Mình là vợ chồng mà!!

Tôi lập tức lấy điện thoại gọi về cho cả nhà biết, ai nấy cũng đều nhanh chân ra đứng ở chân cầu, khách đi đường thấy cảnh như vầy đều tò mò ngừng lại xem, làm cho giao thông bị ùn tắt, Thảo đang ngồi trên lan can của cầu, khóc nức nỡ. Thảo chỉ muốn chết mà thôi. Cả nhà tôi ai cũng lo lắng, sốt cả ruột. Phúc cũng không muốn Thảo làm chuyện dại dột như vậy. Ai sẽ là người giúp Thảo thoát ra cái chỗ tử thần đó đây, ở đây không ai có khả năng ngoài Phúc, cô 3 van xin mọi người hãy cứu lấy con gái dại dột của mình.
– Thảo con đừng như vậy mà mẹ xin con!
– Tai sao mẹ không hiểu cho con? Tại sao mẹ đối xử với con như vậy?
– Mẹ thương con. Mẹ chỉ muốn tốt cho con mà thôi! Mẹ muốn con được hạnh phúc, mẹ không muốn xã hội khinh bỉ, xem thường con! ( tận đáy lòng của một người mẹ)
– Mẹ nói mẹ thương con, lúc nào mẹ cũng làm theo ý của mẹ hết! là sao? ( Thảo hỏi trong đau đớn)
– Thảo ah! Me xin con! Con xuống đây đi!
– Không con không xuống, mẹ ngăn cắm tụi con!
– Trời ơi! Có ai cứu dùm con tôi! Caca con mau khuyên nó dùm cô đi, cô xin con!
– Thảo! Em xuống đây đi, nói chuyện rõ ràng nè!
– Không em không xuống! Mẹ có chịu nghe em nói đâu, mẹ còn lăn nhục Phúc! Anh cũng thấy mà!
– Mẹ chỉ muốn tốt cho em thui!
– Tốt! Tốt sao? Đó là tốt sao? Mẹ đang phá hoại hạnh phúc của em mà anh nói là tốt sao? Anh làm sao có thể hiểu được cảm giác của em chứ? Anh là con trai đường đường chính chính kết hôn với Thiên Thiên được mọi người chúc phúc, vui mừng, Còn em thì phải như thế này, làm sao anh hiểu được! ( câu nói của Thảo làm bóp chặt trái tim của tôi, tôi cũng như nó thôi, không lẽ tôi phải nói ra hết sự thật sao??? )
– Thảo ah! Anh hiểu chứ! ( trong lúc chúng tôi trò chuyện Phúc lén tiếng lại gần chiếc cầu để chụp Thảo lại)
– Anh mà hiểu cái gì chứ? ( Thảo khóc ngất ngưỡng, tôi quay lại nhìn cha, vì trường hợp quá nguy kịch như thế này tôi phải nói ra hết sự thật)
– Anh cũng giống em thui, không khác gì đâu Thảo ah!
– Anh nói gì? Giống em là sao? Em không hiểu gì hết!
– Anh…. Anh…… ( tôi nhìn Thiên Thiên một hồi, thiên Thiên gật đầu)
– Anh giống như Phúc, người mà em yêu!
– Giống ?? Giống cái gì chứ???
– Giống là anh là con gái, không phải là trai! ( cả nhà như chết đứng khi tôi nói ra điều đó, cha tôi thì ôm đầu nhức nhói, mọi chuyện đã vỡ lỡ)
– Anh xạo! anh nói vậy để cho em xuống chứ gì!
– Anh nói thật! Anh không lừa em!
– Thảo! con xuống đi, con muốn gì mẹ cũng chấp nhận cả? mẹ xin con!!!
Ngay lúc đó Phúc đã tiến lại gần Thảo, chụp được Thảo.
– Phúc không muốn mất Thảo đừng làm chuyện dại dột như vậy!
– Phúc!!! ( thảo ôm Phúc khóc)
– Chúng ta sẽ cùng đối mặt với sự thật, giải quyết nó , chứ không phải đi tìm đến cái chết mà giải quyết!
Phúc đưa Thào xuống đất một cách an toàn, còn cô ba thì chạy ngay đến thảo ôm Thảo khóc nức nỡ, xém một chút xíu nữa cô đã mất đi người con gái ngoan của mình rồi, cô 3 chợt nghĩ đến phúc, nhờ có phúc mà Thảo suy nghĩ lại. Cô ba kêu Phúc về nhà cùng chúng tôi. Còn tôi thì làm sao đây? Tôi đã nói ra sự thật đó, sốt bao nhiêu năm trời ba tôi dấu diếm. Chuyện rắc rối lại tiếp tục xảy ra, rồi đứa bé trong bụng của Thiên Thiên không phải của tôi.
Tuy chuyện của Thảo đã yên ổn một phần nào, nhưng còn chuyện của tôi thì sao? Ai sẽ nói đỡ dùm tôi đây, có thể gia đình chấp nhận tôi như vậy, nhưng Thiên Thiên gia đình tôi có chập nhận cái thai trong bụng của cô ấy không? Tôi muốn điên lên đi được, sao ông trời không cho tôi là một thằng con trai cho rồi, sao bắt tôi phải làm con gái chứ. Để mọi chuyện càng ngày càng phức tạp lên. Cha tôi sẽ ăn nói như thế nào với tất cả anh em trong gia đình đây? Tôi rất thương cha, tôi không muốn ông chịu nhiều sầu não rồi lại bệnh.
Thảo được đưa về nhà an toàn, Phúc cùng chúng tôi về nhà, cái mặt của tôi bây giờ không còn một giọt máu, nó cho tôi bao nhiêu suy nghĩ đang dồn dập, rồi tự nhiên tôi cảm nhận được một bàn tay ấm áp đang cầm lấy tay của tôi, như cho tôi thêm sức mạnh để đối mặt với sự thật khủng khiếp đó. Đó là em Thiên Thiên, bàn tay em đã làm cho tôi dũng cảm hơn, trước sau gì đi nữa, chúng tôi cũng phải đối diện với sự thật này. Tôi nhìn đứa con trong bụng của Thiên Thiên. ” cha sẽ làm tất cả cho mẹ và con”
……
1.001 kiểu cởi của “sao” Việt
(khỏa thân, khoe hàng ảnh nóng)
Về đến nhà không thí thật nặng nề làm sao, chẳng ai nói câu nào, Thảo Phúc Tôi và Thiên Thiên ngồi nhìn nhau, Phúc nắm lấy tay Thảo dù bất cứ giá nào hai đứa cũng phải được ở bên nhau, một lần nữa tôi cảm nhận được sự ấm áp bàn tay của Thiên Thiên đang chạm vào tay tôi.
– Mẹ hồi nảy mẹ nói con muốn gì mẹ cũng chấp nhận đúng không?
– Uhm. ( cô ba buồn bã đáp)
– Mẹ cho con và Phúc đến với nhau nha mẹ!
– Uhm. ( bà nhắm mắt gật đầu) con có chắc sẽ hạnh phúc?
– Con chắc mà mẹ. ( bàn tay của nó và Phúc đang siết chặt vào nhau)
– Phúc! Bác chỉ có nó duy nhất đứa con gái, nếu có chuyện gì xảy ra với nó, bác sẽ không tha cho con đâu, không phải ta chấp nhận điều này là xong đâu. Con phải chứng minh để ta thấy hai đứa thật sự cần ở bên nhau, chứ không phải bồng bột nhất thời. ( mặt cô ba buồn rầu thấy rõ)
– Dạ! Cháu sẽ chứng minh cho bác thấy!
Hai đứa nó nhìn nhau cười hạnh phúc thấy rõ, còn tôi chẳng cười nổi một cái, tôi sắp bị chia ba sẻ bảy, không biết trong nhà sẽ xử tôi và Thiên Thiên như thế nào. Cô ba quá mệt mỏi chuyện của Thảo nên đã về phòng nằm nghĩ, không muốn ai làm phiền đến mình nữa, cô ba muốn được yên tỉnh.
– Caca! Hồi nãy ở cây cầu cháu nói cháu là gái sao? ( Chú 5 nhìn tôi)
– Dạ! Cháu là gái! ( tôi nhắm mắt trả lời)
– Anh hai! Chuyện này là sao hả? tại sao trên giấy tờ giới tính của nó là nam? Là sao? ( chú 5 tức giận vì cha tôi giấu cả gia đình)
– Bất đắc dĩ anh mới làm vậy? ( cha tôi nhìn xuống đất, hai tay nắm chặt)
– Anh nói ra hết đi tại sao anh làm vậy? ( chú 4 bực bội)
– Vì cái quy luật của nhà mình, lúc nào cũng xem con trai là nhất, cái gì cũng ưu tiên hàng đầu, còn những đứa con gái thì bị thiệt thòi, tụi nó cũng được nhưng chỉ được 2 phần của 10 phần của mấy đứa con trai, làm cha mẹ làm sao để cho con cái mình thiệt thòi như vậy, nên anh đã làm như vậy.
– Ba ơi! Con thấy bác 2 nói đúng đó, mọi bên đều phải công bằng, không được trọng nam khinh nữ như vậy, tụi con cũng có cái riêng cái hay của mình, tụi con cũng có quyền hưởng những gì mà mấy anh được hưởng chứ ba. ( bé Kim nói hết những suy nghĩ của mình)
– Con đồng ý với em của con, chúng ta bỏ cái quy luật đó đi, gái hay trai, hay bất cứ ai đi nữa, cũng đều đáng trân trọng. ( Long đồng tình cùng em của mình là Kim)
– Thôi được rồi, bây giờ có làm to lên cũng chẳng được lời lộc gì, càng làm mọi thứ rối tung lên. ( chú 3 lắc đầu)
– Nếu Caca là con gái thì Thiên Thiên làm sao có thai được? ( cô 4 lên tiếng, Thiên Thiên đang cầm ly nước, nghe vậy liền đánh rơi ly nước xuống đất)
– Chuyện này….. ( tôi lắp bắp)
– Trời ơi, cái nhà này sắp loạn hết rùi sao, đã Phúc với Thảo, bây giờ đến cả con và Thiên Thiên là sao hà caca? ( chú 5 )
– Anh hai! Anh nói gì đi chứ! Tụi em muốn một câu giải thích! ( chú 5 hối thúc)
– Thiên Thiên cô ấy là người bị hại mà! ( tôi như van xin mọi người)
– Ai hại nó? Hay nó ngoại tình? Để có thai hả?
– Thắng! chính hắn đã làm cô ấy có thai! Nhưng bây giờ hắn cũng mất tích rồi! thì đứa con trong bụng của Thiên Thiên cũng xem như là con của con thôi!
– Không! Đừng có nói chuyện cái kiểu đó caca, li dị ngay lập tức, nếu không muốn mọi chuyện càng phức tạp hơn. ( chú 3 như quả quyết)
– Không! Con sẽ không li dị cô ấy! Cha, cha nói gì đi cha, cha đừng im lặng như vậy mà cha! ( tôi quỳ xuống năn nỉ cha)
– Cha xin lỗi! cha không thể giúp con được! ( cha tôi quay mặt chỗ khác)
Mọi người có thể bỏ qua cho tôi, bỏ qua cho Thảo và Phúc, nhưng chuyện Thiên Thiên mang thai thì họ không bỏ qua, họ bắt tôi phải li dị với Thiên Thiên ngay lập tức, không được cãi lời họ, nếu không tôi cũng chẳng còn chỗ đứng ở trong công ty, tôi cũng chẳng còn một xu dính túi, coi như tôi trắng tay tất cả. Họ nói nếu li dị Thiên Thiên thì coi như chưa hề có cái gì xảy ra trong căn nhà này cả. tại sao lúc đầu họ ủng hộ, họ yêu quý Thiên Thiên bao nhiêu, bây giờ ai nấy cũng đều lạnh nhạt với cô ấy.
Cả nhà tôi ra lệnh cho tôi phải chấm dứt hết mọi thứ với cô ấy, từ giờ trở đi tôi còn qua lại với cô ấy, thì tôi không còn gì hết, họ sẽ không cho tôi làm trong công ty nữa, tài khoản của tôi họ đã rút gần cạn của tôi, chỉ để tôi đủ sài trong một tuần, họ xem nếu không có tiền tôi sẽ ra sao. Họ nói sẽ trả lại mọi thứ nếu tôi chấm dứt quan hệ với Thiên Thiên. Không bao giờ tôi để mất em cả, thà mất tất cả chứ tôi không để mất em. Một tuần trôi qua với tôi đủ thứ chuyện.
…..
Một cuộc tranh luận đầy gay gắt của tôi và cả gia đinh, em ngồi đó nước mắt em rơi nhiều lắm, rồi em bỏ chạy ra ngoài, tôi dí theo em tôi không thể mất em và đứa con được, trời lúc đó đỗ mưa to thật to, em chạy đã thấm mệt tôi dí kịp được em, tôi nhanh chóng ôm lấy em vào lòng, em ôm tôi và khóc nức nở. tôi sẽ không để em xa tôi nữa bước, cho dù gia đình tôi có làm gì đi chăng nữa.
Tôi đưa em về nhà riêng của tôi và em, vừa bước vào tới cửa thì:
– Caca chúng mình li dị đi! ( cô ấy nhìn tôi)
– Em vừa nói cái gì vậy? không anh không li dị?
– Em không còn yêu anh nữa!
– Gì? Em nói sao? Anh không tin? Em đang nói dối!
– Em nói rồi! em không yêu anh nữa, em chỉ lợi dụng anh mà thôi, người em yêu là Thắng chứ không phải anh? Em đi rồi, anh sẽ có mọi thứ chứ không phải như thế này!
– Không! Anh biết em đang nói dối, đó không phải là những gì em thật lòng nói! ( ánh mắt của em đang né tránh tôi)
– Đó là sự thật!
– Em nói dối! Anh không tin! Ánh mắt của em cho anh biết em đang nói dối!!! Thiên Thiên anh không thể thiếu em được, bây giờ anh có mọi thứ, nếu không có em thì nó trở nên vô nghĩa mà thôi!
– Sao anh ngốc quá vậy! anh đúng là đồ ngốc! Li dị em rồi, anh có thể kiếm cho mình một người vợ khác, một cuộc sống tốt hơn, chứ không phải cứ vằn vặt suốt thế này! ( em khóc em dùng tay đánh vào ngực tôi)
– Em đừng như vậy mà được không? Em phải tin anh chứ, dù gia đình ko cho anh làm trong công ty nữa, anh có thể xin các công ty khác mà làm việc. ( tôi ôm lấy em vào lòng)
Tôi biết em đang rất buồn, rất buồn, em không muốn thấy tôi trong tình trạng như thế này, em muốn rời xa tôi để tôi và gia đình không còn xung đột với nhau nữa, tương lai của tôi sẽ tốt đẹp hơn khi em rời xa tôi, đó là những gì em suy nghĩ. Tôi nhìn em mà lòng càng đau xót, em đã khóc rất nhiều rồi, tôi không muốn thấy em khóc thêm một lần nữa, nhìn em khóc tôi đau lắm, tôi từ từ đặt một nụ hôn lên tráng, lên má, cuối cùng là lên đôi môi của em, tôi ẳm em lên phòng cùng với nụ hôn không rời đó. Tôi như trao thêm cho em sức mạnh để chống lại mọi thứ xung quanh này.
Và bây giờ hiện tại, cái thai của em nó đã bắt đầu lớn dần, theo tôi đoán cái thai chắc được 3 tháng rồi, đêm đó em ôm tôi ngủ thật ngon, riêng tôi không ngủ được, tôi bước dậy đi ra khỏi giường tránh đánh thức giấc ngủ ngon của em, tôi ngồi vào laptop lên mạng tìm kiếm việc làm mới cho mình, tôi đã kiếm suốt cả đêm , in ra cả một list công ty đang cần tuyển người làm, cầm tờ giấy tôi hy vọng sẽ có một vị trí tốt, vì bằng cấp của tôi là đạt loại khá trở lên, không thể nào các công ty không nhận tôi được, tôi mãi lo tìm kiếm suy nghĩ, ngủ luôn cả trên bàn làm việc mà không hề hay biết.
Buổi sáng Thiên Thiên thức dậy, không thấy tôi nằm bên cạnh, thấy tôi đang ngồi ngủ ở trên bàn làm việc, cùng với một xấp giấy trên bàn tìm việc làm, cô ấy đánh thức tôi dậy, làm tôi hơi giật mình.
– Anh đã thức suốt đêm sao? ( cô ấy lo lắng)
– Uhm. ( tôi nhìn cô ấy mỉm cười)
– Chừng nào anh đi xin việc làm!
– Hai ngày nữa anh mới đi lận!
– Vậy anh lên giường ngủ một chút đi!
– Uhm.
Quả thật tôi buồn ngủ thật, lúc làm công ty của cha tôi, có khi tôi thức suốt cả đêm mà có hề hứng gì đâu, có hôm nay thức mới có tý tự dưng sáng dậy lại muốn ngủ tiếp, tôi hôn em chào buổi sáng, rồi đi tới chiếc giường ấm áp nằm ngủ, em trao cho tôi một nụ hôn lên tráng.
Em xuống dưới nhà làm những công việc em hay thường làm mọi ngày, rồi Chi ghé qua nhà, hình như Chi biết chuyện thì phải.
– Thiên Thiên!!! Có chuyện như vậy sao?
– Uhm! Là thật đó! Bây giờ tụi mình phải đối mặt đây nè!
– Caca là gái sao? Mình nhìn mình còn không tin nữa là……
– Uhm,, nhưng caca vẫn ra sức bảo vệ cho mình.
– Uhm, tui biết hết ùi, kể cả chuyện của Thảo với cái đứa con gái nào đó, giống caca vậy?
– Anh ấy đang ngủ ở trên phòng, suốt đêm qua anh ấy không ngủ được!
– Oh oh…. Hình như nghe nói caca không làm công ty cho gia đình nữa hả?
– Uhm, vì tui mà anh ấy phải chịu như vậy? Tôi không muốn làm caca như vậy đâu.
– Biết sao bây giờ, chỉ có những người yêu nhau mới dám bỏ hết tât cả để được gần người mình yêu thui.
– Chi có cách nào giúp anh ấy không?
– Chi chưa có cách, khi nào nghĩ ra chi sẽ giúp!
– Cảm ơn Chi nhiều lắm nha!
– Trời! tui chưa giúp gì mà!
Chi bạn thân nhất của Thiên Thiên, Chi rất muốn giúp tôi và thiên thiên trong hoàn cảnh này, nhưng cô ấy cũng phải bó tay, vì chưa nghĩ ra cách. Thiên thiên nhờ Chi giúp Thiên Thiên kiếm một việc làm để phụ tôi, cho tôi đỡ cực, ban đầu Chi không dám giúp đâu, sợ tôi sẽ cằn nhằn vì em đang mang thai không làm việc nặng được, nhưng em năn nỉ dữ quá Chi phải đành giúp thôi.