Tôi Yêu Chị Gái

Chap7: “bữa tiệc sinh nhật”
Cuối cùng Sooyoung và Yoona cũng được nhận vào quán cafe của chị vì tất cả đã từng là hàng xóm thân thiết với nhau. Tôi và Yoona làm bên phục vụ còn Sooyoung thì trông xe. Bọn tôi chỉ làm một ca nhưng riêng Yoona làm cả ngày vì con bé còn phải nuôi Seohyun. Trong quán có một bantender nữa nên chúng tôi luôn phải giữ khoảng cách chủ quán nhân viên, chị thường hay gọi tôi vào phòng riêng để cho tiền nhưng chưa bao giờ tôi lấy. Giường như sự thân thiết, yêu thương, gắn bó của hai chị em tôi trong bao nhiêu năm qua đã có một lưỡi dao vô hình cắt đứt, chúng tôi như những người thân xa lạ.
Tôi nhớ người chị gái mang tên Jung Sooyeon chứ kô phải Jessica Jung, tôi nhớ người chị gái giản dị với lời nói chân thành mộc mạc chứ kô phải người phụ nữ có chồng sành điệu và nhẫn tâm.
Có vài lần chồng chị ghé qua quán cafe, nhìn chị âu yếm trong vòng tay người đàn ông bằng tuổi bố mình khiến tim tôi như ngừng đập, nó còn đau đớn hơn cả cái chết.
– Yuri cô chủ gọi em vào trong phòng riêng kìa – tiếng NichKhun bantender đẹp trai của quán.
Anh ấy rất tốt với tôi, thỉnh thoảng tôi vẫn thấy anh ấy báo với chị là Sooyoung và Yoona ăn vụng đồ thừa của khách nhưng riêng tôi mỗi ngày anh đều làm cho một cốc nước ma. Như mọi lần tôi chỉ khẽ gật đầu rồi đi vào.
– dạo này em gầy quá, ăn uống kô đầy đủ phải kô? – chị nhìn tôi bằng ánh mắt lo lắng.
Lần đầu tiên chị tỏ ra quan tâm từ khi gặp lại khiến tôi xúc động rơi nước mắt. Tôi thì từ bé làm gì có lúc nào ăn uống đầy đủ nhưng hình như chị quên mất cuộc sống thiếu thốn trước đây, quên mất rằng trong khi chị ăn ngon mặc đẹp thì bố mẹ và em gái ở nhà có lúc phải ăn rau trừ bữa. Tôi gầy đi chỉ vì suy ngĩ về chị, về những ngày tháng hạnh phúc trước đây.
– chị bị mất trí nhớ phải kô? – tôi nói trong khi nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.
– sao.. Sao em lại hỏi vậy? – chị nhìn tôi bối rối, tay đưa lên chạm nhẹ vào khuôn mặt tôi.
– chị đã thấy em được ăn uống đầy đủ bao giờ chưa mà hỏi dạo này? Chị có nhớ bố mẹ kô? Chị có nhớ người đã sinh ra và người nuôi nấng đùm bọc chị như con đẻ của mình kô? Hay đồng tiền đã lấp đầy tâm hồn, kí ức chị?- áp chặt tay chị lên má tôi nghẹn ngào hỏi.
– chị xin lỗi – trong thoáng chốc đôi mắt chị đã ngập đầy nước.
Buông tay chị xuống tôi kéo ghế đứng lên và lạnh lùng quay đi.
– xin phép cô chủ tôi còn rất nhiều việc phải làm.
___
tối nay là sinh nhật Sooyoung nên tất cả chúng tôi quyết định sẽ tổ chức ăn uống ở căn phòng kí túc xá ấm cúng. Ngoài những người trong phòng ra còn có Taeyeon phòng kế bên và cặp đôi bỏ nhà đi. Sooyoung cũng đưa thiệp mời cho chị nhưng tôi chắc chắn chị sẽ kô đến, người như chị đâu còn phù hợp với những thứ bình dị như thế này.
Chúng tôi mua bánh kem, hoa quả, nước ngọt, bánh kẹo rồi ngồi quây quần đánh chén.
– chúng ta sẽ thi xem ai ăn nhanh hơn – Sooyoung nêu ý kiến.
– kô vì kiểu gì cậu cũng thắng – Sunny phản đối.
– hãy chơi trò giải câu đố ai giải được sẽ được ăn – phần đóng góp của Taeyeon.
– mình biết cậu toàn hỏi những câu nhạy cảm mà bọn mình chả biết gì về những chuyện đấy cả – Hyoyeon nghe vẻ rất hiểu chị họ mình.
– sao các chị kô oẳn tù tì để chia thức ăn? – lại đến lượt Yoona.
– tốt nhất là cứ ăn và nói chuyện thôi, riêng Sooyoung unni và Yoong chỉ được nói chuyện thôi còn từ nãy ăn nhiều rồi – chốt lại là câu nói của Seohyun, em ý ít nói nhưng mỗi lời nói ra đều có trọng lượng, rất có tố chất làm lãnh đạo.
Mọi người vui vẻ cười đùa ca hát ầm ĩ khiến mấy phòng bên cạnh liên tục chạy sang phản ánh. Đến cuối bữa tiệc chỉ còn vỏ và một ít bánh thì chị xuất hiện, trên tay cầm một hộp quà ngượng ngùng đứng ngoài cửa.
– Omo Sooyeon unni đến kìa, vào đây đi em còn phần chị ít bánh đấy – Yoona vui mừng chạy ra kéo chị vào, thực ra là bánh kô ăn hết còn thừa.
– chúc mừng sinh nhật em Sooyoung – chị đẩy hộp quà tới trước mặt cậu ta, Sooyoung liền hăm hở nhận lấy.
Cả lũ rất vui khi nhìn thấy chị, nhất là Taeyeon, cậu ta kô ngừng nhắc đi nhắc lại vụ chị “giúp” cậu ta trả thù ở quán bar. Tôi vẫn giữ sự im lặng cho riêng mình, chỉ chăm chú nhìn chị nhưng kô nói gì.
– Yul nói chuyện với chị một lúc nhé – chị bất ngờ đề ngị. Tôi chả biết nói gì với người chị gái này cả nhưng tôi vẫn đi theo chị xuống sân kí túc xá.