SB Nghèo ! Yêu Không ?

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: SB Nghèo ! Yêu Không ?

Tác Giả : Đang cập nhật

Danh Mục: Truyện Les

Thể Loại:

Lượt Xem: 15563 Lượt Xem

…Nó đang nói chuyện với nhỏ…Thì Tuấn gọi:
-“Alo!”
-“Hum nay nghỉ làm đó!! ”
-“Biết rồi!!”
-“Rãnh hok? đi ăn sáng!”
-“Đi liền bây giờ ha?”
-“Ừ!! mà mày rủ pé Trang đi chung cho vui!!”
-“Ai cơ?”
-“Trang đó!! rủ nhỏ đi với mày!!”
-“Ờ…!”
RỤP
Nó cất điện thoại vào túi, miệng lầm bầm…
“Cái tên này…muốn gì đây không biết?!! tự nhiên kêu mình rủ nhỏ theo?”
-Anh!!! nhỏ đẩy người nó.
-Hả? nó giật mình.
-Hồi nãy ai gọi vậy?
-Tuấn!! nó rủ tụi mình đi ăn sáng!!
-Giờ hả? còn sớm mà!!
-Ai biết gì được nó!! có cơn đó mà!! vậy em có đi không?
-Anh có đi không? nếu anh đi thì em đi!!
-Ừm!! có đi!!
-Vậy thì em đi!! nhỏ nhìn nó cười.
Nó im lặng chở nhỏ đến trước nhà Tuấn, quả thực là giờ này còn rất sớm. Chẳng biết đã có ai bán chưa? Đến đầu hẻm vào nhà Tuấn nó thắng gấp khi thấy My đang ngồi cùng Tuấn và một tên nhóc, hình như là bằng tuổi nó.( vậy mà kêu người ta là nhóc)Làm nhỏ ngồi đằng sau được một cú va đầu vào lưng nó.
-Gì vậy anh? Nhỏ sờ sờ vào lưng nó.
-Hình như là cô em ngoan hiền của em đang ngồi đằng kia kìa!! nó chỉ tay về phía My, cùng lúc My cũng chạy đến chỗ nó.
-Ủa? sao chị dậy sớm vậy?
-Sao em ờ đây? tối qua em không về nhà à?
-Ừm!! bộ chị cũng không về nhà sao?……
– …-Ừ…! bây giờ chị hỏi tại sao em ngồi đây?! nhỏ bước xuống xe nhìn My hỏi nghiêm túc.
-Thì tối qua em đi Vũng Tàu chung với bạn trai mà!!
-Ai là bạn trai của mày hả cái con khùng này!! thằng đó là bạn làm chung với tao!!
-Không phải!! ý tao nói anh ngồi kế bên kìa!! My chỉ vào cái tên nhóc mà hùi nãy nó để ý.
-Thằng nào vậy? sao tao chưa nghe mày nói về nó nhỉ?
-Mới quen được một tuần!! mấy bữa nay tao có thấy cái bản mặt mày đâu mà nói!!
Tuấn và cái tên đó đứng dậy lại chỗ nó.
-Bạn em hả My? cái tên đó gác tay lên vai My, hỏi giọng thấy ghét.
Mà nhìn cái mặt hắn cũng tìm hok thấy chữ đàng hoàng. Cái kiểu đứng dễ bị đập làm nó ngứa mắt chết đi được(vô duyên). Nghe cái giọng là thấy không ưa miếng nào.
-Ừm…ngồi đằng trước là bạn còn đằng sau là chị họ em đó!!My xông xáo giới thiệu trong khi nó không thèm nhìn tên đó lấy một cái.
-Em chào chị!!!tên đó giả vờ lễ phép.
-Ơ…chào!! nhỏ cũng nhìn hắn khẽ gật đầu.
-Bạn trai chị à?( nhìu chiện)
-Hơ….!
Tuấn và My nghe vậy phá lên cười, còn hắn thì đơ như trái bơ hok~ hỉu gì hết…
.Thái độ của My và Tuấn như thế làm nó phát khùng, quát lên um sùm:
-CƯỜI CÁI GÌ MÀ CƯỜI? có cái gì đáng cười ở đây hả?
Thấy nó nổi nóng Tuấn và My không cười nữa.
-Không phải đâu anh? nó là…! My ôm tay hắn.
-Là bạn trai của tôi! nhỏ chẳng ngần ngại nói thẳng nhưng không hề biết lời nói của mình chính là rắc rối mà nhỏ tự chuốc lấy.
-Hả…? Không chỉ có ba người kia ngơ ngác mà cả nó cũng vậy.
-Trang nói gì vậy? Tuấn nheo mày nhìn nhỏ như đang cố đẩy hết mọi lời nói vừa rồi mà nhỏ nói ra khỏi đầu.
-Trang nói Vỹ là bạn trai của Trang! à mà không…là người yêu mới đúng!! Vỹ là con gái mà!! nhỏ nhìn Tuấn, ánh mắt nhỏ đang tự khẳng định lời nói của mình.
Nó trố mắt rồi kéo tay nhỏ về phía nó”-Em đang nói gì có biết không hả? sao em có thể…?
-Anh không muốn em công khai tình cảm của tụi mình à? nhỏ nhìn nó đăm đăm, còn My đứng như trời trồng trước sự bạo dạn của chị mình.
-…Hai người này…! lớn rồi mà giỡn dai quá!!! hắn cười cợt làm nó phát ghét.
Tuấn đi từ từ lại trước đầu xe nó, nói nhỏ trong miệng đủ cho mọi người nghe:
-Chuyện này là sao hả? mày là con gái mà?
-Tao có nói tao là con trai đâu? mà con gái thì sao? girl yêu girl không được à? nó nhoẻn miệng cười kiểu thách thức Tuấn.
Nếu chuyện đã vậy nó cũng chẳng thèm giấu giếm làm quái gì cho mệt. Biết rõ Tuấn là người như thế nào nhưng nó vẫn chẳng hề nao núng nói ra bất cứ thứ gì liên quan đến tình cảm của nó và nhỏ. Mọi chuyện có vẻ căng thẳng quá, ánh mắt Tuấn nhìn nó…tuy chỉ một cái nhìn nhưng cũng đủ thể hiện sự tức giận của Tuấn. Xưa nay chưa ai dám tranh giành với Tuấn thế này, huống hồ gì nó chỉ là một đứa con gái…
-Thôi nào mọi người…để em giới thiệu! đây là anh Thiện… bạn trai mới của em! 19 tuổi. Là anh họ của anh Tuấn đó!!! My thấy tình thế quá căng đành giả lả lên tiếng. Ai mà ngờ mấy bữa trước Tuấn tâm sự với My là đang yêu một người con gái mà người đó lại là nhỏ chứ…
…Trên đời thật lắm sự trùng hợp. Rắc rối sắp chờ đón hai vợ chồng nó rồi, có ai muốn họ sẽ có một kết thúc buồn không nhỉ? chắc chắn là không rồi. Người ngoài cuộc còn không muốn huống chi nó và nhỏ là người trong cuộc.
-Ừm…! nhỏ hơn Tuấn mà được gọi là anh sướng ghê nhỉ? nhỏ nhìn hắn cười.
-Dạ!! chị lớn hơn em mà phải không?
-Hơn có một tuổi chứ mấy!!
-Vậy còn Vỹ! bao nhiêu tuổi rồi! mà hai người quen lâu chưa? hắn có vẻ đang thăm dò nó, và đương nhiên là nó rất ghét cái kiểu đó.
-Tôi nhỏ hơn anh! tôi bằng tuổi My!! còn chuyện tình cảm của tôi anh hỏi làm gì vậy? biết nhiều quá không tốt đâu!!
-Đâu có!! Thiện chỉ tò mò một chút thôi mà!! sao Vỹ khó tính quá vậy? hihi! giọng hắn moi móc.
Nhỏ nhéo nhẹ lưng nó ra hiệu im lặng…
-Tụi mình mới quen thôi!!! ủa mà giờ đâu đã có ai bán đồ ăn sáng đâu mà đi ăn! hay là bữa khác tụi mình đi ha ? nhỏ khôn khéo dàn xếp mọi chuyện, không giống như nó, tính tình nóng nảy, dễ làm hỏng việc.-Tụi mình về trước nhé!!
-Ừm!! vậy thì chờ dịp thôi chứ biết sao bây giờ!! hắn nhe răng cười, cái mặt nhìn như khỉ, khó ưa. Nhưng mà nói thật là hắn cũng khá xinh trai, tại nó ghét nên mới đì con người ta.
Nhỏ không quên quay sang My:
-Về nhà chị có chuyện muốn nói!!
-Ơ…dạ!! My cúi mặt.
Nó cho xe chạy không thèm đoái mặt nhìn Tuấn. Trong khi Tuấn thì rất căm phẫn khi thấy nhỏ và nó tình tứ với nhau như bồ bịch( thì người ta là bồ mà)…
…-Nó phóng xe như ăn cướp.
-Anh sao vậy hả? chạy chậm lại đi!! mới sáng sớm, lạnh muốn chết đây nè! nhỏ nhăn mặt lay người nó.
Nó cho xe chạy chậm lại. Nhỏ thấy nó có vẻ bực bội…
-Anh đang nghĩ gì vậy?
-Cái tên em rể của em đó!! nó nói khuôn mặt hằn học.
-Thiện đó hả? mà Thiện thì có liên quan gì ở đây?
-Em không hiểu đâu! anh nhìn cái tên đó là thấy ghét rồi, ai mà ngờ hắn là bạn trai của My đâu!! Trông cái giọng điệu không có tí gì gọi là người tốt!!( vô duyên không thể tả)
-Thì có sao đâu! đừng nhìn bề ngoài mà đánh giá con người ta chứ!! Chừng nào Thiện không tốt với My thì mình mới có cái để nói chứ! nhỏ dịu giọng.
-Chờ tới lúc đó coi chừng hắn xé xác con My ra đó!!
-Đừng nói bậy!! mà hồi nãy em thấy anh mắt Tuấn nhìn anh có vẻ không bình thường đó!! nhỏ làm vẻ mặt suy nghĩ.
Nó ngoái mặt lại nhìn nhỏ, tâm trạng không được thoải mái. Nó có cảm giác lo lo làm sao ấy, mặc dù là không rõ đó là chuyện gì…
Lúc này có lẽ nên giữ sự im lặng là tốt nhất, chẳng biết là nên nói gì tiếp theo đây nữa. Mỗi lần có chuyện rắc rối gì xảy ra nó đều giữ trong lòng để tự mình định liệu, từ trước đến giờ vẫn như vậy. Ánh mắt nó nhìn xa xăm, rồi nó và nhỏ sau này sẽ ra sao? nếu mọi chuyện mỗi lúc mỗi khó giải quyết thì chẳng biết nó nên làm thế nào nữa. Cũng cảm giác lo lắng này 4 năm trước đã xày ra với nó. Khi đó nó chỉ vừa 14 tuổi, chẳng một thứ gì trên đời này xảy ra mà không có lí do. Ba má nó li thân, là một đứa con nít thì nó có thể hiểu được bao nhiêu, đúng là không hiểu nhiều nhưng nó cũng không phải là không nhận biết được sự thiếu thốn tình cảm của ba là như thế nào, cùng lúc không thể chối bỏ sự căm ghét của nó dành cho chính người cha vô trách nhiệm của mình…
…Nó đăm chiêu suy nghĩ về cái quá khứ chẳng mấy vui vẻ của mình.
-Mình đi đâu đây anh? giọng nói của nhỏ cắt đứt suy nghĩ của nó.
-…Cũng hok biết nữa! giờ con sớm quá!
-Vậy tí nữa tụi mình ăn sáng ở chỗ “kỉ niệm” nhá? nhỏ ôm nó.
-Chỗ “kỉ niệm” là chỗ nào?
– Là chỗ mà mình gặp nhau lần đầu tiên đó!! em muốn ngồi lại cái bàn đó!! nhỏ cười, khẽ nhắm mắt, đầu tựa vào vai nó, hít thở nhè nhẹ để cảm nhận làn gió rít qua những lọn tóc nó.
-Ừm….! Nó kéo tay nhỏ vào sát eo nó hơn.
Cả hai chạy lòng vòng khắp thị trấn, tận hưởng không khí của buổi sáng cũng như là niềm hạnh phúc khi được ở bên nhau. Vẫn còn bao nhiêu thử thách chực chờ để tìm kẽ hở chen vào giữa tình yêu này mà cả hai sắp phải vượt qua. Liệu nó có đủ can đảm để bảo vệ cho nhỏ hay không? chờ nhé….?
***
Khoảng 6h nó và nhỏ đảo về ngã tư ăn sáng, vẫn là chỗ cũ, một điều thú vị nữa là có ba nhân vật đang ngồi ở đó…(biết ai chưa nhỉ?)
-Ủa!! tụi mình có duyên ghê ha? đi đâu cũng gặp!! hắn tơm tớp cất cái giọng khó ưa của mình như đang săn đón nó. My và Tuấn cũng ngồi cùng hắn, điều này làm nó phát bực lên được.
-Ba người cũng ở đây sao? nhỏ cởi nón bảo hiểm.
-Dạ…chị với Vỹ vào ngồi cùng cho vui!! My nói.
-Bàn nhỏ quá!! chắc không đủ ngồi, thôi để chị kiếm bàn khác!! nó nhìn quanh.
Nó ghé sát vào tai nhỏ…
-Em có muốn ngồi lại cái bàn lúc trước không?
-Muốn chứ! sao anh hỏi vậy?
-Tụi nó đang ngồi ở cái bàn đó đó!! nó liếc mắt qua chỗ My.
-Sao anh biết?!
-Anh là khách quen mà!! cái bàn đó anh ngồi bao nhiêu lần! không nhớ sao được!! nó khoanh tay…
…-sao hai đứa còn đứng đó!! vào ngồi đi chứ? tiếng bà chủ.
-Ơ dạ!! nhỏ cúi đầu chào.
Nhỏ và nó kiếm đại bàn nào đó ngồi…
-Sao lúc này không thấy hai đứa đến quán gì vậy? Bà chủ lại gần hỏi.
-Tụi cháu cũng bận quá! nó gãi đầu.- Cho tụi cháu như cũ nhé?
-Ừ…có ngay!!
Bà chủ đi vào…Nó rù rì nói chuyện với nhỏ…
-Anh ghét cái ánh mắt của tên hắn nhìn mình! nó hướng mắt về phía hắn.
-Thiện hả? nhỏ cũng quay mặt về phía hắn, thấy nhỏ đang nhìn mình, hắn cũng giả bộ cười đáp lại.
-Chứ ai?
-Đừng để ý đến cậu ta? nhỏ chạm ngón tay nó.
-Em cũng cảm nhận được điều gì không hay rồi đúng không?
-Em không quan tâm đến Thiện! cái làm em không tự nhiên bây giờ là ánh mắt Tuấn nhìn anh kìa! em khó chịu dùm cho anh đó!!
Nói mới để ý, nãy giờ từ lúc bước vào quán hình như Tuấn quan sát nó chằm chằm…
…Nó chẳng mảy may với cái nhìn của Tuấn. Ăn xong nó thản nhiên đứng dậy tính tiền sau đó dắt xe ra đưa nhỏ về, nó không hề quay lại nhìn Tuấn mà trong lòng cũng chẳng có chút vướng bận. Có lẽ đến giờ phút này nó đã chẳng còn muốn quan tâm đến những gì liên quan đến Tuấn nữa. Chỉ biết trước mắt nó bây giờ là nhỏ, muốn yêu và muốn bảo vệ nhỏ mà thôi…
Đưa nhỏ đến hoa viên, cả hai cùng ngồi trên cái ghế đá ở một góc hoa viên…Vẫn là cái ghế đá đó…
Nó ngồi im lặng nhìn cảnh vật xung quanh, 1 tia nắng nhỏ xuyên qua đám lá chiếu thẳng vào mắt nó làm nó khẽ nheo mắt…mặc dù linh tính nó đang mách bảo rằng có chuyện gì đó không hay sẽ xảy ra nhưng nó cũng mặc kệ, vẫn bình thản…vì nó đang cố gắng giữ cho tâm trạng của nó ở mức thoải mái nhất để có thể tận hưởng cảm giác hạnh phúc khi ở bên nhỏ…
…Nó không thở dài mà cũng không len lén nhìn nhỏ, dơn giản là nó chẳng hề có cảm giác gì gọi là lo lắng cho những chuyện chưa đến.
-Anh không có gì để nói với em sao?
-Có! nhiều lắm! nhưng cần có thời gian mới nói hết được!
Nhỏ cười, đầu dựa vào vai nó.
-Hồi nãy em thấy Tuấn lạ lắm!! giữa hai người có gì à? Tuấn là người thế nào vậy?
Nó chẳng hề tỏ thái độ gì ra, bình thản trả lời.
-Nếu theo anh nhận xét thì nó là một người không tốt!! tình tình khá ngỗ nghịch! đã muốn thứ gì thì phải lấy cho bằng được!!
-Vậy à?vậy anh có sợ mất em không? giọng nhỏ nhẹ nhàng.
-Không hề! nó cười nhạt.
Nhỏ bật dậyao vậy chứ?- nét mặt giận dỗi.
-Bởi vì anh sẽ không bao giờ để cho bất cứ kẻ nào cướp mất em từ tay anh!! nó trả lời thẳng thắn, giọng nói chẳng chút ngần ngại.
-Thiệt hok zạ?
-Thiệt mà!!
Nhỏ nhéo má nó- Tạm tin!!hihi!!
Cả hai vẫn tiếp tục trò chuyện đến khoảng gần 8h30′ thì…
-Thôi tụi mình về đi ! Nhỏ đề nghị.-Em cần về nhà nói chuyện một chút với My!!
-Ừm…!
Nó đưa nhỏ về nhà My, không biết là có chuyện gì đây nữa. My bước ra mở cổng cho nhỏ, bầu không khí của hai chị em hơi căng rồi đây, liệu nhỏ định nói gì với My? Nó quay xe ra về không quên ngoái lại chào nhỏ…
Bước vào nhà, nhỏ đi ngay vào bếp lấy nước rồi xuống cái bàn sau vườn ngồi. My im lặng theo sau nhỏ…nhỏ nhấp môi vào li nước, thở khe khẽ…
-Làm gì đứng đó vậy? có ai bắt dâu em đâu! ngồi xuống đi! nhỏ kéo tay My ngồi xuống ghế.
-Em…xin lỗi!! My cúi gằm mặt xuống.
-Sao xin lỗi? chẳng hiểu gì cả? bộ em làm gì có lỗi hay sao zạ? nhỏ hỏi, đôi mắt hướng về phía My.
-Ơ….! tối hôm qua em không về nhà…! Giọng My ngập ngừng.
-Hi…tối qua chị cũng đâu có về…làm gì mà căng thẳng vậy? nhỏ cười toe toét như chẳng có gì xảy ra.
Nhỏ phá tan bầu không khí căng thẳng của hai chị em.
-Hôm qua em đi Vũng Tàu chung với Tuấn muôn à? nhỏ đi thẳng vào vấn đề, giải đáp mọi thắc mắc trong lòng mình.
-Dạ!
-Tuấn có nhắc gì về chị không?
-ơ…sao chị hỏi vậy?
-Chị hỏi vậy không được à? nhỏ ngồi dựa ra ghế.
-Thì cũng nhắc, ảnh có nói với em là ảnh đang thích một người con gái…em không nghĩ đó là chị, nhưng thấy ánh mắt hồi sáng ảnh nhìn con Vỹ là em hiểu ùi!! My dường như đang hiểu ra vấn đề nhỏ muốn hỏi.
-Tuấn là người thế nào vậy?
-Ảnh có vẻ ngỗ nghịch lắm!! có lẽ ảnh sẽ giành chị cho bằng được đó!!
Nhỏ cười…-Anh ta tự tin đến vậy sao?
-Không biết nữa! nhưng nếu thứ gì ảnh ăn không được thì chắc chắn sẽ đạp đổ đó!! thứ bảy là sinh nhật ảnh!! nghe nói là chị với Vỹ cũng được mời!! hai người cũng đến dự chứ? em khá lo cho hai người đó!! giọng My không được tự nhiên khi nhắc đến chuyện này.
-Đương nhiên rồi…!