Tôi Yêu Chị Gái

Chap6: “làm thêm”
– Cái gì? Sooyeon unni đã kết hôn sao? Omo chị ấy kết hôn mà kô cho gia đình biết? – Sooyoung há hốc mồm thở hồng hôc như khỷ ăn ớt sau khi nghe tôi kể lại chuyện của chị.
– như vậy cô gái đã đánh mình là người tình của chồng chị gái cậu? Đáng đời lắm – Taeyeon có vẻ thoả mãn vì chị gái tôi đã “trả thù” giúp cậu ta.
Sau hàng loạt câu hỏi của mọi người tôi chỉ biết gật và lắc, tâm trí tôi lúc này quá trống rỗng. Nhiều lúc tôi tự huyễn hoặc bản thân rằng cô gái đó kô phải chị gái tôi, dù bố tôi kô sinh ra chị nhưng ông yêu thương chiều chuộng chị còn hơn cả tôi nên chị kô thể đối xử với chúng tôi như vậy được. Tiền bạc có sức mạnh lớn như thế sao? Nó có thể khiến con người phủ nhận gia đình, những người yêu thương mình nhất thậm chí còn từ bỏ cả cái tên của bố mẹ đặt ra. Càng ngĩ tôi lại càng thấy tổn thương.
___
ngồi trong căn tin giữa giờ ngỉ trưa chúng tôi lại đụng mặt cô gái đó, cô gái đánh Taeyeon đồng thời cũng là người tình của chồng chị gái tôi đi cùng một đám nữ sinh khác trông có vẻ hầm hố.
– cậu có quan hệ gì với người phụ nữ đó? – Cô ta tiến đến chỗ chúng tôi.
– em gái – trả lời bình tĩnh dù ngay sau câu nói tôi có thể bị lột da, thù chị em trả cũng dễ hiểu thôi.
– hãy bảo chị cậu là đừng đến nhà tôi làm loạn nữa, tôi và lão già đó đã cắt đứt rồi – lời nói như ra lệnh nhưng tôi biết cô gái này sợ chị tôi đến thế nào.
Nói đoạn cô gái quay đi mà không để ý Taeyeon đang nhìn ở chằm chằm vào phần dưới của mình.
___
bước đi trên con phố vào một buổi chiều cuối thu, tôi nhận ra thời tiết đã hơi se lạnh mặc dù ánh nắng mặt trời vẫn còn gay gắt. Dừng chân tại một quán cafe nhìn khá mới có dán tờ giấy với dòng chữ “tuyển nhân viên” , nhập học cũng được hơn một tháng nên tôi muốn đi tìm việc làm thêm để trang trải những chi phí sinh hoạt, bố mẹ tôi ở quê làm việc rất vất vả mà đồng lương ít ỏi, nuôi tôi ăn học đã khó. Ngĩ đến đó tôi lại nhớ đến chị, cuộc sống xa hoa của chị mà kô khỏi nở một nụ cười cay đắng.
– xin hỏi ở đây còn tuyển nhân viên nữa kô? – đẩy nhẹ cửa bước vào tôi ngó quanh rồi hỏi. Một lúc sau người con gái bước ra với dáng vẻ sang trọng.
– Yul àh. – là chị, người tôi luôn tìm kiếm nhưng kô biết ở đâu giờ đang đứng trước mặt tôi, nhưng giữa chúng tôi là cả một sự khác biệt về đẳng cấp.
Chúng tôi ngồi xuống một cái bàn trong quán, chị nói đây là quán cafe chồng chị tặng kỉ niệm một năm ngày cưới, chị bảo tôi hãy đến làm nhưng đừng để lộ quan hệ của chúng tôi và từ bây giờ trước mặt người khác gọi chị là Jessica.
Tôi là một đứa em yêu quý chị gái mình quá mức khi sự tổn thương đong đầy khoé mắt nhưng tôi vẫn đồng ý lời đề ngị của chị. Vì tôi muốn ở gần, muốn dõi theo cuộc sống của chị.
___
– aigoo thật sao? Vậy quán tuyển nhiều nhân viên kô? Bảo Sooyeon unni cho mình đi làm với – Sooyoung muốn đi làm để kiếm tiền lấp đầy cái bụng, cuộc sống sinh viên thiếu thốn nên kô khác gì ác mộng với những người ăn khoẻ giống cậu ta.
– quán mới mở có lẽ cũng cần nhiều nhân viên mình sẽ hỏi thử – đi đâu có Sooyoung tôi cũng cảm thấy hứng thú hơn.
___
ngồi trong lớp học tôi đang chăm chú vào quyển truyện tranh trước mặt bỗng Taeyeon đập mạnh quyển sách vào lưng tôi khiến người hiền lành như tôi phải quay xuống bóp cổ cậu ấy. Taeyeon ú ớ gì đó trong mồm tay chỉ trỏ ra hướng cửa sổ, tôi cũng quay ra theo và thấy Yoona đứng đó mỉm cười. Bất ngờ, lo lắng tôi kô biết con bé lên đây làm gì? Có phải dưới quê đã xảy chuyện? Nhất là nụ cười mỉm của nó, bình thường nó toàn cười rộng ngoác mồm chỉ khi nào bị bố đánh nó mới cười như thế. Kô suy ngĩ nhiều tôi xin thầy giáo cho ra ngoài dù gì cũng sắp hết tiết.
– em cả Seohyun đã bị bố em phát hiện và ông đã đuổi em ra khỏi nhà nên em đã bán trộm đàn gà để lên đây. – Yoona kể về chuyện bị phát hiện gì đó khi chúng tôi ngồi uống nước trong căn tin.
– phát hiện gì? – tôi hỏi.
– chúng em yêu nhau, xin lỗi vì trước đã kô nói cho chị biết.
Mắt tôi như lọt cả ra ngoài, hai con bé đó yêu nhau? Tôi chưa bao giờ biết hay ngi ngờ điều đó cho đến ngày hôm nay.
– vậy Seohyun đâu?
– em ấy cũng đi theo em, chúng em vừa thuê một phòng trọ ở gần đây, chị có biết chỗ nào có việc làm kô? Chúng em kô thể sống mà kô có tiền. – Yoona nắm chặt tay tôi lắc qua lắc lại. Vậy là đến lúc tôi cần phải nhờ chị gái của mình.