TÔI VÀ CHỊ – Truyện 18+ Dài Hay 2021 ( Update Chương 46 END )

-XXI-

Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng, tôi chạy luôn xuống xưởng.

Nguyên ngày hôm đó, tôi đã thuyết phục chú Huy về kế hoạch cải tổ lại hoạt động của xưởng, tôi cần sự tin tưởng, cũng như kinh nghiệm và cả uy tín của chú trong kế hoạch phát triển sản xuất.

Hôm sau Triều và Huy cũng xuống, tôi chính thức bắt đầu kế hoạch của mình. Một tuần sau, bộ mặt xưởng đã thay đổi cũng với việc hệ thống hóa quy trình sản xuất và các quy định rõ ràng cho từng bộ phận, chế độ phúc lợi cũng được áp dụng với đầy đủ các chế độ bảo hiểm, y tế theo quy định, mức lương không thay đổi nhưng thu nhập sẽ thay đổi theo năng suất và kỷ luật lao động. Xưởng cũng bố trí thêm phòng nghỉ giữa giờ cung cấp thêm các loại nước giải khát và bánh, trái cây. Bữa ăn trưa được phục vụ ngay tại chỗ. Sau một tháng, năng suất lao động đã tăng gấp đôi so với trước kia, công nhân cũng tỏ rõ sự hài lòng và yên tâm hơn với tương lai. Tất cả, những điều này được Triều thống kê trong một biểu mẫu đặc thù và cập nhật mỗi tuần. Tôi cũng phát hiện ra ngoài sự nhút nhát về tính cách, Huy rất thông minh và cẩn thận, chỉ cần tôi hoặc Triều nói qua Huy đã có ý tưởng và rất nhanh một bản kế hoạch được Huy đưa ra, dù là việc lớn hay nhỏ, sau đó thực hiện không sai một ly.

Chú Huy cũng tỏ rõ sự yên tâm khi thấy sự thay đổi của xưởng, chú càng ngày càng ít xuất hiện và sau đó chỉ khi tôi cần chú để tham khảo hoặc cùng chú đi nối lại các quan hệ cũ, chú mới xuất hiện.

– Chú nghỉ hẳn thôi, hai đứa con gái thì một đang trong HCM, một đứa thì định cư ở nước ngoài. Giờ chỉ còn hai thân già, cũng tốt, bao nhiêu năm bận bịu chẳng có thời gian với cô, giờ cũng vẫn còn kịp để bù đắp.

Chú nói vậy sau khi tôi định tiếp tục mời chú làm cố vấn và góp cổ phần.

– Thời của chú cũng phải nhường cho các cháu, những người trẻ dám nghĩ dám làm. Chú sẽ vẫn tiếp tục hỗ trợ nếu cháu cần, tên của chú vẫn được ghi trong lịch sử của Công ty, với chú thế là đủ. Sau này còn có thể tự hào là người sáng lập đầu tiên.

Chú nói là trong trang web của xưởng giờ đã đổi thành Công ty, vẫn còn giới thiệu rất chi tiết về lịch sử và người sáng lập là chú.

Sang đến tháng thứ hai, chúng tôi ký thêm hợp đồng sản xuất với anh Quyết, về cơ bản với hợp đồng này đã làm cho công suất hoạt động của xưởng tăng lên hơn năm mươi phần trăm.

Tháng thứ ba, lô hàng đặt máy in mạch phim cũng đã về. Việc đầu tư thêm này cũng là việc phát sinh sớm hơn so với kế hoạch và tôi đã phải bán nhà của mình để đầu tư. Cái này cũng do chú Huy gợi ý khi một người quen của chú muốn bán để chuyển đổi sản xuất. Cùng với việc đầu tư mới, công suất của xưởng đã tăng gần ba lần, nếu tăng thêm ca, công suất sẽ tăng tám lần. Tiếp theo lại phát sinh vấn đề nhân lực và đơn hàng để đáp ứng công suất. Về nhân lực, ngoài những người ở địa phương, Triều dùng những mối quan hệ trước đây để móc nối với những người phải vào trong các khu công nghiệp phía Nam làm việc. Việc này lại phát sinh thêm đầu tư về ký túc xá. Đến lúc này, tôi bắt đầu lực bất tòng tâm, cuối cùng tôi chấp nhận đề nghị của chị Nga, sẽ dùng tiền của chị để đầu tư một khu ký túc xá sau đó Công ty sẽ thuê lại.

Tôi cũng tìm được một người làm quản lý kỹ thuật, để có người này, tôi đã phải trả mức lương cùng đãi ngộ khá cao để mời về. Mà nếu không có anh Bình điều tra và tạo ra một số khó khăn, có lẽ chẳng bao giờ tôi có thể mời được.

Việc tìm kiếm đơn hàng cũng không dễ dàng chút nào, tôi cũng tốn kha khá tiền và cả sự hỗ trợ của anh Bình mới có thể có được các thiết kế và yêu cầu kỹ thuật của các công ty sản xuất thiết bị điện dân dụng. Các công ty sản xuất trong nước, đa phần nhập thẳng thiết bị từ Trung Quốc và sau đó dãn nhãn lại để bán, các công ty khác thì nhỏ và đơn hàng nhỏ lẻ không đều. Tôi chuyển hướng sang các công ty liên doanh vừa và nhỏ, không có đủ năng lực sản xuất những linh kiện điện tử điều, phải phụ thuộc vào nhập khẩu để lắp ráp.

Sau khi cân nhắc, đánh giá các lợi thế của mình và cũng như phân tích tiềm năng sản phẩm của một Công ty từ một nước ĐNA đã có mặt ở Việt Nam được một thời gian ngắn. Chúng tôi quyết định thực hiện việc tiếp cận, chị Nguyệt với tư cách là đối tác Ngân hàng sẽ giới thiệu Công ty của chúng tôi, tôi và Triều sẽ tiếp cận trực tiếp. Triều tiếp cận với vợ ông ta, còn tôi tiếp cận trực tiếp với ông ta. Trong khi tôi thất bại thảm hại, suốt hai tuần với đủ mọi lý do từ chối, tôi vẫn không gặp được. Trong khi Triều chỉ với vài thủ thuật của phụ nữ, đã kết bạn với vợ ông ta. Cuối cùng, chúng tôi cũng có cơ hội để diện kiến với ông ta tại nhà riêng. Ông ta cho chúng tôi ba mươi phút, sau đó cuộc gặp của chúng tôi kết thúc sau hai tiếng, cùng với sự chuẩn bị kỹ lưỡng với những phân tích sâu cả về yêu cầu kỹ thuật, giải pháp của chúng tôi và những lợi ích mang lại cuối cùng chúng tôi cũng có được hợp đồng sản xuất thử.

Quan hệ của tôi và Triều sau hơn sáu tháng làm việc cùng nhau không hiểu sao có sự ăn ý tuyệt vời, chỉ cần nhìn ánh mắt của nhau là có thể biết đối phương nghĩ gì, chính vì vậy thường quyết định của chúng tôi rất nhanh. Rất nhiều đơn hàng được chúng tôi quyết định ngay tại chỗ. Trong ba tháng trở lại đây, chúng tôi như hình với bóng xuất hiện ở khắp mọi nơi, khi thì thăm đối tác, khi thì đến nhà cung cấp vật tư, có khi cùng nhau ăn ngủ trên xe để chờ khách hàng. Quan hệ của chúng tôi cũng chuyển biến khá vi diệu, như là bạn bè hơn là ông chủ nhân viên. Chúng tôi nói chuyện khá nhiều, đặc biệt là những lúc ngồi trong xe để gặp những khách hàng tiềm năng mà tôi muốn tiếp cận. Ngay cả quan hệ của tôi và chị Phượng tôi cũng không dấu khi cô hỏi đến, tôi cũng biết kha khá về cô, về cả người chồng sắp cưới mà bố mẹ dấm sẵn từ khi còn nhỏ, và như cô miêu tả người chồng sắp cưới là một người đam mê khoa học, gần như ngờ nghệch với cuộc sống, khá mâu thuẫn với tích cách độc lập và mạnh mẽ của cô.

– Em sẽ được làm chồng.

Đó là câu trả lời của cô khi tôi tò mò về việc này.

Việc cô đi theo, cũng không phải là yêu cầu của tôi, rất nhiều lần tôi không đồng ý để cô đi theo, vì biết những chuyến đi của mình chẳng có giờ giấc hay thời gian cụ thể. Cô sẽ không tỏ vẻ gì, chỉ lẳng lặng ngồi vào ghế phụ, sau khi thắt dây an toàn sẽ nói.

– Ông chủ đi đâu chẳng cần một thư ký.

Cái này cũng xuất phát từ việc tôi mấy lần đưa cô đi chiêu đãi các quan chức của tỉnh, vì cô có một ưu thế là phụ nữ, lại xinh đẹp sẽ làm cho những quan chức tôi gặp ít gây khó dễ và cô biết lái xe. Cái này cũng là do Huy học mãi không thi được bằng lái xe, mà tôi thì lại không muốn tốn tiền cho lái xe. Những lần đầu cô khá miễn cưỡng, tôi phải nói.

– Em không phải muốn anh có mệnh hệ nào khi say rượu lái xe để không phải gọi anh là ông chủ đấy chứ?

Bình thường cô chỉ đến, ngồi nhìn tôi uống rượu và nói chuyện với họ, sau đó đưa tôi về. Có một lần, tôi cần gặp một quan chức lãnh đạo tỉnh vì cần ông ta ký để thông qua giấy phép an toàn, có lẽ ông ta nghĩ Triều như những thư ký bình thường khác, ông ta mượn rượu uống rất nhiều, sau đó tiến đến chỗ Triều có những câu cợt nhả và động chạm chân tay. Ngay khi ông ta bắt đầu có tiến đến tôi đã bắt đầu cảnh giác, khi ông đến gần Triều, tôi tiến lại giả vờ cầm ly rượu thân mật giữ tay ông ta lại, rồi ghé sát vào tai ông ta nói nhỏ.

– Cô ấy anh không nên lại gần, sẽ rất nguy hiểm cho vị trí của anh. Đến đây, em có thể ngăn được, thêm một chút nữa, em sợ sẽ không ai có thể giúp được.

Nghe thấy thế, ông ta quay lại nghi ngờ nhìn tôi, cho đến khi thấy ánh mắt bình tĩnh của tôi, ông ta mới thuận thế cầm chén rượu uống một hơi và nói mấy câu khách sáo rồi về chỗ. Sau đó, thì bữa rượu cũng kết thúc và hôm sau quyết định của xưởng được ký. Khi về, Triều nhìn tôi tò mò hỏi tôi nói gì, tôi chỉ cười.

Sau lần đó, tôi lại phát hiện ra cô có cái nhìn rất thấu triệt về con người khi rất nhiều lần cô đưa ra những đánh giá về những người tôi gặp, cô còn làm một danh sách các nhân vật quan trọng với các đánh giá về tính cách con người họ và đưa ra các lời khuyên khi tôi gặp họ.

Sau khi bàn giao số lượng theo hợp đồng thử, hai tháng sau chúng tôi đã nhận được hợp đồng cho một dòng sản phẩm dù không phải là dòng sản phẩm chủ lực, nhưng đánh dấu sự phát triển bước đầu của xưởng. Xưởng cũng đã bắt đầu có lãi. Cũng trong thời gian đó, chúng tôi cũng đạt được sự công nhận của các hãng sản xuất linh kiện để được phép sử dụng logo của họ đính kèm theo các sản phẩm và trên trang web của Công ty.

Cũng trong thời gian này, anh Quyết đến gặp tôi, anh muốn điều chỉnh hợp đồng do thị trường chững lại. Sau khi cũng anh xem xét các số liệu bán hàng, tỉ lệ trả hàng và bảo hành, tôi cũng đã có kết luận.

– Tỉ lệ hỏng cơ khí của linh kiện điều khiển của sản phẩm chiếm gần chín mươi phần trăm các lỗi bảo hành sửa chữa. Hơn nữa, số lượng sản phẩm hỏng lại tập trung giai đoạn gần hết bảo hành. Điều này rõ ràng các cấu kiện cơ khí không đảm bảo độ bền.

Sau đó, tôi lấy ra mẫu sản phẩm của anh và chỉ vào các cấu kiện hay bị hỏng.

– Nếu anh thay các cấu kiện này bằng các cấu kiện điện tử và từ xa, sẽ giải quyết được vấn đề này. Sao anh không nghĩ thay sản phẩm cũ bằng sản phẩm mới bằng cách thay đổi mỗi chi tiết này. Nah nhìn xem, không cần thay đổi mẫu, chỉ chi tiết này thôi, toàn bộ sản phẩm đã nhìn đẹp hơn rất nhiều.

Vừa nói với anh, tôi vừa lấy tờ giấy che đi các cấu kiện cơ khí.

– Nhưng như vậy, nó sẽ làm giá tăng hơn.

– Theo tính toán sơ bộ của em, sản phẩm sẽ không tăng quá mười phần trăm tổng giá thành. Và một điều quan trọng nữa là anh sẽ không mất thời gian để sản xuất đợt hàng mới này, vẫn giữa nguyên mẫu cũ, chỉ thay đổi những chi tiết cơ khí này. Em sẽ thay anh sản xuất những chi tiết này. Tất nhiên, cần thêm phụ lục cho hợp đồng cũ và giá cũng sẽ thay đổi.

– Nhưng bên anh đang kẹt vốn, rẽ rất khó duy trì số lượng đơn hàng với bên em.

Vừa lúc đó, Triều cất tiếng.

– Bên em có thể cho anh gối đầu với giá cũ cho đến khi đợt hàng mới ra thị trường.

– Cũng vẫn khó, chỉ chậm lại một chút, anh cũng rất khó để đảm bảo.

Ngẫm nghĩ một chút, tôi chợt nảy ra một ý.

– Hay thế này đi, anh cứ thanh toán theo đơn hàng cũ, phần còn lại coi như ký gửi trên mỗi sản phẩm, anh sẽ thanh toán khi bán được hàng. Tất nhiên, sẽ có thêm một chút phí và em cũng có hai điều kiện.

– Được em nói thử xem.

– Anh tăng thời gian bảo hành lên gấp rưỡi và đổi một đổi một khi bảo hành sản phẩm.

Anh Quyết hơi ngơ ngác một chút, tôi liền giải thích.

– Đằng nào anh cũng vẫn còn hàng tồn và nếu đợt sản phẩm mới, anh cũng cần phải thay đổi một chút để đáp ứng với nâng cấp mới. Vậy, thuận nước đẩy thuyền anh bỏ thêm chút công để thu hồi sản phẩm cũ, sau này khi ra sản phẩm mới anh cũng vẫn có thể áp dụng chính sách đổi cũ bù tiền lấy mới. Thêm nữa, tăng thời gian bảo hành để bảo toàn uy tín sản phẩm của anh.

Nghe tôi giải thích, mắt anh sáng lên và không nghĩ ngợi gật đầu đồng ý.

– Em cũng bổ sung một ý để mình đưa vào phụ lục, đó là bên em có quyền có ý kiến về chính sách bán hàng của bên anh. Ý này chỉ để đảm bảo cho việc ký gửi của bên em.

Anh Quyết ngẫm nghĩ một chút rồi cũng đồng ý. Ngay sau đó, thỏa thuận đã được chúng tôi thống nhất và sẽ ký chính thức khi sản phẩm mẫu của chúng tôi hoàn thành. Việc này đã đánh dấu bước hợp tác mới giữa chúng tôi, nhưng tôi đang trên đường hướng tới mục tiêu sản xuất sản phẩm của riêng mình.

***