãi :
– Anh hiểu mà. Anh đi Vũng Tàu chơi vài ngày để nghỉ xả hơi, em đứng lo.

Hôm sau, tôi xách va-li đến cầu tàu thì chợt một ý tưởng thú vị loé lên trong đầu tôi. Tôi mỡ điện thoại gọi cho chị Hai. Bên kia đầu giây, chị ngượng ngùng khi nhận ra tiếng của tôi :
– Có gì vậy hả Trung ?
– Chị mau ra bến Bạch Đằng ngay lập tức, tàu sẽ khởi hành trong 1 tiếng đồng hồ.
– Ủa cái gì vậy ? chị không hiểu !
– Em đi nghỉ mát ba ngày ở Vũng Tàu, chị ra để đi với em. Chỉ có hai chị em mình mà thôi.
Tôi mỉm cười, đoán biết là lúc đó chắc chị Hai đang bàng hoàng sững sờ .
Chị lắp bắp :
– Em … em …
– Chị nhanh lên, em chờ chị đây.
Xong tôi cúp máy. Tôi không dám chắc là chị có đủ can đảm để bỏ nhà đi với tôi ba ngày hay không, vì tánh chị nhút nhát, lại hay lo sợ viễn vong. Nhưng tôi không hối tiếc đã đặt chị trước một tình huống khẩn trương như vậy. Tuỳ theo quyết định của chị mà tôi có thể đoán biết thêm về tâm lý, về tình cãm chị dành cho tôi. Nếu chị dám đi thì tốt còn nếu chị bị quá nhiều rào cản mà không dám thì cũng không sao.

Tôi ngồi trong quán nước thư thả uống ly cà-phê và không đấy nửa tiếng đồng hồ sau thì tôi thấy chị Hai từ trên xe taxi xuống rồi hối hả chạy về phía cầu tàu. Thấy tôi đang đứng nhìn chị mà cười vui, chị đỏ bừng mặt bước đến, vụng về nói nhỏ :
– Em làm chị chạy thiếu điều tắt thở.
Rồi như để che dấu sự ngượng ngùng của mình, chị huyên thuyên kể những chi tiết nào là chị phải điện thoại cho thằng con trai để báo tin là chị phải đi vắng vài ngày, nào là dọn dẹp tươm tất trong nhà trước khi đi, nào là nhanh chóng soạn va-li …
Tôi nắm tay chị bước lên tàu, kiếm chỗ ngồi thoải mái xong rồi tôi mới dịu dàng nói :
– Em rất vui vì chị đã chấp nhận ra đây mà đi Vũng Tàu với em. Em biết quyết định đó không phải dễ và cũng vì vậy mà em cám ơn chị.
Chị nhìn dáo dác xung quanh như muốn xem có ai quen biết mình hay không, rồi chị mới thật sự yên tâm mà ngã đầu lên vai tôi, thầm thì :
– Em làm chị điên cái đầu ! chị không biết là mình có làm đúng hay không, nói thiệt với em : chưa bao giờ trong đời chị mà chị sợ đến mức độ này. Sợ đến mất ăn mất ngủ !
Thật vậy, bàn tay chị nằm trong tay tôi run run một cách thảm hại.
Đối với người đàn bà này, quyết định ra đây là một chuyện cực kỳ khó khăn. Khi nhận được điện thoại của đứa em rể, chị thiếu điều té ngữa ra. Phản ứng đầu tiên của chị là từ chối quyết liệt, không thể nào chị có đủ can đảm để đi theo một người đàn ông là em rể của mình. Chị đã bị cưỡng dâm lần đầu và đã yếu lòng mà sa ngã lần thứ nhì với người này nhưng chị đã tự hứa sẽ không có lần thứ ba … Nhưng bên cạnh đó, một luống sinh khí sôi sục trong chị báo cho chị biết đây là cơ hội độc nhất vô nhị trong đời chị để đem lại sự sống mãnh liệt cho chị. Nếu dám đi theo tiếng gọi đó thì chị sẽ được sống những ngày cực kỳ đặc biệt và lạ thường. Nhưng cái gì đặc biệt và lạ thường đều làm chị sợ hãi và lo lắng cùng cực. Chị ngồi thừ đó mà suy nghĩ miên man …
Chị rùng mình nghĩ : người đàn ông trẻ hơn chị đến 10 tuổi này đã đem lại cho chị những cảm giác quá kinh ngạc, vượt xa ngoài khuôn khổ bình lặng của đời chị và dù sợ hãi cùng cực nhưng chị chưa bao giờ lại hạnh phúc như lúc này. Chị có quyền được hạnh phúc như bao nhiêu người khác, dù chỉ là trong vài ngày !
Vì nghĩ như vậy, nên chị mới đứng vụt dậy mà hối hả chạy ra đây.

Tôi biết chị căng thẳng lắm nên tôi hết sức chu đáo với chị, làm đủ mọi chuyện đề chị từ từ thư giãn … khi gần đến Vũng Tàu thì tôi đã thành công : chị bắt đầu cười và nói chuyện một cách tự nhiên.
Tôi nói với chị :
– Trong ba ngày, muốn cho mọi việc được đẹp đẻ , em có đề nghị này.
Chị lại nhìn tôi lo lắng :
– Có gì không Trung ?
– Không có gì đâu mà chị lo. Có điều đối với người ngoài, tiện nhất là họ nên xem mình là hai vợ chồng.
Chị mắc cỡ quá, lúng túng không biết nói gì.
Tôi phải cương quyết :
– Thôi, không có gì để bàn nữa. Dễ nhất là từ đây, chị cứ nghe theo lời em như vợ phải nghe lời chồng.
Chị ngẩn người ra …rồi như đã lấy được quyết định trọng đại, chị nhu mì nói :
– Vậy thì trong những ngày này, chị hứa sẽ tùng phục em, em nói gì chị cũng nghe theo.
Lấy được quyết định đó làm chị thở phào khoang khoái : chị không cần phải suy nghĩ gì nữa cho mệt óc, từ đây chị cứ tuyệt đối nghe theo lời của người đàn ông này là xong.
Tôi hài lòng, đưa tay vuốt má của chị :
– Vậy thì trước hết mình phải thay đổi cách xưng hô : từ đây đến ngày về, không còn « Chị – Em » nữa mà là « Mình – Tôi », nhớ đó nhe, vợ của tôi !
Chị sung sướng ép mình vào vai tôi :
– Mình nói sao, em cũng chịu.

Tôi mướn một bungalow trong một resort ở Bãi Sau. Chị Hai không quen cái không gian quá sang trọng nên lúc đầu chị rất bỡ ngỡ, chị niếu áo tôi khi tôi nói với cô nhân viên tiếp tân chúng tôi là vợ chồng. Nhưng rồi nhanh chóng chị cũng thích nghi, vui sướng với phong cách cao cấp, lịch sự và hãnh diện đóng vai là vợ của tôi.
Tất cả những điều kiện đó có ảnh hưởng trực tiếp đến bề ngoài lẩn bề trong của chị : chị tự tin hẳn ra, chị gôm đi hết những nét vụng về của chị và với sự chỉ dẫn của tôi chị biết chăm sóc cách ăn diện của chị làm chị tươi hẳn ra.
Ngay vừa khi lấy phòng xong, tôi đã mua ngay cho chị vài cái áo rất đẹp trong cửa hàng shopping của resort. Bận vào, tôi biểu chị ngắm mình trước cái gương lớn mà nói :
– Tôi thấy cái màu này rất hợp với Mình. Đẹp lắm !
Cô nhân viên bán hàng cũng hùa theo mà khen :
– Lời khen của chồng chắc chắn là chính xác.
Chị đỏ mặt sung sướng, nhìn tôi mà cười.
Cả ngày hôm đó chúng tôi ăn chơi vui vẻ. Tôi hết sức chìu chuộng chị làm chị như bơi trong hạnh phúc.
Tối đến, chị để cho tôi cởi hết quần áo của chị ra rồi bồng chị đặt lên giường. Tôi đụ chị nồng nàn làm chị bay bổng lên chín tầng mây. Những lần trước tôi làm tình với chị trong tình huống căng thẳng, lén lút nhưng lần này thì khác hẳn, chị sung sướng trao thân cho tôi một cách tràn đầy tin tưởng. Tôi đòi hỏi cái gì chị cũng chìu theo. Từ khi nhất tâm nghe theo tôi, không cần suy nghĩ nữa thì chị mất hết những do dự, mâu thuẫn làm chị bị gò bó.
Tôi thích thú có được một người tình nhu mì, dễ nghe, dễ dạy như chị.
Chơi chị xong, tôi ôm chị mà ngủ một giấc dài.

Vừa thức dậy, tôi thò tay sang mà bóp vú chị. Chị mở mắt nhìn tôi mà cười. Chưa bao giờ chị có được một giây phút tuyệt vời như vầy : tỉnh dậy sau một đêm đáng nhớ, trong *** vẫn còn dư âm tê tê của cuộc giao cấu tối hôm qua, bên ngoài không có tiếng ồn ào nhức óc của xe cộ mà chỉ là tiếng gió rạt rào trong tàng cây. Đả vậy bên cạnh lại có sự hiện diện của người tình đang âu yếm vuốt ve vú của mình. Như vậy không phải là thiên đàng hay sao ?
Chị xúc động hỏi tôi :
– Mình ! em có đang mơ hay không ?
Tôi không trả lời, chỉ cúi miệng xuống mà bú vú của nàng. Chị dịu dàng đưa tay vuốt tóc tôi mà thầm thì :
– Chồng của em ! bú vú em đi …
Đây là lần đầu tiên chị có can đảm gọi tôi là chồng của chị !
Tôi đói bụng quá nên đề nghị với chị kêu dịch vụ điểm tâm tại phòng. Chị hứng thú vì chưa bao giờ được hưởng cái trò chỉ thấy trên tivi mà thôi.
Chúng tôi vẫn nằm trên giường khi người nhân viên đến gõ cửa bưng vào một mâm lớn có ca-phê, bánh mì, bơ sữa, phô mai, xúc xích …
Anh chàng nhân viên hơi ngượng vì thấy chúng tôi còn nằm trên giường đấp mền. Đó là một cậu con trai còn trẻ, gương mặt vẫn chưa mất nét quê mùa. Tôi thân thiện hỏi thăm cậu ta thì mới biết cậu tên là Hùng, mới lên đây kiếm được việc làm vào dịp hè để có phương tiện học tiếp vào Đại Học. Tôi thấy rất có cảm tình với cậu ta.
Trong lúc cậu ta lúi húi kéo bàn đặt mâm thì tôi nhận ra cậu ta đỏ bừng mặt vì nhìn thấy chị Hai vô tình trệ cái mền xuống để loài ra một phần ngực. Tôi mỉm cười thú vị, nẩy sanh một ý tưởng kỳ quái.
Tôi nói nhỏ vào tai chị :
– Tôi muốn chơi một trò này, Mình nhớ phải tuyệt đối nghe theo tôi đó nhe.
Chị Hai tuy tò mò nhưng chị cũng gật đầu.
Tôi quay sang hỏi thằng Hùng :
– Em thấy vợ chú có hợp ý em không ?
Thằng con trai ngượng quá, chỉ biết cười bẽn lẽn. Thật ra khi nẩy, nó nhìn thấy người đàn bà để lòi ra một phần ngực làm tim nó đập thình thịch. Tuy đã 18 tuổi rồi nhưng nó hoàn toàn không có kinh nghiệm đàn bà con gái gì hết ; từ hồi nào đến giờ nó chỉ lo học hành.
Tôi cười :
– Hồi nảy chú thấy em cứ nhìn ngực của vợ chú phải không ?
Thằng Hùng đổ mồ hôi, nó lo lắng không biết người khách này nói vậy có dụng ý gì ? nếu ông ta đem chuyện mà nói với người quản lý thì nó có một trăm cái miệng cũng không tự thanh minh được. Mất việc như chơi ! mà trong thời buổi này đâu dễ gì có được việc làm tốt như ở resort này !
Nó luống cuống trông thật thảm hại…
Tôi trấn an nó ngay :
– Em đừng sợ, chú không trách em đâu mà lo. Chú chỉ hỏi em cái này : em có thích nhìn ngực của vợ chú hay không ?
Thằng Hùng lắp bắp :
– Dạ em … dạ em … em …
Tôi đưa tay ngoắc nó :
– Bước đến đây … ngồi xuống bên giường.
Thằng con trai ríu ríu nghe theo. Tôi nhẹ nhàng kéo cái mền sang bên để phơi ra hai nhủ hoa của chị Hai. Chị lúng túng định phản ứng nhưng chị sựt nhớ lại lời căn dặn của tôi nên chị chỉ đỏ mặt mà không nói gì. Chị ngượng lắm khi để cho đứa con nít đáng tuổi con cháu mình nhìn thấy vú trần của mình nhưng chị đã hứa tuyệt đối nghe lời chồng mình nên chị cũng đành phải chấp nhận mà thôi.
Phần thằng Hùng thì nó tá hoả tam tinh : chưa bao giờ nó được nhìn tận mắt một cặp vú đàn bà. Nó há hốc miệng một cách thật buồn cười, cặp mắt như lồi ra để chiêm ngưỡng vật lạ !
Dưới cái nhìn nóng bỏng của đứa con trai, chị Hai không khỏi thấy kích thích, hai núm vú của chị bắt đầu cương lên.
Tôi nhẹ nhàng nắm tay đứa con trai mà đặt lên cái ngực trần. Cả thằng con trai lẫn chị Hai đều thốt lên một tiếng kêu thảng thốt. Cả hai đều run bần bật. Thằng Hùng sướng quá : vú người đàn bà thật êm, thật mềm, thật mịn … từ từ nó vụng về xoa bóp. Người nó lâng lâng … con cặc trong quần nó căng lên tối đa.
Phần chị Hai thì tình huống lạ đời làm chị bị kích thích tơi tả …vú bên phải của chị thì được thằng con trai rờ bóp trong khi vú bên trái thì được chồng nàng chiếu cố. Thằng con trai thì vụng về dè dặt bóp còn chồng nàng thì mạnh dạn kẹp núm vú mà se. Chị không ngờ là ngày hôm nay chị lại được hai người đàn ông bóp vú mình cùng một lúc. Thật là sướng quá đổi ! chị thầm cám ơn chồng mình đã tạo cơ hội cho mình được hưởng thụ cảm giác thần tiên này.
*** chị ướt nhèm. Chị chịu không nổi nữa, ra dấu biểu thằng con trai mau ra khỏi phòng để chị quay sang chồng mình mà rạo rực hối thúc :
– Mình ơi, em hứng quá, chịu không nổi. Mình chơi em mau lên …
Chị nứng *** đến mức khi con cặc vừa mới chui vào khe *** là chị đã trợn ngược đôi mắt mà xuất khí ra dầm dề.

Lâu lắm, chị ép gò má vào ngực người tình mà thều thào :
– Mình làm nhiều chuyện kỳ cục, em không ngờ …
– Nhưng cái quan trọng là Mình có ưa hay không ?
Chị hổ thẹn gật đầu.
– Vậy sáng mai Mình có muốn tôi kêu cậu ta đến phục vụ điểm tâm chúng mình nữa hay không ?
Chị lại đỏ mặt gật đầu. Chị sung sướng thầm nghĩ : từ lúc mình nhắm mắt nghe lời chồng thì sao mọi chuyện có vẽ dễ dàng quá, mà lại thật tuyệt diệu. Thật không thể so sánh với những lúc mệt mỏi vô vàn khi cái gì mình cũng phải tính toán, suy nghĩ rồi quyết định … cuộc sống với hai vợ chồng thật là hạnh phúc. Mình thật là may mắn có được người chồng như Trung, dù chỉ trong thời gian vài ngày, mình phải hết sức tận hưởng để khỏi hối tiếc.

Cả ngày thứ bảy thật là ấn tượng đối với chị : cái gì cũng đẹp, cũng hay. Lòng chị tràn ngập hạnh phúc. Tôi dẫn chị xuống hồ bơi, nơi có nước không sâu để tập bơi cho chị. Tôi tinh quái lợi dụng tình thế khi nâng đỡ người chị dưới nước để luồn tay vào quần tắm mà rờ lông của chị làm chị cười quá bị sặc nước.
Chị đỏ mặt hỏi nhỏ tôi :
– Bộ Mình thích … *** của em lắm hả ?
Tôi mừng lắm, không ngờ chị lại đủ can đảm để dùng những từ tục tiểu như tôi ưa thích.
Tối đến, tôi cùng chị nắm tay nhau mà đi dạo dọc theo bờ biển. không khí thật an bình làm tôi cảm thấy thật thích thú.
Tôi kéo chị ngồi xuống một ghềnh đá để nhắm nhìn biển rộng bao la. Chợt chị ngã đầu lên vai tôi mà yên lặng khóc.
Tôi đoán hiểu được tâm trạng của chị nên chỉ ôm chị vào lòng, để cho chị được khóc thoải mái. Tôi hiểu là trong giây phút hạnh phúc tràn trề này, chị tủi thân nghĩ đến tương lai, khi tất cả trở về lại vị trí củ thì chị sẽ đối mặt với cuộc sống buồn tẻ hàng ngày. Nhưng đó là cuộc sống ! tôi chỉ có thể đem lại cho chị vài giây phút hạnh phúc ngắn ngũi mà thôi.
Chị cũng biết vậy, và chị không đòi hỏi gì hơn.
Chị lau nước mắt rồi nhoẻn miệng cười tươi :
– Cám ơn chồng của em.