Hoan lạc học viện – Seri Truyện 18+ Hay 2021 – Update Chương 7

Chương 4. Nhập học

Đến chiều tối, Diệp Nhi quay trở về, còn mua theo nguyên liệu nấu món ăn mới nấu cho hắn. Nhìn bóng lưng trong nhà bếp, Diệp Ngôn cảm thấy vô cùng quen thuộc. Có lẽ từ nhỏ đến lớn chỉ có một người hầu gái riêng này là thật sự quan tâm tới hắn.

Nhớ tới mẫu thân của hắn, hiện là gia chủ Diệp gia, một nữ nhân thiên kiều bá mỵ, băng lãnh vô tình, điều hành Diệp gia trên dưới triệu nhân khẩu, khiến Diệp gia trở thành gia tộc hàng đầu. Ấn tượng của hắn với người mẫu thân này rất mơ hồ, chỉ nhớ Diệp Ngôn trong quá khứ cũng chưa gặp người mẹ này quá 10 lần. Sự thật ra mẹ hắn chỉ quan tâm em gái hắn, còn hắn sợ rằng đã không có giá trị tồn tại trong lòng nàng.

Còn vị em gái ruột Diệp Tuyết có thể nói là lớn lên cùng hắn từ nhỏ cùng Diệp Nhi, chẳng qua người muội muội này trưởng thành vượt tuổi, cũng bắt đầu hình thành tính cách kiểm soát dành cho vị anh ruột của mình.

Không hiểu sao càng nghĩ đến Diệp Tuyết, hắn càng cảm thấy ớn lạnh, dường như đứa em gái này rất khủng bố.

Bản thân Diệp Ngôn không hề có cha, bởi lẽ mẹ hắn sử dụng biện pháp sinh sản vô tính, dùng chính DNA của mình tiến hành mang thai, sau đó sinh ra cặp sinh đôi là hai anh em Diệp Ngôn, Diệp Tuyết.

“Thiếu gia, mau ăn cơm.”

Tiếng của Diệp Nhi đánh thức hắn, Diệp Ngôn ngẩng cao đầu, ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Nhi, cảm giác thân thiết quen thuộc hơn hẳn. Hắn mỉm cười đứng dậy, đi theo ra bàn ăn.

Trù nghệ của Diệp Nhi vẫn là số một, đồ ăn do cô nấu không bao giờ làm hắn cảm thấy ngán. Vừa ăn cơm, ánh mắt hắn lại chăm chú nhìn Diệp Nhi làm hai má cô đỏ lên, có chút hờn dỗi.

“Thiếu gia, mau ăn đi. Cậu nhìn gì vậy.”

“Nhìn Diệp Nhi, trước không để ý giờ anh mới nhận ra em đã xinh đẹp như vậy, lại còn nấu ăn rất ngon. Nếu ai có thể lấy được em quả thật có phúc.”

Diệp Ngôn gắp một miếng thịt đem bỏ vào miệng nhai, Diệp Nhi sững người giây lát, trạng thái của cô rất nhanh trở lại bình thường, thản nhiên đáp.

“Thiếu gia, em sẽ không lấy chồng đâu. Từ khi được định sẵn làm hầu gái riêng của thiếu gia, em đã quyết định theo thiếu gia đến cuối đời.”

Diệp Ngôn ngừng nhai, ngẩng cao đầu, trong lòng hết sức cảm động. Kiếp trước của hắn một đời cô độc, cũng chưa từng ai để ý hắn như vậy, nếu không phải quan hệ hợp tác thì là kẻ thù, không có loại người khác.

Riêng bản thân Diệp Nhi lại càng cảm thấy thiếu gia của nàng đang thay đổi, ngày càng có chính kiến hơn trước. Có lẽ việc xảy ra tai nạn làm thiếu gia thay đổi cũng không hẳn tệ.

Trên gương mặt Diệp Nhi hiếm có nở ra nụ cười, khiến Diệp Ngôn ngơ ngác, càng cảm thấy không thể để phí một bông hoa đẹp như Diệp Nhi được.

Bữa ăn hoàn thành sau đó, Diệp Ngôn tránh để ngượng ngùng, dời chú ý qua việc muốn nhờ Diệp Nhi mua cho hắn thiết bị Vr chơi “Chiến Thần”. Diệp Nhi đáp ứng rất nhanh, so về tài lực và quan hệ, việc hắn muốn một bộ hoàn chỉnh thiết lập giả lập VR không hề có vấn đề. Dĩ nhiên hắn để cô đặt 2 bộ, để tiện có khi cùng Diệp Nhi chơi cùng.

Mặc dù biết hiện tại nếu như muốn Diệp Nhi có thể đáp ứng mọi yêu cầu của hắn, nhưng hắn lại không muốn kiểu quá ép buộc này với cô. Lên giường mau chóng ngủ một giấc, hắn chỉ mong đợi sớm một chút trải nghiệm cuộc sống học đường.

Đến ngày hôm sau, Diệp Nhi nói cho hắn biết phải mất 1 tuần cả thảy để lắp đặt thiết bị giả lập ảo, làm hắn chán nản sau đó.

Cả ngày hôm nay hắn đều không đi đâu, chỉ tập trung tập luyện rèn luyện sức khỏe, lấy lại kỹ năng chiến đấu kiếp trước của bản thân. Do tố chất thân thể quá kém cho nên so với trước, năng lực phát huy chưa đến 5% thực lực, tuy nhiên cũng đủ để đối phó với đám lưu manh tầm thường.

Học viện thiên tuyển Kỳ Lâm là một trong 3 trường nổi tiếng nhất thành phố Bắc Hải. Nơi đây tập trung số lượng lớn học sinh lên đến 3 triệu học sinh. Quy mô rộng lớn cùng hệ thống hiện đại biến nơi này là chỗ tập trung lượng lớn học sinh.

Học viện chia làm 5 cấp học, trong đó mỗi cấp đều được phân chia làm nhiều lớp khác biệt. Trong đó đặc biệt mỗi năm học đều có lớp dành cho những ‘thiên tài’ gọi là lớp học Thiên Tuyển, chỉ dành cho những người có tài năng bậc nhất trong nhiều lĩnh vực.

Học viên “Thiên Tuyển” có rất nhiều quyền lợi, ưu tiên khác biệt so với học viên bình thường.

Điều đặc biệt là lớp học những năm này đều bị cách biệt thành 2 lớp bình thường và lớp nữ sinh, nguyên do bởi 68% học viên trong trường này là nữ sinh dẫn đến tỉ lệ nam nữ chênh lệch tạo ra lớp nữ sinh mỗi khóa.

Chính sách phân chia nam nữ học riêng biệt chính do một trong những nữ sinh đứng đầu trong trường ra quyết định, cũng thể hiện quyền lực của học viên “Thiên Tuyển”.

Diệp Tuyết chính là học viên năm 2, được đặc cách vào lớp “Thiên Tuyển” của năm 2, lớp nữ sinh.

Diệp Ngôn lần đầu đi học sau thời gian xuyên không, hắn đi theo Diệp Nhi đi tới tòa nhà khu A năm 2. Khu A chỉ dành riêng cho lớp nữ sinh được đặt khá xa khu B nơi nam nữ học chung để tránh xảy ra va chạm.

Diệp Ngôn quả thật không hiểu tại sao ngôi trường này lại phân chia phức tạp như vậy, tạo cho hắn cảm giác khóa nữ sinh rất ghét nam sinh trong trường vậy.

Diệp Ngôn bước đến khu A, lập tức có băng truyền tự động đưa hắn đi, không cần hắn phải đi bộ. Đến cửa tự động mở, phía trước có khoang thang máy chỉ cần nhấn vào lớp học liền có thể đưa hắn đến tận nơi.

Do Diệp Nhi không thuộc lớp Thiên Tuyển, cho nên liền chia tay hắn. Diệp Ngôn một mình đi đến lớp của hắn, trong lòng có phần mong đợi.

Ting!

Tiếng thang máy vang lên, hắn xuất hiện ngay trước cửa lớp mà không cần tốn công tìm tòi. Diệp Ngôn cẩn thận xem lại trí nhớ, cận thận nhớ lại chỗ ngồi. Vừa bước vào bên trong lập tức bị hương diễm ngập mặt.

Bên trong lớp toàn bộ đều là nữ sinh, ai bên trong đều hết sức xinh đẹp, so với những nữ sinh gặp được dọc đường đều xinh đẹp vượt xa. Xem ra thế giới này tài năng tỷ lệ thuận với nhan sắc, những nữ sinh này không chỉ có tài năng còn có nhan sắc vượt trội, xem ra cũng là nhờ khoa học phát triển mạnh.

“A… bạn học Diệp Tuyết, cuối cùng cũng đi học rồi.”

Đứng trước mặt hắn là một nữ sinh có làn da trắng trẻo, mái tóc dài suôn mượt, xinh đẹp như tiên nữ, dáng người nảy nở, đặc biệt dù mới 16 nhưng bộ ngực D cup phổng phao đằng sau lớp đồng phục cứ tưng tưng đập vào mặt hắn.

Nhớ không nhầm nữ sinh này là lớp trưởng của lớp Thiên Tuyển này, Phạm Vân Linh, là tiêu chuẩn con ngoan trò giỏi mà người khác thường nói. Thành tích học tập xuất chúng, được giáo viên tín nhiệm, hòa đồng dễ gần, danh tiếng lan xa tới tận khu B là một trong những đối tượng nam sinh nhắm tới nhiều nhất.

Dĩ nhiên với vai trò là lớp trưởng, Phạm Vân Linh phải quan tâm đến hắn, đặc biệt sau khi vừa mới xuất viện không lâu. Diệp Ngôn không bỏ lỡ cơ hội được quen thuộc với loại cấp bậc mỹ nữ này, khóe miệng mỉm cười đáp.

“Cảm tạ lớp trưởng quan tâm, tình hình sức khỏe tốt hơn rồi.”

“Vậy sao, mấy ngày nay cậu nghỉ học mất không ít kiến thức để tí tôi sẽ gửi bản copy cho cậu.”

“Lớp trưởng thật chu đáo. Về sau sẽ đền ơn cậu.”

Diệp Ngôn nhân cơ hội cùng mỹ nữ lớp trưởng trò chuyện, còn xin được tài khoản chat của cô nàng. Hắn trong lòng vui cười, cứ theo tiến trình này, có thể đẩy ngã vị hoa khôi lớp trưởng này sẽ không còn bao lâu.

Nghĩ đến lớp trưởng hoa khôi tại quỳ trước mặt hắn thân thể trần trụi, bàn tay mềm mại nắm chặt côn thịt của hắn, dùng cái miệng ngọt ngào ngậm lấy côn thịt bú mút, lè lưỡi liếm láp chăm sóc. Hắn giữ chặt lấy đầu cô đem côn thịt đâm vào cuống họng cô, làm cô đau đớn giãy giụa hai mắt ngập nước ngẩng đầu nhìn hắn cầu xin, phải đợi đến khi hắn toàn bộ bắn tinh dịch trong miệng cô bắt cô nuốt toàn bộ mới chịu buông tha.

Thời gian trong lớp, hắn thuận tiện nhìn xem một vài mỹ nữ trong lớp. Tựa như Đỗ Ngọc Quyên, tiểu thư tập đoàn y dược Ngọc Khang nằm trong top thế giới, dáng người tuy không có như Phạm Vân Linh như vậy đầy đặn mà còn nét non nớt, giống như loli, tựa một con chim hoàng tước được nuôi dưỡng trong lòng đợi người đến giày vò.

Hay mỹ nữ ngồi cạnh hắn, Triệu Ngọc Lan, lớn lên trong thế gia có truyền thống quân nhân, trên người có cỗ sát khí lẫm liệt rèn luyện từ nhỏ, khí tức xinh đẹp lạnh lùng làm hắn càng muốn chinh phục.

Mãi ngồi trong lớp ngắm gái, cho đến giờ ăn trưa, Phạm Vân Linh chủ động rủ hắn cùng cô đi ăn, hắn dĩ nhiên không từ chối, đứng dậy cùng cô đến phòng ăn.