Hành Hạ Cô Giáo Cà Mau – Truyện Sex Cực Đỉnh 2016
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Hành Hạ Cô Giáo Cà Mau – Truyện Sex Cực Đỉnh 2016
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Cô Giáo, Truyện Sex Người Lớn
Thể Loại: co giao ca mau, truyen sex 2016, truyen sex cuc dinh, truyen sex moi
Lượt Xem: 3013 Lượt Xem
“Cường xuất tinh xong thì nằm gục lên thân thể cô Phương. Cô cũng nằm im ôm cậu ta, cùng nghe tiếng thở đến khi dương vật cậu ta nhỏ lại thì Cường nằm rời ra, cùng nằm ngữa ra sàn nhà thở dốc như cô. Cường quay qua nhìn cô, nhìn đầu vú cô nhịp nhàng trong tiếng thở. Cậu ta đưa tay sờ sờ vú cô. Cảm giác nhột nhạt làm tự dưng Phương thấy ngại. Cô ngồi vùng dậy, mặc cho Cường nhìn mình, cô chạy vào nhà tắm. Vào đến nơi, Phương xối nước ào ào, cô tắm rửa, kỳ cô liên tục. Phương hoảng hốt, chỗ tinh dịch Cường bắn vào người cô, chút chút lại ứa ra. Cô nhìn chỗ tinh trắng đục, cùng chút máu hồng của mình xen lẫn vào đó thì hoảng hốt lắm, cô cứ kỳ cọ, cứ rửa ráy liên tục. Đến khi Phương đi ra từ nhà tắm thì thấy Cường đã ngồi dậy, cậu ta đang cầm cái áo trắng rách loang lổ của mình. Thấy Phương đi ra, cậu ta nói:
– Cô coi nè… làm rách hết áo của tui… làm tui trầy tùm lum nữa nè… người đâu dữ quá…”
—————–
Truyen Sex Co Giao Cà Mau
Miệt Thứ là vùng đất nằm giữa hai tỉnh Kiên Giang và Cà Mau, xưa kia gắn liền với rừng U Minh, là một chốn hoang vu, xa xôi để cô gái Tiền Giang theo chồng về đây chỉ biết thở than trong những canh khuya theo như lời bài hát. Toàn Miệt Thứ gồm địa bàn các huyện An Biên, An Minh, Vĩnh Thuận và U Minh Thượng (Kiên Giang) nằm cặp sông Cái Lớn, chạy ra vịnh Rạch Giá rồi quặt trái xuống tới huyện U Minh (Cà Mau), trải dài trên 30km kể từ sông Cái Lớn tới trung tâm huyện An Minh, rộng chừng 15km tính từ bờ biển vào đất liền.
Nhưng đó là Miệt Thứ của hồi xưa chứ giờ này nhìn Miệt Thứ cũng khang trang, tươi đẹp lắm. Nghe nói có ông Thủ Tướng vốn gốc người Kiên Giang hay Cà Mau gì đó nên ông cho đầu tư, xây dựng đường xá trải dọc theo quốc lộ khá lớn. Dù rằng giờ đường còn đang xây, ngã nghiên nhấp nhô bụi mù đủ kiểu nhưng cũng báo hiệu cho thấy một tươi lai tươi sáng hơn cho vùng đất đó giờ vẫn còn mệnh danh là u tối (U Minh).
Khắp thị trấn Thứ Mười Một này không ai không biết gia đình thằng Cường. Gia đình cậu ta nổi tiếng giàu có bật nhất, má Cường bán vàng ở chợ ngoài thị trấn, ba thì làm chủ mấy đầm nuôi tôm. Nếu so sánh với Đại Gia Đô La gì đó trên Phố Núi thì có thể là không xứng, hoặc hơi khập khiểng, còn chỉ trong phạm vi thị trấn này, hoặc cả cái huyện An Minh này thì có thể nói thằng Cường chả sợ thằng nào. Cường mới mười mấy tuổi thôi, còn đang học cấp 2 nhưng bạn bè hay chọc ghẹo gọi là Cường ‘Đô La’. Dẫu biết là mấy thằng bạn chỉ nịnh nọt mình cho vui thôi, nhưng tình thực cậu ta cũng ‘hâm mộ’ cái anh Đại Gia kia lắm, nên nghe tụi bạn gọi vậy Cường thấy cũng thích thích. Nhà có điều kiện là vậy nhưng Cường học không tốt lắm. Ba mẹ cậu ta cũng chạy tiền, rồi kiếm thầy bà về dạy kèm cặp cho Cường đủ kiểu mà không thấy khá lên. Năm nào cậu ta đủ điểm lên lớp, ba mẹ mừng hết lớn. Cường bị lưu ban vài năm nên tính ra trong lớp tuổi cậu ta lớn hơn các bạn nhiều. Lớn tuổi hơn nhưng không biết làm gương, Cường còn là đứa đầu têu mấy trò du côn du đãng với chúng bạn. Chuyện tụ tập đánh lộn đánh lạo lúc đi học là hết sức thường xuyên. Với bạn học là vậy còn với thầy cô trên trường, tụi nó cũng không nể mặt lắm. Hễ không hài lòng ông thầy hoặc bà cô nào là lập tức tụi nó bày đủ trò phá hoại, chọc ghẹo làm cho họ đứng ngồi không yên. Lớp Cường học hay nói đúng hơn là cả trường ai cũng sợ cậu ta, thầy cô nào trong trường cũng ngán vì nhiều giáo viên đã chịu không nổi cũng xin chuyển đi rồi. Lớp giáo viên còn lại thì cam chịu, ráng cho qua hết năm học để ‘tiễn dong’ cậu ta lên lớp lớn hơn nên thành thử ra làm cho cậu ta chả coi ai ra gì.
Sáng nay Cường phóng chiếc xe tay ga đến trường, cánh cửa sắt đã khép lại nhưng thấy Cường bấm còi mấy cái là ông bảo vệ già mở hé cái cổng ra cho cậu ta lách xe vào y chang tiêu chuẩn giáo viên. Bạn bè Cường chưa ai đủ tiêu chuẩn lái xe máy cả nên trong bãi xe chiếc xe tay ga của cậu ta là nổi nhất, đẹp hơn hết thảy. Ông thầy giám thị nhiều khi tặc lưỡi bảo, CSGT không thổi cậu ta thì thôi giờ ổng hoạch hoẹ làm gì, lại cho qua. Cường có vẻ khánh tướng lắm, cất xe, vác cái cặp một bên vai, giơ tay chào xung quanh như ca sĩ nổi tiếng vậy, từ từ đi vào lớp.
– Chào thầy em đến m……
Từ cuối cùng chưa kịp thoát ra khỏi miệng Cường đã bị chính cậu ta nuốt ngược lại cái ‘ực’. Trước mắt Cường không có ông thầy nào hết mà thay vào đó là một cô giáo, một cô giáo trẻ, hay nói chính xác hơn là một cô gái trẻ duyên dáng thướt tha trong tà áo dài. Cô cũng chào lại:
– Em tên gì?
Cường trong phút chốc lắp bắp, ấm ớ. Cậu ta buông cặp xuống một bên nói:
– Cường… ơ dạ… em… em tên Cường…
– Àh… em là Huỳnh Tiểu Cường phải không? Hổm rày không đi học hả?
– Ơ dạ… tại… tại em bịnh… em…
– Đã gửi giấy xin nghĩ chưa?
– Dạ… dạ chưa… tại… tại bất ngờ quá…
– Thôi em vào đi… cuối tiết làm giấy xin nghỉ để gửi giám thị nghen…
– Dạ… dạ… cảm ơn cô…
– … và lần sau đừng đến muộn nữa nhé!
Cường lẳng lặng về chỗ ngồi của mình ở dãy bàn cuối lớp. Phía trên này cô giáo kia cũng đã bắt đầu dạy rồi. Thằng bạn ngồi chung bàn thấy Cường thì nhỏ nhẹ chào:
– Hi hi… chào đại gia nha. Bữa rày mới thấy…
Cường ngồi xuống chỗ, vừa lấy sách vở ra vừa hỏi bạn:
– Ê mậy… cô giáo mới hả?
– Ừa… mới thay thằng thầy giáo hồi bữa… cái thằng mất dạy… coi vậy mà cũng hèn ha mậy… tụi mình đập cho có một trận mà xin nghỉ luôn rồi…
– Cô mới này… coi ‘được’ ghê mậy? – Cường nháy mắt với bạn…
– Ừ… nhìn như hotgirl vậy… ngắm hoài cũng đéo chán…
– Tên gì vậy?
– Tên Phương… mới chuyển về đó… mới dạy từ mấy bữa mày nghỉ hà…
Bạn của Cường vừa nhìn lên bảng vừa cứ thao thao nói chuyện, riêng mắt của Cường không còn nhìn qua thằng bạn nữa mà ngó lên trên về phía chỗ cô giáo. Cô giáo Phương đang vừa nói vừa viết lên bảng. Cái áo dài trắng hơi mỏng, cái quần phi bóng làm tôn lên đôi mông đày đặng, núng na núng nính theo từng bước chân cô làm Cường không sao rời mắt được. Mắt Cường nhìn mê đi, thằng bạn phải thúc cậu ta một cái Cường mới hoàn hồn:
– Ê… nghe tao hỏi gì không mậy… làm gì nhìn mất hồn vậy?
– Hả… mày nói gì?
– Tao hỏi bộ sau bữa đó mày về bệnh luôn hả? Sao lại nghỉ học…
– Đụ mẹ… tao khoẻ như trâu chứ bệnh gì… tại bữa hổm vô tình làm quen với em kia, mấy bữa nay cúp cua đi chơi với ẻm…
– Đã vậy… đẹp không mậy?
– Đẹp… ngon lắm… chơi đã lắm… tao ‘dần’ mấy bữa nay luôn… giờ thì chán rồi… đi học đỡ buồn… mà… đụ má… tính ra con nhỏ đó sao bằng với cô giáo này… đéo có cửa… chịch cô giáo này… chắc tao chịch cả ngày cũng đéo chán…
– Hi hi… thằng mất dạy… cô giáo mà cũng đòi ‘chịch’ nữa…
– Chứ sao… cô giáo thì cũng là con gái, cũng có vú, có ‘chim’… cứ đẹp là hốt thôi…
– Biết lựa hàng đó… tao nghe tụi nó nói cổ ở Cần Thơ… người đẹp Tây Đô đó nha…
Suốt tiết học hôm đó, Cường không tiếp thu được gì, cứ lo nhìn vú, nhìn mông cô giáo mới mà thôi. Cường hỏi thăm bạn bè mình về cô giáo mới nhưng cô mới chuyển về dạy có mấy bữa nay thôi nên tụi nó cũng không nắm được gì nhiều, chỉ biết tên và quê quán thôi. Thông tin không nhiều, cộng thêm nhan sắc cô làm Cường ghiền quá cỡ, cứ ngắm nhìn mãi thôi mà chả học hành gì… mà thực ra bản thân bình thường cậu ta học cũng có ra gì đâu.
………………………………………………
Hết tiết của mình, Phương thu dọn sách vở chào tụi học trò rồi lững thững trở về. Cô mới chuyển về dạy ở trường này chưa đầy một tuần lễ, nhà cửa không có nên được bố trí ở một dãy nhà tập thể ngay sát trường. Bản thân Phương khi chuyển về đây dạy cũng hoang mang lắm. Cô ở Cần Thơ tốt nghiệp, dạy một thời gian mới chuyển về đây. Phương bị ảnh hưởng bởi lời bài hát Em Về Miệt Thứ nên khi chuyển về, hình ảnh về nơi này rất khác trong suy nghĩ của cô. Xe đò chuyển cô đến đây cũng trãi qua một đoạn đường khá vất vả vì ngoài quốc lộ còn đang xây dựng, nhưng về đến thị trấn thì cô thấy khang trang, sạch đẹp, thậm chí còn đẹp hơn trường cũ mà cô dạy ở Cần Thơ nữa. Trường mới đẹp, sạch sẽ, dãy nhà ở cho giáo viên nhà xa như cô cũng ngon lành lắm. Nguyên dãy nhà bốn tầng, nhìn sang thấy cả khuôn viên trường. Mỗi phòng đều có toilet khép kín kiểu như nhà trọ công nhân thôi nhưng khá rộng. Nguyên khu tập thể rộng vậy chứ Phương thấy cũng ít người ở. Ba dãy tầng dưới thì đầy chứ nguyên dãy tầng 4 trên cùng mà Phương đang ở chỉ có mỗi phòng của cô thôi, các phòng còn lại chưa ai ở cả.
Trời trưa nóng nực, về đến phòng, đóng cửa lại, bật quạt lên là Phương bắt đầu cởi bộ áo dài của mình ra. Không khí không nóng nực lắm nhưng leo bộ cầu thang lên đến tầng 4 làm cô cũng thấy oải oải. Phương cởi áo dài ra mà thấy mồ hôi còn đọng trên ngực mình, làm khuôn ngực cô bóng lưỡng. Phương từ từ cởi hết áo dài, quần dài, đồ lót ra rồi tự ngắm mình ở cái gương dài phía ngoài tủ áo. Nhà Phương nghèo, đơn chiếc không có ai, cô mê nghề dạy học từ nhỏ nên giờ cũng vui lắm khi đã chập chững bắt đầu với cái nghề gõ đầu trẻ này. Nhưng… nhưng chẳng hiểu sao, bề ngoài là vậy, còn trong thâm tâm Phương có cái gì đó… nó… nó suy đồi… nó vô văn hoá… vô giáo dục hơn… đó là những khi không có việc gì làm, cô hay nghĩ ngợi lan man và mơ tưởng đến những thân thể đàn ông con trai. Phương biết ở địa vị của mình mà hay nghĩ ngợi về ba cái chuyện đó là sai trái. Phương ngoan, suốt ngày chỉ lo học hành từ lúc còn trên ghế nhà trường đến khi đi làm cho đến bây giờ… Phương từ chối hầu hết lời yêu của những anh chàng đồng trang lứa để chăm chú cho việc học… giờ cô thành công rồi… coi như cũng có thành quả rồi… vậy thì sao?… Lúc này dục vọng cô càng mãnh liệt hơn.
Tự dưng Phương thấy sao tiếc tiếc, sao hối hận ngày xưa từ chối lời yêu, sự đeo đuổi của mấy anh chàng bạn học, để giờ đây khi còn một mình, cô lại cứ khao khát, cứ ham muốn, muốn được chiều chuộng chăm sóc, muốn được chung đụng xác thịt hơn. Từ khi chuyển về đây, hết giờ dạy trên lớp là Phương lại trở về với căn phòng này, một mình cô với bốn bức tưởng. Sự đơn độc làm cho cửa mình cô bắt đầu ướt là cô lại càng khao khát mãnh liệt. Vô tình khi đang ngắm cơ thể mình trong gương, Phương dùng tay rờ rẫm khắp thân thể. Mồ hôi nhễ nhại, căn phòng kín làm cơ thể cô cứ nóng nóng như sắp lên cơn sốt, hai bầu vú nó cứ căng cứng như hai cái nhọt. Dưới âm hộ cô nở ra đỏ mộng, cương tức, cô thấy người cứ rạo rực khó chịu. Phương tò mò lấy hai ngón tay đút và ấn thật sâu vào âm đạo, một thứ nước nhờn nhờn từ đâu trào ra, một cảm giác dễ chịu khoan khoái dâng lên trong lòng cô. Cô lấy tay xoa hai bầu vú, xong lại xoa vùng mu, nước nhờn vẫn còn rỉ ra khiến đám lông vốn đã đen tuyền láng mượt của cô càng láng thêm, ướt bết lại. Đứng rờ rẫm, ngắm nghía một lúc thấy ướt quá, Phương vào nhà tắm.
Cô múc nước trong xô xối ào ào lên khắp cơ thể. Nước mát làm cho cô thấy khoan khoái dễ chịu phần nào. Phương lấy xà bông tắm cục bôi khắp vùng mu, tay xoa đều làm bọt nổi lên tung toé. Cô dạng háng ra tựa lưng vô tường âm hộ nổi vồng lên phía trước, cô xoa xà bông thật nhiều làm bọt nổi tung toé. Một tay xoa vùng mu, tay kia cầm ca nước xối liên tục, âm đạo cô nhột nhạt khoái cảm dâng tràn. Nỗi sung sướng ở đâu dâng lên làm cô đê mê như ngất đi, nước nhớt lại chảy ra đầm dề từ âm hộ. Đang lim dim mắt tận hưởng khoái cảm, chợt Phương nghe tiếng gõ cửa bên ngoài như có ai gọi phòng mình. Cô choàng tỉnh, thò đầu ra ngoài hỏi:
– Ai vậy?
– Dạ… là em nè cô…
Tiếng nói ở bên ngoài cửa, nữa lạ nữa quen. Nghe giọng còn nhỏ nhỏ, Phương đoán chắc có lẽ là học trò đang gọi cửa. Cô nói ra:
– Ờ… chờ cô chút xíu… cô ra liền…
Phương xối ào ào tiếp mấy cái cho nước làm trôi đi chỗ xà bông còn đang dính. Chả hiểu sao cô khá vội, chắc cô sợ học trò ở ngoài đợi mình lâu. Phương mở tủ lục trong đống đồ mình, cô thấy một cái váy ngủ. Hổm rày Phương ở đây có một mình, về đến phòng là cô khoả thân ngắm nghía mình trong gương chứ chẳng mặc quần áo gì cả. Cũng ít ai đến phòng cô mà không thông báo trước như vầy nên hôm nay nghe gõ cửa làm cô lính quýnh. Cô chỉ kịp tròng cái áo ngủ vô thôi rồi đi ra mở cửa.
Phương chỉ mở hé cánh cửa phòng rồi nhìn ra ngoài. Đứng ngoài hành lang là một cậu học trò cao ráo, trắng trẻo. Phương nhìn là nhớ và nhận ra ngay:
– Em là Cường… Cường phải không?
– Dạ… dạ…
Cậu học trò cao ráo đứng vâng dạ. Hai mắt nhìn láo liên. Lớp học mấy chục đứa chứ nhìn cậu Cường này là Phương nhận ra ngay. So với đám học sinh trong lớp cô Cường có chiều cao vượt trội, điều đó cũng dễ hiểu vì cậu ta lớn tuổi hơn so với các bạn. Còn lại Cường khá trắng, cái kiểu trắng thư sinh của dân Sài Gòn mà mấy lần Phương có gặp và biết vài người bạn, dù rằng cậu ta cũng rặc là dân quê ở miệt thứ mà thôi. Chả hiểu sao, sáng nay cậu này đi trễ mà nhìn cậu ta Phương có cảm tình sao sao ấy nên cô không khó chịu chút nào. Phương cười hỏi:
– Ở… em… em tìm cô có việc gì không?
Cường mắt ngó lao liên. Cậu ta nhận ra nguyên dãy hành hàng trên tầng 4 này chả có ai ở, chỉ có mỗi phòng cô Phương thôi. Lúc cô ra mở cửa, chỉ đứng nép sau cánh cửa ló đầu ra ngoài, nhưng nhìn kỹ, khi nhìn xuyên qua đến chỗ tấm gương ở tủ quần áo, Cường thấy được nó phản chiếu nguyên cái dáng người cô đang đứng sau cánh cửa. Không còn là bộ áo dài thướt tha nữa, thay vào đó cô đang mặc một cái áo ngủ, một cái áo ngủ mỏng manh làm tôn nguyên cái vóc dáng yêu kiều diễm lệ, mới nhìn là Cường đã muốn chảy nước miếng rồi. Thấy Cường đứng tần ngần, cô Phương hỏi lại câu hỏi mấy lần, Cường mới ngớ ra. Không được rồi, cậu ta phải vào trong căn phòng của cô, không đứng đây được. Cường gãi gãi đầu nói:
– Dạ… em có chút chuyện muốn nhờ cô… cô… cho em vào trong thưa chuyện nghen…
Cậu ta vừa nói vừa đứng cười nhe hàm răng trắng bóc. Tự dưng, cậu ta cũng làm cho Phương như bị hớp hồn. Cường làm cô quên mất là cô đang ăn mặc thế nào. Cậu ta nói là muốn vào trong, mà Phương cũng không hề có câu nào phản ứng lại. Cô chỉ “Ừ” rồi mở rộng luôn cửa cho cậu học trò đi vào. Phương mở rộng cửa, cô quay vào trong để Cường vào sau mình.
Cường chỉ bước một chân vào, vẫn đứng ngay cánh cửa ngắm nhìn cô Phương đang lững thững đi vào, hoay hoay hình như định kéo ghế cho cậu ta ngồi. Ánh đèn sáng trưng của căn phòng cộng với ánh sáng bên ngoài hắt vào làm Cường muốn điên lên với sự kích thích từ cơ thể cô Phương. Vóc dáng cô lúc này nhìn thật đĩ thoã sau cái áo ngủ mỏng manh. Nhìn từ sau lưng Cường không khó khăn lắm để nhận ra cô không mặc áo lót hay quần lót gì cả sau cái áo ngủ. Cả bờ mông ngồn ngộn, núng na núng nính theo từng bước cô đi, y chang như khi nãy trên lớp học. Cường nuốt nước miếng cái ực, hai mắt cậu ta long lên. Khi nãy lúc đi vào khu nhà tập thể, Cường có rất nhiều dự định. Cường tính toán rất chi tiết khi gặp sẽ nói gì, sẽ dụ dỗ cô Phương ra sao. Sáng giờ từ khi gặp cô đến giờ, cậu ta quên hết những người tình trước đây của mình, chỉ còn biết mỗi mình cô thôi. Cường như con hổ, con sư tử đang lăm lăm nhìn con thỏ con vờn qua lại ngay trước mũi mình. Cậu ta hít một hơi dài, rồi nhẹ nhàng, nhanh như cắt đóng cánh cửa lại sau lưng mình. Cường quên đi hết tất cả, chỉ thấy tấm thân yêu kiều cô giáo thôi.
Cậu học trò làm Phương cũng lụp chụp. Cô mở cửa ra, mới quay đi tìm cái ghế cho cậu ta ngồi vừa định hỏi cậu ta đến tìm cô có việc gì. Phương đang loay hoay chợt nghe tiếng gió sau lưng mình rồi bỗng nhiên từ phía sau một thân thể đàn ông, nói đúng hơn là một thân thể thiếu niên ôm chầm lấy cô, hôn tới tấp lên cổ cô. Phương bị tấn công bất ngờ đến không biết phản ứng gì luôn. Từ phía sau, người đó thò tay bóp ngoài vú Phương khá thô bạo làm cô đau điếng. Phương quay lại nhìn thì thấy kẻ tấn công cô không ai khác hơn chính là cậu học trò cao ráo trắng trẻo kia. Bất ngờ bị ôm, bị hôn, bị bóp vú như vậy làm Phương phản ứng. Cô la to rồi vùng thoát khỏi vòng tay đang ôm lấy mình của cậu học trò. Phương quay đi theo phản ứng tự nhiên rồi tát vào mặt cậu học trò một cái. Vừa tát xong cậu ta, Phương vừa lùi lại, tay giữ áo ngủ:
– Đồ mất dạy… em… em làm gì vậy?
Cô quay lại nhìn thì thấy ai đó đã đóng cửa phòng của cô lại rồi. Gương mặt trắng thư sinh của cậu học trò Cường sau khi bị cô tát tự nhiên chuyển sang đỏ ngầu lên như kẻ say rượu, nhìn rất đáng sợ. Cường là con nhà giàu, đó giờ quen được âu yếm chìu chuộng rồi nay bị cô tát một cái làm cậu nhóc cảm thấy giận dữ. Cường nổi xung lên và cũng chẳng biết mình đang làm gì nữa. Phương lùi lại về phía giường mình thì Cường cũng nhào tới. Cô la toáng lên mấy cái vừa chửi cậu học trò thì bất ngờ Cường nhào tới tát lại vào má Phương một cái cũng mạnh không kém. Giờ Phương đã biết cậu học trò này định làm gì mình rồi nên khi Cường nhào lại lần nữa, cô vừa la vừa chống cự quyết liệt. Sức của Cường khá mạnh so với cô nên nhanh chóng khống chế cô lại, Phương chỉ còn biết dùng tay cào cấu lên bất kỳ phần thân thể nào của Cường mà cô chạm phải, không cào cấu được cậu ta thì cô dùng chân đạp lung tung vào đùi vào bụng Cường. Phương giơ chân lên làm cô trượt ngã, may sao lúc đó ngay sau lưng cô là cái giường. Cường giữ chặt lấy tay cô cũng với tới ngã theo nằm đè lên người cô.
Đè Phương ra trên giường, Cường rất nhanh chóng ngồi dậy dùng thân mình đè áp Phương xuống. Mặc cho cô cào cấu, một tay Cường đưa lên chụp ngay miệng cô làm cho Phương chỉ còn kêu lên mấy tiếng rất nhỏ, chỉ còn “Ưm… ưm…” thay vì tiếng la tiếng mắng chửi oai oái. Thân thể Cường đè lên người cô không cục cựa được, một tay bịt miệng cô, tay còn lại Cường chụp lên ngực, kéo giựt cái áo ngủ xuống. Cái đầm ngủ Phương mặc chỉ có hai dây hờ hững nên cậu nhóc kéo mạnh là nó đứt dây. Cường giựt mạnh xuống làm cho hai bầu vú trần của Phương sổ ra. Cặp vú săn cứng chứ không chảy, hai núm vú đỏ hồng nhọn hoắc làm hai mắt Cường long lên. Nãy giờ đôi tay vẫn tự do nên Phương hay dùng để bấu hai vai cậu ta, bấm mạnh các móng tay thon dài nhọn của cô làm rách cả áo Cường ở vài chỗ. Giờ khi cặp vú trần bị phơi ra, sức chống cự của Phương có phần yếu đi vì cô cứ băng khoăng giữa việc cấu cậu ta hay dùng tay che vú mình lại. Phương thì bối rối nhưng cặp vú cô cặp vú căng tròn nóng hổi hình như đã bơm cho Cường một luồng sức mạnh, tăng thêm kích thích cũng như cổ vũ cho hành động đồi bại của cậu ta. Thuận tay, Cường định lột cái váy ngủ xuống sâu hơn nhưng Phương đã kẹp chân, không cho Cường tuột cái váy sâu hơn nữa.
Cả hai cứ dùng dằng làm Cường bực bội. Nãy giờ lo giữ miệng của Phương làm Cường cũng chỉ sử dụng được một tay. Tức mình, cậu buông cả hai tay mình ra luôn rồi ngồi đè lên Phương. Cường tàn nhẫn giáng tiếp vào mặt Phương, cô giáo mình hai cái tát như trời giáng ở hai bên màng tang. Hai mắt Phương hoa lên, tai cô ù đặc không còn phản ứng được gì tạm thời sau hành động vũ phu đó của Cường. Đến khi cô định thần lại thì hình như Cường đã cởi cái áo ngủ của cô ra xong rồi, hai chân cậu ta đè ở hai bắp tay cô là Phương không cục cựa được. Cởi áo ngủ cô ra, Cường dùng tay bóp mạnh cặp vú săn tròn của cô. Phương không dám la lên nữa, sợ cậu ta lại hành hung mình, cô nói, giọng nghiêm nghị:
– Hic… bỏ cô ra… em làm gì vậy… đừng mà…
Mặt Cường đỏ ngầu, cậu ta đáp lời:
– Hic… đụ má… còn hỏi làm gì hả… chịch cô cái coi sao chứ làm gì… đụ mẹ… cô cũng bày đặt lắm… ngoài đường thì gia giáo… về nhà thì hở hang vậy…
– Không… em hiểu lầm rồi… tại cô đang tắm…
– … đéo cần biết… tưởng tui ngu lắm hả… tay thì cào đau chết mẹ… hai vú thì cửng lên đây nè.
Vừa nói Cường vừa lắc lắc cặp vú Phương, cặp vú đã săn cứng, núm tròn nhọn hoắc như minh chứng cho lời suy đoán chắc nịch của cậu ta.
– Hic… không phải vậy đâu… em đừng…
Phương vừa nói vừa cố van xin cậu ta trong nước mắt. Hình như chẳng may may đến lời cô nói nữa, Cường cứ làm theo ý mình. Giờ nguyên tấm thân trắng trẻo, mát rượi của cô bày ra trước mặt cậu ta làm cơn dục vọng dâng cao tột độ. Cậu ta đè hết thân người mình lên người Phương. Đoạn, cậu ta co chân lên, ngéo ngón chân để banh hai chân đang cố khép lại của Phương. Hai tay cô lại tự do, cô cố vùng vẫy, cố đẩy cậu ta ra nhưng hình như giờ sức cô hơi yếu so với sức nặng của toàn bộ thân thể cậu ta. Dùng chân giữ một chân Phương xong, cậu ta lách mình cho phần dưới của mình lọt vào giữa háng của Phương. Bất ngờ, một ngón tay của Cường tự đâu thọt xuống qua mép lồn cô. Cường sờ nhẹ rồi cười nhển mép:
– Đu má… chịu khó cạo lông lồn quá ha… cái kiểu này là hay tỉa lắm nè… hai mép trơn lắm… cô giáo có thẩm mĩ ghê…
Cường nói như trúng tim đen của cô làm Phương giật mình, cô liên tục nấc và khóc:
– Không… đừng… em bỏ tay ra đi… đừng làm vậy…
– Đừng… đừng con mẹ gì… khoái chết mẹ… lồn ướt nhẹp rồi nè cô giáo em ơi…
Cường nằm nghiên một bên, dùng chỉ một nữa cô thể đè Phương thôi, nữa còn lại cậu ta dùng tay tự kéo khoá quần của mình chắc định lôi gì đó ra từ trong quần. Phương hoảng quá, nhân lúc Cường dùng có một nữa trọng lượng đè cô, cô vùng mạnh làm hất văng cậu ta ra một bên. Cường bị hất văng nhưng nhanh chóng ngồi dậy. Cậu ta thấy Phương chạy về phía cửa như định bung cửa ra. Thấy vậy, cậu ta liền nói:
– Cô định làm gì vậy? Tính chạy đi đâu? Ờ… chạy ra đi… đãi mắt cho thiên hạ coi nghen…
Cường nhắc làm Phương nhớ rằng bản thân cô giờ đang trần truồng vì cái áo ngủ duy nhất đã bị Cường lột ra. Cậu ta nói vậy làm Phương phân vân lắm, nữa muốn mở cửa, nữa không. Nhân lúc cô phân vân, Cường đã nhanh chóng tuột cái quần mình, làm cho nữa thân dưới lộ ra. Phương liếc nhìn thấy cái gì đó dài dài ở giữa hai đùi của Cường. Tự dưng, cảm giác sợ hãi kinh hoàng biếng mất, hai má cô hồng lên khi thấy dương vật của cậu ta. Phương vẫn cố khóc, giờ nước mắt ít chảy ra rồi. Cô nói, nhưng hai mắt cứ nhìn về phía hạ bộ cậu ta:
– Em… em định làm gì… tha… tha cho cô đi… làm vậy là bậy… là tội đó…
Cường vừa nói vừa chậm ra tiến về phía Phương:
– Đéo sợ… sáng nhờ nhìn cô là tụi chịu đéo nổi rồi… mà nãy giờ… tui nghĩ… chắc cô cũng dâm lắm… chưa làm gì mà nước ướt nhẹp là biết rồi…
– Không… không phải vậy đâu… em hiểu lầm rồi…
– Thôi… đừng có xạo nữa… để tui chịch cái đi… tui thèm lắm rồi…
Vừa nói đến đó Cường lại nhào đến cô lần nữa. Lần nãy cậu ta ôm lấy cô rồi vật một cái xuống sàn nhà lạnh ngắt. Phương chống cự, cứ van xin, nhưng giọng nói yếu ớt chứ không còn la lối om xòm như ngay cái lúc đầu tiên nữa. Cường khá linh hoạt, chẳng mấy chốc lại lọt vào giữa hai đùi Phương lần nữa, để hai chân cô dang ra. Thấy Phương không la lối, Cường cũng chả bịt mũi, bịt miệng cô nữa. Tay Phương chống cự rồi đột nhiên cô cảm giác như bên dưới Cường đang cố nhét gì vào chỗ âm hộ cô. Phương ngước xuống nhìn thì thấy Cường đang banh hai mép của mình, nhét dương vật vào. Cậu ta làm khá nhanh, khá thành thục chứ cô thì ú ớ lắm… Mỗi đêm Phương vẫn nằm mơ có một ngày, một ai đó sẽ làm thế này với cô, nhưng cô không bao giờ ngờ niềm mơ ước đó lại đến nhanh, đến vội vậy và trong hoàn cảnh trớ trêu như vậy. Cường đẩy mạnh một cái, một cảm giác đau buốt chạy suốt dọc theo sống lưng cô. Phương đau quá, oà lên khóc nức nở. Phương biết sự trinh trắng của mình không còn nữa. Cường khi đẩy mạnh dương vật vào, hình như cũng cảm nhận được điều đó. Cậu ta nghe cái ‘bực’ thì dừng lại. Dương vật cắm sâu trong người cô Phương, cậu ta không rút ra mà nhìn cô tròn mắt ngạc nhiên:
– Đụ má… cô còn trinh hả?… Trời đất… bao nhiêu tuổi đầu rồi mà còn trinh vậy trời…
Phương đang đau, đang bị ‘đục’ một cái mất đi đời con gái mà lại còn bị Cường ‘mắng’ ngược trở lại. Mặt cô đỏ hồng vì quê, rồi hai mắt cứ chảy nước mắt vì đau. Cảm giác cứ đan xen lẫn lộn vào nhau không giải thích được. Cường thủ thỉ:
– Hự… tưởng sao chứ… còn trinh thì… chờ chút… để yên vậy đi cho lồn cô quen quen với cặc em đi… chờ xíu… hết đau liền…
Với độ tuổi của Cường mà xem ra cậu ta khá rành rẽ trong ba cái chuyện này. Cường nói vậy làm Phương nín thinh, cũng không la lối không ấm ớ gì nữa. Lần đầu tiên trong cơ thể Phương có một khúc thịt nóng nóng, cứng cứng vậy xâm nhập vào. Cảm giác hồi đầu cũng đau lắm, nhưng Cường nói đúng, cậu ta để yên đó một chút thôi thì cảm giác không còn nữa. Mồ hôi Phương vã ra trên trán, Cường dùng tay lau lau, chốc chốc cậu ta còn hôn lên má, lên môi Phương mấy cái rất điệu nghệ. Phương lác đầu tránh nụ hôn của cậu ta, nhưng Cường trừng mắt một cái làm cô thấy sợ sợ quá, phải để yên cho cậu ta hôn. Vừa hôn, vừa bóp nhè nhẹ vú của cô. Bất giác, không biết từ đâu Phương kêu lên ‘Ư’ rồi nấc lại, giấu tiếng rên không cho cậu ta hay.
Đang trong lúc Cường vuốt ve cô thì bên ngoài có người gõ cửa… giọng kêu lên:
– Cô Phương ơi… cô Phương ơi… có sao không?
Theo Cường nhanh trí đoán được thì chắc nãy giờ cô Phương la lên làm người ta nghe được. May sao lúc nãy Cường đã đóng cửa phòng từ bên trong rồi nên chẳng ai vào được. Không chỉ có Cường, mà cậu ta thấy cô Phương cũng sợ sợ. Cái lồn cô ta tự nhiên kẹp lại, xiết lấy dương vật cậu ta. Cường thấy cô Phương run run, cậu ta cười vì đoán biết mình sẽ thoát nạn, Cường cúi xuống, nói nhỏ vào tai cô:
– Cô trả lời người ta đi… bộ muốn người ta biết… muốn người ta nhìn thấy cảnh này lắm hả?
Phương thổn thức:
– Làm… làm sao bây giờ… hức…?
– Ngu quá… làm cô giáo rồi còn ngu… nói theo tui chỉ nè…
Cường thủ thỉ vào tai cô. Cậu ta nói sao, cô ta nói ra như vậy. Phương cố lấy giọng nói ra:
– Ai đó!?
Bên ngoài nghe giọng Phương thì không đập cửa nữa, mà chỉ gọi vào:
– Tụi tui ở tầng dưới nghe cô la nên chạy lên nè… có chuyện gì vậy?
– Ơ… dạ… hông… hông có gì… tại em đang tắm… rồi em thấy con chuột… con chuột to quá… em sợ quá… em la vậy thôi…
– Àh… ra là vậy… giờ có sao không?
– Dạ… dạ hông có sao… em cảm ơn anh chị…
– Có cần tụi tui giúp gì không?
– Dạ… không sao… anh chị cứ về đi… tại… tại nóng quá… em đang tắm…
– Ờ… vậy hả… thôi vậy tụi tui không làm phiền nha.
Tiếng bước chân từ từ giãn ra, nghe như người ta đứng xì xầm gì đó rồi đi. Phương và cậu học trò đều thở phì phò. Tiếng bước chân vừa tan, Phương đã thấy tự nhưng Cường chuyển mình, cậu ta nhấp nhô cái hông cho dương vật mình bắt đầu chạy ra chạy vào. Phương đẩy nhẹ người chợt hỏi cậu ta:
– Em… em làm gì vậy? Bỏ… bỏ cô ra…
– Chịch… chịch chứ làm gì nữa… không lẽ nhét cặc vào… phá trinh cô xong rồi rút ra ah… cô nằm yên đó đi… chờ người ta đi hết đi… để yên tui nhấp mấy cái là sướng ngay hà…
Cường nói chuyện với cô không còn xưng em nữa mà xưng ‘tui’ nghe rất người lớn. Mà cậu học trò này nói đúng, cậu ta nhấp nhấp có mấy cái làm dương vật chạy ra vô mấy cái trong âm đạo Phương chút xíu thôi, cảm giác đau rát nãy giờ đi đâu mất. Tinh khí Phương từ đâu ra khá nhiều nên cậu ta nhấp khá trơn tru, vậy là chốc lát khoái lạc từ đâu dâng khắp người cô giáo mới lớn. Lớn đầu hơn thằng học trò của mình nhiều mà từ lúc cha sanh mẹ đẻ tới giờ Phương mới thấy, mới biết khoái lạc là gì. Đó chính xác là điều bấy lâu nay cô cứ nằm mơ nằm mộng mà chẳng dám nói ra. Cường đẩy dương vật ra vào nhịp nhàng. Phương lúc đầu còn đẩy đẩy nhẹ nhẹ cậu ta ra, sau thì thành ôm ghì lấy cậu ta luôn. Cường đẩy mấy cái thì kêu:
– Cô sướng chưa…?
Phương im lặng, mặt đỏ không đáp. Cậu ta tiếp:
– Tui thì sướng quá… lồn gái trinh bót thiệt… đã thiệt…
Cường là tay ăn chơi nổi tiếng vùng này. Nhỏ tuổi nhưng đã qua tay bao nhiêu con gái, từ nhà lành, đến gái ăn chơi rồi, kể cả con nhỏ mới đây Cường dụ, rồi chịch hổm giờ… vẫn không sánh được cảm giác lúc này khi chịch cô giáo. Cường chơi gái nhiều nhưng chơi luôn cô giáo thì mới hôm nay là lần đầu, cậu ta cũng thấy khoái lạc vô cùng. Ôi, cái âm hộ của cô giáo Tây Đô này, nhỏ nhắn dễ thương đến thế. Âm đạo chật cứng ôm xiết làm cho dương vật cậu ta tiến lui khó khăn nhưng đó là nỗi khó khăn đầy thích thú. Cậu ta thích thú, nấc thốc tới, thốc tới ào ào mãnh liệt. Mới đầu chống cự, nằm im, ôm chặt, riết về sau không biết tại sao càng lúc Phương càng cố chổng mông thiệt cao để cho đầu dương vật cậu ta không chạy ra hết lỗ âm đạo cứ thế mà cho Cường ấn xuống thật mạnh.
Cơ thể hai người như căng ra, ướt đẫm mồ hôi. Cường phải dừng lại ít phút cởi nốt cái áo trắng nãy giờ đang mặc trên người ra, cho mát mẻ đôi chút. Cô Phương không bỏ chạy nữa, nằm yên đó chờ cậu ta cởi áo xong rồi quay ra nắc tiếp. Đoạn tiếp theo, Cường ngồi xuống bắt hai chân cô vắt lên hai vai. Lúc này âm hộ của cô Phương lộ ra đỏ loét, ẩm ướt hướng thẳng vào dương vật cũng đang căng cứng đỏ loét như âm hộ cô. Phương nằm im, nhắm mắt không dám nhìn Cường nữa, cậu ta cầm dương vật bỏ vào giữa hai mép lớn đã banh rộng sẵn sàng, phóng mình đẩy tới: “Ót….ót…” dương vật lại mất hút. “Ư Ứ UHM”, âm thanh từ cổ họng Phương phát ra tắc nghẹn lại, Cường thở hồng hộc, cậu ta đẩy tới đẩy lui thật chưa bao giờ mạnh hơn lúc này. Bất giác cô Phương rướn cao người lên, cao nữa. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ dến giờ, chưa bao giờ cô thấy mình được sung sướng thăng hoa như lúc này, ngay cả lúc nhận bằng tốt nghiệp Đại Học, cảm giác cũng chả bằng. Đúng là một cái dương vật thật sự. Nó thật khác hẳn những lần cô thủ dâm bằng ngón tay. Âm thanh liên tục phát ra giữa mỗi lần dương vật thọc tới rút ra trong lòng âm đạo của Phương làm cô tê mê điên loạn.
Hai tấm thân trần truồng bóng nhẫy quằn quại mê li. Những tiếng rên nức nở, tắc nghẹn nữa chừng rồi oà vỡ. Phương không thể ngăn tiếng gào phát ra tự sâu thẳm của sự sung sướng vô bờ bến trong lòng. Cô trân mình nghiến răng lại, đầu óc quay cuồng. Hai chân cô kẹp thật chặt lấy cổ cậu học trò đến nghẹt thở. Âm dạo cô co thắt bóp chặt lấy dương vật của cậu ta. Cường cảm thấy người mình không chịu được nữa. Cậu ta thở hắt ra, không còn kềm giữ mớ tinh dịch sục sôi trong lòng dương vật. Cô Phương trân mình khi Cường bắn dòng tinh khí nóng hổi mãnh liệt vào trong thâm cung của mình. Âm đạo cô co bóp dữ dội. Cả hai đê mê sung sướng ôm chặt lấy nhau như không bao giờ muốn rời ra.