Những Người Hàng Xóm – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm ( Phần 2 END )

BỐN MƯƠI SÁU​

………………………………………
Nụ hôn trên môi nàng chưa dứt thì bàn tay Nhiên đã lại chu du trên hai bầu vú căng mềm nhạy cảm của người thiếu phụ trẻ đang rạo rực trông đợi… Hai đầu lưỡi quấn quýt, trao nhau những giọt mật ngọt đầy ngập xúc cảm da thịt… Rồi môi anh lướt qua cái cằm nhỏ xuống vùng ngực trắng ngần phập phồng, lưỡi anh liếm lên một đầu vú đỏ sậm màu, mút nó vô miệng để cho đầu lưỡi lăn quanh nó, lát lát lại nút nhẹ đầu núm đó, trong khi cả bầu vú bên kia cũng có một bàn tay nâng niu, vuốt bóp, xoa nắn, đầu núm vú này cũng được mấy ngón tay anh vê tròn kích thích làm Hương Liên cứ oằn người, hai chân hết co lại duỗi trong những khoái cảm thích thú lan tràn toàn thân… Nàng biết bên trong âm đạo nàng đã đẫm ướt dâm thủy rồi, thậm chí còn tràn ra bên ngoài làm hai mép lồn nàng dinh dính lại nữa… Bên trong âm đạo nàng đã nóng bừng bừng và đầy tràn cảm giác trống rỗng thèm muốn được chèn chặc lấp kín… Nhưng nàng không dám kêu rên cũng chỉ vì cái tập tính của nàng chưa cho nàng mở miệng, nàng cứ cố nín nhịn chịu đựng cái đòi hỏi dữ dội đang hành hạ thân xác nàng…
Môi miệng vẫn còn trên hai núm vú làm nàng như muốn tê dại còn bàn tay anh đã lướt dần xuống vùng bụng trơn phẳng, láng mịn như bụng con gái, xoa một hồi lâu trên mảnh cỏ đen mượt rồi mới từ từ lướt xuống khe suối giữa đám cỏ đó… Hai ngón tay banh hai mép lồn cho ngón tay giữa vuốt nhẹ trên núm thịt nhú lên làm nàng co duỗi hai chân rên ậm ừ trong cổ họng… Dịch nhờn đã trôi ra thấm loang dọc theo khe suối từ đầu khe tới cuối khe nên anh cũng không cần banh hai múi thịt mọng căng nữa, cứ để ngón tay vô là như có lực hút, ngón tay sẽ chìm sâu xuống lòng khe… Hai ngón tay vuốt vuốt trên lớp thịt mềm trơn ướt, còn ngón cái anh nhấn nhấn xoa xoa trên hột le đã nhú lên làm lúc này Hương Liên không nén được :
– Ui… Nhiên ơi… mần chi rứa?…
Nhấn cho hai ngón tay lọt vô trong lỗ lồn nàng, anh đưa miệng lên mút một bên dái tai nàng :
– Em làm cho chị sướng… Chị có thích không?
Hai đùi nàng lúc mở, lúc khép lại kẹp bàn tay anh giữa háng rên rĩ :
– Ui chao… có… Nhiên mần chi chị cũng thích… Nhiên ơi… trong nớ hắn nóng lắm… chị… chị muốn em… chị… chị… ư… bỏ vô… mần chị đi… ui… ui…
Nhiên thở hơi nóng vô tai lúc thì thào làm nàng bủn rủn chân tay, da gà nổi từng đợt trên làn da trắng trơn :
– Em đút cu vô lồn chị nghe…
Giờ thì còn chi nữa mà mắc cỡ! Nàng gật đầu hối hả :
– Ưm… đút vô đi… mần đi em… chị không chờ được nữa mô… ưm… ư…
Anh lật người lên trên bụng nàng, hai chân nàng tự động dang rộng cho anh lọt vô giữa, thân cu dài và to nằm ép giữa khe lồn trượt lên trượt xuống mà chưa chịu đâm vô… Anh cứ nhích tới nhích lui cho đầu cu chọt lên đầu khe, kích thích hột le gây cho nàng vừa thích mà cũng vừa khó chịu, Hương Liên nhắm chặc mắt không dám nhìn anh, hé miệng van nài :
– Ui chao… thôi mà… cho chị đi… bỏ “hắn” vô đi em…
Nhiên giở bài nhây để nàng nói theo :
– Chị nói đi… Đút cu vô đụ chị đi… Em mới cho vô… Nói đi chị…
Ngần ngừ giây lát vì mắc vỡ, vì ngượng miệng, mấy giây sau nàng mới ngập ngừng :
– Ừm… Nhiên ơi… đút con cu em vô đi… đụ… đụ chị Liên đi… ư… chị thèm… ui…
Nàng vừa dứt câu nài xin thì đầu cu tròn căng, trơn ướt như có mắt, banh hai mép lồn lọt cái lỗ đi vô trong… Nhưng khi vành khấc vừa lọt qua thì nàng bất ngờ đưa hai tay lên chống đẩy trên ngực anh, hoảng hốt :
– A… đau chị… ui chao… Nhiên ơi… từ từ… răng mà đau rứa… ô… ô…
Nhiên giật mình dừng lại :
– Sao vậy chị?…
Tự nhiên hai hàng nước mắt trôi theo hai bên thái dương nàng làm mấy sợi tóc dính ướt :
– Ui chao… chị không biết nơi… Chắc tại lâu quá mà Nhiên… Từ hồi chị sinh bé Na tới giờ có ai đụng vô mô… chừ mới có em thôi… Ừ… Nhiên mần chị từ từ, nhẹ nhẹ thôi hí… chắc một hồi hắn quen…
Nghe nàng than thở một hơi mà thấy tội nghiệp, anh hôn nhẹ lên môi nàng, trêu chọc cho nàng dần quên đi :
– Được rồi… em sẽ “mần hắn” từ từ nhè nhẹ thôi… Chút xíu nữa là “hắn” quen nghe… “Hắn” ráng một chút nghe…
Đang đau thốn vì lâu ngày bây giờ bị con cu ngoại cỡ của Nhiên nong banh lỗ lồn nhưng nghe anh nói nàng cũng phải bật cười, vỗ nhẹ lên lưng anh :
– Thôi đi… còn chọc quê chị… “Hắn” mô… Chị chớ “hắn” mô nà…
Nhiên cũng cười hì hì :
– Thì chị mới nói… từ từ “hắn” quen mà…
– “Hắn” là cái chỗ nớ đó…
– Chỗ nào?…
– Thì… là… cái chỗ… con cu của em đang nằm đó…
Nhiên phịt cười :
– Haha… vậy là… “hắn” là… cái lồn chị…
Nghe anh tỉnh bơ nói tới cái chỗ tế nhị của mình, mặt nàng đỏ ửng lên quay chỗ khác không nhìn anh nữa… Nhưng trong lòng nàng thầm thích thú khi nghe anh nói huỵch toẹt những nơi thầm kín của người phụ nữ và của cả đàn ông… Chỉ nghe vậy thôi nhưng trong âm đạo nàng cũng nhíu lại một cái cho giọt dâm thủy ứa ra… Bây giờ thì nàng hiểu nghe và nói tục cũng là một trong nhiều cách để kích thích dục vọng cho nhau mỗi khi lên giường…
Nhiên bắt đầu lại nhúc nhích cho con cu anh di chuyển thật chậm và thật nhẹ trong âm đạo Hương Liên, vừa nhúc nhích đẩy rút con cu anh vừa để ý theo dõi phản ứng của nàng… Chỉ thấy đôi lông mày vòng cung đen nhánh hơi cau lại, hai cánh mũi phập phồng hít thở nhưng nàng không kêu ca gì nữa… Âm đạo nàng bắt đầu giãn nở thích ứng với kích cỡ của con cu anh rồi… nên chi chỉ hơn một chục lần rút đẩy, nguyên vẹn thân cu anh đã nằm gọn trong âm đạo chặc khít, trơn ấm.
– Hết đau chưa chị?…
Khi nhận thấy nguyên vẹn con cu cương nứng của mình đã nằm sâu trong âm đạo ấm áp và đang phản ứng co bóp từng nhịp trên đầu khấc, Nhiên ân cần hỏi thăm… Hương Liên mở to đôi mắt mờ mờ sương khói lẫn chút mê man mỉm cười thật xinh đẹp và gợi tình :
– Ừ… chị đỡ thấy căng trong nớ rồi… Em…
– Đụ chị đi…
– Ứ.. không nói…
Nhiên dụ nàng không được, anh mỉm cười bắt đầu nhúc nhích, thân cu được rút ra thật xa chỉ còn dính đầu khấc bên trong vòng lỗ thịt anh mới từ từ đẩy vô sát gốc… Nàng nhíu mày rên rĩ âm ư trong miệng nhưng không còn kêu than nữa… Trong khi Nhiên tiếp tục đẩy rút con cu cương cứng trong lồn nàng thì nàng đang lắng nghe từng khoái cảm dâng lên từ từ trong thân thể… Bắt đầu là từ nơi con cu cứng anh đang đụ trong âm đạo nàng, luồng sóng rần rần, tê mê chạy dọc theo xương sống lên tới đỉnh đầu nàng tỏa lan toàn thân, nàng cảm thấy sảng khoái, sung sướng như muốn bay lên cao… Đầu khấc cào dọc theo âm đạo, cọ sát lên thành vách thịt làm từng cơn sướng của nàng dồn dập đổ về trên trí não, nơi bến bờ cảm giác tiếp nhận những luồng kích thích cảm thụ… Hương Liên không thể nói được những cảm giác này ra, nàng chỉ biết dù là đã sinh con nhưng cái khoái sướng đây là lần đầu tiên nàng được nếm trải từ một chàng trai không phải là cha của con nàng…
Nhiên luồn hai tay xuống ôm lấy hai bả vai nàng, anh ướm môi lên môi nàng cho một nụ hôn nhẹ nhàng, đều đều nhịp nắc cho con cu chạy tới chạy lui nhưng không nhanh, anh thì thầm bên tai nàng :
– Chị sướng không?
Nàng cũng thều thào trả lời như không còn sức sống :
– Ui chao… có… chị sướng… Nhiên ơi…
– Sao chị?…
– Nhiên có khinh chi chị không?… Đàn bà có con rồi mà nằm ngửa như ri cho trai…
– Cho… trai đụ, đúng không?… Mắc gì em khinh chị… Chị chỉ làm điều mình muốn thôi… Nhiên không có quyền phán xét… Nhiên phải cảm ơn chị nữa…
– Ui… ư… sâu quá… em… mần chị… Ừ… em… đang đụ… đụ chị đó tề… Em sướng không Nhiên?…
– Em sướng nhiều lắm… Được đút cu vô cái lồn của chị mà đụ thì có cái gì sướng hơn nữa chớ…
Vòng tay ôm của Hương Liên siết mạnh trên lưng anh :
– Răng mà khi làm cái chuyện ni… Nhiên ưa nói bậy dữ rứa?…
Nhiên phì phò cười :
– Vừa đụ nhau, vừa nói vậy càng thêm sướng… chị ơi…
– A…
– Em lại làm đau chị Liên hả?…
– Ư… không… em mần sâu quá… chị sướng… ưm…
Nghe nàng kêu sướng, Nhiên lại còn muốn làm cho nàng sướng hơn nữa, anh quỳ lên, cu vẫn cắm trong lồn, lật người nàng nghiêng qua một bên, kéo một chân nàng gập chung với cái chân còn lại… Nàng nằm co như con tôm, quỳ phía sau anh nắc vô lồn nàng, háng anh dập vô mông nàng “bạch… bạch…” Đầu cu chỉa ngang trong âm đạo, chọt lên đáy lồn nàng làm Hương Liên không chịu nỗi, nàng bật rên :
-Ui chao… tê hết rồi… Nhiên ơi… em… đụ chị tê lồn quá… chọt sâu quá… Ưm… sướng… chị sướng… ui… ư… ư…
Nhiên ép chặc con cu vô hết vỡ, sàng mông lên xuống qua lại làm đầu cu đánh lung tung bên trong âm đạo nàng, đánh lên miệng tử cung nàng làm thân người nàng rung lên bần bật trong những cơn sướng… Chưa bao giờ nàng được sướng khi được đụ như lần này… chân tóc nàng như mở ra cho mồ hôi rịn khắp da đầu… Nhiên cứ chuyên chú cần mẫn nhồi cu vô lồn nàng thêm vài chục lần nữa thì anh lại kéo bờ mông nàng lên :
– Chị quỳ lên đi… Nhiên đụ chị từ phía sau đây…
Bây giờ thì nàng không còn tỉnh trí để phản đối hay cự nự anh nữa… Khoái cảm làm nàng như mê mụ, anh biểu gì nàng làm cái đó miễn sao cơn sướng này đừng có ngưng lại là được… Chống hai tay, nàng quỳ dang rộng hai đầu gối trên giường. Cặp mông căng mẩy trắng phau, ở giữa cái khe đít đỏ nâu kết thúc bằng đường khe mà hai bên có hai múi thịt lưa thưa những sợi lông đen lăn quăn. Khe lồn hơi hé mở với rãnh thịt đỏ hồng đẫm ướt dâm dịch… Anh quỳ sát vô mông nàng, cầm con cu chỉa vô cái lỗ đỏ đẩy hông tời, con cu trơn tuột lọt vô âm đạo nàng “phọp” một tiếng… Hai tay bám trên bờ mông nàng, anh bắt đầu nẩy háng đụ nàng từ phía sau… “bạch… bạch…” tiếng vang của da thịt va chạm, “nhẹp… nhẹp…” tiếng kêu của dâm dịch dính vô thịt da, tiếng thở dồn của nàng, tiếng thở phì phò của Nhiên như một bàn hòa tấu trong không khí bắt đầu lan tỏa mùi nồng nồng của mồ hôi hòa lẫn mùi dâm khí… tất cả chỉ làm cho hai con người đang gắn bó hòa nhau bằng hai bộ phận sinh dục càng thêm phấn khích trong cuộc làm tình này…
Thân cu cào vuốt trong âm đạo, cọ sát lên vùng mẫn cảm dưới xương mu, cộng thêm đầu cu mỗi lần vô sâu là kích động những cơ thịt trong đáy lồn co thắt đẩy miệng tử cung trồi cao, miệng tử cung nàng bắt đầu mấp máy cho hơi nóng bên trong có chỗ thoát ra… Vành khấc Nhiên tê tê và thân cu chợt phồng căng thêm lên, Nhiên biết mình sắp sửa bắn tinh, anh sợ khó mà kềm chế nổi rồi… nên anh cố đẩy thật sâu đầu cu cho nó đụng liên hồi lên tử cung nàng…
Hương Liên chợt rùng mình, xương chậu nàng như bị mỏi đi, bụng nàng căng lên bởi hơi nóng tích tụ bên trong tử cung chuẩn bị phun ra… Khoái cảm gần cặp bến làm nàng gục hẳn thân trên xuống nệm giường, miệng nàng bật lên thúc giục anh :
– Ui chao… nhanh… sâu đi… ui… chị tê quá rồi… ui chao… Nhiên ơi… mạnh lên… mạnh đi… a… a… sắp rồi nì… a… a… ư…
Miệng tử cung đã mở ra cho luồng hơi kèm theo dòng nước ấm phun ra từng nhịp… Đầu cu Nhiên chợt cảm thấy nóng hực, vành khấc tê dại rồi bất thình lình không báo trước, một làn tinh dích trắng đục phọt ra bắn mạnh lên miệng tử cung nàng…
– Ô… ưm… em bắn chị ơi…
– Ưm… nóng… chị biết… em bắn ra rồi hả?… Ui chao… chị cũng xong rồi… sướng… Nhiên ơi…
Đầu cu anh ngóc giật thêm vài nhịp nữa cho giọt tinh dịch cuối cùng ra hết, anh xoa xoa hai bàn tay trên bờ mông vểnh cao, thở dồn dập… Lúc anh rút cu ra khỏi miệng lồn Hương Liên, một dòng nhỏ dâm dịch trắng đục lờ nhờ theo nhau trôi ra lỗ lồn, nhễu từng giọt xuống nệm…
…………………………………………
Nhiên nằm nghỉ một hồi thì ngồi dậy loay hoay mặc lại quần áo. Xong rồi anh quay lại nhìn Hương Liên vẫn đang nằm nghiêng trần truồng trên giường có vẻ rất mỏi mệt, nhưng trong mắt nàng anh nhìn thấy niềm hạnh phúc vui thỏa và có chút băn khoăn điều gì đó… Ngồi lại xuống bên cạnh nàng, đưa tay vuốt ve trên bờ mông nghiêng cao, láng mịn, anh nhẹ giọng :
– Chị ngủ một giấc đi… Em về nhà tắm rửa một chút…
Nàng úp bàn tay trên bàn tay đang vuốt ve mông nàng, ngập ngừng :
– Tối ni qua ăn cơm với chị… được không?
Nhiên cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi vẫn còn hồng hào, anh thì thầm bên tai chị :
– Ăn cơm xong có cần em… ở lại với chị không?
Đôi mắt đen mở lớn nhìn anh, sau một lần quằn quại, buông thả hết với anh, nàng không còn ngại ngùng nữa :
– Điều chị muốn là tối ni… em… em ôm chị ngủ mà…
Nhiên mỉm cười, hôn nàng thêm lần nữa rồi quay về… “Ôm chị ngủ…” Sao mà câu mời gọi này lại giống Ánh Phương dữ vậy chớ…

***​

Cuối xóm lại có thêm một gia đình mới dọn tới ở.
Cả gia đình chỉ có ba mẹ con. Người mẹ đã hơn năm mươi tuổi, hai đứa con gái, đứa lớn gọi là “đứa” nhưng cũng chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu, đứa con gái út mười sáu tuổi. Cả nhà là bà con với bà Bông. Nghe đâu người mẹ là cháu họ xa kêu bà Bông vợ ông Hòa là cô. Căn nhà cuối xóm của một gia đình làm ăn thất bại, người chồng đau ốm đã qua đời, còn người vợ cũng không khỏe gì nên bán nhà theo thằng con trai về Saigon sống… bà Bông biết hoàn cảnh cháu gái nên gọi cô cháu gái lên mua căn nhà này ở…
Thực ra, hoàn cảnh ba mẹ con bà Duyên, cháu bà Bông thì chẳng vui vẻ gì. Bà vốn có chồng đàng hoàng tử tế, có điều, chồng bà nhỏ hơn bà hai tuổi, có tật mê gái và ba hoa một tấc tới trời… Đẻ hai đứa con gái, đứa lớn tên Nhất Anh đã lấy chồng từ năm mười tám tuổi khi vừa học xong phổ thông. Đứa con gái thứ nhì là Nhị Anh… Tính không đẻ nữa, ai ngờ ngủ nghê, mê muội làm sao khi con nhỏ Nhị Anh đã gần mười tuổi, bà Duyên lại dính bầu đẻ ra đứa con gái thứ ba là Tâm Anh. Đúng ra, nó tên là Tam Anh, nhưng nghe giống kiếm hiệp với giống tên con trai, lúc ông chồng đi làm khai sinh bà năn nỉ thêm cái mũ trên đầu cho nó, vậy là con bé út tên Tâm Anh… Nhưng mà sự đời không có đơn giản, con bé út chưa đầy tháng thì chồng bà Duyên trổ tật đã lâu giờ không giấu được… Thằng cha về đòi ly dị với cái cớ lãng nhách là do bà không đẻ được con trai… Vốn đã biết tính chồng từ xa xưa, trong lòng bà đã chán nản từ lâu, bây giờ do chính thằng cha viện cớ muốn ly dị, bà ừ luôn… Thiệt ra, thằng chồng vô hậu ly dị bà để theo tán tỉnh mấy bà nạ dòng có chồng già mà có của, lại ham thú nhục dục… Cách đây mấy năm bà nghe tin cha của mấy đứa con gái bị bắt nhốt ở tù vì dính dáng tới một vụ hiếp dâm tập thể…
Ở nơi cũ,vốn là một chợ huyện, bà Duyên buôn bán hàng ăn sáng cũng tạm đắp đổi qua ngày nuôi đứa con gái út. Đứa đầu lấy chồng, còn đứa thứ hai thì khác người ta, suốt ngày cô đi làm xong rồi về giúp mẹ, chỉ bày cho em học hành xong là chỉ biết đọc kinh nhà chùa, cô nói với mẹ cô phát nguyện suốt đời này tu tại gia, cầu nguyện cho cha cô là người đàn ông không ra gì… Cô ăn chay từ ngày cha cô xách vali rời khỏi nhà tới bây giờ… Cái lý do để bà Duyên bán nhà về đây ở là do con bé Tâm Anh.
Không hiểu là do thiếu tình cha, thiếu sự chăm sóc, dạy dỗ của một người đàn ông mà từ sau tuổi lên mười, con nhỏ trở tật, trở tính… Học hành bỏ bê, đàn đúm với mấy đứa con gái con trai trong trường trốn học, tụ tập bài bạc, đánh lộn đánh lạo… Bà Duyên khóc hết nước mắt với nó… Nó học hành cà giựt, lúc học lúc không mà cũng lạ… Là học sinh cá biệt bị kỷ luật lên kỷ luật xuống nhưng mỗi năm vẫn mỗi lớp… Đặc biệt, tới giữa năm đang học lớp tám, tự nhiên nó thay đổi tính tình, ít nói, ít cười… cũng không gây gỗ với ai, chỉ có điều, cứ vài tuần một lần là buổi tối nó đi đâu đó ra ngoài tới nửa đêm mới về… vậy thôi… Còn ban ngày sau giờ học ở trường, hay đi học thêm, nó đều ở trong nhà… Bà cũng mừng…
Nhưng mới đây lúc gần nghỉ hè, khi vừa sắp học xong lớp chín, nó nằng nặc biểu bà với chị nó là nó không muốn ở huyện nữa, bán nhà về thành phố sống, nó không muốn gặp những người nó không thích ở quanh nhà nó… Vậy là sợ nó trở lại tính khí ngỗ ngược trước đây, bà và Nhị Anh bàn nhau phải chìu theo ý nó… Cũng may là khi nói chuyện than thở với cô của bà là bà Bông thì cũng vừa lúc có ngôi nhà cuối xóm kêu bán, vậy là bà Bông giới thiệu cho cháu mình… Bà cũng thích cháu chắt ở gần cho vui…
Nhưng mà, không ai biết Tâm Anh đã gặp chuyện gì mà thay đổi cách sống của một đứa con gái ngỗ nghịch, không coi ai ra gì, chỉ ưa làm theo những gì bản thân mình thích, ai nói gì mặc kệ, đặc biệt, cô không hề hỗn láo, chửi bới bất cứ ai trừ những đứa ngang hàng làm cô giận… Chuyện của Tâm Anh bắt nguồn từ những buổi chiều lang thang quanh khu nhà cô ở dưới quê…