Khát khao tội lỗi( NTR) – Update Chap 51 – END

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Khát khao tội lỗi( NTR) – Update Chap 51 – END

Tác Giả:

Thể Loại: , ,

Lượt Xem: 2916 Lượt Xem

CHƯƠNG 34

Ngân bị con trai bất ngờ ôm từ phía sau. Hai cánh tay khỏe mạnh của nó khẽ chạm vào bầu ngực mềm mại, phía dưới hạ bộ cứng cáp ép chặt lấy cặp mông nẩy nở, khiến cơ thể vốn đã nhạy cảm của nàng bỗng chốc có chút khác lạ. Ngân hiểu cảm giác đó là gì, vội vàng quay người lại đẩy con trai ra. Nhưng Tùng vẫn ngoan cố không buông, thậm chí còn ghì chặt đôi tay. Thành ra giờ đây, khuôn mặt hai mẹ con chỉ cách nhau có vài cm, còn thân thể thì dính vào nhau.
Mặt cúi gằm xuống, đôi má Ngân đỏ lên thẹn thùng,
– Mẹ.. gã Tiến đó bị bắt rồi. Từ giờ, mẹ đừng rời xa con nữa nhé.
Tùng không giấu được sự vui sướng khi kẻ suýt gây ra sự sụp đổ của gia đình mình đã bị quả báo thích đáng.
– .. Con buông mẹ ra đi đã..
– Mẹ hứa điii..
Cánh tay của Tùng lại xoắn vào, khiến cặp vú dưới lớp váy mỏng bị bộ ngực rắn rỏi ép cho lòi ra một phần da thịt trắng hồng nảy nở. Hai đầu ti của nàng đột nhiên kích thích, cộm lên thấy rõ. Hơi thở càng ngày càng nặng nhọc.
– Mẹ khó thở quá.. thả mẹ ra Tùng…
– Mẹ… mẹ hứa với con đi mà.
– Rồi rồi, mẹ hứa. Mẹ hứa sẽ không rời xa gia đình nữa. Được chưa?
– Còn nữa… mẹ phải là của con.
Ngân giật mình, mắt mở to ngước lên nhìn con trai định nói gì đó nhưng đột nhiên im bặt. Hóa ra, đôi môi đỏ mọng của nàng đã bị con trai phủ lên cuốn lấy hôn hít, khiến nàng chỉ có thể ú ớ không thành tiếng. Nàng vội ngoảnh mặt sang bên.
– Cho con hôn mẹ, một lần thôi.. Mẹ không biết quãng thời gian qua thấy mẹ ở bên gã kia con đã đau khổ thế nào đâu.
Ngân nghe vậy cũng thấy mủi lòng, đôi môi Tùng lại ập đến. Lần này cô không tránh né nữa.
Được thể, bàn tay của Tùng từ từ trượt xuống bóp lấy cặp mông tròn lẳn trong chiếc váy ngủ, ép thân dưới của mẹ vào hạ bộ mình.
Thấy thứ to lớn đó của con trai cứ thúc vào bụng dưới, ký ức về lần làm tình đầy tai hại với Tùng mấy hôm trước ùa về trong đầu cô. Trời.. nó thật cứng cáp và sung mãn.
Cơ thể dần nóng lên nhưng Ngân vẫn đủ tỉnh táo để biết chuyện gì đang xảy ra. Nàng gạt tay con trai đang bóp mông của mình, mà càng gạt thì nó lại càng làm tới. Một bàn tay đã luồn vào trong váy của nàng.
– Không được…Tùng..như thế không được.

“ Xoạch…brừm..”
Đúng vào lúc Ngân đang sợ hãi không biết phải làm gì ấy, tiếng mở cổng và động cơ ô tô của Vũ đột nhiên vang lên bên ngoài sân.
Ngân và Tùng vội buông nhau ra, không ai nói với ai câu nào. Tùng đưa tay về phía mẹ định kéo lại nhưng cô đã chạy đi ra ngoài đón Vũ.

Tùng thấy bố mặt đỏ căng như gà chọi, trán nhăn lại như đang lo nghĩ gì đó.
– Bố, sao bố lại về giờ này.
– Anh về rồi à.. vào ăn cơm thôi.
Vũ đáp qua loa, còn không cả nhìn hai mẹ con:
– Ừ..ừ.. Sở hết việc nên bố về sớm.
Nếu như là những ngày thường, chắc có lẽ Tùng và Ngân sẽ nhận ra sự khác lạ nơi Vũ. Thế nhưng, chính hai mẹ con giờ đây cũng đang chìm đắm trong những suy nghĩ của riêng mình, chẳng còn tâm trí mà để ý tới những thứ khác.
Buổi chiều, đang nghỉ ngơi thì Vũ nhận được một cuộc điện thoại, sau khi nghe xong lại cuống cuồng thay quần áo đánh xe đi. Căn nhà chỉ còn mỗi hai mẹ con. Ngân sợ rằng sự việc ban trưa sẽ lại xảy ra nên chỉ ở biệt trong phòng. Đến bữa cơm tối, mặc dù ngồi đối diện nhau nhưng cô cũng không dám nhìn thẳng vào con trai.
– Mẹ… Ngân giật nảy mình.
– Lát cho con đi sang nhà Lâm có tý việc.
– Ừm.. đừng về khuya quá nhé.
Trở về phòng thở phào nhẹ nhõm, Ngân thay bộ quần áo đi tắm chút cho thư giãn đầu óc. Nằm trong bồn tắm ngâm mình dưới làn nước mát lạnh, cơ thể cô như được xoa dịu đi cơn bức bối. Nghĩ về những thứ vừa xảy ra lúc ban trưa, nếu như Vũ không về lúc đó, thì chắc cô đã làm chuyện loạn luân với chính con trai của mình một lần nữa.
Bất giác, Ngân đưa tay vô thức sờ xuống vùng mu múp máp. Nơi đã bị cái buồi cứng nóng của con trai đè ép vào làm đầu óc cô mụ mị đi.
Mới có hơn một ngày không được làm tình, Ngân đã trở nên thèm thuồng đến vậy. Thế mới nói, sức ảnh hưởng và dư âm của Tiến tác động lên cô là không hề nhỏ.
Hai ngón tay chụm lại mân mê mép lồn sưng mọng, vuốt ve chà xát âm vật rồi mò mẫm vào sâu trong âm đạo mà móc ngoáy, Ngân nhắm mắt, ưỡn háng lên nhún nhẩy. Làn nước dập dềnh tràn ra ngoài bồn tắm.
– Ưưư….
Thở hắt ra, đứng dậy lau qua người cho khô rồi quấn tạm chiếc khăn tắm, Ngân chạy vội về phòng mở tủ lấy con cu giả. Nàng nằm lên giường dạng hai chân, miết con cu giả lên xuống dọc mu lồn rồi chọc nó vào bên trong.
– AAaaa..
Cảm giác thỏa mãn khi cơ thể được lấp đầy bởi thứ gì đó làm Ngân rên siết lên sung sướng. Nước lồn tiết ra ngày càng nhiều. Nàng khoan khoái ngả đầu ra sau mắt nhằm nghiền, phía dưới vẫn ngâm chiếc dương vật giả trong lồn.
Bất chợt cánh cửa phòng mà ban nãy cô đã quên không khép bị đẩy toang ra. Bên ngoài, xuất hiện một cơ thể hoàn toàn trần truồng đang đứng sừng sững, con cu với cái đầu khấc đỏ hỏn chĩa thẳng lên phía trước dũng mãnh. Ngân còn chưa kịp phản ứng thì cơ thể đó đã ập tới, giữ chặt hai tay của nàng.
– Tùnggg…

***
Hóa ra, Tùng vừa trở về. Phát hiện tiếng rên rỉ từ phòng mẹ, cậu biết ngay mẹ đang làm gì. Tình huống xảy đến giống y hệt như lần trước, thầm cám ơn ông trời đã tạo ra cơ hội quý báu này một lần nữa, và cậu sẽ không để nó vuột mất dễ dàng như trước đâu.
Tùng cởi hết quần áo rồi đẩy cửa, lao đến nhảy phắt lên giường, một tay giữ chặt lấy hai cổ tay của mẹ đẩy lên cao, tay còn lại rút phăng chiếc dương vật giả ra khỏi lồn mẹ.
– Mẹ định dùng thứ nhỏ bé này để thỏa mãn sao. Mẹ… thèm tình dục đến thế cơ à?
Ngân vẫn chưa hết bàng hoàng và bất ngờ thì Tùng đã đẩy con cặc của nó vào trong cơ thể nàng mất rồi. Rút kinh nghiệm từ lần trước, Tùng không chần chừ nữa mà hành động vô cùng nhanh, chính xác và dứt khoát.
– Kìa.. Tùng.. đừng con..ư..
Lời nói của Ngân im bặt giữa chừng vì cơn thốn và sự sướng khoái đan xen vào nhau ập đến. Nàng há hốc mồm, đây chẳng phải chính là thứ cảm giác mà nàng đang mong chờ sao.
Con cu của Tùng đã chui vào bên trong âm đạo ẩm ướt. Rồi Tùng bắt đầu dập như cái máy, cúi người xuống tham lam mút lấy bầu vú căng tròn. Ngân ngoảnh mặt sang một bên, há to miệng ngoạm vào chiếc gối.
– Sao mẹ không rên lên đĩ thõa như lần trước? Mẹ không sướng à?
Tùng nói xong liền bấu hai tay vào eo mẹ, kéo phần hông lên cao dập những cú mạnh bạo điên cuồng, tiếng “ phập.. phập.. phập” vang to trong căn phòng ngủ.
“ Trời ơi..đã quá…chết mất”.
Ngân sắp phát điên mất rồi. Cơ thể nàng như muốn nổ tung ra. Đôi môi mím chặt sắp không thể kìm nén nổi tiếng rên đã bứ nơi cổ họng, tay nàng vội với chiếc gối úp lên mặt mình để Tùng không thấy được những biểu cảm dâm đãng đó.
– Mẹ…bướm mẹ ngon quá…
Tùng trân người bắn tinh khí vào sâu trong âm đạo của mẹ.
– Aaaahhh.,,.
Ngân cũng lên đỉnh cùng lúc với Tùng. Tay nàng vứt chiếc gối bay xuống đất, miệng há ra rên to.
Nàng còn cảm nhận rõ những thớ cơ lồn đang co bóp, như đang hút lấy những giọt tinh nóng hổi của con trai.
Xấu hổ vì đã để lộ khuôn mặt và biểu cảm đầy thỏa mãn của mình, Ngân vội ụp tay vào mặt che lại.
– Mẹ.. mẹ sướng lắm đúng không?
Tùng khấp khởi mừng rỡ ôm lấy mẹ, gỡ bàn tay đang che trên mặt mẹ ra.
Chợt thấy đôi mắt mẹ đỏ hoe, hai dòng nước mắt vẫn còn đọng ở khóe mi.
Cậu thất thần, cảm thấy khó xử vô cùng.
– Con.. con xin lỗi..con tưởng…
– Đi ra ngoài… Ngân chỉ tay về phía cánh cửa.
Tùng bước xuống giường, đành lủi thủi đi ra. Trong đầu không thôi nghĩ đến những giọt nước mắt đó của mẹ, chắc hẳn mẹ đã giận mình lắm.
Nhưng cậu đâu có biết, Ngân không hề giận và không phải mỗi mình cậu mới là người cảm thấy khó xử. Những giọt nước mắt đó của Ngân tuôn ra khi cảm xúc sướng khoái lên đỉnh trộn lẫn với sự mặc cảm tội lỗi.
Với tay lấy tấm chăn lau đi những dòng tinh đang nhểu ra ở bên dưới, rồi cô cũng thiếp đi trong cơn mê mệt.

***

Sau tối ấy, cả hai mẹ con đều bối rối vô cùng. Tùng muốn gặp và mở lời xin lỗi mẹ nhưng chẳng biết phải nói như thế nào, còn Ngân thì luôn lảng tránh con trai.
Mỗi ngày cứ thế nặng nhọc trôi qua…
Cho đến buổi chiều hôm nay.
Vừa xong tiết dạy thứ 3, Ngân đang tính xuống căn tin mua nước thì chuông điện thoại reo, ai đó vừa gửi một tin nhắn hình đến. Cô liền mở ra xem.
– Trời đất… Ngân kêu lên suýt đánh rơi điện thoại.
Đó là cô, chính xác là cô và Tiến đang tay trong tay bên nhau. Bức hình còn zoom rõ ràng mặt của hai người. Chưa kịp hoàn hồn thì chiếc điện thoại lại rung lên lần nữa, màn hình hiển thị số máy lạ hoắc.
– Alo, ai vậy ạ?
– Ồ… lâu rồi mới lại nghe thấy giọng em.
– Anh là ai??
– Mới có mấy tháng không gặp, em đã quên anh rồi sao. Là Bằng đây.
“ Chết tiệt thật!! Sao gã biến thái này lại biết về chuyện của mình với Tiến”.
Cố giữ giọng thật bình tĩnh, Ngân hỏi lại:
– Anh gọi cho tôi có việc gì?
– Chuyện gì thì chắc em cũng đoán ra rồi. Chẳng là…hiện tại anh đang giữ những bức hình của em đang tay trong tay cùng với ông sếp Tiến của anh.. Em thấy sao? Đẹp đôi đấy chứ nhỉ? Haha…
– Đồ đốn mạt.. anh tính làm gì?
– Tính làm gì à? Để xem.. em có muốn lên báo cùng lão Tiến đó không? Hahahaha… Sếp anh mấy hôm nay vẫn đang hot lắm đấy.
Tiếng cười man dợ vang ra trong ống nghe làm Ngân rùng mình.
– Anh muốn bao nhiêu tiền?
– Ồ không cưng ơi… tiền giờ đâu có quan trọng.
– Vậy.. anh muốn thế nào? Nói đi.
– Cứ theo cách thủ công thôi. Ngay bây giờ, em phải đến gặp anh và tự tay nhận lại đống ảnh ấy.
– …
– Sao im lặng vậy? Nói gì đi nào..
– Đ..ược. Gặp ở đâu?
– Chung cư TKN đang xây dựng ở đường A. Nhớ kỹ nhé, anh mà thấy bóng dáng một thằng công an hay ai đó đi cùng em, thì cho dù anh bị bắt, những hình ảnh đó ngày mai vẫn sẽ lên báo thôi. Tin này nóng hổi lắm đây. Vậy nhé, khôn ngoan lên. Hahaha…
Cụp máy xong, giờ Ngân mới cảm nhận được sự sợ hãi tột độ. Nếu những hình ảnh đó mà bị phát tán ra, thì cô còn mặt mũi nào để sống nữa. Không ngờ được rằng những dư âm của quá khứ lại cứ đeo bám mãi. Làm sao đây… nếu cứ thế mà đến đó, chắc chắn sẽ không ổn chút nào.
Chợt.. trong đầu cô nghĩ đến Tùng. Biết là ngại nhưng giờ chỉ còn có thể nhờ vả và tin tưởng được mỗi mình nó mà thôi. Do dự cầm điện thoại lên, Ngân bấm số gọi cho con trai.
– Alo mẹ à..
– Tùng… giúp mẹ với.
– Mẹ sao thế.. tai nạn hả?
– Không…
Ngân liền kể lại toàn bộ những thứ Bằng vừa đe dọa.
– Hắn lại nhắn cho mẹ nữa. Hắn bảo thời gian chờ đợi sắp hết.
Tùng nghe xong cực kỳ căm phẫn. Cậu nắm chặt bàn tay thành nắm đấm.
– Thôi được, mẹ nghe này. Giờ mẹ đi đi, con sẽ đuổi bám theo mẹ phía sau. Có lẽ.. hắn sẽ không nghĩ đến con đâu. Mẹ yên tâm, con sẽ bảo vệ mẹ. Khi nào bắt đầu vào, nhớ hãy nháy máy điện thoại để con biết.
– Được…. Mẹ tin con. Mẹ đi đây.
Ngân phóng xe đi tới công trình đang xây dựng mà Bằng hẹn. Tới nơi, thấy cánh cổng bằng tôn đỏ đã được hé ra một khe hở, bên trong hoàn toàn vắng lặng do công nhân đang nghỉ dịch. Ngân gọi cho con trai báo hiệu mình đã đến nơi, rồi thận trọng từ từ đẩy cánh cổng bước vào.

Tùng chạy xe ngay sau mẹ, cố gắng giữ khoảng cách để hình ảnh mẹ trong bộ váy zip áo trắng công sở trên con xe SH luôn nơi cuối tầm mắt.
Bỗng chuông điện thoại reo lên, là mẹ gọi. Vậy là mẹ đã bắt đầu đi vào rồi.
Chết tiệt, Tùng vặn ga cho xe phóng hết tốc lực. Vừa qua ngã rẽ đã thấy chiếc SH của mẹ dựng bên đường, cạnh tòa nhà chung cư 5 tầng đang xây dựng được che chắn bởi những tấm tôn đỏ xung quanh.
Kia rồi, Tùng chạy về phía cánh cổng. Nhìn đồng hồ từ khi mẹ gọi đến giờ mới được hơn 7 phút tý, mong là sẽ không quá muộn.
Phía bên trong ngổn ngang những đống cát sỏi và máy móc xây dựng nằm im lìm. Dấu giày của mẹ in dưới đất từ cổng vào hướng về phía đại sảnh, nhưng đến đó thì đã biến mất bởi sàn nhà đều đã được lát gạch. Chẳng còn cách nào khác, Tùng đành chạy dọc hành lang, đạp cửa từng căn phòng tìm kiếm.
– AAaa..
Là tiếng kêu của mẹ. Tùng đứng lại, đầu ngoảnh xung quanh lắng tai nghe. Hình như nó phát ra ở đâu đó phía trên. Cậu vội lao đến cầu thang chạy lên tầng.
– Aahh….Buông ra..
Không thể nào nhầm được. Mẹ chắc chắn ở đâu đó quanh đây thôi, Tùng lần theo tiếng kêu đang vang lên.
Chính là căn phòng này, âm thanh la hét của mẹ vẫn đang phát ra từ bên trong. Tùng lao cả cơ thể vào cánh cửa không chút chần chừ.
Cánh cửa bung ra đổ ập xuống đất kéo theo bụi bay mù mịt. Theo đà, cậu ngã lăn lộn vào trong phòng.
– CHẾT TIỆTTT…. mắc lừa rồi..
Căn phòng hóa ra lại hoàn toàn trống không, chỉ có duy nhất chiếc ghế, đặt phía trên là một chiếc điện thoại nối với cái loa nhỏ để khuếch đại âm thanh.
– Mẹeeeeee… Tùng hét vào trong điện thoại.
– Uuu..ơơ.. Tiếng mẹ ú ớ đáp trả, có lẽ đã bị nhét thứ gì đó vào mồm.
– Mày không chơi lại tao đâu thằng ranh con. Hahahaha…
Tiếng cười đầy thỏa mãn của Bằng vang ra trong ống nghe.
Tùng gục mặt xuống đất thất thần.
“ Giờ biết phải tìm mẹ kiểu gì đây? Mẹ ơiiii….”