Thằng Tâm 2 – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 217 )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Thằng Tâm 2 – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 217 )
Tác Giả: Khuyết Danh
Danh Mục: Loạn Luân, Máy Bay, Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: bắn vào lồn, cháu thím, tinh dịch
Lượt Xem: 2847 Lượt Xem
Chương 165
Tâm thúc cặc vào mới phát hiện ra Lan không mặc quần áo lót. Con cặc cứ thế sượt qua sượt lại nơi mép lồn. Lan cũng chả kém, nàng đưa đẩy cái hông phối hợp với nó. Cả hai cứ đưa đẩy cạ lồn vào cặc, mà không biết đã đến nơi rồi. Cáp treo dừng xịch lại. Lan vội hoảng hồn ngồi xịch xuống. Cũng không hiểu thằng điều khiển cáp treo có nhìn thấy chưa.
Cửa mở, Tâm cầm tay Lan dắt ra ngoài. Nó cứ thế kéo nàng đi một đoạn dài. Phải đến khi Lan giật tay, nó mới dừng lại. Lan cười khúc khích, nàng đập đập tay vào vai nó:
Sợ chưa, lần sau chừa nhớ.
Chưa…. em như thế này anh sao chừa được.
Lan lườm yêu nó một cái rồi gục đầu vào vai nó. Tâm khẽ hôn lên tóc nàng. Lan lặng yên ôm chặt nó, nàng thủ thỉ bên tai:
Liệu em và anh có là tình yêu không nhỉ, hay chỉ đơn thuần là tình dục.
Sao em lại hỏi thế.
Vì em thấy bên anh thật dễ chịu. Ngay cả lời tục tĩu của anh em cũng thích nghe. Nó không mệt mỏi như khi ở nhà, nói chuyện với chú anh. Có lẽ em ngoại tình thật rồi, em không chỉ thèm cặc anh mà còn thèm được ở với anh. Được ăn được ngủ với anh, sống cùng với anh như thế này. Hay đây là do đi chơi nên em mới thấy thích anh nhỉ, cuộc sống với nhau cơm áo gạo tiền làm người ta mệt mỏi.
Vậy nếu em bỏ chồng để đến với anh em có bỏ không.
Chắc… không. Em còn 2 đứa con, giờ em bỏ đi thì chúng sẽ ra sao. Chúng vẫn chưa đủ lớn để đương đầu cuộc sống. Giờ em bỏ chúng, bỏ gia đình, thì em cũng không bỏ được. Em và chú anh dù gì cũng có 20 năm tình nghĩa. Em với anh cứ thế này thôi. Anh còn trẻ còn gia đình phía trước.
Tâm im lặng ôm Lan. Nó cũng không biết nói gì bây giờ nữa. Nó vẫn còn quá trẻ. Chịu trách nhiệm với một đứa con và một bà vợ bằng tuổi mẹ với nó là cũng đủ quá rồi. Nó cũng không dám đối mặt với Liên và Mạnh nếu Lan đến với nó. Rồi còn chú nó nữa…
Nó đang ngẩn ngơ nghĩ thì Lan cắn mạnh vào vai nó. Nàng cười tươi rói:
Đi thôi, ngồi ôm nhau làm gì. Hôm nay em phải chơi cho thật đã. Anh nhớ phải chụp em thật đẹp đấy.
Tâm khẽ đưa tay lau khô dòng nước mắt vẫn còn ướt trên má nàng. Nó kéo tay Lan về phia trước, nơi những lâu đài đền gác đang chờ Lan đến để chụp ảnh.
Cả ngày hôm đó Tâm hộ tống Lan đi chơi khắp Bà Nà. Hồi đó chưa có nhiều công trình như bây giờ, cũng không đông khách như bây giờ. Nhưng nó cảm thấy thoải mái hơn. Nó và Lan tự do chụp ảnh không ai chen lấn. Nó thậm chí chụp được một kiểu Lan chổng mông. Nàng cố ý khiêu khích nó thì phải. Nhìn cái mông trần của nàng mà nó chỉ muốn lôi nàng ra địt ngay lập tức. Lan cười khanh khách bỏ chạy khi nhìn thấy vẻ mặt của nó.
Đến chiều vui chơi cũng đã xong, nó và Lan lại xuống bằng cáp treo. Nhưng không có màn cù cưa như buổi sáng. Lan có vẻ thấm mệt vì chơi cả ngày. Nàng nằm tựa đầu vào lòng nó ngủ. Xuống cáp treo, Tâm cứ thế ôm Lan trong tay. Nó gọi taxi đưa nàng về khách sạn. Vuốt ve mái tóc của nàng, nó đôi khi tự hỏi: giá như Lan không phải vợ chú nó, giá như…
Tiếng phố phường đông đúc làm Lan tỉnh lại. Đã đến khách sạn rồi. Tâm đưa tiền trả taxi rồi hôn nhẹ lên trán Lan:
Giờ về phòng hay đi ăn tối.
Ăn tối đi. Nhưng anh cõng em.
Được.
Lan nói vậy nhưng mở cửa bên chui ra. Nàng trêu nó. Lan sợ nó vẫn đau lưng nên chỉ nói vậy. Nàng tựa đầu vào vai nó, tay đàn vào nó, đi dạo trên những con phố giờ tan tầm. Tâm cứ muốn đưa nàng đi ăn hải sản nhưng Lan không chịu. Nó đành dẫn Lan tới một quán trong ngõ, nơi bán các quán ăn vặt.
Tâm và Lan đang định ngồi xuống thì nó thấy một bóng người quen thuộc. Thảo Nguyên đang ngồi đó, trên miệng là cái nem chua cứ vẫn mãi ở đó. Nàng đang mải nghĩ ngợi gì đó. Thấy có người nhìn THảo Nguyên ngoái lại. Nàng hơi sững người khi thấy Tâm. Lan thấy Thảo Nguyên thì theo phản xạ định rút tay đang nắm lấy tay Tâm, nhưng nó cứ giữ chặt ở đó. Lan cười gượng gật đầu chào Thảo Nguyên. Thảo Nguyên giật mình, rồi nàng đứng dậy cúi chào Lan:
Con chào dì.
Con ngồi đi. Dì kêu muốn ăn vặt nên Tâm dẫn dì đến đây.
Thế hả dì. Ở đây nhiều món ngon và rẻ lắm.
Thảo Nguyên vội kéo ghế mời Lan ngồi. Nàng không quên nhìn Tâm cái nhìn phức tạp. Tâm cười, nó cũng quên mất. Đây là quán ruột của THảo Nguyên, nàng hay ngồi đây ăn vặt thay ăn cơm. Trong vô thức nó nghĩ ngay đến quán này khi định đưa Lan đi ăn. Thấy THảo Nguyên kéo ghế, nó và Lan nhìn nhau rồi ngồi xuống cùng bàn luôn. Thảo Nguyên gọi luôn một đống các món mà Tâm cũng không nhớ xuể, chắc gọi luôn tất cả thực đơn hôm nay.
Tiếng chuông điện thoại chợt vang, hóa ra là thằng Mạnh gọi điện cho thím. Thím nhìn nó rồi ra góc khác nghe điện thoại. Tâm nhìn thím đi rõ xa, chắc thím cũng ngại thằng Mạnh. Tâm quay lại, Thảo Nguyên vẫn đang nhìn nó. Nó gượng cười cho không khí đỡ căng thẳng.
Anh đã khỏe hơn chưa.
Tôi bình thường luôn rồi. Da tôi dày mà.
Ừ, tôi thấy anh dắt tay người khác đi chơi được thì chắc chả sao rồi.
Ừ… hôm nay tôi đưa thím đi Bà Nà.
Anh ác lắm.
Dòng nước mắt chợt lăn trên má Thảo Nguyên. Tim Tâm như thắt lại, nó không muốn nàng buồn tí nào. Giá nàng đánh nó vài cái thì hay biết mấy. Nàng cứ thế rơi nước mắt, cứ nhìn nó bằng ánh mắt ấy.
Tôi không biết tại sao tôi lại nhét hình ảnh của anh vào đây của tôi. Nàng đặt tay lên trái tim mình. Nhưng giờ tôi không biết gỡ nó ra thế nào. Nó như móc vào trái tim tôi rồi, tôi muốn gỡ ra mà đau quá. Đau hơn cả lần tôi bị bọn khốn kia lừa. Anh và những mối quan hệ quái đản của anh, tôi không biết phải nói sao nữa.
Tôi xin lỗi. Tôi cũng không biết em lại thích tôi. Tôi cũng không tốt đẹp gì. Em thấy đó, tôi với cả thím của tôi. Nên em chẳng có gì phải hối tiếc gì với tôi cả. Hai mươi năm nữa có lẽ em nghĩ lại sẽ thấy sao mình ngu thế, lại thích một thằng như tôi được. Tâm cố pha trò cười để thay đổi không khí.
Có anh ngu thì có. Tôi sẽ quên anh nhanh thôi.
Thím quay trở lại. Thằng Mạnh vừa về quê thuyết phục mẹ lần nữa. Mà thím vào đây mất rồi. Nó gọi điện xem thím ở đâu. Thím chỉ nói đi chơi một thời gian, rồi sẽ về. Thức ăn lần lượt dọn ra. Thảo Nguyên liên tục mời thím hết món nọ món kia. Phụ nữ có vẻ hợp gu nhau cái khoản ăn văt này, 2 người ăn hết món nọ món kia. Cái gì thừa thãi thì bắt Tâm ăn.
Thảo Nguyên gọi cả rượu ra uống. Tâm can thì thím ngăn lại. Thím và Thảo Nguyên 2 người vừa uống vừa nói chuyện. Thím kể về hôm nay đi Bà Nà. Hai người hóa ra cùng sở thích, ngắm cảnh vật từ trên cao. Càng uống thì càng nói nhiều, cả 2 say lúc nào không biết. Tâm trả tiền rồi lôi cả 2 đi. Thảo Nguyên nằng nặc không chịu cho nó kéo, làm Tâm bực mình. Nó phát vào mông nàng một cái rõ đau, rồi vác nàng trên vai. Nàng dường như nghe lời, không kêu ca nữa. Nó kiếm cái taxi đưa Thảo Nguyên về nhà.
Taxi đến trước cổng nhà, nhưng nàng đã ngáy ro ro. Thím bật cười nhìn nó, hóa ra thím không say như nó tưởng.
Tâm đành bế nàng đến cổng. Bấm mấy lần dì Sương mới ra mở cửa. Dì đang mặc bộ quần áo ở nhà mà cũng lôi thôi xộc xệch. Mặt dì cũng đỏ bừng. Tâm vỗ vỗ trán, con say mẹ cũng say.
Ủa… Tâm hả. Cả chị… Lan đúng không. Sao đến chơi giờ này vậy.
Dì… Thảo Nguyên say. Con đưa cô ấy về.
À… dì không để ý nó luôn. Để dì.