Hành Hạ Cô Giáo Cà Mau – Truyện Sex Cực Đỉnh 2016

Bữa tối đó Cường thấy là bữa làm tình mà cô Phương chủ động nhất từ đó đến giờ. Lúc cậu chui vô mùng cô đã chủ động cởi đồ cậu ra, chủ động bú liếm rồi leo lên mình nhịp cho cậu rất mạnh. Cô làm khá mạnh, làm Cường phải ra cả mấy lần luôn. Tối đó Cường cứ lấy chuyện thằng kia hãm hiếp cô mà chọc cô, mỗi lần vậy là lồn cô thít lại, xiết dương vật cậu ta chặt lắm, làm sướng vô cùng. Hôm sau đi học, Cường mệt muốn xỉu, làm bài lờ mờ. Cường thấy cô giáo mình cũng lờ đờ, chắc là mất nhiều sức lắm. Cường viết bậy bạ mấy chữ cho có rồi lăn ra ngủ, có gì đến bữa đi học thêm cô lại lấy ra cho cậu ta sửa cho đúng. Đến trưa, Cường về nhà tắm rửa soạn đồ chuẩn bị qua nhà cô Phương học thêm chợt cậu ta phát hiện ra một chuyện. Cường thấy mấy thằng nhân viên của ba mình mặc cái áo nhìn quen quen, mà cậu mãi chẳng nhớ ra. Đến khi lại nhà cô học, Cường thấy cái áo mà thằng Miên lạ mặt kia bỏ lại giống hệt vậy. Cường thấy hơi nghi ngờ. Hôm nay cậu học xong sớm, chịch cô hai ba cái rồi về chứ không ngủ lại. Học xong Cường xách xe chạy xuống xã, chỗ mấy đầm nuôi tôm của ba cậu để hỏi thăm.

Tối hôm qua tự nhiên gan cùng mình, bày đặt vào nhà người ta, không ăn trộm thì chớ lại còn đi hiếp dâm gái nhà lành, may mà chạy thoát, thằng Miên nghĩ mình còn may mắn mà hú hồn. Sau khi rời khỏi nhà cô gái, hắn đi luôn, rồi sáng đi nhờ xe về lại đầm tôm mà hắn đang làm việc. Cả ngày hôm nay vừa mệt, vừa phải làm nên Miên khật khà khật khưỡng. Buổi chiều mới xong chuyện, định đi tắm lại thì nghe thằng quản lý nó gọi. Hắn ta nói ông chủ kêu hắn lên có công chuyện. Nào giờ làm ở đây thằng Miên chỉ biết mặt đến quản lý là cùng chứ có hề biết đến ông chủ là ai đâu. Hắn nghĩ không biết có chuyện gì nữa, xui hay là hên đây. Miên tắm rửa sạch sẽ, mặc cái quần cụt và cái áo thun xong thì đi ra chỗ phòng quản lý. Hắn ta đứng ngoài cửa đợi Miên sẵn. Thấy Miên đi tới, hắn vẫy bảo Miên đi vào, còn hắn chỉ đứng ngoài. Bên trong phòng có cái bàn to, thằng Miên thấy ‘ông chủ’ ngồi quay mặt vô vách. Hắn đi vào, đóng cửa phòng rồi đứng lại gần cái bàn, lễ phép khoanh tay thưa:

– Dạ… ông chủ gọi con…

Giọng ông chủ hắn tằng hắng, gằng xuống:

– Mày là thằng Thạch Dara, hay thường gọi là Miên, đúng không?

– Dạ, đúng… ông chủ hỏi con có gì không?

Miên nó hỏi nhưng nó cũng ngờ ngợ, nghe giọng ông chủ thấy quen quen. Chừng hồi ông chủ có nó xoay cái mặt lại, Miên nhìn thấy ông chủ của nó là mặt nó tối sầm, tay chân nó bủn rủn không nói lên được lời nào nữa. Người vừa xoay cái ghế lại là Cường, nhận ra cậu, Miên muốn rụng rời tay chân, hắn vội quỳ xuống, van xin ngay:

– Con lạy ông chủ… ông tha cho con… con lỡ dại… con không biết…

– Đụ mẹ… mày là thằng Miên hả… mày gan quá hả mậy… mày biết tao là ai không?

– Dạ… là ông chủ…

– Biết vậy là tốt… nhưng không phải… chủ của mày là ba tao…

– Dạ… vậy là cậu chủ… cậu chủ tha cho con…

– Tha con mẹ gì… mà gan lắm đó Miên… ‘ghệ’ của tao mà mày cũng dám ghẹo…

– Cậu chủ tha cho con… tại con không biết cậu chủ, không biết cổ…

– Không biết rồi tính làm gì thì làm hả mậy? Giờ mày tính sao với tao đây…

– Dạ… cậu chủ tha cho con… con… cậu muốn con làm gì cũng được…

– Đụ mẹ… thằng này nhìn mặt vậy mà khôn ta…

– Cậu chủ tha cho con… đừng đuổi việc con… không có công ăn việc làm… con biết…

– Thôi… ngưng cái điệp khúc đó đi… tao đâu có nói là xúi ba tao đuổi việc mày đâu…

– Dạ… vậy hả cậu chủ… con lạy cậu chủ… cảm ơn cậu chủ…

– Đủ rồi… mày đứng lên đi… nghe tao hỏi…

– Dạ… dạ…

Cường nói rồi bảo thằng Miên đứng lên. Khác với hôm qua, giờ Miên lễ phép, đứng khoan tay, mặt hắn mếu mếu chỉ chực Cường hù cái là xón đái ra quần.

– Giờ mày kể đầu đuôi chuyện tối qua cho tao nghe… kể cho đàng hoàng… mày mà nói dối… tao biết được… không chỉ có đuổi việc đâu… cho mày biết là nhà tao lớn cỡ nào… mày không sống được ở đây, cũng đéo đi đâu được trong cái Miệt Thứ này đâu…

– Dạ con biết… cậu để con kể…

Thằng Miên khoanh tay đứng kể đầu đuôi mọi việc cho Cường nghe. Nghe lời hắn ta kể, Cường đối chiếu là chuyện cô Phương nói, thấy hình như hắn cũng nói thiệt. Mà không biết hắn có nói dóc không, cái đoạn hắn nói hắn nhét dương vật hắn vào, nhịp mấy cái là cô phê rồi. Cường hỏi:

– Đụ mẹ… thằng này dóc tổ… cặc mày sao… bộ ngon lắm hả mà bày đặt…

Sợ Cường không tin, thằng Miên nó móc dương vật ra chìa cho cậu coi luôn, nó sục nhẹ mấy cái là cây hàng nó thẳng băng như khúc gỗ, nhìn thấy ghê lắm. Cộng thêm cái tướng của nó, nhìn cơ bắp vậy, Cường cũng hiểu tại sao cô giáo cậu ta lại phê vậy, Cường nói:

– Thôi được rồi… mày móc cặc ra làm gì… tao có kêu đâu…

Miên lại lúi cúi mặc quần vào. Cường ngẫm nghĩ, xét theo phản ứng tối qua của cô giáo đến giờ, cô không nói ra nhưng cậu ta đoán thằng Miên này chơi cô sướng lắm, không chừng sướng hơn cả cậu ta nữa. Giờ mà Cường kiếm chuyện, cho thằng Miên này chơi cô nữa, nhìn cái mặt mắc cỡ của cô, rồi hứng tình, chắc ‘đã’ lắm. Nhìn tướng nó, Cường nghĩ thêm. Cái thằng nghèo rớt mồng tơi này, thứ trôi sông lạc chợ, tự dưng đưa cô giáo tươi mơn mởn cho nó chơi, liệu có chuyện gì không? Đó giờ Cường chơi gái cũng nhiều rồi, chơi được gái trinh nữa, nhưng chỉ mươi hôm là bỏ, tìm qua mục tiêu khác. Không hiểu sao bữa nay cậu ta vẫn còn ghiền cô giáo mình. Nhìn thằng Miên chơi cô, lý ra hắn cũng ghét, cũng bỏ cô được rồi, nhưng thấy cô khóc, thấy cũng tội. Cường rối quá. Thấy cậu ta suy nghĩ, thằng Miên hỏi:

– Cậu… giờ cậu dạy sao… con nghe vậy…

Thôi được rồi… Cường quyết định sẽ chơi cái trò này thử một lần, cho cô giáo phê một cái cho đã. Hôm qua cậu về bất tử làm cô bị gián đoạn. Cô khóc vậy nhưng không chừng cũng thích lắm, cái kiểu của cô Phương nó thừa biết mà. Cường nhìn thằng Miên rồi dịu giọng hỏi:

– Mày… mày thấy con ghệ tao thế nào? Ngon không?

– Dạ… dạ cậu cho con thưa thiệt… con mới dám nói…

– Ừa… mày nói tao nghe coi…

– Ngon… dạ ngon lắm… hàng bót lắm cậu…

– Mày biết cổ là ai của tao không?

– Dạ… là ghệ cậu…

– Ừa… nhưng cũng đồng thời là cô giáo tao nữa đó…

– Trời… thiệt vậy hả cậu… cậu chủ giỏi quá… dzớt được cô giáo mình luôn…

– Thôi… mày khỏi nịnh tao… tao hỏi… ghệ tao ngon vậy… cho mày chơi… mày chịu không?

Miên nghe Cường nói, sợ cậu nói lẫy, hắn xua tay:

– Dạ thôi… ghệ của cậu… giờ cho tiền con cũng không dám đụng…

– Mày sợ gì… nếu tao cho phép thì sao…

– Dạ… cậu nói sao… con không hiểu…

– Cái thằng tướng bự con mà đầu ngu như bò… lại đây… tao nói cho nghe…

Cường kêu thằng Miên lại sát cái bàn, cậu ta bàn cái kế vừa nghĩ ra cho nó nghe. Thằng Miên nghe qua, nhìn cậu chủ nó, chả biết cậu có điên không nữa. Nó cứ nữa tin nữa ngờ. Nhưng bị cái hôm qua chơi cô giáo đó đến giờ nó vẫn còn phê, không sao quên được, lại thêm đó là lệnh của cậu chủ, nó phải nghe theo thôi. Mắt hai chủ tớ của tụi nó sáng lên, lúc sau nghe Cường bàn, thằng Miên hào hứng hơn, nó cứ ‘Dạ… dạ’ liên tục. Kết thúc chuyện, Cường đe nó:

– Đó… mày hiểu rồi chứ…?

– Dạ… con biết rồi cậu…

– Ừa… giờ tao nói gì mày phải nghe… mày nghe lời tao… mai mốt tao nói ba tao tăng lương, cho đi theo tao giúp việc… còn nếu bép xép… thì mất xác nghe con…

Miên nghe Cường nói mà lạnh sống lưng, hắn cúi đầu lạy, vâng dạ liên tục. Lúc Miên ra khỏi phòng quản lý, thằng quản lý cứ hỏi dồn nó cậu chủ kêu nó có chuyện gì, Miên nó không dám nói gì hết, dù thằng quản lý có tra hỏi cách nào đi nữa.

………………………………………………………

Mấy ngày còn lại tiếp theo trong tuần, Cường cố gắng giảm nhịp độ làm tình giữa cô và cậu ta lại. Từ hôm bị hiếp dâm đó, cô trở nên ngoan hơn rất nhiều. Bữa nào Cường tới là cô cũng sẵn sàng, trần truồng như nhộng đợi cậu rồi. Trong khi cô trần truồng thì Cường lại lơ đi, cứ để cô như vậy, cậu ta vẫn mặc quần áo, học hành bình thường. Nhìn cái tướng cô của là Cường muốn chịch cho mấy phát, nhưng kế hoạch cậu vạch ra với thằng Miên là phải để cho cô thèm, càng thèm thì chơi càng hứng. Mỗi bữa học Cường chịch cô còn có một cái thôi, mà cậu ta chịch chán ngắt, chỉ cho cô bú như thường lệ, tròng bao vào rồi leo lên nhịp mươi phút là xuất tinh. Cô hơi thất vọng nhưng không dám nói gì nhiều. Cường cũng không ngủ lại nhà cô bữa nào trong tuần nữa, học xong là cậu ta về. Mỗi lần tạm biệt cô, nhìn ánh mắt tội nghiệp, thèm thuồng của cô mà Cường thấy cũng thương. Thương thì thương nhưng cứ để đó, cho cô thèm đã.

Vậy là suốt mấy ngày, cô Phương không hiểu sao cứ buồn héo hắt. Cô hơi thất vọng về Cường. Riết rồi cô nghĩ, quen nhau có mấy tuần lễ, không lẽ cậu ta mau chán cô như vậy sao. Cô Phương nghĩ vậy cũng chẳng có gì lạ. Sau này cô hỏi thăm tìm hiểu mới biết, Cường có biệt danh là “Đô La” giàu có, quen người này người kia nổi tiếng thị trấn ai cũng biết. Cậu ta yêu cô ba tuần lễ vậy thấy cũng là dài rồi. Hay là, từ sau cái hôm cô bị thằng Miên kia cưỡng hiếp, Cường đâm ra chán cô luôn sao trời. Cô cứ suy nghĩ mãi mà đau hết cả đầu, mặt mày ủ dột. Mấy ngày nay Cường về là cô cứ thủ dâm liên tục, không chút nào yên, tối ngủ cũng chẳng ngon. Với cái điệu này, chừng vài bữa nữa chắc Cường không ghé chỗ cô học nữa quá. Cô Phương vốn là cô gái hiền lành, nhút nhát, chẳng biết gì chuyện yêu đương tình dục. Cường như con ong, con bướm đi qua, hút nhuỵ hoa, rồi khi cánh hoa tàn héo, chắc nó sẽ lại bay đi thôi, nghĩ vậy mà buồn.

Bữa sáng thứ sáu của tuần thứ ba, cô Phương tan lớp của Cường sớm, để mấy tiết sau còn học môn khác. Lúc nghĩ giữa tiết, Cường giả bộ hỏi bài để lên bảng thủ thỉ với cô. Cường nói chiều nay cậu đi chơi với bạn nên không qua học nữa, dặn cô đừng chờ. Cô Phương nghe vậy thì nói:

– Em cứ nghĩ học hoài, làm vậy sao nhớ bài…

Cường cười rồi nói lại:

– Nghĩ hồi nào, tuần này em nghĩ có một ngày thôi mà, bữa nào cũng học đều… cô sao vậy?

Cường nói vậy cô mới ngớ người ra. Cô cứ bị lầm giữa cái chuyện học – chịch. Thằng Cường học vẫn đều, nhưng chuyện nó chịch và dạy cô chịch thì bỏ bê quá, chắc cô có ý nói chuyện đó. Lúc Cường quay đi, nó còn cười rất nham hiểm. Cường thấy có vẻ cô giáo của cậu ta thấm thuốc rồi, cái kiểu gì mà thèm cu cậu ta ra mặt rồi.

Cường vào tiết mới là cô Phương lững thững rời cổng trường để về khu tập thể. Chỗ ở sát bên nên cô đi bộ luôn. Lúc mới bước ra khỏi cổng được vài bước, một cái bóng nhảy qua cản đường cô đi. Cô Phương ngẩn mặt lên nhìn. Cô đỏ tía tai, cô nhận ra kẻ đó là tên người Miên, kẻ hãm hiếp cô. Hắn đứng chặn đường cô. Cô hoảng quá, vội lấy cái cặp che trước ngực, định lách qua hắn mà đi. Tên người Miên không thèm đuổi theo cô mà đứng dựa lưng vào hàng rào của trường, gọi với lại cô:

– Đi đâu mà lẹ vậy cô Phương… không chào người quen hả?

Cô Phương nghe hắn gọi đích danh mình thì hoảng hốt, vội quay lại:

– Sao… sao anh biết…?

Thằng Miên nhếch mép nói:

– Chuyện đó là chuyện của tôi… cô hỏi làm gì?

Phương đứng giữa đường mà người run run, cô hỏi hắn:

– Anh… anh muốn gì?

Thằng Miên đứng lại gần cô, đưa tay nựng cằm cô rồi nói:

– Không có gì… tại… tại nhớ cô nên qua rủ cô đi chơi thôi…

Cô gạt tay của hắn đi… cô chỉ mặt hắn nói:

– Ai… ai quen gì anh mà rủ rê… anh đừng xáp lại đây… tui… tui la lên à…

Thằng Miên nghe vậy thì cười lớn, hắn nói:

– Ha ha ha… tui cứ lại đó… cô giỏi thì la lên đi…

– Tui… tui la thiệt đó…

– Cô có ngon thì la thử… người ta bắt tui… rồi tui sẽ khai…

– Khai gì… anh đừng hù tui… tối đó… tại anh… anh hiếp tui chứ bộ…

– Ừ thì đúng… tại tui hiếp cô… nhưng… còn chuyện của thằng Cường… học trò cô nữa thì sao?

Cô Phương rụng rời tay chân, cô nắm ngực hắn trở lại rồi hỏi:

– Cường hả… anh… anh tính nói chuyện gì?

– Nè… cô nói chuyện đàng hoàng, bỏ tay ra nha… cô là nhà giáo đó…

Phương nghe vậy thì giật mình, vội bỏ tay hắn ra. Thằng Miên cười cười nói:

– Nhà giáo như cô mà cũng gan quá ha… dám ăn ở với học trò của mình luôn…

Phương nghe vậy muốn đứng không vững, tim đen bị bắn tan tành, cô líu quíu hỏi:

– Sao… sao anh biết?

– Sao lại không? Sau bữa đó tui thấy lạ… nên điều tra thử… ai dè hai người là cô – trò luôn.

Phương hoảng sợ thật sự, cô giờ chỉ muốn chạy, chạy vào trường cầu cứu Cường thôi, nhưng giờ cô đi sao nổi nữa chứ. Cô ôm cái cặp ngay ngực, không dám nhìn thằng Miên, cô hỏi:

– Anh… giờ anh muốn sao?

– … đâu có gì. Nãy tui nói rồi đó. Tui định rủ cô đi chơi thôi mà…

Cô giật mình lùi lại khi hắn định nắm tay cô, cô hoảng hốt nói:

– Không… anh tính đưa tui đi đâu…?

– … đi đâu kệ tui… cô có đi theo không thì nói. Cô không nghe lời tui, tui đứng đây, tui bêu rếu cho cô biết. Nó là đứa nhà giàu, không đi học cũng không sao. Còn cô, người ta mà biết chuyện này, cô đừng hòng đi dạy nữa… cho mất dạy luôn…

Phương nghe nó nói mà muốn xỉu, lao đảo phải dựa lưng vào tường. Hắn lại hỏi:

– Giờ cô tính sao? Có đi chơi với tui không?

Mặt cô mếu mếu như muốn khóc. Cô gật gật đầu:

– Được rồi… tui nghe theo anh… nhưng… anh hứa… đừng nói ai nghe nha…

– Cô ngoan ngoãn nghe lời tui đi… tui không nói ai nghe đâu. Nói ra cũng đâu có lợi gì cho tui đâu. Tui cũng đâu có ý gì đâu… tại… con cặc tui nó nhớ cô quá thôi…

Vừa nói hắn vừa thô bỉ chỉ dương vật đang cương lên sau quần của hắn. Cô Phương gật đầu đồng ý đi chơi với hắn. Nhưng cô nói:

– Anh đợi tui lên nhà thay đồ đã…

Thằng Miên gạt đi, hắn nói:

– Thay làm gì… nhìn cô mặc áo dài vậy càng đẹp. Mình đi luôn đi…

Vừa nói hắn vừa chỉ chiếc xe Honda cà tang của hắn đang đậu ngay trước mặt cô. Sự việc bất ngờ quá, cô không còn cách nào khác phải nghe theo lời của thằng Miên. Hắn leo lên xe nổ máy, bắt cô ngồi sau lưng hắn. Cô mặc áo dài ngồi một bên, tay ôm cặp chứ chẳng dám đụng vào người hắn. Thằng Miên nói cô nín dứt chứ đừng khóc, rủi người đi đường nhìn thấy thì không có lợi cho cả hai. Hắn nói vậy Phương cũng cố ngăn dòng lệ đang chực trào ra. Bữa nay chở cô, thằng Miên này bận cái áo thun bó và cái quần jean. Cô nhìn từ sau thấy cơ bắp hắn nổi gồ ghề lên. Cô sợ là sợ hắn như vậy, nhưng chẳng hiểu sao khi ngồi sau lưng hắn, khi nghe cái mùi mồ hôi nồng nàng đặc trưng của hắn rịn ra, toả ra phía sau, cô thấy rờn rợn cả người. Thằng Miên này nó không chở cô đi tới khách sạn, hay nhà trọ như cô nghĩ hắn sẽ làm mà hắn chở cô đi ra khỏi thị trấn, đi đâu xa lắm mà cô không biết. Cô ngồi sau không dám hỏi hắn. Hắn chạy vào mấy khúc đường xấu, xe tưng tưng, cô sợ té thành thử ra phải vịn lấy eo hắn. Rồi hắn lại thắng gấp, cô chỉ còn biết ôm cặp bằng một tay, tay kia ôm chầm lưng hắn, ép ngực vào lưng hắn. Thằng Miên thấy khoái chí lắm, hắn cố tình làm vậy mà. Hắn chạy một lát thì quay lại, hắn để cặp của cô lên phía trước, chỗ cái baga để cố định vào đó. Cô Phương trống cả hai tay, có thể vịn người hắn chặt hơn. Con đường thằng Miên chở cô đi càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng xấu, gập ghền, nhấp nhô, thành thử ra cô phải ôm chặt lấy hắn, nhìn như tình nhân vậy. Cô ngó xung quanh, thấy không còn nhà cửa phố xá nữa, mấy vạt rừng tràm ở phía xa rồi. Lòng cô hoang mang quá, không biết thằng người Miên này nó đưa có đi đâu nữa.

Nhưng cũng may, hắn chạy xe một chút rồi rẽ vào một khu trang trại. Cô Phương thấy chỗ này rộng, có mấy đầm nuôi tôm nằm liền kề nhau. Cả trại lớn vậy nhưng hình như chỉ có vài người trông coi. Thằng Miên này có vẻ quen mấy người đó, hắn chạy xe thẳng vào, gặp ai là giơ tay chào. Ai cũng chào hắn, rồi có vẻ nhìn hắn ngạc nhiên lắm khi thấy hắn chở cô sau lưng. Cũng có người hỏi nhưng Miên chỉ cười. Hắn rất khéo chạy xe ở cái mô đất nhỏ giữa hai đầm tôm. Mấy đầm nước vuông vức, có máy oxy đánh lên sùng sục. Thằng Miên nó chạy một hồi thì đến một căn nhà nhỏ ở rìa khu trang trại. Nói là nhà chứ đúng hơn đây là một căn chòi, chỗ này Miên ở để canh chừng tôm cho chủ. Chòi vậy chớ không phải xây bằng lá, mà xây tường khá khang trang, phía trên có mái tôn che mưa nắng nữa. Thằng Miên đậu xe cái kịch bên hông căn chòi rồi quay lại nhe răng cười với cô, hắn nói:

– Mời cô giáo vào nhà tui chơi!

Cô Phương bước xuống xe, nhìn sơ căn chòi nói:

– Ơ… nhà này của anh hả?

Thằng Miên gãi gãi cái đầu xoăn tít của nó cười rồi nói:

– Nói chơi thôi, chứ tui làm gì có nhà cửa… chỗ này tui ở… để canh đầm tôm cho người ta nè…

Vừa nói thằng Miên vừa chỉ mấy đầm nuôi tôm liên kế nhau. Miên nói:

– Giờ đang trưa nên cô thấy vậy thôi… chứ tầm chiều… nhìn lãng mạn lắm… cũng có mấy đứa thanh niên hay lại đây, mướn xuồng của tụi tui ra giữa đầm ngắm cảnh… tâm sự…

Nghe thằng Miên nói, cô hiểu thêm chút xíu về sinh hoạt của thanh niên ở vùng này. Thằng Miên tỏ ra đon đã, hắn đi vào trước, mở cửa mời cô bước vào sau:

– Thôi… cô vào đây chơi… ở ngoài chi cho nắng…

Thằng Miên nói nên cô Phương cứ để nguyên cái cặp giắt ngoài xe, đi sau lưng nó vào căn chòi. Tay cô vẫn thủ trước ngực, rón rén đi theo hắn từng bước chân. Vào bên trong, mắt cô ngó láo liên. Căn chòi này mái tôn, giữa giờ trưa nên hơi hầm một tý. Bên trong bài trí đơn giản chỉ có cái đèn tròn nhỏ, cái quạt bàn, một cái giường và một cái tủ đồ. Căn chòi có một cửa sổ lớn, không có rèm che, nhìn thẳng ra đầm nuôi tôm. Cô nghe thằng Miên nói chỗ này hắn ở để giữ đầm, nên chắc có cửa sổ rộng vậy, để ban đêm hắn nhìn ra cho dễ. Cô Phương đang ngó lao liên xung quanh thì thằng Miên bất tử quay qua ôm chầm lấy cô. Hắn cuốn cuồn đặt lên môi cô những nụ hôn tham lam. Quá bất ngờ, cô giật mình, cố đẩy hắn ra không cho ôm lấy mình. Bị cô đẩy đẩy, thằng Miên bực mình, tính tát cô mấy cái cho yên như hồi hổm, nhưng hắn nhớ cậu Cường có dặn dù gì cũng không được tát cô nên hắn chùn tay.

Cô Phương sợ hãi, lùi lại về bức vách. Thằng Miên không đuổi theo, hắn thong thả cong người lột cái áo thun đang mặc, lộ ra thân hình đen đúa, cơ bắp. Tư nhiên hắn cởi áo ra, làm tim cô Phương đập thình thịch. Cô mắc cỡ quay đi không dám nhìn đám cơ bắp của hắn. Hắn mặc cái quần jean dài, khoe ra đống cơ bắp ở thân trên, sao mà làm cô kích động không tả được. Cô nhớ tối hôm hắn hãm cô, cô cũng từng sờ soạn người hắn, tướng hắn công nhận đẹp thiệt, chưa kể đến cái của nợ của hắn, nó to to. Đầu cô Phương cứ bị phân tâm giữa ý nghĩ sợ hãi, mắc cỡ, đấu tranh với cái ý nghĩ dâm dục, muốn sờ vào cơ bắp của hắn, muốn nhìn cho rỏ khúc gân của hắn xem thử coi dài và to như thế nào. Cái thứ to dài như thế ngập sâu vào trong lồn mình không biết cảm giác thế nào, có sướng hơn cái của Cường không nữa. Cô lắc đầu qua lại với cái ý nghĩ đó. Cởi áo xong, thằng Miên thản nhiên lại bật cái quạt bàn lên cho thoáng mát, hắn bắt đầu nói chuyện, giọng nhỏ nhẹ.

– Thôi… đã theo tui tới đây rồi, còn bày đặt làm bộ làm tịch chi nữa… lại đây tui chịch cái đi…

Cô run run, vẫn thu mình nói trả lại:

– Ai… ai theo anh hồi nào… tại anh ép tui tới đây chứ bộ…

– Ha ha ha… ừ… thì tui ép… nhưng mà tui nghĩ cô cũng thích mà… đúng không?

Hắn nói vậy làm cô cũng im lặng luôn. Cô mắc cỡ cứ ngó nghiên xuống đất. Hắn tiếp:

– Thôi… để tui nói thiệt. Tối đó cũng tại tui vào nhà bất tử, hiếp dâm cô. Lỗi tại tui… tui xin lỗi… nhưng sau bữa đó… tui thấy ghiền cô ghê… chịch cô sướng ghê luôn nên tui mới đánh liều thử lần nữa… cô an tâm… cứ chìu tôi một lần đi… xong xuôi tui không phiền hà gì cô đâu.

Hôm nay cái giọng hắn nói nghe ngọt ngào, quyến rũ hơn cái giọng hôm hiếp dâm cô. Cô Phương nghe hắn nói có vẻ thiệt tình, cô cũng mũi lòng. Hắn nói làm cô cũng suy tư, đâu đó trong lòng cô vẫn có cảm giác muốn cho hắn làm thử lại lần nữa, nhưng là con gái nên cô mắc cỡ không dám nói ra thôi. Hổm rày cô cũng bị thằng Cường học trò mình bỏ bê làm lúc nào người cũng ầm ỉ, sôi sục, nước dâm cứ ứa ra như mồ hôi, lúc nào cũng nghĩ đến hết cây hàng của Cường, rồi lại cây hàng của hắn. Cô quay mặt lại nhìn hắn, tay không còn khư khư che ngực nữa, cô nói với hắn, giọng run run:

– Nhưng… anh phải hứa… không nói chuyện này cho ai nghe… không là tui thất nghiệp luôn… tui nhục nhã luôn đó…

Thằng Miên gật đầu “Ừa” một cái. Cô thở dài, tống hết cảm xúc thổn thức ra ngoài. Và rồi không cần hắn nói, cô vén một bên vạt áo dài của mình, lấy tay nắm cái khoá, gỡ từng khoá áo bên eo phải ra. Thằng Miên thấy cô định làm vậy thì ngăn lại, hắn nói:

– Từ từ… đừng có gấp… để đó tui cởi… cô lên giường nằm cho tui đi…

Thằng Miên nói vậy giống như là cô thèm hắn chịch lắm vậy. Cô mắc cỡ quá, gật đầu một cái rồi đi ra giường. Cô nằm lên đó ngay ngắn, chờ đợi hắn. Hắn chỉnh cái quạt bàn cho xoay qua giường cho không khí trong phòng đỡ nóng và ngột ngạt, vì bên ngoài lúc này cũng đang giữa trưa rồi. Lúc hắn lại gần, cô thấy mồ hôi mồ kê bắt đầu rịn ra trên thân thể hắn, làm cơ bắp hắn bóng lên như tượng đồng. Bản thân cô cũng vậy, mồ hôi nãy giờ chắc ra ướt cả khoản lưng, cô cũng định cởi ra cho mát nhưng hắn nói vậy nên đành thôi. Lúc thằng Miên ngồi lên giường, cô nhắm tịt mắt, chờ đợi. Lần này hắn có vẻ dịu dàng, từ tốn lắm. Hắn lật cái vạt áo cô ra, tháo cái khoá quần rồi cởi cái quần dài trắng của cô ra trước. Lúc hắn tuột quần, cô cũng nhích cái mông lên cho hắn tuột ra dễ dàng. Hắn tuột cái quần rồi vứt ra một góc giường. Hắn chỉ cởi có mỗi cái quần dài thôi, còn lại cái silip rồi cái áo dài ở trên, hắn vẫn để yên. Cô bảo hắn:

– Anh… anh đừng làm hư áo dài của tui… may cực lắm…

Hắn gật đầu: – Tui biết rồi, yên tâm đi…

Thằng Miên bắt đầu gợi hứng cho cô. Hắn nhẹ nhàng lật cô nằm sấp lại, kéo hai đùi rộng ra hai bên. Hắn mò mẫm, vuốt ve cái quần lót bằng ren của cô. Hắn kéo gom cái phần sau đít lại thành một đoạn giống như cái quần lọt khe thôi, rồi hắn chà sát mấy cái làm cô ngứa ngáy vô cùng. Cô vẫn nằm im không dám nói gì. Nghịch ngợm một lúc, hắn mới chịu tuột cái quần lót ren ra đến ngang bắp đùi cô. Hắn chồm tới đưa lưỡi liếm lòng vòng lên hai bờ mông của cô, rồi liếm dài vào khe đít của cô, rồi vạch rộng hai bờ mông gần lổ đít ra, liếm vào lổ đít của cô. Trời ơi, có chết không chứ, sao cái thằng mọi rợ này nó chơi dơ dữ thần vậy trời, chưa bao giờ Cường làm vậy với cô cả, dù cậu ta có liếm lồn cô chán chê rồi, chưa bao giờ cô được nếm qua cảm giác lạ nầy khi người ta hang say liếm cái lỗ nhị của mình. Thằng Miên làm cô thấy nhột nhạt nhưng cũng rất thích thú và hứng tình. Cô Phương không mở miệng nói tiếng nào, nhưng phải há ra để rên lên, khi cái lưỡi của hắn đột phá vùng hậu môn của cô. Bữa nay thấy chỗ này vắng vẻ, xung quanh sát vách không có ai nên cô có phần thoải mái hơn, cô rên lên liên tục, cô muốn hụt hơi khi nín thở trân người với cảm giác nhột nhạt thích thú.

Rồi hắn lật cô nằm ngửa ra, tiếp tục liếm lên khắp vùng da thịt ở khoản hạ bộ của cô, không chừa sót một chổ nào. Miên không thèm cởi cái áo dài trên của cô ra, làm người cô cứ bị khó chịu vô cùng, cái nịt vú, cái áo dài cứ xiết lấy thân thể, cô muốn uốn éo như sợ rách cái áo nên đành gồng mình nằm yên. Vừa bú lồn, hắn vừa thò tay lên trên, bóp vú cô qua lớp áo lót và áo dài mỏng manh. Hắn bóp mạnh, may mà còn có cái áo lót nó che chắn đỡ, chứ không thôi thì hai bầu vú cô dám dập nát tanh bành dưới bàn tay của hắn. Lưỡi hắn cứ đánh phá vào lồn cô. Cô Phương tưởng chừng như hai mép lồn muốn sưng phồng lên luôn, máu tụ dồn hết về đó. Không phải nói chứ hắn làm cô động tình kinh khủng, tại do lạ hay do hắn làm tình giỏi cũng chả biết nữa. Cô cứ nâng mông đít lên thật cao. Người cô uốn lượn liên tục nhưng hạn chế bởi thân trên vẫn còn mặc áo. Phải chi giờ này hắn đút cái của nợ kia vào trong người cô thì cô đã biết mấy. Hắn cứ bú mút lồn cô hoài, trong khi cây hàng của hắn thì giấu sau lớp quần jean dày cộm.

May sao chừng hồi hắn có vẻ như cũng bú đã, miệng hắn và miệng lồn cô hôn nhu nhoè nhoẹt nước hết. Hắn ngồi phịch xuống giữa hai chân cô, lấy tay quệt quệt cái miệng ướt nhẹp, cười a vẻ khoái chí lắm, làm như cả đời hắn chưa bú lồn bao giờ vậy, hắn khen:

– Đã thiệt… lồn cô giáo sạch… trơn và thơm lừng… hổm rày tui cứ thèm.

Hắn khen cái kiểu đó làm cô mắc cỡ chết, cô nói:

– Anh đừng nói vậy, mắc cỡ lắm…

– Tui nói thiệt mà… chứ có chọc ghẹo gì cô đâu. Cô biết hả, mọi khi tui đi chơi đĩ, lồn tụi nó toàn lông lá không hà, lại khắm khắm nữa… tui đâu dám bú như lồn cô đâu…

Cái thằng trời đánh thánh vật, dám so sánh cái thứ sạch sẽ trinh nguyên của một nhà giáo như cô với những cô gái chuyên lấy thân nuôi miệng như vậy, há chẳng làm cô mắc cỡ hơn sao. Mặt cô Phương đỏ lựng vì cái kiểu so sánh đó của hắn. Hắn nhìn cô rồi chợt hỏi:

– Nè… hỏi thiệt… cô biết bú cặc không?

Cô vẫn mắc cỡ, như đầu gật gật, hắn cười khoái chí nói:

– Vậy hả… vậy giờ bú cặc tui cái coi…

Cô lại gật đầu, hình như cô chỉ chờ có nhiêu đó thôi. Cô ngồi dậy cho đến phiên hắn nằm ngửa ra. Cái quần lót cô tự động lột ra luôn, cất ở bên góc giường. Hắn nằm để yên cho cô lục lọi cái khoá quần jean cứng ngắt của hắn. Hắn nhổm mông phụ cô tuột cái quần ra, đến khi cô móc dương vật hắn ra khỏi cái quần sịp thì người hắn mới trần truồng hoàn toàn. Cây hàng khủng khiếp của hắn cứng như khúc gổ chỉa thẳng lên trần. Cô Phương nhìn trân trân. Dương vật của hắn nồng lắm, lông cu xoăn thít bám sát gốc càng làm chon ó có cảm giác dài thêm. Cái đầu khất nãy giờ cũng rĩ rĩ thứ nước trong veo. Cô há miệng to, ngoạm lấy cái đầu nấm to đùng của hắn. Cô bắt bất nuốt trọn nó. Cô cố nuốt đến khi đầu khất chạm đến cuống họng rồi mà vẫn chưa hết chiều dài dương vật. Cô rên lên hừ hừ trong họng, rồi từ từ nhả dương vật hắn ra. Cái khúc thịt nổi gân máu nhìn dữ dằn lắm, toàn thân dương vật hắn ướt nước miếng của cô. Sau khi nhả ra, cô lại tiếp tục mút lại, nhả ra. Hai má cô hóp lại, muốn hút thứ gì ra từ đầu khất của hắn vậy. Thằng Miên xuýt xoa khoái chí. Cậu Cường quảng cáo cô bú cặc giỏi lắm, vì đích thân cậu ta dạy cho cô, thằng Miên thấy cậu ta nói chẳng sai. Lúc này cô đang ở truồng, thân trên thì vẫn bận áo dài nghiêm chỉnh. Cô đang ngồi đó, cúi cúi bú cặc cho thằng Miên, nhìn tục tiễu không tả được. Ở góc của thằng Miên nằm, nhìn ra cửa sổ là thấy ngay thằng Cường đang núp ở đó quan sát vào trong, hắn đưa ngón tay cái, rồi nhe răng cười với Cường. Cậu ta xua tay bảo hắn đừng làm vậy, sợ cô sẽ nghi ngờ.

Thiệt ra khi nãy, lúc cô hết tiết thằng Cường cũng xin nghĩ rồi đi ra ngay sau cô. Cường chạy xe bám sát theo thằng Miên và cô mà cô đâu có hay. Cái thằng trôi sông lạc chợ, Cường mua cho hắn bộ đồ mặc lên nhìn cũng ngon lành cành đào lắm. Cậu mượn cho hắn chiếc xe cà tàng kia để chở cô luôn. Chỗ đầm tôm này là của nhà Cường, lúc nãy khi thằng Miên vào, Cường cũng cho tụi nhân viên đi chơi một bữa rồi, ngoài cổng chỉ khoá ngoài vậy thôi, tức là từ giờ đến chiều tối nguyên cái đầm tôm rộng này giờ chỉ có có Cường, thằng Miên và cô Phương thôi, không phải lo chi hết. Cường đứng ngoài nhìn cảnh có Phương bú cu cho thằng Miên mà máu bốc lên đầu. Cậu dặn hắn cứ chơi cô thoải mái, đâu có dè nó nghĩ ra cái trò bệnh hoạn này. Cô mặc áo dài, nhìn dịu dàng thướt tha vậy mà phải bú cu cho hắn, phải chi nó lột hết quần áo cô ra thì Cường đâu có nói gì. Cường bực vậy, chửi nó đụ má đụ mẹ vậy chứ dương vật cậu ta lại cương lên trong quần. Nhìn cảnh cô giáo đụ với người khác quả kích thích thật.

Lúc này cô vẫn đang bú cho thằng Miên, nhưng chuyển qua ‘lau cột, đá bi’ cho hắn rồi. Cô bú say sưa, chuyên nghiệp hơn cả tụi đĩ nữa, làm cây hàng thằng Miên thẳng băng, toàn thân ướt đẫm. Miên biết hắn đang đóng phim sex sống cho cậu chủ hắn xem, chả biết vì vậy nên hắn cố tỏ ra nhiệt tình, điêu luyên hơn không nữa. Cô Phương bú cặc hắn nãy giờ cũng lâu, hắn không thèm sờ mó gì cô hết, cứ gối đầu lên hai cánh tay, ngắm nhìn hưởng thụ thôi. Một chút sau, hắn bất ngờ đưa tay vạch cái vạt áo dài lên, rồi rờ lồn cô. Nãy giờ rồi mà lồn cô vẫn ra nước đều, chứng tỏ cô giáo cũng đang thích lắm, hắn biết vậy bèn nói:

– Thôi bú vậy được rồi… giờ cô cưỡi ngựa cho tui nhé… chịu không?

Cô Phương hổn hển nhả dương vật hắn ra, ngẩn mặt lên đờ đẫn nhìn hắn. Cô gật đầu chứ không trả lời hắn, cô hơi ngượng ngập không dám nhìn hắn nhưng tự thân hành động của cô đã nói thay tất cả. Cô đưa một chân qua người hắn, rồi ngồi lên mình hắn, xoay lưng với cửa sổ. Cô nhổm đít lên ngang tầm với dương vật hắn, rồi lấy tay cầm cầm canh ngay miệng lồn lồn cô. Thằng Miên cùng với cả thằng chủ nó đang núp bên ngoài cửa sổ, cả hai đều thất thần nhìn theo mỗi cử động của cô Phương. Thân hình cô không trần truồng nhưng cũng quá quá sức khiêu gợi và đầy nhục cảm trong tà áo dài thướt tha. Tà áo tượng trưng cho sự trong trắng, thanh khiết của cái nghề cao quý, giờ đang uốn éo, mua vui cho cái thằng Miên mọi này. Cô chắc không còn nghĩ đến chuyện đó nữa, giờ mặt cô đỏ lựng, trước mắt chỉ nhìn thấy thân hình quá sống động và mạnh mẽ của thằng Miên thôi. Cô Phương ngồi xuống, dưới lồn cô cây hàng to bự của thằng Miên đã chờ sẵn. Cô nín thở dò dẫm để thọc vào đúng âm đạo của mình. Cô ngồi xuống từ từ, âm hộ lại đón nhận dương vật thằng Miên đến viếng thăm lần nữa. Cô và chắc cả thằng Miên cuối cùng cũng được thoả mãn những thèm muốn thầm kín mà hai bên chẳng bao giờ hé môi ra. Thằng Cường thì đứng ngoài, quan sát từng cử động, nhưng vạt áo dài của cô nhiều khi che khuất cái chỗ tiếp giáp giữa lồn cô và dương vật thằng Miên rồi. Cường thấy lưng cô mồ hôi ướt nhèm, da thịt cô thít chặt, dây áo ngực hắn rõ trên lưng, xiết chặt lấy thân thể bóng nhờn của cô.

Cô Phương nức nở, dương vật thằng Miên to thiệt, làm cô… cô không nói ra nhưng lại thấy sướng kinh khủng. Dương vật nó gân guốc, cọ quẹt vách âm hộ của cô đem tới biết bao khoái cảm. Cô Phương chống tay lên khuôn ngực rắn chắc nhưng ướt nhèm của hắn, rồi bắt đầu nhồi lên nhồi xuống thân hình trên bụng thằng người Miên. Cô dốc hết sức lực của mình ra. Người cô đổ mồ hôi, càng nóng ran khi cái áo dài quái quỷ bó sát thân mình. Cô dập mạnh mông mình xuống hông hắn không thương xót, mà mặt hắn cứ ngay đơ, không phản ứng gì, ra chiều thích thú lắm. Mồ hôi cô vã ra như tắm. Tóc tai rối bù. Cái áo dài đó giờ giúp cô tôn lên vẻ đẹp nền nã của mình giờ như nhà tù đang cầm giữ cái thân hình sống động của cô. Cô tức quá, nãy giờ hắn không chịu cởi áo cô ra luôn, hay cho tự cởi cho rồi. Cô cưỡi ngựa hắn mà hắn cũng chả thèm bóp vú cô gì cả. Cô Phương tức quá, không chịu nổi, không giữ ý tứ gì được nữa. Cô vừa nhấp, vừa xoay ngang, cởi từng cúc áo ra. Cái cúc áo dài mọi khi cô cởi ra dễ dàng, giờ người cứ tưng tưng, khó khăn lắm. Thằng Miên cười mĩm chi, nó cũng không ngăn cản khi cô đang tự cởi áo dài của mình. Tấm áo lật ra, bầu vú gói trong cái áo ngực cứ tưng tưng lên. Cô vừa nóng lòng, vừa sợ rách cái áo nên khó lắm, uốn éo một hồi mới giải phóng khỏi tấm áo tù ngục. Cả người cô mồ hôi bóng nhờn, cái áo dài bị vức đi chắc cũng ướt nhẹp ướt nhem. Cô bung cái nút nịt ngực phía sau cho hai vú sổ ra, rồi quăng cái nịt vú đi luôn. Giờ cả người cô tự do, hai vú tưng tưng lên như hai túi nước, nhìn sống động vô cùng. Được thoải mái rồi, cô hít thở, rên rĩ lên như con ngựa chứng. Cô nhấp hắn như cưỡi ngựa.

Cường ở ngoài nhìn cô giáo của cậu ta nắc như điên loạn. Với cái kiểu nắc này của cô thì Cường chắc sẽ xuất tinh ra nhanh chóng thôi. Nhưng thằng người làm của cậu ta có vẻ chì lắm, hắn thoải mái nằm im, mặc cho cô Phương chơi mệt lã mới thôi. Thằng… cái thằng chó đẻ, Cường buột miệng chửi thằng Miên. Thằng Miên sướng rồi, mặc dù nó đi chơi gái cũng mấy lần, nhưng chưa thấy nhỏ nào chơi hắn sướng như cô giáo này. Không biết cô dạy môn gì trên lớp, không biết có môn tình dục học hay không, nếu có chắc là sẽ hay lắm, vì hắn thấy cô rất chuyên nghiệp. Âm đạo cô chật cứng làm cho dương vật hắn mới đầu tiến lui khó khăn nhưng nhờ cô ra nước nhiều nên mới trơn tru thế. Nằm yên một lúc, thằng Miên thấy cậu chủ hắn ở ngoài nhăn mặt. Chắc cậu chủ hắn không muốn hắn hành hạ ‘hàng’ cậu ta quá, Miên đành hẩy mông lên, đón lấy lồn cô, để phụ cho cô. Cơ thể cô giá như căng ra, ướt đẫm mồ hôi. Đã hơn mấy chục phút trôi qua, mà cả hai dương vật thằng Miên vẫn sung sức mãnh liệt, chưa thấy có đấu hiệu của sự kết thúc. Cô giáo Phương thì thấm mệt bắt đầu thở hắt ra. Mấy cú nhịp sau không còn mạnh mẽ nữa. Thằng Miên biết ý, hắn chồm lên ôm lấy cô, đỡ cô nằm xuống. Giờ đến phiên hắn làm việc, cho cô giáo hưởng thụ, và cho cậu chủ hắn xem nữa. Âm hộ của cô giáo đỏ loét, ẩm ướt, hắn chĩa dương vật hướng thẳng vào. Cô Phương lim dim mắt chờ đợi. Thằng Miên đâm mạnh vào, cô rút lên rồi tắc nghẹn lại. Thằng Miên nãy giờ nằm rồi nên sức hắn mạnh lắm, hắn ôm cô, đâm phầm phập. Hắn chúi xuống làm cho ở phía cửa sổ, Cường nhìn được cảnh dương vật hắn đâm liên tu vào lồn cô. Lồn cô đỏ loét, cây hàng của thằng kia đâm như máy khâu, cả hai bộ phận sinh dục trơn bóng. Cô Phương rim cả người, thằng Miên hắn mạnh thiệt, cô sướng quá. Hắn lúc nào làm cũng như đang cưỡng dâm cô, khác hẵn với sự dịu dàng, đôi khi nhịp nhàng của Cường. Chịch với Cường cô còn cảm thụ được này nọ, chịch với thằng Miên này, hắn làm cô đê mê điên loạn. Hai tấm thân trần truồng bóng nhẫy quằn quại, Cường nhìn thấy chịu không nổi, hắn lấy điện thoại di động ra, tranh thủ ghi lại khoản khắc sống động này. Những tiếng rên nức nở, tắc nghẹn nữa chừng rồi oà vỡ đầy khoái lạc, hai tấm thân nóng bỏng lửa dục tình hoà quyện vào đam mê cuồng nhiệt. Cô Phương gào lên tự nhiên ôm lấy thằng Miên vuốt ve. Thằng Miên dù khoẻ nhưng cũng không phải trâu bò gì, hắn thấy mình cũng sắp sửa ‘ra’ rồi nên đập mạnh lắm. Miên đang sướng nhưng hắn cũng nhớ lời cậu chủ hắn dặn. Trong túi quần hắn có mấy cái bao cao su, cậu ta bắt hắn phải đeo khi chơi cô, cậu còn dặn nếu lỡ quên cũng không sao nhưng cấm hắn xuất tinh vào trong lồn cô giáo. Thằng Miên nó sợ làm trái ý cậu chủ, cậu ta ở ngoài nhìn thấy hết, sẽ xử hắn mất. Hắn nhủ thầm: “Đụ má!”, hắn đang sướng nhưng đành lòng phải rút dương vật ra cái phặch, cả người cô Phương chới với theo. Hắn rít lên:

– Á… aaa… tui… tui ra đây…

Hắn nắm dương vật, sục mạnh, định bắn lên bụng cô. Nhưng cô Phương đã nhỏm dậy:

– Đừng anh… bắn lên mặt đi…

Hắn chìu lòng cô giáo. Hắn đứng trên giường, nắm cây hàng sục mạnh, cô giáo ngồi đó ngẩn mặt chờ đợi, điện thoại Cường quay lại không sót chi tiết nào. Thằng Miên sục một hồi rồi bóp chặt lấy dương vật của hắn. Hắn thở hắt ra và không còn gì nữa để kềm giữ. Cô Phương ngẩn mặt đón nhận dòng tinh khí của hắn bắn ra mãnh liệt bay ào ào khắp mặt cô. Tinh dịch nóng bỏng, nóng đến rát cả mặt mũi của cô, cô đê mê nhắm mắt sung sướng đón nhận. Miên thở dốc, hắn liếc liếc ra cửa sổ không thấy cậu Cường đứng đó nữa thì hơi ngạc nhiên. Hắn nhổm dậy khỏi giường, cô Phương đang ngồi đó, trây trét tinh dịch hắn trên mặt, thấy vậy cô liền hỏi:

– Anh… anh đi đâu đó!

Miên không quay đầu lại, hắn trả lời:

– Tui ra ngoài tắm cái cho mát… nóng quá… cô nằm đó nghĩ lát đi… tui quay lại liền…

Miên bỏ ra ngoài, đóng sầm cánh cửa, còn mình cô trần truồng, mặt nhoè nhoẹt tinh trùng ngồi đó, nếm từng dòng tinh bùi bùi của hắn. Miên mới ra ngoài đã thấy xe của Cường đậu kế bên xe hắn. Cường đón hắn ngay cửa, dọng một cái ngay bụng hắn. Miên không thèm tránh vì cú đấm của cậu chủ hắn chả đau tý nào. Cường đấm một cái thì ôm tay xuýt xoa, cậu chửi:

– Đụ má… thằng chó…

Miên ôn tồn hỏi Cường:

– Sao cậu chủ đánh con… cậu kêu con làm vậy mà…

Cường chỉ vào chòi rồi chửi tiếp:

– Đụ má… tao kêu mày sao… tao đã dặn là phải đeo bao… sao mày dám…

– Dạ… chuyện đó… tại nãy sướng quá… con quên… cậu thông cảm… nhưng cậu yên tâm… cậu thấy đó… con cũng đâu dám bắn vào trong đâu…

– Mày nói hay quá… mày làm vậy lỡ còn sót gì trong đó… cổ mà mang bầu thiệt… tao thiếng mày đó… mày biết chưa…

– Dạ… dạ con biết rồi… mai mốt con không dám nữa…

Miên nhìn vào trong chòi, rồi hỏi Cường:

– Giờ… mình tính sao cậu… làm gì tiếp nữa cậu…?

Cường đứng đó ngẫm nghĩ một lúc. Thú thực là bây giờ cậu cũng muốn nhào vào ngay, chịch cô một cái cho thoả, nhưng hắn sợ làm vậy cô bị sốc vì chuyện này nãy giờ cô vẫn bị lừa, chưa hay biết gì. Chịch bây giờ cũng hay nhưng đang trưa nóng, cậu ta không muốn chui vào đó tý nào, lại thêm lúc nãy nhìn mặt cô bị hắn xịt tinh dịch từa lưa, thấy cũng ớn ớn. Ngẫm đi nghĩ lại, suy tính thiệt hơn một hồi Cường mới kéo thằng Miên lại nói:

– Được rồi… tao công nhận là mày làm tốt lắm… nhìn cổ chắc sướng lắm. Giờ tao kêu tụi nó đi hết trơn rồi, ở đây không còn ai… mày… mày cứ thoải mái chơi cổ đi, chừng nào cổ mệt hãy chở cô về nhà.

Thằng Miên nghe Cường nói vậy thì mắt sáng rỡ. Hắn chịch cô giáo một cái đã quá, còn thèm thuồng, chỉ sợ cậu Cường ghen, biểu hắn ngưng thì chắc hắn thèm chết. Ai dè cậu chủ của hắn cũng hào phóng dữ, cho hắn chịch cô tiếp, nhưng Cường đe hắn:

– Mà tao cảnh cáo mày… hàng của tao… tao nhờ mày chơi dùm chứ đéo phải của chùa đâu mà muốn chơi sao chơi nghen mậy.

– Dạ… dạ con biết… con cảm ơn cậu chủ… đời này không quên ơn cậu.

– Nhớ đó con… ngày mai tao kiểm tra, cổ mà có thương tích gì… tao tính sổ mày…

Cường có vẻ lo lắng cho cô Phương, cậu dắt xe đi, đưa cho hắn bịch thức ăn rồi không quên dặn dò hắn kỹ lưỡng trước khi rút êm:

– Trưa rồi… mang vô cho cổ ăn… không người ta đói… mày nói là thức ăn của trại… còn nữa… tao dặn rồi đó… đéo được bắn vào lồn nghen mậy…

Cường dặn rồi chạy xe đi. Cậu ta đi khỏi thì Miên cũng cười cười rồi nghĩ, đụ mẹ, giờ ở đây chỉ con mình tao, tao bắn vô trong hay ra ngoài thây kệ tao, làm gì mày biết mà dặn. Nhưng nghĩ hắn thấy cũng sợ, hắn làm vậy, rủi cô giáo có bầu, cậu chủ chắc xử nó thiệt, nghĩ cũng ớn ớn. Thôi, hắn nuốt nước bọt, cho sao hưởng vậy thôi.

Lúc thằng Miên đẩy cửa trở lại vào trong, tay mang bịch thức ăn thì cô vẫn còn ngồi yên trên giường. Tinh dịch nồng nặc chảy từ mặt mũi giờ xuống khắp người cô, nhìn dâm dục không tả. Nhìn thấy hắn xách bịch gì đó, cô hỏi:

– Gì vậy anh?

– Đồ ăn… thôi trưa rồi… chắc cô đói rồi… ăn lấy sức đi…

Phương nhỏ nhẹ nói: – Dạ, cảm ơn anh.

Phương nhìn quanh như tìm cái gì, hiểu ý, thằng Miên đưa cái khăn cho cô nói:

– Trong chòi không có nhà tắm đâu… cô lau mặt đỡ đi…

Miên nói đúng, đây là chòi canh tôm thì làm gì có tiện nghi đầy đủ được. Cô đỡ lấy cái khăn hắn đưa cho mình lau sơ gương mặt. Chỗ tinh dịch của hắn bắn ra, xuất từng cục, giờ dích bệt lại, cô Phương lau muốn rát cả mặt, nhưng lau đỡ chứ làm gì có nước rửa. Không có bàn ghế gì, thằng Miên trải tấm báo cho cô ngồi xuống đất đỡ rồi lấy thức ăn ra ăn. Giờ cũng trễ, cô có vẻ đói rồi nên ăn rất nhanh, miệng ngấu nghiến. Cô hỏi:

– Ngon quá… thức ăn anh lấy ở đâu vậy?

– Ờ… của trại tôm đó… cơm trưa của tui…

Hai phần cơm này Cường mua ở tiệm ngoài thị trấn nên ngon lành là phải, chứ thức ăn của thằng Miên nào giờ có được vậy đâu. Miên nhìn cô ăn, tự nhiên thấy thương thương, hắn nói:

– Hồi nãy… tui làm vậy… cô… cô có đau không?

Nghe hắn nói, Phương đang ăn cũng sựng lại, cô mắc cỡ đáp:

– Cũng… cũng thốn thốn… nhưng… nhưng không sao… không đau…

– Xin lỗi cô giáo nhé… Tại tui ở có một mình… ít gần đàn bà con gái nên tui thèm…

Vừa nói, thằng Miên vừa gãi đầu ngượng ngịu. Cô thắc mắc:

– Ơ… nhưng… nhưng em thấy… anh… anh cũng rành mấy cái chuyện này mà… sao lại nói là ít gần gũi đàn bà con gái…

– Thì đàn ông… ba cái chuyện này ai chả biết… vả lại… tui cũng hay đi chơi đĩ… nên biết…

Cô nghe hắn nói vậy muốn phụt cả cơm ra, cô nói:

– Anh… anh đừng làm vậy… lỡ có ngày… bệnh đó…

– Không sao đâu… tại… tại tui có mang bao mà… an toàn lắm… lúc nãy tui cũng có chuẩn bị bao… nhưng hứng quá… không kịp mang… cô thông cảm.

– Vậy… vậy thì được… nhớ mang cho an toàn… nhưng… nhưng cũng không sao…

– Sao vậy cô… tôi không hiểu?

– Tại ngày mốt… em cũng tới tháng rồi… nên bữa nay… có cho vô trong… cũng không sao…

– Thiệt hả…

Thằng Miên nghe nói vậy thì mừng rỡ, hai mắt nó sáng rực. Lòng nó kêu lên: ‘Bữa nay chắc là trúng số rồi. Cậu chủ ơi, xin lỗi cậu chủ nghen’. Nói chuyện mấy câu thấy thân thân, cô Phương cứ liếc liếc nhìn thân hình vạm vỡ của hắn, nhìn cái dương vật giờ cũng muốn dài ra của hắn, cô mắc cỡ quá. Tự dưng, cô hỏi thăm nó:

– Anh nhiêu tuổi rồi… sao cứ gọi em là cô… nghe… nghe già quá…

– Tui hả… 20… còn cô…

Phương nghe vậy thì tiu nghỉu, cô nói:

– Àh… vậy là vẫn nhỏ hơn em mấy tuổi… anh… anh gọi em đi… đừng gọi cô, nghe già lắm.

Thằng Miên nghĩ cô giáo là ‘hàng’ của cậu chủ nên mới xưng hô như thế. Giờ hắn biết cậu chủ hắn không ở đây nên nghe vậy thì thoải mái hơn:

– Ờ… nếu cô muốn vậy… ờ thì… em…

Nghĩ mà mắc cười, cô giáo lớn hơn hắn mấy tuổi mà vẫn muốn hắn gọi là ‘em’, hắn chột dạ nghĩ, không lẽ hồi nãy hắn chơi vậy, làm cô giáo này cũng thèm. Mà chắc vậy chứ còn gì nữa. Tại tụi đĩ điếm kia nó không biết thôi, hàng thằng Miên tốt vậy, gái chơi xong là phải thèm chứ còn nói gì nữa. Cô giáo ăn xong, nhìn quanh rồi hỏi hắn:

– Ở đây… có chỗ nào rửa mặt không anh? Em phải rửa ráy tý, không khó chịu lắm…

Vừa nói Phương vừa quệt tay chỗ dầu mỡ trên miệng. Thằng Miên ăn không bao nhiêu, bữa nay hăng chơi quá, hắn ăn hết ngon, hắn đứng dậy nắm tay cô nói:

– Sau chòi có cái lu nước, để tui… àh quên… để anh dẫn em đi… nước mát lắm…

Cô Phương để hắn mở cửa, dắt ra ngoài. Khi ra đến ngoài, nắng hắt chang chang, cô chợt nhận ra thân hình trần truồng của mình lồ lộ, cô Phương dừng lại níu tay thằng Miên hỏi:

– Chết… em vầy… lỡ có ai thấy… kỳ lắm!!!

Thằng Miên tính nói cho cô biết là giờ ở đây không có ai đâu để cô yên tâm. Nhưng nó nghĩ nếu nói vậy thì chắc cô hết ngại, không còn vui gì, nên hắn mới nói:

– Em ngại gì, chỗ này của anh nằm ngoài rìa của trại tôm… vắng vẻ lắm, không có ai đến đâu.

– Nhưng…

Cô Phương cứ ngần ngại, đứng đó nhưng nhị miết. Thằng Miên không thèm nghe, nắm tay cô kéo đi, thành thử cô giáo phải dùng tay còn lại bụm bụm chỗ cái lồn, cúi người lẽo đẽo đi theo hắn tới chỗ lu nước đằng sau chòi. Thằng Miên múc mấy gáo nước trong vắt lên người Phương. Cô cúi mặt hứng từng gáo nước vốc lên mặt cổ. Mát thật, thích thật, giữa trời trưa nắng mà tắm trong làn nước óng ánhthiệt sản khoái. Miên múc nước cho cô, nhìn nước chảy chảy khắp người Phương uốn trên đường cong hấp dẫn. Hắn như bị thôi miên trước vẻ đẹp của cô.

Cô ngẩn mặt hỏi hắn:

– Làm gì anh nhìn trân trân vậy?

– Cô… àh không… em đẹp quá… đẹp chưa từng thấy…

– Anh xạo quá…

– Anh nói thiệt mà… anh cũng chơi được em mấy lần rồi… cần gì dụ khị em nữa…

Thằng Miên nó khen chẳng biết thiệt tình hay không mà làm cho cô mắc cỡ, mặt mũi hồng lên. Cô nhớ có lần Cường cũng khen cô như vậy, nhưng có vẻ không thiệt thà bằng hắn. Miên nhìn thấy cô uốn éo mắc cỡ, hắn thầm nghĩ rồi nói như muốn thử lòng cô:

– Giờ mình vào nhà đi… nghĩ ngơi chút rồi anh đưa em về…

Cô Phương nghe hắn nói vậy thì không suy nghĩ, quay qua buột miệng nói:

– Sao sớm vậy?

Thằng Miên nghe vậy thì che miệng cười:

– Ý em là sao?

Phương biết mình bị hố, cô chữa ngượng:

– Ờ thì… giờ trưa nắng… mới tắm vầy… ra đường chạy xa… không chừng bệnh…

– Vậy hả – Hắn nheo mắt hỏi – Vậy ở đây chơi với anh đến chiều tối hãy về nghen?

Phương mắc cỡ, đứng đó bẽn lẽn gật đầu. Nhìn cái tướng cô mắc cỡ mà dương vật hắn giựt giựt, chỉ muốn chơi cô liền thôi. Hắn nói:

– Em quay lưng lại, cúi xuống… chống tay lên thành lu nước đi…

Cô Phương hào hứng lắm, nghe hắn nói vậy cũng biết hắn tính làm gì rồi. Cô ỏn ẻn làm theo ý thằng Miên, đứng khòm lưng, chu cái mông ra sau. Cô định quay lại xem hắn làm gì thì liềm cảm thấy một vật ướt ướt rà rà trên lồn mình. Cô nhìn thì thấy hắn đang vục mặt vào lồn mình, liếm lồn cô từ phía sau. Hắn liếm nhưng không sâu bằng mấy cái hồi nãy hắn làm, hình như lồn cô lại ra nữa hay sao ấy. Thằng Miên liếm mấy cái rồi đứng dậy, thọc ngón tay vào khe lồn cô kiểm tra. Khi những ngón tay sần sùi chai sạn của thằng Miên chạm vào sâu trong lồn cô thì dòng nước nhờn đã tươm ra thấm ướt hết. Miên thụt ngón tay ra vào như thể đang thụt rửa lồn cô vậy. Cô Phương gục mặt xuống thành lu, trân người cảm thụ. Khi cô đang khoái cảm thì thằng Miên rút ngón tay ra nói.

– Giờ em bú cặc anh tiếp nha…

Cô nhìn quanh, thấy chỗ này cũng quây lại bằng mấy tấm ván, dù không kín đáo nhưng cũng chẳng quá hớ hên, người ngoài cũng khó mà thấy gì được. Cô gật đầu thay cho câu trả lời, rồi quỳ ngồi trên đầu gối. Thằng Miên đứng sững, chĩa dương vật đã cương lên một nữa của nó về phía miệng cô. Cô Phương bú cặc thì khỏi nói, điêu luyện chẳng khác chi lúc dạy học, cây hàng của hắn được cô mút cái là thẳng băng lại ngay, lấy lại phong độ. Hắn kéo cô lên, hai thân hình trần truồng ướt nhẹp ôm chặt nhau. Miên đặt lên môi cô mấy nụ hôn vụng về, cô cũng ôm mà đáp lại hắn, thật tình cảm. Miên nhả ra rồi nói:

– Chịch nữa nha em…

– Dạ… – cô Phương thỏ thẻ – mình vào chòi lại nghen…

– Không… chịch ở đây luôn… vào trỏng nóng lắm…

– Ở đây hả… em sợ…

– Sợ gì… đừng lo… em quay lại đi… làm tư thế như hồi nãy.

Cô Phương lưỡng lự nhưng vẫn nghe hắn bảo, cô chống lên thành lu, chu mông ra sau. Thằng Miên đứng sau lưng cô, nhích mông cô lên cho vừa tầm cây hàng của hắn. Hắn nhét vào dễ ợt vì lồn cô ướt nhem rồi. Âm hộ Phương lại rim lên khi bị thằng Miên tách ra làm hai lần nữa: “Ứ… Ứ…..”. Cô rên rĩ rất khẽ, cũng hơi sợ vì đây là ngoài trời. Thằng Miên thúc từng nhịp từ phía sau đẩy dương vật tiến dần vào, tay nắm chặt mông cô giữ thế. Thằng Miên đầy thốc tới nghe phành phạch, âm hộ cô siết lên khúc thịt cảm giác sung sướng vô cùng. Ở thế này, dương vật thằng Miên vào sâu hơn hay sao ấy, nhiều khi Phương thấy cũng thốn thốn. Hắn ôm mông cô đập mạnh, cái nào nghe phành phạch, nghe chan chát cái đó. Thế này cô cũng thích nên khoái cảm nó đem lại cũng hơn rất nhiều lần. Mông cô Phương tự động chuyển động rất khớp với từng cú dập của thằng Miên. Không cần phải giữ mông cô nữa, vì dương vật thằng Miên đã chạy theo đà, đôi bàn tay hắn dịch chuyển sang mò mẫm đôi vú đang thòng xuống của Phương đang lúc lắc theo những cú địt của hắn. Cô Phương cố ôm lấy cái lu trụ vững, nhưng cũng không chịu nổi sức thúc mạnh của gã lực điền, cô nhìn vào nước trong lu cũng sóng sánh theo từng nhịp nắc của hắn. Hai đầu gối Phương mỏi nhừ khụy xuống, may mà thằng Miên chú ý ôm kịp, không thì cả khuôn mặt Phương đập xuống đất. Hắn hỏi:

– Sao vậy em… mệt hả?

– Không sao, chỉ tại thúc hơi mạnh thôi.

– Thôi… tụi mình vào chòi chịch tiếp đi.

Thằng Miên nói vậy định bỏ đị, tưởng cô cũng muốn, vì ở trỏng có giường, cô dễ giữ thế hơn. Nhưng bất ngờ cô ngăn hắn lại nói:

– Không cần đâu anh, em không sao đâu, thật đấy – Phương hơi ngượng nhưng vẫn nói – Làm tiếp đi anh, em chịu được mà.

Cô cố chống chân dậy, tiếp tục bám vào lu nước. Hắn cười hề hề nói:

– Vậy để anh thúc nhẹ nhẹ thôi…

– Không sao… anh cứ thúc hết sức đi. Anh… anh cứ làmđi, em chuẩn bị rồi!

– Vậy anh chịch tiếp nha em.

Người Phương giật khẽ khi dương vật thằng Miên chui vào lại. Hắn ôm mông cô giữ chặt, phòng khi cô chịu không nổi như hồi nãy, cũng là để cho lồn cô thẳng góc với cây hàng của hắn. Cô bấm chặt tay vào thành lu, cả người cô và cái lu tơ lắc lư theo từng phát thọc từ phía sau. Thằng Miên chịch sướng thiệt, nhưng cô Phương vẫn thấy thiếu thiếu gì đó. Cô đột ngột quay đôi mắt khờ dại của mình lại nhìn thân hình sống động của hắn, cô nói:

– Anh ơi…!

Miên kềm bớt lực thúc lại, hỏi: – Chuyện gì? Bộ em đau hả?

Cô Phương lắc đầu, rồi nói:

– Anh… anh đánh đít em đi…

Thằng Miên nghe theo mà lùng bùng lỗ tai:

– Hả… em nói gì… nói lại…

Phương mắc cỡ, cúi gầm mặt xuống lu nước, giọng vọng ra rất liêu trai:

– Vừa làm vừa đánh đít em đi anh…

Miên nghe mà sướng cả người, hắn giơ tay lên tính phát vào đít theo ý Phương, nhưng nghĩ cậu Cường bảo hắn không được làm cô bị thương. Miên ngẫm nghĩ: “Thôi kệ mẹ, đánh mấy cái đỏ cùng lắm là đỏ đít thôi chứ có bị gì đâu”. Vậy nên hắn vung tay, phát cái đầu tiên vào mông cô. Cô Phương kêu ‘Ứ’ lên rồi gục mặt xuống. Hắn cảm nhận lồn cô thít lại, chứng tỏ là cô rất thích cái kiểu này. Vậy là được rồi, thích thì ông chiều. Bàn tay thằng Miên nó thô, nó đánh đít cô không sợ đau tay như Cường. Chìu ý cô hắn vừa đánh, vừa chịch. Âm thanh vang lên rất ghê rợn, cô cũng la đau, nhưng cái kiểu la rất gợi dục. Chẳng hiểu sao dạo này cô thèm cái kiểu bị đánh vậy lắm, sao nó sướng thế, nó làm cô ra nước nhiều hơn. Cô Phương rên rĩ:

– Á… hự… đau quá… ôi… chết mất… sướng quá…

Cô rên rĩ không kiểm soát, may mà xung quanh thanh vắng chẳng có ai. Mấy con chó canh đầm tôm nó nghe cái tiếng lạ, tưởng gì nên tụi nó tru lên hàng loạt, làm không khí càng liêu trai hơn gấp bội. Miên chịch chút xíu rồi gồng cứng người, hắn dập nhanh hơn. Phương cảm nhận được điều đó, cô rên rĩ:

– Áh… đúng rồi anh… mạnh lên… đừng dừng lại… đừng rút ra…

– Hư… anh bắn vào àh nha… em nghĩ kỵ chưa…

– Uhm… sướng quá… bắn đi anh… lấp đầy bên trong đi anh…

Thằng Miên nghiến răng lại, đầu óc quay cuồng. Âm dạo cô co thắt bóp chặt lấy dương vật của hắn. Hắn chịch mạnh rồi xả đống tinh dịch ra, bắn xối xả. Cô Phương trân mình đón nhận dòng tinh khí của hắn bắn ra mãnh liệt vào trong thâm cung của mình. Âm đạo cô co bóp dữ dội. Hắn gục người. Ngồi bẹp xuống, cô cũng tuột theo, ngồi lên trên hạ bộ hắn. Hắn ôm lấy cô từ sau, bóp chặt vú cô, đê mê sung sướng ôm chặt như không bao giờ muốn rời ra. Cả hai ngồi yên, Phương ngồi trong lòng hắn trên sàn nước, cho tinh dịch hắn xịt vào, nóng ấm bên trong. Cô để cho hắn bắn đến giọt cuối cùng, khi dương vật hắn thun lại, rớt ra mới thôi. Chỗ lỗ lồn cô, cô ngồi dạng chân nên nó trào ngược ra, chảy trắng đục, nhìn thích thú lắm. Miên sung sướng lắm, cảm giác như trọn vẹn đi đến được cuối chặng đường, như vậy mới thích thú.

– Sướng quá… bắn vào trong sướng lắm em ơi… ấm con cặc lắm…

– Hic… nhưng lâu lâu mới có một bữa thôi nghen… bắn hoài… chết àh…

Cả hai cùng cười ngất. Thằng Miên ôm cô một chút ngồi yên trên sàn nhà, hắn hỏi nhỏ:

– Em sướng không?

Cô Phương gật gật đầu bẽn lẽn. Hắn lại hỏi tiếp:

– Em mệt không?

Cô cũng gật gật đầu bẽn lẽn. Hắn hỏi nữa:

– Mệt vậy thì có chơi tiếp được nữa không?

Phương che miệng cười, rồi cũng gật đầu bẽn lẽn.

Thằng Miên đỡ cô ngồi dậy, xối nước sơ sơ cho sạch cái lồn rồi dẫn cô vào chòi. Vào trong, cả hai đóng cửa lại, hắn lật người cho Phương nằm bên dưới, đè cả thân hình vạm vỡ lên trên. Thằng Miên này khoẻ như trâu, dương vật hắn lại mấp mé lồn cô. Cô cười hỏi:

– Sao anh khoẻ vậy? Bộ… bộ không mệt hả? Nãy giờ hai lần rồi…

– Từ giờ đến chiều tối… anh vẫn làm được… sợ em chịu không nổi đó thôi…

Phương cười chọc hắn:

– Kiểu này chắc em lết về luôn quá…

Phương quả thật chứa thấy ai dai sức như thằng Miên. Cô cứ tưởng gã nói chơi vậy thôi nhưng quả thiệt hắn liện tục chịch cô từ đó đến chiều. Hắn trâu bò thiệt, càng chịch càng khoẻ, đưa Phương đi hết từ lần cực khoái đến lần cực khoái khác… Dâm thủy cô cứ tuôn ra tràn trề từ âm hộ. Hôm nay cô thấy mình không còn lễ giáo, gia phong con mẹ gì nữa, cứ như là con đĩ của hắn, cứ căng lồn, phơi vú ra chịu đựng từng cú thúc của hắn.