Khát khao tội lỗi( NTR) – Update Chap 51 – END

CHƯƠNG 35

Những âm thanh la hét của mẹ vẫn vang vọng ra như cắt vào tâm can Tùng.
Đúng trong lúc bĩ cực nhất, đột nhiên có thứ gì đó lóe lên trong đầu cậu.
“ Đúng rồiii….điện thoại…”
Tùng vụt đứng lên, như người chết vớ được phao. Vội vàng lôi chiếc điện thoại của mình ra mở app theo dõi định vị. Cầu mong rằng thiết bị GPS giấu trong chiếc móc điện thoại của mẹ vẫn còn hoạt động.
Đây rồiiiii…
Chấm đỏ nhấp nháy trên bản đồ hiện ra rất rõ ràng trên màn hình. Hóa ra, nơi Bằng giam giữ mẹ lại không hề xa như Tùng nghĩ. Cậu liền chạy vội xuống tầng, hướng về phía chấm đỏ.
“ Mẹ cố gắng lên, con đến đây.”

***
20 phút trước…
Ngân đẩy cánh cổng bằng tôn đỏ ra cho rộng rồi lách người vào trong. Nhìn về phía đại sảnh của tòa nhà chưa hoàn thiện, có một gã đàn ông đang đứng ở đó. Ngân thận trọng tiến lại gần.
– Ồ.. em đến rồi đó hả? Đúng giờ đấy.
Nàng đứng cách một đoạn, ném ánh nhìn kinh tởm về phía Bằng.
– Giờ sao đây, anh muốn thế nào thì mới trả lại cho tôi những tấm ảnh đó.
– Chỗ này… không tiện để nói chuyện. Chúng ta tới nơi khác.
– Còn lâu, đồ bệnh hoạn. Anh đừng tưởng tôi ngu.
– Haha…anh cũng đoán rằng em sẽ nói vậy. Nhìn này, ( Bằng giơ chiếc điện thoại trong tay lên) tất cả đống ảnh đều đang nằm trong đây, thấy cái nút này không? Chỉ cần ấn nhẹ vào đó thôi là mọi thứ xong xuôi. Thế nên, anh chỉ yêu cầu duy nhất là đi theo anh thôi. Đến nơi, anh sẽ đưa lại nó cho em.
– Hừ… anh nghĩ tôi là đứa trẻ lên ba à mà định nịnh nọt như vậy. Đừng có mơ.
Ngân cố gắng câu giờ chờ Tùng đến ứng cứu.
– Em mạnh miệng phết nhở? Anh không có thời gian để đùa đâu..
Nói rồi, Bằng giơ điện thoại lên định ấn vào nút gửi.
– Thôi được.. đi thì đi.
– Haha…như thế ngay từ đầu có phải dễ không.
Bằng quay người dẫn đường. Ngân đi phía sau, trông thấy chiếc điện thoại trong tay gã đang khá sơ hở, liền nhoài người tính chồm tới giật lấy nó rồi bỏ chạy.
Nhưng nàng dù sao cũng chỉ là phụ nữ, sao có thể nhanh nhẹn được như thế.
Vừa mới chạm vào chiếc điện thoại, bàn tay của Bằng đã nắm chặt nó khiến Ngân không thể giật ra được. Hắn quay người lại, mặt hằm hằm nhìn cô.
– Con chó cái này, tao nhẹ nhàng ngọt nhạt nãy giờ nên mày nghĩ tao hiền đúng không?
Nói xong, Bằng giơ bàn tay to bè tát một cú trời giáng vào khuôn mặt xinh đẹp yêu kiều của Ngân, làm cô ngã lăn lộn nằm sõng soài dưới sàn nhà.
Tai trái ong lên, đầu xoay mòng mòng choáng váng giống như vừa bị ngất đi trong giây lát. Cả cuộc đời của cô chưa bao giờ bị ai đánh mạnh đến mức như vậy.
Bằng tiến đến, lôi từ trong túi ra hai cọng dây thít to tướng, trói hai tay và chân của Ngân lại. Lực siết đau đớn làm đầu óc cô tỉnh táo hơn, chợt nhận thấy cả cơ thể mình đã bị Bằng nhấc bổng đặt lên vai rồi vác đi, cô giãy dụa la hét không ngừng, mắt hướng về phía cánh cổng:
– Thả raa.. đồ khốn.. CỨU VỚI.. Có ai khôngggg… Tùng ơi…con ở đâu.. Cứuuu mẹ….
Bằng cười ha hả cực kỳ thỏa mãn, thò tay vào trong chiếc váy zip mà vuốt ve cặp đùi trắng muốt.
– Ồ.. anh biết ngay là em sẽ gọi người đi cùng mà. Yên tâm, cho dù đó có là con trai, chồng, hay công an đi nữa, anh cũng đã có quà cho chúng nó rồi. HAHA…
Hắn thỏa thích vỗ đen đét vào mông, vác nàng trên vai đi hướng ra phía sau tòa nhà chung cư.

Bằng đã có sự chuẩn bị cho kế hoạch này khá chu toàn, lợi dụng tâm lý nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất. Đằng sau khu chung cư, bị lấp bởi những chiếc xe ben, xe cẩu to lớn, xuất hiện một ngôi nhà cũ tạm bợ mà công nhân chưng dụng làm nơi cất những vật liệu xây dựng có giá trị đề phòng mất cắp. Chỉ cần dọn dẹp lấy một khoảng trống ở giữa, không gian bên trong đó sẽ được bao bọc bởi đống xi măng chất nhiều vô kể cộng thêm khu này khá vắng vẻ, nên gã yên tâm để cho Ngân thoải mái la hét.
Cẩn thận khóa cửa lại, hắn vứt Ngân xuống tấm vải đã trải ở dưới đất.
Toàn thân nàng bị va đập mạnh, chỗ nào cũng cảm thấy đau nhức:
– Đồ chó má.…
– Haha.. anh khuyên em đừng chửi nữa, để sức đấy tý còn rên.
Bằng sốc Ngân dậy, cầm hai tay của cô lên buộc vào sợi dây chạc to rồi vắt qua trần nhà kéo lên. Cả người cô bị treo lên tư thế đứng hơi kiễng, chỉ có mấy đầu ngón chân là vẫn chạm đất.
Đến khi chắc chắn rằng con đàn bà xinh đẹp đã bị trói chặt, Bằng thỏa mãn vô cùng lùi ra xa ngắm nhìn, khóe miệng không giấu nổi nụ cười sung sướng. Hắn cũng không quên lôi điện thoại của mình ra, kết nối cuộc gọi tới chiếc điện thoại đã được để chế độ tự động bắt máy ở trên căn nhà chung cư, hoàn thành nốt bước cuối cùng của kế hoạch đặt bẫy.

Xong xuôi, quay trở lại nhìn Ngân, hắn xoa hai tay vào nhau tiến lại gần:
– Anh đợi ngày này đã lâu lắm rồi Ngân ơi….
Rồi hắn lao đến, há đôi môi thâm sì và chiếc lưỡi ra liếm lên khắp khuôn mặt của cô nàng. Ngân sợ hãi mím chặt môi, nhắm tịt mắt lại cam chịu.
– Hahaha.. sao không la nữa? La lên đi cưng ơi.
Hắn bóp hai má, làm cho miệng nàng lộ ra một khe hở, rồi chu mồm vào mà hôn hít, lè lưỡi chọc ngoáy. Ngân hơi hé hai hàm răng đang cắn chặt của mình cho chiếc lưỡi bẩn thỉu dễ dàng chui vào, rồi đột nhiên cắn một cú thật mạnh.
– AAAAA…
Bằng đau đớn vật ngửa người ra sau, miệng tứa máu be bét.
– Đị.t… con ch.ó cái.. co..n đĩ.. điếm..nà.y…
Khó khăn lắm mới nói xong một câu với chiếc lưỡi bị thương. Cố gắng nén cơn đau đớn lại, Bắng đứng lên hầm hập lao tới, nắm bàn tay thúc một cú đấm vào bụng Ngân.
– Hự..
Cảm tưởng như ruột gan phèo phổi mình đã văng hết ra ngoài, Ngân gục đầu xuống bất động đau đớn, nước mắt lã chã rơi.
Mắt Bằng vằn lên những tia máu, đẩy đầu Ngân ngửa ra phía sau rồi đưa tay giật bay hai mảnh áo sơ mi trắng vứt xuống đất. “ Rẹt…rẹt..rẹt..”
Tiếp đến chiếc áo lót xấu số cũng tuột ra nốt. Bộ ngực to khủng bị đè nén bên trong được giải phóng, cặp vú trần trắng muốt to tròn điểm xuyết bởi hai núm vú màu hồng đậm cứ thế tơ hơ đung đưa qua lại trong không trung.
– Ui chaoo… đẹp quá..
Ngân bất lực nhìn tên vô lại bên dưới đang mút mát liếm láp ngực mình, nước miếng lẫn máu nhểu ra làm đôi vú bóng nhẫy lên. Hai bàn tay thô ráp bẩn thỉu thi nhau nhào nặn, bóp nắn không thương tiếc.
Cú đấm của Bằng ban nãy giờ đã không còn đau nhưng lại khiến nàng chẳng còn sức để mà chống cự nữa. Những gì nàng có thể làm bây giờ là giương đôi mắt vô hồn, nhìn dõi theo những hành động dâm tiện bản thỉu, mặc sức để hắn dày vò thân xác yêu kiều.
Sau một hồi chơi đùa chán chê với cặp vú, Bằng chuyển hướng đến phần thân dưới. Hắn vòng tay ra sau, kéo khóa tụt chiếc váy zip Ngân đang mặc xuống. Trên cơ thể đầy đặn của người phụ nữ xinh đẹp, chỉ còn lại duy nhất mỗi chiếc quần lót ren màu tím.
Bằng ngồi xổm xuống để mặt mình đối diện với vùng tam giác nơi háng Ngân, hắn đưa mũi vào hít hà một lượt.
– Mùi vị không tệ chút nào. Hahaha.. Để anh chiêm ngưỡng bướm em nhé cưng..
Rồi hắn giật đứt cọng dây thít trói ở chân cô nàng, tiếp đến chiếc quần lót ren cũng bị lột phăng ra, thoắt cái nó đã tụt xuống nơi cổ chân nàng. Lúc này, Ngân đã hoàn toàn trần truồng không còn lấy một mảnh vải che thân.
Bằng đứng lên, vừa ngắm nhìn cơ thể của con đàn bà thèm khát bao lâu nay, vừa vội vàng cởi toàn bộ quần áo trên người. Hắn đưa tay vuốt ve con cặc đang sừng sững chĩa về phía trước, trên thân cặc nổi cộm lên những viên bi sắt dị hợm.
Thấy cảnh đó, cảm giác sợ hãi sắp bị xâm hại trong Ngân trỗi dậy, đôi chân vừa được giải thoát đang hơi dạng ra một chút cho thoải mái lại vội khép chặt vào nhau. Miệng thốt lên van lơn:
– Đừng mà.. dừng lại đi..
– Hahaha.. không chửi nữa à?
– Tôi xin anh..tôi van anh… đừng làm như vậy…
– Sao lại đừng? Nếu như bây giờ thay anh bằng lão Tiến, hoặc là thằng con trai của em thì chắc em đã dạng háng ra từ lâu rồi nhỉ? Em thèm cặc lắm mà, đúng không hả con điếm?
Ngân cúi đầu, nước mắt vừa khô lại tiếp tục lăn dài trên gò má.
Bằng nhìn bộ dạng đau khổ của con mồi, lại càng cảm thấy phấn khích cực độ.
– Thôi…đừng sợ. Anh sẽ làm em sướng.. hahaha..
Sau đó Bằng với lấy một sợi dây chạc khác buộc vào khuỷu chân Ngân rồi lại vắt qua trần nhà kéo lên.
Tư thế của Ngân bây giờ vô cùng xấu hổ, một chân tiếp đất còn một chân giơ cao dạng ra, vùng mu lồn chẳng chút che đạy phơi tô hô trước mặt gã biến thái. Cô cố gắng đẩy hông ra phía sau trong vô vọng.
Bằng chẳng hề vội vàng, đi đến đưa tay xuống từ từ vuốt ve vùng mu múp máp, ngón tay khẽ gãi gãi lên hột le và hai mép lồn. Miệng xuýt xoa khen ngợi:
– Lồn em tuyệt quá Ngân ơi, anh làm thế này em có thích không?
Cơ thể Ngân bị cảm giác buồn buồn đó dày vò, cặp mông cứ ngúng nguẩy đung đưa qua lại trong không trung tránh né.
– Không.. không… đừng mà…
– Ồ… vậy là không sướng hả?
Bằng đứng lên, ngoảnh nhìn xung quanh, chợt thấy chiếc thước thủy cân Nivo mà mấy ông thợ xây bỏ lại. Hắn cầm đến rồi đi vòng ra phía sau vụt liên tiếp vào cặp mông cong vồng núng nính. “ Đét.. đét.. đét…” Làn da mịn màng trắng trẻo liền đỏ ửng lên.
– Không sướng này.. không sướng này…Saoo? Đã sướng chưa??..
– Aa..aa..dừng lại đi mà…huhu…
– Hahaha….
Rồi hắn quỳ gối, úp mặt vào bộ mông căng mọng nảy nở đó mà lè lưỡi mút mát, ngoạm lên những nơi mình vừa đánh, tay vòng lên trước ụp vào lồn xoa nắn, ngón tay chọc ngoáy lỗ âm đạo nóng bỏng.
Vùng mông của Ngân vốn đang đau rát lên bởi những cú đánh, sau đó lại bị chiếc lưỡi thô nhám đầy nước miếng của Bằng liếm láp. Cơn khó chịu nhanh chóng qua đi, bù lại vào đó là cảm giác man mát ươn ướt, kết hợp cùng sự kích thích mơn trớn râm ran nơi âm đạo. Cơ thể nàng cuối cùng cũng dần có phản ứng đáp trả lại.
Bằng khi đó vẫn đang say sưa với miếng thịt mông mỡ màng, thì chợt cảm thấy có gì dinh dính ươn ướt nơi đầu ngón tay. Hắn vội ngừng lại, cúi mặt nhìn vào bướm Ngân:
– Hahaha… Lồn em rỉ nước rồi này..vậy mà bảo không sướng..
– Không.. không phải..
Ngân xấu hổ vô cùng khi bị nhìn vào nơi nhạy cảm như vậy, cả khuôn mặt liền đỏ như gấc. Mặc dù miệng liên tục chối bỏ những cảm xúc thật sự nhưng chính nàng cũng biết rằng, mình sắp không thể chống cự lâu hơn được nữa. Cơ thể của nàng đã bị Tiến làm cho hư hỏng mất rồi, chỉ cần một chút kích thích thôi là đã nóng bừng lên.
Ngân cắn môi đau đớn chẳng thể ngăn được những dòng dâm thủy cứ tiết ra mỗi lúc một nhiều, thoáng chốc mà cái lồn múp rụp đã ướt nhẹp.
Bằng thấy cảnh xuân ào ạt đó liền vội dí mũi vào mà hít hà mùi hương của sự dâm dục. Lấy ngón tay vạch hai mép lồn ra, lè lưỡi liếm vào lỗ lồn hồng hào đỏ au, húp trọn dung dịch ngọt ngào óng ánh một cách ngon lành.
Thứ nước dịch của đàn bà khi nứng thật là kích thích..nồng nồng…thơm thơm. Nhất là khi nó lại thuộc về người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần mà hắn đã luôn ao ước. Hành động bất ngờ đó của Bằng làm Ngân buột miệng rên lớn:
– AAaaa..
Cuối cùng con mồi dường như cũng đã gần bị khuất phục, giờ là lúc đến tiết mục chính. Hắn đi vòng lên phía trước ôm lấy thân thể của con đàn bà hứng tình, mông hẩy hẩy cho con cu cứ quệt lên xuống giữa hai mép lồn.
– Aa.. buông ra… đừng mà..
– Hahaha..
Bằng đang sung sướng trêu đùa, bỗng chiếc điện thoại để bên cạnh vang ra một tiếng động lớn làm cả hai sững lại, ngoảnh đầu về phía âm thanh vừa phát ra.
– Mẹ…mẹ ơi… Là giọng của Tùng.
Ngân đang định hét lên trả lời thì bị Bằng cầm lấy chiếc quần lót nơi cổ chân nhét vào mồm. Bên dưới, gã đã dí đầu khấc chạm vào mép lồn nhẹp nước, đẩy con cặc từ từ chui vào bên trong âm đạo ẩm ướt.
– U..uuu….ơơ… Nàng gào thét trong vô vọng…
Bằng thì ngược lại, thỏa mãn vô cùng, nói vọng vào trong micro:
– Mày không chơi lại tao đâu thằng ranh con… Hahaha.. Ở đấy mà nghe tiếng mẹ mày rên la nhé.
Rồi hắn ôm lấy đùi của và Ngân bắt đầu nhấp. Nước nôi đang nhiều nên cây hàng ra vào cực kỳ trôi chảy. Con cặc đi tới đâu, những viên bi cộm nổi lên trên thân cặc lại ma sát vào thành âm đạo tới đó làm Ngân như chết điếng tê dại. Chân nàng kiễng lên đẩy phần hông hơi ưỡn cong giật giật, mắt nhắm lờ đờ còn nét mặt thì sướng rơn.
Vậy là cuối cùng nàng đã lên đỉnh, đã đạt cực khoái với kẻ hãm hiếp, trong khi con trai nàng đang chạy thốc tháo tìm kiếm và cố gắng cứu mình.
Nghĩ đến đó, lần thứ ba nước mắt Ngân lại tuôn rơi. Một nỗi căm ghét bản thân đến cùng tận trỗi dậy mạnh mẽ từ sâu trong tâm khảm nàng. Cả cơ thể Ngân thả lỏng buông xuôi, mặc kệ cho Bằng thỏa thích thúc con cặc vào bên trong.
Đúng vào lúc tuyệt vọng đó….
“ OÀNHHH”…
Âm thanh cánh cửa bị đổ sập xuống dội đến ngay trước mắt Ngân làm cô giật mình, ánh nắng màu cam của mặt trời cuối ngày tràn vào bên trong.
Là Tùng.. Tùng đang đứng ở đó, trong tay là một thanh sắt. Ngân lắc đầu nguầy nguậy, không dám tin vào những gì mình đang nhìn thấy.