Tôi Yêu Chị Gái

Chap5: “chị đã thay đổi”
Lên Seoul tính đến nay đã được nửa tháng nhưng vẫn chưa thấy chị đến trường tìm tôi, thông qua chiếc điện thoại của Sooyoung tôi có nói chuyện với bố mẹ nhưng kô hề đề cập đến việc đã gặp chị ở nhà hàng, tôi kô muốn họ phải lo lắng. Nhưng sự bứt rứt, khó chịu luôn dày vò tôi khi nhớ đến ánh mắt lạnh lùng chị nhìn tôi ngày hôm đó. có phải chị kô cần đứa em gái này như tôi?
– chúng mình hãy đi tìm chị ấy đi Yul – Sooyoung đề ngị khi thấy khuôn mặt cá ươn của tôi.
– mình biết tìm chị ấy ở đâu? Tìm rồi sẽ thế nào nếu chị ấy kô chịu nhận mình? – tôi dựa người vào bức tường cạnh giường của mình mà trong lòng đau âm ỉ. Phải, rất đau, rất khó chịu.
– theo như Sooyoung kể với mình chuyện của cậu thì hãy đến những quán bar tìm thử vì ở đó thường là tụ điểm của những người ăn chơi – cô gái có aegyo dễ thương Sunny góp ý.
– gia đình mình đã chuyển lên Seoul lâu rồi nên mình biết những chỗ đó ở đâu – chốt lại là câu nói của Hyoyeon. cậu ấy sinh ra ở Gyeonggi-do với chúng tôi nhưng từ bé đã lên Seoul với bố mẹ, đó là lí do tôi kô biết Hyoyeon là em họ của Taeyeon. Nhưng nhà cậu ấy cách khá xa trường học nên Hyoyeon đã chuyển vào kí túc xá ở.
– vào bar sao? Cho mình đi với. Có phải ở đó rất nhiều cô gái chân dài kô? – Taeyeon ở phòng kí túc xá bên cạnh nge lén ngoài cửa từ nãy đến giờ nhảy vào xin đi theo. Bây giờ tôi mới biết cấp độ biến thái của cậu ta.
___
năm người chúng tôi lập lờ ở ngoài các quán bar từ tối đến giờ vẫn chưa thấy ai giống chị gái tôi đi vào hay đi ra cả, đang nản chí định quay về thì chiếc xe đó, người đàn ông đó bước ra nhưng người trong xe kô phải chị mà là một cô gái khác, cô gái này nhìn khá quen nhưng tôi kô nhớ đó là ai.
– omo chính là cô ta, người đứng đầu hội đã đánh mình hôm trước – Taeyeon nhảy cẫng lên khi thấy cô gái đó.
Tiếp đó lại một chiếc taxi dừng lại theo sau là tiếng đập mạnh cửa của người bước ra, là chị, đây mới là chị gái của tôi. Đang định gọi thì chị đã mất hút vào bên trong quán bar, tôi và mấy người bạn liền xông vào theo.
Ánh đèn nhấp nháy làm tôi như bị say ôtô rồi tiếng nhạc xập xình, tiếng hò hét cùng những điệu nhảy loạn xạ, tôi thấy nơi này giống như địa ngục chứ kô phải thiên đường như Sunny đã nói. Kô mất nhiều thời gian để tìm thấy chị, người đang làm náo loạn nơi này. Tôi thấy chị lao vào cô gái kia giằng xé gì đấy cùng tiếng can ngăn của người đàn ông.
– con ranh, chết đi mày dám dụ dỗ chồng của tao – kô khó để tôi nhận ra giọng nói của chị.
Chồng. Chị đã có chồng sao? Khi nào? Và từ bao giờ giọng nói của chị trở lên cay độc như thế. Tôi lao vào ôm lấy chị kéo đi mặc cho sự vùng vẫy.
– chị – vẫn là tiếng gọi của tôi từ khi gặp lại chị đến bây giờ.
Đứng cách quán bar kô xa, tôi cay đắng nghe chị kể về cuộc sống của chị trong một năm qua. Rằng chị đã kết hôn với một người đàn ông lớn tuổi nhưng chị kô yêu ông ta, chị chỉ muốn tài sản của ông ta, việc đánh ghen hôm nay chỉ vì chị sợ người tình của ông ta sẽ cướp hết tất cả tiền bạc của mình. Chị muốn thay đổi cuộc sống, kô muốn sống thiếu thốn như trước đây nữa và người đàn ông đó có thể cho chị tất cả.
– xin lỗi em Yul àh, hôm đó chị kô nhận em vì có lí do, chị đã rất cố gắng để ông ấy nghĩ gia đình mình sống ở nước ngoài và chị chỉ về đây để học – chị nói trong tiếng nấc. tôi đã hiểu tại sao người đàn ông kia gọi chị là Jessica, một cái tên rất quý phái theo kiểu phương tây.
Cuối cùng tôi nhận ra được điều làm tôi luôn chờ đợi, chị đã kô về quê thăm chúng tôi cũng chỉ vì sợ lộ thân phận hèn mọn của mình. Thất vọng, đau đớn, mệt mỏi tôi quay lưng bước đi để lại chị ngồi đó với những dòng nước mắt. Có lẽ đó là cái giá chị phải trả cho sự mê muội giàu sang mà chị đã đánh đổi hạnh phúc và gia đình của mình.