Lỡ loạn luân với con gái thất lạc – Update Chap 21

CHAP 19: 3 ngày quyết định P2​

Con bé đọc xong khóc. Mình ko dám dỗ. Khóc mãi cũng lâu nó nín mới quay sang nhìn ra cửa sổ im lặng chẳng nói gì. 1 lúc thì mình cũng nói với con bé mình sẽ hỗ trợ cuộc sống của con bé đảm bảo con bé học hành cho tương lai mà ko phải lo đến việc đi làm thêm kiếm tiền nữa… sẽ bù đắp hết cho con bé… Con bé cứ im lặng thôi. Mình nói xong thì vẫn ngồi đó chờ con bé chứ ko dám chủ động nói chuyện tiếp. Xong con bé nó phá vỡ sự im lặng:

  • CB: Bù đắp được cho tôi tuổi thơ ko?
  • M: …
  • CB: Bù đắp được 20 năm mồ côi cha ko?
  • M: …
  • CB: Bù đắp được nỗi nhục khi bố đẻ tôi biết tôi là một con sugar baby ko?
  • M: …
  • CB: Bù đắp được cảm giác của tôi khi tôi biết anh là bố đẻ tôi không?
  • M: …
  • CB: Còn anh, anh thấy thế nào khi anh chơi tôi? Anh có ân hận một chút nào ko?
  • M: …
  • CB: Trả lời đi!

Mình ngồi lặng nhìn con bé. Con bé ngồi chờ câu trả lời. Lòng mình rối lắm ko biết trả lời sao. Câu trả lời chả có đúng cũng chẳng có sai, nhưng có lẽ sẽ quyết định tâm lý và cảm xúc con bé rất nhiều. Mình đã nghĩ mình sẽ bảo là có ân hận lẽ ra mình ko nên làm thế nhưng rồi mình thấy ko ổn nên mình nói thật lòng mình với con bé.

Mình bảo con bé mình ko ân hận. Vì kết quả mình nghĩ có 1 chút gì đó happy ending. Mình hạnh phúc vì biết con bé tồn tại. Cái hạnh phúc đó nó lớn hơn những thú vui thể xác. Nhưng có lẽ nếu ko có sự khởi đầu như vậy thì mình sẽ ko bao giờ biết.

Con bé ko nói gì. Mình lại bảo tiếp mình thấy tự hào vì con bé… có nhan sắc… biết suy nghĩ… biết độc lập… biết tự vệ… biết tự lo cho cuộc sống của mình… biết học để lo cho tương lai… mình ở tuổi đó cũng ko thể giữ sự cân bằng này tốt hơn con bé…

  • CB: Thời gian anh nuôi tôi anh thấy thế nào? Anh thấy sướng ko?
  • M: …
  • CB: Trả lời tôi đi!

Mình trả lời con bé là mỗi lần đều là những kỷ niệm mình sẽ ko quên, nhưng mình cũng chột dạ nghĩ trong lòng là mình đã trả lời các bác về chuyện có sướng ko đó rồi. Con bé cũng đã đọc. Ko biết con bé sẽ nghĩ sao nữa. Con bé khóc:

  • CB: Tôi không muốn anh là bố tôi
  • M: Sự thật thì ko thay đổi được…
  • CB: Tôi không muốn anh là bố tôi!
  • M: …
  • CB: Từ trước tết tôi cảm thấy rất vui. Tôi nghĩ đến anh suốt. Nhưng tôi cũng sợ anh khinh thường tôi. Một con sugar baby.
  • M: Không có chuyện đó đâu…
  • CB: Ra tết về Hà Nội đã nghĩ tôi ko cần gì của anh cả, ko cần tiền, tôi muốn cho anh tất cả và chẳng cần gì từ anh cả.
  • M: Đừng nói thế H…
  • CB: Sao tự nhiên anh lại thành bố tôi?

Con bé òa khóc. Lúc này thì mình biết chắc ngoài việc shock về chuyện cha con thì con bé có tình cảm nam nữ với mình. Điều mình sợ ko kém việc con bé là con gái mình thì nay nỗi sợ nhân đôi. Tội con bé lắm.

  • CB: Tôi còn ảo tưởng anh có tình cảm với tôi
  • M: …
  • CB: Hôm trước lên đây tôi đã tưởng anh tỏ tình với tôi mới chọn chỗ này. Anh biết tôi khấp khởi thế nào ko?
  • M: …
  • CB: Tại sao anh đối xử với tôi như vậy?
  • M: …
  • CB: Tặng chocolate làm gì?
  • M: …
  • CB: Đi chơi làm gì?
  • M: …
  • CB: Tại sao làm tôi yêu anh rồi lại thành bố tôi?
  • M: …
  • CB: Tại sao lại sinh tôi ra? Nếu mẹ biết thì bỏ tôi rồi đúng ko? Nếu anh biết thì cũng bỏ tôi rồi đúng ko? Hai người cũng chẳng yêu nhau thì sinh ra tôi làm gì?
  • M: …
  • CB: Tôi chỉ là sai lầm thôi đúng ko?
  • M: …
  • CB: Ngày xưa cũng là sai lầm. Giờ cũng là sai lầm đúng ko?
  • M: …
  • CB: Tự nhiên ở bên tôi làm gì che chở tôi làm gì?
  • M: …
  • CB: Sao ko như mấy thằng daddy khác mà biến đi?
  • M: …
  • CB: Sao ko cứ chơi cho sướng rồi biến đi?

Con bé khóc tu tu.

Mình bảo con bé chuyện xảy ra là hi hữu lắm. Giờ con bé muốn gì mình cũng chịu. Con bé muốn mình bù đắp gì mình cũng chịu hết. Mình chỉ muốn được ở bên lo lắng cho con bé. Con bé khóc rồi lại nín.

  • CB: Tôi không cần bố mẹ
  • M: …
  • CB: Tôi tự biết lo bản thân
  • M: …
  • CB: Tôi tự kiếm được tiền trước giờ vẫn vậy tôi không cần
  • M: …
  • CB: Tôi cũng ko gọi anh là bố đâu
  • M: …
  • CB: Bố nào lại chơi con mình chứ?

Xong con bé lại khóc 1 lúc rồi bỏ vào nhà vệ sinh. Tiếng nước chảy khá lâu. Tầm gần 1 tiếng. Mình cũng hơi lo lo. 1 lúc ko thấy con bé ra rồi thì mình thấy tiếng cái gì rơi vỡ trong đó. Mình gõ cửa hỏi thì ko trả lời. Mình lo quá vặn tay nắm thì cửa ko khóa. Bước vào thì con bé ngồi ngâm mình trong bồn tắm. Mặc nguyên quần áo. Bên cạnh là cái cốc đánh răng bị vỡ văng ra sàn nhà.

Mình đá mấy mảnh cốc sang 1 bên sờ tay vào nước thì nước lạnh. Con bé ngâm mình trong đó. Thế là mình bế thốc con bé lên. Con bé khá nặng, chubby khoảng 50kg. Bình thường bế được con bé cũng đầm lắm nhưng ko hiểu sao mình xốc con bé lên ko khó lắm xong đưa con bé ra ngoài ngồi ở góc giường, lấy khăn tắm cho con bé nhưng quần áo con bé ướt hết rồi.

Mình biết nói con bé ko nghe lệnh đâu nên quyết định cởi đồ con bé. Con bé kệ cho mình cởi đồ, mình cởi hết đồ con bé, cũng ko phải chưa từng nhìn và chạm vào cơ thể con bé nhưng lần này bị giượng gạo lắm, mình phải cố ko động vào chỗ nhạy cảm của con bé. Xong lau khô người cho con bé thì mình kéo con bé lên giường rồi đắp chăn. Xong mình lấy balo con bé để lấy quần áo khô cho con bé mặc để bên cạnh. Lấy cả sữa để bên cạnh cho con bé uống. Xong mình ra ghế bên cạnh giường ngồi. Quần áo mình ban nãy ngấm nước từ con bé sang cũng ướt nhưng mình ko dám thay, cứ ngồi thế cho tự khô.