Những Mối Tình Trong Bệnh Viện – Seri Truyện Cực Hay 2019 ( Update Chap 21 END )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Những Mối Tình Trong Bệnh Viện – Seri Truyện Cực Hay 2019 ( Update Chap 21 END )
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn
Thể Loại: truyen hay
Lượt Xem: 3938 Lượt Xem
Chương 9:
Vẫn còn cách lịch địt 3 ngày nhưng vì hôm qua mới được khám phá ra một điều rất thú vị về tình dục và về bản thân mình. Với lại để thực hiện kế hoạch của mình, điều Thủy cần làm lúc này chính là phải kéo Lưu vào cuộc. Và hôm nay Thủy bắt đầu công cuộc đó.
Gia Bảo đã ngủ yên ở phòng bên cạnh, Thủy vừa tắm xong, hôm nay cô tắm kỹ hơn mọi hôm, Thủy có một chút hồi hộp vì hứng thú, đây là lần đầu tiên kể từ lúc cô làm vợ của Lưu mới có hành động này. Thủy lựa chọn cho mình một bộ quần áo cộc mỏng dính, cô không mặc quần lót và áo lót. Ánh đèn trong phòng ngủ vẫn sáng trưng chiếu xuyên qua lớp quần áo mỏng manh, nếu để ý kỹ có thể nhìn thấy mờ mờ mầu lông lồn và một điểm tối là cái núm vú đang cọ sát vào lớp vải áo. Chính Thủy còn ngượng ngùng vì mình ăn mặc khêu gợi như vậy trước mắt Lưu. Không biết phản ứng của anh ra sao?
Thủy nhìn thấy Lưu đang nằm ngửa ở mép giường bên kia chăm chú đọc tài liệu trên điện thoại. Cô gây sự chú ý:
– Anh đang đọc cái gì đó.
Lưu vẫn không ngửng mặt lên vì vậy anh không phát hiện ra sự thay đổi của Thủy:
– Anh đọc tài liệu cổ của Triều Nguyễn về những vấn đề văn hóa người Việt.
Thủy thờ dài một cái, nói anh khô khan, cứng ngắc quả là không sai. Người gì đâu mà vợ đẹp thế này cũng không thèm để ý lấy một tia nhìn, suốt ngày chỉ văn hóa với phong tục tập quán. Tính anh là vậy bao nhiêu năm nay, để thay đổi anh không phải đơn giản chỉ cần ăn mặc sexy là xong. Thủy thay đổi phong cách tiếp cận:
– À anh này, hình như dạo này em béo lên thì phải? Anh có thấy thế không?
Nói xong Thủy quay một vòng giữa phòng như để lôi kéo Lưu ra khỏi thế giới riêng của anh. Vẫn chẳng ăn thua khi Lưu vẫn chưa nhìn lên:
– Ừ, à ………… không. Anh thấy em vẫn thế mà.
Thủy bực bội dậm chân đành đạch, làm đủ mọi cách rồi mà Lưu vẫn như một khúc gỗ, như một tảng đá, như một nhà sư:
– Anh có nhìn đâu mà biết, anh nhìn em xem này.
Thấy Thủy nói lớn tỏ vẻ giận dỗi, Lưu bắt buộc phải đặt điện thoại xuống bên cạnh rồi ngước mắt lên xem như thế nào. Lưu tròn mắt vì nhìn thấy Thủy hôm nay khác mọi khi quá, không còn kiểu ăn mặc kín cổng cao tường, bó bó buộc buộc nữa mà là một Thủy rất khác. Chiếc áo cộc ôm sát cơ thể làm hai bầu vú nổi bật lên, núm vú cũng hằn một cục nhìn thấy rất rõ. Chiếc áo còn ngắn cũn cỡn làm hở ra một mảng bụng trắng ngần, lấp ló là cái rốn sâu hun hút.
Nhưng sexy hơn cả chính là cái quần đùi, dài qua bẹn một ít lại bó sát vào háng. Lưu nhìn thấy rõ đường chẻ ở mu lồn, một mảng đen của lông ở trên mu khác hẳn mầu với chỗ khác. Lúc Thủy quay người một vòng để khoe phần đít thì Lưu xuýt nữa thì không kiềm chế nổi, trong lòng đã có chút rạo rực khởi phát. Trước này anh chưa từng nhìn thấy Thủy ăn mặc hở hang như thế này cho mình được nhìn. Những lần trước, mỗi khi hai người địt nhau theo lịch thì chỉ là trong ánh điện mờ mờ của ánh đèn ngủ mà thôi.
Thấy mắt Lưu đẫn đờ nhìn mình như vậy, Thủy cười thầm trong bụng, việc cô làm bước đầu như vậy là thành công rồi. Cô cười híp mắt:
– Nhìn gì mà kinh vậy, sao nào, em có béo không?
Lưu ấp úng, mắt vẫn dán chặt vào thân hình vợ. Trong đầu Lưu đang đấu tranh giữ dội, nửa muốn ngồi hẳn dậy mà tiến lại gần để nhìn cho rõ hơn, nửa lại như có một cái gì đó ngăn anh lại, rằng làm như vậy có đúng không, có nghiêm túc không, có đúng với thuần phong mĩ tục, với đạo vợ đạo chồng không. Và cái phần lý trí kia đã chiến thắng, nó đã toàn thắng trong suốt thời gian qua rồi mà. Lưu lý nhí:
– Ờ ờ ờ, anh thấy ………… không béo hơn đâu. Mà này ……….. sao …………. hôm nay…………… lạ thế?
Thủy ngồi xuống mép giường phía bên kia, cô quay lưng lại với anh, đoạn vừa rồi mới chỉ là màn khởi đầu để thay đổi đời sống tình dục của hai vợ chồng thôi, giờ mới đến giai đoạn 2: giải phóng tâm lý.
Thủy lấy hai tay vân vê vào vạt áo ở bụng:
– Anh không thích thế à?
Nhìn lưng Thủy, lại thấy không có vết của áo lót, khoảng thắt lưng thì không có da thịt che đậy nên Lưu nhìn thấy rất rõ nước da trắng muốt của Thủy, buồi Lưu bắt đầu cứng lên nhưng không làm cho não anh mềm ra chút nào:
– Không phải thế, nhưng mà …………. Anh thấy …….. sao sao ấy.
Thủy cãi:
– Sao là sao thế nào. Trong phòng này chỉ có mỗi hai vợ chồng chứ có ai đâu. Em cũng chỉ là mặc như thế này ở trong phòng thôi. Anh không thích thì từ nay em không mặc thế nữa.
Thấy Thủy giận dỗi ra mặt, Lưu có chút nhún:
– Không, ý anh không phải thế. Em mặc như vậy …………. rất đẹp. Nói như thế nào để em hiểu nhỉ. Chỉ là anh thấy em khác mọi hôm nên ngạc nhiên thôi.
Thủy tủm tỉm, đàn bà có một vũ khí vô cùng lợi hại đó là làm nũng và giận hờn, Thủy đang cùng lúc sử dụng hai thứ vũ khí sắc bén đó để tấn công Lưu. Cô quay người lại rồi hơi dịch mông về phía Lưu:
– Thật không? Mặc như thế này đẹp hả anh? Thế từ nay em lại mặc như thế này nhé, chỉ ở trong phòng vợ chồng mình thôi.
Lưu gật gù nhìn vào vú vợ:
– Ừ, nhưng chỉ như thế này thôi nhé, không được hở hơn nữa đâu. Không đúng thuần phong mĩ tục người Việt ta.
Thủy bĩu môi:
– Anh cổ hủ.
Xong cô lại tủm tỉm ngay đi được vì nhìn vào đũng quần chồng:
– Á à, bắt quả tang nhé.
Nhìn ánh mắt của vợ, Lưu biết vợ đang nói về cái gì. Anh ngượng ngùng lấy cái chăn mỏng phủ lên trên, có cổ hủ đến mấy Lưu cũng là một thằng đàn ông, một người đàn ông hoàn toàn bình thường như bao người khác. Thấy mỡ ngon ở ngay cạnh không nứng sao được, nhưng anh phải dằn lòng mình từ nãy đến giờ vì hôm nay không phải là lịch được địt vợ. Lưu chữa ngượng:
– Tại em không phải tại anh.
Thủy dịch thêm mông một chút về phía chồng, giờ cô đã gần như là sát vào rồi, trong cơ thể thì chưa có hứng thú gì lắm, cũng giống như mọi hôm thôi. Nhưng hôm nay khác với mọi hôm là ở chỗ cô cố tình chủ động để làm tình cùng chồng. Thủy đặt nhẹ tay mình lên bắp tay Lưu:
– Hay là …………… hay là ……….. hôm nay ………… “ấy ấy” đi.
Đối với cữ địt thì từ trước đến nay Thủy luôn rất cứng rắn. Kể cả Lưu có thèm đến mấy mà chưa đến ngày Thủy cũng nhất định không cho anh động vào người. Hôm nay quả là Thủy cho Lưu đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Anh vẫn chưa tin vào những gì mình vừa nghe thấy:
– “Ý em là ………………..????”, Lưu lấy hai đầu ngón tay chọc chọc vào nhau.
Thủy mỉm cười gật đầu. Hôm nay cô còn nhiều bất ngờ dành cho Lưu chứ không chỉ có vậy đâu.
Lưu như kẻ ở tù được tự do, anh bật người dậy định với tay lấy lọ gel xịt bôi trơn cho Thủy nhưng Thủy ngăn lại:
– Hôm nay không dùng cái này xem thế nào?
Lưu đang phân vân trong đầu không biết người ngồi trên giường có phải là Thủy vợ anh không hay là một người khác giả dạng:
– Thật sao?
– Vâng, thử xem có được không? Chứ dùng cái này mãi có hại lắm. Em đọc trên mạng người ta bảo thế.
Tất nhiên cái gì không thuộc về tự nhiên thì đều có hại rồi, chuyện này chẳng cần đọc cũng biết.
– Uh, vậy thử xem. Nhưng nếu em đau thì bảo anh nhé.
Thủy gật đầu, Lưu định với tay tắt điện thì Thủy một lần nữa ngăn:
– Anh, hay hôm nay mình để điện đi. Em sợ nếu không dùng gel sẽ khó nên để điện sáng nhỡ đâu có gì còn biết.
Ôi cha, Lưu như trẻ mầm non bước vào lớp 1, hôm nay cái gì cũng lạ, cái gì cũng mới. Người đỏ mặt ở trong không gian này là một cái không phải là Thủy mà chính là Lưu. Anh thầm nghĩ trong đầu nếu bật điện thì mình sẽ phải trưng hạ bộ ra cho vợ nhìn kỹ, và còn hơn nữa lại được nhìn kỹ bướm của vợ, không biết nhìn kỹ nó sẽ như thế nào nhỉ, mà nếu Lưu nhớ không nhầm, thì anh chưa bao giờ nhìn rõ bướm vợ như thế nào. Lưu quay người lại so với Thủy rồi lật đật cởi cái quần lửng và quần sịp của mình ra.
Lúc Lưu quay lưng cũng là lúc Thủy lấy tay tuột nhẹ nhàng cái quần cộc của mình rồi đặt nó ngay ngắn ở bên cạnh. Giờ cô hoàn toàn ở truồng, chiếc áo cộc vẫn ở trên người, hai vợ chồng cô chưa bao giờ trần truồng cạnh nhau.
Lưu quay lại, có lẽ lần đầu tiên Thủy nhìn thấy dương vật chồng một cách rõ ràng đến như thế. Buồi Lưu không nhỏ một chút nào, ít nhất là trong suy nghĩ của Thủy, cũng gân guốc, cũng cong cong, đầu khất cũng đỏ au to hơn hẳn so với thân buồi.
Lưu cũng vậy, khi anh quay lại thì cái vật thu hút ánh nhìn của anh chính là cái lồn của Thủy, Thủy khép chân nên Lưu chỉ nhìn thấy mu lồn với mảng lông mỏng mềm mịn như nhung.
Hai ánh mắt đều có giây phút chấn động khi nhìn vào vị trí nhậy cảm của đối phương như hai nhà thám hiểm lần đầu tiên được nhìn vào một vùng đất mới mà mình vất vả khám phá ra.
Rồi cả hai như đồng thanh:
– Em !
– Anh !
Rồi họ cùng quay đi vì cả hai đều ngượng. Bạn đọc chắc chẳng tin được đâu, vì Lưu và Thủy đã là vợ chồng với nhau được 6 năm rồi, họ cũng đứng tuổi, lại là người trí thức nữa cơ đấy. Ấy vậy mà nhìn thấy buồi, nhìn thấy lồn họ như là một đứa trẻ 3 tuổi nhìn thấy siêu nhân xuất hiện ngoài đời thực vậy.
Lưu đặt hai mình ở bên đùi Thủy rồi banh ra, buồi anh thì đã cứng ngắc rồi. Lưu dự định đâm buồi vào lồn luôn giống như thói quen bao nhiêu năm nay của anh.
Lúc này Thủy đang nghĩ gì, cô đang nghĩ đến buổi khám bệnh ngày hôm qua. Giá như giờ này nếu Lưu biết làm những điều giống như ông bác sĩ già hôm qua đã làm cho cô, trước khi đút buồi vào lồn cô thì mân mê một tẹo ở bên ngoài thì cô tin chắc rằng lồn mình sẽ có nước.
Nhìn động tác cầm dương vật tìm cửa lồn của Lưu thì Thủy biết là anh sẽ không làm điều đó, bởi vì đơn giản anh chưa bao giờ làm nó. Có thể anh biết mà không làm vì những thứ hủ cựu ở trong đầu mình, hoặc cũng có khi anh không biết phải làm như thế nào.
Nếu giờ đây, Thủy mở miệng nói cho anh biết mình muốn gì? mình cần anh làm gì? đó có thể sẽ là một bất ngờ nữa đối với Lưu. Nhưng trong một ngày mà có quá nhiều bất ngờ, quá nhiều thay đổi sẽ làm cho Lưu nghi ngờ, rằng cô đã học những điều này ở đâu? Ai là người dậy cho cô? Thủy là người thông minh, cô biết rằng để thay đổi được anh phải từ từ, từng bước một, không thể phát ăn ngay được.
Thủy nhắm mắt lại và tưởng tượng ra những cảm xúc của mình ngày hôm qua, ngay trên giường khám bệnh phụ khoa. Ôi những cảm xúc đó nó mới mẻ làm sao, nó ấn tượng làm sao, cả đời người phụ nữ cô chưa từng có cảm giác ấy cho đến buổi chiều ngày hôm qua. Toàn bộ âm hộ ướt đẫm vì nước nhờn của chính cơ thể tiết ra, chứ không phải ướt vì thứ nước hóa học mà cô vẫn phải dùng trong mỗi lần làm tình với chồng.
Chưa hết đâu, cảm giác có bàn tay của người khác chọc chọc vào cái hột le, trêu đùa nó, tưng tưng nó mới thú vị biết chừng nào, nó tê tê, rần rần làm người cô lúc thì bải hoải, lúc thì hưng phấn cứ như những đợt sóng biển ập bờ lúc mạnh lúc nhẹ. Cứ như là có ai đó trêu đùa tung bổng mình lên cao rồi lại kéo mình xuống. Rồi lúc ngón tay ấy chọc vào bên trong âm hộ của mình, nó ngoáy, nó miết, nó sục sạo lúc thì nhẹ nhàng như massage, lúc thì khua khoắng để chạm vào từng ngóc ngách, từng tế bào trong âm hộ.
Thủy cứ thế nhắm mắt lại và thả trôi suy nghĩ của mình về ngày hôm qua. Cô không biết rằng, chính những suy nghĩ đó đã có một chút tác dụng, một chút thôi, lồn cô đã rìn rịt ra một tẹo nước làm âm ẩm bên trong thành âm đạo. Chỉ một chút thôi chưa đủ để cô cảm nhận thấy, chưa đủ để Lưu nhận biết sự thay đổi, nhưng cái “một chút” đó thực sự rất lớn đối với một con người bắt đầu đi tìm khoái cảm tình dục, nó giống như bước đi đầu tiên của Neil Armstrong đánh dấu bước đi đầu tiên của loài người trên mặt trăng.
Thủy choàng mở mắt vì cảm giác ran rát ở bướm, nước có nhưng chưa thể gọi là đủ cho một trận làm tình thực thụ. Cô nhìn thấy Lưu rõ mồn một, anh đang hì hục thúc những cú như chày giã gạo trên sóc Bom Bo vào lồn cô. Cái rát ở bướm làm cô nhăn nhó mặt mũi như trực khóc, nhưng Thủy cố nén nhịn, cô biết hành trình này còn dài, còn gian khổ và nhiều thử thách. Và thử thách đầu tiên cô phải vượt qua đấy chính là bản thân mình. Mình phải thực sự tìm được cảm giác, chính mình phải được thăng hoa thì mới làm cho người bạn tình, là chồng thăng hoa được.
Thủy không khóc, nhưng nước mắt cứ tự động chảy ra theo phản xạ vô điều kiện từ cái đau ở lồn truyền lên. Lưu nhìn thấy, anh dừng lại nhịp địt, quan tâm hỏi vợ:
– Em đau à? Hay là mình dùng gel như mọi hôm đi.
Thủy lắc đầu nguầy nguậy:
– Không! anh cứ làm đi, em chịu được.
Nhìn thấy nước mắt Thủy, Lưu thương:
– Không đau, sao em lại khóc?
Thủy lấy tay lau giọt nước mắt vừa lọt ra khóe mi chảy xuống mang tai:
– Em khóc vì đây là lần đầu tiên em và anh như thế này. Em khóc vì hạnh phúc đấy.
Lưu không tin lắm, anh biết vợ mình đang đau và đang cố chịu đựng, nhìn khuôn mặt kia không ai bảo là Thủy đang hạnh phúc cả:
– Tại sao em phải làm thế? Nói cho anh nghe đi.
– Vì em yêu anh, vì em yêu con, vì em yêu gia đình mình.
Câu trả lời của Thủy có phân nửa là nói dối, nhưng phân nửa còn lại là nói thật. Lưu đáp lại:
– Anh cũng yêu em.
Rồi Lưu lại tiếp tục hành trình địt của mình, đều đều rút ra địt vào, rút ra địt vào. Không hơn không kém, không thay đổi. 15 phút sau Lưu trân mình xuất toàn bộ tinh trùng vào chiếc bao cao su mà anh đã đeo lúc chuẩn bị đút buồi vào lồn vợ.
Nằm vật sang bên cạnh, Lưu thở dốc để lấy lại sức. Trong đầu Lưu đang trùng trùng lớp lớp những suy nghĩ vần vò khác nhau, đó là sự đấu tranh giữa những suy nghĩ cố hữu trong đầu và những cái anh nhận được trong cuộc sống này. Ở một khía cạnh nào đó nó đang ổn đối với anh, nhưng như có cái gì đó ở xa xôi lắm như hét lên với anh rằng không ổn tẹo nào. Anh có hạnh phúc với những gì vừa xảy ra không? Sự nhàm chán như một con robot được lập trình sẵn. “Không ! Không ! Mình là người, không phải máy móc”.
Chạm khẽ tay mình vào bàn tay vợ, Lưu nói trong tiếng thở dài:
– Anh không biết mình phải làm gì nữa em ạ.
Thủy mỉm cười âu yếm với chồng, với vợ chồng cô hôm nay cũng là một bước tiến lớn rồi:
– Em cũng thế. Cái gì không biết thì mình phải học, được không anh?
Lưu gật gù rồi chìm vào giấc ngủ. Thủy đứng dậy đi vào nhà vệ sinh rửa lồn. Cầm vòi nước xịt mạnh vào lồn, cô thất thần suy nghĩ: “Phải rồi, mình thật là ngốc, chẳng biết gì về chuyện này. Thôi thì cái gì không biết thì phải học vậy. Nhưng ai dậy cho mình mình đây? À đúng rồi! Người có thể dậy mình mà không ai biết chính là ………….. bác sĩ”
————
Vài ngày nữa lại trôi qua, vào một buổi sáng đẹp trời, chúng ta đang theo chân bác sĩ Tình lúc đi làm buổi sáng. Bác sĩ vừa đi qua quầy lễ tân của bệnh viện đã bắt đầu ngày làm việc của mình thì một cô y tá đứng dậy chào:
– Cháu chào chú Tình, chú hôm nay không đi làm cùng cô Oanh à?
Chuyện ông Tình bà Oanh giờ đã trở thành đề tài nóng hổi, hấp dẫn ở bệnh viện rồi. Trong những câu chuyện của các cán bộ y bác sĩ bệnh viện lúc rảnh rỗi vẫn thường lôi ông bà ra để câu giờ. Quả đúng là chuyện của ông bà rất hấp dẫn cơ, nào là mấy tháng đầu thì ghét nhau ra mặt, như mặt giăng mặt giời, rồi thì hai người trở nên thân thân. Dạo gần đây thỉnh thoảng còn nhìn thấy hai ông bà cùng lấy xe ra về, cùng đi một hướng. Rồi rất nhiều lần ông bà đến bệnh viện cùng một lúc. Họ đoán già đoán non ông bà đã trở thành một cặp rồi. Có người mạnh miệng còn phán đoán ông bà đã dọn về ở chung với nhau, chuyện hai người đi hai xe chỉ là để che mắt thiên hạ, chưa công khai mối tình già này mà thôi. Đấy, miệng lưỡi thiên hạ thật là đáng sợ, mặc dù lời đồn đoán không phải là không có căn cứ.
Bản thân ông bà Tình- Oanh cũng vậy, chính bản thân họ cũng chưa thể xác định chính xác tình cảm của hai người dành cho nhau được. Yêu thì chắc là chưa đến ngưỡng ấy, họ tự nói với chính bản thân mình rằng: “già rồi còn yêu với đương gì”. Nhưng họ vẫn thường nghĩ về nhau, vẫn thường quan tâm đến nhau một cách âm thầm.
Trở lại với cuộc nói chuyện của ông Tình và cô y tá lễ tân. Ông Tình cười xòa, bọn trẻ trêu ông và bà đây mà, cũng chẳng to tát gì, ông còn muốn thế nữa là đằng khác:
– Cháu phải hỏi cô Oanh sao không đi cùng chú chứ. Nào có chuyện gì?
– À, cháu nhắc chú là hôm nay có lịch khám hẹn trước của bệnh nhân Trần Mai Trang.
Ông Tình chỉ sau vài giây suy nghĩ đã nhớ ra tên của bệnh nhân, cũng bởi bệnh nhân này quá đặc biệt. Yêu cầu khám đặc biệt không cho biết mặt, nhưng điều đặc biệt hơn cả chính là bệnh nhân có cái lồn cực đẹp, đẹp nhất trong tất cả cái lồn mà ông đã nhìn. Ông có hưng phấn trong lòng muốn được nhìn lại cái lồn ấy nhưng giả vờ như ông coi đó chỉ là một bệnh nhân bình thường:
– Mấy giờ nhỉ?
– Dạ 10 giờ ạ.
– Uh, chú biết rồi.
Nói xong ông Tình lên phòng khám của mình, nhưng trước đó ông muốn qua phòng bà Oanh một chút, nhìn thấy xe bà ở tầng hầm thì biết là bà đã đến trước ông rồi. Không hiểu sao hôm qua bà ông í ới điện thoại hỏi thăm ông câu nào.
Định gõ cửa phòng thì ông Tình dừng lại vì nghe tiếng bà Oanh từ bên trong phòng, hình như bà đang nói chuyện điện thoại và đang bực bội chuyện gì đó.
– “Chiều hôm qua tôi chờ các anh tới sửa mà sao không tới”
………….
– “Bận sao không thông báo với tôi, đường nước trong nhà vệ sinh tôi hỏng không thể dùng được. Các anh biết tôi khổ sở thế nào không?
………….
– Sao, hôm nay cũng bận, phải mai sao? trời ơi là trời. Các anh làm ăn kiểu gì vậy”
Đấy là đoạn hội thoại mà ông Tình nghe lén được ở bên ngoài phòng bà Oanh. Ông đoán không lầm thì đường nước trong nhà vệ sinh nhà bà Oanh bị hỏng và giờ này vẫn chưa sửa được.
Ông Tình thì chưa bao giờ được bước chân vào nhà bà Oanh, chợt ông nảy ra một ý nghĩ vô cùng táo bạo và hết sức trẻ trâu. Ông tủm tỉm đi lên phòng khám của mình, vừa đi ông vừa nghĩ: “Hehehe, để xem nhà nàng có gì hay mà cứ giấu mãi nào”.
————-
Chờ mãi cũng đến 10 giờ, cô ý tá vào báo với ông Tình là bệnh nhân Trần Mai Trang đã sẵn sàng ở bên phòng khám đặc biệt. Ông Tình đeo khẩu trang chuẩn bị khám bệnh, ông hồi hộp giống như cái hồi ngày xưa mới ra trường, lần đầu tiên được trực tiếp khám bệnh. Nhớ lại cái hồi ấy, cậu thanh niên trẻ chưa từng biết đến tình dục Đặng Trung Tình lần đầu tiên được nhìn thấy cái lồn bằng thịt thật của một bệnh nhân đã ngoài 50 tuổi. Hồi hộp y như bây giờ vậy.
Nhìn từ eo của bệnh nhân trở xuống giống như hôm nọ, mặc chiếc váy mầu hồng dài đến bụng chân đang duỗi theo chiều dài của cái giường ngay lập tức ông bác sĩ Tình của chúng ta cửng cửng ở dương vật, ngay cái phần da thịt ở bắp chân thôi cũng đủ để ông nứng, không hiểu những phần nhậy cảm ở phía bên trên sẽ làm ông hứng thú như thế nào. Ông nói để bệnh nhân hiểu sự có mặt của mình:
– Cháu là Mai Trang phải không?
Thủy đeo chiếc khẩu trang dầy giống như lần trước đi khám bệnh. Hôm nay cô không còn cảm giác hồi hộp giống như hôm nọ nữa, thay vào đó là cảm giác háo hứng mong chờ một cái gì đó. Đúng, cô mong chờ được khám phá thêm những cảm xúc mới mẻ, thăng hoa mà cô mới chớm biết được. Thủy khẽ đáp:
– Vâng ạ.
Kéo chiếc ghế lại gần háng bệnh nhân, ông Tình không mang theo khay đựng dụng cụ của mình, bởi ông biết chúng không có tác dụng gì trong buổi khám bệnh ngày hôm nay. Chưa dám vén váy bệnh nhân lên vì sợ như vậy là hơi đường đột, ông hơi hơi cúi đầu xuống để tìm khe hở của chân váy nhưng không được, ông chỉ nhìn thấy phần mu nổi cộm lên của bệnh nhân mà thôi:
– Mấy hôm vừa rồi, cháu thấy có biểu hiện gì tích cực không?
Thủy nói khá rành rọt, qua lần nói chuyện trước, qua những gì cô đã trải qua với vị bác sĩ khả kính này từ lần khám trước, cô không còn ngại ngùng gì nữa cả, trước khi đến với buổi khám này, Thủy cũng xác định rõ tư tưởng là mình cần phải nói hết ra sự thật với bác sĩ để từ đó có được sự tư vấn một cách chính xác nhất nhằm cải thiện vấn đề quan hệ tình dục với chồng:
– Cháu thấy cũng có tiến triển ạ?
– Tiến triển như thế nào, nói cụ thể bác nghe xem nào?
Thủy kể lại vắn tắt kết quả của buổi làm tình với chồng cách đây mấy hôm:
– Cách đây mấy hôm, cháu và chồng có quan hệ tình dục. Đó là lần đầu tiên cháu không dùng gel bôi trơn. Mặc dù cháu vẫn còn đau nhưng cháu có cảm giác hình như cơ thể cháu bắt đầu có phản ứng. Hình như có rỉ ra một ít nước thì phải. Chỉ là ……… nó hơi ít thôi.
Đây có phải là bác sĩ và bệnh nhân đang khẩu dâm cho nhau không nữa, bác sĩ Tình gợi mở để bệnh nhân nói thêm:
– Mọi thứ phải dần dần cháu ạ, trong quan hệ tình dục, yếu tố tinh thần là quan trọng, ngoài ra cũng có một yếu tố khác cũng quan trọng không kém đấy chính là kỹ thuật. Bác hỏi khí không phải, cháu có thể kể cho bác hai vợ chồng cháu đã làm những gì không?
Thủy cũng hiểu ý của bác sĩ, cô cũng có nhận định giống như bác sĩ, đấy chính là vấn đề mà vợ chồng cô gặp phải ở đây chính là kỹ thuật, nhưng đó là kỹ thuật gì, phải làm như thế nào thì cô mù tịt và Lưu chồng cô cũng như vậy:
– Cháu cũng nghĩ vậy bác sĩ ạ. Chúng cháu làm đơn giản lắm, cháu nằm ngửa còn chồng cháu thì anh ấy ………. chỉ cầm dương vật …….. đút vào bên trong. Rồi anh ấy dập ………….. và cuối cùng là xuất tinh thôi.
Ông Tình trớn mắt nghĩ về người chồng của bệnh nhân, nếu quả đúng như những gì bệnh nhân vừa nói thì thật là đáng tiếc, đáng tiếc cho chồng bệnh nhân sở hữu một bảo vật mà không biết tận dụng:
– Ồ, như vậy thì là không có kỹ thuật rồi.
Thủy bất giác đặt tay lên vú mình, hôm nay cô cũng cởi luôn cả áo lót ra:
– Vậy vợ chồng cháu phải làm như thế nào ạ?
Đáng lẽ ra, nếu là một cái lồn khác, bác sĩ Tình chỉ cần chỉ bảo bằng miệng thôi, nhưng đây lại là cái lồn đặc biệt, ông Tình muốn hơn thế:
– Thế này đi, để bác vừa làm nghiệp vụ kỹ thuật trị bệnh cho cháu vừa hướng dẫn cháu nhé. Việc này là để kích thích vùng âm hộ của cháu sản sinh ra nhiều dịch nhờn, vừa là để cho cháu các kiến thức về tình dục, cháu về hướng dẫn lại cho chồng.
Thủy bắt đầu có cảm giác một chút ở lồn, ở vú. Cô đang mong chờ điều kỳ diệu nào đó đến với cơ thể mình:
– Vâng ạ.
– Cháu kéo váy lên.
Thủy hơi nhỏm mông rồi từ từ kéo phần chân váy lên rồi buộc túm lại ở trên bụng. Váy kéo lên đến đâu là làn da ở chân, ở đùi, ở bẹn, ở lồn, ở mu bướm của Thủy như bị phỏng đến đó vì những tia nhìn như muốn đốt cháy da thịt của bác sĩ Tình. Ô kìa, cái nước da trắng muốt như trứng gà bóc, sạch sẽ mịn màng không tì vết giống như làn da mông của một em bé hiện ra rồi kìa. Cái mu lồn mới vồng làm sao, tô điểm trên đó là đám lông lồn mượt như nhung, thẳng tắp như vừa được duỗi chứ không loăn xoăn như của đa số đàn bà khác. Đầu lồn hồng hồng chưa nứng nhưng đã thò ra đúng như kiểu nó không bao giờ thụt vào thì phải. Hai mép lồn ôm trọn lấy cửa âm đạo như để che đậy đi cái động đi vào thiên đường.
– “Ực”, ông Tình nuốt nước bọt, tiếng đó phát ra khá to ông Tình còn nghe rất rõ, không biết là bệnh nhân có nghe được không.
Chẳng có găng tay cao su nào vì ông Tình không dùng dụng cụ khám bệnh, ông đặt lòng bàn tay của mình ở hai bên đùi của bệnh nhân rồi từ ông nhấc hai chân của bệnh nhân co lại đặt trên chính chiếc giường khám bệnh mà không phải là đặt lên hai cái giá treo. Ông muốn bệnh nhân ở một tư thế tự nhiên nhất. Ông nói trong tiếng thở có phần gấp gáp của mình:
– Cháu phải nhớ, để kích thích âm đạo sản sinh dịch nhờn, hay nói một cách khác là dâm thủy thì điều đầu tiên trong phải ghi nhớ trong đầu đó là: cháu phải sẵn sàng cho cuộc làm tình, sẵn sàng để dương vật xâm nhập vào cơ thể.
Chỉ bấy nhiêu lời nói đó thôi đã làm Thủy có cảm giác hưng phấn trực trào về rồi, cô đáp nhẹ:
– Vâng ạ.
Ông Tình đẩy mạnh phần đùi non của bệnh nhân ra hai bên để bóc tách hai cái mép lồn ra khỏi nhau để lộ cái lỗ lồn bé bằng đầu đũa. Ông đưa sát đầu mình xuống lồn bệnh nhân để được gần nhất có thể nhìn thấy rõ cấu tạo từng bộ phận nhỏ của cái lồn xinh đẹp này, qua khẩu trang nhưng ông vẫn ngửi thấy cái mùi lồn rất nồng đậm, rất hấp dẫn. Không cần phải nói thì độc giả chắc cũng đoán được, buồi ông đang cương cứng hết cỡ ở trong quần, nó chỉ muốn xé toạc lớp vải quần mỏng manh ấy để chui ra ngoài và được cắm sâu vào cái lồn đó thôi, cái mùi nồng nồng đượm đượm rất đàn bà ấy kích thích nó rất dữ dội:
– Tâm lý cháu sẵn sàng rồi sau đó mới đến bước tiếp theo. Trừ trường hợp đặc biệt như quan hệ tình dục chớp nhoáng, hoặc hai người đã hưng phấn từ trước rồi, còn thông thường thì người nam sẽ phải kích thích cho người nữ sản sinh dâm thủy, còn người nữ sẽ kích thích để người nam rỉ ra tinh tương ở đầu dương vật, và làm tăng cảm giác thèm khát ở trong cơ thể của hai người. Đó là những động tác mơn trớn, vuốt ve, là khúc dạo đầu để cho cuộc làm tình được trọn vẹn. Người nam sẽ làm như thế này này.
– “iiiiiiiiiiiii”, tiếng rên khẽ của Thủy khi bác sĩ đặt lòng bàn tay mình lên mu lồn che đi đám lông, còn một ngón tay ở bàn tay kia thì đặt vào cái đầu lồn của mình. Ngay lập tức lồn Thủy nhíu lại, đầu vú tê cứng. Đến Thủy còn bất ngờ vì cơ thể mình phản ứng một cách nhanh chóng như vậy.
Ông Tình vừa xe nắn đầu lồn, vừa thưởng thức những cảm xúc mà đôi tay trần mình có được, vừa nói:
– Không có một công thức nào, không có một vị trí nào, không có một điểm nào cố định cho khúc dạo đầu. Đó đều là do cơ địa, do cấu tạo cơ thể của từng người, không ai giống ai. Có thể đối với cháu, việc kích thích vào hột le sẽ làm cho cháu sướng, nhưng đối với người khác không phải vậy, có thể là ở cửa âm đạo, có thể là lỗ hậu môn, có thể là ở đầu vú, có thể là ở mang tai, có thể là ở rốn .v.v. Nói tóm lại, tự cơ thể sẽ có phản ứng nếu được kích thích vào chỗ nhạy cảm nhất. Vợ chồng cháu phải tự khám phá.
Nói xong ông Tình rời ngón tay mình ở đầu lồn mà di di xuống cửa âm đạo, cái lỗ nhỏ bé ấy không khô rít giống như lúc đầu mà bắt đầu rìn rịn ẩm ướt rồi.
Thủy ú ở trong cổ họng, lồn báo lên rằng đầu lồn làm cô sướng, cả cửa lỗ lồn cũng làm cô sướng nốt:
– Ơ ơ ơ, cháu thấy ………. chỗ ấy cũng ………….. sướng.
Chẳng cần phải nghe bệnh nhân nói ông Tình cũng biết là cái lồn đang phản ứng tốt, chỉ cần nhìn vào những phản ứng của nó là ông biết, nó đang nhe nhe, đang co vào mở ra như muốn nói cái gì đó:
– Cách kích thích cũng có nhiều cách, đó có thể là dùng tay giống như bác vừa làm. Nhưng cũng có thể dùng miệng như ………………… thế này này ………….
– “aaaaaaaaaaaaaa”, Thủy gần như hét lên, cảm xúc này mới à nha, nó không có trong hiểu biết của cô. Cô đoán không lầm thì bác sĩ đang dùng chính lưỡi của mình mà liếm lồn cô. Thủy hẩy mông lên cao theo phản xạ của cơ thể, đầu vú cô cứng lại tê rần, miệng lồn cô hình như vừa ọc ra một cái gì đó.
Hết chữ “aaaaaaaaa” theo phản xạ, là lời cô nói thành tiếng: “bẩn bác sĩ ơi”.
Không có phản ứng ngăn cản những gì bác sĩ vừa làm, chỉ là những lời nói trong trạng thái kích thích. Ông vừa rồi đã mạnh dạn kéo khẩu trang của mình xuống cằm rồi thè lưỡi liếm một đường cơ bản từ dưới lỗ hậu môn lên tận đám lông lồn trên mu. Trên đường đi của lưỡi đã thám hiểm qua cửa lỗ lồn, lỗ tiểu và cả cái đầu lồn thòi lòi ra nữa.
Liếm lên lại liếm xuống, rồi ông đánh lưỡi vào cái đầu lồn một lúc, sau đó gồng cứng cơ lưỡi để nó chui vào một đoạn trong cửa lồn.
– “soạp soạp, ọp ọp, tóp tép tóp tép”, những tiếng động phát ra mới kích thích làm sao.
Không nói gì, ông Tình cứ miệt mài mà hưởng thụ cái lồn đẹp như của tiên nữ. Trong đầu ông giờ đây hoàn toàn không có mấy từ ngữ chuyên môn như “bác sĩ”, “bệnh nhân”, “khám bệnh” mà chỉ đơn giản là ông đang kích thích một người đàn bà.
5 phút liếm lồn, vâng, ông Tình liếm lồn liền một lượt 5 phút không ngừng nghỉ, khi ông nhấc đầu mình ra, kéo lại khẩu trang trên mặt, ông nhìn vào cái lồn ướt đẫm ở bên dưới, cái ướt đấy phần lớn là do nước lồn của bệnh nhân tiết ra, phần ướt còn lại chắc là do nước bọt của mình trào đến. Ông nói:
– Cháu thấy thế nào?
Thủy không ngượng mới tài chứ, vừa bị liếm lồn xong mà cô không chút ngượng ngùng, cơ bản là những cảm xúc mới mẻ cứ dồn dập đến trong cô. Lần đầu được liếm lồn, lần đầu thấy mình hưng phấn nhanh đến vậy, lần đầu tự cảm nhận rất rõ lồn mình tứa nước ra liên tục, chưa đạt đến độ lênh láng ồ ạt nhưng cũng là rịn ra thành giọt rồi. Những cái mới ấy cứ liên tục xâm chiếm, liên tục lấn át hết suy nghĩ của cô. Vừa rồi, nếu bác sĩ không dừng lại, rất có thể cô đã đạt đỉnh giống như lần trước.
– Cháu thấy …………… rất thích. Nhưng mà …………. bẩn bác sĩ ơi.
Ông Tình chuẩn bị vào giai đoạn hai của buổi khám bệnh ngày hôm nay:
– Trong tình dục không thể gọi là bẩn và bậy được. Chỉ cần những điều đó làm cháu cảm thấy thích thú, kích thích và ham muốn thì hãy cứ thoải mái mà làm. Có như vậy thì cháu và bạn tình mới giải phóng được bản thân một cách tự nhiên nhất.
Thủy nói nhỏ trong họng:
– Vâng.
Dư âm của màn bú lồn chưa tan hết, Thủy đã cảm thấy có hành động khác của bác sĩ rồi. Cô thấy bác sĩ lập lại động tác của lần khám bệnh trước, bác sĩ hình như đang đút ngón tay vào trong lồn cô.
Đúng như vậy, bác sĩ Tình đang từ từ ấn một ngón giữa của bàn tay phải vào trong lồn của Thủy, nhưng ở góc nhìn của Thủy, cô không biết rằng bàn tay trái của ông Tình đã ở trong cái quần chun, bác sĩ đã lôi hẳn con cặc của mình ra bên ngoài. Một tay ông móc vào lồn bệnh nhân, một tay ông sóc sóc con cặc của mình. Hôm nay ông muốn cho bệnh nhân một cảm nhận khác so với lần trước. Cứ móc và sóc như vậy, bác sĩ bắt đầu kích thích bệnh nhân bằng lời nói:
– Nói cho bác sĩ nghe, bác sĩ đang làm gì cháu đây.
Thủy chỉ nghe thôi đã kích thích rồi, lồn cô co bóp như muốn ăn tươi nuốt sống cái ngón tay thần kỳ đang ngoe nguẩy khuấy động toàn bộ âm đạo mình:
– Tay bác sĩ đang ở trong bướm cháu.
– “nhép nhép, là làm gì?”
– Là đang ……………… làm tình cháu. Là đang …………. địt cháu. Aaaaaa, lại thế rồi. Cháu bắt đầu ………… sướng ………… nữa đi bác sĩ ơi. Nữa đi.
– Tay cháu đang làm gì?
– Tay cháu đang ………. Không làm gì.
Khoằm ngón tay thành hình móc câu, bác sĩ Tình móc lên nóc âm đạo:
– Bóp vú đi cháu, tự mình kích thích vú đi cháu.
– “Vâng”, Thủy làm theo lời bác sĩ hướng dẫn, đúng là trùng kích. Ở trên, ở dưới đều bị kích thích. Thủy bắt đầu tưởng mình đang ở một thế khác, một thế giới hoàn toàn mới so với hiểu biết của cô. “ư ư ư , a a a ……….. sướng ……… sướng quá”
Nước lồn Thủy bây giờ có thể dùng từ lênh láng cũng không sai chút nào, những tiếng “ọc ọc ọc” liên tục phát ra chứng tỏ trong âm đạo đang chứa một lượng lớn nước lồn, nước lồn trào cả ra bên ngoài thành những dòng bọt trắng xóa ở gốc ngón tay của bác sĩ.
Giữa những âm thanh vô cùng tình dục đó là những lời nói hỏi nhanh đáp gọn của bác sĩ và bệnh nhân. Bác sĩ muốn bệnh nhân hiểu biết hơn và thấy được tầm quan trọng của việc khẩu dâm trong tình dục:
– Vừa rồi bác làm gì cháu?
Thủy nhớ lại lúc nãy:
– Bác …… bác dùng ………….. miệng của bác ……. chạm vào bướm cháu.
– Là như thế nào? Bác không hiểu?
Thủy ú ớ, lồn thì nóng, vú thì căng, đầu thì sướng:
– Bác liếm vào bướm cháu…………….
– Cháu phải nói là bác liếm lồn cháu. Nói đi cháu …. Nói đi.
Tóc tai Thủy bù xù, đầu lắc bên nọ, xọ bên kia:
– Vâng…. Bác liếm lồn cháu, bác còn dùng lưỡi chọc vào lồn cháu………….. Cháu thấy bác địt vào lồn cháu bằng ………. Lưỡi.
Ông Tình móc lồn mạnh hơn, vì bệnh nhân không nhìn thấy mình nên ông cũng không dại gì mà đãi thằng buồi một tí, ông dí đầu cặc của mình vào gần sát cái đầu lồn của Thủy và tiếp tục sóc. Ông muốn lắm nhưng không dám, hoặc ít ra là chưa dám để trực tiếp buồi chạm vào lồn bệnh nhân, mọi thứ cần phải từ từ, nếu để bệnh nhân sốc quá rất có thể ông sẽ mang nhục vào người, nhất là đối với bệnh nhân có tiền sử bị hiếp dâm như người đang banh hết cả háng ra cho ông móc bây giờ:
– Thế giờ bác đang làm gì?
Thủy quả thực đã bị bác sĩ bỏ bùa mê thuốc lú mất rồi. Những từ ngữ mà nếu bình thường cô còn không dám nghĩ đến, nhưng nay lại thoải mái nói ra đằng mồm. Mà không hiểu sao, những từ trần trụi như “địt”, như “lồn” ấy lại mang lại cảm giác kích thích đến như vậy, nó khác lắm nếu như chỉ dùng từ lịch sự như “quan hệ tình dục”, “bộ phận nhậy cảm”.
– Bác đang dùng tay địt vào lồn cháu, bác đang móc lồn cho cháu sướng. AAAAAA. Nữa đi bác ơi, cháu sắp sướng rồi. Bác sĩ ơi, oooooo, ư ư ư ư…….. cháu sướng lồn lắm.
Biết Thủy đang trên đà lên dốc, sắp đạt đỉnh đến nơi rồi, bác sĩ Tình vẫn đều tay móc, vẫn nhịp tay sóc. Cái ông muốn là bệnh nhân lên đỉnh và xuất nước ra xối xả để triệt để trị được bệnh, còn nữa, ông cũng thèm được xuất tinh cùng một lúc khi bệnh nhân đạt cực khoái. Buồi không được chạm vào lồn, nhưng nó chỉ cách lồn có vài centimet thế này cũng thật là sướng rồi.
– Cháu có muốn dùng cái khác địt vào lồn cho nó sướng không?
Thủy chưa hiểu, với cô, tay bác sĩ đã là sướng lắm rồi:
– “Là cái gì ạ, ngoài tay ra là cái gì địt vào lồn cháu được?”, có khi chính cô đang mở đường cho bác sĩ không biết chừng, chỉ là vô ý thôi, chứ bản thân Thủy không nghĩ đến chuyện cô sẽ cho bác sĩ địt vào lồn mình một cách thực sự.
Bác sĩ tình thọc thêm một ngón tay nữa vào lồn Thủy, cái lạ là 1 ngón tay ông thấy khít, rồi khi ông đưa 2 ngón tay vào vẫn thấy khít. Lồn bệnh nhân quả là đặc biệt, nó giãn ra theo đúng kích thước của vật đưa vào:
– Là dương vật?
Thủy nghĩ ngay đến buồi của chồng ở nhà:
– Dương vật là gì bác sĩ?
– Là buồi. Cháu có muốn buồi địt vào lồn cháu không? Buồi địt vào lồn sướng lắm, sướng lồn lắm, sướng buồi lắm. Địt vào lồn rồi xuất tinh trùng nữa. Sướng lắm.
Như giọt nữa làm tràn li, như cơn sóng nhỏ làm vỡ bờ, chỉ bấy nhiêu thôi, khi bác sĩ nói đến tận cùng của tình dục, chính là buồi nhét vào lồn, là buồi địt vào lồn, là xuất tinh vào trong thì cũng là lúc những thành vách cuối cùng của sức chịu đựng đã bay biến, thay vào đó là cảm giác chưa từng có, lần đầu tiên xuất hiện trong đời Thủy. Cô cực khoái, cái cực khoái của lần khám bệnh trước chỉ là man mát, chỉ là khởi phát. Còn cái cực khoái của lần này nó hơn hẳn, thăng hoa hơn hẳn.
Cô có cảm giác như mình quên cả việc thở phải như thế nào, chỉ biết đầu óc mụ mẫm hẳn đi, điên điên đảo đảo. Đầu vú thì cứng đét, mông cô nhấc hẳn lên khỏi mặt giường mà hẩy hẩy dí mạnh hơn vào tay của bác sĩ. Lồn cô co giật những phát rõ ràng mà không phải là nhíu nhíu nữa. Nó co một cái thật mạnh rồi xì ra một cái mạnh không kém. Mỗi lần co như vậy là một tia nước từ lồn Thủy phọt ra, có thể tia là nước đái bởi trong giờ phút trọng đại này, Thủy quên luôn cả việc kiềm chế đái là như thế nào. Có thể tia là nước lồn từ toàn bộ thành vách âm đạo phọt ra cùng một lúc trào mạnh ra bên ngoài, “cực khoái là thế này sao?, sướng lồn là thế này sao?, lên đỉnh là thế này sao? Ôi sao lại sướng thế này? Chết mất thôi!!!!!!”, Thủy nghĩ trong đầu như vậy. Nhưng miệng cô ú ớ những câu vô nghĩa:
– AAAAAAAAAAAAAA cháu sướng rồi. Cháu lên đỉnh rồi. AAAAA Lồn ơi…….. sướng lồn rồi……………… Địt đi ………… địt cháu đi. Bác sĩ địt cháu đi …………. Aaaaaaaaaa cháu chết rồi ……………………………
“Pẹt”, mông Thủy rơi xuống mặt đệm, đôi chân dài thượt buông xuông thòng lọng lắc lư trong không trung.
Bác sĩ Tình cố lắm sóc buồi mình thật mạnh, ông muốn xuất tinh lúc bệnh nhân cực khoái nhưng không được. Bác sĩ đành ngậm ngùi cất giái vào trong. Ông vỗ vỗ vào mu lồn như người lớn đang vỗ về vào đầu một đứa trẻ ngoan:
– Cháu giỏi lắm, giỏi lắm. Hôm nay tiến bộ hơn lần trước rất nhiều. Dâm thủy đã xuất ra thành tia rồi. Tốt lắm. Chỉ một lần nữa thôi là cháu sẽ khỏi hoàn toàn. Chỉ 1 lần nữa thôi. Tốt lắm.
Thủy thều thào:
– Vâng, cháu cảm ơn bác sĩ.
Rồi cô nhắm mắt lại mà thưởng thức nốt những gì còn sót lại, trong đầu cô vang lên thật rõ những từ “địt”, “lồn”, “buồi”, “tinh trùng”, những từ đó mới kích thích làm sao?
————–
Lại nói về chuyện bà Oanh, sáng nay khi vừa nói chuyện với đội thợ sửa ống nước ở nhà là bà vội vào nhà vệ sinh để …………. rửa lồn. Đàn bà đúng là trong tất cả nỗi sợ thì sợ nhất chính là mất nước. Nhịn nước uống thì còn được, nhưng nhịn nước rửa lồn thì đúng là một nỗi khiếp sợ.
Trước khi hết giờ làm ở bệnh viện, bà còn vào nhà vệ sinh để rửa lồn một lần nữa mới về nhà vì biết chắc rằng đường ống nước hôm nay vẫn sẽ chưa được sửa. Thợ hẹn ngày mai.
Mang nỗi bực dọc về nhà, chẳng buồn nấu cơm vì làm gì có nước mà nấu. Bà định tối hẳn thì ra đầu ngõ làm bát bún cho qua bữa. Bỗng bà nghe tiếng bấm chuông.
Ngó ra ngoài thì bà Oanh thấy bóng một người đàn ông nhưng không nhìn rõ mặt là ai. Bước ra ngoài lại gần thì thấy người đàn ông đó đeo khẩu trang kín mít, đầu đội mũ lưỡi trai sụp xuống khuôn mặt, mặc bộ quấn áo đồng phục, tay xách theo một cái túi khá là to. Chưa kịp hỏi là ai thì người đàn ông đó đã lên tiếng trước:
– Chào bà, tôi là thợ sửa ống nước. Công ty phân công tôi đến sửa đường nước nhà bà.
Bà Oanh mừng rỡ vì cuối cùng thợ cũng đến sửa, vậy là bà lại được rửa lồn ở nhà rồi, nhưng bà vẫn thắc mắc:
– Ơ, tôi tưởng các anh báo là hôm nay thiếu thợ, mai mới sửa cơ mà.
Người đàn ông xuýt nữa thì phì cười nhưng kiềm nén được:
– Tại công ty thấy bà hối quá nên cắt tôi từ công trình khác về.
– “Ờ thế à? Anh vào nhà đi”, vì mừng quá mà bà Oanh không nhận ra giọng nói này có phần quen thuộc, mặc dù đã bị người đàn ông cố tình làm méo tiếng.
Người đàn ông theo mông đít bà Oanh đi vào bên trong nhà, một căn nhà 2 tầng cũ kỹ. Nhà vệ sinh ở ngay dưới tầng 1, đứng trước cửa nhà vệ sinh, bà Oanh nói:
– Anh sửa giúp tôi, mất nước 2 ngày hôm nay rồi.
– Vâng, bà cứ nghỉ ngơi, tôi làm một lát là xong ngay.
Bà Oanh chợt thấy cái giọng điệu này hơi quen quen, bà nghĩ mãi mà không ra, đành tặc lưỡi đi ra ngoài phòng khách:
– Anh sửa giúp, sửa xong thì ra phòng khách tôi gửi tiền công.
Người thợ sửa ống nước bước vào bên trong phòng vệ sinh, nhìn ra ngoài thấy bà chủ nhà đã ra ngoài phòng khác, ông ta bèn kéo cái khẩu trang xuống dưới cằm mà khịt khịt mũi. Mùi đầu tiên đập vào mũi ông chính là mùi thơm của các loại xà phòng tắm, dầu gội đầu. Ngó lên cái móc treo quần áo thì ông chợt cửng tếu buồi lên ngay lập tức, bởi thứ đập vào mắt ông là một hàng quần lót và cóc xê. Xem nào, phải có đến 5 bộ chứ không ít, điểm danh thì có rất nhiều mầu sắc khác nhau: mầu hồng, mầu trắng, mầu đen, mầu tím, mầu xanh. Kiểm đếm thì có nhiều kiểu dáng khác nhau, nào là lọt khe, tua dua, ren, thêu .v.v. Nếu nhìn kỹ và phân chia thành cặp quần – áo thì có thể biết là nó đi theo bộ. Chứng tỏ chủ nhân của nó cũng rất cầu kỳ và ăn mặc rất có gu khi quần và áo lót cũng là một cặp với nhau.
Người thợ sửa ống nước lấy đại một chiếc quần lót trong đống đó, ông lột mặt bên trong ra rồi nhìn vào đũng quần. Ôi trời ơi, một vệt mầu trắng trắng hiện rõ lên ở phần đũng. Đưa lên mũi ngửi ngửi rồi hít thật căng vào lồng ngực, ông ta kết luận ở trong đầu: “cái này vừa mặc chiều hôm nay, mùi vẫn còn thơm, vệt nước vẫn mới”. Cái kết luận của người thợ sửa ống nước quả là chính xác. Cái quần lọt khe mông mầu xanh dương này bà Oanh vừa mới mặc buổi chiều nay và thay ra ở cơ quan. Về một cái là treo lên đây cùng đám quần cũ, chờ đến khi có nước mới giặt một thể. Mà cái lão thợ sửa ống nước này thật là biến thái. Sửa ống nước thì sửa đi còn bày đặt soi quần lót tìm dâm thủy nữa mới đáng ghét làm sao.
Nói thì nói vậy thôi, người thợ mẫn cán của chúng ta sau khi ngắm xong quần lót cũng hì hục đi sửa tìm nguyên nhân của việc không có nước.
Sau một hồi hì hục thì : Xè xè xè xè xè …………………
Không phải là tiếng nước đái mà chính là tiếng nước lọc từ chiếc vòi chảy ra.
Ở ngoài phòng khách, bà Oanh nghe thấy tiếng nước chảy từ bên trong vọng ra, bà mừng rỡ phi vào trong, vừa đến cửa bà đã la lên:
– “A có nước rồi”, nói ra miệng câu đấy nhưng trong đầu lại nghĩ thêm vế sau của câu nói vừa rồi: “Vậy là được rửa lồn rồi”.
Người thợ nói:
– Bị tắc đường ống, chắc là do lâu ngày không được thông.
Một câu nói rất chuyên môn, rất khoa học của người thợ nhưng lại ứng với hoàn cảnh của cá nhân bà Oanh, bà đỏ mặt tía tai lập lại câu nói vừa rồi:
– Bị tắc, lâu không được thông. Ừ hen……………..
Rồi bà nghĩ, “cái thằng cha này quen quen, sao lại biết hoàn cảnh của mình nhỉ, hắn nói có ẩn ý thế không biết”.
Rồi bà nhìn kỹ lại người thợ sửa ống nước. Ối cha, cái tạng người này?, mà sao vào trong nhà rồi còn đeo khẩu trang, mũ lưỡi trai sụp xuống mặt thế này. Bà nhanh tay hất cái mũ lưỡi trai của người thợ ra. Bà la toáng lên:
– Á ………………………….. ông Tình.
Ông Tình cười hề hề mặc dù vừa bị lật tẩy:
– Hì hì hì…… bà Oanh.
Bà chống hai tay vào nách, lúc này bà đứng ở cửa nhà vệ sinh còn ông Tình thì vẫn ở bên trong:
– Sao ông lại vào đây? à mà sao ông dám đóng giả làm thợ sửa ống nước.
Ông Tình đưa tay lên gãi đầu giống như vừa bị ông bố khó tính bắt quả tang địt trộm con gái ông ta:
– Tôi …………. Tôi …………… sửa giúp bà đường ống nước.
– “Sao ông biết nhà tôi hỏng đường nước?”, bà Oanh mặt đỏ dừ.
Lần nay ông đưa tay xuống gãi mông, bộ quần áo thợ bẩn thỉu này ông vừa mượn của một người làm thợ sửa xe máy ở đầu chợ, ông khai thật:
– Sáng nay tôi định vào phòng khám của bà, chưa vào thì nghe được điện thoại bà nói với thợ ……… nên biết.
– Ông dám nghe lén tôi ………
Ông Tình cãi:
– Tôi không cố tình mà ………. Hì hì hì.
Lấy tiếng cười làm hòa. Bà Oanh thực ra mà nói lúc này đang rất cảm kích ông Tình, nhưng đàn bà mà, cứ làm ra vẻ bực tức để che giấu con người thật của mình thôi. Bà nhìn một lượt bên trong phòng vệ sinh, nói câu trước thì bình thường:
– Muốn đến sửa giúp sao không bảo với tôi mà phải giấu giấu giếm giếm.
Nhưng câu sau thì không bình thường tẹo nào, vì bà nhìn thấy mớ quần lót của mình đang một đống treo ở trên móc. Vừa rồi bà sơ ý không cất đi vì không nghĩ là hôm nay có thợ đến sửa:
– Này này ……. Ông có nhìn thấy cái gì …………. Không đấy.
Ông Tình ngửa mặt lên trời lắc lắc kiểu như vô tội:
– Nhìn thấy gì là thấy gì, không tôi không nhìn thấy gì đâu. Không có đâu.
– Thật không?
– Thật, mà bà lo cái gì, chỉ là tại mất nước thôi mà. Tôi không để ý đâu.
Nói xong ông Tình xách túi đồ luồn sang bên cạnh bà Oanh đi ra phía phòng khách, bà Oanh đứng ngẫm nghĩ một lúc vì những gì ông Tình vừa nói. Rồi bà giậm chân đành đạch vì hiểu ra ông Tình đã ngắm quần áo lót của bà. Bà giậm chân vì ngượng, ai đời đồ lót không phải trong tình trạng sạch sẽ của mình lại bị ông Tình biết hết.
Rồi bà đuổi theo ông Tình, vừa nhìn thấy ông bà đã toáng lên:
– Ông Tình kia, sao ông dám, trời ơi là giời………………
Mặc kệ những gì người ta nói, ông Tình còn trêu bà bằng cách trả lời không đúng câu hỏi:
– Ha ha ha, tôi á, tôi thích nhất cái mầu xanh dương.
Bà Oanh càng ngượng hơn:
– Ai hỏi ông thích cái nào? Giời ơi là giời. Ông bắt nạt tôi………… Về, về ngay, tôi không muốn gặp ông nữa. Về ngay.
Bà Oanh chưa nói hết thì ông Tình đã xách túi đồ phi ra đến tận cổng rồi. Ông chẳng dại gì mà ở lại đấu đá với một con sư tử cái cả.
Bà Oanh không có ai để trút bực dọc, đành ốp mặt vào hai lòng bàn tay, bà ngồi thụp xuống ghế:
– Ông Tình già chết tiệt! Ông dám nhìn quần lót của tôi. Lại còn kêu thích cái mầu xanh dương, cái vừa mặc chiều nay nữa chứ. Mình chết mất thôi. …………
—————
Chuyện ông Tình và bà Oanh xảy ra lúc ban ngày là như vậy đó. Tạm gác lại chuyện của ông bà, chúng ta bàn đến chuyện của vợ chồng Phong – Vân một chút xem có điều gì hay ho không nhé.
Cu Zũng đã nói với các bạn chưa nhỉ, vợ chồng Phong – Vân đúng là xứng lứa vừa đôi. Mặc kệ lúc ban ngày hai người có thể làm một nháy nặng nhẹ nào đó với tình nhân, nhưng buổi tối trước lúc đi ngủ kiểu gì hai người cũng phải làm nhau một phát, tinh trùng phải được xuất, dâm thủy phải được chảy mới đi ngủ được. Hôm nay cũng vậy, vừa rồi Phong cũng đã hì hục xuất một đống tinh trùng giờ vẫn còn ứ đầy trong lồn Vân. Vân thu lu trong lòng chồng, cô thủ thỉ:
– Em sướng quá, hôm nay anh địt khỏe thế, chắc là ban ngày không làm nháy nào với Uyên Nhi à?
Phong thở dài đánh thượt một cái:
– Có nhưng chưa xuất được?
– Tại sao?
– Vì lúc chuẩn bị bắn thì có người gõ cửa, điên hết cả người.
Vân tủm tỉm vì chồng rất thành thực:
– Hi hi hi, cho chết.
Phong bóp vào đầu tí Vân:
– Thế còn em, lúc vừa rồi liếm lồn em, anh thấy vẫn còn tinh trùng trong lồn. Hôm nay chắc là cũng cho thằng Evant địt à?
Vân cũng chẳng có gì phải giấu:
– Em rửa kỹ lắm rồi mà vẫn còn à. Công nhận Evant nó nhiều tinh thật. Mỗi lần bắn ra là đầy một lồn luôn.
– Sao em bảo em chán nó rồi.
– Vâng, chán rồi anh ạ. Nó cứ như con trâu ấy, lúc đầu thấy lạ thì còn thích thích, chứ sau vài lần thì thấy nó nhàm. Chỉ được cái buồi to, còn kỹ thuật thì thua chồng em xa.
– Anh nghe nói sang tuần là nó về Mĩ.
– Vâng, nó sắp về rồi, nó cứ năn nỉ cho nó địt em nốt mấy ngày cuối. Em cũng nể thời gian nó làm việc ở đấy đối xử với mình cũng không tệ nên cố nốt mấy ngày.
Phong nói tiếp đến chuyện mà hai người vẫn đang bàn dở mấy ngày hôm nay, đó là tìm người thay thế Evant cho Vân:
– À em này, em đã tìm ra ai thay thế khi thằng Evant về Mĩ chưa?
Vân nghĩ một lúc rồi dụi đầu vào ngực chồng:
– Rồi anh ạ? Nhưng em sợ nói ra…………. anh sẽ sốc.
Phong thì tự tin cho là không có ai có thể làm cho anh sốc được:
– Làm gì có chuyện đấy, em nói ra xem nào.
Hít một hơi thật sâu, Vân nói rất nhẹ đoạn đầu, nhưng nhấn mạnh vào chữ cuối cùng:
– Em cũng nghĩ về người này rồi, là ……………… BỐ!
Phong bật dậy, trong đầu anh chưa từng nghĩ đến chuyện này, bố ở đây chắc chắn là bố đẻ anh, bố chồng của Vân chứ không phải bố ruột, vì bố đẻ Vân đã mất từ lâu rồi.
– Cái gì ……….. em nói lại xem nào.
Vân không bất ngờ về thái độ của Phong, cô vẫn bình tĩnh ngồi dậy theo chồng, cô lấy thái độ hết sức nghiêm túc chứ không phải đùa bỡn:
– Anh từ từ nghe em giải thích đã, nếu anh không đồng ý cũng không sao cả?
Nhìn mắt Vân, Phong bình tĩnh kèm với hồi hộp:
– Em nói anh nghe xem nào.
Vân bắt đầu kể lại những suy nghĩ của cô mấy ngày hôm nay, cái suy nghĩ về bố chồng từ hôm cô liếm tinh trùng của ông Tình ở ngoài hành lang:
– Em khẳng định 100% là bố đã đứng ở bên ngoài rình vợ chồng mình địt nhau. Lúc đó sau khi anh xuất tinh thì ngủ luôn, em nhìn thấy bóng người ở bên ngoài cửa vì cửa không khép hết. Em đi ra ngoài thì không nhìn thấy bố đâu, nhưng vết tinh trùng vẫn còn nguyên ở trên tường. Em khẳng định là bố, vì trong nhà này ngoài anh ra thì chỉ có bố mà thôi. Quang Anh còn bé không thể xuất tinh được.
Phong há hốc mồm:
– Nói như vậy là bố đã nhìn vợ chồng mình địt nhau, rồi bố thủ dâm, rồi bố ………. xuất tinh.
Vân gật đầu xác nhận:
– Chuyện này em cũng nghĩ đi nghĩ lại mấy ngày hôm nay anh ạ. Thú thực với anh, trước giờ em không để ý đến bố, cũng chưa từng nghĩ mình sẽ địt bố. Nhưng từ cái hôm đó tự dưng em thấy ………. thích thích được làm tình với bố. Em cũng không biết là tại sao nữa.
Phong ngồi bệt xuống giường, buồi vừa địt xong nhưng lại đang dần dần cương lên, chuyện Vân địt Evant đã làm anh có hứng lắm rồi, nay lại nghĩ đến để Vân địt với bố đẻ mình, tự nhiên Phong thấy phấn khích một cách kỳ lạ. Đang mải suy nghĩ thì Vân lại tiếp:
– Với lại nếu suy xét ở khía cạnh khác thì em nghĩ mình cũng nên làm. Bố ở một mình nuôi hai anh em anh từ bé đến tận giờ mà không đi bước nữa. Em nghĩ bố xứng đáng được bù đắp những ngày tháng cuối đời này. Bố nay đã 60 tuổi rồi, nếu có ham muốn thì cũng chỉ được vài năm nữa thôi. Chi bằng thay vì mình người ở bên ngoài thì mình lấy luôn người ở trong nhà, vẹn cả đôi đường anh ạ. Vừa là để thỏa mãn bố, vừa đỡ phải lo những chuyện loằng ngoằng phát sinh bên ngoài. Anh thấy thế nào? Em tùy anh quyết định đấy, anh bảo được là được, anh bảo không em tuyệt đối nghe theo.
Phong suy tính mông lung lắm:
– Nghe em phân tích anh thấy cũng có lý. Bản thân anh thì anh nghĩ chắc không vấn đề gì? Cũng là chuyện mình báo hiếu bố thôi. Nghĩ bố ở một mình bao nhiêu năm nay thấy cũng tội. Còn em thì tự nguyện cũng OK. Chỉ là anh lo bố không chấp nhận thôi, tính bố em biết rồi đấy, rất nguyên tắc. Chuyện bố rình và thủ dâm dù sao cũng là chuyện lén lút. Còn nếu để xảy ra thật thì chưa chắc bố đã chấp nhận, có khi còn nghĩ ngược lại vợ chồng mình xấu xa chứ không biết chừng.
Chuyện này Vân cũng đã tính đến:
– Vâng, em cũng có suy nghĩ như anh. Nếu anh đồng ý cho em và bố ……. địt nhau, thì em có một cách, cách này có thể làm cho bố không đồng ý cũng không được.
– Cách gì, đừng có dùng cách chuốc thuốc mê, thuốc kích dục giống như trên phim nhé, anh không muốn chúng ta ép bố bằng cách đấy đâu.
Vân ghé mồm lại tai chồng rồi nói nhỏ:
– Không dùng cách đấy. Mà là ………… bắt quả tang.
Phong gật gù tán đồng.
—————
Lúc Phong và Vân vừa thống nhất xong kế hoạch tác chiến thì đúng lúc đó ở nhà của Oanh, bà nhận được 1 tin nhắn, là của Hằng. Tin nhắn làm lồn bà chảy nước ra gần như ngay lập tức. Hằng nhắn thế này: “Chị Oanh ơi! Em vô tình để buồi Minh Trí chui vào lồn em rồi. Loạn luân thực sự rồi chị ơi”.
— Hết chương 9 —