Giáo Viên Yoga Quyến Rũ – Update Chap 379

Chapter 369: Hạ Tiểu Vũ gọi tới​

Lấy điện thoại di động ra nhìn, sắc mặt Thẩm Hạo nhất thời thay đổi, nhưng ngay sau đó lại khôi phục như thường.

"Ai gọi tới vậy? Sao anh không trả lời? "

“Đồng nghiệp công ty, em chờ anh một chút."

Nói xong, Thẩm Hạo thoáng bước sang một bên vài bước, nhấn nút trả lời.

"Tôi nói này, hôm nay là cuối tuần, sao lại nhớ tới mà gọi điện thoại cho tôi thế?"

Trong loa di động trầm mặc một trận, ước chừng ba bốn giây trôi qua, lúc này mới vang lên một giọng nữ có chút ngượng ngùng.

"Cậu có thời gian không? Nếu được thì qua đây một lát, tôi có chuyện muốn nói với cậu. "

Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo không dấu vết nghiêng đầu nhìn thoáng qua Trần Tư Tư đã ngồi ở trong xe chờ hắn.

"Có chuyện gì thì cứ nói ở trong điện thoại không phải là được rồi sao, tại sao còn phải đi qua đó một chuyến. "

“Nói qua điện thoại không thuận tiện, nếu cậu có thời gian thì đến một chuyện, làm gì mà nói nhiều lời vô nghĩa như vậy! "

Giọng nữ truyền ra từ trong loa điện thoại đã có chút không kiên nhẫn, điều này làm cho Thẩm Hạo do dự một chút, cuối cùng vẫn đáp ứng.

Bởi vì người gọi điện thoại không phải là người khác, chính là Hạ Tiểu Vũ.

Vốn hắn không muốn đi, nhưng nhớ tới đã gần một tháng không gặp Hạ Tiểu Vũ, nữ nhân này đột nhiên tìm hắn nói có việc, khẳng định là chuyện vô cùng trọng yếu.

Cho nên Thẩm Hạo đành phải đáp ứng.

"Tư Tư, xem ra hôm nay không đi chơi được rồi, để qua ngày mai rồi hẵng đi nhé. "

Mở cửa xe ngồi vào trong xe, Thẩm Hạo vẻ mặt áy náy nói ra những lời này.

Nhất thời, nụ cười trên mặt Trần Tư Tư ngưng đọng lại, cuối cùng dần dần biến mất, lông mày liễu khẽ nhíu.

“Làm sao vậy? Có chuyện gì phải làm sao?"

Đúng vậy, vừa rồi là đồng nghiệp gọi điện thoại tới, nói tạm thời có một danh sách khẩn cấp phải xử lý một chút, anh thân là giám đốc bán hàng phải có mặt, anh đây là cũng không có biện pháp nào khác. "

Nghe nói như vậy, Trần Tư Tư bĩu môi, "Nếu là chuyện chính, vậy anh mau đi đi, không cần để ý đến em. "

Hừ, công việc đều quan trọng hơn ta, nam nhân thối trên đời này đều giống nhau!

Tuy rằng Trần Tư Tư giả bộ không sao cả, nhưng sự mất mát trong đáy mắt vẫn bị Thẩm Hạo vẫn luôn nhìn chằm chằm nàng bắt được.

Bất đắc dĩ cười cười, Thẩm Hạo áy náy nói.

"Bảo bối, anh thật sự không có cách nào, như vậy đi, anh sẽ nhanh chóng xử lý xong chuyện trong tay, sau đó chúng ta…"

"Không cần, anh bận rộn việc của anh đi, công việc mới là quan trọng nhất, không phải sao? "

Mặt không chút đổi sắc nói xong câu kia, Trần Tư Tư đẩy cửa xe, trực tiếp rời đi.

Thấy thế, Thẩm Hạo cười khổ lắc đầu, lúc này mới phát hiện có đôi khi, bên cạnh có nhiều hơn một nữ nhân cũng không phải là một chuyện tốt.

Thu hồi tâm tư áy náy, Thẩm Hạo lái xe trực tiếp đến biệt thự.

Chờ lấy chìa khóa mở cửa nhà đi vào, chỉ thấy Hạ Tiểu Vũ ngồi ngay ngắn trên sô pha, ánh mắt đang nhìn về phía hắn.

Thần thái có chút nhăn nhó, khuôn mặt hơi phiếm hồng, tựa hồ có chuyện gì khó nói.

"Chuyện gì mà nhất định phải gặp mặt mới có thể nói? "

Buổi hẹn hò đang êm đẹp tự nhiên bị phá hư, trong lòng Thẩm Hạo cũng có chút khó chịu, đem chìa khóa ném lên bàn trà, ngồi sát Hạ Tiểu Vũ, một tay thuận thế đặt trên vai nàng.

Oa, thật thơm, chính là hương vị này.

Chóp mũi ngửi thấy mùi hương thân thể quen thuộc, trong lòng Thẩm Hạo không khỏi nhảy ra một mánh khóe, đem ánh mắt làm càn trên người nàng.