TÔI VÀ CHỊ – Truyện 18+ Dài Hay 2021 ( Update Chương 46 END )

-XLV-

Khi tôi vừa đỗ xe vào gara, chị Nga đã chạy từ trong nhà ra đón.

– Em đi từ từ thôi, để anh chạy đến đón em chứ.

Giang tay ôm lấy chị đang lao đến, tôi vừa giả vờ trách, cả ngày hôm nay tôi cũng không gọi điện cho chị, tự nhiên lại cảm thấy có chút áy náy.

– Hôm nay ở nhà có vui không?

– Có, hôm nay em với mẹ và cô Duyên trồng thêm được mấy luống hoa ở phía sau nhà, mấy hôm nữa sẽ lát để làm sân chơi cho trẻ con. Chiều cùng bố mẹ và cô Duyên đến gặp chị Hoài. Chỉ nhớ anh thôi.

Chị vùi đầu vào ngực tôi, hưởng thụ bàn tay tôi đang vuốt ve tấm lưng của chị, làn da của chị đã có chút căng hơn do cái bụng bầu đã vươn lên lùm lùm.

– Anh cũng nhớ em. Vào nhà anh massage cho em.

Cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại của chị, đôi môi rất mềm và ấm khiến tôi yêu thích không rời, một cảm giác ngọt ngào lan tỏa khắp người khi môi chị cường nhiệt quấn lấy môi tôi để tôi cảm nhận được sự lưu luyến nhớ nhung của chị.

Chị rời khỏi người tôi, nhận bó hoa hồng trên tay tôi rồi khoác lấy cánh tay tôi cùng đi lên nhà. Bố mẹ tôi và cô Duyên đang ngồi ở phòng khách sôi nổi nói chuyện, vẫn là chuyện sinh con của chúng tôi, mẹ tôi vẫn muốn ở lại cho đến khi con chúng tôi ra đời.

– Thế này đi, mẹ và bố cứ vào lại trong đó, trong thời gian này có cô Duyên, cô Hiền và con sẽ chăm sóc cho vợ con. Bố mẹ xây xong nhà thì vợ con cũng đến thời gian sinh, khi đó bố mẹ ra cũng vẫn kịp mà.

Không thể trốn vào phòng được, chúng tôi đành đứng lại, tôi khuyên mẹ.

– Cháu nó nói đúng đấy, anh chị vào trong đó hoàn thiện xong nhà sau đó lại ra, lúc đó con bé cũng vừa đến lúc sinh. Khi đó, chị muốn ở lại chăm cháu đến bao giờ cũng được.

Tôi biết mẹ tôi nghĩ gì, bà vẫn luyến tiếc việc chăm sóc tôi hồi bé, mỗi lần mẹ nhắc đến tôi đều gạt đi. Bây giờ bà muốn dồn tất cả cho con chúng tôi. Thấy mẹ xuôi xuôi, tôi cũng không ở lại nữa, kéo tay chị Nga vào phòng ngủ. Chị Nga đi cắm bó hoa vào lọ hoa ở đầu giường, tôi tranh thủ đi vào nhà tắm tắm rửa sạch sẽ và thay bộ quần áo mặc nhà thoải mái.

Chị Nga đã cắm xong lọ hoa đang dựa lưng vào cái gối nửa ngồi nửa nằm trên giường, trườn người lên giường cúi xuống hôn lên đôi môi chị Nga đôi tay chị đưa ra ôm lấy tôi, đôi môi lại xoắn lấy môi tôi, mùi hương theo hơi thở của chị phả vào mũi lại làm tôi nóng lên rục rịch. Chị Nga cũng trở nên cuồng nhiệt hơn, sự hưng phấn thể hiện rõ ở hơi thở đã có chút nặng nề, thỉnh thoảng nấc lên khi bàn tay tôi vuốt ve bầu ngực căng cứng của chị.

– Em … muốn!

Chị nói thoảng qua hơi thở khi bàn tay tôi luồn dưới váy của chị nghịch bầu vú đã đang dần to hơn để chuẩn bị cung cấp dinh dưỡng cho hai sinh linh đang ngày một lớn trong bụng của chị. Bầu ngực căng tròn càng ngày càng làm tôi say đắm hơn.

Chị Nga chủ động buông tay khỏi người tôi để nhích người cởi cái váy bầu trên người, bầu ngực căng tròn ngạo nghễ vươn đứng lên, làm sự nhộn nhạo của tôi càng trở lên sôi sục. Một cảm giác bừng bừng đột nhiên thổi khắp cơ thể tiếp thêm nhiên liệu làm sự ham muốn đột nhiên bùng lên, các tế bào như nở ra hết cỡ để đón nhận sự kích thích khi môi tôi ngậm lấy đầu vú, cái lưỡi thèm khát miết cái mây mẩy của đầu ti. Chị Nga hít những hơi sâu, hai tay vò lấy tóc tôi, hai đùi co lên bàn chân đặt trên lưng tôi ấn chặt. Lưỡi tôi vẫn gảy lên đầu ti, thỉnh thoảng lại nhả ra để liếm vòng quanh bầu vú, bàn tay cũng không nhàn rồi nhẹ nhàng xoa bóp bầu vú còn lại, những ngón tay kích thích trên toàn bộ bầu vú, gại gại lên cái núm vú.

Sự ham muốn của chị đã tăng lên đỉnh điểm, những cái hít hà đã bấn loạn, những tiếng rên vô thức không rõ đang liên tục phát ra từ trong miệng của chị, bàn tay chị tóm lấy mái tóc tôi giật giật mỗi khi sự hưng phấn bị kích thích trào lên. Cũng đến lúc môi tôi rời bầu vú, đi xuống vùng bụng đã hơi vồng lên của chị, những nụ hôn của tôi không chỉ cho sự ham muốn của mình, mà còn là sự yêu thương đối với hai sinh linh như đang yêu thích vì nhận được sự yêu thương của tôi.

Phía dưới của chị đã ngập ngụa nước, thấm đẫm môi khi tôi ngậm lấy, hai cái môi phồng lên bóng mượt, cái nhân đỏ hồng đã cứng lên gại vào lưỡi tôi, nở to ra đón nhận đôi môi của tôi ngậm lấy. Hai bàn chân chị trên lưng tôi càng ép chặt đè xuống, hai đùi chị ép vào hai bên đầu, hông chị hảy lên liên tục khi cái lưỡi tôi quét sau vào trong, những đám nước trào ra tôi không kịp nuốt chảy xuống hai bờ mông. Sự hưng phấn của chị được phát tiết qua những tiếng rên “Ahh … Ohhh…” liên tục, những cái giật tóc ngày một mạnh, những cái hẩy mông bị chị kiềm chế nhưng cũng không thể kiểm soát được sự hưng phấn đang từ từ nhấn chìm chị.

Người tôi cũng căng lên, nhưng rung động của chị truyền sang tôi làm mọi tế bào cùng nhảy lên đẩy toàn bộ sự ham muốn xuống bụng dưới, làm nó căng cứng. Sự căng cứng ngày một mạnh liệt, sự đòi hỏi làm tôi cũng mụ đi, rời môi khỏi lồn chị, tôi mau chóng đẩy cái quần xuống, trườn người lên chị để cái buồi đi vào nơi nó đang thèm khát. Hai đùi chị mau chóng mở ra, tay chị kéo tôi lên, mông hảy lên khi cái buồi căng cứng chạm vào chị và rít lên một tiếng ngân dài khi nó đi vào nơi ấm áp, trơn mượt.

Tôi cũng không nhịn được phát ra một tiếng rên sướng khoái khi sự khoái cảm đột ngột bùng lên từ cái buồi đang từ từ đi vào sâu trong chị. Hít một hơi sâu để đè nén sự hưng phấn đang ngùn ngụt trong người khi cái buồi đi vào hết sâu trong chị. Sự trơn mượt, chặt chẽ, nhưng cái co bóp dồn dập, những cái mút khát khao từ lồn chị truyền lên làm sự khoái cảm như thác lũ tràn về, cái buồi giật lên liên tục để đón nhận. Cố gắng trấn áp, tôi chầm chậm rút cái buồi ra hết bên ngoài rồi lại từ từ đẩy vào sâu trong tận cùng, cả tôi và chị đều phải nín nhịn không dám buông thả, tránh những hành động mạnh theo khuyến cáo của chị Hoài. Nhưng càng nín nhịn, sự hưng phấn càng tăng lên mạnh mẽ vì mỗi khoái cảm đều được đón nhận trọn vẹn.

– Ôi … anh … ơi …

Chị rên những tiếng khe khẽ, hai đùi ép chặt vào hông tôi, hai bàn chân của chị trên lưng giãy lên đập xuống, bàn tay chị tóm chặt lấy bắp tay tôi trắng bệch, khuôn mặt chị dại đi chỉ còn những khoái cảm đang ngày một đầy lên làm đôi mắt của chị mờ đi, những sợi cơ trên mặt cũng căng lên làm những nét đỏ trên mặt chị ngày một đậm. Tôi cũng không kém, tôi nghe thấy những tiếng nổ lốp bốp vang lên trên khắp cơ thể bởi những những đợt sóng khoái cảm đang như vũ bão nhồi lên.

– Anh … ơi … em … thích … ahhh … raaaa ….

Khi chị cong người do những khối cơ của căng lên, cái lồn bóp chặt lại mút cái buồi vào sâu hơn, thì khoái cảm của tôi cũng lên đến đỉnh điểm, cùng với tiếng hét của chị, tôi cũng căng người dồn tinh lực xuống phải dưới, cái buồi phồng lên và xối xả bắn sâu vào bên trong chị làm người chị bỗng như sợi thun bị cắt đứt, bắn lên sau đó run lên bần bật đẩy những dòng nước ấm trào ra hòa trộn cùng những dòng tinh trùng của tôi. Tay chị cũng bỏ bắp tay của tôi, đưa lên ôm chặt lấy người tôi kéo sát lại người chị để cùng chị cùng rung lên bởi sự thỏa mãn đang rần rật bùng lên trong hai cơ thể chúng tôi.

Phải rất lâu, những rung động mới mất hẳn, chị nhu mì yên tĩnh nằm trong vòng tay của tôi, hơi thở của chị phả vào cổ tôi chuyển thành những cảm giác ấm áp chảy khắp cơ thể, khiến mọi cảm giác khác bị quét sạch chỉ còn cảm giác hạnh phúc đang tràn ngập, khiến tôi không nhịn được bật ra.

– Anh yêu em!

– Em cũng yêu anh!

Chị mơ màng nói, đầu chị rúc sâu hơn cọ cọ vào cổ tôi.

***

Cả nhà vẫn đợi chúng tôi để cùng ăn cơm tối, chị Nga có vẻ ngượng ngùng khi cùng tôi ra khỏi phòng ngủ. Mẹ tôi, cô Duyên và cô Hiền đang ngồi bàn về chế độ ăn uống và chăm sóc cho chị Nga, bố tôi ngồi bên cạnh mẹ lơ đãng xem tivi nhưng tâm trí bố đặt hết lên người mẹ tôi. Bố tôi quyết định buông bỏ là dứt khoát buông bỏ, bố chẳng hỏi han đến việc công ty nữa, cũng giống như mẹ tôi, quan tâm bây giờ của bố tôi chủ yếu về hoa cỏ cây lá đó là niềm vui mà bố chia sẻ cùng mẹ tôi. Nhìn trạng thái của bố mẹ, tự nhiên tôi khỏi nghĩ đến liệu có khi nào tôi lại sắp có một người em, không biết sẽ là em trai hay em gái. Tự nhiên có chút vui vui, kiểu gì em tôi cũng ít tuổi hơn con của chúng tôi.

Bữa cơm tối tự nhiên biến thành buổi thảo luận về chăm sóc sức khỏe phụ nữ mang thai và chăm con trẻ, tôi với bố bị gạt ra ngoài và sau đó hai bố con tôi đi lên sân thượng cũng không kéo theo một chút sự chú ý nào của mấy người phụ nữ.

– Có chuyện này bố muốn nói với con và cũng chuyển trách nhiệm sang cho con.

Nhấm ngụm nước chè tôi mới rót, bố tôi thủng thẳng nói.

– Ông nội con còn có một người con gái nữa, ít hơn cô Duyên con hai tuổi.

Tôi khựng lại, nhấm một ngụm nước chè sau đó hứng thú đợi bố tôi kể tiếp.

– Bà nội con là vợ chính thức, sinh được bố và cô Duyên, ông còn một người vợ lẽ không chính thức sinh được một cô con gái. Dù không được xã hội công nhận, nhưng cô ấy lại được bà nội con coi như chị em, tuy nhiên khi biến cố của ông nội xảy ra, bà nội con đã đưa cô ấy về quê. Sau đó, vì những khó khăn của gia đình, nên liên lạc cũng bị gián đoạn trong thời gian ông nội con ngồi tù. Khi ông được về nhà, thì lại ốm đau nên ông kiên quyết không cho liên lạc với cô ấy. Phải sau khi ông nội con mất, bố và cô Duyên mới tìm đến cô ấy. Cô ấy tên là Bích, còn con gái tên là Hoài, tức là cô của con ấy.

– Vậy bây giờ bà và cô Hoài sống ở đâu?

– Vẫn sống ở quê, cô Hoài đã lấy chồng và hai vợ chồng sống cùng bà. Mấy hôm nữa, trước khi bố mẹ vào Đà Lạt cả nhà mình sẽ về thăm bà và cô con, cũng để giới thiệu với các con luôn.

– Vâng. Nhưng sao bố không đưa bà lên đây?

– Bà không muốn vì còn họ hàng lối xóm. Bố vẫn chu cấp đầy đủ cho bà và cô. Bây giờ bố sẽ chuyển lại cho con. Cô Hoài còn có hai người con một gái một trai, con gái đứa đang học lớp mười, con trai học lớp tám.

Hóa ra tôi cũng có anh em họ, gia đình tôi vốn có truyền thống độc đinh, ông nội, sau đó đến bố tôi và giờ đến tôi. Tôi vẫn quen với gia đình nhỏ bé của mình, đột nhiên lại có thêm những người em họ, đột nhiên tôi cũng có chút phấn khích.

– Đàn ông nhà mình vốn mạnh mẽ, dù chỉ là độc đinh và đa tình. Đó là cái gen di truyền, bố vẫn nhớ ông nội có nhắc đến cụ nội cũng có mấy người vợ, nhưng cũng chỉ có ông nội con là con trai, nhằm những năm chạy loạn thời kỳ cách mạng, nên thất tán hết và mất hẳn liên lạc. Bố cũng đã cố tìm lại nhưng cũng chẳng được gì. Cái làng cũ của cụ nội bị càn, cả làng tứ tán chẳng còn một ai và làng cũng biến mất sau đó.

Nghĩ cũng đúng, có lẽ tôi cũng mang gen di truyền đặc trưng của dòng họ. Vậy còn bố tôi, có khi tôi cũng có nhiều hơn một người mẹ. Có chút tò mò, tôi hỏi bố.

– Thế còn bố? Vậy mẹ khác của con là ai?

Bố tôi chợt trầm tư, nét mặt phảng phất có chút xa xăm, hớp một ngụm chè nén tiếng thở dài.

– Cô ấy mất rồi. Cô ấy mất vì bị bị bệnh.

Giọng bố tôi chợt nghẹn lại, một ngụm nước chè lớn và một lúc im lặng bố tôi mới tiếp tục.

– Cô ấy chính là người mà mẹ con đã gặp ở nhà cô Duyên. Cô ấy mất hai năm sau đó. Có lẽ con không biết, cô ấy chính là chị ruột của Nguyệt.

Vừa đưa chén nước chè lên miệng, tôi lập tức phun ra.

– Bố …

– Cô ấy tên là Hằng, chị ruột của Nguyệt.

– Chị Nguyệt có biết không? Có biết bố không?

– Biết. Và cũng biết cả con nữa.

– Con … con …

Tôi có chút rối rắm, chị Nguyệt đột nhiên lại biến thành vai dì của tôi.

– Con đừng nghĩ nhiều, dù sao đó cũng là duyên phận. Thật ra bố cũng yên tâm khi con quan hệ với Nguyệt. Sau khi cô Hằng mất, bố là người chu cấp và bảo hộ cho Nguyệt, ngay cả việc chồng của Nguyệt ngoại tình cũng là bố nói cho cô ấy. Con bé cũng kiên cường và có chủ kiến, sau khi chị Hằng mất, bố mẹ cũng mất sau đó mấy năm, một mình con bé vẫn kiên trì học, sau đó đỗ đại học và đi làm. Lúc đó bố cũng mới bắt đầu gây dựng lại, nên hỗ trợ không được bao nhiêu, tự con bé bươn trải ở giữa đất thủ đô không người thân. Mãi đến khi vào đại học, bố mới đủ lực để hỗ trợ con bé, mới đỡ vất vả phần nào.

Tôi cũng chưa bao giờ hỏi về quá khứ của chị Nguyệt và chị cũng tránh khi nói đến. Không ngờ chị có một quá khứ kiên cường và một quan hệ không rõ với tôi như vậy. Chẳng nhẽ đúng là có một sợi dây định mệnh xoắn chúng tôi vào nhau.

– Một lần con bé đến gặp bố, có lẽ sau khi phát hiện ra quan hệ của bố con mình, nó hỏi thằng là bố muốn nó dừng lại hay tiếp tục quan hệ với con. Lúc đó bó cũng biết chuyện rồi, nên không phản đối. Sau đó con bé nói, nó hỏi chỉ để thông báo với bố, chứ ý kiến của bố sẽ không làm thay đổi quan hệ của nó với con. Nó sẽ tự quyết định chuyện của mình.

Bố tôi chợt nhìn tôi cười, ánh mắt có chút hài lòng, lại như có thêm sự tự mãn.

– Đàn ông nhà mình đều có sự hấp dẫn đặc biệt với phụ nữ. Cứng cỏi, trách nhiệm và đa tình. Con được di truyền trọn vẹn mọi thứ, nhưng có vẻ đa tình hơn hẳn. Bố tin con sẽ xử lý tốt, nhưng cũng phải dặn thêm, phải biết đâu là giới hạn và cái gì cần phải trân trọng bảo vệ.

– Vâng, con biết.

– Con bé Nga là đứa bao dung, hiểu biết và toàn tâm toàn ý. Nó lớn lên cùng con, sống hàng ngày với con, được cô Duyên dạy bảo và chấm từ bé, nó đến với con cũng là duyên phận. Nên nó sẽ luôn là hậu phương của con, là nơi con có thể trở về bất cứ lúc nào, cũng là nơi mà con có trách nhiệm phải bảo vệ dù trả bất cứ giá nào. Nó vừa là con dâu, nhưng cũng là con gái của gia đình mình.

Giọng bố tôi trở nên nghiêm túc, nó không phải là lời răn dậy, mà nó như là ước nguyện của bố tôi. Đó cũng là ước nguyện, là cam kết của tôi.

– Thêm nữa, bây giờ trách nhiệm trụ cột cái gia đình này, bố cũng sẽ giao lại cho con. Con có trách nhiệm duy trì nó, phát triển nó và bảo vệ nó để nó được trường tồn.

Sau một lúc im lặng để theo đuổi suy tư của mình, bố tôi đứng dậy vỗ vai tôi, cái vỗ vai của đàn ông với đàn ông.

– Cũng muộn rồi. Đi ngủ thôi. Có lẽ bố cũng phấn đấu để đóng góp thêm thành viên cho gia đình mình.

***

Chỉ có mẹ tôi và cô Duyên đang ngồi ở sofa nói chuyện to nhỏ khi tôi và bố vào nhà. Chị Nga chắc đã được mẹ và cô Duyên bắt đi nghỉ. Chào mẹ và cô Duyên, tôi đi thẳng vào phòng ngủ.

Chị Nga đang năm trên giường, cuốn sách trên tay hạ xuống để giơ hai tay đón tôi đang đi đến. Hạ người xuống giường, ôm lấy chị vào vòng tay và xuống đặt lên môi chị một nụ hôn.

– Anh yêu em!

Hai cánh tay chị ôm lấy người tôi, đôi môi mềm mại đón lấy môi tôi, truyền sang tôi một cảm giác ngọt ngào lâng lâng của hạnh phúc.

– Em yêu anh!

Tiếng chị dịu dàng thoảng qua, sau khi đôi môi chị rời môi tôi, tình yêu của chị thể hiện rõ trong mỗi từ phát ra từ đôi môi của chị, từ ánh mắt long lanh của chị. Tôi biết không chỉ tôi phải bảo vệ, mà chị cũng sẽ làm tương tự để bảo vệ tôi. Có rất nhiều điều tôi muốn nói, nhưng không thể hiện bằng lời, nó thể hiện trong ánh mắt của tôi, trong cái ôm của tôi, trong mỗi nhịp đập của trái tim. Nó hiện hữu như một thực thể để chị có thể chạm được, sờ được, cảm giác được, cũng y như tôi cảm nhận được tình cảm của chị.

***