SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239

Chương 95: Cùng làm giàu

“Cảm ơn các cậu nhé. Lần sau gặp lại.” Ông lão luyến tiếc tạm biệt rồi rời đi, tay vẫn còn ôm khư khư cái chai rượu của Phương tặng.

Sau khi cùng với ba đứa uống hết một chai thì ông cảm giác như mình khỏe lại mấy tuổi. Không những không mệt mỏi mà tinh thần lại phấn chấn hơn bao giờ hết.

“Lần sau mời ông rượu khác. Ông về vui vẻ nhé.” Phương chào tạm biệt ông lão kia, nhìn bên ngoài khá khó gần nhưng mà khi nói chuyện lại mang tới cảm giác vô cùng gần gũi khiến nó nhớ lại ông nội của nó.

“Được… Hẹn gặp lại…..” ông lão khoát tay, sau đó leo lên xe dưới sự hộ tống của ba người nữa.

Không khó nhận thấy ông lão kia rõ ràng là người có địa vị vô cùng lớn, ba người kia vô cùng kính nể và luôn nghe lời ông lão.

“Đi chỗ khác bàn chuyện chính sự không?” Sau khi ông lão rời đi, Phương liền một mặt tỏ ra bí hiểm.

“Bàn chuyện gì?” Thằng Đức thấy vẻ mặt nguy hiểm của Phương thì lại tỏ ra tò mò.

“Làm giàu….” Phương phát ra hai từ, sau đó ba người nhanh chóng di chuyển sang chỗ khác.

“Chỗ này là kín dữ chưa…” Thằng Đức đi phía sau Phương, phía trước là anh Tuấn dẫn đường.

“Mày phải theo anh mày nhiều một chút.” Tuấn nhếch miệng cười, nó về ăn chơi thì có thằng Đức còn thua Tuấn nhiều lắm.

Cái quán karaoke này nằm ngang nhiên ngoài đường lớn, không giống như cái quán mà Tuấn đang làm nằm kín trong hẻm nhỏ.

Bao nhiêu đó cũng chứng tỏ ông chủ ở đây có quyền lực mạnh tới chừng nào. Ở cái thành phố này điều quan trọng để sinh tồn cũng chính là mức độ quen biết rộng như thế nào, càng quan hệ rộng thì càng dễ làm ăn.

Giống như ông chủ của Tuấn, chỉ cần quen biết một chút liền có thể dễ dàng nói chuyện với con trai phó chủ tịch công an thành phố này.

Nhưng so về mức độ, rõ là cái quán nằm chiễm chệ trên đường lớn này thuộc tầm cao khác rồi. Nói không chừng là của một ông lớn nào đó đang ngồi phía trên.

Phương đã từng đi ngang chỗ này, vẫn chưa vào lần nào nên chưa biết được. Lần này nó kêu anh Tuấn dẫn đi mở mang tầm mắt, thế là Tuấn chẳng khách sáo mà dẫn thẳng tới chỗ này.

Tuấn cũng không sợ Phương suy nghĩ nhiều bởi chính Phương đề nghị tới chỗ nào cho sang trọng một tí.

Được nhân viên hướng dẫn vào trong phòng, Phương nhẹ nhàng ngồi xuống ghế. Thằng Đức bắt đèn sáng lên để ba người có thể dễ dàng nói chuyện.

“Sao.. Chuyện gì mà mày làm cái vẻ bí hiểm vậy.” Thằng Đức là thằng nóng ruột nhất, thấy cái dáng vẻ bí mật của Phương làm nó ngứa không chịu được.

“Mày nôn quá. Bình tĩnh ngồi xuống nghe tao nói đi.” Phương liếc mắt nhìn thằng Đức một cái.

“Được rồi… Nói đi….” Thằng Đức vừa ngồi xuống lại nôn nóng, khác với sự nóng vội của thằng Đức. Tuấn ngồi xuống đã im lặng muốn lắng nghe tin tức từ Phương.

Sau khi thấy hai người kia đã ngồi xuống rồi, Phương mới bắt đầu giải thích.

“Hai người biết chơi chứng khoán chứ?”

Phương thả ra một câu hỏi khiến cả hai người kia rơi vào mờ mịt, chứng khoán không phải là thứ mà hai người họ có thể đụng tới được.

Dẫu biết rằng có lời có lỗ, tuy nhiên khả năng lỗ cao hơn so với khả năng lời. Nghèo như hai người không có hứng thú với cái thứ này.

“Vậy xem ra phải giải thích cho hai người một chút.” Phương khẽ nói, sau đó bỏ chút thời gian ra giải chỉ cho hai người hiểu về nguyên tắc chơi chứng khoán.

Sau hơn mười lăm phút nghe Phương giảng dạy, hai người cũng thấm một chút vào trong đầu như thế nào là chơi chứng khoán. Nghe có vẻ dễ nhưng mà trong đó rắc rối vô cùng.

“Có liên quan tới chuyện làm giàu đúng không?” Thằng Đức tuy không hiểu gì nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ là mình hiểu, hai mắt nó híp lại rồi nhìn Phương hỏi.

“Đúng… Trong thời gian dịch kia tao có tìm hiểu về chứng khoán, cũng đã chơi qua rất nhiều lần. Mất cũng có mà lời trong đó cũng có.” Phương lại tiếp tục nói.

“Qua thời gian đó tao đã có kinh nghiệm trong việc này, hai người xem đi, đây là số tiền đã có được qua thời gian tìm hiểu.”

Để dẫn chứng cho lời nói của mình, Phương không ngần ngại cho hai người xem số tiền chính chủ nằm trong tài khoản ngân hàng của nó.

“Hai… bốn…. sáu…. Chín số…. Mười số…… Đựu má…. Hai tỷ…..” Thằng Đức nhanh chóng nhìn vào con số kia rồi nhẩm đếm, phía sau con số hai kia có tới chính con số làm nó nhìn Phương bằng cặp mắt khác thường.

Phương không khỏi rùng mình khi bị thằng Đức nhìn bằng ánh mắt kia, nhưng vẫn tiếp tục nói: “Trong thời gian sắp tới đó chính là thời điểm vàng để đầu tư chứng khoán, cơ hội chỉ tới một lần trong năm nay không thể để trôi qua uổng phí như vậy.”

“Xin phép em nói thẳng, thằng Đức cho từ trước tới nay hoàn cảnh gia đình nó khó khăn nên lần này em muốn giúp đỡ nó. Còn anh thì do lần trước đã giúp em trong việc kia nên lần này xem như là trả ơn cho anh.”

“Nếu hai người đồng ý hợp tác, muốn đóng góp bao nhiêu thì đóng góp. Sau khi hoàn thành giao dịch sẽ cho hai người bảng giao dịch hoàn chỉnh. Không thiếu hai người một đồng nào.”

Phương ngồi thẳng lưng nghiêm chỉnh rồi nói thẳng, chuyện tốt không thể hưởng một mình, nhân lần này nó muốn kiếm thêm một chút cho hai người họ.

Nghe Phương nói ngay lập tức làm Tuấn rơi vào trầm ngâm, thời gian qua đã quen biết với Phương cũng khá lâu nên Tuấn cũng khá nắm rõ tính tình của Phương.

Hơn nữa thông qua thằng Đức cũng biết Phương là một người rộng lượng và thẳng thắn. Nhiều lần Phương thoải mái cho thằng Đức mượn tiền mà không một chút suy nghĩ gì.

Nhìn vào số tiền mà Phương đang sở hữu cũng khiến Tuấn vô cùng động lòng, phải biết số tiền nằm trong thẻ cho tới bây giờ nhiều lắm chỉ hơn ba mươi triệu mà thôi.

Một bước lên mây đúng là làm người khác vô cùng thèm khát, nhưng một người từng trải như Tuấn không dễ để lay động.

“Được… Tao gom hết tiền của tao lại xem được bao nhiêu. Cuộc sống trong tương lai của tao dựa vào mày hết.” thằng Đức nhịn không được liền nói to, lần này xem như đánh cược số phận vậy. Một thằng nghèo như nó biết chừng nào mới có khoản tiền lớn tới như vậy.

Câu nói kia của thằng Đức làm Tuấn cũng muốn đánh cược thử một lần.

“Được.. Ba ngày sau anh sẽ liên hệ em để đóng góp vốn.”

“Được.. Vậy hẹn ba ngày sau.”

Phương cười nhẹ rồi gật đầu, lần này nó cũng là lần đầu tiên đụng tới chứng khoán nên nó không biết sẽ kiếm lời được bao nhiêu. Nhưng nó tự tin rằng ít nhất cũng phải lời một nửa số vốn gom vào.

– Chúc các bác đọc truyện vui vẻ nhé. Hẹn gặp các bác vào cuối tuần.