HOA XƯƠNG RỒNG – Seri Truyện Siêu Phẩm ( Đã END )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: HOA XƯƠNG RỒNG – Seri Truyện Siêu Phẩm ( Đã END )

Tác Giả : Đang cập nhật

Thể Loại:

Lượt Xem: 2537 Lượt Xem

Chương 18: Làm ơn địt tôi đi

Bốn thanh niên đầu xanh đầu đỏ, thằng nào thằng ấy nhìn mặt non choèn choẹt, chắc là dạng giang hồ nửa mùa chuyên thực hiện các phi vụ siêu kinh điển như trộm chó bắt gà. Hôm nay chúng vớ được quả bẫm vì nhiệm vụ phải thực hiện quá sức dễ dàng, chơi gái và nhận tiền. Chúng mặc dù còn trẻ nhưng bảo chúng ngu thì không ngu đâu. Chúng cũng nhát chết chứ bộ, hiếp dâm án tù không phải là nhẹ.

Ấy thế nên, thay mặt đồng bọn, trước khi nhận lời làm việc cho Quang, tên đầu chào mào cạo trọc hai bên mai hỏi đi hỏi lại chi tiết của phi vụ. Khi nghe Quang báo là đối tượng đã được cho uống thuốc kích dục trước, chỉ cần đám thanh niên cởi truồng hua buồi ra trước mặt thì sẽ xồ vào mà mút ngay. Rồi đối tượng sẽ cầu xin được địt chứ không phải nhọc công cưỡng ép rồi hiếp dâm. Chưa dừng lại ở đó, Quang còn đưa cho chúng một chiếc máy điện thoại loại xịn có chức năng quay phim với chất lượng full HD, cái đó chính là quân bài để đối tượng không thể tố cáo vì sợ ảnh hưởng tới uy tín và danh dự. Và hơn tất cả, món tiền mà Quang đưa ra khi phi vụ thành công quá hời, chúng trộm gà bắt chó chục năm cũng chẳng thể kiếm được khoản tiền lớn như vậy.

Cả bọn bốn đứa đứng ngồi không yên vì chưa đến giờ hành động, theo như Quang dặn dò, phải 30 phút sau mới được ấn nút mở cổng vào nhà, chưa đến giờ nhưng buồi đứa nào đứa ấy cửng tếu lên trong quần.

– “Đến giờ rồi. Anh em hành động thôi”, tên đầu chào mào ra hiệu cho đồng bọn sau khi nhìn vào màn hình chiếc điện thoại mới cóng.

Một tên đàn em đứng phắt dậy, có lẽ nó đã chờ giây phút này đã lâu. Khi nó đứng dậy thì cả đám xuýt nữa thì bật cười vì một túp lều dựng ngược lên ở háng:

– Đại ca, đi thôi. Em bấn lắm rồi.

Chiếc cửa sắt tự động mở ra hai bên khi tên đầu đảng bấm nút mở cửa, khi hai cánh cổng mở được một đoạn vừa đủ để người có thể lách qua, hắn bấm nút dừng lại rồi từng đứa một lách người qua. Khi đã vào bên trong, nó lại bấm nút đóng cửa. Cánh cửa nặng nề từ từ khép vào như chưa từng được mở.

Rón rén đúng như các phi vụ trộm gà lần trước, bốn thanh niên vượt qua khoảng sân rộng, vì đã được Quang mô tả sơ đồ căn biệt thự, nên không khó để chúng vào được cửa chính, cánh cửa không bị khóa nên rất dễ dàng chúng vào được bên trong.

Một tên ồ lên khi nhìn vào không gian căn phòng khách:

– Uầy ơi! Nhà đẹp thật đấy, tao chưa từng nhìn thấy nhà nào đẹp như thế này, cứ như là hoàng cung trong phim ấy.

– “Bộp! Câm mồm, muốn chết à. Mau tìm đối tượng”, tên đại ca vỗ một phát rõ mạnh vào đầu thằng vừa mở miệng.

Cả bọn lại không đứa nào dám nhìn vào các vật dụng trong nhà nữa, trong đầu chúng đang tính là sau khi làm xong việc chính, lúc đi ra thì sẽ mỗi đứa sẽ nhặt cái gì đây.

Vì ở dưới tầng 1 không có căn phòng kín nào cả ngoài khu phòng khách rộng lớn và khu ăn uống thiết kể mở. Không một bóng người, trên chiếc bàn đá ở chỗ tiếp khách, chỉ có 2 chiếc cốc đặt ở hai đầu bàn, một cốc không có giọt nước nào, một cốc vẫn còn một nửa thứ nước mầu cam cam. Chúng chẳng để ý đến mấy cái cốc đó làm gì. Đi lên tầng 2.

Lần từng bước chân, cả bọn rồng rắn theo cầu thang gỗ cầu kỳ uốn lượn đẹp mắt đi lên tầng 2. Trên tầng 2 có một sảnh rất rộng gần 50 chục mét vuông, có 3 cửa phòng ở các hướng khác nhau. Chúng phán đoán con mồi sẽ nằm ở một trong 3 phòng này. Bởi theo như người thuê nói với chúng thì tầng 2 là phòng ngủ. Hẳn là con mồi đang ở trong phòng ngủ rồi.

Căn phòng thứ nhất mà chúng mở ra, không có ai trong đó cả, đó là phòng của Mạnh hồi xưa, giờ không có ai ở vì đã hơn 1 tháng Mạnh không ngủ ở nhà.

Căn phòng thứ 2 cũng giống như căn phòng thứ nhất, không có ai.

Cả bọn nín thở đứng ở cửa phòng cuối cùng. Một tên ghé sát tai vào cánh cửa gỗ lim mát lịm, mắt hắn mở thật to nhưng thực ra là tai hắn đang làm việc hết công suất. Những tiếng động phát ra từ bên trong căn phòng vọng vào tai hắn:

– Ưm ưm ưm. Hừ hừ hừ. Khó chịu quá. Khó chịu quá! Ừm ừm ừm. Hư hư hư. Sao thế này. Mình không thể chịu được nữa ……… Đâu rồi. …… …… buồi …… buồi đâu …….. địt …… địt …………. mình muốn địt quá ………….

Tên ghé tai vào cửa quay sang với đồng bọn ở phía sau lưng:

– Bọn mày, nó ở trong phòng này. Hình như nó đang nứng rồi. Tao nghe nó rên là muốn được địt.

Tên chủ xị gật đầu hài lòng, mọi thứ đến giờ phút này diễn ra theo đúng như dự tính. Con mồi đã lên cơn, mọi thứ đã sẵn sàng:

– Vào thôi chúng mày, nhớ là chỉ hiếp, không được giết. Từng thằng hiếp một, thay nhau quay phim. Kể cả nó xấu như Thị Nở cũng phải nhắm mắt lại mà hiếp. Đây là nhiệm vụ. Rõ chưa!

Ba đứa còn lại gật đầu đồng thanh:

– Rõ thưa đại ca!

Thằng vừa ghé tai vào cánh cửa xung phong đầu tiên, nó cầm vào tay khóa rồi từ từ ấn xuống, chiếc tay khóa không bị cản trở đi xuống bên dưới:

– Đại ca, cửa không khóa.

Chưa nói hết câu thì cánh cửa hé mở ra từ từ. Rồi khi cánh cửa mở toang ra, cả bốn thằng mắt như muốn lòi khỏi con ngươi vì ở trên cái giường cách chỗ chúng đứng ngoài cửa khoảng 5 mét là một người phụ nữ đẹp tuyệt trần, đầu tóc rối bù nhưng không thể che đậy được khuôn mặt quý phái trắng như nàng Bạch Tuyết trong truyện cổ tích: “Nàng Bạch Tuyết bị 7 chú lùn xâm hại”. Người phụ nữ đó đang nằm co ro ở phía góc giường, quần áo nhầu nát vì bị chính bàn tay của mình vò. Phía dưới, chiếc quần vải sa tanh đã bị kéo lên đến đầu gối, còn ở phía trên, chiếc áo đồng bộ cũng xộc xệch, cúc áo có 5 chiếc thì 3 chiếc phía trên đã bị tháo, một nửa bầu vú mỗi bên đã bị hở ra bên ngoài.

Ánh mắt vô cùng sợ sệt đan xen lẫn sự kích thích của người phụ nữ ấy nhìn chằm chằm vào bốn người đàn ông vừa mở cửa. Ở dưới khuôn miệng, hai dòng nước dãi đã chảy ra thành giọt làm người phụ nữ ấy phải thè lưỡi ra tự liếm quanh môi mình. Một bàn tay đặt giữa háng, có lẽ người phụ nữ tự mình xoa bướm, rồi thấy có người đến thì không dám làm nữa mà để yên bất động.

– Ôi trời ơi! Sao lại có người phụ nữ đẹp như thế này.

– Cha mẹ ơi, tao chưa bao giờ thấy đàn bà đẹp như thế này bao giờ.

– Lời to rồi chúng mày ơi. Đẹp quá. Tao chết mất. Chỉ nhìn thôi mà tao xuýt xuất tinh mẹ nó rồi.

Cả bốn đứa, bốn cái đầu nhưng đều có chung một hành động, chúng dán chặt mắt mình vào Tố Quyên đang nửa ngồi nửa nằm, lưng tựa vào thành giường, hai đùi banh sang hai bên để háng chỉa ra phía ngoài cửa. Chúng nhìn như muốn đốt cháy quần áo đang trên người Tố Quyên để có thể nhìn cho hết những bộ phận nhạy cảm phía sau quần áo.

Miệng Tố Quyên vẫn không ngừng phát ra những tiếng rên nho nhỏ từ cổ họng, hai mông tự động di đi di lại trên mặt đệm:

– Ưm ưm ưm. Ư ư ư ư ư ư!!!!!!!!

Cả bọn cứ nhìn như vậy được một lúc thì thằng đầu đàn như bừng tỉnh khỏi cơn mê:

– Chúng mày, hành động thôi. Đứng đó làm gì.

Mệnh lệnh vừa phát ra, những tên còn lại hình như cũng sực tỉnh, chúng như vừa được kéo ra khỏi cơn mê, nhớ những điều đã thống nhất theo kế hoạch. Cả bốn thằng bắt đầu mở thắt lưng da, mở khóa cúc quần, kéo phẹc mơ tuya. Vừa cởi, chúng vừa lẫm chẫm đi bộ về phía giường ngủ, nơi có con mồi đang nhỏ rãi nhìn chúng chằm chằm. Ánh mắt của người phụ nữ nửa là nét hoảng sợ, nửa là sự kích thích đầy ham muốn, và ánh mắt ấy chuyển dần nhìn từ trên mặt xuống phía dưới, tập trung vào háng chúng.

Khi cả bọn tiến được đến mép giường thì cũng là lúc cả bốn cái quần dài, quần sịp được kéo xuống đến đầu gối, cả bốn cái dương vật đủ dạng hình thù to nhỏ, ngắn dài, cong thẳng, đen trắng nhưng đều có một điểm chung cứng như chưa bao giờ được cứng, cùng chỉa thẳng về phía Tố Quyên.

Mùi bốn cái buồi nồng nặc sộc thẳng vào mũi Tố Quyên như tăng thêm sự kích động bên trong. Loại thuốc kích dục mà cô vô tình uống phải trong cốc nước cam đã làm cho đầu óc Tố Quyên trở nên đờ đẫn, trong cơ thể, từng tế bào như nóng lên. Từ dưới tận gót chân lên đến đỉnh đầu đều tê tê. Đặc biệt là ở những chỗ nhạy cảm như đầu vú, như đầu bướm, lỗ lồn, tử cung đến lỗ hậu môn, tất cả đều như có hàng ngàn con kiến đang bò đi bọ lại làm cô vừa ngứa ngáy muốn gãi thật mạnh cho bớt ngứa. Nước ở trong lồn không biết do cái gì điều khiển mà cứ ào ào chảy ra mãi không ngừng. Trong đầu nửa tỉnh nửa mê chỉ nghĩ đến một việc duy nhất là địt. Cả trong trạng thái cực khoái mỗi lần làm tình mà Tố Quyên nhiều lần có được cũng chưa bao giờ đạt đến sự hưng phấn và thèm thuồng đến như lúc này. Tố Quyên chưa hoàn toàn mất đi toàn bộ ý chí, nhưng có còn thì cũng chỉ rất ít và rất mong manh. Mắt nhìn chằm chằm vào bốn cái buồi đang chỉ thẳng vào mình, Tố Quyên nói pha giữa lý trí và con tim:

– Đừng đến đây ………. Buồi ……. Địt ……. Cút đi ……. Không, đừng lại đây. Các người định làm gì? ………… Thèm quá …….. Nứng quá …… Mạnh ơi! Cứu mẹ … nhanh lên ….. Mẹ sắp không chịu được rồi ………… Ưm ưm ưm …….

Cả bốn thằng cùng thò tay xuống tuốt nhẹ lên dương vật của mình, bốn cái đầu lỗ sáo đã rỉ ra tinh tương trắng đục. Một thằng phải thở thật mạnh vì hình như hắn muốn xuất tinh lắm rồi. Chỉ nhìn được nửa bầu ngực mũm của người đàn bà trên giường thôi cũng là quá đủ để hắn có cảm giác xuất tinh:

– “Cô nứng rồi phải không? Cầu xin chúng tôi địt đi. Cầu xin đi rồi chúng tôi sẽ địt cho sướng. Đảm bảo cô sẽ được lên tận đỉnh mây xanh”, một tên nói với Tố Quyên.

Tố Quyên bị kích thích vì những lời của tên vừa rồi, cô bắt đầu chuyển động bàn tay ở háng mình một cách vô thức, cơ bản là bên trong lồn đã quá lộn lạo, thành âm đạo tự động cuồn cuộn co vào bóp ra không ngừng. Miệng Tố Quyên bắt đầu hấp háy, ánh mắt bắt đầu chuyển sang mụ mị, dâm đãng:

– Đến đi. Cho tôi buồi ….. cho tôi buồi đi ………… Tôi thèm lắm rồi. ….. Không chịu được nữa đâu ….. Ưm ưm ưm ….. ư ư ư ư …….

Cả đám phấn khích cùng phá lên cười:

– “Xem kìa, cô ấy cầu xin bọn mình địt rồi kìa. Chiến thôi chúng mày. Thằng này quay phim, để tao làm trước”, đại ca khôn vãi.

Đúng lúc đó thì có tiếng bước chân chạy thuỳnh thuỵch từ dưới tầng 1 lên, không phải tiếng bước chân của 1 người mà là của hai người. Chưa thấy người đâu nhưng cả bốn tên thanh niên đã nghe thấy tiếng nói rất to:

– Mẹ ơi, mẹ ở đâu rồi?

– Cô Quyên ơi, cô Quyên ơi!

Đây là tình huống không có trong kế hoạch, cả bốn thằng sợ mất mật, buồi tự dưng xìu đi nhanh chóng. Chúng luống cuống không biết phải làm gì tiếp theo thì ở phía cửa đã xuất hiện hai người, một người phụ nữ mập mạp và một chàng thanh niên. Người đó không ai khác chính là Mạnh và Thục Trinh. Cách thời điểm hiện tại khoảng 15 phút, Mạnh và Tố Quyên vừa về đến nhà sau khi đón bọn trẻ con thì Mạnh nhận được một cuộc điện thoại của mẹ, tiếng mẹ hấp hới nói thật nhanh mấy câu ngắn gọn: “Mạnh ơi, về nhà cứu mẹ ngay”. Ngay lập tức Thục Trinh gửi con cho hàng xóm rồi cùng Mạnh nhanh chóng trở về ngôi biệt thự. Ơn giời vừa kịp lúc cứu mẹ khỏi một màn hiếp dâm tập thể:

– “Chúng mày là ai? Sao chúng mày lại ở đây?”, là tiếng Thục Trinh hét lên khi nhìn thấy đám thanh niên mà quần đã tụt xuống đến đầu gối.

Thục Trinh vừa hét xong thì Mạnh nối tiếp vào luôn, trên đường đi, Thục Trinh và Mạnh đã nói chuyện với nhau về các phương án xảy ra, bàn cách ứng phó:

– Chúng mày cút ngay. Tao báo công an rồi. Họ sắp tới đây.

Mấy đứa trộm chó bắt gà non gan này nghe thấy hai tiếng “công an” thì mặt cắt không còn giọt máu, thằng đầu chào mào kinh hãi hô lên:

– Chạy thôi chúng mày.

Thế là a lô xô cả bốn đứa cùng chạy, vừa chạy vừa kéo quần lên, có đứa còn vấp ngã vì cuống quá mà quần thì đang ở đầu gối không thể chạy được.

Rất nhanh chóng cả bốn thằng đã ra khỏi căn biệt thự rồi thục mạng chạy bán sống bán chết. Chúng chắc chắn cũng không dám quay lại gặp Quang, một nửa tiền thì đã cầm rồi. Giờ mà gặp kẻ đã thuê mình thì sẽ phải trả lại số tiền cọc, và nguy hiểm hơn nữa là bị công an tóm. Thế là chúng chia nhau tiền, mỗi thằng một phương tạm thời rời khỏi thành phố.

Mạnh cũng không đuổi theo chúng, bởi với sức của mình, cậu chắc chắn chẳng làm được gì, có khi còn bị chúng quay lại đánh cho không trượt phát nào. Với lại, việc mà Mạnh quan tâm giờ đây chính là không biết mẹ bị làm sao.

Khi quay trở lại giường thì đã thấy Thục Trinh ở bên cạnh mẹ nói:

– Cô Quyên! Cô bị làm sao thế ạ?

Thục Trinh lay lay vào người Tố Quyên như muốn hỏi nguyên nhân, nhưng Tố Quyên lại không thể trả lời, khuôn mặt chuyển từ trắng sang đỏ gay, một tay Tố Quyên càng lúc càng xoa vào háng mạnh hơn, tay kia thò vào khe hở hai hàng cúc áo tự bóp vú mình, miệng lẩm bẩm:

– Địt, tôi muốn địt. Buồi đâu? Tôi muốn buồi? Tôi muốn làm tình. Ai đó làm tình với tôi đi. Ưm ưm ưm.

Thục Trinh lờ mờ đoán ra sự việc, khuôn mặt Thục Trinh đỏ như gấc khi nghe được những lời nói vừa rồi của cô Quyên.

Mạnh lại gần giường hỏi Thục Trinh:

– Trinh, mẹ bị làm sao vậy em?

Và Mạnh cũng chú ý đến hành động của mẹ, chính lúc này, mẹ đang nhìn Mạnh chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống cậu. Phải chăng, trên người Mạnh có thứ mà mẹ đang cần nhất lúc này.

Thục Trinh đưa ra phán đoán của mình:

– Hình như cô Quyên bị …. Cho uống thuốc kích dục. Em thấy cô ………..

Thục Trinh nói đến đấy thì Mạnh mới để ý, rõ ràng là mẹ đang làm động tác thủ dâm. Mạnh chẳng lạ gì trên cơ thể mẹ có những gì, nhưng lúc này có mặt Thục Trinh, Mạnh giả như chưa từng biết. Thấy miệng mẹ vẫn thều thào, mắt nhìn đắm đuối vào mình:

– Ưm … ưm … địt đi ………… địt đi. Không chịu nổi nữa đâu.

Rồi Tố Quyên giật toang cúc áo của mình là hai tà hai tung ra hai bên, toàn bộ hai bầu vú núng nính hiện ra trước mắt của Mạnh và Thục Trinh. Thục Trinh giật mình đậy hai tà áo vào che vú hộ cô Quyên thì bị cô đẩy ra rất mạnh, Thục Trinh nặng cân là vậy nhưng không hiểu sức mạnh từ đâu ra mà Tố Quyên có thể là Thục Trinh xô hẳn về một bên. Khi không bị Thục Trinh giữ nữa, Tố Quyên lại bung hai vạt áo sang hai bên, bóp thật mạnh vào một bên vú rồi cấu vào núm vú. Tay ở bên dưới cũng không xoa ngoài quần nữa mà đưa lên cạp quần thọc một phát thật sâu xuống bên dưới, hình như một vài ngón tay cũng xuyên luôn vào trong lỗ lồn.

– Anh lấy cho em cốc nước, cho cô uống xem có đỡ không?

– Ừ, anh đi ngay.

Rồi Mạnh chạy xuống tầng 1 vào tủ lạnh lấy một chai nước lạnh mang lên tầng 2. Lên đến nơi, Mạnh thấy Thục Trinh và mẹ gần như là đang vật nhau. Mẹ vẫn một tay bóp vú, một tay móc lồn, miệng nói những câu dâm dục, chiếc quần đã bị tụt xuống nửa mông, mu lồn đầy đặn của mẹ đã ở bên ngoài quần. Thục Trinh thì cố ngăn cho quần áo của Tố Quyên không bị cô cởi hẳn ra ngoài.

– Cô Quyên, cô bình tĩnh lại.

Thấy tình hình có vẻ không ổn, Thục Trinh chủ động cầm chai nước của Mạnh mang lên rồi nói với Mạnh, bởi cô không muốn Mạnh nhìn thấy cảnh hở hang này:

– Anh ra ngoài đi, cứ để em ở trong này với cô xem tình hình thế nào.

Thực sự mà nói, trong lúc cuống quýt nhưng Mạnh cũng ý thức được việc của mẹ, chưa cần biết nguyên nhân tại sao mẹ lại bị như thế này, chuyện đó để sau tính, việc trước mắt là chữa bệnh cho mẹ cái đã. Nếu không có Thục Trinh ở đây, có khi Mạnh lại dễ xử lý. Mẹ cần buồi thì Mạnh sẽ cho mẹ buồi, mẹ cần địt thì Mạnh sẽ cho mẹ địt. Hai mẹ con đã xảy ra chuyện này rồi, giờ có thêm một lần nữa cũng chẳng sao. Nhất là ở thời điểm bây giờ, Mạnh không phải là con đẻ của mẹ, có địt mẹ thì bất quá cũng chỉ là một người đàn ông địt một người đàn bà giống như chuyện bình thường trong thiên hạ này mà thôi.

Mạnh đi ra ngoài và đóng cửa lại, nhưng cậu không dám đi xa mà đứng ở ngoài nghe ngóng tình hình, xem có gì có thể hỗ trợ Thục Trinh được không.

Cửa đóng, nhưng những tiếng động bên trong vọng ra không hề nhỏ, tiếng rên xiết đòi làm tình của mẹ, tiếng xô đẩy, tiếng quần áo bị xé toàng toạc ở bên trong vọng ra báo hiệu cho Mạnh biết ở trong căn phòng kia diễn biến vô cùng bất thường mà có khi Thục Trinh sẽ không thể kiểm soát nổi được nữa.

Phải đến mười phút sau, lúc Mạnh không thể chịu đựng được nữa vì những tiếng động ở bên trong phát ra ngày một lớn, thậm chí có cả tiếng đồ đạc bị vỡ, định cứ thế mở cửa bước vào thì Thục Trinh ở bên trong gọi thật to ra ngoài:

– Anh Mạnh, anh vào đây đi. Vào nhanh lên.

Mạnh mở cửa bước vào, cậu toát hết cả mồ hôi đít vì cảnh tượng mình được chứng kiến. Trên chiếc giường, Thục Trinh khốn khổ giữ lấy hai bả vai trần của mẹ. Cả hai đang cùng ngồi phệt trên giường, Thục Trinh ở đằng sau luồn hai tay vào nách lên phía trước bám vào hai vai mẹ. Ở trong lòng của Thục Trinh, mẹ Tố Quyên trần truồng không một mảnh vải, hai chân mẹ banh ra hai bên, cả thân người uốn éo như một con sâu đo, tóc tai bù xù che đi nửa khuôn mặt. Một tay mẹ ốp vào háng rồi miết lên miết xuống như điên dại vào lồn, một tay mẹ vò hết vú bên này đến vú bên kia như muốn hái hẳn bầu vú rời khỏi ngực. Miệng liên tục thốt ra những lời tục tĩu đến gai cả buồi:

– Làm ơn đi, làm ơn địt tôi đi. Tôi thèm địt, tôi thèm địt. Ư ư ư ư……….

Thực sự mà nói, nhìn cảnh tượng này, Mạnh không thể thoát khỏi ý nghĩ muốn làm tình với mẹ, bởi mẹ quá sexy nhưng cũng rất đáng thương:

– “Giờ phải làm sao đây Thục Trinh?”, Mạnh giả vờ không nhìn mẹ mà nhìn vào Thục Trinh hỏi. Vì Thục Trinh đang ở phía sau lưng của mẹ nên Mạnh không biết được tình trạng của Thục Trinh lúc này.

Thục Trinh vẫn dùng lực mình ôm lấy bả vai của Tố Quyên, sức cô có nên cũng không khó khăn lắm để giữ cho Tố Quyên không chạy đi lung tung, cô biết cô Tố Quyên đang làm gì nhưng không thể có đủ 6 cái tay để giữ cho cô không thủ dâm. Mặc kệ Mạnh đang nhìn vì cũng không còn cách nào khác:

– Cô bị ngấm thuốc nặng quá, em sợ kéo dài tình trạng này sẽ nguy hiểm tới tính mạng, trạng thái kích động này rất dễ bị nhồi máu cơ tim.

Mạnh ngồi xuống cạnh giường, một tay chạm vào cái chân co duỗi liên tục của mẹ rồi lo lắng hỏi:

– Giờ phải sao đây?

– Chỉ có hai cách thôi. Một là phải đưa cô đi bệnh viện ngay ………

Thục Trinh nói đến đấy thì Mạnh ngắt ngang:

– Không được. Giờ mà đưa mẹ đi viện trong tình trạng này thì không được. Mọi chuyện đồn ra bên ngoài sẽ ảnh hưởng rất lớn tới uy tín của mẹ. Mẹ sẽ không đồng ý phương án này đâu. Cách thứ 2 là gì?

Nghe anh Mạnh nói lý do loại trừ phương án đầu, Thục Trinh cũng gật đầu cho là hợp lý. Đi viện, chốn đông người mà cô Tố Quyên trong tình trạng thèm khát tình dục như thế này, rồi còn trần truồng quả là không ổn:

– Nếu đi viện không được thì chỉ còn lại một cách. Đó là …….. làm cho …… cô thỏa mãn. Em tin chắc là nếu cô được thỏa mãn thì thuốc sẽ dần dần mất tác dụng. Đó là nguyên lý của các loại thuốc kích dục.

Mạnh ấp úng, ý Thục Trinh nói Mạnh đã rõ, người làm cho mẹ thỏa mãn ở đây làm gì còn ai khác ngoài mình nữa cơ chứ. Chuyện này Mạnh cũng đã nghĩ đến và tính đến, thậm chí là muốn thế nữa. Nhưng nếu chỉ có mình cậu ở đây thì lại là chuyện khác, còn có Thục Trinh nữa, không lẽ cậu sẽ để Thục Trinh biết là cậu địt mẹ. Mà Thục Trinh là ai chứ? Nếu như Thục Trinh là một người con gái bình thường thì lại đi một nhẽ, đằng này, cô ấy lại là người mà Mạnh yêu, chỉ còn đợi dịp để tỏ tình nữa mà thôi. Cả tháng trời nay, Mạnh sống cùng với Thục Trinh chung một mái nhà, như một cặp vợ chồng bình thường, chỉ thiếu mỗi một nước là hai người ngủ chung giường nữa là trọn vẹn rồi.

– Nhưng …. nhưng ….. anh …. anh ….. mẹ ……. Mẹ là …..

Thục Trinh biết ý Mạnh còn ngại ngùng chuyện đó, cô cũng nào đâu có muốn chuyện đó xảy ra, chẳng người con gái nào muốn người đàn ông mình yêu làm tình với người con gái khác, kể cả người đó có là ai đi chăng nữa. Cô cũng đau lắm chứ, buồn lắm chứ và khổ lắm chứ, mấy chữ lắm rồi nhỉ, mới có ba thôi, thêm chữ nữa cho thành bốn chữ lắm, đau lắm chứ, buồn lắm chứ, khổ lắm chứ và ngượng lắm chứ khi đề nghị anh Mạnh làm cái chuyện đó. Nhưng cứu người như cứu hỏa, tính mạng con người vẫn là quan trọng nhất. Trong giờ phút gay cấn này, Thục Trinh không còn cách nào khác:

– Anh phải cứu mẹ, không còn cách nào khác đâu. Với lại ……… cô Quyên thực ra …. không phải là mẹ đẻ anh ………. Nên anh cũng đừng nghĩ nhiều.

Trong tình huống này, cả Thục Trinh và Thục Trinh đều nghĩ, giả dụ Tố Quyên có là mẹ đẻ của Mạnh đi chăng nữa thì địt vẫn cứ phải địt. Địt để cứu người. Chỉ là Thục Trinh cố tình nêu ra cái lý do đó để Mạnh đỡ áy náy mà thôi.

Thêm vài giây nữa Mạnh cân nhắc rồi gật đầu đồng ý với Thục Trinh.

Thấy anh Mạnh gật đầu, Thục Trinh buông tiếng thở dài, ngụ ý là cô Quyên sẽ được cứu theo như phương án mà cô đưa và cũng ngụ luôn ý buồn rầu vì biết anh Mạnh sẽ địt người con gái khác mà không phải là mình.

Từ từ từng chút một, Thục Trinh thả lỏng cánh tay đang ôm vai của cô Quyên ra rồi lê mông dịch sang phía mép giường.

Tố Quyên được tự do thân mình thì quặn quại miết lồn, mắt nhìn chằm chằm vào Mạnh, có lẽ Tố Quyên đánh hơi được đàn ông đang xuất hiện trong phòng.

Mạnh không nhìn vào mẹ mà nhìn vào Thục Trinh, bởi cậu thực sự như không dám tin vào mắt mình, chiếc váy của Thục Trinh không còn phải là chiếc váy nữa, nó bị xé toạc ra tứ phía từ trên xuống dưới không mảnh nào ra với mảnh nào. Chiếc váy ấy vẫn còn treo được trên người Thục Trinh là nhờ một cái dây vải vắt ở trên vai. Thục Trinh như ở truồng, chiếc áo lót mỏng dính bọc lấy hai bầu vú to bự căng mịn cũng bị sộc sệch làm lộ hẳn ra một bầu vú, cái núm vú hồng nhuận nhỏ tí xíu như một vật trang điểm cho bầu vú, Mạnh cũng nhìn thấy rất rõ.

Còn ở phía dưới háng, gọi là quần lót là theo đúng từ ngữ chuyên môn thôi chứ nó cũng bé tí xíu, mảnh vải gần cạp quần chỉ che được nửa mu lồn, hẳn là chiếc quần lót lọt khe, loại mà Thục Trinh vẫn thích mặc. Đã có lần, ở bệnh viện, Mạnh được nhìn thấy Thục Trinh trong tình trạng chỉ có quần lót và áo lót rồi, nhưng hôm đó không phải trong hoàn cảnh như hôm nay, lúc đó Thục Trinh bất tỉnh, còn lúc này, Thục Trinh di chuyển thân người, các bộ phận trên người cô rung rinh sống động. Hơi mập một chút, hơi nhiều thịt một chút nhưng sao Mạnh thấy đẹp quá vậy. Có phải một khi đã yêu thì mọi thứ đều trở nên diệu kỳ và đẹp đẽ không? Có lẽ là đúng, đem so sánh hai thân hình giữa mẹ và Thục Trinh lúc này, thậm chí, Mạnh còn có cảm hứng với Thục Trinh hơn cả mẹ. Mẹ đẹp thì khỏi nói rồi, nhưng Thục Trinh cũng có cái đẹp của cô, không gọn gàng thon thả như mẹ nhưng cũng sexy quyến rũ không khác gì.

Thấy anh Mạnh nhìn mình chằm chằm, Thục Trinh mới sực tỉnh nhìn xuống bản thân mình, cô co rúm người lại kéo một bên áo vú lên để bầu vú, cúi gập người xuống để che phần háng, không ngờ cô Quyên nhỏ nhắn vậy mà khỏe thế, vừa rồi hai cô cháu vật nhau thế nào mà váy trên người Thục Trinh bị cô xé thành ra như thế này:

– “Anh đừng nhìn!”, Thục Trinh ngượng ngùng quát Mạnh.

Mạnh giật bắn mình quay đi chỗ khác, không dám phân bua bởi vì có giải thích cũng không thể, bị bắt quả tang dán mắt vào người Thục Trinh như thế thì còn cãi lại làm sao được. Mạnh chỉ còn biết lén nhìn Thục Trinh lún cún đi nghiêng nghiêng ra phía ngoài cửa.

——-

Thục Trinh ra đến ngoài cửa thì đóng cửa lại rồi đứng ở bên ngoài, thở phào một cái rồi nhìn xuống thân hình mình một lần nữa:

– Chết cha, anh Mạnh lại nhìn thấy người mình một lần nữa rồi. Chỉ tại mình thích mặc đồ lót kiểu này. Ngượng chết đi được. Mà hình như vừa rồi còn nhìn thấy cả một bên vú nữa.

Thục Trinh không muốn biết những gì xảy ra bên trong đâu nhưng thực sự không thể kìm hãm được tính tò mò. Cô đứng sát cửa rồi ghé tai vào bên trong để nghe những âm thanh phát ra. Chưa một lần làm tình, nhưng Thục Trinh biết những âm thanh phành phạch, những tiếng rên rỉ như điên dại, những tiếng “òng ọc”, “tồ tồ” đập vào tai cô do đâu mà có. Vậy là anh Mạnh đang địt cô Quyên thật sự.

Những âm thanh ấy ngày càng to, ngày càng mạnh mẽ và cuồng nhiệt. Có thể thấy hai con người ấy đã thực có một cuộc làm tình điên dại. Chẳng hiểu sao, Thục Trinh thấy mình nứng lồn mới lạ chứ. Cảm giác nhen nhóm từ dưới lồn phát ra, cộng với cảm giác ghen tuông khi người đàn ông của mình địt một người đàn bà khác làm cho Thục Trinh có cảm giác kỳ lạ trong cơ thể. Trước đây, cô đã có vài lần tự mình thủ dâm. Nhưng người khác thủ dâm thì móc hẳn vào bím, còn Thục Trinh mới chỉ thủ dâm bằng cách xoa xoa bên ngoài cửa lồn, cô vẫn còn trinh và không muốn chỉ vì ham muốn nhất thời của cá nhân mà làm mất đi cái ngàn vàng của mình. Cô sẽ giữ gìn để dâng hiến cho người cô yêu vào đêm tân hôn. Người đó, giờ đang ở đây, cách cô không xa nhưng lại đang làm tình với một người đàn bà khác.

Hơn nửa tiếng đồng hồ trôi qua, âm thanh liên tục phát ra bên trong không ngừng nghỉ, có đôi lần cô nghe thấy cả tiếng hét thất thanh của cô Tố Quyên, có lẽ những lần hét to ấy là lúc cô Tố Quyên đã đạt cực khoái, hy vọng vài lần như vậy, khi dâm thủy trong người cô Tố Quyên bị giải phóng ra ngoài thì tác dụng của thuốc sẽ dần mất đi. Hy vọng là vậy nhưng có vẻ như mong muốn đó của Thục Trinh không thành sự thật, bởi âm thanh địt nhau vẫn liên tục phát ra, ngày càng mạnh hơn.

Thục Trinh đang nghĩ đến việc anh Mạnh địt mẹ lâu như vậy, lại làm cho mẹ cực khoái được mấy lần, cô mạnh dạn ước mơ người bị uống thuốc không phải là cô Tố Quyên mà là mình thì sao nhỉ? Thì người ở trong phòng kia là mình, mình sẽ được anh Mạnh địt, lúc đó sướng biết bao.

Đang sướng với những suy nghĩ bậy bạ như vậy thì ở bên trong vọng ra tiếng kêu như cầu cứu của Mạnh:

– Trinh ơi! Em còn ở ngoài đấy không?

Thục Trinh ghé mồm mình vào cánh cửa, cô không dám mở ra:

– Em ở đây. Có chuyện gì thế anh?

– Em vào đây đi.

Thục Trinh rón rén mở cánh cửa ra. Cô nhìn một phát vào chiếc giường rồi nhắm mắt lại luôn. Mặc dù cảnh tượng làm tình nào Thục Trinh cũng đã tưởng tượng trong đầu lúc nghe lén rồi, nhưng nhìn trực tiếp cũng không khỏi bàng hoàng. Anh Mạnh trần truồng nằm ở duỗi chân ở phía dưới. Ở phía trên, cô Tố Quyên trần truồng ngồi xuống đúng háng anh Mạnh, cô cong mông dập lên dập xuống như điên dại và không thể kiểm soát. Cô vừa địt buồi anh Mạnh, vừa tự mình bóp vú.

Xen lẫn những âm thanh òm ọp phát ra từ hai bộ phận sinh dục là những tiếng rên xiết dâm dục phát ra từ miệng cô Tố Quyên. Còn khuôn mặt anh Mạnh thì nhăn nhó như con chó sắp bị cắt tiết. Mỗi lần cô Tố Quyên nhâng mông lên, là lại hiện ra cái dương vật của anh Mạnh. Lần đầu tiên Thục Trinh nhìn thấy một cái dương vật đàn ông thực sự ngoài đời. Xem tranh ảnh, xem trên phim thì thấy nhiều rồi, nhưng nhìn thấy trực tiếp thế này thì là lần đầu tiên. Chính vì vậy Thục Trinh không ngượng mới là lạ. Cô hé mắt, rồi lại nhắm lại, rồi lại mở ra đi từ từ đi vào bên trong. Cô Tố Quyên chẳng quan tâm tới có người vào, chỉ có địt và địt.

– Có chuyện gì vậy anh?

Mạnh thở hổn hển, như sắp chết đến nơi:

– Trinh ơi, anh sắp không chịu được nữa rồi. Mẹ khỏe quá, mẹ cực khoái 2 lần rồi mà không đỡ chút nào, ngày càng bạo lực hơn.

Đến phút này và tình huống này thì Thục Trinh cũng đành chịu chẳng biết làm thế nào:

– Thế giờ phải làm sao?

Vừa nãy, Mạnh vừa nằm vừa nhìn mẹ địt mình vừa nghĩ ngợi, quả thực cậu đã xuất tinh 2 lần rồi, mẹ thấy Mạnh xuất tinh, buồi xìu đi là vục mặt xuống bú cho cửng lên rồi lại bắt địt tiếp. Nếu tiếp tục như vậy thì Mạnh chỉ còn nước chết trên chiếc giường này mà thôi. Cậu bắt đầu nghĩ đến phương án làm sao để tăng cường sinh lực nhằm đáp ứng được nhu cầu của mẹ. Cậu nghĩ đến chuyện nhờ Thục Trinh đi mua mấy viên Rocket 1 giờ nhưng lại sợ Thục Trinh không biết cách mua và không biết mua ở đâu. Rồi cậu nghĩ đến chuyện mẹ bị cho uống thuốc kích dục, vậy mẹ uống ở đâu, uống khi nào, có thể nhận định mẹ mới chỉ uống cách đây không lâu, và uống ngay tại nhà. Rồi cậu nhớ lại hình như lúc đi ngang qua phòng khách, thấy có cốc nước cam uống dở đặt trên bàn, có thể chính cốc nước cam ấy có chứa thuốc kích dục.

Muốn chiều được mẹ, cách tốt nhất là giống mẹ. Mạnh ngoảnh mặt ra phía Thục Trinh nói:

– Anh nhớ là hình như lúc lên đây có nhìn thấy ở bàn uống nước dưới phòng khách có một cốc nước cam uống dở. Anh đoán trong cốc nước cam ấy có chứa thuốc kích dục. Em mang lên đây cho anh.

Thục Trinh há hốc mồm:

– “Anh định làm gì?”, mắt thỉnh thoảng vẫn lén nhìn về phía dương vật anh đang thập thò bên trong âm đạo của cô Tố Quyên.

– Anh sẽ uống thuốc kích dục mà mẹ đã uống, chỉ có như vậy mới đáp ứng được mẹ thôi.

– Nhưng ngộ nhỡ trong cốc nước ấy không có thuốc kích dục thì phải làm như thế nào?

Mạnh bị mẹ kéo tay lên bóp vú, vì vậy cậu vừa phải bóp vú mẹ vừa nói:

– Thì phải nhờ em đi ra ngoài mua thuốc kích dục về cho anh.

Nghe đến chuyện phải đi ra ngoài, Thục Trinh sợ ngay:

– Được, để em xuống lấy.

Một lúc sau, Thục Trinh mang cốc nước cam ấy lên. Trên đường đi, mấy lần cô đưa mũi vào cốc nước cam ấy ngửi, nhưng tuyệt nhiên không thấy có mùi gì khác thường, chỉ thấy mùi cam thôi. Cô cũng định uống luôn cho giống cô Quyên để anh được anh Mạnh địt nhưng thôi ngay vì anh Mạnh đang sống dở chết dở với 1 người, giờ lại thêm người nữa thì chắc năm sau là ngày giỗ đầu của anh mất.

Đưa cốc nước cho Mạnh, Thục Trinh hỏi lại một lần nữa:

– Có được không anh? Ngộ nhỡ …….

Mạnh uống một lèo hết cốc nước cam, rồi trả lại cốc:

– Cứu mẹ là quan trọng nhất. Anh không còn cách nào khác.

Thục Trinh thấy anh Mạnh uống hết thì lo lắng không nguôi, nhưng đúng như anh Mạnh nói, cũng chẳng còn cách nào khác. Cô lén nhìn một lần nữa buồi anh rồi nhìn xuống cái ga giường trắng tinh mà giờ đây ướt như vừa bị hất một chậu nước lên rồi đi ra ngoài. Đóng cửa lại nghe ngóng tình hình.

Mười lăm phút sau, hình như gió đã đổi chiều. Lúc trước thì tiếng rên rỉ dâm dục đa phần là của cô Tố Quyên, nhưng giờ thì là của anh Mạnh. Cô Tố Quyên cũng rên to, nhưng người rên to hơn lại là của anh Mạnh. Vậy là trong cốc nước cam quả nhiên có chứa thuốc kích dục. Nếu Thục Trinh đoán không nhầm, thuốc kích dục được pha vào cốc nước cam, rồi cô Quyên mới chỉ uống được một nửa cốc rồi để lại.

Thục Trinh có cảm giác như ở trong phòng, phía sau cánh cửa này không phải là hai người trần mắt thịt đang làm tình, mà lại hai con thú hoang to lớn thời cổ đại đến mùa động dục đang địt nhau. Tiếng la hét, tiếng rên rỉ, tiếng cực khoái không biết là của ai. Rồi cả tiếng rên lên đau đớn của Tố Quyên, hình như cô bị anh Mạnh chơi vào lỗ hậu môn nữa thì phải. Pha lẫn tiếng rên rỉ còn cả tiếng gầm rú của cô Quyên kêu là “Á á á …. Đau đít quá …. Nhưng sướng ….. mạnh nữa lên, nhanh nữa lên …….”.

Trời ơi! Không biết chuyện gì đang diễn ra, và không biết sẽ chuyện này kéo dài được bao lâu nữa.

Một tiếng đồng hồ nữa trôi qua. Khi Thục Trinh nghe thấy tiếng cô Quyên la hét thất thanh ở bên trong, tiếng nói khá rõ ràng:

– Thôi Mạnh ơi. Mẹ chịu hết nổi rồi. Mẹ xin con. Dừng lại đi, mẹ chết mất. Thôi …. AAAAAAA …………. Chết mẹ rồi ………….

Tiếng nói ấy báo hiệu hình như cô Tố Quyên đã bắt đầu tỉnh ra, nhưng hình cô ấy đang bị đau thì phải. Không nhịn được nữa, Thục Trinh xô cửa chạy vào.

Trời ơi, anh Mạnh không phải là anh Mạnh nữa rồi. Mắt anh đỏ ngầu, anh đang đứng dưới đất, hai tay ôm chặt lấy hai chân của cô Tố Quyên vào ngực, buồi anh liên tục địt vào trong lỗ lồn cô Tố Quyên. Đầu cô Quyên lắc bên nọ, lắc bên kia, hình như cô cũng sắp đạt cực khoái. Thấy có người mở cửa, cô Quyên vừa rên xiết vì cực khoái vừa cầu cứu:

– A A A A A ……. Trinh ơi cứu cô. ……. AAAAAA ………. Sướng …….. sướng lồn ………….. Cô ra ……….. mẹ ra ……… aaaaaaaa……

Tố Quyên giật tung háng tưng tưng như bị điện giật. Buồi vì thế mà bị bật tung ra khỏi lồn lủng lẳng trước háng của Mạnh. Cô Quyên trong cơn co giật thì ngất lịm đi bất tỉnh nhân sự. Hai chân vô lực buông thõng xuống đất.

– “Anh Mạnh! Anh Mạnh! Anh tỉnh lại đi”, Thục Trinh bất chấp anh Mạnh đang trần truồng hét thật to.

Nhưng Mạnh hình như không nghe thấy gì cả. Cậu không cần biết mẹ tình trạng ra làm làm. Mạnh kéo mẹ lại lên giường rồi banh hai chân mẹ ra, định nhét buồi vào cái lồn vô thức.

Thục Trinh đã hình dung ra tình cảnh mà anh Mạnh và cô Quyên đang gặp phải. Anh Mạnh uống thuốc kích dục và rơi vào trạng thái đúng như cô Quyên gặp phải. Rồi anh Mạnh địt mẹ như điên làm cô Quyên hồi tỉnh lại và bị ngất đi. Nhưng cô Quyên đã tỉnh rồi mà anh Mạnh thì chưa, thuốc kích dục vẫn còn tác dụng khiến anh như con thú chỉ muốn địt và địt mà thôi.

– Mình phải làm sao bây giờ? Mình phải làm sao bây giờ?

Thục Trinh nghĩ đi đi lại lại cạnh giường nghĩ ngợi lung tung. Trong tình huống cấp bách này, Thục Trinh không thể nghĩ được xa xôi.

Cô từ từ lắc vai để chiếc váy rách rả tơi rơi xuống hai gót chân. Cô thò tay ra phía sau tháo khóa áo lót. Cô nhẹ nhàng kéo chiếc quần lót lọt khe xuống phía đầu gối rồi lúc lắc hai chân để chiếc quần lót ấy rời hẳn khỏi người.

Trước giờ phút linh thiêng này, Thục Trinh nói to nhưng cô biết chỉ có bản thân mình là nghe thấy, bởi hai người bên cạnh, một người thì đã ngất, người còn lại thì như một tên điên:

– Em sẽ dâng hiến cho anh, nhẹ nhàng với em thôi nhé, vì em vẫn còn trinh.

Nói xong, Thục Trinh từ từ bước lên giường trong ánh mắt thiêu đốt của Mạnh.

— Hết chương 18 —​