Những Người Bạn Vợ – Seri Truyện Dài Cực Hay ( Update Chap 65 )

Chap 38: Thay đổi hạn định

– Con đĩ, ngửa lồn ra cho anh địt nào, anh muốn địt em

– Vâng, anh yêu, anh địt nát cái lồn dâm đãng của con đĩ này đi !

Thảo trở lại tư thế nằm khi trước, ưỡn lồn về phía Thìn, tự dùng hai tay bành hai chân sang hai bên. Lồn Thảo đã lại nhơ nhớp những dâm thủy, dòng nước trắng đục nhanh chóng chảy xuống tận lỗ đít cô khi cô ưỡn hông lên cao.

Thìn cầm dương vật, chỉnh đầu khất ma sát vào lỗ lồn Thảo nhưng chưa đút vào, dí lên hột le rồi lại chạm xuống khe lồn nhưng chỉ đi vào một góc nhỏ của dương vật. Thảo rên rỉ chờ đợi, tự hai tay bóp mạnh lấy hai bầu vú, dùng ngón cái và ngón trỏ bóp mạnh đầu vú cương cứng của mình. Đã cả phút trôi qua, Thìn vẫn lặp lại động tác dùng đầu khất chà sát khắp lồn Thảo chưa có dấu hiệu đút vào.

– Nhét vào đi anh !

– Nhét gì ? Vào gì?

– Nhét cặc anh vào lồn Thảo, nhét cái buồi to lớn của anh vào lỗ lồn dâm đãng này.

– Nhét vào để làm gì ?

– Nhét vào để địt lồn Thảo, địt nát lồn thảo, bắn tinh vào lồn Thảo .

– Thảo muốn thế à?

– Thảo muốn anh, muốn cặc anh.

– Thế cầu xin anh đi !

– Thảo cầu xin anh, cầu xin chủ nhân địt nát lồn con điếm này đi, cầu xin chủ nhân dùng con cặc to lớn địt toét lồn con đĩ Thảo này đi..

– Aaaa..a…a..a…a..

PHỌC….một cú đâm nút cán của Thìn, Thảo rên lên như lần đầu tiên bị phá trinh. Liền sau đó, trong tư thế hông nâng cao giúp dương vật có thể đưa sâu nhất vào trong lồn. Thìn giã thật lực những cú nhấp cho tới tận gốc cặc anh va chạp với hai bọng môi lớn bên ngoài tạo ra những tiếng động lạch bạch. Thảo rên rỉ sung sướng, Thìn cũng không thể kiểm chế, anh cũng rên lên trong khoái cảm.

– Lồn thảo múp quá, địt sướng quá

– Anh địt mạnh quá, em yêu anh, địt em nữa đi anh..a.aaa..a..

Một lát sau, Thìn xoay người Thảo lại, cả người Thảo nằm cong và thấp xuống theo độ dốc của ghế, bộ mông núng niếng của Thảo quay về phía Thìn, Thìn cầm đầu khất rà rà quanh lỗ đít và lồn Thảo để tìm điểm vào. Ngay khi tìm thấy, anh nhét dương vật vào sâu tới tận tử cung của người tình, tiếp tục giã những cú liên hồi.

– A…a…cặc anh to quá, cặc anh địt vào lồn Thảo…

– Con đĩ của anh sướng không ?

– Thảo sướng, con đĩ này sướng quá, địt tung lồn con điếm dâm đãng này đi anh Thìn…

– Con điếm này, anh sẽ địt em tới khi nào lồn em sưng lên.

Cả căn phòng vang vọng những tiếng bành bạch và tiếng rên và những lời khẩu dâm dâm dục nhất của cả hai. Lúc này, trong tâm trí họ, chỉ còn dục vọng, cặc và lồn đang va vào nhau những phát nút cán. Mọi thứ không còn quan trọng, kể cả thời gian. Thìn được thả lỏng toàn bộ tâm trí, còn Thảo thì chẳng biết mình đang ở đâu nữa, mặt đất hay trên không. Dâm thủy của cả hai tạo ra một lớp bọt trắng xóa quanh lồn Thảo và khắp thân dương vật của Thìn. Cứ như vậy cho tới rất lâu sau, khi Thìn cảm giác muốn xuất tinh và Thảo cũng đã mệt lả, cô đã ra thêm một lần nữa , người cô như không còn tý sức lực. Cô cảm thấy cái lồn tưởng không thể nào thỏa mãn này đã bắt đầu sưng lên và hơi nhức.

Thìn đâm một cú sau chót thật mạnh, thật sâu rồi rút hẳn dương vật ra. Anh mê man trong sung sướng.

– Con điếm thối này, bú cặc cho anh ra đi.

– Vâng, anh yêu của em.

Thìn nằm lên ghế, duỗi người để gần như ngồi hẳn trên phần đầu cao của ghế. Thảo bằng sự cố gắng trong lúc mệt lả, quỳ hai chân trên phần trũng nhất của ghế, cô nâng dương vật của Thìn như báu vật của mình, nhìn ngắm một lớp kem dày màu trắng trên thân cặc. Dâm thủy của cô và người tình gần như che kín thân cặc của Thìn, từng lớp từng lớp.

Không hề ngại ngùng hay e sợ, cô há miệng to ngậm và mút từng đoạn một, từng ít một lớp kem trắng đó một cách ngon lành. Rồi nhanh chóng ngậm thật chặt môi để ép thân cặc Thìn ma sát, miệng cô tự động ra vào trên con cặc to lớn lúc này có lẽ dài tới 19cm. Dù có cố gắng thế nào, cố cũng không thể ngậm hết toàn bộ tới tận gốc cặc. Cô cố gắng kết hợp lưỡi, miệng, mím chặt đôi môi dày để thỏa mãn Thìn nhanh nhất. Cô không muốn anh bị giảm cảm xúc ngay sau khi đang địt cô. Và vì đã gần tới đỉnh lúc trước, nên Thìn nhanh chóng có lại cảm giác xuất tinh. Anh giữ đầu Thảo bằng một tay, kéo sát vào dương vật mình hơn nữa. Thảo lập tức hiểu ý, nín thở để cố hết sức đón nhận tinh trùng của người tình.

– Anh raa….

Một, hai rồi rất nhiều những dòng tinh trùng nóng bỏng bắn thẳng vào cổ họng Thảo. Cô nuốt xuống, cô cảm thấy đây là thứ ngon lành nhất trên đời mà miệng, lưỡi và cổ họng cô từng đón nhận. Cô muốn nó cứ bắn mãi cho tới khi cô no bụng. Nhưng sau 5 6 lần phụt tinh , dương vật Thìn chỉ còn rỉ ra và giật giật. Thảo tiếp tục bú mút dương vật của Thìn say mê, cố mút ra những giọt tinh trùng và dâm thủy cuối cùng cho tới khi Thìn đẩy đầu cô ra khỏi háng mình.

– Được rồi em yêu, em bú cặc giỏi lắm.

– Tinh trùng anh ngon quá, anh yêu ạ! Em muốn uống nó mỗi ngày.

– Em mệt không !

– Hơi hơi, nhưng sướng. Anh địt em sướng quá.

– Lồn em thỏa mãn chưa ?

– Lúc này thôi, em muốn được anh địt vào lồn mỗi ngày…

– Thế thì có em bé mất.

– Em muốn đẻ con cho anh…

– Không được đâu, còn chồng em..

– Em mặc kệ, không thì bỏ.

– Không được nói thế, anh không muốn phá hoại hạnh phúc…

– Hạnh phúc nào_ Thảo hơi trùng mắt xuống, cô chưa từng cảm thấy 1 giây hạnh phúc nào từ ngày bước lên xe hoa với chồng hay gia đình chồng _ Chắc anh cũng nghe Dương kể ít nhiều về gia đình chồng em rồi.

– Anh xin lỗi, không nói chuyện này nữa. Để anh bế em đi tắm nhé ? em yêu !

Thảo long lanh nhìn Thìn, hai từ “em yêu” đơn giản từ miệng người đàn ông này phát ra sao mà làm cô hạnh phúc thế. Cô nép bộ ngực căng tròn của mình vào ngực người tình để sau đó cô được anh bế lên, đi vào nhà tắm.

Tắm chán chê và sạch sẽ, hai người lau khô cho nhau rồi trở lại giường ngủ. Thảo rúc vào ngực THìn trong khi anh đang mân mê đầu vú cô nghịch ngợm.

– Vú em to quá đi, bóp thích lắm

– Anh thích là được rồi. Của anh hết đấy

– Cái gì của anh ?

– Vú em, lồn em, miệng em, cả cơ thể em anh tùy ý sử dụng.

– Cả lỗ đít ?

– Vâng, em muốn dành trinh đít cho anh phá, anh yêu ạ !

– Phải chuẩn bị đó, đau nữa ?

– Em không sợ, ít ra , em vẫn còn một nơi lần đầu dành cho anh. À, từ giờ chỉ dành cho anh!

– Thế lúc nào ?

– Lần khác nhé, em sẽ tự chuẩn bị dần.

– Được, anh cũng muốn thử , anh chưa từng thử lỗ hậu.

– Ủa ? _Thảo hơi tròn mắt thắc mắc_ Thanh Dương chưa bao giờ cho anh địt vào lỗ đít à ?

– Anh từng gợi ý mà cô ý không thích.

– Hi hi, càng tốt, em sẽ là người đầu tiên của anh.

– Em không sợ à ?

– Sợ gì ?

– Nhiều thứ…dù gì chúng mình cũng đang vụng trộm.

Thảo rời khỏi vòng tay Thìn , ngồi dậy, nhìn anh chăm chăm:

– Có thể có anh trong đời, em mặc kệ hết, em không cần gì cả, dù cả thế giới chửi bới em, dù một ngày vợ anh – bạn thân em biết chuyện chửi đánh em, em cũng không quan tâm. Em chỉ cần anh thôi.

– Thôi được rồi, nằm xuống nào , anh biết lòng em rồi mà _ Thìn kéo tay Thảo nằm lại.

– À mà này ! _ Thìn lên tiếng sau vài phút cả hai im lặng.

– Dạ, anh yêu ?

– Phòng trọ em bé và thiếu tiện nghi lắm, hay em đổi phòng trọ khác đàng hoàng đi, thuê một chung cư vừa phải.

– Em làm gì có nhiều chi phí vậy, anh đừng nói anh cho em tiền nhé, em không cần đâu. Em ở bên anh không phải vì điều đó. _ Giọng Thảo hơi trách móc

– Không, nào có chuyện đó. Vốn là sắp tới anh rất bận nhiều việc mở rộng kinh doanh lớn. Việc kinh doanh hiện tại anh không có thời gian quản. Em nghỉ làm công ty hiện tại đi, quản lý sổ sách giấy tờ cho anh. Anh sẽ trả lương em đầy đủ để em có thể chuyển sang ở nơi khác tốt hơn. Anh sẽ tìm cho vì anh quen biết khá nhiều bạn bè cho thuê nhà.

– Nhưng em chuyên môn kế toán, không quen lắm với việc kinh doanh.

– Không sao, sẽ có người hướng dẫn em. Chịu không ?

– Bao giờ bắt đầu, anh yêu muốn gì em cũng chịu hết !

– Tuần tới luôn nhé, tuần tới anh cũng sẽ tìm xong nhà để em chuyển, cả em gái em nữa.

– Eo, nhớ tới cả em gái em kìa, hay là anh để ý nó rồi ?

– Anh mới gặp bé Ngoan một lần mà, thoáng qua hôm ở nhà em, để ý gì đâu !

– Hi hi, làm gì mà sợ thế, nếu anh để ý cũng chẳng sao, nó còn ngon hơn em ý.

– Em nghĩ gì thế ?

– Không nghĩ gì cả, chỉ là tự nhiên nghĩ nếu anh muốn em gái em mà nó cũng chịu thì em cũng đồng ý.

– Thật luôn ? _ Đầu Thìn lập tức tưởng tượng, tuy lướt qua nhưng quả thật, dù lùn tịt nhưng Ngoan đúng là có dáng vóc mũm mĩm, dễ thương, khuôn mặt bầu bầu có vẻ cũng dâm đãng. Lại đang độ tuổi trăng tròn mơn mởn sức sống.

– Thật mà, miễn người tình em muốn thì gì cũng được. Nhưng nó phải chủ động và tự nguyện cơ.

– Em thật dâm quá mà, mang cả em gái ra cho người tình địt.

– Ai bảo em yêu anh. Aaa..a… , anh yêu làm gì đó..

– Anh giúp em tập luyện dần mà..

Thảo kêu lên khi một bàn tay Thìn xoa đều trên hột le và lấn vào lỗ lồn lại đang rỉ nước của Thảo. Tay còn lại vừa dùng ngón giữa, mượn dâm thủy làm chất bôi trơi, đâm sâu vào lỗ đít nàng tận 2 đốt tay. Bắt đầu ra vào liên tục trong lỗ đít Thảo. Tay Thảo lại ôm lấy Thìn, lưỡi và môi thảo tìm tới miệng Thìn. Thìn bỏ tay ra, đè Thảo xuống, Thảo cười khúc khích , sẵn sàng cho cuộc làm tình tiếp theo.

…………………………………..

Mộ Liên thức dậy sớm hơn thường lệ, thói quen thường ngày anh sẽ dậy từ 5h sáng không cần bất cứ chuông báo thức nào, đều đặn như thế mấy năm nay. Nhưng sáng nay anh thức dậy sớm hơn cả tiếng đồng hồ, là vì cảm giác được một thân thể nóng ấm nằm bên cạnh anh. Một bàn tay mềm mại nắm lấy cánh tay gân guốc thô kệch của anh. “là Hiểu Liên”.

Lẽ ra anh định đẩy cô ra , nhưng sau khi suy nghĩ anh mặc như vậy, và quyết định giả như vẫn ngủ. Cô và anh, đều là hai con người cô đơn, sống chung trong một căn nhà tại tổng doanh này. Hai người cũng rất ít khi nói chuyện vì sau khi huấn luyện mỗi ngày về, Mộ Liên ăn và tắm rất nhanh rồi lập tức vào luyện công. Anh vừa tập trung luyện Thiên Mã Thần Công, bên cạnh đó len lén duy trì việc tăng cường sức mạnh của Tuyệt Vận Ám Khí.

Từ khi Hiểu Liên bày tỏ cảm xúc, anh cũng không rõ có nó thật tới mức nào dù ánh mắt cương quyết đó của cô. Nhưng dù sao cũng chỉ là hai người mới gặp nhau không được mấy ngày, bảo cô yêu anh thì thật khó tin. Có điều, trong bối cảnh của sự cô đơn, không ai quen biết thế này, phát sinh tình cảm nhanh chóng và dễ dàng là điều không khó hiểu. Nghe tiếng thở đều và nhẹ của Hiểu Liên, anh cảm giác thật thương cho số phận của những cô gái như cô. Và ngoài kia, còn bao nhiêu số phận bi đát hơn cô vạn lần. Chẳng phải ngay trong tổng doanh này, hầu hết các cô gái ngoài kia đang làm công việc phục vụ và đồ chơi tình dục để ban thưởng cho các thành viên của Sói Đêm hay sao ? Chỉ có lý tưởng của Vô Sắc bang chủ , biến thế giới này thành một nơi hòa bình, công bằng mới có thể giải thoát những con người đó khỏi bể khổ.

Nghĩ tới đây, Mộ Liên lại lay động, chẳng phải Lang Chủ của Sói Đêm cũng có mục đích như vậy, dù phương pháp khác nhau nhưng cùng một mục đích. Vậy tại sao lại phải đối đầu với nhau ? Những ngày qua, càng lúc anh càng cảm thấy không căm ghét Sói Đêm như anh nghĩ. Đây là một thế giới của luật lệ hà khắc, nhưng nếu bạn tuân thủ nó, nó vẫn là một cuộc sống an toàn và công bằng. Thậm chí bên cạnh đó, tình cảm giữa các thành viên là rất tốt. Ngay như anh mới tới thôi, nhưng đã cảm nhận được sự quan tâm của rất nhiều người. Không có ganh ghét đố kỵ mà rất vui vẻ và hơi có phần giống huynh đệ như ở bổn bang.

– Cô dậy rồi à ?

– Dạ ! Chủ nhân, tôi xin lỗi, đêm qua tôi cảm giác sợ quá không ngủ ngon lên qua đây.

– Không sao, nhưng không lên như thế.

– Tôi làm ngài mất ngủ ?

– Không hẳn, ta cũng khó ngủ.

– Dạ chủ nhân, để tôi dậy chuẩn bị bữa sáng !

Hiểu Liên rời khỏi giường với khuôn mặt đỏ bừng, cô không hiểu tại sao lại làm vậy. Đêm qua cô trằn trọc cả đêm, có gì đó gào thét trong cô về sự cô đơn, sự thèm muốn được vòng tay của Mộ Liên ôm lấy cô, vì vậy cô đã vượt qua luật lệ và sợ hãi, chưa được cho phép mà trốn qua đây. Sau cùng cô cũng chỉ là một cô gái bình thường, có những cảm xúc bình thường.
Vừa kiểm tra và làm nóng đồ ăn đã được bộ phận phục vụ để sẵn trên bàn, cô tráng thêm hai quả trứng. Thực ra cô muốn tự nấu mọi bữa ăn cho Mộ Liên nhưng anh nói không cần thiết, mất thời gian nên tùy lúc mà cô mới làm thêm vài món vì bản thân cô cũng không giỏi chuyện bếp núc. Sáng nay cô vui vẻ hẳn vì chủ nhân của cô không trách mắng hành động chưa được phép vừa rồi. Cảm giác như anh bắt đầu chấp nhận cô dù rất ít ỏi.

Hai người ăn sáng hầu như trong im lặng, rất ít khi Mộ Liên kể điều gì, còn cô thì không dám hỏi. Cô chỉ trả lời những câu hỏi về gia đình của Mộ Liên khi anh quan tâm. Chúc chủ nhân của mình một ngày huấn luyện thành công xong, cô quay lại dọn dẹp cho tới khi nghe tiếng động bên ngoài. Cô chạy ra, là Lang Chủ và một tùy tùng đi tới. Cô cúi đầu chào:

– Kính chào Lang Chủ

– Ukm, mọi việc tốt cả chứ ?

– Dạ đều tốt !

– Mộ Liên đối với người tốt chứ ?

– Dạ chủ nhân rất tốt !

– Vậy hai người đã quan hệ tình dục chưa ? _ Lang Chủ hỏi thẳng.

– Chưa ạ ! Chủ nhân có vẻ không có hứng thú với tiểu nữ _ Hiểu Liên đỏ bừng mặt trả lời lí nhí.

– Không phải không có hứng, mà cô gái trong lòng anh ta chiếm vị trí quá quan trọng.

– Dạ, tôi hiểu.

– Ngươi hãy cố gắng thay thế vị trí đó một cách từ từ, cần hay thiếu gì cứ báo với Huyết Lệ quản gia.

– Dạ, Lang Chủ !

– Ngươi phải hiểu, cô gái kia có thể không còn tồn tại, hoặc không cần tới chủ nhân ngươi, nên anh ta mới tới đây đầu quân. Chỉ cần ngươi chân thành và chăm sóc anh ta tốt, nhất định một ngày ngươi sẽ trở thành người thay thế được. Khi đó, không cần tới hạn hợp đồng, ta khẳng định không những giải thoát ngươi tự do, tháo bỏ thiết bị theo dõi trong người ngươi. Còn đảm bảo cho cuộc sống cả đời của ngươi và gia đình.

– Tôi xin đa tạ Lang Chủ. Thực tình tôi không hiểu sao những rất có tình cảm với chủ nhân.

– Vậy tốt, cố gắng và hãy để mọi thứ tự nhiên. Ta đi đây

– Dạ, kính chào Lang Chủ.

Lang Chủ rời đi, Hiểu Liên không hiểu lắm tại sao Lang Chủ lại quan tâm chuyện giữa cô và chủ nhân. Có lẽ vì chủ nhân cô rất quan trọng với tổ chức nên Lang Chủ muốn anh không phải cô đơn và toàn tâm toàn ý cho Sói Đêm. Dù sao có hay không những lời vừa rồi của Lang Chủ, cô vẫn sẽ theo đuổi chủ nhân của mình. Không mong có ngày thay thế và dành được tình yêu của Mộ Liên, mà chỉ cần được chấp nhận ở cạnh anh suốt đời là đủ. Yêu – có lẽ cô còn chưa đủ hiểu nó, nhưng an toàn, bình yên và tin tưởng là cảm giác cô cảm nhận được khi ở bên cạnh Mộ Liên.

– Tình hình thế nào rồi ? _ Lang Chủ lớn tiếng hỏi khi dừng xe ngay gần nơi Mộ Liên đang huấn luyện.

– Kính chào Lang Chủ _ Tất cả hai mươi Lang Nha đồng thanh.

– Không cần khách khí, mọi người luyện tập tốt chứ ?

– Rất tốt thưa Lang Chủ _ Một chiến sĩ đứng ra nói _ Chúng tôi cảm thấy thực lực đã mạnh gấp 2 3 lần trước khi được Mộ Liên lãnh đạo huấn luyện.

– Rất tốt ! Thay mặt quân đoàn Sói Đêm, cảm tạ Mộ Liên lãnh đạo đã dốc sức !

– Lang Chủ quá lời, ở đây toàn chiến sĩ tinh anh, học một biết mười, ngày đi trăm dặm không phải là khó !

– Theo Mộ Liên lãnh đạo, đã đủ sức xuất phát chưa ?

– Ngược lại, thời hạn một tháng tôi nói với Lang Chủ, nên lùi thêm 1 tuần nữa. Tức 2 tuần nữa ta mới xuất phát.

– Tại sao ?

– Nếu đã đang trong giai đoạn huấn luyện thuận lợi, ta nên tận dụng để cho nó tới luôn mức tốt nhất. Sau này không rõ có cơ hội giành riêng cho các chiến sĩ này không. Hơn nữa, càng mạnh sẽ càng an toàn, tôi không biết điều gì sẽ chờ đợi chúng ta khi tiến vào hang động đó.

– Vậy thì, lui hẳn 3 tuần đi !

– Tại sao ?

– 2 tuần nữa việc huấn luyện xong đúng không ?

– Có thể nói là ở mục tiêu cao tôi đặt ra là như vậy.

– Sau đó ngươi và đội ngũ này sẽ tiến hành một chiến dịch đặc biệt, cũng là để thử sức mạnh mới !

– Là chiến đấu ?

– Không, là đồ sát . Người không sợ tay mình nhuốm máu chứ ?

– Vậy phải xem đối tượng là ai ?_ Mộ Liên hơi giật con mắt.

– Ha ha, ngươi không phải lo. Sói Đêm ta không đi tấn công người vô tội bao giờ. Là một đoàn vận chuyển của Hắc Thủy giáo.

– Hắc Thủy giáo ? _ Mộ Liên tỏ vẻ ngạc nhiên một cách hoàn hảo, như chưa từng nghe tiếng bang hội này.

– Phải, lát qua phòng ta uống trà, ta sẽ nói cho người nghe.

– Được, Lang Chủ.

Hai mươi Lang Nha quay lại luyện tập nhanh chóng, Mộ Liên đứng quan sát nhưng không chú tâm. Tấn công Hắc Thủy giáo ? là chuyện thế nào, tại sao lại cùng mục tiêu với bang chủ ? Hắn đang nhắm tới điều gì ? Chả lẽ hắn đã phát hiện kế hoạch của bang chủ ? Tự dưng đi tấn công một bang phái đứng đầu Đại Việt là hành động tuyên chiến rất nguy hiểm. Vậy món hàng đi kèm nó là gì mà khiến Lang Chủ phải liều lĩnh ra tay ?

“Phải nhanh chóng nắm bắt thông tin chi tiết để thông báo cho bang chủ mới được ” Mộ Liên tự quyết định, mặc dù chỉ thị trước khi anh đi là chỉ khi nào quyết định thoát ra khỏi Sói Đêm hoặc trường hợp đảm bảo 100% an toàn cho bản thân mới được phép đưa tin ra ngoài. Tránh liên lụy tới chính mình.