Giáo Viên Yoga Quyến Rũ – Update Chap 379

Chapter 368: Đi ngoại ô chơi​

Bàn tay to nóng bỏng kia phảng phất như có ma lực, đem nàng nhào nặn vô cùng thoải mái.

Mỗi khi bàn tay to này dùng sức vuốt ve, sẽ có một loại khoái cảm khác thường không ngừng xâm nhập toàn thân, khiến nàng sinh ra một loại khát vọng, khát vọng được yêu thương, được vuốt ve.

"Đừng, đừng như vậy, buông tay đi, anh làm cho người ta thật khó chịu, ưm…ưm… Nếu anh không buông tay, em sẽ thực sự tức giận đấy! "

Giãy dụa phản kháng vô ích, lại lo lắng Thẩm Hạo xúc động sẽ làm bậy, Trần Tư Tư đành phải dùng ngôn ngữ uy hiếp.

Quả nhiên, Thẩm Hạo thật sợ bộ này của nàng.

Động tác trên tay không khỏi dừng lại, lưu luyến từ cổ áo lấy ra, nhìn bạn gái bị mình đè ở dưới thân vẻ mặt xấu hổ, hắn cố ý đặt tay lên chóp mũi, hít sâu một hơi.

"Oa, thơm quá, cưng à, sao em lại thơm như vậy? Em có lén xịt nước hoa không đấy? "

Nói như vậy xong, hắn liền chuẩn bị vén áo ngủ lên tìm hiểu đến tột cùng.

Trần Tư Tư hoảng sợ, vội vàng đẩy hắn ra: "Muốn chết à, còn không mau đi xuống đi. "

Nghe nói như vậy, lại nhìn phản ứng của Trần Tư Tư, Thẩm Hạo liền biết hôm nay không có kịch.

Hắn chỉ có thể bất đắc dĩ từ trên giường đứng dậy, Thẩm Hạo vừa chỉnh trang lại quần áo, vừa nói:

"Bảo bối, đừng ngủ nữa, mau đứng lên rửa mặt thay quần áo, hôm nay anh dẫn em đi ngoại ô chơi."

"Đi ngoại ô chơi? Ở đó thì có gì thú vị? "

Thẩm Hạo cười hắc hắc một tiếng, nói :

"Chẳng lẽ em đã quên homestay lần trước chúng ta đi sao? Lần đó anh còn thay em dạy dì út bơi, hôm nay chỉ có hai chúng ta, có thể vui vẻ một chút. "

Vừa nghe nói bơi lội, Trần Tư Tư hai mắt tỏa sáng, lập tức xoay người ngồi dậy,

"Được, vậy anh đi ra ngoài trước đi, em đi thay quần áo."

“Ôi chao, đã là lão phu lão thê, trên người em có chỗ nào anh chưa từng thấy qua? Cần gì phải như vậy."

“Ra… ngoài.”

Phẫn nộ rời khỏi phòng ngủ, Thẩm Hạo buồn chán không chịu nổi, chỉ có thể ngồi chờ.

Gần nửa tiếng đồng hồ trôi qua, lúc này Trần Tư Tư mới chịu xuất hiện trước mặt anh.

Một chiếc áo thun không tay màu trắng tinh khiết kết hợp với quần denim màu xanh da trời, vừa mát mẻ vừa không mất đi vẻ đẹp thanh xuân.

Khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo được trang điểm nhẹ nhàng, càng lộ ra dáng vẻ quyến rũ động lòng người, đặc biệt là đôi chân thon dài trắng nõn, bởi vì mặc quần short, cặp đùi bóng loáng hoàn toàn lộ ra không khí.

Trong lúc nhất thời, Thẩm Hạo nhìn thấy không khỏi có chút si ngốc.

"Thế nào? "

Trần Tư Tư ném một cái mị nhãn với hắn, thuận thế hất mái tóc đuôi ngựa sau đầu.

Loại hành động như của tiểu nữ sinh làm cho trong lòng Thẩm Hạo nóng lên, lập tức đi tới trước mặt nàng đánh giá từ trên xuống dưới một lần, sau đó lại áp sát người nàng hơn vài phần, nhắm mắt hít sâu một hơi.

"Thật thơm quá, ngửi thôi đã khiến anh chỉ muốn lập tức ăn em. "

Nghe nói như vậy, trong lòng Trần Tư Tư rất đắc ý, nàng vẫn rất tin tưởng vào nhan sắc của bản thân.

Vì thế hờn dỗi một tiếng, "Em là đang hỏi anh bộ trang phục này của em như thế nào, không phải để cho anh ngửi xem em có thơm hay không. "

Thẩm Hạo mở mắt ra, ra vẻ nghiêm túc nhìn nàng, "Đẹp, quần áo đẹp, người mặc lại càng đẹp. "

“Hứ, miệng lưỡi ngon ngọt."

“Nào có, anh chỉ là đang nói sự thật mà thôi. "

“Được rồi, lấy chìa khóa xe đi. "

Ngay khi Thẩm Hạo nắm lấy bàn tay trắng nõn của Trần Tư Tư, vừa mới đi xuống gara dưới tầng ngầm, tiếng chuông điện thoại di động chói tai lại đột nhiên vang lên.