Hương Sắc Sen Hồng – Truyện LL Cha Con ( Đã FULL )

Chương 2

Liên cởi bỏ áo dài tinh khôi để khoác lên người bộ áo quần bà ba, tay cầm một nắm hạt sen bốc ăn tạm trong khi chờ cơm chín.

Thoáng nhìn con gái và so sánh với vài năm trước, Phú mới giật mình nhận ra Liên đã không còn là cô bé ngây thơ năm nào.

Theo kinh nghiệm dân gian, hạt sen là một trong những món ăn giàu dinh dưỡng, đặc biệt là khả năng giúp cho vòng 1 của phụ nữ nảy nở săn chắc. Có lẽ vì ăn hạt sen hàng ngày nên dù ăn uống đạm bạc nhưng Liên vẫn sở hữu vòng một và vòng ba nảy nở hơn xa bạn bè cùng lứa. Ngực Liên to tròn làm ngực áo căng ra và hằn rõ hình thù của hai quả đào tiên chín mọng, còn mông Liên cũng chẳng chịu thua kém, cũng nảy nở và tròn trịa trông hấp dẫn vô cùng. Đấy là chưa kể đến đôi chân nõn nà đang ẩn dưới lớp quần đen bạc màu và cái eo thon thả khiến ai nhìn cũng muốn ôm bị lớp áo che đi.

Không chỉ cơ thể phát dục, ngay cả tính cách và cử chỉ của Liên cũng có nhiều thay đổi mà chỉ khi so sánh lại thì Phú mới nhận ra. Liên vẫn hoạt bát như khi còn nhỏ, nhưng những động tác, cử chỉ của Liên giờ đây có thêm sự yểu điệu mỹ miều. Thay đổi này rõ nét nhất là ở dáng đi, khi bước chân, eo và mông của Liên đong đưa nhịp nhàng, lại thêm hai bầu ngực tròn cứ lắc lư trông hết sức gợi tình.

Nghĩ đến đây Phú thầm thở dài, ông hiểu rằng những động tác quyến rũ đó không phải do Liên cố ý mà đến từ bản năng, là sản phẩm di truyền từ người mẹ xinh đẹp nhưng dâm đãng của cô nàng.

Phú rất lo sợ đứa con gái ruột mình hết mực yêu thương sẽ có ngày bước theo con đường dâm đãng của mẹ nó, nhưng ông không biết làm thế nào để ngăn chặn.

Đang hé môi hồng để dùng hàm trăng trắng như ngọc trai cắn vỏ một hạt sen, Liên liếc thấy cha đang ngơ ngẩn nhìn mình nên tròn mắt hỏi: "Ba nhìn con làm gì?"

Đôi mắt tròn dưới hàng chân mày lá liễu của Liên mỗi khi mở lớn trông đáng yêu đến hút hồn làm Phú bối rối, rồi ông ấp úng bịa một lí do: "À… ờ… Ba thấy đồ con mặc cũ quá rồi, ba định cho con tiền ra chợ mua đồ mới mặc."

Nghe thế, Liên mừng rỡ nói: "Thật hả ba!"

Nhưng vừa mừng xong thì Liên lại phân vân rồi lắc đầu: "Thôi đồ này còn mặc được, tiền đó ba để dành đi."

Cuộc sống khó khăn làm Liên hiểu chuyện rất sớm, dù rất thích ăn ngon, mặc đẹp nhưng Liên chưa bao giờ dám đòi hỏi, chỉ những gì thật sự cần đến thì Liên mới hỏi ba.

Nhìn vẻ mặt của con, Phú biết Liên rất muốn có quần áo mới nhưng vì thương ba cực khổ nên mới nói vậy, ông quyết định sẽ lấy số tiền do Liên hái sen tích góp để mua cho Liên vài bộ áo mới. Ông cũng biết nếu đưa tiền cho Liên thì Liên sẽ lén trả lại, nên ông sẽ tự mua để làm quà bất ngờ cho con.

***

Nhà chỉ có mảnh ruộng và cái ao sen, nhiều lúc không còn việc để làm thì Phú lại đi bắt cua mò cá, nếu nhiều thì sáng mang ra chợ bán, ít thì để nấu cho bé Liên ăn.

Thấy ba xách rọ lên xe đi bắt cá, Liên liền chạy theo hỏi: "Ba đi bắt cá hả, cho con theo với!"

Phú lắc đầu: "Thôi ba đi bắt ở mương cạn, bùn lầy không à, con ở nhà học bài đi!"

Sống ở nơi đồng không mông quạnh nên đối với Liên thì bắt cá là một thú vui, nhưng nghe nói ba bắt cá chỗ mương cạn bùn lầy thì Liên liền chạy vào nhà.

Phú thấy con gái đổi ý thì cũng hơi ngạc nhiên, trước đây Liên cũng đâu có ngại bùn đất?

Nhưng Phú vừa đạp nổ xe máy thì Liên trong nhà chạy ra gọi: "Ba chờ con với!"

Phú quay lại nhìn, Liên sợ bị bỏ lại nên đang chạy ra làm hai bầu vú căng tròn nảy lưng tưng trước ngực.

Dù là con gái mình nhưng Phú vẫn không kháng cự nổi sức hấp dẫn của cảnh tượng đó, mà Phú thấy hình như vú của Liên nảy hơi quá trớn.

Liên chạy đến ngồi lên yên sau, Phú hỏi: "Ba tưởng con không đi?"

Liên đáp: "Không có, con vào nhà cất đồ."

Phú ngạc nhiên: "Đồ gì? Nãy ba thấy con có mang gì theo đâu?"

Liên đỏ mặt không đáp, đồ cô cất chính là đồ lót. Liên sợ lội sình lầy làm đen đồ lót nên mới vào nhà cởi ra, còn bộ đồ bà ba vốn sẫm màu nên không ngại bẩn.

Con gái không nói nên Phú cũng lười hỏi, anh đạp cần số xe, chiếc gie như đống phế liệu giật mạnh một cái làm Liên ngồi sau ngửa ra rồi lấn tới, ngực Liên áp mạnh vào lưng Phú.

Phú cảm nhận được hai bầu vú mềm mại của con ép vào lưng mình liền biết Liên không mặc áo ngực.

Phú không muốn con gái thả rông ra đường, nhưng vấn đề nhạy cảm này ông là đàn ông không có cách nào nói trực tiếp với con. Nhưng nghĩ đi bắt cá ở nơi vắng vẻ, con cũng mặc áo bà ba kín đáo nên đành xem như không biết.

Đến nơi, Phú cởi cái áo sơ mi cũ ra vắt lên xe cho đỡ bẩn, sau đó định bảo Liên ở trên bờ cầm rọ, nhưng quay sang thì đã thấy Liên đang mò cá dưới mương. Phú hết nói nổi, đành cầm rọ xuống mò cùng con.

Mương cạn, nước chỉ ngang đầu gối nên rất dễ mò cá. Phú đang mò thì nghe con gái gọi, liền quay lại nhìn.

Liên đang đứng giơ con cá trê khá to để khoe với ba, nhưng thứ hút ánh mắt Phú lúc này không phải con cá, mà là hình thể của con gái. Áo quần ướt sũng bám dính vào cơ thể Liên làm những đường nét quyến rũ từ vai đến mông đều lộ rõ trước mắt Phú. Hai bầu vú tròn trông thật đẫy đà, giữa mỗi vú còn có một đốm nhỏ nhô lên, cảnh này làm Phú nuốt ực nước bọt một cái, dù là con gái ruột của mình nhưng Phú vẫn có cảm giác muốn chụp lấy đôi gò bồng đảo của Liên để mân mê cho thỏa thích.

Mà nụ cười rạng rỡ của Liên cũng sững lại, nước chỉ đến đầu gối Phú nên khu vực nhạy cảm của ông cũng lộ ra trước mắt Liên, cái quần sọt ướt hằn lên hình dáng một cây thịt to tướng không thua gì con cá trê trên tay Liên, mà cây thịt này còn đang cong xuống chứ chưa hoàn toàn cương lên.

Liên đỏ bừng mặt, ở tuổi 18 thì cô đã có nhiều kiến thức về sinh dục, hơn nữa cơ thể dậy thì cô cũng đã biết phản ứng theo bản năng.

Ông Phú cũng phát hiện cây thịt của mình cương lên vì nhìn thấy cơ thể ướt át gợi dục của con gái ruột, ông xấu hổ vội nằm sấp xuống nước để giấu đi rồi bơi lại đưa rọ cho con bỏ cá vào.

Mặt Liên đỏ bừng, cô không nói với ba câu nào nữa mà quay mặt vào bờ để mò cá, còn Phú thì mò ở bờ bên kia.

Đôi lúc Phú quay lại nhìn con, Liên mò cá nên quay lưng và phía ông, hang sâu làm Liên phải cúi người luồn tay vào khiến mông chu ra, vải quần ướt dính sát vào bờ mông đang chổng lên tựa như mời gọi. Tim Phú đập thình thịch, mương vắng vẻ, xung quanh lại có cây che, nếu người đang chổng mông không phải con gái ruột thì có lẽ ông đã không kềm chế nổi mà lao đến kéo cái quần mỏng kia xuống để thả con cá của mình vào cái hang ẩm ướt.

Cả buổi bắt được hơn nửa rọ cá, lúc chuẩn bị lên xe về, Liên thấy ba không định mặc lại áo nên liền lấy áo giúp ba mặc lại và nói: "Ngoài đồng gió nhiều, người ba lại ướt, phải mặc áo vào kẻo lạnh."

Vừa nói, Liên vừa ân cần giúp ông cài từng khuy áo.

Cử chỉ dịu dàng của con gái cộng thêm mùi tóc thơm của Liên tỏa vào mũi mình làm Phú sinh ra ao ước rằng Liên không phải con gái ruột của ông. Nhưng đáng tiếc, hai người lại là cha con ruột, nên dù Liên có xinh đẹp, quyến rũ thế nào thì Phú cũng không cho phép mình mơ tưởng đến chuyện tình dục.

Hai cha con lên xe về nhà, chiếc xe máy cũ tàn băng qua con đường đất nhỏ hẹp, hai bên là đồng ruộng bao la bị ánh hoàng hôn rực rỡ nhuộm vàng. Cơ thể ướt át, gió đồng phả vào cơ thể yếu mềm, Liên than lạnh rồi nhích sát lại ôm lấy ba, cơ thể mềm mại của cô tựa vào lưng ông.

Một cảm giác dễ chịu lan tỏa khắp hệ thần kinh Phú, hai cánh tay trắng nõn của con gái đang ôm bụng ông, hai chân Liên cọ vào hai bên mông ông, ngực Liên to tròn nép vào lưng ông và không ngừng đong đưa cọ xát do xe xóc nảy, làm hai đầu ti nhỏ xíu như đang chơi đùa trên lưng ông.

Cha không không phải chưa từng ôm nhau, nhưng đó là khi Liên còn nhỏ. Phú biết bây giờ hưởng thụ cảm giác này là sai trái, nhưng vì quá tuyệt vời nên ông không cách nào kháng cự.

Liên thì dường như không bận tâm điều đó, cô ôm ba thật chặt, cọ mặt vào vai ông và cảm thán: "Người ba ấm quá!"

Phú há miệng nhưng không biết nói gì, tim ông đập rất mạnh, trong đầu bối rối chẳng còn biết làm gì nói gì, chỉ biết trong lòng cảm thấy thật dịu dàng, hạnh phúc, đành im lặng cứ thế đưa con về nhà.

Hết chương 2