Hành Hạ Cô Giáo Cà Mau – Truyện Sex Cực Đỉnh 2016

Cường xuất tinh xong thì nằm gục lên thân thể cô Phương. Cô cũng nằm im ôm cậu ta, cùng nghe tiếng thở đến khi dương vật cậu ta nhỏ lại thì Cường nằm rời ra, cùng nằm ngữa ra sàn nhà thở dốc như cô. Cường quay qua nhìn cô, nhìn đầu vú cô nhịp nhàng trong tiếng thở. Cậu ta đưa tay sờ sờ vú cô. Cảm giác nhột nhạt làm tự dưng Phương thấy ngại. Cô ngồi vùng dậy, mặc cho Cường nhìn mình, cô chạy vào nhà tắm. Vào đến nơi, Phương xối nước ào ào, cô tắm rửa, kỳ cô liên tục. Phương hoảng hốt, chỗ tinh dịch Cường bắn vào người cô, chút chút lại ứa ra. Cô nhìn chỗ tinh trắng đục, cùng chút máu hồng của mình xen lẫn vào đó thì hoảng hốt lắm, cô cứ kỳ cọ, cứ rửa ráy liên tục. Đến khi Phương đi ra từ nhà tắm thì thấy Cường đã ngồi dậy, cậu ta đang cầm cái áo trắng rách loang lổ của mình. Thấy Phương đi ra, cậu ta nói:

– Cô coi nè… làm rách hết áo của tui… làm tui trầy tùm lum nữa nè… người đâu dữ quá…

Phương không nói gì, cô lại nhặt cái áo ngủ của mình. Giờ nó đã rách không còn mặc lại được nữa. Cô phải ra tủ, lục lại chỗ quần áo. Cô tìm một bộ đồ thun ngắn mặc vào. Khi Phương đang lựa đồ, Cường từ đâu lại ôm sau lưng cô. Thân thể trần truồng của cậu ta áp vào cô. Cường nói:

– Kìa… vội gì… mình làm cái nữa nha cô…

Phương đẩy cậu ta ra, cô không nói gì lẹ làng mặc lại quần áo. Phương đi ra cửa, mở hé cửa phòng mình ra rồi im lặng. Cô không nhìn cậu ta nhưng nói:

– Em… em đi về đi…

Cường đang trần truồng, nhìn cô có vẻ chưng hửng:

– Ơ kìa cô… đang chịch vui mà…

– Tôi nói em về đi… không tôi la lên nữa bây giờ… đi ngay… tôi không muốn thấy em nữa…

Cường bị Phương đuổi có vẻ ấm ức. Cậu ta tức tối nhưng cũng mặc lại áo quần của mình. Lúc mặc đồ, cậu ta cứ lầm bầm:

– Đụ mẹ… cứ bày đặt… đạo đức giả… chịch sướng chết mẹ mà còn…

Cậu ta càng nói càng làm Phương xấu hổ vô cùng… Phương mở cửa phòng ra lại nói:

– Em im đi… đừng nói gì nữa… em đi ngay cho khuất mắt tôi…

Cường làu bàu, cậu ta mặc xong quần áo, lúc ra khỏi phòng còn bỏ lại câu nói:

– Người đâu thất thường… hèn gì tuổi này mà còn trinh…

Cậu ta vừa ra khỏi phòng, Phương đã đóng sầm cửa lại. Cô bưng mặt khác nức nở, ngồi phịch xuống luôn ngay cánh cửa mà không nhấc chân đi đâu được nữa. Cô muốn khóc, cô buồn mà không hiểu sao nước mắt chỉ chảy ra một lúc thôi, về sau không còn ra nữa, không còn ra chút nào nữa. Mới đầu khi nghe thằng học trò nói vậy, cảm giác Phương thấy thật là nhục nhã. Bản thân cô là nhà giáo, là cái nghề mà cô rất yêu, đâu có ngờ có ngày một trong những đứa học trò đó, đè nghiến cô ra, rồi… rồi phá trinh cô… rồi nó còn nói sướng này sướng nọ nữa. Nhục… cảm giác nhục không thể tả… Rồi về sau, chính cô không hiểu nổi mình nữa, sau khi khóc ít lâu cô lại chỉ nhớ về… về cái giống mà nó nhét vào trong người cô. Từ nhỏ đến lớn, Phương có biết ba cái chuyện này đâu, có biết cái đó của đàn ông con trai ra sao đâu, đây là lần đầu tiên cô thấy, cũng là lần đầu tiên có biết cái đó dùng làm gì. Phương thấy nhục lắm, nhưng cô ngạc nhiên lúc sau sao mà khi thằng Cường nắc cô, cảm giác lại khác, trời ơi… Phương không biết sao nữa, chắc cô điên lên mất.

Riêng thằng Cường lúc lững thững đi xuống cầu thang thì cũng gần về chiều rồi. Mới đầu Cường đi cũng bình thường, về sau thấy mấy thầy cô xung quanh cứ nhìn nhìn mình, vì áo của Cường rách, bên ngoài ra bị xước nữa nên làm cậu ta ngại. Cường chạy nhanh ra khỏi khu tập thể, quay về trường lấy xe tay ga rồi chạy thẳng về nhà. Cường chạy xe một mạch về nhà. Giờ này không có ai, cậu đi thẳng vào nhà, cởi áo rồi quẳng cái áo rách sang một bên. Thấy nóng nóng, Cường cũng đi tắm. Khi nước từ vòi sen chảy trên người cậu ta, lâu lâu lại có cảm giác đau rát. Miệng cậu ta cứ luôn miệng ‘Đụ má đụ mẹ’, mắng chửi cô Phương sao mà cào cấu cậu ta mạnh ghê. Nhưng nghĩ kỹ, Cường vẫn nhớ khá ngạc nhiên khi cô giáo mình còn trinh. Lúc Cường làm vậy, cậu ta không nghĩ gì cả, đâu có ai ngờ ở cái tuổi này rồi mà cô giáo của cậu ta vẫn còn là ‘Trinh Nữ’. Lâu lâu Cường vẫn chịch gái trinh, lần nào cũng sướng, nhưng thiệt chưa bao giờ sướng như lúc chịch cô giáo mình. Mấy lần trước Cường nghe người ta xúi nên đi mua trinh mấy con nhỏ. Tướng tá tụi nó đen, vú mớm này nọ… nói chung không hoàn hảo như cô giáo cậu ta, tướng thì bốc, vú thì săn mà con chim thì bót, càng nghĩ, dương vật Cường càng giựt giựt lên. Không muốn chút xíu nào nhưng Cường phải sục con cặc một chút, cho nó giải toả bớt áp lực. Cường nghĩ ngơi một chút rồi theo thói quen buổi tối cậu ta lại hẹn hò mấy thằng bạn thân bù khú đi chơi. Thị trấn Thứ Mười Một dù cũng khang trang nhưng chỉ là thị trấn nhỏ, nằm gần sát bìa rừng U Minh. Tiết mục vui chơi giải trí chả có gì nhiều, chủ yếu là có mấy quán café đèn mờ. Cường cùng đám bạn không ghé mấy chỗ đó, ban đêm ban hôm xứ này nhiều muỗi, ăn chơi chả sướng tý nào. Cường và đám bạn hay ghé mấy quán sang trọng hơn, có máy lạnh, có chỗ hát karaoke đang hoàng. Quán nào có ‘đào’ mới là chủ quán báo ngay cho cậu ta cùng đám bạn đến chơi. Tối nay đi chơi cũng vui, cô ‘đào’ mới cũng ngon lành, chiều chuộng Cường hết mức mà cậu ta hình như không còn chút hứng thú nào. Cả lũ đang ngồi đó cho mấy cô phục vụ bú cu nhiệt thành thì bất chợt, Cường đứng dậy kéo quần lên bỏ đi không nói tiếng nào. Cường đi chơi gái không thấy ngon nữa, dương vật cậu ta cứ thẳng tưng nhưng trong đầu toàn là hình ảnh lúc Cường hiếp cô Phương. Gương mặt gượng gạo, muốn sướng mà cố kềm chế không dám rên rĩ của cô cứ ám ảnh cậu ta hoài. Chán quá, Cường bỏ đi một nước. Cậu ta phóng xe một chút rồi vòng qua chỗ trường học. Cường đậu xe bên ngoài khu tập thể, ngước nhìn lên trên tầng 4. Cả tầng 4 tối thui, đèn phòng cô Phương không mở. Không hiểu sao Cường cứ đứng đó, nhìn miết, nhìn một hồi rồi lại đánh xe quay về nhà.

Sáng sớm mai Cường gọi điện sớm cho thằng bạn hỏi nó thời khoá biểu. Cường đi học vậy chứ đâu có nhớ mấy vụ đó đâu. Cường nghe nói có tiết dạy của cô Phương thì mới ngồi lên, tắm rửa sạch sẽ rồi đi học. Bữa nay cậu ta đến sớm, học ngoan ngoãn không phá phách như mọi hôm. Đến bạn bè của Cường còn thấy ngạc nhiên. Sau giờ ra chơi là đến tiết cô Phương, Cường cứ hồi hộp, cứ chờ, cứ ngóng mãi. Lát hồi vào lớp lại là một cô giáo khác. Cô này nói dạy thế cho cô Phương một hai bữa vì cô Phương bị bệnh. Cường ngại chẳng dám hỏi, cậu ta xúi mấy thằng bạn nhao nhao lên, hỏi cô Phương bệnh gì, sao lại nghỉ đột ngột. Cô giáo dạy thay có vẻ như không biết gì thêm, cô ta nói cũng mới được Ban Giám Hiệu gọi qua dạy thế sáng nay thôi. Cô ta nghe nói mới sáng nay cô Phương cũng đến Ban Giám Hiệu sớm xin nghỉ bệnh vài bữa. Cường nghe qua mà ruột gan thấy nao nao. Cậu ta như ngồi trên đống lửa. Cường học không nổi nữa nên giả bệnh xin vào phòng y tế. Rời khỏi lớp là Cường phóng xe bãi lấy xe chạy qua khu tập thể ngay. Cường hộc tốc chạy lên tầng 4 thì thấy cửa phòng cô Phương khoá ngoài, mà khoá đến mấy ổ khoá lận, như kiểu người ta đóng cửa đi đâu vậy. Cậu ta lại quay xe ra. Chạy một hồi, làm như có linh tính mách bảo vậy, Cường chạy thử ra chổ ngã ba đường nơi thị trấn giao với đường quốc lộ, chỗ mà người thị trấn hay đi ra để bắt xe đò đi các tỉnh khác.

Hôm nay ngoài ngã 3 vắng vẻ, giữa giờ trưa chẳng có ai. Cường tinh mắt thấy bóng dáng một người con gái đang xách một cái balo đứng như đợi xe. Cường chạy xe lại gần rồi gọi thử:

– Cô Phương!

Cô gái kia đội nón rộng vành, lại đeo khẩu trang kín mít. Nhưng nghe tiếng Cường gọi thì cô ta giật mình rồi quay lại. Nhìn thấy người gọi là Cường, cậu ta thấy cô gái hoảng hốt, quay mặt lại định bỏ đi đâu. Biết chắc đó là cô Phương, Cường phóng xe cái ào đến chặn ngay cô gái kia lại. Cảnh này hấp dẫn làm mấy người đi đường qua lại cũng ráng ngó ngó lại nhìn, giống như là Cường đang đi đòi nợ ai vậy. Cường phóng xe chặn cô Phương lại rồi nhào xuống, nắm tay cô. Cậu ta hỏi trống không:

– Cô tính đi đâu?

Đó đúng là cô Phương, cô không bỏ khẩu trang và nón ra, trong khi đó cứ cố vùng vằng bàn tay Cường đang nắm tay mình ra. Cô nói lại:

– Bỏ tui ra… tui đi đâu kệ tui… hỏi làm gì?

Cả hai cứ giằng co nhau. Cường nhìn quanh thấy người ta cũng tò mò xáp lại. Cậu ta thấy không tiện nên vội nghĩ ra một cách. Cường đổi giọng nói nhỏ xíu với cô:

– Giờ cô lên xe ngay… tui chở đi…

Cô Phương hoảng hốt nói:

– Không… không… định chở tui đi đâu?

– Cô nghe lời không… không thôi tui la lên à nha…

– Trời đất… cậu… cậu định la lên cái gì?

– Thì… thì… ờ… la lên là cô dụ dỗ tui… gạ tình tui… làm tình tui… rồi định bỏ trốn…

Phương nghe vậy thì dùng dằn. Cô cố vùng tay ra rồi nói:

– Mắc cười quá… tui không la thì thôi chứ cậu la cái gì… chính cậu… cậu đã…

– … ờ… thì tui hiếp cô đó… rồi sao… nhưng giờ tui có thể tố ngược lại… tui nói chính cô dụ dỗ tui… cô nghĩ lại coi… cô bao nhiêu tuổi… tui bao nhiêu tuổi… nhắc cô nhớ nha… tui còn chưa đủ tuổi vị thành niên đâu… giờ tui la lên… cô nói người ta tin ai…

Nghe Cường nói vậy, Phương cũng dịu giọng xuống. Cậu ta nhìn thấy cô có vẻ sợ thật sau cái lời đe doạ vu vơ đó. Phương bỏ được tay Cường ra, nhưng không vung tay nữa mà đứng tiu nghỉu, hai tay đan vào nhau nhìn cũng tội tội. Cô nhỏ giọng hỏi:

– … vậy giờ… cậu muốn sao?

– Không muốn sao hết… lên xe tui chở ra khỏi chỗ này đã…

Phương lưỡng lự một chút rồi cũng gật đầu lên ngồi sau xe Cường. Mấy người đi đường có người nghe câu được, câu mất, chẳng hiểu cả hai đang nói gì. Thấy sau rồi khi Phương lên xe Cường chở đi thì họ cũng tản ra, ai về chỗ đó không bàn tán gì nữa.

Cường chở Phương đi ngược về hướng thị trấn. Cô không dám ngồi sát lại gần cậu ta mà ngồi cách một đoạn, hai tay giữ càng xe phía sau. Vào trong này, đỡ bụi bậm, gió cũng mát mẻ chút xíu làm Cường thấy đỡ gắt gỏng hơn hồi nãy. Cường nghĩ ngợi nhiều rồi chợt quay ra sau nói với cô Phương, cậu ta nhỏ nhẹ:

– … uhm… ờ… giờ em hỏi thiệt… bộ cô tính bỏ về Cần Thơ hả?

Phương đang hoang mang, nhưng khá ngạc nhiên khi thấy Cường lại đổi cách xưng hô như cũ. Giọng câu ta nhỏ nhẹ, không đe doạ như hồi nãy. Cô không nói gì, chỉ ‘UHM’ rồi gật đầu. Cường lại quay sang nói tiếp:

– Trời đất ơi… chuyện đâu có gì đâu… sao tự dưng cô lại bỏ đi…?

Phương hơi uất ức khi nghe Cường nói ‘không có gì đâu’. Cô ta rướn lên gần Cường rồi nói:

– Vậy mà em nói là không có gì hả… em làm vậy… cô còn mặt mũi nào mà nhìn người ta… em… em thiệt quá đáng… em… hiếp… hiếp cô rồi… còn dám nói…

– Thì chuyện đó đến giờ đâu có ai biết đâu… em không nói… cô không nói thì ai biết được mà cô sợ này sợ nọ… rồi còn bỏ đi…

– Không ai biết… nhưng… cô… cô xấu hổ lắm… em… em ác lắm… hic…

Cường nghe như giọng Phương sắp khóc, cậu ta can:

– Thôi cô nín đi… đang ngồi xe em mà khóc lóc gì… người ta lại để ý…

– Giờ… giờ em định chở cô đi đâu…?

– … thì về khu tập thể chứ đâu nữa…

– Không… cô nhất định không về đâu…

– Cô phải về… rồi lát cô lên Ban Giám Hiệu, rút đơn xin nghỉ bệnh lại… cô đi dạy bình thường trở lại cho em… nghe chưa?

– Em… sao em dám ra lệnh cho cô…

Cường thấy Phương phản ứng thì cậu ta gằng giọng, rồi bảo:

– Thôi được rồi… để em nói thẳng cho cô hay. Một là cô nghe lời em… hai là em sẽ đi nói chuyện này cho người ta biết… cô chọn đi – Cường nói thế, thấy Phương có vẻ im lặng, ngồi sau đó mà nín thinh không nói gì liền bồi thêm mấy câu – Nói cho cô hay, cô đừng tưởng bỏ về quê là xong. Ở trường chắc chắn có hồ sơ, nhà cửa của cô. Cô không nghe lời em… em xúi ba mẹ em thưa cô… rồi công an sẽ đến tận nơi…

Nghe Cường hăm doạ, như muốn khóc, Phương van nài:

– Thôi em đừng nói nữa… cô biết rồi… xin em… đừng làm vậy…

– Được rồi… như vậy phải được không.

Cường thấy cô Phương có vẻ sợ và nghe lời cậu ta. Cậu ta không chạy thẳng về khu tập thể mà trên đường ghé ngang tiệm thuốc tây. Cậu ta để Phương ngồi trên xe rồi vào trong mua gì đó xong mới đi tiếp. Chở Phương đến gần trường, Cường dừng xe lại rồi nói:

– Thôi… cô đi bộ từ đây về đi… giờ chạy ngang trường người ta nhìn không tiện…

– Uhm…

Cô Phương gật đầu rồi xuống xe. Cậu ta lại dúi một bịch thuốc có mấy viên hồng hồng vào tay cô, rồi nói tiếp:

– Cô đem về phòng rồi uống đi… nhớ uống 2 viên luôn…

– Cái gì vậy?

– Thuốc tránh thai khẩn cấp đó… uống trong vòng 72 tiếng sau khi quan hệ…

Phương đỏ hồng cả mặt. Cô không dám nói gì quay mặt đi một nước. Phương chưa đi được bao xa thì lại nghe tiếng Cường gọi lại, cậu ta chạy lại gần cô rồi nói:

– Nãy giờ nhiều chuyện quá lại quên mất… hồi hôm…

Phương nghe Cường nói đến chuyện hôm qua thì liền run cả người, cô hỏi:

– Chuyện gì… em định nói gì nữa…

– … là vầy… hồi hôm qua… em tìm cô thực ra cũng có chuyện… rồi… rồi bị vụ đó nên không nói gì với cô được – Thấy Phương im im, Cường chùn giọng rồi tiếp – Hôm qua em định chạy lên hỏi cô… nhờ cô phụ đạo giúp em vài bữa được không. Tại mấy bữa trước em nghĩ nhiều, sợ quên bài vở nên định nhờ cô giúp…

– … là dạy kèm… kèm cho em hả?

– Uhm… chỉ mình em thôi… em sẽ nói chuyện này với ba má em. Chắc ổng bả sẽ trả công cho cô nữa… nên cứ yên tâm…

– … chỉ dạy mình em thôi hả?

Phương nghe nói thế là thấy sợ sợ, vậy là không biết ý cậu ta thế nào. Cậu học trò này đã hung bạo, đồi bại như vậy, mốt chỉ có mình cô với cậu ta, biết có chuyện gì xảy ra. Cô ngần ngừ như muốn từ chối… nhưng chắc không được với cậu ta rồi…

– Sao… đừng nói là cô không chịu nha…?

– Ơ… cũng được… em

– Cô chịu là được rồi… vậy cô về đi… chiều nay em ghé!

Nói xong Cường phóng xe chạy về trường luôn. Phương định nói đồng ý, nhưng định hẹn Cường thời gian, hoặc địa điểm học là tại lớp học của trường nhưng ngoài giờ. Cậu ta nhanh quá làm cô không dám nói gì nữa. Lòng Phương thấy sờ sợ, nhưng chẳng hiểu sao cũng thấy gì đó nó nôn nao lắm. Cô nhét bịch thuốc vào túi rồi đi bộ tà tà về.

Cường phóng xe quay lại trường thì cũng đến giờ về. Cậu ta vào dọn sách vở rồi tan học. Cường nhìn thấy cô Phương quay trở lại phòng Ban Giám Hiệu lúc tan trường. Cậu ta nghĩ chắc cô ta đang làm theo ý cậu ta thôi. Vừa nghĩ mà Cường vừa thấy hí hửng. Cô giáo cậu ta đúng là lớn đầu rồi mà không ngờ còn khờ đến vậy. Hôm qua giờ hiếp dâm cô xong, Cường còn lo bị cô ta tố cáo… vậy mà cậu ta hù ngược lại chút xíu mà cô ta đã sợ rồi… nhìn cái kiểu ngây thơ khờ dại đó… sao mà đáng yêu đến thế. Thực tình thì chiều qua, Cường ghé phòng cô chủ yếu là để xin cái chuyện dạy kèm đó. Cường tính kiếm cớ tiếp xúc, rồi nhân cơ hội sẽ làm tình với cô. Ai ngờ đâu chiều qua hên quá, mới lên phòng chưa kịp nói gì thì cô đã bày nguyên rổ trái cây ra trước mắt cậu ta rồi. Công nhận chiều qua Cường cũng liều, chưa bao giờ cậu ta dám manh động cưỡng bức con gái người ta như vậy. Mà thiệt có ai ngờ, tướng tá ngon lành như cô Phương vậy mà đến giờ chưa qua tay thằng nào. Liều thì liều thiệt nhưng cảm giác cũng thiệt xứng đáng. Cường thấy vui lắm, chiều nay nhất định sẽ còn nhiều trò nữa.

Phương chia tay Cường thì quay về khu tập thể. Nhớ lời cậu ta dặn cô lại quay lại ban giám hiệu xin lại cái giấy nghỉ phép. Nhà trường mừng lắm vì vùng này là vùng sâu vùng xa, luôn thiếu giáo viên, cô Phương không nghĩ nữa thì đỡ phải sắp xếp lại. Tối qua đến giờ Phương không khóc nhiều, nhưng cô suy nghĩ dữ lắm. Đủ loại cảm giác, đau đớn có, sung sướng có, nhưng nghĩ cho cùng cô cũng là nhà giáo. Bị học trò nó làm vậy thì nhục lắm, lúc đó cô rối quá, chả biết làm gì, định xin nghỉ rồi về quê cho xong. Ai dè đâu lại bị thằng Cường ‘bắt’ được ngoài quốc lộ, cậu ta hù có mấy câu càng làm cô sợ thêm. Cầm mấy viên thuốc Cường đưa, cô uống ngay tức khắc. Qua giờ lo suy nghĩ ba cái chuyện gì đâu, cô lại quên đi chuyện này. Phương chưa chung đụng xác thịt bao giờ nhưng cũng biết nguy cơ khi bị Cường xuất tinh vào trong vậy, sẽ có thai rất cao. May mà cậu ta nhắc cô, chứ lại quên thì sau này cái mầm mống của cậu ta nảy nở trong người cô, khi đó lại dỡ khóc dở cười nữa.

Từ trưa cho đến chiều, cả người Phương cứ bồn chồn, cứ ngó ngó ngoài cửa phòng. Hồi nãy về đến nhà, uống thuốc xong là Phương đi tắm. Tắm sạch sẽ xong, cô chọn lại quần áo để mặc. Mọi khi ở nhà, Phương đều đóng kín cửa phòng, để khoả thân ở bên trong. Hôm nay cô mở bung cửa, mặc áo sơ mi quần dài chỉnh tề. Cường nói chiều ghé chỗ cô, nhưng cậu ta không nói mấy giờ làm cô cứ ngóng ngóng miết. Cũng lạ là dù không ưa gì cậu ta nhưng chẳng hiểu sao bữa nay Phương lại cứ ngóng, cầu cho cậu ta đến sớm nhất có thể. Phương đi qua lại, lúc ra ngoài hành lang ngó xuống, lúc vào nhà quét dọn. Mãi đến chiều tối khi Phương đang ngồi xem giáo án thì cậu ta bất ngờ đứng ngay ở cửa.

– Chào cô!

Cường đứng ngay cửa, trên vai đeo balo. Cậu ta mặc áo thun, quần lửng nhìn rất sành điệu. Mặt Cường có vẻ hớn hở. Phương đang xem giáo án nghe cậu ta chào cũng buông cả cây bút. Cô đứng lên, hai tay đan vào nhau chào lại cậu ta. Mặt Cường lúc mới vào phòng thì hớn hở lắm, nhưng ngó kỹ thấy Phương, tự dưng cậu ta lại chau mày. Cường điềm nhiên vào phòng, bỏ cái balo xuống. Phương bối rối đứng lên, chỉ vào chỗ cái ghế mình vừa ngồi dậy nói:

– Em… em… ngồi đi… cô rót nước…

Phương quay đi, định với tay lấy cái ca nhựa thì lại nghe tiếng gió. Từ sau lưng cô, Cường không chần chừ nhào tới, choàng hai tay ra phía trước ôm lấy bụng cô. Cậu ta luồn ngay một tay vào quần cô Phương. Cường lẹ tay thò đến cả cái quần silip của cô. Cô Phương hơi bất ngờ nhưng đã biết là Cường nên cô không chống cự, chỉ đẩy nhẹ cậu ta ra rồi nói:

– Đừng mà em… đừng làm vậy nữa… kỳ lắm…

Cường không nói gì, bàn tay cậu ta thọc sâu hơn trong quần cô, chạm đến chỗ âm hộ của cô luôn. Tay cậu ta mân mê ít lông trên mu mà mọi khi Phương vẫn cắt tỉa rất gọn gàng. Nhanh chóng cậu ta lầm tới ngay khe lồn. Cậu ta ve vuốt cái chỗ ấy của cô giáo mình. Cường nói:

– Kỳ cái gì mà kỳ… cô lúc nào cũng vậy… miệng trên thì nói đừng… miệng dưới thì chảy nước.

– Không… em đừng làm vậy… kỳ lắm… sao nói qua đây học mà…

– Thì cứ chịch cái đã… xong thì em sẽ học ngay… hôm qua chịch có một cái giờ em còn phê nè.

Dương vật của Cường đã cứng cứng trong quần, Phương có thể cảm nhận được khi cậu ta áp hạ bộ vào mông cô. Phương cứ nói đừng mà, nhưng không la lớn như hôm qua, tay cũng đẩy Cường ra nhưng nhè nhẹ, không chống trả quyết liệt lắm. Dĩ nhiên là cậu ta sờ mó cô giáo khá thuận lợi. Một tay sờ bên dưới, tay còn lại đi dần lên trên. Tay Cường chạm ngay đến cặp vú bự của cô. Ái chà, cậu ta bắt đầu xoa xoa, bóp bóp nó nhưng lại thấy hơi cấn cấn. Hình như là cô hôm nay mặc áo quần hơi chỉnh tề, bày đặt mặc áo lót, quần lót, rồi quần dài nữa. Tay Cường lần lên trên, mới đầu còn chịu khó bật từng cúc áo sơ mi của cô, về sau thấy phiền phức quá, mấy cái cúc ở dưới Cười giật mạnh luôn nghe ‘bực bực’. Chỉ mấy động tác nhanh gọn là áo sơ mi đã bị phanh ra, lộ ra cặp vú núng nính trong cái áo ngực. Vú Phương bình thường đã to, hôm nay có áo ngực đội nó lên nhìn còn hoành tráng dữ nữa.

Khi Cường bật áo sơ mi cô Phương ra, cô nài nĩ:

– Đừng Cường ơi… đừng làm vậy nữa mà… em… em ra đóng cửa lại đi… cửa còn đang mở…

Tay Cường lần lần tìm cách sờ sờ cặp vú, bung quần áo cô ra khi đang ôm cô từ sau. Cậu ta nói:

– Không sao đâu… tầng trên này có mình cô ở mà… sợ gì ai nhìn thấy… cứ mở cửa cho mát…

– … nhưng… rủi ai đi qua… thấy thì chết em ơi…

– … cô lộn xộn quá… thì cô rên nhỏ… la nhỏ thôi… đừng cho ai nghe… người ta nghe người ta mới chạy lên… lo gì… nào… quay lại đây… em cởi đồ ra cho… mặc gì mà lắm đồ thế…

Cường vừa nói vừa xoay người Phương lại. Cậu ta đẩy Phương đến chỗ dựa bức tường luôn. Cường chuyên nghiệp, lẹ tay vô cùng, cộng thêm Phương không chống cự mãnh liệt lắm, nên nhanh chóng bị cậu ta bóc từng lớp quần áo ra. Cường tuột cái quần dài của cô đến đầu gối, lộ cả cái silip ra. Áo sơmi bị cậu lột ra, giật cả cái nịt vú nãy giờ làm chướng mắt cậu ta. Thân hình Phương ngon lành, Cường nhìn thích lắm, cậu ta đưa miệng vào ngay đầu ty cô hôn lên chụt chụt mấy cái. Vừa hôn, Cường vừa nắm eo cô, lẹ làng kéo luôn cái silip xuống. Giờ thì cô giáo của cậu ta lại trần trụi như hôm qua cậu ta thấy. Cô đứng đó, đầu gối vẫn còn mắc cái quần dài nhưng thân trên đã trụi lũi, tay cô cứ che che đi mấy chỗ kín, tránh cặp mắt hau háu của cậu ta. Cường giật mấy bàn tay ra rồi cười nói:

– Thôi… còn che che cái gì nữa… hôm qua em cũng thấy hết rồi…

– Đừng làm vậy mà em… cô sợ lắm…

– Có gì đâu mà sợ… em nói cô nghe… mình chịch cái cho sướng đi… rồi học hành gì đó… tính sau… được chưa… đừng ngại nữa…

Cường dứt lời là bắt đầu lại nắn bóp cặp vú cô Phương. Miệng cậu ta ngậm trọn cả quần vú, nút chùn chụt đến chảy nước miếng. Vừa xoa vừa bú vú đã, cậu ta lại lần tay xuống chỗ háng của cô mà khều móc. Người cô Phương uốn éo như bị kiến cắn. Cô dựa hẵn vào tường, tay chỉ còn đẩy đẩy cậu ta ra cho có lệ thôi. Mà không hiểu cô nghĩ sao nữa, thằng học trò nó nói đúng. Cô cứ nói đừng nhưng mỗi khi nó sờ chút xíu là chỗ lồn cô nước nó ra nhàu nhĩ. Nước ra nhiều đến ướt cả ngón tay nó. Cường để cô Phương nghĩ một chút rồi bắt đầu cởi quần áo mình ra rất nhanh. Nó đứng trước mặt cô cởi từ cái quần đến cái áo, lòi ra dương vật dài của mình. Phương tò mò lắm, hai mắt cứ muốn dán vào đó nhìn cho thoả, hôm qua lẹ quá, cô có kịp thấy gì đâu. Nhưng Phương mắc cỡ quá, nhìn chút xíu thì lại nhắm mắt lại quay đi.

– Lại đây!

Cậu ta cởi quần áo ra xong thì xốc nách Phương dìu cô đi. Chỗ quần dài còn dính đến đầu gối bị cậu ta lấy chân đạp văng ra. Cánh cửa vẫn để mở cho gió lùa vào, Phương ngoan ngoãn hơn để thằng học trò dắt tay mình lại chỗ giường. Lúc đi lại Phương để ý sau lưng cậu ta có mấy vết trầy xước như móng tay. Cường thấy cô địa địa vào đó thì nói:

– Tác phẩm của cô đó… người đâu dữ quá trời… cào em đau thấy mẹ…

Đến giường, Cường đẩy nhẹ cho cô nằm ngữa ra. Cậu ta cho cô nằm sát cạnh giường, hai chân thòng xuống. Cường không leo lên mà đứng ngay cạnh giường, giữa hai chân cô. Một tay Cường mân mân chỗ cái lỗ nhoè nhoẹt nước của cô, tay kia cầm dương vật thẳng tưng của mình. Thấy cô Phương cứ trân trân mắt nhìn mình. Cường cười cười bảo:

– Em chịch đây… sướng lắm… yên tâm… bữa nay nằm yên… đừng cào cấu gì nữa nghen… cào một bữa thôi… bữa nay mà cào nữa là biết tay em đó.

Nói rồi cậu ta nắm dương vật canh ngay khe của cô Phương mà nhét vào. Cô Phương rít lên:

– Úi cha… ôiii…

Rồi nấc nghẹn, đầu cô nghẹo sang một bên không dám nhìn thằng học trò đang trần truồng nữa. Cường không nắc mạnh như hôm qua, cậu ta nhét cây hàng mình vào từ từ, rút ra nhẹ nhàng. Rồi dần dần Cường nhịp thật đều, cả thân hình cô Phương run lắc lên. Cường thích quá, lồn cô giáo cậu ta thật khít, qua giờ cậu ta cứ nhớ mãi.

– Ui! Cha mẹ ơi!… sướng quá trời quá đất. Đã quá! Đã dã man! Lồn cô sướng quá cô ơi…

Cường nhấp cô Phương độ chừng năm phút, cô giáo chỉ nằm im, lắm khi kêu ư ư thôi, nhưng bỗng đâu, cậu thấy cô ta gồng cứng người. Hai đùi kẹp chặt hai bên hông cậu ta. Cô Phương uốn éo, mặt đỏ ke, miệng mở ra rồi khép lại. Cường đoán chắc cô giáo mình đã lên đỉnh. Cậu ta không nắc nữa mà đút dương vật một cái vào thiệt mạnh. Quả nhiên, từ trong người cô, thứ gì đó chảy ra xè xè, ướt cả dương vật Cường bên trong âm hộ. Cô Phương dù không muốn nhưng phải bật dậy, bất giác phải ôm chầm lấy cậu học trò mình. Cô rên rĩ:

– Uhm… uhm… gì vậy… chết mất em ơi… cô bị gì vậy…???

Cường ôm lại cô giáo mình, vuốt ve, thủ thỉ:

– Cô lên đỉnh đó chứ có gì đâu mà sợ… hi hi… gái trinh có khác… nhạy cảm ghê… mới chịch có mấy cái đã ra khí rồi…

Cường nói làm cô Phương xấu hổ vô cùng. Vậy là nãy giờ cậu ta làm chuyện đó là cô thích lắm hay sao? Cô không thích chút nào nhưng sao cơ thể cô nó lại phản bội cô như vậy. Cường để yên cho cô gồng cứng người rồi từ từ rút dương vật ra. Cậu ta kéo ghế lại ngồi gần giường nhìn ngắm cô giáo mình trần truồng, lăn lộn. Nghĩ cũng tội, chắc ít khi cô ta sướng như vậy. Kệ, để nghĩ chút xíu lấy hơi đã rồi chịch tiếp. Nghĩ vậy Cường tạm tha cho cô giáo mình một lát.

Cô Phương nằm đó, ngẩn lên vẫn thấy cánh cửa mở, cô vẫn sợ lắm nhưng không bằng lúc nãy. Như thằng Cường nói xuất khí gì đó, tự dưng cô thấy thoải mái lắm, không còn khó chịu như nãy giờ. Cô Phương không còn ý tứ con mẹ gì nổi nữa, cứ nằm đó banh càng ra cho thằng học trò nó ngắm. Liếc nhìn gương mặt cậu ta, Phương thấy cứ cười cười như vẻ gì đó đang đắc thắng lắm vậy. Thôi xấu hổ quá, Phương không dám liếc nhìn cậu ta nữa mà quay sang một bên thở dốc. Phương nghĩ ngơi một chút thì tự nhiên cảm giác có gì đó ướt ướt chỗ lồn mình. Cô nhìn xuống thấy Cường đã rời khỏi ghế, đang vục mặt lại liếm liếm gì đó giữa háng cô.

– Nhột… em làm gì vậy… cô nhột… nhột quá…

Thấy Phương hơi giãy giãy, Cường giữ hai chân cô vẫn banh ra rồi ngẩn mặt lên nói:

– Hi hi… nhìn lồn cô thèm ghê… nằm im em liếm chút xíu coi nào…

– Thôi… đừng mà em… kỳ quá… nhột cô quá.

Phương cứ nói đừng mà… đừng mà, riết rồi thằng Cường nó nghe cũng quen tai luôn. Mặc kệ cô nói gì nói, Cường cứ tiếp tục liếm lồn Phương một lúc. Bề ngoài coi nề nếp gia giáo là vậy, nhưng cô Phương xem ra cũng biết cách chăm sóc cơ thể mình lắm. Cường sờ lồn cô hai bữa nay là biết ngay. Chỗ hai mép lồn cô, toàn bộ lông lá cô cạo sạch, trơn láng, thơm tho vô cùng. Cường hun, liếm thích thú không thấy nhám nhúa chút nào. Cô chỉ chừa ở trên chỗ cái mu một chùm lông, cắt tỉa khá gọn, giống giống hình tam giác. Nhìn lồn cô cái kiểu này, ai không biết dám tưởng cô làm gái lắm, chứ có ngờ là làm cái nghề giáo đâu. Cường hôn, liếm lồn Phương như đang hôn môi cô vậy. Chút chút, cậu đẩy cả lưỡi vào vô cùng thích thú. Đoạn đầu lúc Cường liếm cô còn than nhột này nhột nọ, chắc tại không quen, về sau cảm giác sung sướng là làm cho miệng cô im re, toàn thân muốn nhũn ra lần nữa. Không biết cậu ta liếm thế nào mà cô Phương thích quá chừng, nó ướt ướt, phê phê cứ len lỏi vào trong người cô. Phương không dám ho he gì nhưng cô sướng quá, hai chân cô bất giác càng lúc dang càng xa cho cái lưỡi tinh ranh của Cường cà quét lồn cô. Thấy cô mở cửa mình rộng, Cường càng liếm bạo hơn. Cậu ta liếm rồi nhiều khi thọc ngón tay vô móc móc mấy cái thì lồn cô Phương lại xịt nước ra nữa. Nước sệt sệt, bùi bùi, trong trong. Cường đưa mũi hít hít rồi không biết sạch dơ mà liếm sạch. Cường đồi bại quá, cậu ta làm cô Phương chịu không nổi luôn, không biết tự bao giờ cô đã đưa tay lên tự bóp lấy vú mình, se se hai đầu ty. Cường liếc lên thấy vậy thì khoái lắm.

Thấy cô im im, chịu đèn lắm rồi, Cường không màu mè gì nữa. Cậu ta chồm lên, tiếp tục nhét dương vật trở lại vào hai mép thịt ướt nhẹp của cô. Nước nhờn của cô Phương khá dư dả, lúc nào cũng trơn lùi cái khe nên dù lồn còn bót, Cường vẫn dễ dàng đút dương vật mình vào. Một lúc sau nữa thì cậu ta bắt đầu nắc đều như khi nãy trên bụng cô. Lúc này có vẻ cô Phương hết chống cự nổi, cô thở dốc, rên rĩ hai tay quờ quạng. Cường cúi xuống bú vú cô thì cô ôm chầm lấy cậu ta luôn. Không phải cào lưng cậu ta mà xoa, xoa nhè nhẹ, xoa khắp chỗ lưng vẫn còn trầy trụa. Cường thích chí nắc nhanh hơn, những tiếng kêu phành phạch phát ra từ sự va chạm da thịt càng lớn. Biết chẳng có ai ở gần nên Cường thoải mái lắm.

Đang nắc ngon trớn, bỗng Cường nghĩ gì đó rồi dừng lại. Cậu ta rút dương vật ra rồi bảo cô Phương rời khỏi giường. Cậu ta bảo cô bò ra trên sàn, mặt quay ra chỗ cánh cửa, bò lên giống loài chó. Lúc này Phương như u mê, miệng chẳng nói gì được, cậu ta bảo sao thì cứ nghe vậy thôi, ngoan ngoãn làm theo. Hai bàn tay cô chống xuống sàn, gối chịu lại, đùi dang xa để khoe cái lồn phơi phới về phía sau ngay mặt Cường. Cậu ta quỳ bằng gối ngay phía sau, loay hoay chút xíu thì đã canh dương vật ngay lỗ thịt. Cường lại nắc cô giáo mình từ sau. Tay cậu ta ôm mông cô, hông thì đẩy rất mạnh. Cường nắc tới tấp, không ngưng lấy một giây khắc nào. Đang lúc cao hứng, thậm chí Cường còn phát mấy cái liền vào mông cô. Vừa phát vừa nắc, tay Cường vỗ đít cô Phương nghe chan chat. Cô sướng lắm, nhưng cũng đau nên rên lên:

– Ui da… đau quá… hu hu… đau em ơi…

– Chừa chưa… cái này là phạt tội dám cào lưng em nè… dám tát em nè… chừa chưa…

Cường thích chí lắm, cứ mắng cô vậy nhưng cả hai cũng chả dám la to, cũng cố kềm chế lại sợ lỡ tầng dưới có ai nghe thấy. Hai mông cô Phương bị cậu ta vỗ mấy cái liền, giờ đỏ lên như con khỉ đít đỏ trong rừng U Minh mà cậu ta từng thấy. Cường nắc vậy một lúc cũng hứng quá không chịu được nữa. Biết không cầm cự được, cậu ta nắc mạnh thêm mấy cái rồi rút dương vật ra, đẩy một cái mạnh làm cô Phương té nhào ra đất. Cô bị cậu ta đẩy vậy chỉ biết nằm sóng xoài đó thôi. Cường đứng dậy, nắm dương vật sục nhẹ một cái là tinh dịch bắn phọt ra. Cậu ta gào lên như sướng lắm, xịt tinh dịch bay bay phủ lên thân thể trắng nõn nà của cô giáo đang nằm dưới đất. Thoã mãn cơn dâm dục trong lòng, Cường ngắm nhìn thân thể nhàu nhĩ của cô giáo đang nằm trên sàn nhà. Cô cũng trắng lắm, nếu so với tụi con gái miệt này, giờ tinh dịch Cường chảy nhễ nhại khắp thân thể cô, chỗ hai đít thì đỏ hồng lên nhìn cũng tội tội.

Cô Phương nằm đó chút xíu thì ngồi dậy. Cô có vẻ hơi kinh hãi khi cảm giác được tinh dịch Cường đang xịt trên người cô. Cường lúc này đang đứng loanh quanh, lục lọi gì đó trong balo. Thấy Phương có vẻ hơi sợ dơ thì nói:

– Tinh dịch thôi mà… làm gì mà cô thấy gớm dữ vậy… tụi con gái có đứa nó còn uống nữa kìa.

Cô Phương mếu máo:

– Hic… nhưng cô mới tắm thôi…

– Thì đằng nào xịt vào trong cô cũng chả đi tắm lại. Thông cảm đi… tại nãy hứng quá chưa kịp mang bao vô nên em xịt ra ngoài luôn – Vừa nói Cường vừa chìa một dãy mười mấy cái bao cao su ra trước mặt cô rồi nói tiếp – Yên tâm đi… lát em mang bao vô cho sạch sẽ…

Nhìn mười mấy cái bao cao su, lại thêm cái câu nói lát nữa của cậu ta là Phương thấy hơi sợ sợ., nhưng sao cũng thấy tò mò ghê lắm. Cường nhìn cô rồi bảo:

– Thôi… cô trò mình đi tắm cho mát nha… nãy giờ chịch làm em cũng ra mồ hôi quá…

Cô Phương cứ ngồi đó ngần ngừ, Cường cúi xuống nắm tay cô kéo lên rồi giục:

– Thôi cô lẹ lên… giờ này mà còn bày đặt làm màu nữa…

Phương vẫn thấy ngại, cô nhìn ra cửa rồi e ngại nói:

– Nhưng Cường ơi… em để cô đóng cửa lại đã…

Cường nhìn ra cửa rồi nói:

– Thôi… giờ trời chưa tối, chưa có muỗi đâu… cô cứ để đó cho gió nó lùa vào cho mát. Chừng lát nữa tối tối rồi hãy đóng…

– … rủi… rủi người ta thấy thì sao em…

– … yên tâm đi… ai cũng biết trên này có mình cô ở… người ta có lại thì cũng lên tiếng cho cô biết, chứ hổng có ai xồng xộc vào như em đâu… cứ để vậy cho mát đi cô.

Cường mặc kệ, kéo tay cô Phương cùng đi vào nhà tắm. Cậu mở nước rồi múc nước ào ào, cho nước mát chảy xuống khắp người cậu ta. Cô Phương đứng yên chả dám cục cựa, cậu ta biểu cô quay lại, xối nước cho trôi đi chỗ tinh dịch đang vãi khắp lưng cô. Cường chủ động hết, vừa tắm, vừa tranh thủ ôm cô. Hai bầu vú bự của cô gặp nước mát lạnh, săn thít, ép chặt vào ngực cậu ta trong khi dương vật cậu ta cũng đang ép vào lồn cô. Phương ngài ngại cứ đẩy nhẹ cậu ta, Cường trừng mắt không cho cô đẩy nữa, cứ vừa xối nước vừa quấn lấy cô. Cậu ta xoa nhẹ mông côtrong khi hôn hít khắp cổ và vai cô. Cô đứng yên nhắm mắt, chả biết là đang chịu đựng cậu ta, hay là đang hưởng thụ nữa. Cường bắt cô choàng tay ôm lấy lưng cậu ta nhẹnhàng xoa lưng cho cậu ta lại. Tắm mát đã đời, Cường đi ra trước, cho cô ở đó kỳ cọ thêm chút nữa rồi mới đi ra.

Cường coi vậy cũng biết giữ lời lắm, lúc Phương đi ra chưa biết làm gì thì cậu ta bảo cô bắt đầu chuyện học hành. Phương dọn bàn của mình, cho cậu ta lấy sách ra, hai cô trò bắt đầu học bình thường. Cửa vẫn mở, Phương nói nếu cứ cởi quần áo vậy làm cô mất tập trung, không dạy dỗ gì được. Cường thì cứ thích học lúc hai cô trò trần truồng thế này, nhưng nhắm chừng cô vẫn chưa quen nên chả ép. Cường cho cô mặc đồ, nhưng bảo cô chỉ được mặc cái áo ngủ giống hôm qua thôi, không mặc đồ lót, cậu ta không thích cô mặc kín mít như hồi nãy, nhìn cô nghiêm nghị, cậu ta mất hứng lắm. Cô Phương than đó là cái áo ngủ duy nhất của cô. Hôm qua cậu ta làm hai dây áo rách mất, cô vẫn chưa may lại được. Cô còn đưa cái áo sơ mi bị bung cúc áo cho cậu ta xem nữa, toàn là tác phẩm của Cường. Cậu ta không nói gì, bắt Phương mở chỗ quần áo ra cho cậu ta lục lọi. Cuối cùng, Cường lấy một bộ đồ thun ngắn, cho cô mặc tạm, và dĩ nhiên là đồ lót cậu ta cấm hoàn toàn. Phương cột tóc lên kiểu đuôi gà, mặc bộ đồ thun bó, Cường vẫn trần như nhộng, ra ghế bắt đầu học.

Phương mới đầu kiểm tra kiến thức của cậu này. Cô hơi bất ngờ vì thấy Cường mất căn bản trầm trọng, hầu như kiến thức trong năm học này Cường chỉ là tờ giấy trắng. Cô nói Cường phải cố gắng nếu không muốn năm nay ở lại lớp nữa. Cô lo cho cậu ta vậy, không biết cậu ta nghe có tiếp thu gì không. Mặt cậu ta nhìn cô đơ đơ, lắm khi hai mắt cứ liếc liếc vào ngực cô. Cô đỏ mặt mắc cỡ khi thấy dương vật cậu ta chốc chốc lại cương lên nữa. Phương xấu hổ thật. Nghiệm vụ sư phạm ở trường chưa dạy cô ứng xử thế nào trong tình huống này. Kiểu dạy học oái oăm nằy Phương nghĩ chắc chỉ có mình cậu ta bắt cô làm đó thôi. Cường hỏi cô:

– Cô thấy khả năng em học sao…?

– Ơ… theo cô… em bị mất căn bản rồi… cuối năm nay muốn qua môn của cô… phải học cực lắm đó… không thôi không qua nổi đâu…

– Còn mấy môn khác sao cô?

– Thì cô có dạy đâu mà biết… nhưng… như em… chắc cô nghĩ cũng vậy thôi…

– Thôi giờ vầy… hay là cô dạy kèm cho em luôn đi… mỗi ngày đều học… không phải môn cô mà mấy môn khác nữa. Môn của cô thì cô dạy kỹ, mấy môn kia thì cô chỉ em làm bài thôi.

– Ơ… vậy… vậy cũng được…

– Tiền bạc cô đừng lo… đây nè…

Cường quay ra balo, móc từ đâu ra một xấp tiền. Cậu ta dúi vào tay cô. Phương hỏi:

– Cái này… là sao?

– Là học phí đó… hồi chiều em có xin mẹ em rồi… bả cho liền… mỗi tháng bả sẽ gửi để em đưa cô. Tiền này chỉ là một tháng thôi…

Phương nhìn sơ chỗ tiền rồi nói:

– Nhưng… chỗ tiền này nhiều lắm… liệu… liệu có sao không?

– Thì em cũng đâu biết bi nhiêu. Mẹ em đưa sao thì em đưa cô vậy. Mẹ em nghe em xin tiền đi học, bả mừng hết lớn. Đó giờ có mình cô là em chủ động đến xin học thôi đó…

Tiền cậu ta đưa mới toanh, thơm mùi polymer vô cùng. Phương cầm số tiền gọi là ‘học phí’ này, nhưng cô lại dợn dợn. Cường đưa tiền sau khi mới làm ba cái chuyện đó với cô, làm cô có cảm giác như cậu ta trả công cô, trả cho cô sau khi ‘ấy ấy’ cô chứ chả phải là trả tiền dạy học nữa. Nãy giờ cô chỉ mới bắt đầu sơ sơ, kiểm tra kiến thức nó thôi chứ có dạy dỗ gì đâu.

Cô Phương và cậu ta nói chuyện, học thêm mấy câu nữa thì trời sụp tối. Cậu ta không chịu học nữa mà quay ra than đói bụng, bắt cô nấu đồ ăn cho cậu ta ăn. Phương có để sẵn thức ăn vài món nên thành thử nấu cũng không khó. Trời cũng tối, ở U Minh hễ tối là muỗi mòng bay tứ tung. Nhà Phương ở tầng 4 nên cũng đỡ, nhưng muỗi cũng không ít. Thấy hơi sợ, Cường chủ động quay ra đóng cửa lại khi Phương đang loay hoay nấu ăn trong bếp. Phương đang nấu ăn thì cậu ta lại gần, bất thần tuột cái quần thun của cô ra. Phương quay lại hỏi:

– Trời… gì nữa vậy em… cô đang nấu ăn mà…

– Cửa đóng rồi… cô cởi quần áo ra đi… nãy cô nói vậy mà…

Cậu ta vừa nói nhưng cũng như ra lệnh vậy. Phương nghe theo, đành cởi luôn áo thun ra. Cô nấu ăn, cậu ta ngồi sau nhìn nhưng cũng không manh động làm gì cô nữa mà để yên cho cô nấu, dọn ra cho hai cô trò cùng ăn.

Ăn uống xong xuôi, cậu ta để cho cô dọn một mình rồi đứng tần ngần nhìn cô. Lúc Phương xong việc quay ra thì cậu ta cười nói:

– Tối nay em ngủ lại đây nha cô…

Phương nhìn cậu ta ú ớ. Cô bất giác hỏi:

– Ba má em… thì sao…

Cường cười rồi lấy điện thoại ra hý hoáy nhắn tin gì đó. Cậu ta chìa cho Phương xem là cậu ta nhắn cho ba mẹ tối nay cậu ta ngủ nhà bạn, sáng mai đi học luôn. Vừa nhắn xong là thấy mẹ Cường nhắn lại OK liền. Phương sốc toàn tập. Cậu ta nhếch mép hỏi:

– Vậy được chưa? Còn gì nữa không cô…?

– Ơ… thì… thì sao cũng được…

– Hi hi… cô đừng lo… em cũng chuẩn bị một bộ đồng phục trong balo đó rồi… Thôi… tối rồi… mình giăng mùng đi ngủ nghen.

Cô Phương cúi đầu đáp gọn lỏn: – Ừ!

Cô ra đóng cửa, dọn giường giăng màn, đốt nhang muỗi lên. Cường tắt đèn nhưng để đèn toilet cho ánh sáng lờ mờ, cậu ta bảo vậy cho lãng mạn. Cường vẫn gọi Phương là cô, vẫn xưng em đàng hoàng nhưng cách hành xử xem Phương chẳng khác tình nhân cậu ta vậy. Phương không biết phải làm sao nữa, leo lên giường nằm là cậu ta ôm cứng lấy cô liền. Cậu ta bảo nãy giờ nhìn cô ở truồng nấu ăn mà hứng thú quá. Cậu ta ôm xiết lấy cô, làm dương vật càng ép sát hơn vào lồn cô. Có lẽ cơn ham muốn lại tràn đến với cậu ta.Cường hôn hít khắp cổ và vai cô, tìm kiếm đôi môi mọng đỏ của Phương. Khi đã trông thấy nó cậu ta hôn ngay.Phương không chống cự, để yên cho cậu ta hôn cô một lúc lâu. Nụ hôn đó làm Phương thấy hồi hộp. Hồi xưa khi còn đi học có anh chàng kia cũng ôm hôn cô, cô đẩy ra ngay chứ đâu có để yên như Cường vậy. Hôn cô một lúc lâu, cô thấy chỗ dương vật của Cường lại dài dài ra, nóng hổi ép sát vào cô. Cường xiết chặt cho hai bầu vú của cô ép chặt hơn vào ngực cậu ta. Cường nắm tay bắt cô nắm dương vật cậu ta sờ sờ, bắt cô xoa nhẹ đầu cu cho cậu ta. Cường móc móc nhẹ rồi dĩ nhiên là nước nhớt cô Phương lại tràng trề, lúc nào cũng thế. Cường nằm xoay qua đè lên cô, hạ người cho dương vật dịch chuyển đến cửa lồn cô. Thật nhẹ nhàng và nhanh chóng cậu ta lại đút vô lồn cô giáo mình. Cô giáo nhắm mắt chịu đựng. Cậu học trò nhẹ nhàng dốc cu lên rồi từ từ nhịp. Cường nhịp thật đều và mạnh trong tư thế một tay cầm dương vật một tay ôm cô. Lạ thay, cậu ta không bảo nhưng Phương vẫn tự động ôm lại cậu ta, ôm nhẹ nhàng, vuốt ve trong vô thức. Cường nhịp mạnh dần, mạnh hơn. Tinh khí nhanh chóng bắn ra làm cả cô và cậu ta cùng chìm trong khoái lạc. Cậu ta ôm, và hôn hít cô liên tục khi cô ôm cứng cậu ta lúc xuất tinh. Cường chống một tay, nhả miệng cô ra, vuốt ve mái tóc, đến vú cô khi dương vật vẫn cắm trong lồn. Đang có vẻ khá lãng mạn, tự dưng Cường kêu ‘Chết cha’ rồi bụm miệng cười gì đó. Cô Phương hỏi:

– Em… em cười gì vậy?

– … lại quên mất không đeo bao cao su rồi… xịt từa lưa vô trong cô rồi…

– Ơ… vậy thì sao… em đừng làm cô có bầu nghen…

Cường cười mĩm chi rồi vuốt ve cô và nói:

– À mà cũng chả sao. Hai viên thuốc màu hồng hồi trưa em đưa cô uống rồi phải không – Cường hỏi, cô Phương gật gật – Quên mất, vậy tối nay xịt tùm lum cũng không sao. Không có bầu đâu cô đừng lo. Còn… còn chỗ bao cao su đó, cô cứ cất ở đây đi… mai chịch thì đeo vô.

Cường thấy cô Phương im lặng, nghẹo cổ sang một bên, cậu ta cứ độc thoại mà cô chả nói gì. Thấy vậy Cường bèn quay mặt cô ra hỏi:

– Sao hả… cô thấy làm tình sướng không? Nãy em chịch cô có đau không?

Cường hỏi làm cô miễn cưỡng trả lời:

– Ơ… không… không đau như hôm qua nữa…

– … còn sướng… có sướng không?

Cô Phương im im, cậu ta lại hỏi dồn:

– Cô cứ nói đi… làm gì đến giờ này mà còn ngại nữa…

– Cô… cô không biết nữa… cô mắc cỡ lắm… xấu hổ lắm… em đừng hỏi vậy nữa…

– Sao lại mắc cỡ… lại xấu hổ?

– Thì… dù sao cô và em cũng là ‘cô – trò’. Nó… nó kỳ cục lắm…

– Gì đâu mà kỳ… chịch nhau thôi mà… có gì đâu…

– Em… em nói vậy sao được… lỡ người ta biết… chắc cô chết…

– Ừ… thì biết vậy… em cũng giữ kín cho cô… không nói ai biết đâu… đừng lo.

– Vậy hả… được vậy thì tốt… em đừng nói ra nha Cường, cô sợ lắm.

– Cô yên tâm… em coi vậy cũng biết điều lắm… vậy đi em có ý này… những lúc không có ai, mình đổi cách xưng hô là ‘anh – em’ đi, còn lên lớp, vẫn kêu là ‘cô – trò’.

– Thôi… không gọi vậy đâu… ngại lắm…

– Ngại gì nữa… ‘anh’ ‘em’ mình đã làm đến chuyện này còn ngại gì nữa?

– Không được đâu… lúc học mà gọi vậy… uhm… khó dạy lắm… mắc cỡ lắm…

– Ý em nói là lúc em dạy kèm anh hả. Ừ…. Thì lúc đó gọi cô trò luôn cũng được. Vậy chịu chưa?

Cô Phương im lặng. Cường lấn lướt:

– Im im vậy là chịu rồi héng. Nào… kêu ‘anh’ đi…

– … thì ‘anh’… được chưa… xấu hổ quá… – Phương ngượng đỏ cả mặt.

– Kêu lại… dịu dàng hơn coi…

– … anh…

– Ha ha ha… vậy phải được không. Thoả thuận vậy nha. Nào, giờ nằm yên anh chịch cái nữa coi.

– Trời… nữa hả… thôi… anh ngủ đi… tối rồi…

– Cái nữa rồi ngủ… lo gì…

Phương nói vậy thôi chứ Cường nói mấy câu là cô lại nằm im. Cường chịch cô cái nữa, xuất tinh vào trong lần nữa đến khi phê đến mệt luôn mới chịu nằm ra. Cậu ta ôm lấy cô giáo mình, ôm thiệt chặt như cái gối ôm rồi ngủ ngon lành.