Giáo Viên Yoga Quyến Rũ – Update Chap 379

Chapter 80: Dì có chuyện muốn nói với con​

Lúc này vừa vặn Tần Phỉ Tuyết đang chuẩn bị làm động tác một chữ M, hai cánh tay trắng nõn mảnh khảnh trái phải duỗi ra, đồng thời nâng ngực lên, cổ trắng như tuyết chậm rãi ngửa ra sau, kéo theo eo nhỏ không có một chút thịt thừa chậm rãi uốn lượn chìm xuống.

Hôm nay nàng không mặc quần áo yoga liền thân, thân trên là một chiếc áo sát nách bó sát tương đối bảo thủ, hạ thân là một chiếc váy siêu ngắn.

Khi nàng làm ra động tác như vậy, đường cong thân thể càng thêm duyên dáng, hai mảnh cực lớn mềm mại nhô lên cao, eo bằng phẳng càng thêm săn chắc, nhỏ xíu một bàn tay có nắm chặt.

Loại tư thế này bảo trì hơn một phút, Tần Phỉ Tuyết vừa thu hai chân đẹp lại, Thẩm Hạo nhất thời mở to hai mắt, muốn thấy phong quang mê người giữa hai chân rõ hơn một chút, nhưng hắn lại thất vọng.

Bởi vì mẹ vợ mặc quần an toàn.

"Các em đem những điểm chính chị vừa nói, đều nhớ kỹ, phải thường xuyên luyện tập, loại thể thao như yoga này, vẫn là dựa vào kiên trì không ngừng. "

Lau mồ hôi trên trán, Tần Phỉ Tuyết xoay người, vừa vặn nhìn thấy Thẩm Hạo, ánh mắt Thẩm Hạo cực kỳ hung hăng, giống như muốn nhìn thấu nàng ấy, làm hại khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy một chút liền đỏ bừng.

"Con tới nơi này là rèn luyện, không phải là để nhìn mỹ nữ.” Tần Phỉ Tuyết hờn dỗi nói.

Thẩm Hạo cười xấu xa: "Rèn luyện thật không có ý nghĩa, con chính là đến là để ngắm đại mỹ nữ như dì. "

“Không biết lớn nhỏ, còn có người ở đây đấy."

Tần Phỉ Tuyết có chút ngượng ngùng, nghĩ đến nữ nhi cùng Thẩm Hạo cãi nhau vẫn chưa làm lành, nàng hướng Thẩm Hạo vẫy vẫy tay.

"Tiểu Hạo, con đến một chút, dì có chuyện muốn nói với con. "

Thẩm Hạo vui vẻ, điên cuồng đi theo phía sau Tần Phỉ Tuyết, đi vào phòng nghỉ.

"Con tìm cơ hội xin lỗi Tư Tư đi, không thể tiếp tục giằng co như vậy nữa, dù sao con bé cũng là con gái, da mặt mỏng, con chủ động kéo mặt xuống xin lỗi con bé đi, chỉ cần dỗ dành nó vui vẻ, chuyện gì nó cũng bỏ qua. "

Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo sửng sốt, chuyện mẹ vợ muốn nói hóa ra là chuyện này.

Nhìn mẹ vợ mặt ửng đỏ, mồ hôi đầm đìa, yết hầu hắn gian nan trượt xuống.

"Dì, dì đã nói như vậy rồi, có thế nào thì con cũng phải cho dì chút mặt mũi, dì yên tâm đi, con nhất định sẽ xin lỗi cô ấy. "

Nói xong, Thẩm Hạo đột nhiên tiến về phía trước một bước, ôm lấy Tần Phỉ Tuyết, dùng sức ngửi mùi thơm trên người mẹ vợ.

"Dì, con rất nhớ dì a, mấy ngày nay đều làm con nghẹn chết. "

Hai má hắn áp sát má Tần Phỉ Tuyết, thở hổn hển.

"Tư Tư không để ý tới con, dì cũng không để ý tới con, một đại nam nhân như con mỗi buổi tối phía dưới đều trướng đến đau đớn mà không có chỗ phát tiết, thật sự quá khó chịu. "

Đồng thời, một bàn tay to không kiêng nể gì mà trèo lên trước ngực Tần Phỉ Tuyết, cầm một mảnh mềm mại cực lớn, xoa xoa nắn nắn.

Lúc này vừa vặn Tần Phỉ Tuyết đang chuẩn bị làm động tác một chữ M, hai cánh tay trắng nõn mảnh khảnh trái phải duỗi ra, đồng thời nâng ngực lên, cổ trắng như tuyết chậm rãi ngửa ra sau, kéo theo eo nhỏ không có một chút thịt thừa chậm rãi uốn lượn chìm xuống.

Hôm nay nàng không mặc quần áo yoga liền thân, thân trên là một chiếc áo sát nách bó sát tương đối bảo thủ, hạ thân là một chiếc váy siêu ngắn.

Khi nàng làm ra động tác như vậy, đường cong thân thể càng thêm duyên dáng, hai mảnh cực lớn mềm mại nhô lên cao, eo bằng phẳng càng thêm săn chắc, nhỏ xíu một bàn tay có nắm chặt.

Loại tư thế này bảo trì hơn một phút, Tần Phỉ Tuyết vừa thu hai chân đẹp lại, Thẩm Hạo nhất thời mở to hai mắt, muốn thấy phong quang mê người giữa hai chân rõ hơn một chút, nhưng hắn lại thất vọng.

Bởi vì mẹ vợ mặc quần an toàn.

"Các em đem những điểm chính chị vừa nói, đều nhớ kỹ, phải thường xuyên luyện tập, loại thể thao như yoga này, vẫn là dựa vào kiên trì không ngừng. "

Lau mồ hôi trên trán, Tần Phỉ Tuyết xoay người, vừa vặn nhìn thấy Thẩm Hạo, ánh mắt Thẩm Hạo cực kỳ hung hăng, giống như muốn nhìn thấu nàng ấy, làm hại khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy một chút liền đỏ bừng.

"Con tới nơi này là rèn luyện, không phải là để nhìn mỹ nữ.” Tần Phỉ Tuyết hờn dỗi nói.

Thẩm Hạo cười xấu xa: "Rèn luyện thật không có ý nghĩa, con chính là đến là để ngắm đại mỹ nữ như dì. "

“Không biết lớn nhỏ, còn có người ở đây đấy."

Tần Phỉ Tuyết có chút ngượng ngùng, nghĩ đến nữ nhi cùng Thẩm Hạo cãi nhau vẫn chưa làm lành, nàng hướng Thẩm Hạo vẫy vẫy tay.

"Tiểu Hạo, con đến một chút, dì có chuyện muốn nói với con. "

Thẩm Hạo vui vẻ, điên cuồng đi theo phía sau Tần Phỉ Tuyết, đi vào phòng nghỉ.

"Con tìm cơ hội xin lỗi Tư Tư đi, không thể tiếp tục giằng co như vậy nữa, dù sao con bé cũng là con gái, da mặt mỏng, con chủ động kéo mặt xuống xin lỗi con bé đi, chỉ cần dỗ dành nó vui vẻ, chuyện gì nó cũng bỏ qua. "

Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo sửng sốt, chuyện mẹ vợ muốn nói hóa ra là chuyện này.

Nhìn mẹ vợ mặt ửng đỏ, mồ hôi đầm đìa, yết hầu hắn gian nan trượt xuống.

"Dì, dì đã nói như vậy rồi, có thế nào thì con cũng phải cho dì chút mặt mũi, dì yên tâm đi, con nhất định sẽ xin lỗi cô ấy. "

Nói xong, Thẩm Hạo đột nhiên tiến về phía trước một bước, ôm lấy Tần Phỉ Tuyết, dùng sức ngửi mùi thơm trên người mẹ vợ.

"Dì, con rất nhớ dì a, mấy ngày nay đều làm con nghẹn chết. "

Hai má hắn áp sát má Tần Phỉ Tuyết, thở hổn hển.

"Tư Tư không để ý tới con, dì cũng không để ý tới con, một đại nam nhân như con mỗi buổi tối phía dưới đều trướng đến đau đớn mà không có chỗ phát tiết, thật sự quá khó chịu. "

Đồng thời, một bàn tay to không kiêng nể gì mà trèo lên trước ngực Tần Phỉ Tuyết, cầm một mảnh mềm mại cực lớn, xoa xoa nắn nắn.

Xúc cảm kinh người thông qua lòng bàn tay không ngừng truyền đến, làm cho hắn nhịn không được gia tăng lực đạo, muốn hưởng thụ càng nhiều.

“Ưm,đừng…" Tần Phỉ Tuyết theo bản năng kêu lên.

Tiếng kêu này làm cho khí huyết của hắn sôi trào, tay kia trực tiếp sờ xuống, tuy rằng cách một lớp quần an toàn, nhưng cái loại cảm giác mềm mại này, vẫn làm cho hắn cảm thấy rất sảng khoái.

"Không cần, Tiểu Hạo, đừng như vậy, nhanh, mau buông dì ra. "

Cảm thụ được đôi bàn tay to kia làm loạn cả trên lẫn dưới người mình, Tần Phỉ Tuyết có chút nhũn ra, hô hấp dần dần dồn dập.

Xúc cảm kinh người thông qua lòng bàn tay không ngừng truyền đến, làm cho hắn nhịn không được gia tăng lực đạo, muốn hưởng thụ càng nhiều.

“Ưm,đừng…" Tần Phỉ Tuyết theo bản năng kêu lên.

Tiếng kêu này làm cho khí huyết của hắn sôi trào, tay kia trực tiếp sờ xuống, tuy rằng cách một lớp quần an toàn, nhưng cái loại cảm giác mềm mại này, vẫn làm cho hắn cảm thấy rất sảng khoái.

"Không cần, Tiểu Hạo, đừng như vậy, nhanh, mau buông dì ra. "

Cảm thụ được đôi bàn tay to kia làm loạn cả trên lẫn dưới người mình, Tần Phỉ Tuyết có chút nhũn ra, hô hấp dần dần dồn dập.