Mình là vợ chồng mà!!

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Mình là vợ chồng mà!!

Tác Giả : Đang cập nhật

Danh Mục: Truyện Les

Thể Loại:

Lượt Xem: 2316 Lượt Xem

Buổi sáng vào công ty, khuôn mặt của tôi đỏ lên vì sự tức giận tột đỉnh trên đỉnh đầu, Ngân vừa bước vào phòng, tôi đã cáu quát lên, đến cả ngoài phòng cũng phải nghe.
– Cô kia! Cô đang làm cái quái gì thế hả? ( tôi quát)
– Em có làm gì đâu?( cô ta tỉnh bơ)
– Không làm gì hả? chứ cái này là cái gì hả? ( tôi đưa hình cho cô ta xem)
– Oh! Sao anh có được nó thế? Hình chúng ta ân ái với nhau nhìn đẹp mà!
– Đẹp con khỉ! ( một cái tát vào mặt cô ta)
– Anh đánh tôi!
– Đánh như vậy là nhẹ đó, từ giờ trở đi cô bị đuổi việc, cút ngay cho tôi!
– Anh làm gì có quyền chứ!
– Hứ! Giám đốc marketing, con của chủ tịch hội đồng quản trị, không có quyền đuổi cô sao?
– Anh dám đuổi tôi!
– Hứ!!! Ai tôi có thể xem lại, chứ riêng cô, từ giờ trở đi không có một công ty nào nhận cô vào làm việc đâu!
– Hứ…. tôi không tin là không có công ty nào nhận tôi!
– Haha…. Cứ thử đi, xem tôi có nói đúng không! Cút ngay! Đi ra khỏi phòng tôi ngay! Bấm nút biến! ( tôi cầm hết tất cả giấy tờ quăn vào người cô ấy)
– Được rồi! đợi đấy!
– Hứ! đợi cô vào tù ngồi đấy, nếu thấy sai thì hảy sửa đi, đừng dính vào thêm tội lỗi. Lời khuyên chân thành cho người đẹp đó!
Cô ta tức tối, nhặt hết hồ sơ của mình đi ra khỏi phòng tôi đóng cửa một cái rầm. Tôi như được thoát một cái còng.Tôi về nhà với tâm trạng đầy bức xúc, tôi về nhà của gia đình tôi, tôi không dám về căn nhà riêng đó, tôi nhớ em nhiều lắm. Tôi về đến nhà là người say khước, mấy đứa em của tôi ra đỡ tôi vào phòng, tụi nó cũng thấy thương cho tôi, nên tụi nó tìm cách gì đó giúp cho tôi.
Lúc say khước tôi nói ” em có biết anh phải vất vả như thế nào mới tìm được em không? Sao em lại nói anh thương hại em ”
– Hả? anh caca tìm được chị hai rồi! ( Thảo ngạc nhiên)
– Tội anh caca quá! Lần đầu tiên mình thấy nữ nữ yêu nhau mà mãnh liệt như vậy. ( kim buồn bả đáp)
– Hay chúng mình giúp anh caca đi. ( Lâm có sáng kiến)
– Giúp bằng cách nào bây giờ? (Long gãi đầu)
– Thảo thì giống như anh caca, Thảo hiểu nổi khổ này, đau lắm! gia đình mình chấp nhận anh caca như vậy được, thì sẽ chấp nhận được chị Thiên Thiên.
– Nhưng khó lắm đó! Vì đứa bé là của người khác! ( Long lắc đầu)
– Hay mình nói đó là con của anh caca. ( Kim nhanh đáp )
– Trời ơi! Em thông minh dùm xíu được anh được không? Em nghĩ sao mà nói đó là con của anh Caca vậy? anh Caca là gái mà. ( Long kí đầu kim)
– Ui da! Tại em muốn giúp anh ấy quá, nên nói đại chứ bộ!
– Uhm, thảo không tin chị Thiên Thiên là kẻ bội bạc đâu, chắc chị ấy bị hại, nếu là kẻ bội bạc là bỏ đi cùng với tên đó ùi, việc gì phải hy sinh những thứ tốt đẹp nhất cho anh Caca chứ.
– Uhm, có lý đó! ( lâm gật đầu)
– Bây giờ như vầy, Lâm đi kiếm tờ địa chỉ đi, của chị hai đó, chắc chắn a2 cất ở đâu đó trong phòng.
Sau một hồi tìm kiếm cả 4 đứa nó không thấy tờ địa chỉ đâu hết, vô tình Thảo lục thử trên người tôi thì có một tờ địa chỉ.
– Đây nè! ( Thảo mừng)
– Trời ơi! ở dưới quê lận đó! ( kim nhăn nhó)
– Xa quá! ( Lâm nhăn theo)
– Xa mình cũng phải đi kiếm!
– Hả? trời ơi, xem nè mấy tấm hình này! ( vô tình Thảo thấy còn một tấm hình trong túi áo của Caca)
– Lạy chúa tôi ơi! ? >”< hình *** anh caca với con nhỏ Ngân thư kí! ( Lâm bóp tráng) - Hog lẽ hai người quan hệ bất chính! ( Kim sợ) - Không đâu, hồi sáng anh Caca đuổi cổ con nhỏ Ngân không thương tiếc, nghe nói kich liệt lắm. ( Lâm nói một cách nghiêm túc) - Vậy là cái trò này do con ngân bày ra rồi, nên anh Caca mới tức giận như vậy.( Long đáp chính xác) - Bây giờ Thảo và Lâm sẽ đi thuyết phục những người trong gia đình! - Còn Kim và Long sẽ lên google tìm xem chỗ đó chính xác ở đâu, cho người dò la thử xem ra sao? - Ùi chúng ta sẽ là trung gian liên kết gia đình, anh Caca và chị Thiên Thiên lại với nhau, rồi Gia đình mình sẽ như trước, và sẽ đón chào thành viên mới! Cả 4 đứa em của tôi đều nhất trí làm như vậy, chúng rất nhiệt tình khi tham gia kết nối chúng tôi lại, còn tôi thì như ma men ngày nào cũng chai rượu khi đi làm về, tôi về la tôi chỉ nhắc đến hai chữ " Thiên Thiên" mà thui. Và cứ thế tụi nhóc em tôi, từng ngày một từng ngày một rót vào lỗ tai của gia đình tôi, kể hết những gì tụi nó cho là như vậy, gia đình tôi cũng từ từ thấm dần thấm dần, gia đình tôi cũng không muốn ngày nào cũng thấy tôi say xỉn như thế này. Từ khi em xa tôi, tôi ngồi viết nhật kí vào đêm khuya, viết mọi lúc mọi nơi mà tôi cho là tôi nghĩ, tôi kể hết những gì xảy ra vào cuốn nhật kí đó, mấy đứa em tôi phát hiện được điều đó, nó đã đem ra cho cả nhà tôi xem, lúc đó gia đình tôi mới biết rằng em là người bị hại, họ cảm thấy thật quá đáng khi đối xử với em như vậy, nếu lúc đầu họ chịu nghe thì hay biết mấy. - Mọi chuyện là như vậy sao? ( chú 3 đáp) - Dạ! chuyện là vậy đó chú 3! Mọi người sẽ cho chị hai quay về chứ! ( Thảo chờ đợi câu trả lời) - Cô 3 không nghĩ mọi chuyện lại xảy ra đến như vậy? thôi chúng ta hãy đưa Thiên Thiên về đi, đừng làm mọi thứ trở nên phức tạp lên nữa, đừng chia rẻ chúng nữa.. - Yeah!!! ( cả 4 đứa vui mừng không siết) - Chúng ta đừng cho Caca biết! ( cha tôi lên tiếng) - Chúng ta sẽ chăm sóc đứa bé, nó là con của Thiên Thiên, cũng là con của caca! Thì nó cũng là cháu của chúng ta. ( chú 5 nhẹ nhàng nói) - Tụi con biết chỗ của chị Thiên Thiên không? ( cô 4 lo lắng) - Dạ biết! ngày mai chúng ta lên đường được không mẹ? ( Thảo nhìn cô ba) - Cái đó phải hỏi Bác Hai con đã? ( cô 3 cười nhìn về hướng cha tôi) - Uhm, khoang đã, đợi 2 ngày nữa chúng ta sẽ đi. - Hoan hô cả nhà! Tụi con yêu cả nhà! Cả 4 đứa vui mừng, chạy tới ôm thật chặt từng thành viên trong gia đình của tôi, may mắn cho tôi quá, tôi có 4 đứa em thật dể thương làm sao, nhưng cả nhà giấu không cho tôi biết, tôi thì cứ tâm trạng tôi mất em rồi! ..... Hai ngày nhanh chóng đến gần, tôi thì ở công ty làm việc bù đầu từ sáng đến tối, cả nhà tôi âm thầm đi xuống dưới quê đón Thiên Thiên về nhà, dẫn đường là 4 đứa em dể thương của tôi, tụi nó đi đường mà ngán tới tận cổ, cũng căn nhà nhỏ đó, tụi nó vừa thấy Thiên Thiên là cả 4 đứa vắt chân chạy đến trước. - ủa? tụi em đi đâu đây? ( em ngạc nhiên) - tụi em xuống đón chị về nhà! ( Thảo cười) - Về nhà! Là sao? - Là về nhà đó!( Lâm cười) - Không chị không về đâu! Anh caca đâu còn yêu chị nữa! ( em bắt đầu rơi nước mắt) - Ai nói vậy? để em cho người đó biết tay! ( Long đưa lên nấm đấm) - Anh Caca vẫn yêu chị, không phải như những tấm hình đó đâu, cô ta muốn chiếm đoạt anh caca của chị đó, nên làm vậy để chị xa anh caca đi. - Thật vậy sao? ( em như bất ngờ khi thấy đã trách lầm tôi) - Về nhà đi con! ( cha tôi bước đến) Cha xin lỗi, đáng lẽ cha phải biết sớm hơn! - Uhm! Cả nhà xin lỗi con! Đáng lẽ cả nhà phải nghe giải thích, khi nghe xong, cả nhà xuống đón con về nè! ( cô 3 đến nắm lấy tay em) - Caca có biết cả nhà đón con không? - Hì hì… cả nhà giấu đâu có biết!( chú 5 mỉm cười) - Ủa? Thiên Thiên? Sao cả nhà caca ở đây? Còn tên caca đâu? ( chi bước ra thì thấy mọi người) - Chào Chi! Cháu vất vả quá đã lo cho Thiên Thiên, gia đình bác cảm ơn cháu! - Dạ dạ!!! hì hì… cháu với thiên thiên là bạn thân mà! Cả nhà tôi ai cũng đều vui vẻ khi xuống đón em về nhà, cả nhà tôi đến từng nhà của xóm cám ơn mọi người đã giúp đỡ Thiên Thiên rất nhiều trong thời gian qua, Chi cùng em và gia đình tôi trở về thành phố! , trên đường đi về. - Thiên Thiên nè! Hôm nay caca chắc nó sẽ xỉu khi thấy con đó! ( cô 3 cười vui vẻ) - Hôm nay em sẽ làm nhìu món ngon chị ăn. - Em có mua đồ cho baby mặc đó! - Các em tốt với chị quá! - Cái thai của con cũng lớn rồi! cần phải có một nơi thích hợp để sinh đẻ!( cô 4 lo lắng) - Đứa bé chào đời! ông nội sẽ cho một người thiết kế căn phòng riêng của baby thật đẹp! ( cha tôi gần như hạnh phúc khi chào đón đứa bé) - Ông nội lun nha!!!! ( chú 5 chọc cha tôi) - Hog lẽ ông kẹ!!! ( cha tôi đáp nhanh) Hì hì… cả nhà trên xe cười vui vẻ, khi đưa em trở về căn nhà. Em cười hạnh phúc khi được quay về căn nhà nơi em từng hạnh phúc, ấm áp với sự che chỡ của cả gia đình tôi, bụng em ngày càng lớn cả nhà không cho em về nhà riêng ở, em phải ở đây có chuyện gì thì cả nhà có thể lo cho em được. Lúc em về đến nhà là bữa tối cũng được chuẩn bị sẵn sàng, mấy đứa em của tôi phụ giúp đưa đồ đạc lên phòng, chúng làm hết luôn cho em, sắp đồ vào tủ, chúng nhìn thấy tấm hình hình nằm kế gối ôm của tôi, tối nào tôi cũng ôm tấm hình nằm ngủ mà nhớ đến em. Chúng nó nhanh chóng xếp đồ gọn vào tủ, ùi nhanh chân chạy xuống bàn ăn. - Bác hai! Có nên gọi anh caca dìa nhà liền không? ( Long ý kiến) - Thui, cứ để nó như bình thường đi, hy vọng hum nay nó không say xỉn. - ủa? cha ngày nào anh ấy cũng uống rượu sao? - Uhm, từ khi con đi, là nó uống cho đến bây giờ lun đó! - Trời! ( em dường như hết hồn khi nghe cha tôi nói vậy) - Nhìn thấy nó mà phát chán lun! ( cha lắc đầu) - Hè hè… từ giờ trở đi, ảnh sẽ không uống rượu nữa, ( Kim nhanh nhảu) - Uhm, chúng ta nhập tiệc đi, nó về tính sau. Cả nhà ăn tiệc với nhau vui vẻ, lúc tôi về đến nhà chả thèm để ý cả nhà đang làm gì, mặc tôi buồn bả, đi thẳng một mạch trên lầu, nằm ịch xuống giường, không hề hay biết Thiên Thiên đã quay trở về bên tôi. Long nó tính chạy lên cho tôi biết nhưng cha nó can lại, để cho tôi một sự bất ngờ! Tôi đang nằm mệt mỏi, bổng dưng tôi thấy có cái gì đó thật lạ đang ở xung quanh căn phòng này, rồi tôi cũng cho cái cảm giác lạ ấy xua tan đi, tôi mở tủ quần áo lấy đồ thay đi tắm, lúc đầu tôi không để ý, tự nhiên tôi hết hồn nhìn lại tủ quần áo, thì thấy quần áo của Thiên Thiên đang nằm trong tủ tôi. Không lẽ em đang ở trong nhà sao? Chuyện gì vậy nè! Tôi chạy nhanh xuống lầu, chạy vào bàn ăn. Tôi như chết đứng khi thấy em đang vui vẻ tươi cười ngồi cùng bàn ăn với cả nhà của tôi, tôi không biết nói gì hết, tôi hạnh phúc, tôi không biết cả nhà đã đưa em về bên cạnh tôi, tôi nhìn em rồi từ từ đi lại gần em hơn. Tôi ôm em thật chặt, sao bao nhiêu chuyện xảy ra với tôi và em, tôi và em đã được quay lại với nhau. - Cả nhà cho con biết chuyện gì đi? - Hì hì… cả nhà biết hết rồi, nên đã đón Thiên Thiên về với anh, cùng nhau chăm sóc đứa bé nên người đó! ( Lâm nói vui vẻ) - Caca nè! Con bây giờ là cha đứa bé ròi đó! Không được nhậu nhẹt nữa đó! ( chú 4 cười đáp) - Dạ con biết rồi, con sẽ bỏ rượu! ( tôi vui mừng không siết) - Ngày mai, dẫn hai mẹ con đi mua đồ được rùi đó con trai của ta. - Tuân lệnh thưa chủ tịch! Hì hì…. Cảm giác của tôi bây giờ chỉ có một từ thôi " hạnh phúc", đêm đó tôi cùng em tâm sự suốt đêm. Tôi choàng tay ôm lấy em vào lòng mình! - Anh rất giận em đó! Bỏ anh mà đi vậy ah! - Em xin lỗi mà! - Đã vậy tìm được ùi, còn tát người ta nữa! - Anh còn đau không? - Hì hì… dc ở bên em nên anh hết đau rùi! - Em cũng ghét anh lắm, ai kiu chụp hình nude với cô ả kia chi! - Hì hì… anh bị người ta hại mà! - Em và anh đang ở bên nhau thật sự, chứ không phải mơ đúng hog anh? - Uhm, là thật! từ giờ trở đi sẽ không ai làm phá hạnh phúc của mình được! - Em cũng mong là như vậy! - Em đưa tay đây! ( tôi đeo chiếc nhẫn cưới vào tay em) - Caca!!! - Hì hì…. Anh sẽ là người chồng người cha tốt, anh sẽ chăm sóc và nuôi dưỡng đứa bé! Tôi từ từ đặt nụ hôn lên tráng em, rồi đến đôi môi ửng hồng của em, đã lâu lắm rồi đôi môi tôi mới được chạm vào đôi môi của em, càm giác khi xưa đã quay trở lại, cảm giác bình yên chưa từng có với tôi như lúc này. Buổi sáng tôi cùng vợ yêu váu của tôi, đến shop dành cho mẹ và bé, những cặp vợ chồng trên khuôn mặt họ ai cũng hạnh phúc như chúng tôi, sắp chào đón một thiên thần mới trong gia đình, tôi cùng em đi lựa những bộ đồ xinh xắn dành cho baby của chúng tôi, những chiếc tất thật dể thương. Chúng tôi có mua chiếc xe đẩy cho baby nữa, mua cho baby một chiếc giường nhỏ xinh xắn, trên đó có treo nhìu con thú dể thương như voi, mèo, gấu…… Chúng tôi mua bình sửa cho bé, mua gối nằm, nói chung mua tất cả, dành cho đứa con của tôi mọi thứ tốt đẹp nhất. - Thôi! Anh đừng mua nữa, nhiều lắm rồi! - Không! Con của anh là phải có hết những thứ này! - Baby ah! Baba của con mua quá nhiều rùi! Mẹ không ngăn được nè! - Baby của baba là số một! ( tôi hơi khom xuống, đưa tay rờ bụng em, để tai vào bụng em) - Chúng ta về thôi anh! - Uhm! Tôi đưa em vào nhà, tôi kêu người phụ tôi đem đồ vào, rồi tôi nhanh chóng đi lên công ty làm việc, tôi hôn em tạm biệt đi làm. Mọi người trong công ty đều thấy tôi rất khác so với hai tháng nay, trên khuôn mặt của tôi bây giờ chỉ có chữ "hạnh phúc" mà thôi. Tôi yêu em nhiều lắm. Tình yêu của tôi. .... Trong khi chúng tôi đang được ở bên nhau hạnh phúc như thế , thì bên kia chúng đang có một âm mưu đen tối. ngân bây giờ thất nghiệp không có việc làm, ngày nào cô ta củng ra bar uống rượu, tức vì mất việc mà không làm gì được tôi cả. Rồi cô ta gặp bọn chúng! - Oh! Chào cô em! Sao ngồi uống rượu một mình thế kia! - Là ông! Ông cút ngay cho tôi! - Gì mà nóng thế cô em! - Tại ông mà tôi mất việc, mất luôn cả caca! - Nè! Cô đã có nó bao giờ chưa mà kiu là mất! - Ông im đi! - Haha… thôi nào! Đừng uống rượu nữa! về làm việc cho ta, - Làm việc cho ông? Làm cái gì? - Bắt cóc! - Cái gì? Ông tính cho tôi ngồi tù với quản đời thanh xuân ah! Đồ đốn mạc! - Haha….. em sẽ có số tiền lớn, việc bắt cóc tôi sẽ lo, chỉ cần cô là trung gian thôi! - Là sao? - Cô bắt đứa bé giao cho tôi! - Đứa bé nào? - Đứa bé trong bụng Thiên Thiên vợ của caca! Con của chúng nó! - Vô lý! Caca là gái! Làm sao thiên thiên có thai được! - Haha…. Đứa bé đó là con của ta! - Sao? Con ông. - Ta đã có một đêm vui vẻ với nó! Thế là nó có thai! Thế thui! - Ông đúng là một tên đê tiện! ông sẽ nuôi dưỡng đứa bé sao? - Haha…. Nuôi ư??? Tại sao phải nuôi nhỉ? Dùng nó để lấy tiền thui! - Ông lấy con ruột của ông ra đùa giỡn sao? - Thì sao….. tao đâu có chút tình cha con nào với đứa bé đó! - Ông thật không có tính người! - Hà hà…. Cô cũng vậy thui, khác gì tui đâu. Nếu cô hoàn thành tốt cô sẽ có số tiền sống đến cuối đồi , đầy đủ mọi thứ, không cần làm việc. ok chứ? - Được! chúng ta làm giấy đi! Loại người như ông không đáng tin! - Haha…. Ta bắt đầu thích cô rùi đấy! Cả hai cùng nhau hợp tác bắt cóc đứa bé, chắc hắn sẽ đợi đứa bé cứng cáp rồi hắn mới thực hiện một vụ bắt cóc tống tiền, sao loại người như hắn không bị gì thế này, cứ ung dung ngoài xã hội, gây càng nhiều tội lỗi. Thời gian cứ thế từng ngày trôi qua, rồi cũng đến ngày sanh của thiên thiên, lúc đó tôi đang ở công ty họp, không có ở nhà, ở nhà chỉ có cô ba và em mà thôi. Em đang loay hoay dưới bếp cùng cô ba, bỗng dưng bụng em đau rất nhiều. Cô ba lấy tay bấm xem là đến ngày sanh chưa?? Quả thật đúng là ngày hôm nay! Cô ba vội kêu tài xế chở vào bệnh viện, cô ba tức tốc gọi điện thoại cho tôi. - Con nghe đây cô! - Vợ con sắp sanh rồi đang nằm trong bệnh viện! - Dạ, con đến ngay! Vừa nghe tin là tôi rối cả lên, bỏ ngang cuộc họp chạy ngay đến bệnh viện, em đang nằm trên giường la thất thanh, tôi sót ruột chạy ngay đến bên em, nắm lấy tay em kêu cố gắng chịu đựng , bác sĩ lập tức đưa em vào phòng sanh lúc đó tôi cũng vào theo, vì em sanh thường không có mổ. - A…………A……………A …… đau quá! - Cố lên em! Ráng lên! - Sắp ra rồi ráng lên! ( bác sỉ nói) - A….A……… - Kiếm cái gì để vào miệng cô ta đi, cô ta cắn lưỡi là mệt đó! ( bác sĩ nói) Lúc đó lúng túng tôi không biết tìm cái gì để cho em cắn, thấy em đau quá chiu không nổi, tôi đã đưa tay vào cho em cắn, trời ơi em cắn tôi mà tôi đau điếng cả người. Rồi từ từ đứa bé cũng được chào đời. - Oa oa…. Oa … oa …. ( tiếng khóc của đứa bé) - Nó khóc rồi!!! ( tôi vui mừng) - Chúc mừng anh chị là một bé gái! Em vì sanh em bé quá kiệt sức em đã ngất đi, các bác sĩ nhanh chóng tìm cách để cho em hồi sức lại, thật may mắn là cả mẹ và bé đều mạnh khỏe. Đứa con của chúng tôi là một bé gái, nó thật xinh xắn đáng yêu làm sao, đứa bé được đưa vào phòng ấp, nhìn nó mà tôi mỉm cười.