Hành Hạ Cô Giáo Cà Mau – Truyện Sex Cực Đỉnh 2016

Đang lúc thằng Miên dương dương tự đắc, tưởng chừng như không có gì có thể ngăn được nó. Khí huyết nó dâng trào, chuẩn bị vào đợt cao điểm để xuất tinh thì ‘bụp’. Ai đó bật đèn làm căn phòng đang tối tăm đột nhiên sáng choang. Cả hắn và cô giá đều rất đổi ngạc nhiên. Hắn nhìn ra cửa thì thấy một cậu thanh niên đang đứng ở đó, đang trợn mắt nhìn cả hai. Cậu thanh niên kia chỉ nhìn trợn mắt chứ không nói gì, cô gái ngước lên thấy cậu ta thì khóc lóc kêu:

– Cường ơi… cứu em với… nó hiếp em… ư…

Nhận ra cậu thanh niên kia nhưng thằng Miên nó không làm gì được, hình như nó đang ở cao trào, nó nhịp nhanh, dập vào háng cô Phương như mấy khâu. Mặt nó có vẻ sợ, nhưng nó không rút dương vật mình ra được. Mặt anh chàng kia từ tĩnh bơ giờ chuyện sang nóng đỏ. Cậu ta chỉ mặt thằng Miên rồi nói:

– Đụ má… mày là thằng nào… sao dám hiếp ghệ tao…

Vừa nói, cậu ta vừa nhào tới. Nhưng dáng cậu ta dù cao nhưng không mạnh lắm. Cậu ta lao đến nắm lấy một tay của thằng Miên, hắn chỉ cần xoay người giật nhẹ là cậu ta ngã lăn ra đất. Cô gái nãy giờ có vẻ hưởng thụ, giờ thấy cậu thanh niên kia thì ra vẻ chống cự lắm, bày đặt kêu rồi đẩy hắn ra, nhưng cô ta chẳng làm gì vì Miên đang chạy vào lồn cô khá trơn tru.

Cậu kia ngồi dậy sau cú ngã và mắng:

– Đụ má… mày nghe gì không… bỏ ra… sao còn ở đó mà nhịp nữa…

Cậu ta nhào tới lần nữa, lần này cậu ta thông minh hơn, bất thần ôm chầm lấy phía sau thằng Miên. Cậu ta nắm cổ hắn, lấy chánh tay chèn ngay cần cổ hắn làm hắn thở không được. Miên mặc kệ, hắn tiếp tục nắc thiệt mạnh. Cậu ta ôm cổ hắn một chút thì thấy thằng Miên đập mạnh một cái, người của hắn ta cứng đơ, miệng hắn kêu lên: “Ư… đã quá”. Nghe vậy anh chàng thanh niên nóng gà, cậu ta dồn hết sức bình sinh giật mạnh, kéo một cái làm thằng Miên ngã bật ngữa ra sau. Thằng Miên ngã ra, đè lên cả cậu thanh niên kia, dương vật hắn chĩa lên trời, xịt ra mấy dòng tinh khí bắn tới tấp, xịt tứ lung tung khắp nhà. Cô Phương nằm chàng hãng, chừng khi Cường kéo được tên lạ mặt ra thì lòi ra nguyên cái lồn đỏ chạch. Cô mắc cỡ quá nằm nghiên người, che đi cái vẻ sexy của mình lại. Miên xuất tinh xong sợ quá, nhóm dậy định bỏ chạy thì bị Cường kéo lại. Cả hai vật nhau mấy cái nhưng người thằng Miên đang đổ mồ hôi trơn lùi, Cường không nắm được, với lại Miên mạnh hơn cậu ta nhiều nên nhanh chóng đẩy cậu ta té ngã cái nữa. Thằng Miên không dám chần chừ, hắn ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi nhà. Cường tức quá, lồm cồm bò dậy, nhóm chạy ra đến cửa thì thằng Miên đã chạy xuống tầng dưới rồi, Cường đứng đó, vừa định chạy, vừa định la:

– Bớ…

Thì cô Phương đã ngăn cậu ta lại:

– Anh… đừng mà…

Cô gọi một cái làm cho Cường cũng giật mình. Cường phân vân lắm, giờ mà cậu ta tri hô, mấy nhà ở tầng dưới chạy ra chắc gì đã bắt được thằng đó, nó chạy nhanh và khoẻ quá trời. Bắt không được thằng gian mà con làm vỡ lỡ ra mọi chuyện trên này của cô Phương nữa thì chết. Ngẫm nghĩ đi nghĩ lại, Cường đành tức giận đứng im một chỗ, mắt nhìn thằng lạ mặt kia chạy khuất ra khỏi khu tập thể. Hắn chạy một mạch, không dám quay đầu lại nhìn.

Cường tức tối đứng đó nhìn rồi quay trở vào nhà. Cậu ta đóng cánh cửa lại. Cô Phương vẫn nằm trên sàn nhà, co ro một chỗ trông rất tội nghiệp. Cường để ý chỗ âm hộ mà cô đang cố che lại, nước nhiễu từ đó ra quá trời, dấu hiệu mà người con gái cũng đang ‘ra’, chắc hồi nãy lúc thằng kia nó ‘ra’ thì cô cũng đang ‘ra’ luôn rồi. Cường ngồi xuống, cô Phương choàng tới chủ động ôm chầm lấy cậu ta, cô oà khóc nức nỡ. Cường động viên cô, vuốt ve cô rồi nói:

– Thôi em nín đi… đừng khóc nữa… thằng đó là ai vậy?

– Hic… hu hu… em không biết… em không biết nữa…

– Trời đất… nó chịch em nãy giờ sao lại không biết… anh không giận đâu… kể anh nghe…

Cô nghe vậy thì khóc to hơn, ướt cả vai áo Cường:

– Hu hu… em không biết nó là ai thiệt mà… em không biết gì hết… hu hu..

Cường nghe vậy cũng thấy mủi lòng, cậu ta ôn tồn an ủi:

– Thôi được rồi… anh biết em không biết… thôi kể anh nghe coi… đầu đuôi ra sao… nín dứt.

Cô Phương nức nở, buông cậu ta ra rồi thút thít kể:

– Em… em không biết gì thiệt… hồi nãy em ngủ mê… tự dưng… nó ở đâu chui vô mùng hồi nào em hổng hay… nó mò em… em… hic… em tưởng là anh về nên để yên… chừng hồi… nó làm dữ quá… em mới nhìn thấy… mới biết hông phải anh… em la… em đẩy nó ra… em chạy… nó bắt được em… đánh em quá trời – vừa nói cô Phương vừa đưa cái mặt sưng sưng ra – rồi nó hiếp… nó hiếp dâm em… hu hu…

Cường nhìn cái mặt sưng húp của cô cũng đoán được cô không nói dối. Thiệt cái thằng chó đẻ, lúc trước ngoại trừ khi hiếp dâm cô, còn lại sau này dù có đánh cô Cường cũng không đánh mạnh như nó. Cường thầm nghĩ, mẹ, cậu mà bắt được nó, cậu ta đánh cho nó chết. Cường thấy cũng lạ, bị đánh đau vậy mà lúc nó hãm hiếp cô, cô Phương vẫn sướng. Thiệt tình thì lúc nãy khi bật đèn, cậu cũng hơi chưng hửng vì thấy có có vẻ thích khi thằng kia đang ‘nện’ cô. Cường ngẫm nghĩ chút rồi hỏi:

– Em để cửa nẻo sao để nó vào nhà được vậy?

– Hic… thì nãy anh đi… anh nói để cửa chờ anh về… nên em chỉ khép lại, chứ không khoá.

Nghe cô giải thích một hồi Cường hiểu ra hết mọi chuyện. Thực sự không hiểu sao cậu lại hỏi cô kỹ như vậy, nghe cô kể chuyện bị hiếp, từ cảm giác thấy bực bực, Cường chuyển qua trạng thái có vẻ thích thú. Mới đầu khi thấy thằng kia nó ‘mần’ cô, cậu thấy nóng máu vì nghĩ tự dưng có kẻ dám ‘ăn’ đồ của mình, rồi tiếp diễn câu chuyện, càng nghe cô kể, Cường càng thấy tò mò hơn, thấy hứng thú hơn thay vì cảm giác bực bội. Bất giác cậu đưa tay xuống sờ lồn cô, thấy nó vẫn còn ra nước nãy giờ. Cường hỏi:

– Nó đã kịp ‘ra’ ở trong… em chưa?

Cô Phương nghe hỏi vậy thì mắc cỡ lắm, cô quay mặt đi tránh ánh mắt của Cường:

– Em không biết… lúc đó em sợ lắm… không biết nữa. Thôi để em đi tắm…

Phương tính đứng lên thì bị cậu ta kéo ngồi trở lại:

– Tắm làm gì… ở yên đó để anh coi…

– Anh… coi… gì?

– Còn gì nữa… coi coi nó ‘ra’ ở trong chưa đặng biết mà còn xử lý…

Vừa nói xong Cường vừa đẩy cô hơi ngữa ra, cậu ta banh hai chân cô ra rồi cả hai mép lồn rồi đưa vào ngửi ngửi. Cường phán:

– Mẹ… công nhận cặc thằng này nồng thiệt… ngửi cái là biết…

Cường ngó lên thấy mặt cô đỏ đỏ nhìn đáng yêu lắm, cô hỏi dồn:

– Thiệt hả… em… em cũng thấy vậy… nó… nó hôi lắm…

Tiếp theo Cường thọc luôn ngón tay vào trong âm hộ Phương, ngoáy ngoáy như thể tìm kiếm gì đó. Phương kêu lên ư ư, uốn éo cả người:

– Ư… anh… anh nhẹ tay thôi… em…

– Em sao hả?

– Em… em khó chịu lắm…

– Khó chịu thiệt không? Hay là cũng thích…

– Em… em thích hồi nào…

– … còn chối nữa… trong này không có khí của nó… toàn khí của em ra không nè… hổng chừng nó chịch đã lắm hay sao mà em có vẻ thích lắm đa.

Phương mắc cỡ chối đây đẩy:

– Không… em không có… anh đừng nói vậy mà…

Vừa nói cô vừa phản ứng, đứng dậy chạy về phía giường. Cường đứng lên nắm tay cô kéo lại, ôm sát cô vào lòng, cười nói:

– Thôi mà… anh nói đùa thôi… anh thấy cặc nó bự lắm… em phản ứng vậy cũng tự nhiên thôi.

Cô Phương đấm đấm ngực Cường nói:

– Anh… anh xấu lắm… em bị vậy mà còn chọc em nữa…

– Bị gì mà bị… anh thấy vậy còn hên đó… tối nay anh bận, sợ em buồn nên anh đi chơi xong tranh thủ về ngay nè… ai dè có nó làm dùm… cũng đỡ…

– Thôi… em mắc cỡ lắm… anh đừng nói vậy mà…

– Mắc cỡ gì mà mắc cỡ… giờ làm anh cũng hứng nè… chịch nhé… anh mua bao về rồi…

– Em… em hỏng biết đâu…

Nói hỏng biết vậy chứ cô cũng ngoe nguẩy cái đít chui vô mùng nằm sẵn chờ đợi Cường. Cậu ta cẩn thận khoá cửa nẻo, mở đèn toilet làm đèn ngủ, tắt đèn rồi chui vô mùng.