VÔ CỰC GIẢ – Update Chương 78

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: VÔ CỰC GIẢ – Update Chương 78

Tác Giả:

Lượt Xem: 2023 Lượt Xem

Chương 52: Rừng Nguyên Sinh (5)

“Thật ra tao là…”

Ngọc nghẹn lại, sau đó nói trước sự chờ mong của Quân: “… ông cố nội nhà mày!”

“Thật à?” Quân hơi ngơ ra, sau đó phát hiện có gì đó không đúng.

“Hừ… nhóc ranh, mày đừng tưởng tao không biết mày có hậu chiêu.”

Quân nghe vậy chỉ cười nhạt.

Hắn vẫn còn một thứ để bám víu.

Sợi dây chuyền mà cha tặng!

Đây là vật bảo hộ cực kì uy tín, giúp Quân chống đỡ một đòn 5 sao trở lên, sau đó dây chuyền sẽ vỡ ra và thông báo đến ông Minh vị trí của Quân.

Tại sao lại là 5 sao trở lên?

Lý do rất đơn giản, ông Minh muốn Quân học cách tự bảo vệ mình. Khi đấu với các kèo 4 sao trở xuống, Quân phải tự lực cánh sinh. Còn 5 sao trở lên thì gọi papa ra gank chứ làm gì có vụ đánh lại!

Lại nói về Rắn Titan, đây là loài vật ăn tạp, sẽ cho mọi thứ có thể vào bụng. Sau khi đã lấp đầy dạ dày, con rắn sẽ trở về hang, đánh một giấc. Trong quá trình ngủ, cơ thể rắn sẽ điều tiết infinergy, tạo thành cơ chế co bóp để tiêu hóa thức ăn, mỗi lần co bóp cách nhau 10 phút.

Con Rắn Titan đã nuốt Quân là quái vật 6 sao. Lực co bóp của dạ dày nó ít nhất cũng là 5 sao, dễ dàng nghiền nát Quân ngay lập tức.

Nhưng lực của nó cũng vừa đủ để kích hoạt sợi dây chuyền bảo hộ của Quân.

Sau cú co bóp đầu tiên, Quân sẽ thành công phát tín hiệu ‘ét ô ét’ đến cha. Với năng lực của vô cực giả 7 sao, tìm đến nơi đây dưới 10 phút là chuyện dễ dàng.

“Xém tí thì nói cho nó biết rồi!” Ngọc thở phào.

Giờ chỉ cần ngồi đợi con Rắn Titan bắt đầu tiêu hóa thôi.

“Mình phải xâu chuỗi lại sự việc một tí! Đầu tiên là kết giới ngưng hoạt động. Tiếp đến là sự xuất hiện của 2 con quái vật.

Là do lỗi kỹ thuật? Hay có người cố tình giật dây?

Mình cảm thấy khả năng sau vẫn cao hơn.

Nhưng mục đích của kẻ giật dây là gì?

Nghĩ xem tình huống vừa rồi, ai sẽ được lợi.

Kết giới là của 2 trận sư Lục Giác làm ra, cái này ghi rõ ràng trên bản đồ. Lục Giác là tổ chức nghiên cứu trận pháp có tiếng đã lâu, rất coi trọng mặt mũi. Mấy thằng cha này không dại gì tự đi phá kết giới.

Chuyện kết giới ngưng hoạt động đồng thời sẽ đặt học sinh vào tình huống nguy hiểm, tạm không tính đến 2 con rắn Titan nhưng học sinh giao đấu với nhau, ỷ lại giáp ảo nên ra đòn không nhân nhượng, lại không biết kết giới bị ngừng hoạt động, có thể gây ra thương tích cho nhau.

Hội Hiệp Sĩ cũng không được tiếng thơm gì…

Nếu tên đó muốn nhắm vào mình, không nhất thiết phải gây ảnh hưởng đến danh tiếng bản thân, mà hôm nay cũng chẳng phải cơ hội tốt để hắn ra tay.”

Tên đó mà Quân nhắc tới không ai khác ngoài Nguyễn Sinh, người anh họ của hắn.

Không phải tự dưng Quân lại ưu tiên hướng mũi suy luận về Nguyễn Sinh. Trước khi vào đây, hắn đã nghi ngờ Sinh sẽ gây khó dễ cho mình.

Nhưng hành động lộ liễu như vậy, khả năng Sinh ra tay hãm hại Quân trong vụ việc này là rất thấp.

Nếu thật sự là do ai đó cố tình gây ra, vậy ắt hẳn mục đích của họ không phải nhắm vào Quân, hắn chỉ vô tình lạc vào kế hoạch của họ.

“Có thể là ai đó muốn chơi xỏ Hội Hiệp Sĩ, hoặc Lục Giác, hoặc là học viện của mình… buổi tập huấn mà có xảy ra vấn đề gì, ba tổ chức trên sẽ chịu thiệt trước nhất. Cũng có thể là nhắm vào… khoan, con rắn cứ liên tục tấn công Duyên, là nhắm vào con nhỏ đó? Nhưng mà nó đã đắc tội ai chứ, đâu nhất thiết phải làm ra vụ việc kinh thiên động địa đầu tư lớn đến vậy. Suy cho cùng vẫn là phương án trên hợp lý hơn!”

Quân nghĩ bâng quơ mãi, lại hỏi Ngọc: “Ê, sao lâu vậy mà nó chưa tiêu hóa?”

“Sắp rồi!”

Quân thật sự muốn ra khỏi đây lắm rồi, hắn không thể chịu được cảnh gò bó này, mùi ở đây đắng kinh khủng khiến đầu óc Quân lắc lư liên tục. Hắn muốn về, hắn muốn đi tắm, rắn ơi mau tiêu hóa, cha ơi mau đến cứu con!

“Quân! Có người tới! Là một tên đàn ông!”

Ngọc bỗng la lên.

“Là ai chứ?” Quân tự hỏi.

Ngọc lúc này cũng chưa biết phải nói sao, nó thấy từ trong địa đạo nối với cái hang, có một thân ảnh đang từ từ trượt xuống.

Gương mặt Quân đang tò mò bỗng dưng chuyển sang kinh hãi.

“Ngọc? Sao vậy?”

Quân cảm giác được Ngọc đã trở lại trong thân thể mình, hơn thế nữa, nó đang bị thương.

Là kẻ ngoài kia đánh Ngọc sao?

“Khi nãy tao dùng Vọng Khí Thuật để quan sát kẻ vừa đến… nhưng bị phản phệ…”

Theo một nghiên cứu cổ xưa, người ta cho rằng mọi sự vật, hiện tượng đều toát ra ‘khí’. Tùy theo tính chất của sự vật hiện tượng, màu sắc của khí toát ra sẽ khác nhau. Ví dụ người đang buồn sẽ toát ra khí màu đen ảm đạm, người đang vui sẽ toát ra khí màu lam, một người giàu sẽ toát ra khí màu vàng, một người nghèo thì toát ra khí màu xám vân vân…

Nhưng không phải ai cũng nhìn ra khí!

Vọng Khí Thuật là loại thuật giúp người dùng nhìn thấy khí. Cấp độ cơ bản nhất là nhìn thấy cảm xúc của người khác, sau đó là nhìn thấu đặc tính thuật mà họ tu luyện. Càng lên cao, Vọng Khí Thuật càng nhìn được nhiều thứ, độ chính xác cũng cao hơn.

Tuy nhiên, Vọng Khí Thuật cũng là con dao hai lưỡi, nếu nhìn vào một đối tượng quá mạnh, hoặc là đối tượng được che đậy thiên cơ sẽ lãnh phản phệ.

Tình huống vừa rồi của Ngọc là bị phản phệ, đến mức nổ tan tành. Nếu không phải nó là một linh hồn đã ký khế ước, e rằng đã hồn siêu phách lạc.

Chợt, Quân thấy con Rắn Titan động đậy, dường như nó đã tỉnh rồi!

Là do kẻ ngoài kia khiến nó thức giấc sao?

Ngọc lúc này đã hồi phục nhưng nó không thể tiến ra ngoài nữa. Cơ thể của một con quái 6 sao không phải là thứ để linh hồn cấp độ như Ngọc có thể xuyên qua. Thế là cả hai đứa chỉ biết nằm trong đây chờ đợi động tĩnh để đoán xem bên ngoài có chuyện gì.

“Infinergy… mạnh quá…”

Quân kinh hãi.

Lúc này, ở phía ngoài, một người đàn ông lực lưỡng đang đối mặt với con Rắn Titan. Nếu nhìn một cách vô cảm, quả thật người đàn ông vẫn quá nhỏ bé so với con rắn. Nhưng nếu có cảm xúc, tự dưng người nhìn sẽ cảm thấy người đàn ông này thực chất rất to lớn, rất cường đại.

Ông ta để râu đen dài, đầu không cọng tóc. Gương mặt có chút dữ tợn, hai mắt đen nhiều hơn trắng. Trên người chỉ khoác một chiếc áo làm từ da báo cùng chiếc quần vải thô, nhìn cứ như mấy người tiền sử.

Trên tay ông ta cầm một cây rìu thật lớn, trên lưỡi rìu có vài vết mẻ nhưng không làm giảm uy phong của nó, trái lại còn khiến nó trông khát máu hơn.


MocYeu.jpg

Lúc này, ông ta trừng mắt nhìn con rắn, tay siết chặt cây rìu.

Ông ta nhảy lên một cái đã áp sát đầu con rắn.

Quái vật loài bò sát luôn có trực giác rất tốt, bọn chúng có thể cảm giác nguy hiểm rõ ràng hơn con người. Chẳng hạn như lúc này, trong đầu Rắn Titan bùng nổ một loại ý niệm: ‘chạy! chạy! chạy!”.

Con rắn xoay đầu bỏ chạy.

Người kia cười gằn, gầm lên một tiếng.

Âm thanh dữ tợn vang vọng, khiến cái hang rung chấn dữ dội.

Con rắn bị âm thanh ảnh hưởng, nó cảm giác choáng váng, cơ thể run rẩy không thể cử động dù chỉ một chút.

Ở trong bụng nó, Quân cũng bị ảnh hưởng, hắn phun ra một ngụm máu tươi, đầu đau nhói rồi bất tỉnh.

Roẹt!

Vung cây rìu một cách mạnh mẽ, người đàn ông chặt đứt đầu con rắn. Cú chém này ngọt lịm, đến tận khi cái đầu rơi xuống đất, máu tươi mới phun ra tung tóe.

Người đàn ông đáp xuống đất. Dắt sau lưng cây rìu, một tay xách đầu, một tay xách thân, người đàn ông kéo theo chiến lợi phẩm về hang ổ của mình.

***

Trên một cành cây nọ, hai thành viên hội Hiệp Sĩ máu me đầy mình nhìn nhau. Một người trong đó lên tiếng: “Lũ quái vật hết nổi điên rồi…”

“Ờ, vụ này thật kì quái!”

“Có khi nào là nguyên nhân do chỗ đó gây ra không?”

“Mày xàm lồn quá! Cái khu vực bí ẩn trong rừng nguyên sinh gì gì đó chỉ là tin đồn nhảm thôi!”

“Haizz mày thật thiếu sự mơ mộng! Mà tụ tập đủ học sinh chưa? Tụi nhỏ mà có chuyện gì là hội mình mệt!”

“Chậc, chưa… còn thiếu hai đứa!”

“Haiz, hi vọng tụi nó chỉ lạc ở đâu đó thôi…”

***

Trong Rừng Nguyên Sinh, có một khu vực đặc biệt bởi quanh năm bị sương mù che khuất. Hiệp Hội Thám Hiểm Gia đã đặt ra lệnh cấm đối với việc tiến vào khu vực này, lý do vì có quái vật hung dữ 8 sao. Nhưng vẫn có nhiều lời đồn đoán rằng Hiệp Hội và Chính Phủ muốn che giấu thứ gì đó.

Từ đó, có nhiều kẻ tò mò muốn vào xem bên trong thực sự có cái gì. Nổi tiếng nhất phải kể đến một Vtuber người Việt đã thực hiện thử thách khám phá khu vực này. Nhiều người rất chờ mong video của anh ta, nhưng tiếc thay, anh chàng kia không hề trở về để đăng video cho mọi người.

Qua nhiều năm, độ hot của khu vực trên giảm và dần đi vào quên lãng. Chỉ có một số ít người mới nghe thì còn hứng thú, đa phần đều tin Hiệp Hội.

Lúc này, đứng trước màn sương dày đặc, người đàn ông đã hạ sát con Rắn Titan khẽ thở một hơi, sau đó nhắm chặt mắt rồi phóng đi.

Hai tay ông ta vẫn nắm chặt đầu và thân con rắn.

Băng qua màn sương, người đàn ông chạy thẳng, cây cối xung quanh bị cái xác con rắn quật cho ngã.

Chạy mãi không biết bao lâu, người đàn ông cũng ra khỏi màn sương, đón chờ ông ta vẫn là một khu rừng, nhưng cây cối nơi đây ít hơn, cũng thấp hơn so với bên ngoài.

Người đàn ông gầm lên một tiếng, chim chóc trong rừng bay tán loạn. Ngay sau đó, có một nhóm người phụ nữ chạy ra.

Cả thảy có 4 người, ai cũng ăn mặc hết sức đơn giản, dùng lá cây kết thành áo và váy.

Người đầu tiên là một phụ nữ tầm U40. Dáng người có chút đẫy đà, vú to ngồn ngộn, mông cong quắc.

Người thứ hai trẻ hơn một chút, chân dài nhất trong 4 người, gương mặt có nét ngoại quốc.

Người thứ ba đâu đó 25 tuổi, mang một cặp kính cận, tóc ngắn mái chéo, gương mặt có nét trí thức.

Người cuối cùng là một thiếu nữ còn khá trẻ, chắc chưa tới 20 tuổi, đôi mắt to tròn dễ thương.

Cả bốn người đều tỏ vẻ cung kính đối với gã đàn ông kia. Ông ta nhìn quanh một lượt liền quăng đầu con rắn xuống, sau đó chỉ vào cô nàng đeo kính và người phụ nữ đẩy đà.

“Ăn! Ăn!”

Người đàn ông nói bằng một thứ ngôn ngữ vụn vỡ nào đó, rất khó để hiểu, chỉ những cô gái ở đây mới biết ý của ông ta.

Sau đó, ông ta lại chỉ tay vào 2 người còn lại.

Họ thoáng rùng mình, sau đó bước đến bên cạnh ông ta.

Hai tay hai cô, ông ta nhảy một phát đã vọt vào hang động nằm cách rất xa.

“Phù may quá… hôm nay không phải mình!” Cô gái đeo kính thở phào.

“Ừ! May là có lính mới, chứ mỗi chị em mình sao chịu được!”

Lính mới ở đây chính là cô bé trẻ tuổi kia.

“Thôi hai chị em mình lo làm thịt con rắn này đi!”

Nói rồi, hai người móc ra mấy con dao để xẻ thịt Rắn Titan. Loại dao cả hai dùng đều làm từ nguyên liệu đặc biệt, dễ dàng cắt đi lớp vảy cứng của con rắn.

Cô gái đeo kính này là vô cực giả 3 sao, xử lý cái xác này không phải chuyện khó khăn gì.

Rất nhanh, hơn một nửa thân con rắn đã được xử lý xong, thịt được lóc ra thành từng miếng, đặt trên các chiếc lá chuối.

Họ chỉ định làm một nửa thôi, dù sao thịt quái vật cấp cao để vài ngày vẫn chưa thối rửa.

Nhưng cô gái đeo kính chợt phát hiện ra điều gì đó.

Nàng tay dùng mu bàn tay để đẩy gọng kính, bước từng bước lại chỗ cái bụng rắn.

“Sao vậy?”

Người phụ nữ đẫy đà hỏi.

“Loài rắn này hay ăn tạp, nuốt hết mọi thứ, có khi trong bụng nó có thứ gì đó…”

“Mổ ra xem thử!”

Cả hai cùng nhau phối hợp, rạch bụng con rắn ra. Lúc này, một thứ chất dinh dính đổ ra, mùi đắng nồng nặc khiến hai người bịt mũi. Cô gái đeo kính thò tay vào, rốt cuộc tìm được thứ gì đó, liền kéo ra.

“Đây… đây là…”

Ánh mắt cả hai tựa như đóng băng.

Trước mặt họ, một chàng thiếu niên đang ôm chặt cây kiếm, cả người dính đầy chất dịch nhớp nháp.

Hắn chính là Quân!

Hết chương 52.