Thằng Tâm 2 – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 217 )

Chương 169

Dì Lan đó. Anh và dì làm vậy, có sợ chồng dì biết không. Thảo Nguyên chợt hỏi.
Sợ chứ sao không sợ. Nhưng cũng không phải thím tôi muốn vậy.
Là sao. Là anh cưỡng ép thím anh à.
Bậy, tôi mà thế cô còn nằm trên lưng tôi được à.
Anh dám, tôi cho anh vài cước hết sinh con luôn.

Tâm kể cho nàng chuyện Lan bị chuốc thuốc. Tất nhiên nó quên mất không kể nó và thím đã thịt nhau từ trước đó. Thảo Nguyên nghe nó kể mà nổi giận. Hóa ra Lan cũng bị như nó, bị mấy thằng khốn nạn chuốc thuốc. Cảm giác về Lan trong mắt Thảo Nguyên đỡ đi nhiều, nàng cảm như Lan cũng giống nàng. Nếu nàng bị như vậy thì giờ ra sao. Làm gì có thằng Tâm nào ở đó cứu nàng nếu mẹ nàng không đến.

Vậy ý anh là sau chuyện đó, thím anh bị ảnh hưởng.
Đúng vậy, thuốc nó ảnh hưởng đến cảm xúc trên não. Chú tôi đi tiếp khách suốt, rồi cũng có người đàn bà bên ngoài. Thím không có ai bên cạnh nên….
Mà anh nói vậy là con gái thím biết anh và…
Ừ, nó biết.
Khó xử nhỉ. Tôi mà là cô gái đó thì cũng không biết giải quyết ra sao. Anh định cùng thím anh mãi thế này à.
Không. Gia đình với thím tôi vẫn là quan trọng nhất. Tôi và thím đã thống nhất khi nào không được thì cả hai sẽ chấm dứt. Đợt này tôi về đó, có lẽ sẽ đưa chú tôi vào đây. Trong này môi trường mới, 2 vợ chồng biết đâu sẽ có thay đổi.
Sao thay đổi được. Nhìn ba tôi là biết.
Vậy… còn anh… và mẹ anh thì sao.
Do tôi chủ động.

Tâm không trả lời nữa. Nó tăng tốc đưa THảo Nguyên về. Nàng cũng không nói gì, chỉ nằm trên lưng nó.

Đến cửa nhà. Tâm định bấm chuông thì Thảo Nguyên tụt xuống. Nàng rút trong ví chùm chìa khóa rồi mở cổng. Thảo Nguyên tay vung vẩy đôi giày, đứng đó. Tâm chả hiểu gì, nó không hiểu sao nàng chưa vào.

Em vào đi.
Tôi ở đây là nhà tôi rồi.
Vậy… tôi về nhé.
Ai cho anh về.
Đến nhà rồi còn gì.
Anh nhìn xem chân tôi này. Anh làm nó bị đau. Anh bóp xong chân tôi càng đau. Anh cõng nốt tôi lên phòng nhanh.

Tâm ngớ người ra. Lại còn như thế nữa. Nó nhìn khuôn mặt không nhượng bộ của Thảo Nguyên, nó cúi người xuống. Thảo Nguyên nhảy tót lên lưng nó. Tâm quay người chốt cổng rồi cõng nàng vào nhà.

Nhà không thấy ai nhưng đèn vẫn bật. Nó định đưa Thảo Nguyên lên tầng 2 thì thấy phòng bếp có tiếng động.

Chắc mẹ tôi đó.
Vậy để tôi qua chào dì.
Thôi chào làm gì. Mà thôi cũng được. Không tí nữa anh xuống mẹ tôi bắt gặp lại tưởng anh…
Chắc có em mới nghĩ vậy thôi.

Tâm cõng Thảo Nguyên vào bếp. Nó chợt khựng lại không bước tiếp.

Sao không đi nữa.
Thôi, chúng mình lên gác đi.
Là sao.
Có người trong bếp.
Thì là mẹ tôi mà.

Hai đứa chợt dừng không nói chuyện nữa. Tiếng rên rỉ của người đàn ông vang to ra, lần này Thảo Nguyên cũng nghe rõ. Nàng đập vào vai nó bắt tiến tới. Tâm đành tiến thêm vài bước, cảnh tượng hiện ra trước mắt 2 đứa. Thảo Nguyên vội bịt chặt mặt không dám nhìn.

Trong căn phòng bếp. Chú Tiến đang nằm trên bàn ăn. Dì đang chổng mông ra bú cặc chú. Tâm chợt nóng cả người. Dì đang không mặc gì, cặp mông trắng bóc tròn xoe đang ngoe nguẩy theo nhịp điệu bú cặc chú. Chú Tiến nằm trên bàn, 2 tay bấu chặt đầu dì, miệng gầm gừ. Góc nhìn hơi nghiêng nhưng Tâm vẫn kịp quan sát. Bàn tay dì liên tục sóc nhẹ con cặc chú. Cái miệng xinh cứ mút chùn chụt, thi thoảng cái lưỡi đá vào đầu rùa như liếm kem. Cái mông dì cứ ngoe nguẩy, 2 giữa 2 mông là múi thịt hơi nâu nâu trắng trắng. Đôi chân thon dài của dì vẫn đi guốc, thi thoảng dì cong một chân ra sau trông thật kích thích. Tâm hô hấp nặng nề. Cảnh này chỉ được xem trên phim chứ nó chưa xem trực tiếp bao giờ. Nó còn định quan sát tiếp thì cái tai nó bị nhéo mạnh. Thảo Nguyên không còn bịt mặt vì xấu hổ nữa.

Đi ra ngay. Ai cho anh xem.

Tâm lật đật bế nàng ra ngoài. Nhà nàng làm cầu thang lối đi ngay ngoài phòng khách. Nó định cõng nàng lên thì Thảo Nguyên vỗ vai bảo nó dừng lại.

Mẹ ơi.

Tâm nghe thấy tiếng loạt xoạt bên trong. Tầm 20s sau nó thấy dì chạy ra, tóc vẫn hơi xộc xệch. Dì đã mặc cái váy vào. Nó vẫn có thể nhìn thấy bầu ngực dì hiện ra sau lớp váy. Dì không mặc áo nịt kịp. Vậy thì bên dưới….

Thảo Nguyên về rồi hả con. Tâm cũng đến à con. Thảo Nguyên nó sao mà con phải cõng nó vậy.
À… cô ấy bị đau chân.
Đó, con lại đi cái đôi guốc 11 cm đó phải không. Mẹ đã bảo rồi mà không nghe.
Mẹ cũng đang đi 1 đôi 10 cm kìa. Nhà có khách hả mẹ.
À…..ừ… chú Tiến qua chơi.

Chú Tiến lúc này cũng đóng bộ vào chỉnh tề, bước ra phòng khách.

Hai đứa mới về à. Chú hôm nay có việc nên qua bàn với mẹ con chút. Thôi… chú về đây.
Chú đợi cháu tí, cháu cũng về cùng chú.
Ai cho anh về. Cõng tôi lên phòng đi.
Thôi cháu cứ ở lại, chú về trước. Anh về Sương nhé.

Tâm nhìn chú cười cười bước qua nó mà không khỏi buồn cười. Nó thấy dì nhìn nó, mắt cười nhưng có chút xấu hổ. Trên má và cổ chú vẫn còn mấy vết son của dì mà chú không biết.

Dì thấy vậy vội chạy ra đóng cổng cho chú. Chắc dì đi lau vết son cho chú chứ gì. Tâm nhìn theo dì, người nó vẫn nóng rực vì hình ảnh của dì vừa rồi.

Này, nhìn cái gì. Cấm anh nhìn linh tinh.
Anh có nhìn gì đâu.
Có, anh nhìn mẹ tôi chứ đâu.
Nói như em, lúc nãy anh cũng nhìn thấy hết của em rồi còn gì.
Anh muốn ăn đòn không.
Thôi, thôi anh sợ rồi. Để anh đưa em lên gác.

Tâm cõng Thảo Nguyên lên gác. Đèn bật lên, căn phòng ngập đầy quần áo váy vóc vứt lung tung. Có nhiều bộ để ngay ngắn trên giường. Có cả những quần chip siêu mỏng… Thảo Nguyên chả thấy đau chân gì cả, nàng tụt xuống lưng nó chạy ra vơ vội đống quần áo vứt vào tủ. Đóng cửa tủ lại, nàng quay mặt lại. Nó có thể nhìn thấy má nàng đỏ ửng.

Tâm nhìn Thảo Nguyên, nàng chắc chọn đồ để đi gặp nó. Tâm thấy xúc động, nó không biết nên đối xử nàng ra sao nữa. Tâm tiến lại, kéo mạnh Thảo Nguyên vào trong lòng mình. Nó muốn ôm ấp người con gái này, chiếm làm của riêng. Dù nó biết thế là không được, không công bằng cho nàng, cũng như những người đàn bà của nó.

Anh có thích tôi không. Trả lời thật.
Có.
Vậy anh phải tiếp tục thích tôi. Đến khi tôi chán tôi đá anh thì thôi.
Không nên như vậy.
Không, tôi muốn vậy.

Tâm định nói tiếp thì môi nàng bịt kín môi nó. Nó định dứt ra thì tay nàng không hiểu lấy đâu ra sức mạnh ghì chặt tay nó lại. Đôi môi dại khờ mút mút môi nó. Tâm lui lại dứt hẳn ra. Nó nhìn nàng mà thấy thật khó xử. Nàng đứng nhìn nó, hai hàng nước mắt lưng tròng. Tâm không chịu được khi thấy THảo Nguyên khóc. Nó vội kéo nàng lại, hôn lên mắt nàng, hôn lên má nàng hôn đi những giọt nước mắt của nàng. Thảo Nguyên khóc to hơn. Nó nói mà nàng vẫn khóc. Tâm dùng tay day mạnh vai để nàng dừng khóc. Nó nhanh chóng ngậm môi nàng. Thảo Nguyên ngưng khóc thật. Đôi môi nàng mặc nó mút mát. Cái lưỡi nó nhanh chóng tiến vào, tìm lưỡi nàng mà chọc ghẹo. Thảo Nguyên dần nhũn người ra, đôi môi nàng bản năng tìm môi nó. Những cái mút môi đầy vị ngọt, lưỡi quện với lưỡi đê mê, cả 2 như đắm chìm vào những cảm xúc đầy mới mẻ, ngọt ngào và ảo diệu.