Một nửa bé con, một nửa đàn bà.

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Một nửa bé con, một nửa đàn bà.

Tác Giả : Đang cập nhật

Thể Loại:

Lượt Xem: 4793 Lượt Xem

“Moi thèm cái lưỡi của toi quá. Làm ơn hãy đến tối nay đi”

Nàng đang ngồi viết truyện nửa chừng thì nhận được tin nhắn của “Điệu nhảy cuối cùng”. Đó là cách nàng lưu số điện thoại của những người đàn ông của mình. Không ai trong số đó được lưu bằng tên thật. Mỗi người một đặc điểm nào đó khiến nàng nhớ đến họ, hoặc để nàng phải nhớ về họ như vậy. Có những người đàn ông đi qua cuộc đời nàng từ lâu, hoặc người đàn ông hiện tại chiếm quá nhiều tình cảm của nàng khiến nàng không còn nhớ vì sao hay như thế nào mà nàng đã từng yêu những người đàn ông trước kia. Cách nàng lưu họ lại như vậy để nhắc nhở nàng cái giây phút đẹp nhất nàng ý thức được rằng họ sẽ lưu lại trong trái tim nàng.

“Chim đã bay ra khỏi ***g rồi.”

Nàng nhắn lại, nhớ về lá thư nàng viết cho gã đêm cuối cùng nàng ở bên gã.

“Moi như một con chim trực chờ muốn bay đi nhưng không tài nào cất cánh được. Còn toi, tại sao, tại sao, không bao giờ tỏ ý muốn giữ moi lại.”

Nàng ngồi viết bức thư đầu tiên cho gã, cũng là những lời cuối cùng mà nàng muốn nói với gã. Còn gã nằm trên giường, chờ đợi nàng hoàn thành bức thư. Thời gian trôi đi chậm rãi và sự yên lặng đến tột đỉnh khiến gã không tài nào nằm yên được. Còn nàng cố gắng viết rành rọt nhất những gì mình muốn nói với gã.

“Tại sao, tại sao không bao giờ toi muốn giữ moi lại”

Và nàng đưa cho gã bức thư, trước khi mình bấm nút thang máy rời khỏi nhà gã. Mọi thứ đã kết thúc như vậy. Và nàng tự hứa với bản thân rằng nàng sẽ giữ lấy lòng tự tôn của mình và không bao giờ đến tìm gã nữa.

“Chim đã bay ra khỏi ***g rồi”.

Điện thoại lại rung lên báo hiệu có tin nhắn. “Tại sao lúc người ta còn tình cảm thì không níu giữ trân trọng, bây giờ còn nài nỉ làm gì, thật là nực cười” Nàng nghĩ trong đầu và với tay mở điện thoại xem hắn nhắn gì.

“Nếu toi muốn có thể qua nhà moi”

Là tin nhắn của chàng Apollon. Nàng lưỡng lự vì mới gặp chàng lúc nãy xong và nàng cũng lo lắng không biết lát nữa khi hết thuốc tê, nàng sẽ có triệu chứng gì bất thường không. Liếc nhìn đồng hồ, đã 21h rồi.

“Bây giờ sao?”

“Nếu toi muốn”

Nàng phải tắm qua, thông thường mất 30 phút. Sau đó mất thêm khoảng 15 phut để sửa soạn và đi ra bến tàu điện. Nếu kịp giờ thì nàng có thể đến nhà chàng khoảng 22h hoặc 22h30. Còn nếu ngần ngừ hơn thì phải chờ mỗi 20 phút cho những chuyến tàu khác nhau. Thực sự nàng không biết mình có nên đến không. Nàng lưỡng lự, nàng không biết mình nên làm gì.

Tối nay anh không về nhà mà sẽ ngủ lại ở nhà chú của anh ở thành phố bên cạnh. Mỗi tuần sẽ có 2 ngày anh làm việc ở đó. Lái xe về nhà mất khoảng 1 tiếng đồng hồ. Tùy theo tình hình công việc hoặc anh kết thúc sớm hay muộn hoặc anh có thể ngủ lại nhà ai hay không mà anh sẽ quyết định lái xe về nhà hay không. Và anh đã nói trước cho nàng biết rằng tối nay anh không về.

“Chắc khoảng 1 tiếng nữa moi sẽ đến”

Nàng nhắn tin cho chàng và sửa soạn rời khỏi nhà.

-Chị lại đi nữa ạ?

-Ừ. Nhưng mà mai chị về. Em không phải cho Bim Bim ăn đâu, chị sẽ cho nó thức ăn trước khi đi.

-Chị nhớ tắt đèn phòng tắm khi đi nha.

-Lần trước chị quên tắt à?

-Dạ.

-Chắc chị vội quá.

Nàng nói rồi vội vàng lấy quần áo vào phòng tắm và bật nước nóng tắm qua. Bim Bim chạy lon ton theo sau và cứ quấn lấy nàng rồi dúi đầu vào chân nàng. Nàng vẩy một ít nước xuống, cu cậu xù lông rồi chạy đi mất. Nàng cười, nụ cười thoáng qua và niềm vui cũng thoáng qua, mờ nhạt. Sau khi tắm sơ qua, khoác lại cái váy quây nàng mặc hồi chiều và vơ vội cái túi xách, nàng vội vã đóng cửa và đi bộ ra bến tàu điện.