Hương Sắc Sen Hồng – Truyện LL Cha Con ( Đã FULL )

Chương 3

Trưa hôm sau, Phú làm đồng về sớm để tắm rửa, nấu cơm rồi lên xe chạy ra chợ, ghé vào một sạp quần áo nữ trong chợ.

Cô chủ sạp quần áo nữ còn rất trẻ, tên Như, là chị em khá thân với Liên nên khi thấy ông Phú đến liền chào hỏi: "Chú Phú, chú đến mua đồ cho bé Liên hả?"

Ông Phú gật đầu: "Ừ, con lựa cho chú vài bộ cho nó mặc ở nhà nha."

Như là chị em thân thiết nên biết rõ Liên thích mặc gì, liền nhanh tay chọn cho Liên vài bộ đưa cho Phú xem. Là đồ nữ nên ông ngại nhìn, lại biết cô chủ sạp thân với Liên nên không cần kiểm tra và mặc cả, cứ thế bảo cô cho vào túi rồi trả tiền.

Vài bộ đồ tốn hết vài trăm ngàn, là số tiền đủ mua gạo ăn cả tháng, nhưng nghĩ đến con gái sẽ vui mừng khi có đồ mới nên Phú cũng không thấy tiếc tiền.

Mua quần áo xong, còn dư chút tiền nên Phú mua cân đường hộp sữa đến ghé thăm bà Tư, bà cụ là người giúp ông từ lúc ông còn là thằng nhóc mồ côi, bà cũng là người giúp anh chăm sóc Liên sau khi mẹ Liên ngoại tình rồi bỏ đi. Vậy nên Phú xem bà Tư như mẹ ruột và bảo Liên gọi bà là bà nội.

Bà tư ngày càng già yếu, lại đang mắc bệnh nên Phú rất lo lắng cho bà, bà biết anh lo cho mình nên cũng thường đùa: "Chừng nào con Liên lấy chồng sinh con đi rồi Tư mới nhắm mắt."

Bà Tư thương Liên bao nhiêu thì thương Phú bấy nhiêu, bà xem Phú như con mình, thấy Phú gà trống nuôi con nên cũng thường tìm người mai mối cho Phú, nhưng Phú đều từ chối.

Hôm nay Phú đến, bà lại bàn chuyện mai mối: "Tư có đứa cháu họ hàng xa, nhà ở xã bên, 30 tuổi, chồng nó mới mất hai năm, mình nó nuôi thằng con trai 8 tuổi. Để Tư sắp xếp cho hai đứa gặp nhau, nếu hợp thì về ở chung đi."

Phú lắc đầu: "Con nói với Tư rồi, con không lấy vợ nữa đâu."

Bà Tư nói: "Con Liên nó lớn rồi, mày không biết lo thân mày thì sao nó yên tâm rời xa mày để đi lấy chồng được? Hay mày muốn nó ở góa để nuôi mày suốt đời?"

Lời bà Tư cảnh tỉnh Phú, Liên đã lớn, ông không thể vì sự cố chấp của bản thân mà làm ảnh hưởng đến hạnh phúc tương lai của con gái mình.

Giữa trưa, Liên đi học về thì thấy một cái túi ni lông đặt ở đầu giường mình, liền tò mò hỏi: "Túi gì vậy ba?"

Phú ngồi uống trà ra vẻ thản nhiên nhưng thật ra rất ngóng chờ con về để xem áo mới, ông nói: "Đồ của con đó, thử xem có vừa không."

Liên mở ra thì thấy có đến mấy bộ, liền chậc lưỡi nói: "Trời sao ba mua nhiều vậy? Đem trả bớt đi, một bộ là đủ rồi."

Phú đáp: "Mang trả cho nó chửi vô đầu tao hả? Mặc đi, rẻ mà, có trăm mấy thôi."

Liên mở ra xem thì thấy đây đều là mẫu quần áo mà Liên rất thích xem mỗi khi đến sạp của Như, gồm một bộ áo bà ba màu đỏ hồng với kiểu dáng cách tân, một áo yếm kèm váy, một chiếc đầm ngủ và một bộ đồ lót ren trắng tinh. Liên biết giá phải gấp mấy lần giá cha nói, tuy tiếc tiền nhưng Liên cũng thầm vui và cảm động vì ba tự mua đồ cho mình, còn là những bộ Liên thích nhất.

Thế là Liên cởi đồng phục nữ sinh ra, mặc bộ áo bà ba mới vào rồi bước ra hỏi: "Đẹp không ba?"

Phú gật gù, Liên trong áo bà ba trông thật dịu dàng, đằm thắm, kiểu áo cách tân với eo ôm sát, tà xẻ cao và màu sắc hiện đại nên tạo cho Liên thêm nét cao sang, quý phái, khác hoàn toàn với những bộ bà ba kiểu cũ Liên hay mặc.

Liên lại vào thay bộ áo yếm rồi bước ra. Áo yếm hai màu trắng và hồng tựa như màu hoa sen. Yếm hơi mỏng, có thể thoáng thấy đường nét của hai bầu vú tròn trịa căng tràn bên trong, kết hợp với yếm là một chiếc váy đen ngắn bồng bềnh.. Trông Liên lúc này lại tỏa ra nét đáng yêu, tinh nghịch pha lẫn sự quyến rũ âm thầm.

Nhưng mà cái váy rất ngắn, làm đôi chân thon nõn nà của Liên lộ hết ra, Phú nhìn rất thích nhưng cũng rất chướng mắt, chướng vì sợ người khác nhìn chân con gái mình.

Liên lại vào thay đồ. Căn nhà mái lá vách gỗ chia làm hai gian, một gian lớn vừa để giường ngủ của Phú, vừa để bàn ăn và thông ra bếp cùng nhà tắm bên hông nhà, gian nhỏ còn lại là giường ngủ của Liên, gian này không cửa, chỉ có tấm rèm vải che chắn.

Lần này Liên không bước ra ngày mà thò đầu khỏi rèm nhìn Phú bằng ánh mắt lém lỉnh, rồi Liên đột ngột bước ra làm Phú giật mình trợn tròn mắt.

Liên lúc này mặc cái đầm ngủ hai dây màu trắng, hai bờ vai không được che chắn, chỉ có hai dây áo mỏng vắt ở hai bên. Ngực áo xẻ hình chữ V làm khe ngực sâu hút phơi bày cùng hai mảng vú to tròn trắng nõn trông như sắp bung khỏi ngực áo. Phần dưới thì ngắn ngủn, chỉ vừa đủ che chắn vùng mông, chất vải voan bồng bềnh đong đưa làm những đường nét cơ thể Liên như ẩn như hiện, trông ngọt ngào lại thật quyến rũ.

Phú há hốc mồm trước cách ăn mặc táo bạo của con gái, mặc như thế thì chẳng khác nào dụ dỗ người ta phạm tội, ông liền lắp bắp nói: "Mặc như vậy không được! Từ nay không được mặc nghe chưa."

Nghe thế, Liên xụ mặt bĩu môi nói: "Nhưng bộ này ba mua cho con mà?"

Phú cứng họng, đúng là ông mua mà. Nhưng Phú vẫn kiên quyết nói: "Không được, gói lại ba đem trả!"

Liên lắc đầu: "Không chịu! Mặc như vầy đẹp mà! Ba cũng thấy đẹp đúng không?"

Phú muốn chối nhưng thật sự không thể chối vì Liên lúc này quá hấp dẫn, ông đành lãng tránh câu hỏi và nói: "Nhưng mặc như vầy ai thấy thì kì lắm!"

Liên tròn xoe mắt hỏi: "Con chỉ mặc lúc ngủ thôi, ngoài ba còn ai thấy nữa đâu mà kì?"

Phú không thể nói với con rằng để ông thấy mới là kì nhất, nên đành xua tay nói: "Thôi được rồi, chỉ mặc khi đi ngủ thôi, thay ra đi kẻo người ta thấy."

Liên cười hì hì nói: "Con lớn rồi chứ có còn nhỏ đâu mà ba lo, chỉ mặc cho mình ba xem thôi!"

Vừa nói câu sau, Liên vừa liếc nhìn phản ứng trên mặt ba mình rồi cười lém lỉnh đi vào phòng, để lại ông Phú ngồi ngơ ngác.

***

Chiều có người rủ đi nhậu, Phú nhậu say quá không lái xe được nên có người đưa về giúp.

Liên không lạ gì cảnh này, Phú ít nhậu nhưng khi rượu vào là buồn rũ rượi rồi uống đến say khướt mới thôi, cho nên từ khi còn nhỏ Liên đã phải học cách chăm sóc ba mỗi khi say rượu.

Phú nằm vật trên giường, mắt đờ đẫn, miệng lẩm bẩm những câu than trách nhớ thương vợ. Liên thì lấy nước ấm lau cho bớt mùi hôi trên cơ thể ba.

Liên lớn lên xinh đẹp giống mẹ nên Phú say xỉn nhìn lầm Liên là vợ mình, liền nắm lấy bàn tay trắng nõn của con và hỏi: "Sao em bỏ anh?"

Liên đã quen với cảnh này nên liền biết cách ứng phó, Liên dùng tay còn lại vuốt ve gương mặt ba và vỗ về: "Ngoan… ngủ đi, em ở đây mà!"

Phú vẫn lẩm bẩm: "Em về đây với anh, anh bỏ qua hết. Bé Liên nó lớn rồi, em bỏ anh một mình thì sao nó yên tâm đi lấy chồng được?"

Đôi mắt đẹp hút hồn của Liên rưng rưng lệ, ba luôn như vậy, dù say xỉn làm khơi dậy cơn đau khổ oán giận thì ông vẫn quan tâm đến Liên, ông muốn vợ trở về không phải vì ông nhớ thương mà vì ông muốn Liên có một người mẹ.

Liên vừa dỗ dành vừa lau người cho ba. Lau xong, thấy ba nhắm mắt thiu thiu ngủ nên cô nhẹ nhàng rút tay lại để bưng thau nước đi, nhưng vừa rút tay ra thì Phú liền nắm lại chặt hơn và nói: "Em đừng đi! Ở lại đây, chờ bé Liên lấy chồng rồi đi!"

Liên rưng rưng dỗ dành: "E… em không đi, em ở với anh suốt đời…"

Phú lèm bèm nói: "Đừng lừa tôi!"

Vừa nói, Phú vừa kéo Liên lên giường rồi dùng tay chân ôm chặt lấy Liên. Tuy Phú say xỉn dùng lực rất yếu nhưng Liên vẫn thuận theo ý ba để dỗ ông.

Người Phú nóng rực vì rượu nên ông cảm thấy cơ thể Liên mát rượi, lại mềm mại thơm tho, làm cho ông sinh ra cảm giác thật dịu dàng dễ chịu.

Ôm một cơ thể nõn nà như vậy thì khó tránh khỏi dục vọng phát tác. Từ ôm siết, Phú dần nới lỏng tay chân, các giác quan của ông bị cơ thể Liên hấp dẫn nên đồng loạt hướng đến cảm nhận những cảm giác tuyệt vời do cơ thể Liên mang lại, từ mùi hương, hơi thở, cảm giác, nhiệt độ…

Về phía Liên, ở độ tuổi phát dục, dù là ba ruột nhưng bị một cơ thể đàn ông nóng rực ôm lấy cũng khiến tim Liên đập thình thịch, cơ thể nhạy cảm của Liên như bị từng dòng điện siêu nhẹ kích thích.

Mùi rượu và mùi mồ hôi trên người Phú vẫn còn khá nồng, hơi thở đầy mùi cồn của ông phả vào mũi Liên, tuy cảm thấy khó chịu nhưng đồng thời thứ mùi da thịt và hơi thở của ba cũng làm Liên bị kích thích lạ kỳ.

Phú chẳng còn tỉnh táo để nghĩ đến chuyện kềm chế, vẫn nghĩ Liên là vợ mình, nhớ đến khoái cảm mặn nồng 18 năm trời chưa từng được hưởng lại, ông dùng hết sức lật người nằm đè lên Liên.

Liên bị ba đè liền tìm cách đẩy ba ra, nhưng hai chân cô đã bị phần hông ông tách sang hai bên, khúc thịt cứng của ông đè lên vùng nhạy cảm của Liên.

Liên mặc cái đầm ngủ ba mua cho mình nên khi chân dang ra thì vùng nhạy cảm của Liên chỉ còn được chiếc quần lót mỏng manh che chắn, còn Phú đã được Liên cởi áo và quần dài ra để lau người trước đó nên giờ trên thân ông chỉ còn cái quần cộc thun. Khi hai vùng sinh dục ép vào nhau, chân Liên dang ra còn mông Liên bị đẩy vểnh lên, Liên có thể cảm nhận được dưới quần ba có một khúc thịt cứng nóng hổi đang ép sát vào cái khe thịt mũm mĩm nhô lên giữa hai chân Liên, lớp quần lót mỏng của Liên và quần thun của ba không thể nào ngăn nổi nhiệt độ và cảm giác lan tỏa.

Lần đầu tiếp cận hành vi tình dục, lại còn với chính cha ruột của mình, Liên căng thẳng tột độ, Liên lắc người tìm cách tránh né và khuyên can: "A… Đừng mà ba! Thả con ra!"

Phú đang là một con thú đói, lại có men say, làm gì còn tỉnh táo mà kềm chế dục vọng, ông dùng ngực mình đè lên ngực Liên để cô không thể chống cự, hông và chân ông phối hợp để đem cây thịt trượt tới trượt lui trên cửa mình của Liên, dù chỉ là cọ xát bên ngoài nhưng cửa mình mũm mĩm và mềm mại của Liên cùng lớp quần lót mỏng mượt cũng đủ làm cho cây thịt của Phú dâng lên khoái cảm tuyệt vời.

Liên bị cơ thể hôi nồng của ba đè lên, nhiệt độ nóng rực từ cơ thể ông xuyên qua lớp đầm mỏng lan vào da thịt nhạy cảm của Liên làm Liên dâng lên một loại khoái cảm ấm áp. Gương mặt ba cũng áp sát mặt Liên, râu ria tua tủa cọ vào dưới gò má đang đỏ ửng của Liên, còn bên dưới, cây thịt của ba không ngừng cọ vào cửa mình làm Liên cảm nhận được một sự ướt át và ngứa ngáy khó chịu đang lan ra từ trong âm đạo trinh nguyên của mình.

Thừa hưởng di truyền của mẹ, Liên phát dục sớm và khát khao tình dục cũng rất cao. Nhưng có một bí mật Liên chưa từng tiết lộ cho bất cứ ai, đó là kể từ khi bắt đầu dậy thì đến nay, Liên không có cảm giác về tình yêu hay tình dục với bất kỳ người đàn ông nào khác ngoài cha ruột của mình.

Ban đầu khi nhận ra bản thân có những thèm muốn khác lạ với cha mình, Liên rất xấu hổ và lo lắng vì biết đó là tư tưởng loạn luân, là điều cấm kỵ trên toàn thế giới. Nhưng về sau tò mò tìm hiểu trên internet, Liên lại phát hiện tư tưởng loạn luân bị cho là bệnh hoạn nhưng thật ra rất phổ biến, chẳng qua là do phong tục, văn hóa nhấn chìm.

Bằng chiếc điện thoại thông minh giá rẻ được ba mua cho để tiện liên lạc, với lòng tò mò và khát khao của một cô nàng mới lớn, Liên ngày càng tìm hiểu sâu hơn vào thế giới tình dục trên internet, Liên lén mò vào diễn đàn Lầu Xanh để tìm đến những câu chuyện, những thước phim về chủ đề loạn luân cha con và đắm chìm trong ảo tưởng về những cuộc giao hoan giữa mình và cha ruột.

Nhưng đời không như phim, Liên giống như thiếu nữ yêu đơn phương, chỉ có thể âm thầm khao khát vì biết nếu biểu lộ khao khát bệnh hoạn của mình cho ba thì giữa hai người sẽ sinh ra khoảng cách không thể cứu vãn.

Vậy mà hôm nay, trên giường của ba, ba đang đè lên Liên và phát tiết cơn khát tình dục của ông lên người Liên. Dù căng thẳng, lo lắng, nhưng đồng thời trong lòng Liên cũng lan ra một cảm xúc ngọt ngào. Vậy nên Liên không chống cự nữa, đôi tay nõn nà của Liên ôm vào lưng và cổ ba để vuốt ve thay cho lời khích lệ, cửa mình Liên đã ướt đẫm lan ra đáy quần lót vì kích thích từ sự cọ xát không ngừng nghỉ, kích thích đến nổi trong đầu Liên sinh ra ý muốn đưa tay xuống kéo cây thịt của ba cắm thẳng vào khe suốt ướt át của mình.

Nghĩ thôi đã thấy mặt đỏ bừng nên không dám làm, thiếu nữ thẹn thùng giấu mặt vào bên tai ba ruột mình, môi hồng hơi hé phát một tiếng rên khe khẽ ngọt ngào.

Phú vẫn hì hục đẩy, dù không cắm vào nhưng sự cọ xát cùng cơ thể mềm mại của Liên cũng đủ kích thích thần kinh ông lên đến đỉnh điểm, ông ép mạnh cây thịt xuống, gầm gừ một tiếng rồi cứng người, cái lỗ nhỏ hé ra bắn tinh xối xả trong quần.

Hơn 18 năm trời Phú mới được thỏa mãn như vậy, hơi men khiến ông cứ ngỡ mình đang mơ, cứ thế gục xuống nằm đè lên cơ thể mềm mại của con gái rồi rơi vào giấc ngủ.

Liên vẫn nằm chịu đựng sức nặng cơ thể ba, hai tay cô dịu dàng vuốt ve mái tóc và lưng để đưa ông vào giấc ngủ dịu êm, dù không được thỏa mãn khát khao nhưng trên đôi môi hồng của Liên vẫn giữ nguyên nụ cười dịu dàng, chuyện vừa xảy ra đã khiến Liên có cảm giác từ nay mình đã trở thành người phụ nữ của ba mình.

Sáng sớm, Phú thức dậy với cái đầu còn nhức âm ỉ, Phú mắt nhắm mắt mở muốn đưa hai tay lên xoa đầu, nhưng chợt phát hiện ra một tay mình bị thứ gì đó đè lên. Phú quay mặt nhìn sang và giật mình khi thấy Liên đang nằm trên cánh tay mình, gương mặt xinh đẹp của Liên quay sát vào mặt ông, vẫn đang say giấc nồng.

Liên nằm nghiêng kề sát bên Phú, cặp vú mềm éo vào bắp tay ông, một tay Liên quàng qua ngực ông và một chân Liên gác ngang đùi ông, vùng đùi non trắng muốt của Liên đè lên cây thịt của Phú khiến nó không thể chào cờ bình thường như mọi hôm.

Tiếp xúc da thịt làm người Phú nóng bừng nhưng vẫn chưa tỉnh hẳn nên tưởng mình nằm mơ. Phú lại quay sang nhìn gương mặt con gái. Liên nhắm mắt, hai hàng mi cong vút khiến cho dù nhắm mắt vẫn đủ gây hút hồn, kết hợp cái mũi thon cao, gò má lúm đồng tiền, chiếc cằm V line và bờ môi anh đào đỏ mọng. Đôi môi đó hơi hé ra, cùng với từng hơi thở và hương da thoang thoảng tỏa ra như tạo thành sức hút khiến Phú chỉ muốn hôn vào đôi môi của con.

Chợt trong đầu nhớ lại chuyện đêm qua, Phú sực nhận ra đêm qua mình đã lầm con gái là vợ nên đè ra cưỡng hiếp, liền giật mình bật ngồi dậy, tay chân Liên bị đẩy ra khỏi cơ thể ông nên cô bé cũng tỉnh giấc.

Phú ngơ ngác nhìn con gái trong chiếc đầm ngủ mỏng manh gợi cảm, đầu ông cảm giác như bị búa đập trúng, ông sợ hãi không nói nên lời, trong lòng bắt đầu dằn vặt đau khổ vì đã lỡ hại đời đứa con gái ông cưng như vàng ngọc.

Liên ngồi dậy, vươn vai ngáp một cái rồi dụi mắt, nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt của cha mình, Liên tròn mắt hỏi: "Sao vậy ba?"

Phú lắp bắp không nói nên lời: "Ba… ba… con… T… tối hôm qua…"

Liên chưa từng thấy cha mình có biểu hiện bối rối hoảng sợ như vậy, Liên phì cười nói: "Tối hôm qua làm sao?"

Phú không giỏi giao tiếp, gặp chuyện này thì càng không biết nói sao, ấp a ấp úng: "Tối hôm qua ba… ba say… ba lỡ…"

Nghĩ lại cảnh tối qua, dù thầm chấp nhận nhưng Liên dù sao vẫn là một thiếu nữ, không khỏi xấu hổ bối rối, hai gò má ửng hồng, Liên không nói thêm câu nào, rời giường để đi đánh răng rửa mặt.

Phú vẫn ngồi ngơ ngác, cả buổi không nói được gì, cho đến tận khi Liên đi học thì ông vẫn còn rối bời.

Hết chương 3