Hệ Thống dâm tiện – Truyện 18+ Xuyên Không Hài Hước – Update Chương 12

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Hệ Thống dâm tiện – Truyện 18+ Xuyên Không Hài Hước – Update Chương 12

Tác Giả:

Lượt Xem: 566 Lượt Xem

Hồi 5: Cưỡng bức

Ngay lập tức Hùng chọn lựa đổi cái lưỡi và con cặc của gã ở kiếp trước với cơ thể Ngô Ứng Hùng.
Kiếp trước gã là trai bao có tiếng ở Việt Nam không phải chỉ ở ngoại hình đẹp trai và skill đỉnh. cái lưỡi của gã nổi tiếng trong giới đĩ đực khiến bao đàn bà chết mê chết mệt. Không chỉ những bà giàu có lắm tiền, thậm chí có cả những ca sĩ người mẫu nổi tiếng cũng phải book gã đến phục vụ.
Con cặc của gã thì khỏi nói, kích cỡ so với thằng nhỏ khiêm tốn thậm chí còn tím bầm vặn vẹo sau những cơn bạo dâm của Ngô Ứng Hùng thì chẳng khác so đại bàng với gà.
Tinh. Ngay khi hoán đổi thành công, một cảm giác thân thuộc trở lại cơ thể khiến Hùng không khỏi ứa nước mắt.
Bản lĩnh đàn ông của bố mày trở lại rồi. Mấy con chó cái Khựa, chuẩn bị run sợ đi.
Rồi lại sực nhớ ra gã không khỏi vỗ trán.
Đệt mịa, xém tí quên mình vừa được hệ thốn mở ra khu giao dịch hạng chót, ôi chao, cái đầu này rõ ràng dạo này uống nước đái còn nhiều hơn nước lọc mà.
Gã vội vàng mở giao diện hệ thống, quả nhiên khu vực mua sắm đã mở ra.
Đôi mắt gã lập tức tối sầm.
– Đoạt mạng 3000. Giá 1 điểm dâm tiện. mua 1 tặng 3.
– Ghế siêu gián điệp. Giá 4 điểm dâm tiện. Không có khuyến mại.
– Đèn pin thái dương năng. Giá 7 điểm dâm tiện.
Con mẹ nó, là phát minh của Đạt Văn Tây trong Quốc Sản 007. Mấy thứ rác rưởi này. Gã không khỏi nghĩ đến lời chào hàng của hệ thống: “Khu vực mua sắm cái gì cũng có, thậm chí ngay cả thứ ngươi không tưởng tượng ra cũng có.”
Đúng là gã nằm mơ cũng đếch dám tưởng tượng trong khu vực mua sắm của hệ thống lại bán những thứ này.
Toan đóng giao diện lại, chợt mắt gã liếc đến gần cuối:
– Linh Tê Nhất Chỉ, võ công của Lục Tiểu Phụng. Giá 30 điểm dâm tiện.
goắt dờ lợn. Có cả võ công này luôn. Giá lại còn rẻ vậy.
Bản thân sau khi bị con nô tỳ rửa bồn cầu và kiến Ninh lăng nhục hiện tại có 37 điểm.
Mua mua gấp.
“Tinh. Chúc mừng ký chủ mua món hàng đầu tiên Linh Tê Nhất Chỉ. Muốn đại thành trong chớp mắt cần 7 điểm dâm tiện, ký chủ có muốn học không?”
“Ngon. Học gấp. Học gấp cho ta.”
“Tinh chúc mừng ký chủ học thành Linh Tê Nhất Chỉ.”
Thoáng chốc 37 điểm dân tiện khổ sở nhục nhã kiếm được lập tức sạch như đít nồi. Nhưng không sao. Tuyệt thế thần công như Linh tê Nhất Chỉ chỉ tốn có 37 điểm đã học được, quá hời.
Gã huýt sáo một cái rồi tập trung lực vào tay đâm mạnh vào tường.
Rắc.
Hùng gào một tiếng thảm thiết.
Hai ngón tay của gã gần như gập ngược lên đau đến thấu tim gan.
“Hệ thống. Ngươi bán hàng đểu.”
“Tinh. Hàng xịn 100%”
“Xịn cái căng củ cọt. Linh Tê Nhất Chỉ cái cứt gì bố mày đâm vào bức tường xém tí gẫy tay đây.”
“Đơn giản lắm, võ công ở vũ trụ Cổ Long đem sang đây thì chỉ có hình thức, không hề có chút uy lực nào.”
“Không có uy lực bố mày học làm chó gì? Còn cố ý lừa bố mày 7 điểm để học đại thành một bộ võ công không hề có chút uy lực nào. Hệ thống ta muốn trả hàng.”
“Xin lỗi, hàng đã mua xin miễn trả lại.”
Hùng sạm măt. “Mi có tin ta đâm đầu vào tường chết không?”
” Géo cằm.”
Đệt mẹ, quên mất con hàng này chỉ mong mình chết càng nhanh càng tốt để nó đi tìm ký chủ mới. Mày giỏi, bố thua mày.
Gã xuýt xoa ôm hai ngón tay. Con mẹ nó Linh Tê nhất Chỉ võ công thượng thừa nhưng éo có uy lực thì làm chó gì? Đem đi móc lốp à?
Khoan đã. Đi móc lốp?
Nghĩ đến đây, gã nhìn hai ngón tay của mình, hai cánh môi không khỏi nhếch lên.

* * *

Hồng Mai bước vào căn phòng của mình không khỏi thoải mái vươn mình một cái.
Thị là một trong hai nô tỳ thân cận của Kiến Ninh, nhưng là Lục Liễu phục thị công chúa ngủ, thị được phép về phòng riêng để nghỉ.
Nghĩ đến ban ngày đường đường là phò mã gia của hoàng triều Đai Thanh mà phải liếm đít cho mình, thị không khỏi cảm thấy kích thích.
– Haizzz, nếu không phải đêm hôm có lẽ cũng nên gọi cẩu phò mã đến liếm lồn cho dễ ngủ.
Thị vừa than nhẹ, cánh tay không tự chủ được tự động xoa nhẹ lên mu lồn.
Chợt một giọng cười nhạt vang lên:
– Hồng Mai, ngươi muốn tìm bản phò mã à?
Thị vừa nghe giọng nói vang lên thì điếng người nhưng chưa kịp la lên thì một bàn tay to lớn đã bịt chặt lấy miệng thị.
Hùng không biết từ lúc nào đã đưa một con dao lên, kề thẳng vào cổ Hồng Mai.
– Ngươi muốn chết hay muốn sống?
Hồng Mai trợn mắt. Điên cuồng gật đầu.
Hùng cười lạnh:
– Được, giờ ta bỏ tay ra, ngươi thử la một tiếng nhé. Ta đảm bảo ngươi sẽ nhanh chóng đoàn tụ tổ tiên của mình cực nhanh.
Rồi gã lại cười lạnh:
– Ngươi đừng cho rằng ban ngày lão tử để cho các ngươi tuỳ tiện lăng nhục mà cho rằng ta không dám làm gì các ngươi. Ngươi thử nghĩ xem với thân phận của bổn thế tử giết một con tiện tỳ như ngươi Khang Hy có truy cứu ta không?
Ánh mắt Hồng Mai trợn lên đầy tuyệt vọng.
Lời Ngô ứng Hùng nói, thị tuyệt đối tin.
Tuy thường ngày Kiến Ninh công chúa cùng bọn thị mặc sức lăng nhục tên thế tử Ngô Ứng hùng này nhưng Kiến Ninh liên tục căn dặn bọn thị không được phép làm tổn thương y đủ biết ngay cả Kiến Ninh đối với y cũng phải e dè.
Nếu giờ y giết chết thị, tuy có chút khó khăn nhưng tuyệt đối không phải chuyện lớn.
Nghĩ đến đây, thị không sao kìm lòng được mà rơi lệ.
Hùng thấy vậy không khỏi cười nhạt.
Gã lại cược thắng rồi.
Trong mấy con ả trong phủ công chúa này, những con ả thường ngày lăng nhục Ngô Ứng Hùng lại là những người gã biết được nhiều thông tin nhất.
Con ả Hồng Mai này thường ngày ăn nói nhỏ nhẹ, tính tình hiền lành dịu dàng, khi lăng nhục gã cũng nhẹ nhàng nhất, ít khi đánh đập hay hành hạ thể xác gã.
Các cụ đã dậy bóp hồng phải chọn quả mềm. Nếu đã chọn đối tượng để xuống tay không chọn thị thì chọn ai?
Gã từ từ đưa hai tay thị ra phía sau trói chặt lại rồi chẳng nói chẳng rằng xé toạc quần áo thị ra.
Hồng Mai kinh hãi tột cùng nhưng chưa kịp kêu lên đã ăn liền hai cái tát như trời giáng.
Hùng lạnh lùng:
– Hai cái tát này là để cảnh cáo. Tiện tỳ, còn dám hô lên một tiếng thì lần sau không phải là hai cái tát đâu.
Hồng Mai bị tát đến nổ đom đóm mắt, hai má bỏng rát nhưng ánh mắt lại càng thêm phần sợ hãi, vội vàng điên cuồng gật đầu:
– Nô tỳ không dám nữa.
Hùng cười nhạt rồi ấn thị xuống, từ từ tụt quần.
Hồng Mai nhìn con cặc vừa bung ra không khỏi giật mình xém chút kêu lên.
Cặc tên này thị và tỳ nữ đều biết rõ. Rõ ràng ban sáng chỉ to hơn ngón tay cái chút xíu, tại sao giờ lại to gần bằng cổ tay thế này?
Không lẽ hắn thay cặc ngựa?
Nhưng chẳng kịp để thị nghĩ ngợi. Hùng đã đè thị xuống, chẳng nói chẳng rằng thúc con cặc khổng lồ của gã vào lồn thị.
Phực.
Không hề có chuẩn bị gì. Không hề có chút xíu chất xúc tác. Chỉ còn một tí dâm thuỷ do kích thích từ lúc nghĩ về cuộc bạo dâm lúc sáng nhưng đã sớm khô đi vì sợ hãi.
Cả người như bị xé làm đôi, Hồng Mai không sao chịu đựng được há lớn miệng muốn rú lên nhưng Hùng đã nhanh như chớp cầm miếng quần áo rách không chút thương tình nhét thẳng vào miệng thị.
Gã nhìn con cặc của mình nhuốm chút máu tươi, không khỏi cười lạnh:
– Thì ra còn trinh cơ đấy.
Rồi lườm thị:
– Không muốn chết thì cố mà yên lặng.
Rồi chẳng chút thương hoa tiếc ngọc, Hùng lập tức rút cặc ra rồi đâm vào lún cán.
Đôi mắt Hồng Mai trợn như muốn rách mi mắt, nhưng miệng lại bị miếng vải rách nhét sâu.
Con cặc ra vào như một dùi đục khổng lồ đâm thẳng vào người thị. CƠn đau rát liên tiếp truyền từ lồn lên não.
Thị muốn hét nhưng không được, thậm chí muốn thở cũng chẳng xong.
Hùng thì dường như chẳng quan tâm. Con cặc của gã lại như bành trướng thêm bởi khoái cảm trả thù.
Dường như bao nhiêu uất ức của Ngô Ứng Hùng trong giây phút này dang được phát tiết, hơn nữa cái lồn non tơ khít rịt lại khô không khốc làm con cặc của gã giống như được bao bọc một màng bao gai, kích thích bội phần.
Còn Hồng Mai thì càng thấy gã thúc điên cuồng, sướng khoái chẳng thấy chỉ thấy mình như bị phanh thây, hai tay bị trói nghiến, đôi chân bị nắm chặt không cách nào giẫy dụa, miệng lại bị bịt chặt, thiếu không khí khiến mặt nàng đỏ phừng, hai mắt từ từ trợn ngược lên.
Chết mất. Chết mất.
Đúng lúc này, cái giẻ ở miệng của thị được rút ra.
Hùng đã rút cặc khỏi cơ thể thị đưa đôi mắt không chút cảm tình nhìn lại.
Hồng Mai còn toan kêu lên nhưng nhìn Hùng đã cầm con dao hồn vía lập tức bay vút lên mây vội vàng quỳ mọp xuống:
– Phò mã gia, xin tha mạng. Nô tỳ không dám…
Hùng lạnh lùng:
– Bò lại đây, bú cặc cho bố.