Dũng Bẹo – Seri Truyện Sex Dâm 2023 – Update Chương 222

Chương 52 : Lại mất mát ….

Sáng hôm sau , Hương tỉnh dậy , cô không thấy Dũng đâu, mắt nhắm mắt mở vào nhà vệ sinh , Hương nghĩ chắc Dũng xuống dưới nhà ăn uống hay gì đó , khuôn mặt xinh đẹp sau khi ngủ dậy nhìn dễ thương quá . Cô đi ra ngoài ngồi chờ Dũng, bất chợt thấy trên bàn có mảnh giấy , Hương tò mò tiến tới cầm lên đọc.

“Anh đi trước, em trở về Việt Nam đi , em đang mang bầu cứ đi theo anh như vậy em sẽ khổ lắm đấy, nếu em thương yêu anh hãy cố gắng chăm con cho tốt , anh sẽ trơ về hy vọng lúc ấy sẽ thấy con và em, đại gia đình chúng ta đoàn tụ . Yêu em <3 “ .

Hương ngồi bần thần ,Dũng nói nếu mà cô thương yêu hắn, cô yêu lắm chứ , nếu mà không yêu sao lại theo hắn đến tận bây giờ??? Mang bầu đứa con của hắn đây?? thực ra chị em để Hương đi lúc còn bụng mang dạ chửa thế này rất hợp lý, thời gian này bầu chưa to, nên có thể theo hắn tận trời cuối biển nhưng khi bầu đã tới tầm 6-7 tháng, lúc nấy Hương sẽ đưa lý do này mà đè cu Dũng về, như vậy vừa an toàn cho hắn mà chị em cũng chẳng sợ phải xa cách lâu ngày, kế hoạch quá vẹ toàn, nhưng ai mà ngờ , thằng này nó lại quyết đoán như vậy, húp xong nó bảo con gái nhà người ta về nước.

Nhưng cô cũng là người con gái biết điều , biết rằng không nên ở lại đây nữa , cô xach vali , bắt chiếc taxi ra tới sân bay , thực ra Dũng cũng vẫn chưa rời khỏi đây, hắn muốn thấy cô lên máy bay an toàn rồi mới trở về , nếu như nói trong 4 người con gái của hắn, hắn thương yêu Hương nhất , là người nói thẳng là “lừa” hắn từ đầu , cướp đi trinh trắng của hắn , đoạn thời gian xa nhau rồi lại tụ họp , rồi tới hôm Hương bị tai nạn cùng với con gái của hắn và Lan , Dũng lúc ấy tâm trạng khiếp sợ lắm mà khôn ggiams biểu hiện ra ngoài . Nay cô lại ở đây, tất nhiên Dũng muốn khi cô khuất khỏi tầm mắt của hắn thì cô vẫn an toàn .

Hương lên xe , chiếc xe đang len lỏi trong con đường ùn tắc , Dũng cũng lên xe mà bám theo sau để tới sân bay . Rất nhiều chiếc xe bị ùn lại khoảng cách tới sân bay chỉ còn độ 2km nữa thôi , Hương ngồi trên xe nhìn dòng người qua lại , ánh mắt trĩu buồn , cô có những tâm sự muốn cùng hắn giải tỏa, muốn trong thời gian này dãi bày cùng hắn …. Vậy mà….azzzzz…..

Hương cuối cũng tới nơi, cô xuống xe , kéo vali mà nỗi buồn man mát , Dũng đứng ở xa mà dõi theo , thấy Hương bước vào trong khu vực chuẩn bị mua vé , Hắn định quay người rời đi , bất chợt từ bên cạnh có tiếng hô hoán, theo quán tính, Dũng quay lại , thấy tên đó đnag chạy về về phía Hương, cô quay snag thấy có vài vài cảnh sát đnag đuổi theo tên này , cô cũng sợ hãi nên né sang một bên , ai ngờ tên đó chạy tới lại với tay bắt lấy cô , hắn cầm con dao mà dí vào người Hương, đám cảnh sát thấy vậy thì cũng đứng im không giám lao tới nữa . Dũng đnag đứng ở ngoài nhìn thấy vậy cũng tức tốc mà lao đến , Hương thấy Dũng cô vui mừng định nhào đến ôm hăn cơ mà bị tên này giữ chặt lại . Cô vùng tay cơ mà tên này khỏe quá , Hương mím môi , cô xử lý quá nhanh gọn , đẩy tay cầm dao của tên đó ra đằng trước , cúi đầu xuống dùng lực đẩy tay cầm dao lại phía người tên đó , do bất ngờ không kịp tránh né, con dao thao quán tính mà đâm phập vào cổ tên đó, hăn trợn mắt nhưng vung chân đá mạnh về phí Hương , cô cũng bị động , ăn trọn ngay cú đá vào bụng , tên đó ôm cổ mà từ từ gục xuống . Máu chảy đầy ra nền sân bay , còn Hương , cô cũng ôm bụng mà đau đớn kêu gào, cô đnag mang bầu, còn ít tháng cho nên ít người nhận ra , Dũng nãy giờ bị những hành động này nhanh quá nên chưa kịp phản ứng, tới khi Hương nằm ra đất hắn mới tỉnh táo mà nhào tới ôm cô , hắn sốt sắng mà bế chô chạy một mạch ra taxi, lên viện gần nhất , Hương được đưa vào phòng cấp cứu . Dũng ngồi đó mà khuôn mặt thất thần trách móc, giá như hắn ta nhanh hơn , giá như không để cô phải trở về một mình đâu có chuyện như này??? Bây giờ cô đang nằm trong đó , lại còn mang thai con của hắn .

Cảnh sát lúc này mới chạy tới bệnh viện , hỏi han tình hình , Dũng cũng trình bày vợ mình đnag mang bầu , theo lời cảnh sát, tên kai đã bị chết ngay sau đó , vết đâm quá sâu không cứu được . Đây là hành động tự vệ cho nên cô sẽ không phải chịu án gì cả , tên này có tiền án giết người cướp của , hôm nay trà trộn vào sân bay để ăn trộm hành lý của hành khách, bị nghi ngờ nên tên này bỏ chạy khi đối mặt với cảnh sát dẫn đến thảm kịch này . Họ ra về và cũng gửi lời động viên an ủi đến Dũng.

3 tiếng sau , bác sĩ đi ra, khuôn mặt hơi buồn .

-Vợ tôi sao rồi? –Dũng hỏi.

-Vợ anh không sao, nhưng đứa bé…không giữ được…. thậm chí sau này cô ấy muốn có con cũng rất khó… -Bác sĩ nói.

Dũng như chết lặng tại cửa phòng cấp cứu , hắn vả vào mặt mình mấy cái , khuôn mặt đỏ lên hằn những ngón tay , hắn vô dụng , hắn vô tâm mới để cô xảy ra chuyện ngoài ý muôn này.Dũng đôi mắt đỏ hoe, không khóc nổi, nước mắt chảy ngược vào trong ,chỉ còn chờ thời gian thôi hắn đã có thể làm bố thêm lần nữa, tại sao lại để cô ấy về một mình??? D km cuộc đời, trớ trêu với hắn, sang đây mục đíhc làm gì??? Để rồi bây giờ người thân của hắn phải chịu cảnh này??? Hắn mất đi người con chưa kịp chào đời, mất mát này… nỗi đau này…. Khó diễn tả thành lời ….

Hương được chuyển sang phòng hồi sức , đây là lần thứ hai cô phải vào viện như này rồi .Hương vẫn nằm đó, tác dụng của thuốc gây mê vẫn còn. Nhìn Hương đang nằm khuôn mặt nhợt nhạt , Dũng đau lòng cầm lấy tay cô mà run run , đặt tay cô lên mặt hắn, ước gì có thể quay trở lại vào đêm trước chắc chắn sẽ là người đưa cô trơ về Việt Nam , ước gì trở về lúc cô vào sân bay thôi cũng được, hắn sẽ chạy tới mà đưa cô trở về…..

Hắn mệt mỏi gục xuống tay vẫn nắm chặt tay của Hương .

Nửa tiếng sau, Hương tỉnh dậy , cô quay sang thấy Dũng đang gục ở đó mà cầm lấy tay mình, cô cử động tay để nắm chặt lấy tay hắn hơn.

-Em… em tỉnh rồi à? –Dũng nói, miệng hắn khô khốc.

-Vâng, em không sao .-Hương nói, nhưng cô lại thấy có gì đó hơi nhói nhơi ở dưới bụng mặc dù thuốc tê vẫn còn .Cô cúi xuống , ánh mắt và khuôn mặt trở nên cau có , cô ngẩng lên nhìn Dũng, trong ánh mắt như đang có câu hỏi cho hắn .

Dũng không nói gì, chỉ hơi gật đầu mà nắm chặt tay cô hơn. Hương như bị sét đánh vào đầu,trong đầu cô nổ vang , cô không tin vào sự thật , đứa con….đứa con của cô…. Với Dũng ….. mất rồi sao????

Hương nghẹn họng , cảm giác trong ngực có gì đó rất tức, muôn thoát ra nhưng không được , cô nhinfra khoảng không , khi mới mang thai , cô vui như trúng độc đắc vậy , cuối cùng thì cô cũng mang trong mình giọt máu của Dũng , mặc dù coi Lan như chị em ruột nhưng niềm vui và hạnh phcus của người phụ nữ là sinh con cho người mình yêu . Cô có bao dự định để nuôi nấng đứa con nên người, sẽ có bao nhiêu kỷ niệm về nó , vậy tại sao???? Ông trời lại cướp đi nó ??? cho cô để lấy niềm vui , rồi lại cướp đi nó để gieo cho cô sự đau khổ????

-Em… bình tĩnh lại…. –Dũng nói, hắn nhào tới ôm cô , lcus này Hương mới có thể òa khóc , nước mắt chảy ra ướt đẫm vai áo của Dũng , Hương như hóa điên, cô muốn vùng ra để trút cơn đau này, nhuwnh Dũng đã giữ cô rất chặt , hắn động viên cô , hắn cũng là người đau đớn, nhưng trong hoàn cảnh này , phải tỏ ra nhẹ nhàng để giúp Hương qua cơn khỏi khoảng thời gian này .

-Em… chúng ta sau này sẽ lại có một đứa con nữa, biết đâu… đứa bé ấy laijd dàu thai quay lại với em thì sao ? –Dũng nói, giọng của hắn cũng nghẹo ngào , Hương nghe như vậy mặc dù biết rằng là dối trá nhưng cô vẫn tin , cơn đau được giảm đi một chút , Dũng buôn Hương ra , hắn hôn lên mỗi cô nhẹ nhàng , rồi lại ôm lấy khuôn mặt đang mếu máo đau khổ .

-Anh… con sẽ trở về chứ ? –Không khí đnag u buồn , im lặng thì Hương lên tiếng hỏi,Dũng nhìn cô, Hương đnag như uất nghẹn vậy .

-Ừ.. chắn chắn mà em –Dũng nói , hắn nắm lấy tay Hương mà xoa dịu.

-Em sẽ không về nữa, bây giờ chỉ muốn bên cạnh anh …. Em về việt nam mà không có anh bên cạnh…. Sẽ hóa điên mất …-Hương nói , ánh mắt không thể miêu tả nổi nữa rồi.

– Anh biết , cũng là tại anh … vậy em mau bình phụ nhé….-Dũng nói, vẫn là giọng nói nhẹ nhàng nhất có thể . Hương nhào tới ôm hắn… cô lại khóc … tiếng khóc rất thê lương và trĩu nặng nỗi buồn .

Một tháng sau, Hương cũng xuất viện , cô bây giờ mặc dù vẫn còn buồn nhưng đã với đi một chút , vì có Dũng ở bên cạnh .

Hai người bắt một chiếc taxi, lại tiếp tục cuộc hành trình đi tìm thầy cho DŨNG , lần này taxi đã chở tới nơi , nơi này sầm uất hơn chỗ lần trước, cũng là chân núi nhưng nơi này có đầy đủ mọi tiện nghi, hai người vào một quán ăn để hỏi đường , tiện làm bữa cơm trưa . Dũng có hỏi chủ tiệm về người đàn ông này , nhưng không biết , những người đi đường cũng lắc đầu nguây ngẩy . Dùng chân tiếp tại một quán nước ven đường , có một ông lão cũng đã quá già rồi , tóc bạc trắng, quần áo rách rưới đang ngồi ở cạnh quán ăn xin , Hương và Dũng cũng đi tới mà cho ông ta ít tiền, mua ít bánh ngọt trong quán nước cho ông ta .

-Ông cho cháu hỏi ở đây có gặp một người đàn ông khá giá rồi , trước đây trong giới xh đen Thái lan xong về ở ẩn trên núi này không ? –Dũng hỏi.

-Cậu có biết đặc điểm không? –Ông lão nhận đồ rồi hỏi lại .

-Dạ cháu không biết, có người chỉ điểm cho cháu tới đây tìm ông ta . –Dũng thật thà trả lời.

-Tìm có việc gì à? Mà ta thấy hình như cô cậu không phải người ở đây .—ông ta nói.

-Dạ bọn chúa bên việt nam , chuyện kể ra thì dài lắm, nhưng người chỉ điểm nói, ông lão này chắc chắn giúp được cho bọn cháu , nhưng không nói đặc điểm hay gì cả, nên hỏi ai cũng lắc đầu .-Dũng ngao ngán nói .

-Cô cậu mời ta ăn cơm , kể ta nghe và nếu gặp nguoif giống vậy, ta sẽ nói lại cho , ta hàng ngày tiếp xúc với rất nhiều người nên cơ hội gặp được sẽ nhiều hơn . –Ông ta đề nghị.

Dũng thấy cũng hợp lý, cho nên cũng đồng ý , Ba người đi vào quán ăn gần đó, Dũng với Hương mới ăn xong cho nên cũng không đói, chỉ gọi nhẹ vài vón canh , còn ông ta muôns ăn gì cũng được . Người ta nói “ đi nhờ già về nhà nhờ trẻ” cho nên cũng coi nhưu tích ít đức , bữa cơm với họ chẳng là gì, Dũng cũng đang một bụng đầy tâm sự, cũng có cơ hội để trải lòng với người khác, người không quen biết thì sẽ không bị câu chuyện của mình ảnh hưởng .

-Em sang bên kia thuê một phòng nghỉ, rồi nghỉ trước đi cho đỡ mệt … lát anh về . –Dũng vuốt tóc hương mà nói, cô mới xuất viện xong , nên để cô nghỉ ngơi nhiều hơn. Hương cũng thấy trong người rất mệt mỏi, nên cũng đồng ý đứng dậy mà qua bên kia.

Dũng chờ các món lên đủ rồi , ông ta ăn uống như ma đói, vồ vập và ăn không biết no là gì hay sao vậy .

-Nào, cậu kể đi ta nghe .-Ông ta nói.

Dũng bắt đầu kê về cuộc đời của mình tới bây giờ , lý do vì sao mình lại tìm ông lão kia v.v….. chả hiểu sao mình lại đi tâm sự với một người ăn mày, Dũng nói xong thì tự cười rồi im lặng , nỗi lòng của mình được giãi bày, hắn thấy sung sướng nhẹ cả người, Dũng rất ít khi nói về những gì trong lòng cho người khác .

Ông ta nhìn Dũng, đánh giá con người hắn rồi cũng nở nụ cười khó hiểu …..