Ông Tức loạn tình – Update Chương 29
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Ông Tức loạn tình – Update Chương 29
Tác Giả: thientai90
Danh Mục: Biến Thái, Bú Cu, Loạn Luân, Ngoại Tình, Ông Già, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 916 Lượt Xem
div class=”bbWrapper”>cảm ơn anh em vẫn ủng hộ, quyển 10 chương 1 cho anh em. ok vô……
【 ông tức loạn tình Quyển 10: 】 Chương 1: bánh bao bữa sáng
Hai chân được ông Tức bỏ xuống, Bích Thuyền gương mặt xinh đẹp ửng hồng lên, thầm mừng trong bụng bố chồng không có xuất vào bên trong nàng, bởi vì hôm nay là ngày nguy hiểm, nếu lỡ dính bụng bầu thì chết chắc.
Bích Thuyền trượt mông xuống khỏi bàn bếp, hai chân của nàng cũng chạm xuống đất, cái váy ngủ bị kéo lên đến eo cũng theo đó phủ xuống, tức thì liền che lại phần thân dưới của nàng! Cúi đầu nhìn xuống Bích Thuyền bắt gặp con cặc quái vật của ông Tức vẫn còn cương cứng, trong lòng vừa mừng vừa sợ, mừng vì lão đã hơn sáu mươi mà vẫn còn khỏe mạnh, lo vì lão sẽ quá sức so với số tuổi của mình, lúc này Bích Thuyền lại có suy nghĩ rằng nhu cầu của nàng về sau đều nhờ vào con quái vật này chứ không phải chồng nàng.
Bích Thuyền hai mắt xinh đẹp liếc nhìn ông Tức một cái, thấy lão mặt đầy khát vọng nhìn chăm chú vào nàng, chờ mong điều gì đó trông thật đáng thương.
"Bố, con về phòng trước…" Bích Thuyền nói xong liền muốn rời khỏi phòng bếp.
"Bích Thuyền…" ông Tức nghe xong đột nhiên duỗi tay nắm lấy tay Bích Thuyền.
"Bố, hôm nay là ngày nguy hiểm bố không nhớ sao!" Bích Thuyền giọng điệu kinh ngạc nói với lão.
"Bích Thuyền, con yên tâm đi, bố cam đoan sẽ không xuất bên trong con, con chẳng lẽ quên là bố có thể tự kiềm chế được sao" ông Tức vội vàng nói với Bích Thuyền.
"Vậy…vậy bố đến lúc đó trăm vạn lần phải chú ý kiềm chế nha!" Bích Thuyền đương nhiên biết ông Tức có năng lực tự kiềm chế rồi, nhưng vẫn là lo sợ dặn dò lão.
"Ừ, bố biết mà!" ông Tức vừa nói một bên đem người Bích Thuyền kéo lại, sau đó quay mặt nàng về bàn bếp, lưng quay về phía lão.
"Bố, bố làm nhanh một chút, bé Diễm nó dậy đi ra tìm con thì chết!" Bích Thuyền giọng điệu khẩn trương nói với ông Tức, đồng thời hai tay chống tại trên bàn bếp, sau đó hạ thấp người, mông hơi đưa ra sau.
"Bố biết!" ông Tức vừa nói, vừa một lần nữa kéo váy ngủ Bích Thuyền lên đến eo lại.
Lập tức, cặp mông trắng của Bích Thuyền lại lần nữa hiện ra trước mặt lão.
"A…" Bích Thuyền đột nhiên nhíu mày, thở gấp một tiếng.
Đó là do ông Tức lại đem con cặc quái vật của lão đút vào lồn của nàng, bởi vì vừa rồi đã bị chơi qua một lần, lúc này đút vào tuy rằng cảm thấy có chút khó chịu do lồn bị khô, nhưng cũng may, Bích Thuyền vẫn là cảm thấy thoải mái.
ông Tức hai tay chai sạn ôm lấy cặp mông tuyết trắng trơn bóng của Bích Thuyền, bắt đầu di chuyển…
lỗ lồn lại một lần nữa bị con cặc quái vật nắc, cảm giác ngứa ngáy trống rỗng lập tức được lấp đầy, Bích Thuyền cũng thở gấp : "A… A… A…" tùy theo nhịp nắc của ông Tức
"Bích… Bích Thuyền, con sướng không?" Mỗi lần cùng Bích Thuyền làm tình, ông Tức đều đặc biệt thích hỏi nàng như vậy.
"Ah… có sướng lắm…" Bích Thuyền cũng không còn xấu hổ hay ngại ngùng mà giấu diếm nữa, bởi vì nàng cũng đã bị nghiện con cặc của bố chồng, cảm giác được nó cấm sâu vào bên trong lỗ lồn và cọ sát liên tục khiến nàng sướng rên, nếu không nàng cũng không sẽ cùng bố chồng đi quá giới hạn đến bước này, hơn nữa còn đáp ứng về quê nhà cũng lão!
Được Bích Thuyền chấp nhận, ông Tức cũng càng ngày càng trở nên điên cuồng hơn, hai tay lão ôm lấy mông nàng, cơ đít khép chặt, đập con cặc vào lỗ lồn của cô con dâu những cái thật mạnh sâu và liên tục…
nhanh chóng, lỗ lồn Bích Thuyền lại trào nước ra ào ạt, bôi trơn con cặc của ông Tức.
"Bích… Bích Thuyền, nước của con ra càng ngày càng nhiều…"
"Ah bố… Đừng nói nữa… Bố…nhanh chút… Nếu không bé Diễm mà dậy… Thì…" Bích Thuyền cũng vừa sướng vừa lo thở gấp theo từng cái nắc của ông Tức.
"Ah… bố biết rồi…" ông Tức vừa nghe đến cháu nội, trong lòng của lão cũng khẩn trương không kém, cho nên liền liều mạng di chuyển mông nắc nhanh hơn…
"A… A… chết… sướng, sướng quá… Ah…" Bích Thuyền nhịn không được tự lẩm bẩm, hai tay nắm chặt cạnh bàn bếp, cong mông, hơi banh rộng hai chân để cho bố chồng từ phía sau càng dễ dàng dùng con cặc quái vật khoan tới khoan lui bên trong lỗ lồn của nàng.
con cặc của ông Tức cũng như một cái máy khoan liên tục khoan sâu vào lồn Bích Thuyền không ngừng nghỉ…
mà lỗ lồn của Bích Thuyền cũng như mạch nước ngầm, con cặc ông Tức khoan tới đâu nước trào ra tới đó…
trong lòng Bích Thuyền lúc này cảm thấy vô cùng thỏa mãn cơn nứng, lỗ lồn liên tục bị con cặc to lớn cọ sát hết bên này đến bên kia, sâu hút vào tận tử cung, cảm giác khoái lạc phê sướng lan rộng khắp cả người, từ gót chân đến đỉnh đầu đều cảm thấy thỏa mãn. cảm giác này cũng là Tuấn Phong chưa từng mang lại cho nàng.
chết thật, tại sao có thể sướng đến như vậy? nếu cứ như vậy có thể về sau sẽ không thể ngừng lại được?
Bích Thuyền bị bố chồng từ phía sau nắc tới, cảm giác phê sướng mụ cả người, một bên thở gấp, một bên thầm nghĩ ngợi.
mà ông Tức thì đầu ốc lại đang trống rống, lão chỉ đang chăm chăm đứng vững trên hai chân, mông khép chặt, hông liên tục di chuyển nắc cặc vào lồn cô con dâu…
"Bố, nhanh chút…" Bích Thuyền giọng yếu ớt thở gấp nói.
"hả, đang nhanh lắm rồi! Còn phải lại nhanh nữa hả?" ông Tức thở hổn hển nói, lão tiếp tục tăng tốc dù không nhanh hơn được bao nhiêu nhưng bảo bối yêu cầu lão liều mạng cũng phải theo.
"Không, không phải, ý con là bố ra nhanh một chút, không là bé Diễm sẽ dậy…" thấy bố chồng hiểu sai ý mình, Bích Thuyền vội vàng vừa thở gấp vừa giải thích.
"ừ, nhanh, phải nhanh…" ông Tức lo sợ cháu gái thức dậy đi ra gặp cảnh mẹ và ông nội dính chật nhau thì thật là không biết đường nào mà chui, lão liền lập tức tăng tốc.
"A a a…" Bích Thuyền cắn chặt môi, nhưng vẫn không giữ được cái tiếng rên phê dục phát ra.
lỗ lồn lần nữa bị nắc cho tê dại hết cả người, Bích Thuyền cũng biết mình sắp không giữ được, hai tay nắm chặt cạnh bàn bếp, hai chân mở rộng đón nhận khoái cảm lên đỉnh dần dần ập đến do con cặc to bự đang đâm vào lồn nàng thật sâu, thật nhanh mang lại, miệng cũng không còn có thể giữ được những tiếng rên đầy dâm dục nữa: "Ah… Á… Không được… con ra…"
ông Tức nữa lo sợ cháu gái dậy thấy, nữa mừng rỡ vì làm bảo bối của lão lần nữa lên đỉnh, cho nên liền liều mạng nắc, không biết bao nhiêu cái nhưng cảm thấy toàn thân đều sảng khoái, muốn bắn ra. Con quỷ dục trong lão muốn đâm thật sâu bơm toàn bộ tinh trùng vào bên trong cô con dâu bảo bối, nhưng lý trí của lão lại lo sợ nếu làm con dâu to bụng, nhẹ thì không biết tìm lỗ nào mà chui, nặng thì mất cả chùy lẫn chày từ nay về sau không còn được hưởng khoái lạc nữa, cho nên liền vội vàng rút cặc ra. Người ông Tức run lên vài phát, niệu đạo cũng bắn ra chất nhầy màu trắng đục lên mông Bích Thuyền…
"A…" Bích Thuyền cũng kêu lên một tiếng, toàn thân mãnh liệt run run co giật, một dòng nước ấm theo lỗ lồn tuôn ra, đạt tới cao trào.
Nhìn mông Bích Thuyền bị mình phủ đầy tinh trùng ông Tức hưng phấn hết cả người, lão cảm thấy mình như vừa đánh dấu chủ quyền lên người Bích Thuyền vậy.
Bích Thuyền cũng có suy nghĩ tương tự ông Tức, lập tức gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, ngượng ngùng cắn môi, sau đó mở miệng nhỏ giọng nói : "Bố, mau đi ra bên ngoài trên bàn ăn đem giấy lại đây…"
"ừ, ừ!" ông Tức vẫn đang nhìn bãi đánh dấu của mình trên mông Bích Thuyền, sau khi nghe vội vàng đáp, xoay người đi ra bên ngoài nhà ăn, cầm lấy hộp khăn giấy trên bàn ăn rồi trở lại phòng bếp, thấy Bích Thuyền hai tay vẫn đỡ tại bàn bếp, nhếch mông lên giữ nguyên tư thế vừa mới bị chịch sao để vậy. Đó là do trên mông nàng toàn tinh trùng của ông Tức, bây giờ đứng dậy nó sẽ chảy xuống, mà nếu tệ hơn váy ngủ phủ xuống dính dơ thì lại mệt nữa nên nàng vẫn giữ tư thế đó!
ông Tức thì sau khi thấy Bích Thuyền vẫn giữ tư thế vừa chịch xong, chỉ bất động, mắt nhìn chằm chằm, quét hết toàn bộ từ cặp mông dính đầy tinh trùng đến lỗ đít co giật run run, và cuối cùng là lỗ lồn nơi mà lão vừa làm nó nông ra và bây giờ vẫn chưa khép lại, có thể nhìn thấy cả phần thịt đỏ bên trong vẫn đang rỉ nước. Phải nói tư thế của Bích Thuyền quá dâm dục làm cho cặc ông Tức vừa mới ra cũng đang giật giật muốn cương lên lại.
"bố còn đứng đó…" Bích Thuyền thấy ông Tức không có động tĩnh, quay lại thì thấy lão đang nhìn chằm chằm vào mông mình, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng vì ngại, vội vàng cất giộng nhắc nhở.
"À ừ…" ông Tức cứ như đang che giấu bí mật bị phát hiện, lão giật mình rồi vội vàng nói: "Bích, Bích Thuyền, để bố lau sạch cho con…"
Nói xong, ông Tức vội vàng rút khăn giấy ra lau tinh trùng của lão trên mông Bích Thuyền.
Bích Thuyền ngượng ngùng lại cắn môi, nếu không phải tại xuất trên mông khó lau, nàng sẽ không để ông Tức làm như vậy!
sau khi lau sạch trên mông Bích Thuyền, ông Tức định sẽ lau tiếp đến khe lồn nơi bị lão làm cho nhầy nhụa, nhưng Bích Thuyền đã thẳng người dậy, sau đó xoay người lấy khăn giấy trên tay ông Tức đang cầm tự mình lau chỗ khe lồn.
"bố làm gì thế ? Còn không mau lau sạch sẽ?" Bích Thuyền thấy ông Tức vẫn đang nhìn chằm chằm vào mình nên cất giộng hỏi.
"À ừ." ông Tức giật mình, ừ một tiếng sau liền vội vàng cầm lấy khăn giấy lau trên cặc lão.
Buông váy ngủ xuống, Bích Thuyền vội vội vàng vàng rời phòng bếp…
ông Tức thấy bộ dạng thẹn thùng của Bích Thuyền, hơn nữa còn không phản đối mà cùng lão ở trong phòng bếp làm tình, trên mặt lão lập tức liền để lộ ra sự vui mừng. lúc này trong lòng lão nghĩ đã chiếm được cơ thể của Bích Thuyền, con đường chiếm luôn cả tâm hồn cũng không còn xa…
Bích Thuyền mặt vẫn đỏ bừng, nàng không vội về phòng mà ghé qua phòng con gái nhỏ, nhẹ nhàng đẩy cửa vào, thấy bé Diễm vẫn còn ngủ say, nàng thở phào nhẹ nhõm sau đó nhẹ nhàng đóng cửa đi ra. Sau đó Bích Thuyền đi vào phòng mình định đầu tiên là nhắn tin cho Tuấn Phong hỏi hắn hôm qua ngủ ở đâu mà không về thì mới nhớ là điện thoại để bên phòng con gái do hôm qua nàng ngủ ở đó nên lại lần nữa đi qua phòng be Diễm lấy điện thoại.
Bích Thuyền mở điện thoại lên thì đã thấy tin nhắn của Tuấn Phong gửi cho nàng từ lúc nào rồi: vợ yêu, em dậy chưa? xin lỗi, tối hôm qua uống với giám đốc Lưu hơi nhiều, thấy cũng trễ nên anh và giám đốc về công ty ngủ, vừa mới tỉnh lại anh liền nhắn tin cho em nè, hiện tại đầu anh hơi nhức, chắc tối mới về nhà, bây giờ ở phòng làm việc ngủ cái đã!
Nhìn xong tin nhắn, Bích Thuyền khuôn mặt đỏ lên, ngượng ngùng cắn cắn môi, bởi vì chồng nàng tỉnh dậy là nhắn tin cho nàng, còn nàng thì cùng người đàn ông khác giao phối khoái lạc, cho nên vội vàng nhắn tin lại cho hắn: chồng yêu, em cũng vừa dậy, em không phải là dặn anh uống ít thôi mà trời? thôi anh nghĩ ngơi đi chừng nào khỏe thì về, nhớ rõ phải uống nước nha.
nhắn tin xong, thấy bé Diễm vẫn còn ngủ say, Bích Thuyền cầm điện thoại về lại phòng mình.
"Bích Thuyền, ra ăn sáng con!" đại khái khoảng mười lăm phút, ông Tức đến gọi Bích Thuyền.
"vâng, bố!" Bích Thuyền ừ một tiếng rồi đi ra khỏi phòng, thấy Bích Thuyền đã thay bộ đồ khác, đó là một cái áo sát nách màu vàng cổ tròn, bên dưới là cái quần đùi ngắn đến gối màu đen. Dù là đồ mặc ở nhà nhưng trông Bích Thuyền vẫn rất xinh đẹp.
còn đối với ông Tức thì dù Bích Thuyền có mặc gì thì với lão cũng là tuyệt sắc giai nhân, lão đứng ngoài cửa nhìn chăm chăm Bích Thuyền.
"Nhìn cái gì? mau đi ăn sáng!" thấy ông Tức tham lam nhìn mình, Bích Thuyền tức giận trợn mắt với lão một cái.
"Bích… Bích Thuyền, con quá đẹp…" ông Tức nhịn không được nói ra.
"khen cái gì mà khen, thấy tới cái gì rồi, thôi đi lẹ đi!" Bích Thuyền trên miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cũng là rất cao hưng ! Bích Thuyền nghĩ rằng bố chồng cứ thèm nàng như vậy, thì ham muốn của nàng sẽ được đáp ứng trong tương lai.
Bích Thuyền đi trước, ông Tức đi sau, lão bây giờ chỉ còn thấy mỗi bảo bối của lão chứ không để ý gì xung quanh.
"A, bố, nấu gì vậy a?"
Đi đến nhà ăn, Bích Thuyền thấy đã bày chén dĩa lên bàn liền hỏi.
"bún…bún bò" ông Tức mặt già đỏ lên trả lời Bích Thuyền
"bún bò, sao nó…?" Bích Thuyền nhìn vào tô bún bò liền châu mày.
"à ừ…" ông Tức lúng túng nói: "tại lúc nãy chúng ta…"
"Được rồi, đừng nói nữa!" Bích Thuyền khuôn mặt đỏ lên, vội vàng ngăn cản ông Tức nói thêm. Bởi vì nàng cũng đã hiểu ra nguyên nhân, đó là do lúc sáng ông Tức đang nấu bún bò, thấy nàng đi vào lão liền cao hứng, còn nàng cũng nứng tình theo, kết quả là nồi bún bò thành ra thế này.
ông Tức mặt khổ sở không nói nên lời.
"thôi bố đi ra đầu ngõ mua vài cái bánh bao ăn sáng!" Bích Thuyền quay sang nói với ông Tức.
"ừ, ừ! bố đi liền!" ông Tức đồng tình rồi nhanh chóng đi mua.
nhìn ông Tức mở cửa đi mua bánh bao, sau đó nhìn lại tô bún bò trên bàn Bích Thuyền gương mặt xinh đẹp liền không tự chủ được đỏ lên, nhìn cộng bún nở to nàng không thể không nhớ lại lúc nãy vì điên cuồng giao phối mà nó thành ra thế này.
Đại khái gần mười phút sau, ông Tức mua bánh bao về, còn thêm bịch cháo.
"Bích Thuyền, bé Diễm dậy chưa?" ông Tức một bên đem bánh bao và bịch cháo đặt lên bàn ăn, một bên hỏi Bích Thuyền.
"vẫn chưa!" Bích Thuyền nói.
"có nên gọi con bé dậy không, nếu không bánh bao và cháo sẽ nguội" ông Tức nói.
"để con đi xem nó dậy chưa" Bích Thuyền đứng dậy đi đến phòng bé Diễm.
ông Tức cũng ngồi xuống bàn, nhìn Bích Thuyền đi gọi cháu gái.
Chỉ trong chốc lát, Bích Thuyền dẫn theo bé Diễm đi ra, thấy ông Tức vẫn chưa ăn bánh bao hay cháo liền nói: "Bố, sao không ăn đi? ngồi đó làm gì?"
"à… bố chờ con với cháu gái ra ăn chung, ha ha!" ông Tức cười nói với Bích Thuyền.
Bích Thuyền cũng biết ông Tức chờ nàng ăn cùng cũng thành thói quen rồi, còn dạo này Bích Thuyền cũng biết ý của lão là muốn cùng ăn với nàng cho giống vợ chồng, nếu Tuấn Phong cũng giống như lão thì tốt biết mấy.
"bố. ăn đi!" Bích Thuyền nói xong ôm bé Diễm ngồi lên đùi.
đang lúc ăn thì có tin nhắn của Tuấn Phong: vợ à, em ngủ nướng rồi chưa?
Bích Thuyền: anh đoán xem?
Tuấn Phong: hôm nay là Chủ nhật, không cần đi làm, chắc còn đang nằm trên giường phải không?
Bích Thuyền: vì sao chồng lại nghĩ như vậy?
Tuấn Phong: hehe !
Bích Thuyền: cười cái gì?
Tuấn Phong: không có anh ở nhà, em có thể cùng bố ngủ nhiều ha. (biểu cảm mặt cười).
Bích Thuyền nhìn tin nhắn của Tuấn Phong, khuôn mặt đỏ lên, sau đó cắn cắn môi, trả lời tin nhắn: anh đó nói khùng nói điên, tối hôm qua khu phố bị cúp điện, em sợ bé Diểm ngủ một mình sợ, nên tối qua em ngủ bên phòng bé Diễm.
Tuấn Phong: hả, tối qua nhà cúp điện á?
Bích Thuyền: Đúng vậy, buổi sáng em nhắn cho anh cả buổi, hiện bây giờ mới trả lời tin nhắn là sao!
Tuấn Phong: à cái này, vợ à, anh tưởng em đang ngủ với bố? Cho nên không trả lời lại!
Bích Thuyền: trời trong đầu anh chỉ toàn nghĩ bậy bạ vậy không hả trời! Đúng rồi, bây giờ anh vẫn đang ở công ty hả?
Tuấn Phong: đang ở bệnh viện với bố em nè. Đúng rồi, em nói với bố hôm nay khỏi vô, mấy ngày nữa bố về quê, kêu bố ở nhà nghỉ ngơi. mấy bữa, ngày nào ổng cũng vô bệnh viện, cũng mệt rồi!
Bích Thuyền: ừ em biết rồi! em đang ăn sáng, chút nữa nhắn tin sau!
Tuấn Phong: em và bố dẫn bé Diễm đi chơi hả?
Bích Thuyền: đi chơi gì? hôm nay chỉ tính ở nhà thôi!
Tuấn Phong: Vậy em chở bé Diễm vô bệnh viện thăm ông đi, bố em cũng có kêu như vậy đó.
Bích Thuyền: ừ. thôi để em ăn đã. vậy nha.
"con nhắn tin với ai à?" thấy Bích Thuyền cầm điện thoai nãy giờ nên ông Tức hỏi.
"Tuấn Phong!" Bích Thuyền nói, sau đó lại xoay mặt bé Diễm lại nói: "con gái ăn mau đi nha, ăn xong rồi mẹ dẫn đi chơi!"
"dạ!" bé Diễm hào hứng nói, sau đó liền nghiêm túc ăn bánh.
"Tuấn Phong nói sao?" ông Tức hỏi.
"ảnh đang ở trong bệnh viện, nói hôm nay bố không cần vô, ở nhà nghỉ ngơi đi."
"ừ." ông Tức ứng một tiếng, sau đó liền vùi đầu giống như đang suy tư cái gì?
Ăn xong bữa sáng, Bích Thuyền muốn dẫn bé Diễm đi ra ngoài.
"Bích Thuyền…"
"Bố, sao vậy?" Bích Thuyền thấy ông Tức muốn nói cái gì, liền hỏi hắn.
"Bố có thể hay không cùng con cùng đi ra ngoài… không cần đến bệnh viện, ở nhà một mình cũng chán …" Phụ thân nói.
"Bố, ở nhà đi. anh Tuấn Phong nói, chúng ta vài bữa nữa về quê, mấy bữa này bố ngày nào cũng vô viện nuôi bố con, cho nên giờ ở nhà nghĩ cho khỏe!" Bích Thuyền sợ bố chồng cùng con dâu và cháu đi ra ngoài, ai nhìn vào sẽ nghĩ bậy nên thôi.
"ừ, vậy con với bé Diễm đi đi, bố sẽ ở nhà nghĩ ngơi" ông Tức nghe xong trên mặt để lộ ra vẻ thất vọng.
Bích Thuyền thấy ông Tức không vui nhưng cũng không biết phải làm sao.
"Bố, vậy bố ở nhà nghĩ ngơi nha! con với bé Diễm đi chút rồi về!" Bích Thuyền vừa nói vừa nắm tay bé Diễm đi ra cửa.
ông Tức thấy Bích Thuyền dẫn cháu gái đi mặt rõ không vui, nhưng nhớ tới vài ngày nữa sẽ cùng nàng về quê, lão liền vui vẻ trở lại…