Bà Thiếm Của Tôi – Truyện Siêu Hay ( Update Chap 241 )

Phần 170 : Vô Đề (Hạ).

Ánh mắt bài xích Thơ,Chi cũng biến mất,thay vào đó là ánh mắt thân thiết và nụ cười hửu nghị.Thư ký Thi thì khỏi nói rồi,gần đến giờ tan sở có người mang cà phê đá đến mời mọc hoặc trái cây để trên bàn.
…Đời là vậy,con người rất thực tế…Thi lắc đầu.Chợt nghỉ lúc hắn cầm tay nàng hôn..Thi thầm mắng ‘Tên mắc dịch..Sao gan vậy?..Nàng không biết nên nói với con Thủy không nửa..Aiz..Không được,đây là bí mật giửa nàng và hắn…Coi như hắn bốc đồng làm bậy bạ.
Cùng lúc nầy,trong văn phòng của Trưởng Ban Đồng cũng có buổi họp đầu tiên của tiểu tổ điều tra về sự việc lình xình tai tiếng của Chủ tịch huyện Lấp Vò Trần Đức.Sở dỉ Tỉnh ủy rất đặc biệt coi trọng vụ nầy là vì Trần Đức là cán bộ được trên đặc biệt bồi dưởng,nên mọi việc cần được minh bạch.Nếu không làm rỏ ràng thì Chủ tịch Đức sẻ rất khó kăn trong việc điều hành bộ máy…Trưởng ban Đồng nói rất nghiêm túc.Nhìn mặt lảo ai cũng tưởng lảo rất chí công vô tư…Diệp cười thầm.Hiện nay trong lòng bà rất vui vẻ.Trưởng Ban Đồng là con cáo già,đưa 1 tên Chủ tịch huyện vào lò đốt thì có gì khó khăn chứ…
Ai cũng nhìn ra Trưởng ban Đồng rất là sốt sắng trong công việc nầy,ông ta là tổ trưởng,tổ phó là chánh văn phòng Diệp,hai thành viên trong tổ là Giám đốc Sở CA La Định Quốc và Phó Chủ tịch Thái Vân Cơ.
-“Các vị…Buổi họp hôm nay là để định phương hướng và khuông khổ để chúng ta theo đó mà tiến hành công việc.Ừm..Tôi có ý kiến nầy.Trước hết chúng ta cho Trần Đức tạm thời nghỉ phép 5 hoặc 10 bửa hoặc nửa tháng..Các vị nghỉ sao?” Lảo nói xong,cầm ly tra lên,hớp một ngụm,đồng thời thầm quan sát thái độ của ‘phe địch’.Lảo biết hai người nầy là phe của hắn…Nhưng rồi sao chứ?Không phải là ngừng chức mà chỉ tạm thời thôi.Chỉ cần 5 hay 10 ngày là đủ để lảo có thời gian làm một số việc quan trọng.Thông thường khi một cán bộ bị điều tra thì trước hết là tạm đinh chức,nhưng lảo chỉ đề nghị là nghỉ phép,như vậy có gì không ổn?

-“Tôi thấy không nên làm vậy…Tốt nhất là chờ kết quả rồi mới tính đi.Chỉ căn cứ vào lời đồn trên mạng xả hội mà tạm ngừng chức của lảnh đạo huyện?quy tắc ở đâu?” Vân Cơ mặt ngoài không ‘hài lòng’ trong bụng đang cười thầm…Quả như là hắn đã đoán trước,lảo già nầy muốn thừa cơ làm loạn.
-“Chị hiểu lầm rồi,đây là nghỉ phép chớ không phải là ngừng chức” Chánh văn phòng Diệp ‘giải thích’ lý lẻ.
-“Có khác biệt sao?” La Định Quốc nãy giờ nhắm mắt ‘thiền’ bất thình lình gặn hỏi…Lảo cũng như Thái Vân Cơ, phát biểu ‘ý kiến trái chiều’ cho có lệ.Nếu không lảo Đồng thấy mọi chuyện quá thuận lợi sẻ nảy sinh lòng nghi ngờ.
-“Các người đừng tranh cải nửa,từ trước đến giờ,khi một cán bộ là đối tượng bị điều tra thì thường là tạm thời bị ngừng chức.Đằng nầy chúng ta chỉ đề nghị Trần Đức nghỉ phép.. Tôi đây làm việc công bằng chí công vô tư… Có vấn đề gì chứ”Ai muốn nói sao thì nói..Cứ theo lệ củ mà làm” Thấy hai người phản đối, Đồng sa sầm mặt.
La Định Quốc và Thái Vân Cơ ánh mắt giao nhau,nét mặt có ý cười…Cả hai không nói thêm nửa.
-“Được rồi,cứ quyết định như vậy,Chánh văn Phòng Diệp,chị ra một văn bản gởi cho Trần Đức,nói bắt đầu từ ngày mai,Chủ Tịch huyện tạm thời nghỉ phép hai tuần…Chờ chúng ta làm sáng tỏ vấn đề rồi mới có quyết định sau…”Giọng đầy khí thế Đồng Trưởng ban ra lệnh.
-“Ừm..được” Diệp sung sướng gật đầu..Cái gì nghỉ phép chứ…nghỉ dài hạn thì có.Một khi lảo Đồng ra tay,chuyện không hóa có,chuyện có cho dù là nhỏ như hột mè cũng sẻ biến thành đại sự.
Ngay lúc nầy tiếng di động của bốn người lần lượt kêu vang cùng Mọi chuyện đang diển biến theo chiều hướng tốt khiến Đồng cãm thấy vô cùng dể chịu,lảo mĩm cười bắt máy,
-“A lô..Tôi là Nguyển văn Đồng của Ban Tuyên Giáo…” Không biết lảo nghe nói gì,gương mặt trở nên lợt lạt,nụ cười tắt dần,trong khi Chánh văn phòng Diệp nghe điện thì hai mắt mở lớn,miệng há hốc…
-“Các vị…Tôi còn bận việc…Xin cáo từ trước’ …Tuyết Cơ vừa gọi,nói chuyện trên Youtube,Thái vân Cơ muốn về văn phòng mình để xem tường tận,liếc nhìn sắc mặt của Nguyển văn Đồng,nàng đã biết ít nhiều,muốn phá lên cười nhưng cố nhịn.
-Ha ha…Tôi cũng bận lắm,về trước nha..à nè..anh Đồng kiếm hôm nào ngồi xuống uống vài ly…Ha ha
‘Rầm’…hai người Vân Cơ,Định Quốc vừa rời khỏi…Một tiếng ‘rầm’ vang lên trong phòng,dưới sàn nhà,mãnh thủy tinh tung tóe,ly trà bị quăng mạnh vào tường bể nát.
Trưởng ban Đồng đang nổi điên…Chẳng những mọi toan tính đá hắn văng ra khỏi ghế Chủ tịch huyện đều thất bại ,hơn nửa lảo còn được tin công ty Hồng Ngọc chính thức bị khởi tố.
Chánh văn phòng Diệp run lên…Quen biết hăm mấy năm,lần đầu bà thấy Trưởng ban Đồng giận đến như vậy…

Thấy Đức im re trước nhưng lời châm chích của mình…Lâm Tú Quỳnh càng tin tưởng hắn sắp bay chức,nàng và con trai cùng đám đàn em về khách sạn nghỉ ngơi.Tâm trạng vui vẻ,nàng lim dim rồi ngủ thiếp đi cho đến trời xế chiều mới tỉnh giấc, vói tay lấy I pad .nàng hết lượn qua lượn lại khi thì trên Facebook khi thì nhảy qua Youtube xem chuyện xe cán chó,chó cán xe…Tú Quỳnh có chút hiếu kỳ với tiêu đề ‘Tự do ngôn luận’ trên kênh youtube của Tú Nhi ‘lai chim’ cách đây 2 giờ …Nghe chưa được 10 phút,Quỳnh ngồi bật dậy chụp lấy di động định gọi ra ngoài thì ngay lúc nầy có tiếng đập cửa…Tiếng Thành Long hớt hải vọng vô phòng.
-Má..thức dậy…mau lên..
-“Chuyện gì vậy?” Quỳnh xuống giường,ra mở cửa,thấy con mặt hớt hơ hớt hải,nàng cau mày.
-“Thái Kiêm Cơ và Nguyển Thông bị CA bắt rồi..” Nét mặt kinh hải Thành Long nói…
-“Hả?Tại …Tại sao?Mau…mau..mình về…”Sửng sốt một vài giây… Nhớ tới nụ cười của hắn lúc trưa nay khi nhìn mình…Chuyện vừa coi trên Youtube va chuyện con trai vừa nói…Đem xau lại với nhau.Quỳnh cãm thấy lạnh người, cuống quít hối thúc đám đàn em thu dọn hành lý hỏa tốc ra xe…Muốn biết chuyện gì đã xảy ra thì về tới Kiên Giang rồi tìm hiểu cũng không muộn.
Lâm Tú Quỳnh quá sợ hãi mà lo xa rồi…Đức Chủ tịch không rảnh mà đi làm những chuyện vô bổ,hắn đang trên đường đi về nhà …Cũng là căn biệt thự của Mỷ Chi ở Cao Lảnh nầy…So với căn biệt thự của Nancy tuy không lớn hơn nhưng hoành tráng hơn nhiều.Mỷ Chi thật là phú bà biết hưởng thụ …Mọi thứ đều xa xỉ.Cũng đúng,tiển rừng bạc biển để làm gì chứ?nếu không hưởng thụ cuộc đời?
Giửa phòng khách là một hồ bơi ăn thông với phòng ngủ rộng lớn,Có thể nói phòng khách hay phòng ngủ cũng được .Hai phòng chỉ cách nhau bức tường kiếng.4 vách hồ bơi đều có vòi nước chảy ra và có ánh đèn lung linh trong nước,cạnh hồ có quầy rượu,có thể ngồi trong nước mà nhâm nhi…Đặc biệt là nước trong hồ lúc nào cũng nóng.Dặc biệt là trên trần nhà đều là bằng loại kinh dầy,ban đêm có thể nhìn thấy trăng sao…Chung quanh phòng đủ loại hoa lá xanh tươi.
-“Wow!!! Đức trợn mắt há mồm…Trong đầu liền nghỉ nếu cả đám cùng nhau tắm tiên thì nơi đây là thiên đàng rồi.
-“Thấy sao hả?Có thích không?Theo ý của anh mà làm” Thấy hai mắt hắn mở lớn,miệng như chử ‘O’…Mỷ Chi đắc ý…Nàng nhớ có lần hắn nói mơ một cái nhà như thế nầy vì vậy theo ý của hắn mà căn dặn người thiết kế.
-Hay là bây giờ chúng ta tắm…Anh thích tắm truồng..hi hi.
-“Dỉ nhiên tắm là phải ở truồng rồi…” Vịnh Hà kế bên lườm…
-“Nhà quê!..” Bích Hà ‘mắng’..miệng tũm tỉm cười.
-“Hắc hắc hắc…vậy bây giờ mình tắm chung nha…”Hắn nói xong thoát y trần truồng như nhọng,nhảy vào hồ.Một lát sau,ba thân hình vệ nử bao quanh hắn,nô đùa…
-“Em có nói rồi..hi hi nhưng Ngọc Như và Thục Linh còn mắc cở…” Cạ vú mình lên ngực hắn,tay nàng lần mò trong nước,tìm đến cục thịt cứng ngắt giửa hai chân ,vuốt ve,sục lên xuống nhè nhẹ… Mỷ Chi rù rì trong hơi thở…
-Hi hi..Từ từ huấn luyện mà.Không gấp..không gấp.Từ từ sẻ quen thôi…
-“Hi hi.vậy cũng phải…Vậy anh huấn luyện đi..Càng đông càng vui…” Mỷ Chi cười hóm hỉnh…Nàng nó xong hớp một ngụm không khí,chui đầu vào trong nước..há miệng ngậm vào…Tuy không được lây nhưng nàng muốn cho hắn cãm giác đặc biệt..Ba chị em hình như đã bàn nhau trước,luân phiên môt người từ 20 đên 30 giây…
Trong phòng im lặng..Chỉ nghe tiếng nước chảy róc rách và tiếng rên rỉ,bên cạnh hồ bơi cũng là trong phòng ngủ xa hoa,bốn thân hình trần truồng .Ba chị em đại phú bà Mỷ Chi đang cùng hắn quấn quýt.Nhất long Tam phụng…
***
-“Sao lại như vậy?” Thúy Liểu nhận được cúa gọi từ em mình,tin Thái Hửu Cơ bị bắt giam khiến nàng sửng sốt…Không phải sắp có cơ hội chuyển mình rồi sao?Nếu là như vậy thì chuyện lớn rồi.Thúy Liểu không lo ngại Thái Hửu Cơ bị bắt giam bao lâu hay vì lý do gì,cái mà nàng thấy là nhà họ Thái coi bộ không xong và như vậy tiền đồ của nàng sẻ rất là ảm đạm,đừng nói chi cái việc lên chức Bí Thư xả,ngay cái việc giử chức hiện tại cũng có thể là vấn đề lớn.
-“Có chuyện gì la lối om xòm vậy?” Thái Hoàng Cơ tỏ vẻ khó chịu…Sau khi lảo được thả ra thì coi như bị cấm cố tại nhà khiến lảo vô cùng khó chịu.Cãm thấy tù túng.Nhất là không có đàn bà cho lảo ‘vui vẻ’…
-“Con trai ông bị bọn Công An bắt rồi…” Thúy Liểu tức giận đáp…
-“Hả?Tại sao vậy?Nó là Phó Chủ tịch huyện mà” Thái Hoàng Cơ ngạc nhiên.
-“Thì ông cũng là Phó Chủ tịch tỉnh mà..cũng bị bắt đó…” Thúy Liểu trề môi.
-“Tao thì khác…Người đi trà lạnh.tao về hưu mười năm rồi,hơn nửa cái con mụ Đại tá Trưởng CA hiện giờ là con điên…”Đến phiên Thái Hoàng Cơ rống giận.
-“Vậy…Vậy bây giờ làm sao?” Thúy Liểu hỏi..Nàng không nghỉ đến một ngày Thái Hửu Cơ lại bị bắt…Khó mà có thể tưởng tượng được chuyện nầy có thể xảy ra với nhà họ Thái,vì vậy không biết phải làm sao,chạy quan hệ ở cửa nào…
-“Lúc trước thì dể,bây giờ thì khó ..”Thái Hoàng Cơ trầm ngâm,nếu con mụ quyền Trưởng CA Cao Lảnh nầy thích tiền thì dể rồi…À…con mụ nầy không thích tiền nhưng thằng La Định Quốc thì chưa chắc….Hơn nửa…Lảo liếc nhìn Thúy Liểu,tuy so với con Oanh Oanh kia thì không bằng nhưng nhìn kỷ…không tệ..không tệ.
-“Nà…Ba chỉ điểm cho con ha…Có tiền không,khoảng 50 ngàn mỷ kim là được,tới nhà thằng La Định Quốc..he he ..nhưng mà…thằng nầy thuộc loại dân háo sắc…Con hiểu ý ba chứ?” Nói tới đây Thái Hoáng Cơ chợt nhìn con dâu Thúy Liểu với ánh mắt dâm dê,phải ha,nếu nó nghe lời mình chịu tìm tới cho thằng La Định Quốc chơi,hay là để mình chơi trước?Nghỉ tới đó ,thân nhiệt của Thái Hoàng Cơ tăng dần,cặc trong quần cương cứng lên.
Năm chục ngàn mỷ kim đối với Thúy Liểu thì không phải là vấn đề.Nhưng nàng đang cân nhắc thiệt hơn.Trước kia thì kiếm tiền rất dể dàng,sau này thì chưa chắc…Địa vị của nhà họ Thái bây giờ không còn như xưa,sau cái vụ nầy.Thái Hửu Cơ còn giử được chức Phó Chủ tịch huyện hay không thì rất là khó nói..Như vậy hy sinh 50 ngàn mỷ kim?nhưng chưa chắc là chỉ có 50 ngàn là thôi đâu…Gỏ cửa Giám đốc Sở,con số sẻ nhiều,có khi là gấp ba hoặc gấp bốn ..Đáng sao?Còn nửa,lảo già nầy có ý muốn nói tên La Định Quốc có thể muốn mình ngủ với hắn.Cái gì cũng được nhưng tốn 50 ngàn thậm chí nhiều hơn nửa thì nhất định là không được.Thúy Liểu chợt nảy ra ý nghỉ
-“50 ngàn?Làm gì có…Ba à…Ba phải giúp anh Cơ mới được…” Nàng cầm tay Thái Hoàng Cơ lắc lắc…mùi thơm trên cơ thể bay vào mủi khiến con lợn lòng nổi lên.Lảo nghỉ thầm:’ Thằng Thái Kiêm Cơ,đụ mẹ lúc còn sống,là thằng con bất hiếu,để con Oanh cho thằng Quốc chơi,rúc cục được cái gì?Đéo được con cặc gì hết,mình cứ sợ nầy sợ nọ nên vú con Oanh cũng chưa được rờ tới.Sẳn đây,thằng Hửu Cơ đang nằm khám..hay là nhân cơ hội…Con Liểu nầy tuy không bằng con Oanh nhưng …hắc hắc…Không tệ mà,có còn hơn không..có còn hơn không.
-“50 ngàn thôi mà con cũng không có?Ây da..thằng nầy sao đối với con vợ mình tệ vậy…Lúc trước nha,khi má con còn sống,tiền của ba,khi nào bả muốn thì cứ vô tủ sắt mà lấy…Aiz..Thằng Hửu Cơ này thiệt là…” Hoàng Cơ mấy ngày bị giam,thả ra thì bị Hửu Cơ giám sát chặt chẻ,lồn không thấy chứ nói gì đến sờ hay bú..Bởi vậy trong lòng hết sức xốn xang.Bởi vậy nghe Hửu Cơ đang bị giam..Lảo nghỉ đây là cơ hội để đụ đứa con dâu nầy nên ‘đưa mồi’ đồng thời ngoài mặt ra vẻ bất mản dùm nàng
” -“Ảnh tốt với con được phân nửa như ba tốt với má là a di đà phật rồi”….Biết ông già chồng mình thuộc loại háo sắc,dâm dục. Liểu ‘sục sùi’, ra vẻ ủy khuất dựa đầu vào ngực lảo ‘tấm tức’…Ngay tức thì cặc Thái Hoàng Cơ trong quần cứng lên…Lảo đưa tay vuốt đầu nàng ‘an ủi’.
-:Aiz…Tiền thì ba có,giúp cho con cũng được,dù sao mai nầy chết đi cũng không đem theo được nhưng đem nó ra liền cũng không tốt lắm,cứ để cho muổi cắn năm mười bửa nửa tháng cho nó biết mùi đời với người ta…”Lảo nói nhỏ,hít tóc..bàn tay lần mò sau lưng đụng tới vùng mông…vuốt ve …
-“Ba..” Liểu nủng nịu..làm như e thẹn…nhưng không bài xích,đầu vẩn cúi vào ngực lảo…Thái Hoàng Cơ mừng húm…Nghỉ bụng 90 % con dâu đã chịu đèn…lảo vừa làm tới vừa tiếp tục đưa thêm mồi dụ dổ.
-“Liểu à..Con nghe ba nói đi.. Con đừng lo cho nó quá…Ba thấy nó không tốt với con chút nào.Aiz.nói thiệt với con nha,ba có rất nhiều tiền.Ba hôm nay 70 rồi,không chừng nửa đêm ngủ rồi đi luôn..như vậy có mang theo được gì đâu.Trước đây ba nghỉ Ba thà làm di chúc quyên hết tiền của mình cho các tổ chức từ thiện cũng không muốn cho nó…ba không muốn để lại cho nó chút nào,nó có tốt với ba đâu.Cả chục triệu mỷ kim chứ có ít đâu…Nhưng bây giờ thấy con thật tội nghiệp..”Lảo vừa nói,tay lảo lần mò luồn vào lưng quần nàng…Liểu co rúm người…Lời nói của lảo làm nàng mê muội,cả chục triệu mỷ kim có nghỉa là hơn 200 tỷ đồng…Nếu bây giờ mình chìu chuộng lảo thì…Nghỉ tới đây nàng run lên.Vì vậy cứ để bàn tay của ba chồng thám hiểm giửa hai đùi …
Khí tồn tại nảo,dồn nén mấy ngày..Nay được sờ lồn con dâu,cặc Thái Hoàng Cơ giật giật,chịu hết nổi,lảo nhấc bổng con dâu lên đem vào phòng,lột trần truồng nàng ra..Lảo đứng ngắm nhìn cặp đùi trắng, chùm lông đen mướt,cặp vú trắng hồng mời gọi…Người lảo nóng ran.
-“Làm gì đứng nhìn hoài vậy?Nằm xuống đi…”Giọng Liểu ỏng ẹo lẳng lơ khiến Thái Hoàng Cơ thần hồn điên đảo…Lời nói của nàng chẳng khác gì đổ dầu vô lửa…làm thần kinh lảo kích thích đến tột độ…Như con hổ đói,lảo nhào tới dang hai chân nàng ra,chui mồm vào ngay vùng tam giác bú say sưa…Liểu nhấc mông lên,ghì đầu lảo mạnh thêm vào…Tiếng lảo bú mút nghe sồn sột như là tiếng của người ta đang ăn húp nước súp của tô phở hay tô mì.
-“Ba phải tốt với con đó…Bây giờ con chỉ có ba là người thương con thôi…”Liểu vò đầu tóc lảo,nủng nịu nói.
-“Con yên tâm đi,từ nay ba sẻ lo cho con…Ba không phải như thằng Cơ đâu…Ba có rất nhiều tiền,con chìu ba…con muốn bao nhiêu có bấy nhiêu…Mai này ba sửa di chúc để lại hết cho con…Nà…”Lảo đứng lên vừa hứa hẹn vừa tuột cái quần xuống,dí cặc ngay miệng nàng…
Liểu há miệng cho lảo đút vào…nắc…Lảo vừa nắc vừa nói liên tu bất tận.
– “Oh…sướng quá… Ba suy tính rồi.Mình cho lảo Quốc ít tiền,không phải để thả thằng Cơ ra mà để giam nó càng lâu càng tốt..Con thấy sao?Con nghe lời ba đi..Nó về đây sẻ làm kỳ đà cản mủi hai cha con mình…Oh sướng quá…” Thái Hoàng Cơ vừa lải nhải vừa rên rỉ khi Liểu liếm bìu dái lảo…tay nàng cầm cặc lảo vừa sục vừa liếm…Nàng không ừ hử gì hết,ra sức phục vụ…lảo nói gì,nàng cũng gật đầu.
-“Ba thích doggy..he he..Chờ ba chút” Lảo chạy đi lấy lọ thuốc Viagra uống 1 viên trợ lực đề phòng chuyện ‘khóc ngoài quan ải’ trong khi Liểu chống hai tai lên mép giường,chỏng mông chờ.
-“Nhanh đi..sao lâu vậy” Liểu hối..Nãy giờ lảo khều móc khiến nàng cũng rất động tinh…
-“He he…Từ từ..Lảo ngồi xuống banh mông nàng ra,bú đít..trong khi chờ đơi công hiệu của Viagra…
-“Ahh..”.Liểu rên rỉ,quíu người ..Đây là lần đầu tiên có người bú lổ đít nàng.Lưởi ba chồng ngoai tới ngoai lui rất điêu luyện khiến bàng thần hồn bay bổng.Rên siết không nhừng.
-“He he..Sướng chứ gì..Còn nhiều cái nửa..Từ từ ba cho con biết.Cho thằng Cơ nằm trong đó mút mùa Lệ Thủy luôn đi..Ba với con…Ba với con…he he..” Hoàng Cơ cười dâm đãng.
-“Ba nói sao thì sao đi..Ảnh là con trai của ba mà..” Liểu thở hổn hển..Lảo bú đít làm nàng phê tới bến.
-He he..được được…
Lảo đứng lên,cầm cặc rà cửa động đút vào,hai tai vịn mông nàng nắc lấy nắc để…mặt lảo đỏ rực vì kích thích tột độ…Liểu phối hợp nhịp nhàng,lảo nhấn tới nàng đây ra sau,sàn mông…Bất thinh lình ,một giòng nước ấm phun xối xả vào trong người nàng…Liểu cãm thấy hụt hẳng,thất vọng,Viagra gì kỳ vậy…Bất thình linh…
‘Bịch’…Thái Hoàng Cơ ngả quỵ xuống nằm sóng soài trên nền nhà,hai mắt trợn trừng,miệng sùi bọt mép,người lảo giựt giựt…
‘Thượng mả phong?’…Đây là ý nghỉ đầu tiên trong đầu Thúy Liểu khi thấy cơ thể lảo giựt giựt…mặt nàng trắng bệch…hoảng hốt,nhảy xuống giường mặc lại quần áo cho mình và cho ba chồng.Tâm cơ lanh lẹn nàng phải hủy hết mọi tan chứng,bằng mọi giá không thể để cho người ta biết ông già chồng bị chứng thượng mả phong.
Để Thái Hoàng cơ nằm đắp mền trên giường.Nhìn quanh phòng,Liểu cãm thấy yên tâm một chút.Bất chợt thấy tủ quần áo bằng gổ mun trong phòng…Liểu động tâm cơ,đây là căn phòng ngủ của Thái Hoàng Cơ,chưa từng có ai vào đây ngoài lảo,có lẻ hôm nay vì quá hứng mà lảo ẩm nàng vào…Liểu bắt đầu lục lọi… nàng tin tưởng sẻ tìm được tiền của lảo dấu đâu đây vì khi nãy lảo nói ‘khi má con còn sống,tiền của ba,khi nào bả muốn thì cứ vô tủ sắt mà lấy’
-Chắc là trong này,Liểu đưa tay kéo cánh cửa tủ nhưng cửa đã bị khóa,nàng nhìn quanh,sáng mắt lên ,đi đến táp đờ nuy (table de nuit) bên cạnh đầu giường,kéo ngăn tủ ra,quả nhiên có chùm chìa khóa bên trong…Không chần chờ,nàng cầm lấy đến mở tủ,thử đến chìa thứ tư mới đúng chìa,cửa tủ mở ra…Bên trong có một tủ sắt cao chừng 1 thước rộng tầm 4 tất, cũng may không phải là khóa số. chìa lớn nhất là chìa khóa của tủ sắt nẩy rồi.
Liểu sửng sờ khi cánh cửa tủ sắt được nàng mở ra…nàng run lên khi thấy đầy ấp tiền đô la Mỷ trước mặt.
Trúng mánh rồi…
***
Buổi họp vừa dứt,chuyện hai phó Chủ tịch huyện Thái Hửu Cơ và Nguyển Thông bị CA bắt giử,Chánh văn Phòng Bân ‘đột quỵ’ đã lan truyền ra ngoài phòng họp với tốc độ chóng mặt.Chỉ trong một giờ sau thì cả Cao Lảnh nói riêng và Đồng Tháp nói chung đều biết. Kết hợp sự kiện ‘bom tấn’ nầy với buổi trực tuyến của Biên tập viên Phương Linh và Tú Nhi trên Youtube.Ai cũng cãm thấy sợ hải nghỉ rằng..thì ra chuyện lình xình Chủ tịch Đức ‘nhám tay’ tiền cứu trợ đồng bào lủ lụt miền Trung là kịch bản do chính hắn bày ra để dụ rắn xuất động rồi một mẻ hốt trọn. Chủ tịch Đức quá cao tay rồi.
Mai văn Trường run sợ, sau buổi họp ngày hôm nay,Đức mời lảo vào văn phòng bàn công tác nầy công tác nọ một hồi .Khi lảo đứng lên kiếu từ,hắn đưa lảo một phong bì lớn,căn dặn về nhà có thì giờ thì đọc.
Cái gì mà về nhà chứ..Nôn nóng hơn bao giờ hết,vừa lên xe,lảo liền mở phong bì ,trong đó là một tập hồ sơ dầy cợm,vừa lật sơ đọc lướt trang đầu tiên,sống lưng lảo lạnh toát…Nếu Chủ tịch Đức thẳng tay,có lẻ bây giờ lảo không khác gì Thái Hửu Cơ và Nguyển Thông rồi.
Văn Trường cảm động, Đức đã cho lảo một cơ hội…Bởi vậy ,chiều nay lần đầu tiên mời Đức Chủ tịch tới nhà dùng cơm dỉ nhiên là phải long trọng mới tỏ được lòng thành.Lảo thầm hú hồn,cũng may tổ tiên phù hộ cho lảo tình cờ thấy được bức hình kia..Nếu không thì thật là khó mà giử lòng kiên định..Nghỉ tới đó,lảo rùng mình và đồng thời cũng rất đắc chí vì hiện nay ở huyện nầy,ai cũng biết Chủ Tịch Đức rất coi trọng Mai văn Trường.Vậy là đủ rồi.
Thu Phong có lẻ là người mừng nhất,mặc dù chị họ đã hé lộ cho biết bức hình kia, nhưng nàng vẩn còn nơm nớp lo âu.Bây giờ thì nàng rất là an tâm .Vì vậy,buổi tiệc khoản đãi tối nay của cả nhà Chủ tịch Trường,cũng như Mai Thanh Phương là em gái ,Thu Phong với tư cách là em họ của phu nhân,có thể nói là người một nhà…Chủ tịch Đức sẻ không câu nệ.
Ngoài ra còn có bà chủ nhà hàng Tuyết Vân,nàng làm cho Mai văn Trường đau đầu vì nằng nặc đến cho bằng được khiến lảo không thể nào từ chối. Lảo cãm nhận được Bí Thư Nga và Chủ tịch Đức rất ăn ý…như vậy em gái của Bí Thư Nga là người phe ta rồi…Chủ tịch Đức cũng sẻ không chấp nhất.
Giờ phút này,phải nói là Khánh rất hả hê…Từ chiều đến giờ,di động reo liên tục nhưng bà không muốn bắt máy…Lúc trước bà mời chào đầu tư vào siêu thị,nói đến khô nước miếng bọn họ khinh thường,bây giờ hối hận à?…Còn khuya í…
Mai Thanh Phương đang rất khẩn trương,tinh hình trong huyện rỏ ràng sắp có hai vị trí Phó Chủ tịch huyện cần được lấp chổ .Anh nàng đã ám chỉ tiếng nói của Đức Chủ tịch rất có trọng lượng trên tỉnh…Dỉ nhiên là Văn Trường sẻ nói tốt cho em gái lảo nhưng nàng cũng phải tích cực vận động mới được,không thể ù lì…Tiền?không được.Nàng cũng đã nghe qua hắn thẳng thừng từ chối 100 ngàn mỷ kim mà Tổng Giám đốc Hồng Ngọc dùng làm quà gặp mặt…Như vậy là không được rồi…Hơn nửa nàng cũng không có nhiều tiền.’Sắc?’ Thanh Phương có chút tự tin về sắc đẹp và thân hình cân đối của mình nhưng không phải nàng hiến dâng là được đâu à,hắn phải chịu mới được chứ…chuyện nầy chắc cũng không được vì nàng lớn hơn hắn hình như là một con giáp…Nghỉ tới nghỉ luiThanh Phương cãm thấy bồn chồn,nàng không muốn mất cơ hội nầy nhưng chưa có kế sách vẹn toàn.
-“Các người đừng bao giờ thấy cậu ta trẻ tuổi mà coi nhẹ nhe…Chủ tịch Đức là người ‘thâm tàng bất lộ’ đó…” Trong khi hai người Thu Phong và Tuyết Vân ngoài phòng khách trò chuyện.Trong phòng sách Văn Trường dặn dò vợ và em gái…Lảo nghỉ tới thủ đoạn dụ rắn xuất động của Đức mà rùn mình.
-“Biết rồi..Nói hoài vậy…ông tưởng tui ngu sao?” Khánh sừng sộ.
-“Bà đó…Ráng mà lo cái chuyện siêu thị đi…Quan trọng lắm đó” Văn Trường quắc mắt giáo huấn vợ.
-“Chuyện nầy còn chờ ông chỉ đạo sao?” Khánh trề môi…Bà dỉ nhiên là rất sốt sắng,thất bại thế nào được.Bây giờ mấy con mụ kia rất cầu cạnh bà..Nhưng phải cho chúng sợ hãi té đái một phen.Để sau nầy còn dám cà chớn nửa hay không.
-“ Anh hai…Thằng Thông và thằng Cơ có khi nào trở lại không?” Thanh Phương thăm dò.Nàng hy vọng hai tên nầy một ra đi không trở lại..Như vậy thì cơ hội sẻ cao hơn nhiều để một trong hai ghế Phó Chủ tịch huyện vào tay nàng.
-“Trở lại?Em nha…Suy nghỉ một chút đi…Chủ tịch Đức là ai? Nói theo kiểu ngày xưa thì chính là ‘Kim Đao phò mả’ đó…Đụng tới Chủ tịch Đức,không tru di cửu tộc là may lắm rồi.còn muốn trở lại làm như trước? Nằm mơ thì được.” Văn Trường bỉu môi…
-“Nà…ông à…vậy ông nói với hắn một tiếng ..gởi gấm con Phương .” Khánh nhắc nhở …Dù sao tình cãm giửa bà và em chồng nầy rất tốt.
-Chuyện nầy cần bà nhắc nhở sao chứ?nhưng mà con Phương…em cũng đừng ù lì mới được…phải lanh lợi chạy chọt một chút mới được.
-Anh hai..em đâu có nhiều tiền chứ…Hơn nửa Chủ tịch Đức chưa chắc lấy tiền..Anh không nghe cái vụ Tổng Giám đốc Hồng Ngọc sao?
-“Phải đó…Ông nghỉ cách đi…” Khánh xen vào.Nhà nếu có thêm một Phó Chủ tịch huyện thì tốt.Khánh cũng biết được việc đều động bổ nhiệm một Phó Chủ tịch huyện không phải là quyền hạn của Chủ tịch huyện nhưng nà lời gởi gấm của hắn lên trên rất có trọng lương như núi Thái sơn.
-“Ậy..Thôi được rồi..em đi ra ngoài nói chuyện với hai người kia đi…Chuyện nầy để anh lo…Anh có chuyện muốn nói với chi dâu em” Trường tức mình…Sao con em mình ngu quá vậy không biết,nó đâu có tệ…đàn ông nào lại không háo sắc..Đúng là đồ ngu mà..Không lẻ bây giờ lảo nói với em gái mình là chịu khó dang rộng hai chân ?nghe không được mà..Bởi vậy ‘đuổi’ Phương ra ngoài,lảo nói không được nhưng bà xả lảo chắc là được mà.Là đàn bà với nhau..dể ăn nói hơn nhiều.
-“Ờ..Vậy em ra ngoài trước..” Phương gật đầu…đi ra ngoài…Thật ra trong dầu cũng âm thầm trù tinh hiến dâng.Chủ tịch Đức trẻ tuổi đẹp trai,nàng đâu có thiệt thòi gì chứ.Hơn nửa cứ nhắm mắt tạm thời coi hắn là ông xả mình thì được rồi.Nhưng hắn phải động lòng mới được chứ.
-“Chuyện gì?Sao thần thần bí bí vậy?” Khánh nhìn chồng nghi hoặc,không phải động cởn trong lúc nầy đó chứ? Bà nhớ lần trước,lảo hùng hổ cho lắm,bà vừa ngậm vào liền bắn… Dám lắm à.
-”Bà nghỉ tới đâu rồi vậy…Có chuyện nầy tui không tiện nói nên muốn nhờ bà..Nà” Lảo kề tai vợ rù rì…
-“Hả?Ông thiệt là..chuyện như vậy mà cũng nói được…Rủi thằng chồng con Phương biết được thì sao” Khánh ‘mắng’ chồng.
-“He he..Bà nghe lời tui đi..bỏ nhỏ với con Phương một tiếng nếu nó muốn ..Cón không muốn thì thôi..Còn thằng chồng nó hả..ậy…nếu nó biết thì có sao chứ?Vì tương lai mà..” Trường trơ trẻn nói…
Ngay lúc nầy,bên ngoài có tiếng Thanh Phương dọng vào.
-Anh hai…Chủ tịch Đức tới..
-“Ờ..Anh và chị em ra liền”…Trường nói vọng ra…lảo quay sang Khánh nói..”Nhớ nha bà xả…quan trọng lắm dó,chỉ cần con Phương có quan hệ với Chủ tịch Đức thì mình với hắn coi như là người một nhà…Trăm lợi mà không có một hại..”
-“Ông thiệt là…Nhưng hắn phải chịu mới được chứ..” Khánh lườm chồng…Chuyện bỉ ổi vậy mà cũng dám nghỉ…Nhưng bà nghỉ..nói cho cùng,cũng rất là có đạo lý…
-Hắc hắc..Bà thiệt khờ.Thời buổi nầy,bọn trẻ rất thích lái máy bay…Con Phương đối với hắn là máy bay xịn đó mà…hắc hắc hắc..Thôi..Mau ra ngoài tiếp khách.
Khánh theo chồng ra ngoài.Trong lòng có chút không phục…Nghỉ bụng :”Nếu em gái ông là máy bay xịn..Tôi không xịn sao?”

Trước đây không sao,bây giờ thì khác .Tây cung và một số ‘phi tần’đã dọn xuống đây rồi,Chủ tịch Đức đi ăn tiệc tối không có họ thì là chuyện lớn a.Bởi vậy lần nầy đi ăn tiệc..Cả một phái đoàn hùng hậu.Toàn là mỷ nử…
Không chỉ một mình Mai văn Trường,Khánh,Thanh Phương,Thu Phong,Tuyết Vân,Mai văn Thọ…Tất cả đều trợn mắt há mồm.Bây giờ Mai văn Trường mới biết mới biết cái gì gọi là ‘Tiền vô cổ nhân,hậu vô lai giả ‘ a..
Trước hết là bà chị em Mỷ Chi,Vịnh Hà và Bích Hà từ chiếc Roll Royce Culiinan cùng chủ Tịch Đức bước xuống,Mỷ Chi cặp tay hắn,vô cùng âu yếm…Theo sau là Thục Linh,Ngọc Như ..Chưa hết còn có bà chủ Tiên và phái đoàn Đà nẳng Liên.Thanh…
Tối nay Chủ tịch Đức vừa đến ăn tiệc vừa giới thiệu các nhà đầu tư…Hắn muốn cho mọi người biết.Trần Đức không phải là người nói suông…Nói được làm được…
-“Ha ha…Chủ tịch Đức..Các vị..hoan nghênh..hoan nghênh…Xin mời..” Mai Văn Trường vồn vả mời mọc.
-“Chủ tịch Trường đây phải không?Hi hi…Chúng tôi nhiều người như vậy,,ông không ngại chứ” Mỷ Chi cặp tay hắn..mĩm cười hỏi…
-“Ậy..sao lại ngại chứ…Chủ tịch Đức..Các vị phu nhân..xin mời..” Văn Trường không hổ thẹn là người từng trải,Cách Mỷ Chi choàng tay và cách các mỷ nử sát bên hắn..Lảo đoán ra ít nhiều là ‘Kim đao phò mả’ không phải chỉ có ‘công chúa’ điện hạ..Thôi thì gọi tất cả là ‘phu nhân’ để tránh đắc tội…Trong dám người nầy chỉ có Thanh Tuyền và Liên là không phải nhưng không tiện đính chánh…
-“Ha ha..Chủ tịch Trường…Đừng khách sáo..Để tôi giới thiệu một chút..Đây là Mỷ Chi,Vịnh Hà,Bích Hà,Phương Anh,Thu Tâm,Ngọc Như,Thục Linh…Còn đây là Bà chủ Liên,và Thanh Tình từ Đà Nẳng vào…Còn đây là Chủ Tịch Trường cùng phu nhân,em của Chủ tịch Trường,Trưởng phòng của huyện .Bà Chủ Tuyết Vân của nhà hàng nổi tiếng ở Cao Lảnh nầy…Còn đây là…” Đến lượt Thu Phong…Đức nhìn Mai Văn Trường.Vì chưa từng gặp qua Thu Phong nên hắn khựng lại…
-“Haha..Đây là Thu Phong…em họ của bà xả tôi…Cũng là Phu nhân của chủ Tịch Thành phố Phú Quốc.” Văn Trường giới thiệu…
-“Chủ tịch Đức…hân hạnh được quen biết cậu và các vị phu nhân” Thu Phong mĩm cười…nàng nhìn ra tất cả mỷ nử ở đây đều có quan hệ không tầm thường với Chủ tịch huyện trẻ tuổi nầy..Nên khôn khéo lấy cãm tình của họ…
-“Hi hi.Mỷ Chi..là chị à…” Tuyết Vân sửng sốt…Nàng và Mỷ Chi cùng song Hà đã gặp qua và trò chuyện rất tương đắc…Lúc đó Mỷ Chi nói ông xả làm viêc dưới nầy…Ông xả Mỷ Chi không ngờ lại là hắn..Hắn là ông xả của ba chị em Mỷ Chi?vậy ai vừa mới sanh con?Phương Linh thì sao?còn nửa,đám mỷ nử nầy?…Tuyết Vân không hiểu gì nửa…
-“Hi hi…Tuyết Vân..Không ngờ gặp cô ở đây…Để mình giới thiệu nha..Đây là ông xả mình..anh à..đây là bà Chủ Tuyết Vân của nhà hàng K.H…” Mỷ Chi giới thiệu…
-“Anh biết mà..Anh gặp bà Chủ Vân mấy lần rồi” Đức gật đầu..Làm như mọi chuyện rất bình thường mặc dù hắn biết bà chủ Tuyết Vân nầy đang vô cùng thắc mắc.
-“Ông xả?”Tuyết Vân quả thật đang đi trong sương mù…Thời buổi nầy Lảnh đạo có nhiều ba bốn bà vợ là chuyện bình thường nhưng tên nầy theo nàng biết hình như có quá nhiều…
-“Ha ha,các vị..Xin mời …”Văn Trường một lần nửa mời mọi người vào nhà…Trong lòng khâm phục..Lảo liếc nhìn vợ mình,có một bà mình còn kham không nổi…Á đù…Có thiệt không vậy? Chủ tịch Đức thiệt kham nổi sao?
***

Tiếp : Ai Là Hung Thủ

Cần thơ.

Sau bửa cơm sinh nhật Dung cãm thấy Giám đốc Sở lạnh nhạt với bà rất nhiều,vì vậy trong bụng có chút lo lo nhưng rồi trấn tỉnh lại.Chuyện thằng Lực làm rất kín đáo,chắc là mình quá lo xa thôi.Hơn nửa con trai mình làm đúng mà.Sau nầy cô ta sẻ biết …Nghỉ vậy nên Dung an tâm một chút…Ngay lúc nầy,có tiếng di động vang lên.Là con trai cưng của bà.”Chắc là có biến chuyển” Nghỉ vậy Dung vội vàng bắt máy…nói nhỏ,chỉ vừa đủ mình nghe.
-A lô…Sao rồi.
-“Má..má..hu hu..má cứu con…” Tiếng Tiến Lực khóc thảm thiết trong điện thoại.
-“Tiến Lực…Nói má nghe.Đã xảy ra chuyện gì..Con đang ở đâu?” Nghe tiến con trai khóc thảm thiết.Dung giật mình,có cãm giác bất an.
-Con…Con bị CA Phường Châu Văn Liêm bắt… hu hu.
-“Hả?..Má..má tới liền”…Dung hoảng hốt,lính quýnh chuẩn bị đi cứu con trai.Dù sao bà cũng là Chánh văn phòng của Sở Tài Chánh…Nhưng Dung bổng giật mình.Thằng Lực chẳng lẻ không nói nó là ai sao?Không có lý nào đâu…Vậy tại sao còn bắt nó?Chân bà đi nhanh về phía văn phòng của anh Bảy Hửu…Nhằm lúc chị tư Trang cũng ở đó..Hai người đang nói chuyện về buổi trực tuyến của Tú Nhi trên Youtube.
-Anh Bảy..Chị Tư cũng ở đây thì hay quá…Thằng Lực tui có chút phiền phức,nó đang bị CA phường Châu Văn Liêm bắt…Không biết xãy ra chuyện gì nửa…Anh Bảy..Anh có quan hệ tốt với CA Thành Phố mà phải hôn..Giúp tui coi…
-“Hả”..Ờ..ờ…”Anh Bảy,Chị Tư lắm lét nhìn nhau….Vừa rồi chị Tư Trang thấy Giám Đốc Sở Gia Kỳ trên Youtube cùng chuyện trò với tứ trụ của Cần Thơ…nên vội vả tới đây để cùng anh Bảy ‘tham khảo’ vấn đề.Tuy cả hai không hề biết Tiến Lực là đầu xỏ của vụ nầy nhưng nghe nói xuất phát từ Cần Thơ…Bây giờ nhìn thấy Dung hớt hơ hớt hải nói con trai bị CA bắt… Cả hai đầu óc rất là lanh lợi liền đem chuổi sự kiện xâu lại với nhau…Có thể lắm chứ…Trong bửa cơm sinh nhật,hai má con Dung đối với bạn trai của Gia Kỳ rất là châm chích…Biết đâu thằng Tiến Lực không biết trời cao đất rộng chơi trò núp lùm đánh lén người ta?
-“Phải đó…Anh Bảy giúp Chị Dung đi…” Đầu óc chị Tư rất là lanh lợi,liền ra miệng bán cái… Ai cũng thấy rỏ Tứ Trụ Cần Thơ rất ưu ái người kia mà…Ngu sao mà dấn thân vào chuyện nầy,không có một lợi mà là trăm hại…
-“Ngồi xuống đi rồi nói..” Anh Bảy thầm mắng con mụ Trang nầy quả thiệt là điêu ngoa xảo quyệt muốn mình chui đầu vào chổ chết à?không có dể đâu…Lảo cù cưa …kêu Dung ngồi .
-“Anh Bảy..Tui …Dung nghẹn ngào… Bà đang ngồi trên đống lửa…Ngồi?làm sao được mà ngồi được chứ.
-“Ây..được được..Để tôi gọi coi sao” Bảy Hửu bấm bụng lấy di động gọi người anh em bà con xa …đại bác bắn không tới.Lảo đang hối hận vì đã nổ có người anh em thân thiết làm trong CA quận Ô môn.Thật ra chỉ là bà con xa lơ xa lắc mà thôi,nhưng vì muốn lấy da hổ làm cờ hù thiên hạ nên Bảy Hửu lâu lâu mời đi nhậu nhẹt một lần mà lần nào lảo cũng móc hầu bao…
-“A lô…Anh Châu hả..ha ha…Là Hửu đây…Ừm không..Có chút chuyện muốn nhờ anh..Ha ha..là như vầy,tôi có người quen tên Tiến Lực đang bị giam ở chổ anh.” Bảy Hửu bấm ‘speaker’ để di động lên bàn,cốt ý cho cả ba nghe rỏ.
-“Hả?Anh quen với thằng đó hả?Á đù…” Giọng nói của người tên Châu bên kia nhỏ lại như sợ có ai nghe lén :”Anh quen với nó ra sao vậy…Đụ má…Thằng nầy ngu hết biết,có nứng cặc sảng thì thiếu gì đỉ bên ngoài, đằng nầy,nó nha muốn hiếp dâm con gái người ta…Anh biết con gái của ai hông?Là con gái của Giám đốc Sở CA Hà Tỉnh đó…Anh tốt nhất là đừng có xen nào nhận bà nhận con…Thôi vậy đi ..”
Nói đến đây,người tên Châu cúp máy một cái cụp…
Dung choáng váng mặt mày…
Bảy Hửu run lên,hối hận vì đã nói là người quen…Thôi chết mẹ rồi…
-“Hà Tỉnh? Giám đốc Kỳ cũng là người Hà Tỉnh..” chị Tư buột miệng nói…Chánh văn phòng Dung thì chưa biết vụ Youtube hôm nay,Bảy Hửu thì biết rành…lảo thất kinh,hồn vía lên mây.
-“Chị Dung…Thằng con chị gây họa lớn rồi…Hôm nay tui với chị Tư thấy trên youtube…” Anh Bảy khẩn trương tóm tắt…
‘Bịch’…Chánh văn phòng Dung vừa nghe vừa kinh hãi…Bà sợ quá…ngả xuống bất tỉnh…
-“Người đâu.người đâu.Mau kêu xe cứu thương…Chánh văn Phòng Dung ngất xỉu rồi..” Chị Tư la bài hãi lên.
Giấy nào có thể gói được lửa.Tứ trụ Cần Thơ không biết thì thôi,nếu đã biết ‘kẻ gieo gió’ mà không cho nó ‘gặt bảo’ thì làm sao ăn nói với ‘bề trên’ chứ… Liền sau đó Lảnh đạo Sở Lao Động TB & Xả Hội nhận được cú gọi than phiền quản giáo cán bộ ‘có vấn đề’…Thế là việc nầy chưa giải quyết,sự nghiệp của Tiến Lực bắt đầu đen như mõm chó.
Cao Lảnh.
Đức Chủ tịch nào biết vì hắn mà gà bay chó chạy ở Cần Thơ…Giờ này hắn đang cùng đám mỷ nử làm thượng khách ở nhà Mai văn Trường.Mọi người ngồi xuống bàn dài,vừa chuyện trò vừa thưởng thức các món ăn nhẹ,đặc sản của Đồng Tháp.Để tổ chức bửa tiệc nầy,Mai văn Trường đã tốn rất nhiều công sức.Đức vừa thưởng thức vừa khen luôn miệng…
-“Đức Chủ tịch thích thì được rồi,cũng là nhờ người em họ nầy của tôi góp ý…như món gỏi cá trích nầy là đặc sản Phú Quốc…đích tay Thu Phong làm đó…” Khánh nhân cơ hội ‘lăng xê’ Thu Phong.
-“Vậy thì cám ơn nhiều…Nà.mình thử đi..” Trước ánh mắt tò mò của người nhà Mai văn Trường,Tuyết Vân….Đức chậm rãi múc từng chút vào chén cho Mỷ Chi.song Hà,Ngọc Như,Thục Linh và dỉ nhiên không thiếu phần Liên,Tiên,Thanh Thanh.Văn Trường và người nhà cũng như Thu Phong,Tuyết Vân không hẹn mà ánh mắt giao nhau…Thanh Thanh thì e thẹn thầm ‘mắng’ hắn làm như mình là gì của hắn vậy’.
-“Chủ Tịch Đức thật là tỉ mỉ…” Thu Phong khen…
-Đành chịu thôi..Không tỉ mỉ…Không làm vậy ..Hi hi…Tối về nằm một mình…
-“Hi hi ha ha” Mọi người bật cười khi hắn pha trò.
-“ Phú Quốc là Thành phố du lịch đang cực kỳ phát triển..Nếu biết đầu tư đúng chổ sẻ mau chóng làm giàu…Phu nhân có thể cho một chút ý kiến?” Đức mĩm cười bắt chuyện.
-“Hi hi…Đừng gọi tôi là phu nhân nầy phu nhân nọ mà…Nếu cậu thích,gọi một tiếng chị thì được rồi.Tôi chỉ biết ngành du lịch ở Phú Quốc rất là hứa hẹn..nhưng nói về làm ăn,thật ra phải học hỏi ở Chủ tịch Đức mới phải.Nghe chị họ nói kế hoạch siêu thị của cậu..Tôi rất là hâm mộ nên muốn kiếm chút tiền…”Thu Phong mĩm cười…
-Ha ha…Vậy được..Nếu chị có hứng thú như vậy thì hoan nghênh…Sau nầy chúng ta cùng nhau kiếm tiền…Hôm nay gặp phu nhân,à không,chị,tôi bổng có hứng thú với Thành phố biển đảo Phú Quốc..Hay là chọn một lúc nào đó,Mỷ Chi…mình ra ngoài đó coi thử xem…
-“Anh quyết định đi” Mỷ Chi nhu mì đáp…
-“Ra Phú Quốc chơi?hay đó..Em và Thục Linh cũng đi” Ngọc Như hưởng ứng.
-“Còn Phương Anh,Thu Tâm nửa…Ậy hay là kéo hết mười mấy người mình..” Thục Linh phấn khích đề nghị..
-“Ừm được được.Tất cả kéo nhau ra ngoài đó,tắm biển,phơi nắng cũng tốt” Đức gật đầu..Có lý ha…Không thể đi với người nầy mà để người kia ở nhà…
-“Mười..mười mấy người?” Mai Văn Thọ nãy giờ ngồi lắng nghe…Hắn bây giờ như con cừu non,không còn hống hách như trước nửa,trong bàn tiệc,ánh mắt không dám láo liên phạm thượng,nghe thấy tiếng cười thì cười hùn,ngây ngô nhìn Chủ tịch Đức mà trông người sang tủi phận hèn,người đàn bà nào ở đây cũng thuộc hàng ‘thượng đẳng của thượng đẳng’..Vậy mà có tới mười mấy người…Hắn nhìn Đức Chủ tịch mà ngưởng mộ….Thiệt là cùng người không cùng mạng mà.
-“Hi hi..Lúc nào cũng hoan nghênh các vị ra tham quan…” Thu Phong mừng rở…nghỉ bụng :’Như vậy thì tốt quá rồi…Hắn mà ra Phú quốc,nàng tận tình tiếp đãi,thiết lập được quan hệ tốt…Coi như là bước đầu dựa dẩm.’
-“Chuyện tốt như vậy..Cậu đừng quên Đà nẳng là được” Liên nhắc khéo…
-Được được…Bây giờ nói chuyện đầu tư một chút ha…Chủ tịch Trường phu nhân..Gom góp vốn tới đâu rồi…
-“Ây da…Em họ tôi Thu Phong thì cậu gọi là chị,tôi thì vẩn còn khách sáo,phu nhân nầy phu nhân nọ…”Khánh kháng nghị..
-Nếu là như vậy..thì ha ha..Chị Khánh… Gom góp vốn tới đâu rồi…
Văn Trường cãm thấy bà xả mình hôm nay hết sức thông minh a…Quan hệ nhà mình với Chủ tịch Đức lại thêm một phần thân thiết,Lảo liếc nhìn Thanh Phương…Aiz…Không biết con nhỏ này có thông suốt chưa…Lúc thường thì lanh lẹ lắm,nhưng khi có cơ hội thì quá khờ.
-“Yên chí đi..mười mấy người cũng được trăm tỷ…” Khánh hảnh diện đáp…đây là những người thuộc ‘phe ta’…Ai cà chớn,bà đã gạt qua một bên hết rồi,trị cái tội dám hổn láo.
-“Anh cần 2000 tỷ.Mười mấy người chung nhau chỉ được trăm tỷ..Vậy tới khi nào..hay là em góp 1900 tỷ nha…Cho lẹ một chút” Đại phú bà Mỷ Chi góp ý…Nàng thấy hắn cực khổ chạy vốn nên đau lòng,dù sao đầu tư mở siêu thị là cách làm ra tiền nên đề nghị góp 1900 tỷ cho hắn…
-“Khụ..khụ khụ…”Văn Trường bị sặc nước ho sù sụ…. nghe bà xả nói chắc chắn gom được 100 tỷ.Đây là thành tích không tệ.Lảo đắc ý cầm ly bia nốc một hơi thì nghe Mỷ Chi nói khiến đang ngồi vửng vàng nhưng suýt té khỏi ghế.Bỏ ra 1900 tỷ đầu tư mà giọng nói nhẹ nhàng như là 1900 đồng vậy..Má ơi..Là người gì đây…
Tuyết Vân sửng sốt…Gia tài nàng gom hết được 10 tỷ, sợ đầu tư bị thua lổ thì chỉ còn có nước nhảy sông tự vận.Bởi vậy rất đắn đo cân nhắc đủ điều…Bà xả nầy của hắn nói một câu nhẹ nhàng thôi là sẳn sàng bỏ vốn 1900 tỷ?
Khánh đang đắc ý với chiến công hiển hách của mình,nghe Mỷ Chi nói,bà hết hồn,nụ cười đắc ý trở nên gượng gạo..Nếu là ai khác thì Khánh sẻ ăn thua đủ vì cho là nổ…Nhưng đây là phu nhân của chủ tịch Đức…Chắc chắn là không ‘NỔ’ cho vui..Hơn nửa vừa rồi bà thấy người nầy cùng Chủ tịch Đức đi chiếc xe Roll Royce Cullinan tới…Thằng Thọ nói chiếc nầy 80 tỷ a…
Liên tưởng một mình góp vốn 100 tỷ là oai lắm rồi,cho dù có ai vượt trội thì cũng là gấp hai hoặc gấp ba…Cái nầy gấp 19 lần…Và khi nói ra con số 1900 tỷ ,nét mặt không đổi sắc…Khiến nàng trợn mắt há mồm,sinh lòng kính nể…Thời đại bây giờ là nói thực lực…Thực lực tài chánh của người nầy thiệt là khủng bố.
Thu Phong đang muốn góp vốn 10 tỷ để xây dựng quan hệ…10 Tỷ cũng là hảnh diện lắm rồi.Nghe Mỷ Chi nói 1900 tỷ…Nàng tưởng mình nghe lầm…nhưng không phải…Thì ra bà xả của hắn là một Siêu Đại phú bà…
Mai Thanh Phương bây giờ mới hiểu tại sao Chủ tịch Đức không coi 100 ngàn đô của Tổng giám đốc Hồng Ngọc ra gì…Bà xả của hắn sắc có tài có…Hơn nửa bên cạnh hắn hình như không phải chỉ có một người mà người nào người nấy nhìn cũng bá cháy…Ý niệm dùng sắc câu dẩn hắn tắt ngúm.
-“Ậy..Đây là anh muốn người Đồng Tháp đóng góp phần lớn cho Đồng Tháp mà…Như vậy mới có ý nghỉa” Đức cầm tay Mỷ Chi vổ vổ,vô cùng âu yếm,gắp thức ăn bỏ vào chén nàng…
-“Hi hi…ý em muốn nói là sau khi tổng kết…thiếu bao nhiêu thì em góp vào …hay là thay vì mượn ngân hàng…em cho mượn,lải xuất thấp hơn.” Mỷ Chi thấy có lẻ mình lở lời khiến bị hiểu lầm khoe khoang nên giải thích.
-“Ý kiến quá hay…Mỷ Chi..hay là em mở ngân hàng…” Tâm cơ Đức chợt động,Mỷ Chi nhiều tiền như vậy..Tốt nhất là làm Đại gia ngân hàng…
-“Mở ngân hàng?” Mỷ Chi và song Hà sửng sốt.ba chị em chưa bao giờ nghỉ tới nhưng ý kiến nầy quá ruyệt vời…Có thể suy nghỉ.
Ngoài Thục Linh và Ngọc Như,những người khác trong bàn tiệc đã kinh hãi khi Mỷ Chi nói 1900 Tỷ như là 1900 đồng,bây giờ càng kinh hãi hơn.Người mở miệng bàn chuyện mở ngân hàng là người mà ở đây chưa có ai nghỉ tới có một ngày cùng ngồi chung một bàn như chiều nay.Mai Văn Trường biết sau lưng Chủ tịch Đức là cả một thế lực vô cùng khủng bố nhưng không ngờ tài lực cũng khủng bố không kém…Được đi theo làm chân chạy cho hắn thì bảo đãm tương lai sẻ vô cùng sáng sủa.
-“Ha ha…uống thêm nha..Còn nhiều món chưa đem lên..Mai Văn Trường đứng lên rót rượu…lảo liếc mắt nhìn vợ.
-“Phải phải…Còn nhiều món chưa đem lên..Úi chao…Chiếc nhẩn hột xoàn nầy quá đẹp” Khánh cầm tay Mỷ Chi hâm mộ.
-“Ây da…Có phải là hột xoàn nước ‘D’ không?” Đến lượt Thu Phong trầm trồ,tỏ ra hiểu biết.
-“Hi hi..Hai chị cũng nhìn ra à…Đúng là nước ‘D’ …” Mỷ Chi thích ý khi có người biết hàng.Cãm tình đối với Khánh và Thu Phong tăng lên mấy phần.Đàn bà ai mà không mê hột xoàn chứ,trang sức hột xoàn làm cho người đeo vừa quí phái vừa cao sang.Khánh ,Phong thầm mừng..Vậy là có tiếng nói chung rồi,mai nầy có lý do đến thăm phu nhân của Chủ tịch Đức học hỏi thêm về kim cương…
Nghe nói đến hột xoàn..Cả đám đàn bà liền quây quần bàn tán..bình phẩm…Không khí vô cùng náo nhiệt.Đám phụ nử càng chuyện trò thì càng thân thiết…Mai Văn Trường mừng thầm…Tội nghiệp Mai văn Thọ,gả ngồi một mình cười ngây ngô chờ được sai vặt.
-“Chủ tịch Trường…Trưởng phòng Phương ở vị trí nầy bao lâu rồi?” Để mặc đám phụ nử xí xô xí xào về hột nầy hột nọ..Đức không nóng không lạnh,cầm ly bia hớp một ngụm dài..hỏi.
-“Hả..Ây da..Trí nhớ lúc nầy kém cỏi..không nhớ rỏ..Phương à..” Mai Văn Trường hướng về em gái ra hiệu…Chủ tịch Đức muốn hỏi chuyện…
Thanh Phương tuy đang trầm trồ chiếc nhẩn kim cương trên tay của Mỷ Chi nhưng thỉnh thoảng liếc trộm về nơi anh hai và Chủ Tịch Đức chờ dịp tiếp cận.Từ lúc hắn đến nhậm chức đến bây giờ,nàng và hắn chưa có dịp nói chuyện quá 10 câu,Hôm nay là dịp tốt…Vì vậy luôn canh me,cho nên Văn Trường vừa gọi,nàng liền nhanh chân bước tới.
-“Chuyện gì anh hai?” Miệng hỏi anh mình, mắt nhìn Đức Chủ tịch gật đầu cười chào lảnh đạo.Thái độ rất nghiêm trang,hiền lương thục đức…Đức Chủ tịch trẻ tuổi đẹp trai,có sức thu hút,nhìn chung quanh hắn là đủ biết rồi.Cho nên nàng phải giử giử thái độ rất quy củ.Nàng thừa sức hiểu phía sau lưng có nhiều cặp mắt âm thầm quan sát mình.
-“Chủ tịch Đức có chuyện hỏi… em làm Trưởng phòng được bao lâu rồi” Văn Trường nghiêm túc nói…Ánh mắt nhìn em gái.. muốn Thanh Phương hiểu ý lảnh đạo mà cẩn thận đối đáp.
-“Dạ ..Cũng gần ba năm rồi…” Trong quan trường,đột nhiên lảnh đạo hỏi mình ở vị trí này bao lâu rồi thì 90 % có nghỉa là muốn đề bạt.Trong lòng kích động…nhưng mặt ngoài có giử bình tỉnh..Thanh Phương lí nhí trong miệng ,đủ để hắn nghe.
-“Vậy à…Tốt…Tôi sẻ kiến nghị chị vào vị trí Phó Chủ tịch huyện…Chị nghỉ sao? Ha ha…Đây chỉ là ý của tôi thôi,nếu chị cãm thấy có khả năng đãm nhiệm trọng trách nầy thì tôi sẻ kiến nghị lên trên,nhưng kết quả ra sao thì thật là khó nói…” Đức mĩm cười…
-“Tôi nhất quyết tuân theo sự sắp xếp của lảnh đạo”…Bổng nhiên một miếng bánh ngọt rơi trúng đầu…Thanh Phương hạnh phúc ngất trời..Cố kiềm cơn cãm xúc,trả lời rất bài bản…
Đức mĩm cười…Nguyển Thông và Mai Văn Trường đều là cáo già,nhưng hắn thích cá tinh của Mai Văn Trường hơn vì vậy Không phải vô tình mà hắn cố ý cho Văn Trường thấy bức hình,hắn làm vậy là để lảo an tâm quy thuận phục vụ dưới trướng.Và một khi lảo thật tâm quy thuận thì dần dần đưa người của lảo lên chiếm những vị trí mấu chốt là chuyện nhất định phải làm,có như vậy,huyện Lấp Vò nầy,không bao lâu nửa,lời nói của hắn sẻ là nhất ngôn cửu đỉnh.Chỉ thị của hắn,lảo sẻ nghe răm rắp…Trên tỉnh có Thái Vân Cơ,La Định Quốc,Trưởng ban Hằng,Thành Phố có Thái Diệp…Cho dù sau nầy khi hắn rời khỏi Đồng Tháp,cũng sẻ không có gì thay đổi.Bây giờ Cần thơ coi như đã vửng rồi,Hậu Giang đang hình thành,Đồng Tháp cũng tiến triển rất tốt…Đức liếc nhìn Thu Phong,đây là cánh cửa để tiến vào Kiên Giang…
Mai Văn Trường mừng khôn xiết.Theo tình hình ,chỉ cần bám vào Chủ tịch Đức thì sau nầy Nhà họ Mai có thể sánh ngang với nhà họ Thái rồi…Còn hơn nửa à…Ây da..Hình như Chủ tịch Đức rất có thiện cảm với Thanh Phương…Đúng là như vậy mà…Nếu không sao tự dưng muốn con Phương thăng chức chứ?Coi bộ phải đốc thúc bà xả mình nói với nó mới được…Chủ tịch Đức trẻ tuổi đẹp trai đầy quyền lực và tài lực,thằng chồng của nó làm sao có thể so sánh chứ.Nước chảy xuống,người phải biết nhìn lên …
Lảo ngồi nghỉ ngợi lung tung,trong lòng vô cùng kích động nhưng ngoài mặt rất bình thản
-“Chẳng lẻ hắn thích mình?nếu không sao lại tốt với mình như vậy?” Thanh Phương cũng đang có trong đầu câu hỏi này.Thời buổi bây giờ..Cái giá để ’Chạy’ được chức Phó Chủ tịch huyện không dưới 10 tỷ…đâu có lý nào ‘free’ chứ…Chắc là như vậy rồi…Phương âm thầm kiêu hảnh…Nhưng ngoài mặt rất quy củ…nàng quyết không thể để sơ hở..Có nhiều cặp mắt đang nhìn…Nhất là đám phụ nử của hắn,không thể để cho hắn có phiền toái được.
Mỷ Chi,Bích Hà,Vịnh Hà cũng như Ngọc Như và Thục Linh biết hắn hảo ngọt,phong lưu ,hào hoa đa tình.Có cản cũng không được,thôi kệ đi thêm một người hay bớt một người…Có sao chứ.Miển là hắn tốt với mình là được rồi.Nhưng Thanh Thanh,Thu Phong và Tuyết Vân thì theo dỏi nhất cử nhất động của Thanh Phương từ khóe mắt.
Từ lúc vào tới Cần Thơ,chưa từng có được giờ phút riêng tư với hắn nên Thanh Thanh rất là bức xúc,.Cho nên bất cứ ai được cho là mỷ nử hay mỷ phụ tiếp cận hắn,Thanh Thanh đặc biệt chú ý nàng không muốn để ai khác vượt qua mặt mình.
Thu Phong thấy hắn có nhiều phụ nử ,điều nầy chứng tỏ hắn thuộc loại dâm dê. Nếu là như vậy ,nàng tự tin mình có thể đích thân ‘ra trận’.Trong đầu óc Thu Phong là nếu có thể thì vì sự nghiệp của chồng,hy sinh bản thân một chút cũng đáng.Vì vậy tuy đang rôm rả nói chuyện với Mỷ Chi về hột xoàn nhưng vẩn kín đáo quan sát.
Sau một lần dang vở,Bây giờ Tuyết Vân là người rất thực tế,nàng nghỉ mình vẩn còn trẻ,không thể cứ như vậy mà ở tới già nhưng nàng sợ nếu quơ nhằm một tên bá vơ nào đó thì gia tài mà nàng cắc ca cắc cũm dành dụm được bấy lâu nay coi như tiêu tùng con mẹ nó rồi.Bởi vậy khi thấy hắn là người có thể dựa vào nên bắt đầu có suy nghỉ…không cần hắn là của riêng mình,chỉ cần hắn là người đàn ông mình có thể nương tựa cả đời là được rồi.Vì vậy cũng có toan tính riêng.
-“Em muốn ra Phú Quốc chơi cho biết” …Đám phụ nử ‘chán’ nói về hột xoàn rồi,muốn bàn chuyện khác..Ngọc Như chợt nhớ đến Phú Quốc.
-“Hi hi..Đừng nóng lòng.. Phải có chị Cả đi nửa chứ…”Mỷ Chi cười.
-“Khi nào Chủ tịch Đức cùng gia đình ra ngoài đó…Hi hi..Vợ chồng tôi sẻ tận tinh khoản đãi …Nà ngoài đó có…” Thu Phong cả mừng,vôi vàng hứa hẹn.Vẻ ra một chương trinh hấp dẩn và sống động…Trong lòng nàng kích động khi nghe Mỷ Chi nói ’Chị Cả’ …Người ngồi trước mặt là đại đại phú bà,như vậy ‘Chị cả’ chắc chắn là ‘Công chúa điện hạ’ sẻ vô cùng khủng bố.Thông qua ‘phò mả gia’ mà tiếp xúc được với ‘công chúa điện hạ’ là chuyện nằm mơ cũng chưa dám nghỉ tới.Bây giờ thấy có thể rồi cho nên làm sao không phấn chấn cho được chứ.
-Ha ha..Nhất định rồi… cám ơn trước nha…
-“Đừng khách sáo mà..” Thu Phong vui sướng đáp…Mối quan hệ nầy không phải muốn là được đâu à…
-“Í..Có cây đàn kìa…của ai vậy” Nhìn thấy có cây đàn Guitar acoustic Bích Hà kêu lên mừng rở vì lâu rồi hắn bận rộn nên chưa đàn hát.Sẳn dịp hôm nay náo nhiệt,nàng muốn hắn hát vài bài.
-“Là của thằng Thọ…Nó đàn hát giỏi lắm…Thọ à..hát vài bài cho các chị nghe đi..” Khánh hảnh diện khoe tài con trai.
-“Ừ phải đó…” Văn Trường hưởng ứng …đây là dịp cho Thọ biểu hiện chút tài năng.
-“Còn chờ gì nửa…Cho tràng pháo tay đi” Đức hưởng ứng..vổ tay đầu tiên,mọi người vổ tay theo.
-“Vậy được…xin giúp vui vài bài…” Thọ mừng rở,vậy là có dịp biểu diển rồi,hắn cầm cây guitar dạo nhạc,vừa đàn vừa hát bài ‘Mưa rừng’ theo thể điệu Bolero… Giọng Thọ nghe cũng rất là truyền cãm,chơi đàn không tệ,không thua Tuấn Hào và Tuấn Kiệt…Bởi vậy khi vừa hát xong,Tuyết Vân,Thanh Thanh,Thu Phong,Liên ra sức vổ tay miệng khen nức nở, trầm trồ ngưởng mộ khiến Thọ có cãm giác lâng lâng…Thọ thầm đắc ý .ít ra cũng có dịp ra oai trước mặt Chủ tịch Đức một lần…
Song Hà,Thục Linh,Ngọc Như vổ tay lác đác..Mỷ Chi mĩm cười…Mấy cô em nầy thiệt là không nể mặt ai hết mà…chỉ biết có ông xả của mình thôi.
-“Tới phiên anh rồi…” Bích Hà vẩn không quên…
-Hả…Thôi đi…
-“Cái gì thôi chứ..Lâu lắm mới có dịp…” Vịnh Hà cầm tay hắn lắc lắc.
-“Đúng đó..Lâu lắm rồi..” Thục Linh,Ngọc Như phụ họa…
-“Đức Chủ Tịch…” Thọ đưa cây đàn qua…Hắn cũng hiếu kỳ muốn biết tài nghệ của Chủ tịch Đức như thế nào mà các mỷ nử khẩn thiết như vậy…
-“Cám ơn” Thấy không thể từ chối,hơn nửa tâm tinh vui vẻ nên cũng cãm thấy hứng thú.Đức tiếp lấy cây đàn…dạo nhạc rồi cất tiếng hát bài ‘Hoa Vàng mấy độ’…
Em đến nơi nầy..
hoa vàng một đóa
một thoáng hương bay
bên trời phố hạ…
Đám phụ nử của hắn thì không nói…Đối với Tuyết Vân,Thanh Thanh,Thu Phong,Liên và hai vợ chồng Văn Trường ,đây là lần đầu…Ai cũng hai mắt trợn tròn xoe….Không ngờ Chủ tịch Đức còn có cái bản lảnh nầy…
Nhìn nét mặt và cặp mắt say mê của các mỷ nử… Thọ thầm mới thở dài,thầm rủa ông trời..Đéo mẹ sao ông sinh ra tên ‘quái thai’ nầy…Có để bọn đàn ông khác sống nửa hay không…
‘Bốp..bốp…bốp..’ Mọi người vổ tay nồng nhiệt…
-“Wow…Thiệt là không ngờ nha…”Tuyết Vân buộc miệng tán thưởng.
-“Anh đàn hay hát cũng xuất sắc..” Thanh Thanh cũng khen…
-“Từ lúc quen cậu tới giờ mới biết cậu thiệt đa tài ha..” Liên cũng góp phần tán thưởng…
-“Tôi cũng vậy…Giờ mới biết đó “ Tiên cũng không kém phần ngạc nhiên về một tài năng khác của lảo đại.
-Ha ha..Cám ơn nhiều..Các vị làm tôi kêu ngạo rồi…
-“Làm phách đi” Mỷ Chi ‘mắng’..Cũng như Ngọc Như,Thục Linh và song Hà…Các nàng đều hảnh diện vì hắn…
-“Ha ha..hi hi” Mọi người bật cười vui vẻ.
Ngay lúc nầy,di động reo lên…
-“Là Mai Thảo gọi tới…” Tay bắt máy,Đức nháy mắt với Mỷ Chi…Cười bắt máy.
-“A lô..” Không biết Mai Thảo nói gì…Nụ cười trên mặt tắt…Nét mặt Đức ngưng trọng…nói :”Anh tới ngay…” rồi cúp máy.
-“Có chuyện gì vậy?” Mỷ Chi thấy nét mặt hắn đột nhiên nghiêm trọng,nàng thắc mắc hỏi.
-“Chủ Tịch Trường..Thái Hoàng Cơ và vợ của Thái Hửu Cơ..chết rồi..” Đức nhìn Văn Trường chậm rãi nói.
-“Hả?” Vợ chồng Văn Trường,Mai Thanh Phương và Thu Phong sửng sốt…Thái Hoàng Cơ là Phó Chủ Tịch Tỉnh đã về hưu,Thái Kiêm Cơ vừa chết,bây giờ tới lảo và vợ của Thái Hửu Cơ cũng chết luôn…Chuyện gì đây?
-Anh đưa các em về nhà…Anh có việc cần làm..Chủ tịch Trường..Các vị..Hôm khác gặp lại…
-“Được..được…Chuyện làm quan trọng hơn…” Văn Trường gật đầu…Trong lòng chấn kinh vì án mạng liên quan tới hai mạng người.

-“Em đi theo anh”.Mỷ Chi không muốn hắn đi một mình…
-No..Em có mang…vô nhà ngủ sớm đi cưng..
-“Em và Ngọc Như đi theo anh…”…Mỷ Chi và song Hà có mang,tuy bụng chưa lớn nhưng không thể thức khuya.. Thục Linh cũng không muốn hắn đi một mình.
-“Ậy..không cần..Anh có Mai Thảo và Xuân Mai mà…Các em vào nhà ngủ trước đi” Hắn hôn mổi người rồi lái xe đến gặp Mai Thảo và Xuân Mai tại trụ sở của CA thành phố Cao Lảnh..Tuy đã khuya nhưng vừa xảy ra vụ án lớn nên đèn đuốc trong văn phòng Mai Thảo vẩn còn sáng choang.

Cùng lúc nầy,Trưởng ban Đồng đang ngồi suy nghỉ chọn ai để thay thế Hồng Ngọc điều hành công ty ‘mới’.Không phải lảo không muốn cứu nàng nhưng lảo sợ một ngày nào.nhiều vụ khác sẻ bể ra cho nên cứu lần nầy không cứu được lần khác. Nhất định phải dứt khoát Không thể nhân từ như đàn bà được.
‘Cộc..cộc’….
-Ông chủ…Cô Thu Lan đã tới…
-“Dẩn cô ấy vào đây…” Nghe chị người làm nói,lảo nói vọng ra…Vài phút sau có tiếng cửa mở,một phụ nử khá đẹp bước vào,lể phép chào.Người nầy không ai khác chính là người làm ở quầy lể tân của công ty Hồng Ngọc .Cũng là đứa cháu họ xa của Nguyển văn Đồng
-Bác Hai…
-“Ừm..Ngồi đi…Chuyện ra sao rồi…” Đồng gật đầu…Tuy gọi Trưởng Ban Đồng là ‘Bác’ ,Bác hai kêu ngồi nhưng Thu Lan cũng hiểu thế nào là qui củ giửa thuộc hạ và lảnh đạo…Một công nhân viên chức nhỏ nhoi như nàng không thể nào ngồi ngang với lảnh đạo mà báo cáo được vì vậy nàng vẩn đứng.
-“Dạ..Bác Hai…Cách đây hai ngày có hai người phụ nử của Công ty Đức Lập Cần Thơ tới…Làm việc với Tổng Giám đốc suốt cả ngày trong văn phòng…” Thu Lan từ tốn báo cáo những gì tai nghe mắt thấy…Đồng nghe rất chăm chú,thỉnh thoảng nhíu mài…Lảo cười lạnh…Thầm nghỉ :” Công ty Đức Lập là của hắn. Trước là đẩy Công ty Hồng Ngọc xuống nước rồi thừa nước đục thả câu sai người tới,ý đồ quá rỏ ràng muốn thâu mua với giá rẻ… Xem ra con đỉ Hồng Ngọc kia bắt đầu phản rồi…nếu không sao không nói với mình…” Ậy..khoan đã..thằng đó thật sự muốn thâu tóm công ty Hồng Ngọc hay là nó biết tẩy của mình?” Nghỉ tới đây,Đồng thấy lo lo…Trong lúc nầy bằng mọi giá.Công ty Hồng Ngọc không thể rời tay được…
-Làm tốt lắm…Cứ để ý nhiều hơn…ừm..mọi động tịnh của Lam Điền và Vệ Lan cũng nên để ý nhiều một chút..hiểu chưa?
-“Bác Hai cứ yên tâm..Cháu hiểu rồi…” Thu Lan lể phép thưa…
-“Ừm…Con làm việc…Bác yên tâm…Phó Chủ tịch huyện Tam Nông về hưu..Nói với thằng Hoành là bác đã kiến nghị với Tỉnh để nó đãm nhiệm Phó Chủ tịch huyện Tam Nông…Tháng tới là có kết quả…Chắc không có vấn đề gì đâu.” Đồng cầm ly trà hớp một ngụm…bổng nhăn mặt…bàn tay trái dò dò trán..nhăn mặt.
-Aiz…Không biết sao nửa..Lúc nầy thường hay nhức đầu…
Thu Lan cười thầm…Nàng biết Bác Hai muốn chi rồi…lần trước cũng vậy mà…Nàng bước tới..
-Để cháu xoa cho bác…
-“Ờ ờ..được ..được…Cơ thể người đàn bà trẻ làm lảo nứng cặc…Hơn nửa Lan cũng thuộc loại đàn bà biết thời vụ…Lần trước đã cho lảo chơi…
Lan đứng đối diện ,hai tay nàng xoa bóp nhẹ nhàng hai bên màng tang lảo …Cặp vú trước mặt mời gọi..Đồng đưa tay lòn vào áo nàng.Se đầu ti…rồi bóp bạo…
-“ưm…” Lan rên rỉ…Cho dù không sướng .nàng cũng cố tạo ra vẻ đê mê…Nàng biết lảo thích như vậy…
Đồng chịu hết nổi..Lảo nứng lắm rồi…Nắm đầu nàng nhẹ nhấn xuống…Lan hiểu ý..vén tóc cúi đầu,cầm cặc lảo ngậm vào…Đồng nhích mông nắc nhè nhẹ rồi nhanh dần,tay lảo tìm vú nàng..bóp thô bạo…
-“Nuốt nha …”Được chừng vài phút.. Đồng sắp bắn rồi,Lảo thích bắn vào miệng và muốn nàng nuốt..Có như vậy mới sướng
-“Ưmm.” Cặc lảo đang trong miệng…Lan ậm ừ trong cổ họng..gật nhẹ đầu…Ra thêm chút sức…Nàng biết lảo sắp bắn rồi…
-“Ahhhhh” Đồng bắn xối xả…Lan quả nhiên là cao thủ..nuốt hết rồi dùng lưởi liếm sạch…
-“Yên chí đi..Khi mọi chuyện xong xuôi…Bác sẻ không bạc đãi con …” Đồng kéo phẹc mơ tuya quần lên ..hứa hẹn…
-“Dạ..Vậy bây giờ con về” Được hứa hẹn,Thu Lan mừng rở…Chồng nàng tháng tới sẻ là Phó Chủ Tịch huyện..Coi như không uổng công sức bấy lâu nay..
-“Ừm..”…Đồng lim dim mắt..suy nghỉ …Thu Lan lẹ lẹ bước ra ngoài để báo tin mừng cho chồng…Bên ngoài,Hoành đang chờ trong xe.Bất thình linh một bàn tay nắm nàng lại..
-Đi đâu gấp vậy..anh chờ em lâu rồi…
-“Ông xả em đang chờ bên ngoài…Chờ em chi vậy?” Biết Phát muốn gì rồi…Khẻ liếc nhìn phía sau,biết chắc là Trưởng ban Đồng đang thiu thiu ngủ…Thu Lan ởm ờ hỏi…Âm thầm hảnh diện vì cả hai cha con đều hứng thú với cơ thể nàng…Cả hai đúng là cá mè một lứa mà…
-“Hắc hắc hắc Để thằng Hoành chờ một chút có sao chứ…Vô đây với anh..” Phát kéo nàng về phòng hắn…
-Hôm nay lẹ chú nha…để anh Hoành chờ lâu..Em sợ ảnh nghi ngờ..hỏi nầy hỏi nọ…
-“Ậy được rồi..Cái đó còn tùy em..nà,bú anh đi…” Phát kéo phẹc mơ tuya quần xuống,chỉa cặc ngay miệng nàng..Một lần nửa Lan vén tóc há miệng để Phát đút cặc vào…Cách đây 10 phút là thằng cha..Bây giờ tới thằng con…Hai cha con đều thích chơi miệng nàng…Ậy..Có sao chứ…Miển sao nhờ vậy mà tương lai huy hoàng là được rồi…Chỉ cần Hoành làm Phó Chủ tịch huyện được vài năm..Có đủ tiền di dân qua Úc là được rồi.
-“Quả nhiên là nó”…Nhìn một bóng người nhỏ nhắn đi ra lên xe…Chiếc xe nổ máy chạy đi…Cách đó không xa,trong bóng tối.Vệ Lan mĩm cười…Nổ máy cho xe chạy…
Trong văn phòng của Mai Thảo,Đức đang chăm chú nghiên cứu nhiều bức hình chụp về hiện trường vụ án…Đây là việc của CA,nhưng hắn hiếu kỳ…Muốn tìm hiểu…Bên cạnh là Xuân Mai và Trung úy Đan Thùy..Gần đây Mai Thảo đặc biệt chú ý đến nử Trung úy nầy nên có ý bồi dưởng làm thân tín của mình…Đan Thùy gặp được lảnh đạo thưởng thức ,dỉ nhiên là xả thân làm việc để đề ơn tri ngộ.Cả hai vì vậy vô cùng khắn khít như chị em.
-“Cái nầy là gì vậy?” Thấy trong một bức ảnh chụp….Không có gì hết ngoài vài giọt nước trắng đục trên nền nhà…”Hắn hỏi Đan Thùy…Vì nàng là người chụp những bức hình nầy cùng lúc với nhân viên điều tra…
-“Cái nầy..Cái nầy..” Đan Thùy thầm oán giận…Tên mắc dịch nầy,hỏi cái khác không hỏi..Ngay tấm ảnh nầy mà chú ý rồi đặt câu hỏi.Nàng nhìn Mai Thảo ‘cầu cứu’…Tuy là Trung Úy nhưng có những trường hợp nàng khó mà nói ra lời..Đây là tinh dịch của đàn ông…Cụ thể hơn..Đây là tinh dịch của Thái Hoàng Cơ,còn tại sao có vết tinh dịch trên sàn nhà nàng có thể giải thích nhưng thật là hổ thẹn khi giải thích chuyện nầy với một người đàn ông.
-“Hi hi..những vết này rất có thể là tinh dịch của Thái Hoàng Cơ…Phải chờ bên Pháp y xác nhận” Mai Thảo liếc hắn..giải thích…
-“Hiểu rồi…Là Thượng mả phong…” Đức bừng tỉnh…Thái Hoàng Cơ vừa bị tội tấn công tình dục vợ trước của Thái Kiêm Cơ…vừa tạm thả ra…Theo tinh hình rỏ ràng là…trước khi chết đã lên giường với vợ của Thái Hửu Cơ…Wow..Cái lảo già này…Hắn nhớ lại ông ngoại lúc chơi Nhàn.cũng đã từng bị trong tình trạng tương tự…
-“Suỵt”…Xuân Mai lườm…Từ ‘Thượng mả phong’ không phải lúc nào muốn nói là nói đâu à…
-“Cái gì chớ…Là sự thật đó mà..Hi hi..Cái lảo già nầy tò tí với con dâu,đương lúc phê quá thì bị..ouf..Hi hi…”Bị Xuân Mai ngắt một cái mạnh…Bây giờ hắn mới nhớ là trước mặt còn có Đan Thùy…nên cười trừ…Đan Thùy mặt đỏ như gấc chín..Cúi đầu thiếu điều mủi chạm ngực.
-“Anh nhìn ra điều gì chưa?” Mai Thảo muốn khảo sát trình độ nhận xét của hắn..
-“Đồ đạt trong phòng không hổn loạn,chứng tỏ hiện trường không có vết tích giằng co…Vợ Thái Hửu Cơ bị một vết đâm ngay tim mà chết,Thái Hoàng Cơ bị ngộp thở chết…Hung thủ là người quen biết với hai nạn nhân…Không chừng rất thân mới có thể vô phòng của Thái Hoàng Cơ…Không..Không phải thân với lảo mà là thân với Thúy Liểu…Tại vì lúc đó,Thái Hoàng Cơ đã nằm liệt trên giường..quần áo chỉnh tề..
-“Còn gì nửa?” Ánh mắt Mai Thảo và Xuân Mai có ý khen ngợi…Không ngờ trình độ nhận xét của hắn rất chuẩn…Đan Thùy khâm phục..Nàng biết được là do Mai Thảo chỉ điểm…Chủ Tịch Đức thật là thông minh a…Vậy mà cũng nhìn ra…Thật là có đầu óc trinh thám…
-“Chờ suy nghỉ chút…”Hắn nhìn bức hình két sắt trống rổng…
-“Nà..Dựa trên các bức hình chụp tại hiện trường…Kịch bản là như vầy…Chỉ là giả thuyết thôi nha..Ừm…Thái Hoàng Cơ và con dâu ‘ấy’ nhau…Hi hi..Vì kích thích quá độ,lảo bị Thượng mả phong…Thúy Liểu vì không muốn bể chuyện cha chồng con dâu…Cho nên bận lại quần áo cho lảo để người khác không biết,tưởng lảo trúng gió…Sau đó nàng ta muốn muốn chôm đồ trong tủ sắt…Trong tủ sắt dỉ nhiên là tiền rồi…Chắc là không ít đâu…Dỉ nhiên là muốn lấy hết rồi..Nhưng kẹt cái là Thái Hoàng Cơ…nếu lảo còn sống thì không ổn,Thúy Liểu không có gan nhưng người mà nàng ta gọi tất nhiên là có cái gan nầy…ai ngờ tên nầy “ Nói tới đây hắn đưa bàn tay lên cổ quẹt ngang…Ý nói là giết luôn Thúy Liểu để độc chiếm..
-“Anh phân tích có lý lắm..Vậy..ai là hung thủ?” Xuân Mai gặn hỏi..Nàng và Mai Thảo,cũng như ‘nai tơ’ Đan Thùy rất thích thú với phân tích của hắn…
-“Xệ..Làm sao anh biết được.Phải suy nghỉ chứ…Bây giờ anh về..” Đức nhìn đồng hồ… Tuyết ,Yến chắc là đang chờ … Chuyện ai là hung thủ gạt qua một bên…
Tiếng di động vang lên…Là Tú Nhi gọi đến…
-A lô cưng..Thank you so much…I love you …
-“…Không phải một mình em..Gia Kỳ,Phương Linh,Ngọc Lan,Thụy Vủ…Tất cả đều có phần…Anh nói đi…Làm sao cám ơn tụi em đây?” Tú Nhi vòi vỉnh…
Phải ha…Đức chợt nãy ra ý nghỉ .
-Hi hi..Anh đang tính..hay là tất cả chúng ta ra Phú Quốc chơi 1 tuần..Sao hả?
-“Nà…Là anh nói đó nha…Đừng có nuốt lời… Bye.”Tú Nhi vui sướng…cúp máy. Thụy Vủ đang ghé tai nghe ké…nhăn mặt.
-Em chưa nói gì mà…Chị thật là bất công.
– Thông cãm cho anh ấy đi..Chắc là đang ở với Tuyết,Yến…Hi hi..Tuần tới chị và em xuống đó mà..Nà…Quên nửa…Mình cũng nên đi thăm Nancy và em bé rồi rồi…Em thấy sao?
-Còn chị Nhung nửa…
Phải ha..Còn chị Nhung nửa…
-“Em chưa có gì hết..Chị có gì chưa? “ Thụy Vủ lo lắng…Nàng cũng đang muốn có em bé.nhưng chưa thấy gì.
-“Cũng như em thôi… Chưa thấy gì hết…” Tú Nhi cũng băn khoăn không kém..Nàng năm nay cũng 28 …gần 29 rồi…Trong khi Thụy Vủ 25…
-“Không được…Tuần tới xuống đó..em bắt ảnh làm việc ngày đêm” Thụy Vủ bá đạo nói .
-“Hả? Đúng vậy..Bắt ảnh làm việc ngày đêm…ha ha hi hi…” cả hai bật cười…
Không phải chỉ có Tú Nhi và Thụy Vủ nghỉ đến chuyện phải bắt hắn ‘làm việc’ ngày đêm.Tuyết và Yến cũng đã có ‘âm mưu’ nầy rồi .Thúy Ái,Gia Kỳ đều có tin mừng khiến cả hai càng nóng lòng…Trăm lổi ngàn lổi đổ đầu hắn là ‘làm việc’ thiên vị.
Trên chiếc giường lớn,Đức trần truồng nằm chính giửa,Yến bên trái Tuyết bên phải,mổi người trong chiếc áo ngủ một trắng một đen.Bên trong không có gì…Nhìn thấy là sặc máu mủi.
-“Chuyện định giá của công ty Hồng Ngọc ra sao rồi…” Hắn vừa nói,tay trái tay phải đều bận rộn mân mê bầu vú no tròn của cả hai…
-“Vậy…có bao gồm Tổng Giám đốc xinh đẹp hay không?” Tuyết ởm ờ hỏi…Nàng liếm vành tai hắn…Tay đưa xuống giửa hai đùi hắn vuốt ve…Nơi đó đang có một bàn tay khác đang mơn trớn…Dưới tác động của bàn tay mỷ miều của hai người. Cặc hắn hùng dủng hướng lên trần nhà .Sau bao lần huấn luyện,bây giờ cả hai có thể nói là ‘chằn’ lắm rồi,không còn ngượng ngùng nửa…Muốn là làm…
-“Hi hi..Oan quá…Anh không có nghỉ tới nha” Hắn ‘thanh minh thanh nga’..Quả thật hắn không nghỉ tới chuyện lên giường với Hồng Ngọc
-“Tha cho anh..” Mĩm cười…Bàn tay Yến nới lỏng ra… Nếu hắn ‘có ý’ nàng sẻ cho ‘người anh em’ của hắn ngộp thở.
-“Sơ bộ đã tính rồi toàn bộ giá trị của công ty là 300 tỷ…Trừ nợ ngân hàng 50 tỷ..Như vậy giá mua sẻ không quá 250 tỷ…Công trình cột đèn nếu làm lại cần khoãng 250 tỷ để hoàn thành.Anh định mua lại thiệt à?đáng sao?” Tuyết nghi ngờ hắn muốn ‘anh hùng cứu mỷ nhân’..Tổng Giám đốc Hồng Ngọc đẹp quá mà..Còn có thêm hai nàng Lam Điền và Vệ Lan nửa…Không phải như ba chị em Mỷ Chi hay sao?Vì vậy nàng khó mà tin được tên dê chúa này không động lòng.
-Anh mua?No…Là lảo già kia sẻ mua..hắc hắc…400 tỷ…Anh sẻ ép lảo mua với giá 400 tỷ…
-“400 tỷ?” Yến,Tuyết nhìn nhau…sửng sốt..Không đùa chứ hả?Lảo già kia ngu vậy sao?
-Hắc hắc..Yên chí đi…Lảo sẻ mua mà…Có biết tại sao không?Tại vì lảo không còn đường lựa chọn…
-“Em không biết đâu…Em mặc kệ ..anh thật không công bằng…” Yến nũng nịu.Nàng không chút hứng thú với chuyện đấu tranh,nàng chỉ muốn có con với hắn.
-“Đúng vậy..anh thiệt là không công bằng chút nào…”Tuyết tán đồng…Đả đến lúc nàng làm mẹ…’một hai ba’ Trước cặp mắt sửng sốt của hắn,hai nàng chơi oẳn tù tì…
-“hi hi..Chị thua rồi..Em trước nha…” Yến nói xong..trườn người xuống..khởi động..cầm cặc hắn ngậm vào…
-“ưm”..Đức rên rỉ…Bấy lâu nay được hắn huấn luyện,bây giờ trình độ của Yến càng lúc càng điêu luyện rồi…Say sưa bú liếm ,ngậm cặc vào.Cặc hắn dài như vậy mà mất hút trong cổ họng ,đầu nàng gục gặc liên tục…Được một hồi,Yến ngồi lên,cầm cặc hắn rà ngay cửa động của mình ..ngồi xuống ,nhún nhẩy,ngựa phi đường xa.Càng lúc càng nhanh…
-“Thích không?” Kề miệng liếm vành tai hắn.Tuyết rù rì
-Còn phải hỏi nửa sao..Hi hi…Mau lên..ngồi lên mặt anh…
-“Biết anh mà…Đêm nay không cho anh ngủ”Đứng lên, dang hai chân ra.tay vén áo ngủ từ từ ngồi xuống…áp vào miệng hắn…Đầu tóc hắn mất hút giửa hai đùi nàng…
***