SM Nô Lệ Của Tôi – Phần Tiếp Dục Vọng Bất Tận – Update Chương 25

Chương 19: Không Biết Xấu Hổ

“Chủ nhân, bây giờ chúng ta đi đâu?” Dahyun đưa mắt nhìn Quân hỏi.

Cả hai ăn mặc kín đáo lịch sự, đi trên đường ai nhìn cũng không nghĩ được cả hai vừa có những hành động hết sức dâm đãng.

“Đi ăn!” Quân phun ra hai chữ, rồi kéo Dahyun đi.

Cả hai đến một nhà hàng trên phố, vừa bước vào cửa, tiếp đón họ là một thiếu phụ.

“Xin chào quý khách! Cho em xin phép được giữa áo khoác ngoài của quý khách.” Cô phục vụ lịch sự chào bọn họ, còn ngỏ ý muốn giữ áo cho họ.

Thế nhưng Quân từ chối, nói đùa, nếu Dahyun cởi áo ra thì chẳng phải là khỏa thân sao, nó cũng không muốn a.

Quân ngẫu nhiên chọn một bàn trong khu vực trống trải, quanh đó không có một ai để tiện hành động.

Sau khi cho gọi đồ ăn, nó chỉ tay xuống sàn ra lệnh.

“Quỳ xuống!” Con chó ngoan ngoãn quỳ xuống, đầu cọ vào giày Quân nũng nịu, không hề ngước lên nhìn chủ nhân nếu chưa có lệnh.

“Liếm nó đi.” Quân chìa chân ra và nói.

Con chó ngoan ngoãn vươn lưỡi ra mút liếm đôi giày nó một cách ngon lành, như thể chúng là mỹ vị nhân gian vậy.

“Ưh đúng rồi…..Ngoan lắm…….” Quân hài lòng khen ngợi, để con chó càng ra sức liếm sạch những chất bẩn cho giày chủ nhân.

Lộc cộc……….

Tiếng giày dần vang lên, chứng tỏ có người đang tới chỗ bọn họ.

“Ở yên đó, tiếp tục liếm nó đi.”

Dahyun vừa nhấc đầu lên thì Quân liền lấy chân đạp nó xuống và ra lệnh.

Mặc dù trong lòng hồi hộp và sợ hãi nhưng con chó vẫn ngoan ngoãn tiếp tục bú liếm.

“Kính thưa quý khách…..” Giọng nói sang sảng vang lên, một nam phục vụ mang đồ ăn đến cho Quân, thế nhưng ánh mắt gã rơi lên người Dahyun thì liền cứng đơ người lại.

Gã thề, lần đầu tiên gã thấy có người dám làm như vậy, nhìn sao mà dâm dục biến thái thế không biết!

Dahyun mặc dù đang bú liếm nhưng lỗ tai vẫn vểnh lên nghe ngóng, nghe tiếng nói của tên phục vụ bỗng im bặt thì con chó cũng hiểu chuyện gì.

Cảm giác xấu hổ bao trùm, con chó đỏ bừng mặt, vô thức cúi người xuống liếm giày cho chủ nhân mặc dù giày của người chẳng còn chỗ nào chưa sạch, thế nhưng nó ngại ngùng không dám ngước đầu lên.

“Nhìn cái gì, mang đồ ăn lại đây.” Quân lườm gã thanh niên nói.

“Ơ…Vâng vâng…” Gã phục vụ bị kéo về thực tại, liền mang đồ ăn tới, nhưng ánh mắt vẫn len lén liếc nhìn Dahyun.

“Bé cưng đứng lên chào chú phục vụ này.” Quân bỗng lấy chân nhấc cằm Dahyun lên.

“Ahh…” Dahyun theo bản năng ghì đầu cúi xuống, thế nhưng Quân nhanh chóng giật tóc con chó kéo ngược lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn nó khiến con chó không còn dám phản kháng.

“Chào….” Dahyun rụt rè nói, ánh mắt đảo quanh không dám nhìn thẳng vô mặt gã phục vụ, xấu hổ quá mà!

“Chú này hình như lần đầu thấy cưng thì phải, cho chú xem hình chủ nhân mới xăm lên cưng nào.” Quân nắm tóc thô bạo nói.

“Ah ah…” Dahyun ngoan ngoãn bò bằng tứ chi, tay vén lưng áo lên, để lộ tên nó xăm lên mông con chó.

Vãi lồn!

Trong đầu gã ong lên một cái, thứ như này là lần đầu gã thấy a.

Chữ trên mông có vẻ là tên…mặc dù không hiểu nhưng gã vẫn cảm giác rằng cái này là tên của một người.

Vậy mà nó nằm chễm chệ hai bên mông của cô gái lạ mặt này, mỗi bên đều có, điều đáng nói là chúng nhìn hết sức chân thật, những nếp da uốn lượn nhăn nheo hình thành dòng chữ.

Gã vẫn đang suy nghĩ, không biết liệu những dòng chữ này rốt cuộc là giả hay là thật? Chẳng lẽ là thật ư, vậy thì phải chịu đau đớn thế nào mới xăm được như thế này.

“Được rồi, đi đi.” Quân phất tay đuổi gã đi, ở lại ngắm cún cưng của tao sao, nằm mơ đi.

Bị đuổi, gã đành quay đi, nhưng trong đầu vẫn mải mê suy nghĩ về những hình ảnh đó…

Sau đó nó lấy phần ăn của Dahyun để xuống sàn cho nó ăn cúi đầu ăn bằng miệng, lưng con chó để Quân gác lên ngồi ăn trên ghế.

Con chó ăn ngon lành vì bụng đói, đang ăn bỗng chủ nhân lấy chân đè đầu nó xuống chén đồ ăn.

“Cưng là gì hả?” Quân hỏi.

“Thưa chủ nhân, Leng Keng là con chó cái, là máy tiết dục, là cái lồn giả bằng thịt của chủ nhân.” Dahyun lúng túng trả lời, còn không hiểu người muốn gì.

“Chó tại sao lại nói tiếng người?” Quân hỏi.

“Thưa chủ nhân…” Dahyun á khẩu nói không được.

“Sủa lên nào, chần chừ cái gì?” Quân vỗ bem bép lên mông con chó.

“Gâu gâu……” Dahyun rụt rè sủa lên, nhỏ đến mức người khác khó mà nghe được.

“Sủa to lên coi! Chát! Lúc đụ cưng sủa như cái loa cơ mà.” Quân cười khẩy, dí mặt nó lên đồ ăn, gương mặt xinh đẹp khả ái nay lấm lem đồ ăn trông hết sức dơ bẩn.

Dahyun trong lòng đấu tranh dữ dội, thế nhưng phục tùng mệnh lệnh là bản năng đã ăn sâu vào máu rồi, nên nó đành sủa to hơn.

“Gấu gấu! Gấu gấu.”

Sủa xong Dahyun rụt người lại, đầu cúi xuống không dám ngẩng lên vì xấu hổ.

Tiếng sủa gây chú ý của vài vị khách và nhân viên, nãy giờ không ai thấy chó vào nhà hàng, vậy tại sao có tiếng chó sủa ở đây.

Thế nhưng việc đó cũng không nhiều người để ý, mọi người vẫn là lo ăn.

“Ừm, ngoan lắm.” Quân nhấc chân khỏi đầu con chó, buông tha cho nó ăn.

Nó muốn là con chó cảm thụ được sự nhục nhã, thấp hèn của bản thân, mỗi ngày đều chịu đựng như thế sẽ làm cho Dahyun ngày một phục tùng Quân hơn, cho đến khi mất đi nhân tính, trở thành con thú thì thôi…

“Ăn xong rồi thì uống thôi nào.” Quân nhấc cằm Dahyun lên, để con chó tự bò lại cởi khóa quần nó ra, rồi ngậm con cặc nó vào miệng.

“Xè………”

Quân thả lỏng người xả nước tiểu vào miệng con chó, nó cố tình tích tụ từ sáng đến giờ, tiểu mãi đến cả phút sau nó mới dừng.

“Hà…”

Dahyun ngoan ngoãn há mồm ra, để lộ cái miệng chứa đầy nước đái của Quân, nói rằng nó không dám nuốt xuống nếu chưa có lệnh của người.

“Ừh…Nuốt đi.” Quân gật gù.

Dahyun liền nuốt ực ực xuống bụng rồi cúi rạp người nói,

“Cảm ơn chủ nhân đã ban nước thánh cho Leng Keng, ta nguyện làm bô tiểu cho người đến hết đời.”

“Ô hô…Được được, ngoan lắm.” Quân hài lòng nói, con chó càng biến thái nó càng thích!

Dahyun nói hơi to nên vài người gần đó vô tình nghe được, họ bắt đầu nhìn Quân mà xì xầm bàn tán gì đó, để nó không nhịn được cảm thấy xấu hổ a.

Thế là nó nhanh chóng kéo Dahyun ra khỏi quán ăn, để mọi người đỡ nhìn nó nữa.

Tối đến, bầu trời âm u tối mịt, là thời điểm lý tưởng để làm những chuyện ban sáng không làm được.

Chẳng hạn như lúc này, trên con đường lớn vắng lặng không một bóng người, ánh đèn đường hiện lên vẻ hiu quạnh.

Vài phút mới được một chiếc xe đi ngang qua.

Quân đang dắt Dahyun bò trên lề đường, con chó khoác một cái áo ngủ voan mỏng manh, bên trong vẫn là khỏa thân.

Chỉ cần đi ra ánh sáng là sẽ thấy được cơ thể một cách trần trụi, cái áo ngủ chỉ mang tính chất kích thích là chính.

Ngó nghiêng ngó dọc không thấy xe cộ đi ngang qua, Quân liền dắt con chó bò ra giữa đường.

“Chủ nhân…Nguy hiểm a.” Dahyun đang bò bỗng dừng lại.

“Sợ cái gì, xe thấy mình không lẽ tông vào ư.” Quân phất tay nói, thấy thế, con chó đành bò theo.

“Ngồi xuống, banh áo ra đi.” Quân ra lệnh, trong khi nó lấy điện thoại ra quay.

Dahyun liền làm theo, con chó ngó nghiêng ngó dọc lần nữa rồi banh áo ra, để lộ cơ thể trần truồng lồi lõm bên trong.

“Đúng rồi! Khoe ra cơ thể dâm đãng ti tiện của mình đi nào!”

“Ưỡn ngực ra nữa nào! Cho mọi người thấy bộ mặt dâm đãng không biết xấu hổ của cưng đi!”

Quân vừa quay phim vừa mắng chửi, bao nhiêu ngôn từ hạ đẳng đều phun ra hết, cho Dahyun cảm nhận được vị trí thấp hèn của mình.

“Chát……..Bốp…….”

Nó vừa mắng chửi vừa bóp, nhéo cặp ngực no tròn không chút thương tiếc, để chúng hiện lên từng đường vân đỏ hết sức đáng thương.

“Hơ hơ……….”

Dahyun bị sỉ nhục mà ngày càng nứng hơn, hai mắt trợn tròn, cơ thể như có dòng điện chạy qua, và rồi…

“Xè……..Xè………..Xè…………”

Dòng nước màu vàng chảy ra từ khe thịt đỏ hồng hào xuống mặt đường, con chó gương mặt thoải mái mười phần, không có vẻ gì là xấu hổ khi tiểu tiện giữa đường.

“Hô….Thật là con chó cái dâm đãng! Nhìn cưng không biết kiềm chế mà đái đường thế kia thật là dâm đãng hết chỗ nói mà!”

Quân hưng phấn hét to, hoàn toàn không để ý gì đến xung quanh, đúng là chủ nào chó nấy!

“Hộc hộc……”

Dahyun ngồi bệt trên đất thở nhọc, ánh mắt hiện lên vẻ thỏa mãn, nhu thuận nhìn chủ nhân.

“Nhìn cái gì mà nhìn, đái ra thì phải biết dọn chứ.” Quân dí đầu con chó xuống bãi nước tiểu trên mặt đường.

“Ưhhh……..Không mà……” Con chó nũng nịu lắc lư cơ thể như muốn thoát đi.

“Không được cãi! Ngoan ngoãn liếm nó đi nào bé cưng….” Quân nạt.

Không có đường lui, con chó nhắm tịt mắt lại vì hơi sợ, cúi đầu xuống từ từ vươn lưỡi ra liếm nhẹ lên vũng nước trắng trẻo như chính tâm hồn của chủ nhân nó.

“Mùi vị không đến nỗi nào…” Dahyun thầm nghĩ.

Nhờ có chế độ ăn uống gắt gao, hầu như chỉ toàn sữa với nước lên cơ thể con chó rất ít chất thải, nhờ đó mà dù là nước tiểu cũng không có mùi nặng như người bình thường.

“Cưng thật là một con chó ngoan mà, liếm hết nó đi.” Quân xoa đầu vuốt ve con chó nói.

Được sự khích lệ của chủ nhân, Dahyun càng vui vẻ mà tự liếm lấy nước tiểu của mình, mãi một lúc cũng liếm hết vũng nước đó.

“Hắc hắc, cho mọi người xem bộ mặt của cô gái dâm đãng biến thái tiểu tiện rồi tự liếm nước tiểu của mình nào!” Quân móc điện thoại ra chụp vài pô ảnh kỷ niệm.

“Xong rồi thì phục vụ bé em của chủ nhân nào.” Quân tiến lại gần cười hắc hắc nói.

Mặc kệ gương mặt lấm lem dính vài giọt nước tiểu, con chó thành thạo cởi quần cho chủ nhân, kéo quần ngoài lẫn quần lót xuống cùng một lúc, dương vật lập tức được giải phóng khỏi quần, lộ ra hình thù gân guốc dữ tợn.

Hai mắt tỏa sáng như nhìn sơn hào hải vị, con chó hé miệng nuốt trọn con cặc nóng hổi vào miệng và liếm mút ngon lành.

“Chụt…………..Chụt………….Ưm…………….Ngoàm……………….Thật nóng………………”

Quân đứng hưởng thụ lấy sự phục thị của con chó, nó cảm giác thật thành tựu khi để một đứa con gái xinh đẹp quỳ dưới háng và bú cặc cho mình, đơn giản là như ông hoàng.

“Ọc……….Ọc………….Ực……………Ưmmmm………..” Con chó liên tục đá lưỡi quanh thân cặc, dùng cổ họng thít chặt của mình bóp lấy đầu rùa, hai tay mát xa lấy hai hòn dái treo lủng lẳng, động tác mây trôi nước chảy, hiển nhiên là đã làm không biết bao nhiêu lần.

Bên dưới cổ họng trồi lên hình thù con cặc của mình làm Quân càng kích thích, hai tay lấy nắm lấy đầu con chó rồi chơi miệng bạo, không chút thương hoa tiếc ngọc.

“Bạch………Bạch……….Bạch……….” Lỗ miệng của con chó bị Quân coi như cái sex toy giả, nó thô bạo dập liên hồi, đùi va đập liên miên không dứt vào gò má làm chúng ửng hồng đáng yêu.

“Phực………” Thấy con chó có xu thế không chịu đựng nổi, Quân liền rút cặc ra.

“Khụ khụ………..Hộc hộc………..”

Dahyun cúi đầu một tay chống lên đất, một tay xoa ngực vì khó thở, gương mặt đỏ bừng, vài giọt mồ hôi chảy lấm tấm trên gương mặt, dưới ánh đèn lộ ra nét xinh xắn xen lẫn thục mị…

Hết Chương.