Ông Tức loạn tình – Update Chương 29

t lại tâm sự đầu chương đây, cảm ơn anh em đã ủng hộ, cảm ơn luôn anh em đã chỉ t chỗ chưa tốt, thú thật với trình độ văn 4 điểm thì t chạm mốc rồi. nên nếu dịch thuật của t làm trải nghiệm truyện của anh em không được như ý thì cho t xin lỗi. Tên truyện t cũng không đổi, tên chương và quyển cũng không đổi, nên anh em nào không thích hoặc muốn coi convert thì có thể tìm trên google. vậy nha. OK vô…

【 ông tức loạn tình Quyển 9: 】 Chương 18: Thầm vợ chồng

thấy Bích Thuyền nằm xuống kế bên người, ông Tức liền đưa tay ra định ôm cô con dâu mà lão bây giờ xem là vợ vào lòng âu yếm.

"Bố, chờ một chút, đừng nóng vội!" Bích Thuyền vừa nói vừa nhích ra ngoài mép giường, sau đó với tay lên đầu giường lấy điện thoại và nói với ông Tức: "Bố, để con nhắn tin cho anh Phong cái đã!"

ông Tức nghe Bích Thuyền nói nhắn tin cho Tuấn Phong lão liền nghiêm chỉnh lại, nằm nghiêng người nhìn Bích Thuyền gửi tin nhắn. nghiêm chỉnh chưa được bao lâu thì lão lại cảm thấy hưng phấn mà nuốt nước miệng, cũng bởi vì vẻ đẹp mê người của Bích Thuyền .

Bích Thuyền cầm điện thoại bấm bấm gửi cho Tuấn Phong một tin nhắn: chồng ơi, về sớm đi nha? nhớ dừng uống nhiều quá nha!

gửi tin xong, Bích Thuyền liền cầm điện thoại để lại đầu giường, sau đó xoay người nằm xuống, lần này nàng mười phần chủ động, cư nhiên rúc cơ thể vào ngực ông Tức nằm.

ông Tức thấy Bích Thuyền chủ động ôm mình liền vui mừng, vội vàng duỗi tay vòng ra sau gáy nàng, sau đó nghiêng người ôm nàng lại , cả hai cơ thể lại tiếp tục dính chặt vào nhau.

Bích Thuyền vùi đầu vào ngực ông Tức, một tay khoác qua vai ôm, một tay đặt ở trên ngực, hai chân cũng khép lại rúc vào sát người của lão, nàng như thể cô vợ đang ôm chồng .

ông Tức cũng rất thích Bích Thuyền rúc vào người lão như vậy, điều này làm cho lão cảm thấy lão và Bích Thuyền là vợ chồng thật sự đang ôm ắp ngủ.

Bích Thuyền khi nằm ngủ với Tuấn Phong nàng cũng hay hay rúc vào người hắn! cho nên đây chính xác là thói quen chứ không giống như ông Tức đang suy nghĩ!

"Bích Thuyền…" ông Tức đang rất là hượng thụ, lúc này lão thoải mái nhất cũng là vui vẻ nhất !ôm cô con dâu xinh đẹp, lên tiếng hỏi.

"sao hả?" Bích Thuyền lên tiếng.

"Bích Thuyền, chúng ta về quê rồi, vậy ba vợ trong bệnh viện thì sao?" ông Tức hưng phấn to gan hỏi Bích Thuyền nữa đùa nữa thật.

Bích Thuyền nghe xong khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng, trong câu nói của ông Tức Bích Thuyền cảm nhận được phần quan tâm của lão tới ba của nàng, nhưng còn cái chữ ba vợ, nàng không biết phải nói sao, lúc nãy nàng và lão trên chính cái giường này mãnh liệt giao phối, trên cuồng nhiệt vợ vợ chồng chồng, dưới điên cuồng đâm vào rút ra, mà hiện tại lại còn tiếp tục đang ôm ắp, tuy rằng ngoại miệng không phải vợ chồng, nhưng thể xác còn hơn cả vợ chồng, nếu trước đây chắc chắn Bích Thuyền sẽ chỉnh lí lão nhưng bây giờ nàng làm lơ để cho lão được vui vẻ."Bố, việc này ngày mai sẽ nói với Tuấn Phong! anh ấy sẽ sắp xếp ổn thỏa, cho nên bố không cần vì chuyện này mà lo lắng!"

"ừ, như vậy tốt rồi, Bích Thuyền, kỳ thật mấy ngày nay bố lo lắng bố về quê, ba vợ không có người canh … A… Đau … Bích Thuyền con…" ông Tức đang nói, đột nhiên liền cảm thấy đầu vú bị nhéo, lập tức liền nhíu mày kêu đau đớn.

Bích Thuyền cũng nhịn có giới hạn, thấy ông Tức lần nữa nói " ba vợ ", nàng liền không nhịn được nữa, bàn tay mềm mại đang đặt trên ngực ôngTức liền nắm lấy đầu vú lão vặn mạnh, tức giận nói: "Bố, cũng biết đau hả? gan lớn mà sợ đau hả!"

"gì…" ôngTức trong lòng đương nhiên là biết, mà lão chỉ nghĩ câu trước cũng vừa nói " ba vợ " nhưng Bích Thuyền không nói gì, câu sau cũng nói lại bị nàng giận. Phụ nữ thật khó đoán!

"gì cái gì? không được nói như vậy nữa, biết không?" Bích Thuyền lại tức giận nói. khẩu khí như đàn chị dạy dỗ đàn em!

"Bích Thuyền à bố gọi anh sui là " ba vợ " không có nói sai mà, lúc nãy chúng ta làm tình với nhau, con kêu bố là chồng mà? bố cũng kêu con là vợ…" ông Tức không phục cố gắng giải thích.

"bố…" Bích Thuyền nghe xong gương mặt xinh đẹp lập tức liền đỏ bừng, sau đó ngượng ngùng cắn cắn môi, đồng thời cũng loáng thoáng nhớ tới vừa rồi lúc cùng bố chồng mãnh liệt giao phối, chính nàng lúc cao trào đã không chỉ một mà nhiều lần gọi lão là chồng. Cho nên lúc này cũng không có lời nào để phản bác lại lão.

"con thấy bố nói đúng không? Ha ha!" ông Tức thấy Bích Thuyền ngượng ngùng, lập tức trong lòng cũng đắc ý vui vẻ!

"không cho bố cười!" Bích Thuyền xấu hổ gắt giọng.

"Bích Thuyền, chúng ta cũng đã làm nhiều như vậy rồi, con coi bây giờ chúng ta có khác gì vợ chồng, con còn suy nghĩ ngượng ngùng xấu hổ làm chi nữa? chúng ta cũng không phải ở trước mặt ai khác gọi chồng xưng vợ, kỳ thật… khi chúng ta làm tình mà kêu thân mật như vậy, con không cảm thấy hưng phấn sao? hơn nữa chỉ có hai người chúng ta biết! con còn sợ gì chứ?" ông Tức giọng điệu hưng phấn nói với Bích Thuyền.

"um… bố nói cũng đúng, chỉ cần không ở trước mặt ai khác gọi thì…" Bích Thuyền nghe ông Tức nói xong cũng đồng tình với lão. Kỳ thật trong lúc cùng bố chồng đụ đéo, kêu chồng gọi vợ thân mật với nhau, không hiểu sao nàng cảm thấy vô cùng kích thích, lại còn từ nàng dâu thành vợ, cảm giác ngại ngùng xấu hổ càng làm nàng hứng tình hơn!

"he he, chồng hai này ít học nhưng không phải kẻ ngu, chuyện bí mật của chúng ta làm sao trước mặt người khác bô bô miệng được? Ha ha!" ông Tức thấy Bích Thuyền đồng tình, lập tức liền cao hứng dị thường nói với nàng, hơn nữa còn tự nhận mình là " chồng hai " .

"bố…" Bích Thuyền nghe xong lập tức lại cảm thấy ngượng ngùng, nhưng là nội tâm lại không hiểu cảm thấy vô cùng kích thích.

"Bích Thuyền, con kêu bố lại một tiếng chồng yêu một chút có được không?" ông Tức thấy bộ dạng ngượng ngùng của Bích Thuyền, liền vội vàng hưng phấn giọng điệu nói với nàng.

"Không gọi, không quen miệng, xấu hổ lắm!" Bích Thuyền trong lòng muốn gọi, nhưng là miệng dĩ nhiên sĩ diện không thể nói.

"không quen thì gọi từ từ sẽ quen thôi mà!" ông Tức đang rất mong chờ Bích Thuyền gọi một tiếng chồng, cho nên lão đang rất kích thích mà giục nàng.

"như vậy đi, khi chỉ có hai người chúng ta, con gọi bố bằng tên hoặc gọi anh xưng em được chưa?" Bích Thuyền đột nhiên ngựng ngùng nói khẽ với ông Tức.

"được được, Bích Thuyền, gọi tên cũng được, chỉ cần thân thiết hơn một chút cũng được rồi, ha ha, vậy con mau gọi thử một cái đi …" ông Tức nghe xong lập tức liền cao hứng phấn chấn chờ đợt Bích Thuyền nói.

"Vĩ… Vĩ Trung!" Bích Thuyền cuối cùng ngựng ngùng kêu, trời ạ, tự nhiên chính mình lại gọi bố chồng bằng tên, so với gọi là chồng yêu thì cảm giác giống như đang ngoại tình vậy.

"ơi, vợ yêu, anh yêu em, ha ha!" ông Tức nghe xong lập tức cũng cảm thấy phi thường hưng phấn, dĩ nhiên liền cao hứng đáp lại một tiếng vợ yêu.

Bích Thuyền kêu "Vĩ Trung" hai chữ đã làm nàng ngượng ngùng gần chết rồi, lúc này lại nghe bố chồng gọi lại nàng là vợ yêu, lập tức thì càng thêm ngượng ngùng, chỉ thấy nàng một bên ngượng ngùng cắn cắn môi dưới, một bên vùi gương mặt xinh đẹp vào ngực ông Tức.

ông Tức thấy vậy liền ôm lấy Bích Thuyền, lúc này lão cảm thấy đặc biệt hạnh phúc…

"Vĩ Trung, em và anh cùng nhau ngủ đến mười giờ, con sẽ đến phòng bé Diễm ngủ!" Bích Thuyền đột nhiên mở miệng nói với ông Tức, chữ đầu gọi anh xưng em nhưng chữ sau nàng liền đổi lại.

"hả…" ông Tức nghe xong lập tức liền sửng sờ một chút.

"Bố, đêm nay mất điện, bé Diễm nó ngủ một mình con hơi lo!" Bích Thuyền vội vàng giải thích với ông Tức.

"ừ, vậy thì mười giờ!" ông Tức nghe xong vẫn đồng ý, dù sao Bích Thuyền giờ cũng là bảo bối của lão, lão phải nghe theo.

Sau đó Bích Thuyền rúc vào ngực ông Tức nằm nhưng không ngủ cho đến mười giờ, liền rời khỏi ngực ông Tức, xuống giường, thấy ánh mắt ông Tức nhìn nàng lưu luyến, nàng liền hé miệng cười cười, sau đó cúi gương mặt xinh đẹp xuống, đôi môi mềm hồng hôn lên đôi môi đen thâm. sau đó nàng liền xoay người đi ra khỏi phòng. ông Tức bị Bích Thuyền hôn một cái như hóa tượng đá hơn nữa tiếng…

Ngày hôm sau, ông Tức vẫn như thường ngày dậy sớm làm điểm tâm sáng, mà Bích Thuyền hôm nay cũng dậy sớm, có khả năng là ngủ giường nhỏ không quen.

Bích Thuyền đi ra khỏi phòng của bé Diễm, đi về phòng ngủ của mình, lập tức liền ngạc nhiên một chút, bởi vì Bích Thuyền không thấy Tuấn Phong trong phòng, nghĩ có thể hắn trong phòng vệ sinh, cho nên liền đứng ở cửa phòng vệ sinh gọi: "Tuấn Phong. . .anh có ở bên trong không?"

Trong phòng vệ sinh không có một chút động tĩnh. Bích Thuyền liền duỗi tay đẩy cửa phòng vệ sinh ra, bên trong cũng không có ai, lập tức lại ngẩn người, đồng thời nghĩ tới đêm qua khả năng Tuấn Phong chưa có về nhà.

Bích Thuyền cẩn thận nghĩ, cảm thấy Tuấn Phong có thể là cố ý không về, bởi vì có một lần hắn vì tạo cơ hội cho nàng và bố, cố ý đến phòng làm việc ở công ty đi ngủ. Lần này khả năng cũng thế. Cho nên cũng sẽ không để ở trong lòng.

Bích Thuyền sau khi rữa mặt ở phòng vệ sinh xong liền đi đến nhà bếp, gặp ông Tức đang tại trong phòng bếp làm điểm tâm.

"Bích Thuyền, con dậy rồi à?" ông Tức nghe thấy tiếng chân liền quay đầu thấy Bích Thuyền đi đến, cho nên liền vội vàng mở miệng hỏi nàng.

"vâng." Bích Thuyền một bên trả lời một tiếng, một bên tiến vào phòng bếp: "Bố, bố đang làm điểm tâm hả!"

"Đúng, đúng rồi, Bích Thuyền, bé Diễm dậy chưa?" ông Tức một bên vẫn làm, một bên hỏi nàng.

"bé Diễm còn đang ngủ." Bích Thuyền tùy theo nói.

"oh, còn Tuấn Phong, tối hôm qua có phải là uống nhiều hay không nên còn đang ngủ?" ông Tức quay đầu về phía Bích Thuyền hỏi.

"Tuấn Phong, ảnh tối hôm qua chưa có về nhà!" Bích Thuyền thuận miệng nói ra.

"À? nó không có về nhà hả? Có phải là uống nhiều quá hay không?" ông Tức nghe xong lập tức liền kinh ngạc một chút, sau đó liền hỏi Bích Thuyền.

"Có thể vậy!" Bích Thuyền tâm lý biết chồng là cố ý không trở về nhà , nhưng không thể nói với ông Tức, cho nên thuận miệng trả lời một câu.

"Bích Thuyền, Tuần Phong nó không có sao chứ?" ông Tức nghe xong vẫn giọng điệu quan tâm hỏi Bích Thuyền.

"Không có việc gì, chắc ảnh ngủ ở phòng làm việc ở công ty!" Bích Thuyền lại thuận miệng nói với ông Tức.

ông Tức nghe xong trên mặt lập tức liền để lộ ra vẻ vui mừng, bởi vì lão thấy Bích Thuyền vẫn mặc cái váy ngủ màu hồng phấn hai dây tối qua, mà nàng còn không mặc áo ngực bây giờ là sáng nên càng nhìn thấy rõ hơn, nếu ở trên giống tối qua thì ở dưới chắc chắn nàng cũng là không có mặc quần lót . Cho nên từ khi Bích Thuyền vào phòng bếp, thấy nàng trong bộ váy ngủ gợi cảm cực ngắn, con cặc trong quần của lão đã nhúc nhích, lúc này nghe thấy bé Diễm còn ngủ trong phòng, Tuấn Phong tối hôm qua lại chưa có về nhà, đầu óc lão lại có ý tưởng, cơ hội tốt như vậy làm sao có thể bỏ qua?

"Bố, con về phòng thay đồ cái!" Bích Thuyền nói liền xoay người còn muốn chạy ra phòng bếp.

"Bích Thuyền…" ông Tức đột nhiên duỗi tay giữ lấy tay nàng.

"Bố…?" Bích Thuyền lập tức giật mình một chút, hai cái mắt đẹp mang theo nghi hoặc nhìn chăm chú ông Tức.

"Bích Thuyền…" ông Tức chỉ kêu một tiếng thân mật. Sau đó kéo tay nàng về phía lão, ôm lấy cả người Bích Thuyền vào người mình.

"A…" bị ông Tức ôm, Bích Thuyền vội kêu lên.

"Bích Thuyền, anh yêu em…" Cũng không đợi Bích Thuyền phản ứng, ôm Tức tay ôm lấy eo nàng, tay còn lại kéo tay nàng đặt vào vật đang đội lên trong quần.

bàn tay mềm mại của Bích Thuyền chạm vào con quái vật trong quần, lập tức hơi giật mình một chút, nàng đương nhiên biết ông Tức muốn làm gì rồi? Một bên ngượng ngịu hơi giãy dụa một chút, một bên liền vội vàng nói với lão: "Bố, không được, tối hôm qua vừa mới cho bố, hiện tại không thể được !"

"Bích Thuyền, tối hôm qua con chỉ ngủ với bố đến mười giờ rồi qua phòng của bé Diễm, bố tính tối qua sẽ làm thêm một lần nữa kìa, cho nên hiện tại con bồi thường cho bố một lần nữa nha!" ông Tức ghé miệng vào tai Bích Thuyền thủ thỉ.

Bích Thuyền nghe xong lập tức liền ngẩn người, miệng nói: "Bố, không thể, bố mau thả con ra…"

Trong miệng nói muốn bố chồng buông nàng ra, nhưng tay nàng lại vẫn đang nắm chặc con cặc mà nàng yêu thích!