Giáo Viên Yoga Quyến Rũ – Update Chap 379

Chapter 379: Đều bắn hết cho em​

"Ừm… a…"

"Bạch bạch bạch…"

Tiếng rên rỉ như khóc lại như cười khiến người khác nghe được mà mê say không thôi, hòa cùng tiếng va chạm thân thể nặng nề, ở trong căn biệt thự rộng lớn không ngừng vang lên.

Mỗi một lần Hạ Tiểu Vũ ngồi xuống, hai mảnh tuyết trắng cực lớn đều sẽ đánh vào mặt Thẩm Hạo, khiến hắn sắp hít thở không thông.

Không có cách nào làm, hắn đành phải dùng tay mình nâng hai mảnh tuyết trắng siêu to khổng này, gặm loạn một trận, sau đó lại nắm lấy xoa bóp thành đủ loại hình dạng.

Rốt cục, dưới sự kịch chiến của hai người, Hạ Tiểu Vũ dẫn đầu đạt tới cao trào.

Thẩm Hạo chỉ cảm thấy chỗ đó đột nhiên co rút lại, kẹp hắn đến tê dại khó nhịn, cơ hồ chỉ muốn nộp súng đầu hàng, liền biết nữ nhân cuồng dã phóng khoáng sắp tới.

Vì thế một tay bóp lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, hơi hơi nhấc lên, thắt lưng liền giống như động cơ, điên cuồng giật giật.

"A a…em, em sắp tới, em đang tới… ôi… nhanh lên, nhanh hơn một chút! "

Hạ Tiểu Vũ phát ra tiếng cười như khóc, mái tóc đen nhánh mềm mại, theo động tác cuồng dã của nàng bay loạn trên không trung, thỉnh thoảng vỗ vào tấm lưng ngọc ngà trắng như tuyết cùng với bờ vai nhỏ nhắn.

Thẩm Hạo hít một hơi khí lạnh, cố nén xúc động muốn phun trào, đè xuống từng trận khoái cảm mãnh liệt, ôm lấy mông tròn trịa của nàng, điên cuồng chạy nước rút.

Một cái hai cái… Ước chừng cắm khoảng hai ba mươi cái, liền cảm thấy thân thể mềm mại của Hạ Tiểu Vũ run lên, gắt gao ôm lấy hắn, không nhúc nhích.

Một giây sau, một trận dòng nước ấm phun ra, làm cho Thẩm Hạo nhịn không được quấn run một cái, gầm nhẹ một tiếng, "Anh cũng tới rồi! "

“Tất cả…bắn…bắn hết tất cả cho em… ôi… thật nóng…thật nhiều, thật thoải mái…"

Hạ Tiểu Vũ hữu khí vô lực nói xong lời này, theo Thẩm Hạo phun trào, thân thể mềm mại nhẹ nhàng run rẩy vài cái, mềm nhũn ngã lên trên người hắn, thở từng ngụm từng ngụm hổn hển.

Cái trán trơn bóng lúc này cũng thấm đẫm mồ hôi tinh mịn, cả khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng, ngay cả ánh mắt cũng có chút tan rã.

Đến lúc này, trận đại chiến hoan ái vui vẻ này mới tuyên bố chấm dứt.

Hai người ôn tồn trong chốc lát, Thẩm Hạo ôm Hạ Tiểu Vũ đi vào phòng tắm trên lầu hai.

"Như thế nào, có phải là em không nỡ rời khỏi vòm ngược nam tính rắn chắc ấm áp của anh không?"

Thấy Hạ Tiểu Vũ ôm cổ mình, chậm chạp không muốn buông tay xuống, Thẩm Hạo cười hắc nói ra những lời này.

Hạ Tiểu Vũ hé miệng cười duyên, nhu tình nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc, ánh mắt dần dần trở nên quyến luyến.

Sau đó vươn ra một bàn tay nhỏ bé trắng nõn, vuốt ve khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của hắn, hàm tình mạch mạch nói, "Nếu như có thể cứ như vậy thì tốt biết bao."

Nghe nàng nói như vậy, trong lòng Thẩm Hạo khẽ động, ở trên cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận của nàng nhẹ nhàng mổ một ngụm, "Yên tâm đi, sau này sẽ có rất nhiều cơ hội."

“Nhưng Lý Hoa…"

"Chỉ cần muốn làm, sẽ luôn có cơ hội."

Không đợi Hạ Tiểu Vũ nói hết lời, Thẩm Hạo đã lên tiếng cắt đứt nàng, thâm tình chân thành nhìn nàng, "Em đã là nữ nhân của anh, thì cả đời này đều là nữ nhân của anh!"

Lời nói đầy tình cảm này làm cho trong lòng Hạ Tiểu Vũ vô cùng ấm áp, thân mật cọ cọ trên mặt hắn, "Được rồi, em sắp bị anh làm đến chết lặng rồi, thả em xuống, em phải tắm rửa sạch sẽ một chút. "

“Anh có thể giúp em tắm được không? "

“Thôi đi đừng có mơ, đừng nghĩ rằng em không biết những gì anh đang nghĩ gì, nhưng anh vẫn còn có thể làm sao?"

“Nói nhảm, của anh chính là Thường Thắng tướng quân hùng liệt hiên ngang, chỉ cần em thoáng hầu hạ anh một chút, nó sẽ lập tức hùng khởi!”

"Thật sao? ",

"Không tin em cứ thử xem"