Những Người Hàng Xóm – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm ( Phần 2 END )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Những Người Hàng Xóm – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm ( Phần 2 END )
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn, Hiếp Dâm, Học Sinh, Loạn Luân, Máy Bay, Ông Già, Seri, Tập Thể, Vụng Trộm
Lượt Xem: 3306 Lượt Xem
BỐN MƯƠI LĂM
Công ty nơi Hồng Vy làm việc tức là công ty của gia đình Lan Chi có phần lớn cổ phần ở đó, tổ chức cho nhân viên đi nghỉ mát mấy ngày nhân dịp ăn mừng kinh doanh đạt hiệu quả cao. Cô xin Hương Liên cho bé Na cùng đi vì thấy con bé ở nhà loanh quanh tội nghiệp… Vậy là ngày dọn nhà của nàng chỉ có nàng và thêm Nhiên giúp một tay. Thiệt ra đồ đạc cũng chẳng có gì nhiều, chủ yếu là hai vali quần áo của hai mẹ con, còn bàn ghế tủ giường, tiện nghi bếp núc cho một gia đình nhỏ của hai mẹ con thì nàng đã đi đặt mua, người ta đã chở tới hết và sắp xếp từ ngày hôm trước… Nàng nhờ Nhiên chẳng qua chỉ là có cớ để khi về nhà mới không phải thui thủi một mình là chính.
Hương Liên sắp dọn cơm nước còn Nhiên thì đi quanh một vòng trong nhà coi có gì cần chỉnh sửa, sắp xếp lại cho nó thuận tiện khi sống trong nhà thì anh sắp xếp lại. Kiểm tra hệ thống điện nước cho mẹ con nàng… Khi cơm nước vừa xong dọn lên cái bàn nhỏ xinh xắn trong nhà bếp thì Nhiên cũng vừa kiểm tra xong, anh quay lại nhà bếp, nơi có người phụ nữ kỳ lạ mà anh cũng chưa có dịp hiểu biết hết…
– Xong chưa em… Mình ăn cơm hè…
Tiếng nói dịu dàng mà mong manh của người thiếu phụ cất lên hỏi Nhiên như rót mật, tự nhiên lòng anh trĩu xuống trong một cảm giác nặng tình…
– Xong hết rồi chị. Từ giờ hai mẹ con có thể bình an yên lành mà sống rồi đó… Chờ dì Hiền về dẫn chị đi giới thiệu với bạn để quyết định dứt khoát công việc của chị nữa là xong thôi…
Đôi mắt đen to đẹp của nàng rực lên một ánh mừng vui :
– Ừ, chị cũng mong rứa thôi…
Trong nỗi vui mừng, thêm mối tình cảm đặc biệt dành cho Nhiên, Hương Liên như một người vợ chăm sóc bữa cơm trưa này một cách tự nhiên thiên phú dành cho nàng… nàng không hề để ý tới chuyện đó, nhưng người đón nhận là Nhiên thì anh lại để ý và cảm nhận ra như vậy… Một nửa anh thấy thích thú với cảm nhận đó, cảm nhận như một người chồng được người vợ xinh đẹp, hiền thục, dịu dàng chăm sóc ; nửa kia anh lại cảm thấy không an lòng… vô tình anh gieo trong lòng nàng một chỗ nương tựa cho tình cảm, mà thật lòng anh không muốn vì anh đã có Mỹ Hạnh… nếu anh cứ tỉnh bơ đón nhận thì anh trở thành người độc ác vì sẽ gây tổn thương rất lớn cho Hương Liên… Cho nên suốt cả bữa cơm anh cứ suy nghĩ tìm cách để nói thẳng mọi điều canh cánh trong lòng với nàng…
Không phải Hương Liên không nhận ra Nhiên đang có chuyện vướng bận gì đó trong lòng, nàng nhận thấy gương mặt anh luôn đăm chiêu suy nghĩ, có lúc quên cả ăn… Trong lòng nàng rất thắc mắc nhưng nàng cũng cố để bữa cơm đi qua rồi nàng mới tính hỏi han…
………………………………………
– Nhiên à… chị biết chị đang làm khó em… Nhưng em hãy cho chị nói hết một lần để sau này chị không còn vương vấn chi hết trong lòng…
Cơm nước xong xuôi, khi Hương Liên đã dọn rửa hết. Nàng cũng đã tắm rửa thay một bộ đồ mát mẻ mặc trong nhà, nàng vừa ngồi xuống thì Nhiên đã nắm tay nàng nói lên suy nghĩ của mình sau một hồi đắn đo, cân nhắc… Anh nói về cảm nhận của anh đối với ánh mắt da diết, những cử chỉ của nàng đối với anh dù nhỏ nhất nhưng cũng làm anh cảm kích… Rồi anh nói về việc giữa anh và Mỹ Hạnh đã có quan hệ dành cho những ngày sau có thể sẽ trở thành vợ chồng… anh nói về cảm tình của anh với nàng, một thiếu phụ ngoài ba mươi nhưng vẫn còn xinh đẹp hiền thục chỉ như con gái hơn hai mươi tuổi… và quan trọng nhất là anh không muốn làm tổn thương nàng…
– Chị biết là chị lớn hơn Nhiên cả chục tuổi rồi… Nhưng mà… chị không biết mần răng, từ lúc chị gặp em, nhìn thấy em cười, nghe em nói chuyện… trong bụng chị vui lắm, bình yên lắm… Không biết chị có phải là loại đàn bà mất nết lăng loàn chi không, nhưng bụng dạ chị chừ là nói thiệt lòng chị với Nhiên, chị cũng biết ốt dột chớ, cũng xấu hổ lắm chớ… nhưng nhiều khi chị cũng không hiểu chị là cái loại đàn bà con gái chi chi nữa…
Nhiên để một tay lên bờ vai mềm đang run run của Hương Liên an ủi :
– Không có sao hết… Chị cứ nói hết lòng mình đi, Nhiên vẫn tôn trọng và quý mến chị mà…
– Ừ… chị cảm ơn Nhiên… Nhiều đêm không ngủ được, chị cứ suy nghị tầm bậy tầm bạ… răng mà sáng mơi ngủ dậy thì… thì chị có chồng nằm bên cạnh là… là Nhiên… Rồi tới khi ngủ say chị lại nằm mơ thấy Nhiên… Nhiên đang… đang ôm chị…
Nói tới đây khuôn mặt xinh đẹp có chút kiêu sa của người thiếu phụ chợt đỏ ửng, cho dù nàng đã thu hết can đảm và bản lĩnh để một lần chia sẻ tâm tình với Nhiên nhưng khi nói tới cái chuyện ngủ nghê, mộng mị thì nàng không tránh được cái sự mắc cỡ đương nhiên của phụ nữ… Nhưng hầu như không ai biết, kể cả bản thân Hương Liên, rằng sâu xa trong bản chất của nàng, cuộc sống tình dục của nàng rất mạnh mẽ, thậm chí còn rất dữ dội… khi đã được khơi nguồn đúng mực, đúng đối tượng từ sâu trong trái tim, tiềm thức thì nàng sẽ giống như một ngọn núi lửa ngủ yên lâu ngày, khi có một tác động đúng lúc, đúng nơi và đủ lực thì núi lửa sẽ phun trào không có một lực cản nào có thể ngăn được… Và chính sự gặp gỡ của nàng với chàng thanh niên này là vậy. Nhiên chính là ngọn nguồn khơi dậy trong nàng sức mạnh và năng lượng dục vọng bản thân, cho nên nàng mới bỏ hết mọi sự mắc cỡ, tự tôn và danh tiết của một người phụ nữ để nói ra mọi điều… Và, cũng không ai biết ngay cả bản thân nàng, nếu Nhiên từ chối nàng thì chưa biết nàng sẽ làm gì… Bởi trong sâu thẳm bản tính Hương Liên, một khi con người thật của nàng đã biểu lộ rõ ràng như trần trụi mà không được đáp ứng thỏa đáng, nàng sẽ trở thành một phụ nữ có thể hiểu như nhện độc Góa Phụ Áo Đen vậy… Nhưng, may thay, Nhiên lại là một anh chàng có đam mê rất cao, rất mạnh về phương diện dục tình… Huống chi nàng lại là một thiếu phụ trẻ, đẹp mà khiêu gợi như vậy…
Nhiên mỉm cười, ánh mắt anh sáng lên một ngọn lửa nhỏ, anh đưa tay ôm lên bờ vai người thiếu phụ kéo nàng sát vô lòng :
– Bây giờ chị không có mơ nữa… Nhiên ôm chị rồi đây…
Bàn tay kia anh đưa lên vuốt ve trên một bờ vai rồi vòng ra sau tấm lưng mảnh mai, mềm mại xoa xoa, vuốt dọc trên lưng nàng… Thân hình Hương Liên khẽ run run trong cảm xúc được quan tâm ân cần… Trong hơi thở nàng tỏa ngát mùi đàn ông từ thân thể Nhiên, nàng chợt có cái cảm giác từ lâu tưởng như đã quên, sự kích thích của da thịt, của hơi hám một người đàn ông làm bụng nàng co rút lại và nóng bừng bừng… Nàng nhích đầu ra, nhìn Nhiên, trong ánh mắt đen đã le lói một ngọn lửa nhỏ, chỉ chờ Nhiên biết cách thổi lên thì ngọn lửa đó sẽ rực cháy khó mà có thể dập tắt được…
Nhiên cũng đăm đắm nhìn nàng, đôi môi hồng mọng không một chút son mấp máy rồi nàng nói thật nhỏ :
– Nhiên… hôn chị đi…
Nói xong, như một cô gái mới lớn, hai má nàng hồng lên, đôi mắt với rèm mi dài cong vút khép lại rung rung, đôi môi đầy đặn hồng mọng hơi hé ra, bộ ngực căng cao cao phập phồng chờ đợi… Đôi môi anh từ từ tiến sát tới làn môi nàng, mũi anh đã nghe hơi thở hồi hộp từ miệng nàng thơm nhẹ phảng phất… Môi anh hôn nhẹ lên chóp mũi nhỏ rồi mới đậu xuống trên hai cánh môi nàng, lưỡi anh lú ra lướt nhẹ trên từng cánh môi, anh mút nhẹ thật nhẹ lên hai làn môi đó như muốn làm cho nó ướt mềm ra cái đã rồi đầu lưỡi Nhiên mới lách vô trong miệng nàng… Như trong cơn khát nước giữa sa mạc, nàng ngậm đầu lưỡi anh một hồi lâu mới bắt đầu mút nhẹ từng cái, người nàng rần rần một luồng cảm xúc sảng khoái chưa từng nghe nhận bao giờ… Hai tay Nhiên vòng ra sau lưng nàng vuốt ve trên bờ lưng thon của người thiếu phụ trẻ… Mút lưỡi anh một hồi, Hương Liên mới trao đầu lưỡi nàng qua miệng anh, đầu lưỡi mềm ướt, ngọt ngào nằm im cho anh nút mút, nước miếng ngọt ngào từ miệng nàng ứa ra bao nhiêu, Nhiên nuốt sạch thật ngon lành…
Ngừng lại trong giây lát để thở, khuôn mặt nàng giờ đã đỏ bừng như uống rượu, hơi thở nhanh và dồn dập, trong người nàng đã bắt đầu lăn tăn những con sóng nhỏ đang rủ nhau tiến vô bờ cảm giác… Nàng đứng dậy, kéo tay Nhiên, giọng nàng như mất cả âm thanh :
– Nhiên… vô phòng đi…
Nhiên im lặng đứng lên đi theo nàng như một đứa con trai ngoan ngoãn…
Vô tới trong phòng, Hương Liên đứng đối diện với Nhiên, hai tay nàng lần lên hàng nút áo từ từ cởi từng hột… cái áo được nàng bỏ lên giường. Tiếp theo cái quần cũng vậy… Trong khi nàng đang cới quần áo thì Nhiên vẫn đứng yên dõi nhìn từng cử chỉ của nàng, anh cảm thấy thích thú khi một người phụ nữ tự cởi quần áo trước mặt anh, từng lúc, từng lúc, những khoảng da thịt trắng ngần, trơn láng của nàng hiện ra trước mắt đã mang lại cho anh không ít niềm thích thú… nàng vòng tay ra sau cởi cái móc của cái nịt vú đen, xuôi tay gỡ hai quai nịt ra khỏi người, hai bầu vú căng tràn, trắng nõn nổi rõ từng mạch máu xanh lờ mờ dưới làn da với hai đầu núm đỏ sẫm tròn như hai viên bi nhỏ… Hai bầu vú thõng xuống trước ngực khi nàng cúi xuống cởi luôn cái quần lót đen ra khỏi hai chân. Nàng xoay người xếp bộ đồ bộ và đồ lót thật ngay ngắn để trên một góc giường. Cặp mông trắng phau nở căng với đường khe mông sâu hút khiêu khích đôi mắt như mờ đi của Nhiên… Anh chăm chăm cố nhìn sâu xuống dưới khe mông nàng mong được thấy một phần âm hộ Hương Liên nhưng nàng cúi xuống không quá thấp nên anh không thấy được điều mình muốn…
Thấy Hương Liên đã cởi sạch quần áo, hoàn toàn trần truồng trước mắt, Nhiên cũng nhanh nhẹn đưa tay thoăn thoắt cởi hết quần áo trên người anh… Hai thân thể trần truồng, một bên trắng như một pho tượng thạch cao, những đường cong lồi lõm bắt mắt khiêu gợi… Một bên với làn da sẫm màu thon gọn, chắc nịch ẩn chứa nhiều sức lực trai trẻ tiến sát lại với nhau… Một tay quàng dưới bờ eo nàng, tay kia vòng ra sau lưng, anh ôm siết thân hình mát mẻ, trơn tru đang run run vô người mình… Ở trên hai bầu vú nàng ép lên ngực anh, còn phía dưới, thân cu Nhiên căng cứng ép chặc lên phần bụng dưới nàng… cả hai thân hình run lên từng đợt vì phấn khích cho việc sắp sửa xảy ra, ai cũng nôn nao chờ đợi… Nhiên cúi xuống đặt lên đôi môi đang ngước về phía anh nụ hôn nồng nàn nhất có thể trong lúc này, hai bàn tay không ngớt vuốt ve khắp trên tấm lưng mịn màng, láng trơn… nắn bóp, ghì siết trên đôi mông nẩy nở săng chắc… Đầu lưỡi Hương Liên được Nhiên nút mút thật lâu, ở dưới bụng nàng thân cu cương cứng thỉnh thoảng lại giật một cái, làm như hơi ấm từ thân cu thẩm thấu vô bên trong nên bụng nàng quặn lên từng cơn nóng càng lúc càng rõ nét… Nàng có cảm tưởng đường hang âm đạo nàng nở rộng ra nhưng trống rỗng, người nàng lâng lâng trong một khoái cảm vừa thích thú vừa thiêu thiếu cái gì đó chưa thành hình rõ rệt…
Nụ hôn vẫn kéo dài không biết tới khi nào nhưng hai bàn tay Nhiên đã luồn lên ấp lên hai bầu vú căng, nắn bóp nhẹ nhàng, vuốt từ chân bầu vú lên đỉnh vú rồi mân mê trên hai đầu núm làm bật lên tiếng rên “ưm ư…” trong cổ họng nàng… Hai chân nàng run run như không đỡ nổi thân mình nữa… Anh đẩy nàng xa ra một chút rồi cúi xuống hôn lên một đầu vú, lưỡi anh lú ra liếm quanh núm vú làm nó ướt đẫm, nàng căng người ưỡn ngực lên khi Nhiên hé môi ngậm núm vú đó vô miệng bú nhẹ như con nàng… Bụng nàng thót lại quặn lên một cơn nóng hực nữa, và nàng nhận ra trong âm đạo nàng bắt đầu có những giọt dịch nhờn ứa ra… Hai bàn tay anh ôm ra sau người nàng, thay phiên ngậm bú hết núm vú này tới núm vú kia làm từng cơn ngầy ngật cứ dồn dập tỏa lan trong người nàng thiếu phụ đã hơn mười năm không gần gũi đàn ông… Trí óc Hương Liên bây giờ như không còn là của nàng nữa, sự mờ mờ lãng đãng che kín suy nghĩ của nàng, thân xác nàng đang làm chủ để hướng theo nguồn cảm xúc của nhục dục thân xác đang lôi đi… Bất giác miệng nàng hé ra tiếng thở dài mang âm hưởng của một tiếng rên rĩ :
– Ui chao… ư…
Nhiên để nàng nằm dài trên giường, mái tóc đen xõa tung trên mặt gối, khuôn mặt xinh đẹp đỏ hồng, hai bầu vú nổi cao phập phồng… Dù đã một lần sinh nở nhưng cái bụng nhỏ của nàng vẫn thon phẳng hõm xuống cho bờ mu nổi bật với mảnh cỏ đen mượt… Đôi chân thon dài trắng phau phau khép lại với nhau như e dè ngượng ngập trước đôi mắt lộ vẻ chiêm ngưỡng của chàng trai… Anh ngồi xuống cạnh nàng đưa tay vuốt nhẹ trên làn da láng căng của đôi chân thon dài làm nàng rùng mình bởi cảm giác khi được mơn trớn. Ngồi sát xuống bây giờ Nhiên mới nhận ra đám lông mu đen nhánh của nàng có một vệt lông đen mờ mờ bằng cỡ ngón tay chạy ngược lên tới sát lỗ rún sâu… Mấy ngón tay lướt lên lướt xuống thật nhẹ nhàng như không chạm lên làn da nàng, lướt lên làn da non phía trong cặp đùi… Hình như bị nhột hai chân Hương Liên từ từ dang ra, mấy ngón tay anh lấn sâu xuống dưới càng vuốt ve thì hai chân nàng càng mở rộng ra tới đó… Cái âm hộ phủ mảnh cỏ đen từ từ lộ ra gần như toàn bộ trước mắt anh… Nhiên đỡ nhẹ cho hai chân nàng co lên, mở ra hoàn toàn. Anh leo lên quỳ sát giữa đôi chân thon đẹp, thoảng qua mũi anh là mùi tự nhiên từ âm hộ nàng tỏa ra hòa với mùi thơm từ sữa tắm… nhưng cái mùi động tình là rõ rệt nhất…
Hương Liên xuôi dọc hai tay níu trên tấm vải trải giường, đôi mắt nàng khép chặc, khuôn ngực nâng lên hạ xuống hồi hộp trong hơi thở dồn… nàng không biết Nhiên sẽ làm gì, bây giờ nàng chỉ biết nằm im và chờ đợi thôi… Chợt nàng run bắn người khi mấy ngón tay anh vạch đám lông đen đang che khuất đường rãnh giữa hai mép lồn nàng để nhìn chăm chú khe thịt đỏ hồng đã thấm ướt dâm thủy một màng mỏng trong veo, hai mép nhỏ bên trong nhỏ xíu không che được cái lỗ thịt he hé… Nhiên chồm tới đặt môi hôn mấy cái trên đám cỏ đen rồi đầu lưỡi anh len xuống giữa khe lồn đang được hai ngón tay anh vạch mở… Chất dịch nhơn nhớt, vị ngây ngấy thấm trên đầu lưỡi làm con cu Nhiên như bị sốc điện khẽ giật lên…
Nhiên nằm dài dưới hai chân nàng, anh bắt đầu hôn liếm, bú mút trên vùng âm hộ Hương Liên… mỗi lần đầu lưỡi anh ngoáy trên núm thịt ở đầu khe hay ngậm nó vô miệng mút như mút kẹo làm nàng co quắp mấy ngón chân, hai bắp đùi nàng căng ra để tiếng rên rĩ không nén được bật kêu :
– Ô… ui chao… Nhiên ơi… em mần chi chị rứa?… Ui… cái chỗ nớ mần răng mà hôn được… a… a…
Anh vẫn miệt mài không để ý tới tiếng rên của nàng vì đương nhiên phản ứng của người phụ nữ khi chưa bao giờ được âu yếm, hôn hít hay liếm mút dưới lồn thì luôn cho là chỗ đó của mình là dơ bẩn… Nhưng khi chỉ được bú một lần thôi lại trở thành… ghiền… Mỗi lần làm tình thì luôn mong bạn tình… bú lồn cho mình trước… Hương Liên cũng không ngoại lệ. Lúc đầu nàng vừa hoảng, vừa mắc cỡ… Nhưng khoái cảm đã dần lấn át những nỗi niềm đó, nàng lại thấy sự sung sướng, sảng khoái chưa bao giờ có được khi Nhiên đang làm cho nàng… Từ nhỏ tới giờ, nàng vẫn thỉnh thoảng nghe ngoài quê nàng người ta hay chửi nhau : “Đồ mặt lồn… thứ mi chỉ có bú lồn…” Hay là : “Mi đi bú lồn mà chết đi…” Lại nữa : “Cái thứ đàn ông con trai chi chỉ biết úp mặt vô lồn…”… Bây giờ Nhiên lại đang làm tất cả những hành động đó cho nàng đây… Không những làm cho nàng thích mà hình như chính anh cũng thích… “Rứa thì bú lồn cho chi mô mà xấu…”
Bây giờ thì Nhiên vừa mút bú trên hột le nàng đã trồi đầu lên mà còn đút ngón tay vô cái lỗ trơn trượt của nàng thụt vô thụt ra, lâu lâu anh lại còn móc ngược ngón tay lên ngoáy dưới xương mu làm nàng giật bắn mình kêu lên như than khóc :
– Ui cha… Nhiên ơi… ui… em mần chi… a… chị sướng… chết thôi… ui… ui… á… chết chị… chị mắc… á… mắc tè… ui cha… á… chị tè đây nì…
Hai chân nàng bất chợt căng ra duỗi thẳng, hai bàn chân duỗi căng mấy đầu ngón chân co quắp lại… Từ trong âm đạo nàng xì ra một luồng nước trắng đục… cái bụng nhỏ của nàng nhấp nhô, co thắt trong cơn cực khoái bất chợt… Mặt ngoài âm hộ nàng tê dại… Nhiên dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn nàng… Hai bàn tay nàng vẫn níu chặc trên tấm vải trải giường, hai bầu vú dựng cao phập phồng nhấp nhô theo hơi thở dồn… Đôi mắt đẹp nhắm khít trên khuôn mặt đỏ rực như vừa uống rượu xong… Nhiên trườn người lên nằm sát bên cạnh nàng, đưa tay vuốt ve khắp trên ngực, trên bụng chờ cho nàng hồi tỉnh sau đợt cực sướng đột ngột vừa rồi…
………………………………………
– Chị… sao chưa làm gì mà chị đã…
Hương Liên mắc cỡ giấu mặt trên ngực Nhiên, nàng lúng búng trong miệng :
– Ứ… chị mô biết… tại em mà ra hết…
Anh bật cười :
– Sao lại tại em?
– Chớ không na… tự nhiên cứ chui vô cái chỗ nớ… mần chi đó… “hắn” ưa xong thì xong chớ răng…
– Chị… hồi xưa… chị không có được… ưm… như em mới làm cho chị ở chỗ này hả?
Vừa hỏi, anh vừa đưa tay nắn bóp trên vùng âm hộ cong vòng nham nhám mảnh lông đen rậm. Hương Liên giật thót mình vì khoái cảm lại vụt tới dưới bàn tay quỷ quái của Nhiên, nàng lắc đầu :
– Không có…
– Hồi con gái cũng không được hả?
– Ừm… hồi nớ… ba bé Na chỉ biết… mần ào ào thôi… nhiều khi làm chị đau bắt chết… “hắn” mần năm ba dạo chị mới… xong được một… chán chết…
– Từ giờ trở đi… em sẽ làm cho chị lần nào cũng xong… chị ưng không?
– Em mần được hỉ?… Ừ… chị biết, chị ưng em không lầm mô…
Nàng nhổm lên, quay mặt áp môi trên môi Nhiên. Anh mút đầu lưỡi nàng vừa đưa qua, mút thật chậm từng cái một, bàn tay anh vòng qua vuốt ve trên bờ mông căng chắc nịch mà láng trơn của nàng, mấy ngón tay lát lát lại luồn vô giữa khe mông nàng lướt lên lướt xuống làm nàng nhíu mông vừa nhột vừa thích thú, cổ nàng vọng lên tiếng rên rĩ thật khiêu gợi dâm tình… Nhiên lật người qua cho nàng nằm xuống bên cạnh, anh cầm bàn tay nàng kéo xuống dưới cho lòng bàn tay nàng úp gọn lên cây gậy thịt cứng ngắc, thầm thì :
– Chị bú cu bao giờ chưa?
Nàng giật mình mắc cỡ :
– Không mô. Ai mà mần rứa… dị chết…
Anh bật cười nhỏ :
– Chị không biết à? Hai người làm tình cho nhau thì có cái gì mà không được, hồi nãy em… bú lồn chị được mà, có sao đâu… chị thử bú cu em đi… không có sao đâu…
Nàng vẫn lắc đầu :
– Thôi đi… từ từ… chị chưa quen… để lần sau hí… Chừ chị chỉ muốn em… em… mần đi…
– Hì hì… “mần” cái gì?
Nàng ngượng ngùng, bóp bóp con cu cứng trong lòng bàn tay, đôi môi mọng lắp bắp :
– Là… là… em bỏ cái ni vô trong người chị nì… biết chưa?
Nhiên bắt đầu tập cho nàng nói nhây như bao người phụ nữ khác đã từng làm tình với anh :
– Thì chị cứ nói rõ ra là… Em bỏ cu vô lồn chị… đụ chị…
– Thôi… ui chao, ai mà nói rứa… ốt dột…
– Tại chị chưa quen thôi… đụ nhau mà cứ nói tục thoải mái là chị sẽ thấy sướng lắm… Bữa nay em sẽ bày cho chị làm quen với chuyện này…
– Kệ Nhiên… chị không biết…
– Giờ em đụ chị nghe…
Hương Liên đỏ bừng mặt mày, nàng chưa bao giờ nói nhây như Nhiên, cho dù thỉnh thoảng cũng có nghe người này người kia nói tục, nhưng chỉ nói lúc đùa giỡn hay chửi nhau… còn nằm với một người đàn ông trên giường khi bản thân mình và người đó không mặc quần áo rồi lại nói tục như bây giờ với Nhiên thì chưa bao giờ… Thực ra, khi nghe những lời trần trụi từ miệng Nhiên phát ra, nàng cũng cảm thấy có một sự kích thích bản năng… cũng thích nghe lắm, chỉ có điều nói từ miệng mình ra thì nàng còn chưa nói được… Nên khi nghe Nhiên nói vậy, nàng chỉ lẳng lặng gật đầu…
………………………………………